Chương 905: Anh Em Họ Vu
Diệt Thiên
06/03/2019
Với một người cương vị là giám đốc điều hành như Mã Hóa Đằng nhìn bên
ngoài sẽ không ai nghĩ rằng chính ông từng tốt nghiệp đại học Thẩm Quyến với chuyên ngành máy tính năm 1993. Ông cũng đã từng trở thành một nhân viên lập trình phần mềm ở thời điểm mà cứ một trăm người dân trong nước mới có một người sở hữu máy tính Mã Hóa Đằng đã làm việc được với mức
lương một trăm bảy mươi sáu đô một tháng.
Nếu để Mã Hoá Đằng chính mình kiểm tra toàn bộ khâu lập trình và đưa ra kết quả cho toàn bộ kế hoạch vừa đưa ra chắc chắn sẽ khiến những người công tác làm việc không thể qua loa cho xong chuyện.
- Vâng tôi sẽ chú trọng nói điều này trong cuộc họp ngày mai với nhân viên của các bộ phận. Giờ thì xin phép ngài tôi đi trước.
Doanh Doanh đáp lại một lời rồi cầm đống giấy tờ trên bàn đứng lên rời đi. Trước khi rời khỏi cô cũng không quên dọn đi hai tách cà phê. Đối với việc Mã Hoá Đằng ở lại công ty hay thư ký ở lại để làm mọi thứ không phải hiếm gặp với vẻ bề ngoài thường kín tiếng của mình mọi thứ Mã Hoá Đằng đều để cho Doanh Doanh thấy hắn làm việc.
Đối với truyền thông thì hắn lại càng ít nói trừ khi đó là việc quan trọng liên quan đến sống còn của công ty. Hôm nay hắn lại đi ngược với quan điểm của mình rất nhiều. Công ty hắn hiện tại chỉ với ở mức độ trung bình cho toàn bộ vốn hóa của công ty Tencent ở thời điểm này chỉ tầm ba trăm đến bốn trăm triệu đô. Nhưng hắn thua ở một người Thiếu Niên không xem số tiền đó là gì. Còn muốn đầu tư vào công ty để khai mở một thị trường mới dành cho giới truyền thông công nghệ.
Mã Hóa Đằng trải nghiệm được khoản thời gian mình trở thành tâm điểm của sự chú ý khi trở thành tâm điểm một trong hai mươi lăm người có ảnh hưởng trên thế giới để cho hắn tự cao ngạo với chính những thành quả mà mình đạt được. Chính bởi điều đó nên thay đổi vị trí làm việc của mình dưới một người khác Mã Hóa Đằng cũng cảm thấy có chút mất mát.
Nằm một mình trong phòng dựa lưng vào cái giường ở phòng riêng dành cho mình Mã Hóa Đằng nhìn lên trên trần nhà đưa ra những suy nghĩ của mình về những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Hắn thở dài một hơi như đã thông suốt được một số điều cho chính mình.
- Thôi kệ vậy đã mình đứng ở vị trí này làm việc cũng không cần phải mưu cầu hơn điều gì. Người ngoài không biết thì mình vẫn là người điều hành cho một công ty tầm cỡ thế giới. Bên trong cũng không ai nghĩ rằng nó được quốc gia đứng sau chống lưng. Sớm hay muộn gì cũng sẽ có một ngày phải lo lắng đám người kia. Hiện tại làm việc cho một người đủ tiếng nói khiến cho đám người kia lo ngại thì mình còn cần phải suy nghĩ điều gì nữa cơ chứ.
Doanh Doanh bên ngoài nhìn thấy được căn phòng của Mã Hóa Đằng tắc hết đen đi cũng thở dài cầm xấp hồ sơ trong tay mình. Cô lắc đầu một cái rồi lên chiếc xe ô tô của mình rời đi.
Trong màn đêm của một thành phố hoa lệ mọi thứ vẫn như thế trên đường vẫn có những người bộ hành đi lại. Dưới cái lạnh của màn đêm một nhóm người vừa từ sân bay đáp xuống thành phố Thẩm Quyến. Từng người mang theo cho mình một cái ba lô gọn nhẹ. Họ đứng dưới sảnh chờ của sân bay không bao lâu thì một chiếc xe du lịch dạng hai mươi chín chỗ chạy đến.
Cánh cửa của xe mở ra. Một đoàn người lên xe như vậy không khiến cho người khác chú ý quá nhiều. Nơi này là một cửa ngõ của trung tâm họ không cần biết những người kia là ai. Nhưng khi nhìn cả một nhóm người lên một chuyến xe như thế tất cả những người khác đều cho rằng họ là một đoàn khách du lịch đến Thẩm Quyến để tham quan.
Nơi thành phố này thời gian không cố định và những hoạt động của nó hoàn toàn không ngưng nghỉ. Đến nơi này không nhất thiết là buổi sáng nhất là với những người du lịch sắp xếp thời điểm bay và đến thường không do họ định đoạt.
Khi chiếc xe đóng cửa lại thì một đám người nhìn về người đàn ông lên xe cuối cùng. Người này bây giờ mới ném cái ba lô mình đem theo lên cái ghế gần nhất nhìn đám người trên xe cố định chỗ ngồi rồi mới nói với tài xế.
- Đến địa điểm cần thiết đi. Đối tượng lần này được thuê đang ở đâu?
Vừa nói hắn vừa kéo chiếc mũ lưỡi trai của mình xuống. lộ ra khuôn mặt không dễ nhìn đôi gò má cao. Thêm cái cằm nhọn hai hàng chân mày thì khá đậm. Một con mắt của hắn có màu mắt khá khác thường. Con mắt này của hắn nếu nhìn xa người khác sẽ không nhận ra nó là một con mắt giả được thay thế Nhưng nhìn gần có thể thấy được ở phần mi mắt dưới có một vết sẹo dài chùng hai phân.
- Việc lần này số tiền khá lớn không biết đối phương chỉ là một đưa thiếu niên nhưng giá mà người kia đưa ra khá cao một triệu đô. hơn nữa đối phương còn có người bảo vệ. Hiện tại đang sống ở một khu nhà giàu an ninh tương đối ổn. Khá khó khăn cho việc tiếp cận. Theo thông tin cho biết là hắn sẽ phải ở lại thành phố này ít nhất bốn ngày rồi mới trở về kinh thành. Như vậy chúng ta phải sắp xếp thực hành sớm. Nếu không bên kia sẽ không trả tiền nếu như hắn có thể trở về được kinh thành.
Người lái xe vừa nhìn đường vừa nói hắn không cần nhìn mặt người một mắt kia. Giọng nói lớn của hắn để cho mọi người trên xe nghe thấy. Những người ở trên xe khi nghe đến giá tiền một triệu đô cũng hào hứng lên. ở đây gần hai mươi người cứ tính mỗi người là năm mươi ngàn đô cho một việc giết một người thiếu niên có vệ sĩ đi cùng. Việc này đối với hắn tưởng chừng như quá dễ. Cả đám ngồi ở đây không biết rằng thật chất giá tiền đưa ra cho cái mạng của Thiếu Kiệt không phải là con số một triệu đơn giản như thế. Vì nó là một con số năm triệu mà hắn và kẻ một mắt nhận được. Nhưng khi nghe đối phương có vệ sĩ có năng lực thực chiến khá lớn. Bấm bụng cả hai bỏ ra một triệu để kéo theo một đám người có thể giúp hai người hắn khả năng thành công của nhiệm vụ tăng cao hơn.
- Được rồi mọi người chú ý đoạn phim này. Đây sẽ là đối tượng chúng ta sẽ thực thi nhiệm vụ lần này. Người đó là một Thiếu Niên còn hai người đi cùng hắn là vệ sĩ. Khả năng đánh đấm cũng không tệ đâu nên ghi nhớ họ để tiện cho việc hành động.
Đem ti vi được đặt trong chiếc xe mở lên người tài xế đem một đoạn USB đặt vào trong máy phát đĩa của xe ô tô. Trên màn hình tivi xuất hiện ba hình ảnh. Người đầu tiên là Thiếu Kiệt. Thứ hai là Jackson và người thứ ba là Blake cả ba người được hiển thị dưới dạng hình ảnh. Và chỉ bao gồm khuôn mặt mà không có những vấn đề nào khác.
Một người ngồi ở gần cuối xe nhìn thấy hình ba người trên màn hình xong mới bật cười lớn nhìn người đàn ông một mắt lên tiếng nói.
- Vu Thái. Anh em bọn mày lục nghề rồi hay sao mà đến cả một thằng thiếu niên và hai thằng đực rựa cũng không xử lý được thế. Cần nhiều người như thế này làm gì. Bọn này có thấy nhiều tiền quá muốn chi thì tao cũng không ngại đâu.
Bị lên tiếng nói như vậy người đàn ông một mắt tên Vu Thái thấy mấy người khác trên xe cười đùa cũng lên tiếng quát mắng. Không khi trong xe lúc này trầm lại
- Mày thì biết gì. Mày xem xong chưa mà mày đã nói. Ngậm cái miệng mày lại rồi hiểu tại sao tao phải gọi nhiều người. Không phải là tiền tao không có lỗ khâu mà làm việc này. Vu Nhật cho bọn nó xem đoạn phim kia để bọn nó nói gì.
Cả đám ngồi trên xe bây giờ cũng im lặng. Nếu như nhiệm vụ đơn giản như thế chắc hai anh em họ Vu cũng không kéo theo một đám người như họ. Là người trong giang hồ tay ai cũng dính máu và mạng người làm sao chỉ vì những việc như thế mà cần nhiều người đến như vậy.
Cả chiếc xe bây giờ im lặng trên màn hình ti vi bây giờ bắt đầu phát một đoạn băng được thu lại từ một số camera, đã được qua khâu chỉnh sửa cắt nối liên tục.
- Hai thằng vừa rồi bọn bây nhìn là người đang đánh với mấy người quân nhân kia. Nói cho bọn bây biết mấy người quân nhân thuộc đội trung nam hải. Bọn mày nghĩ bọn nó kém tao hay sao. Dù tao chưa được gia nhập chính thức nhưng tao biết bọn nó lợi hại như thế nào. Vậy tụi mày nhắm mấy người làm gỏi được hai thằng này.
Vừa tức giận vừa nhìn về phía người cuối xe Vu Thái lên tiếng hằn học rồi ngồi xuống cai ghế gần đó.
- Con mẹ nó! Lại khó nhai. Hèn gì hai anh em bọn mày mới gọi đông người như thế. Nếu không phải hai thằng này làm vệ sĩ cho thằng nhóc đó chắc anh em bọn mày bỏ không một triệu đô ngon lành rồi.
- Mẹ dính dáng lớn đấy. Hai anh em mày gan thật bọn này dám đánh cả cận vệ trung nam hải thì bọn nó cũng không phải hạn vừa có thế lực. Hai anh em mày lại nhận việc bộ chán sống rồi à.
Vu Nhật bây giờ sau khi để cho đám người trên xe hướng hắn với anh mình nói một số lời khó nghe xong cũng lên tiếng.
- Thằng nhóc này hiện tại vẫn chưa có bối cảnh gì. Theo thông tin của người thuê nó về nhận thân. Người thân làm một quan chức lớn. Gia đình đó lại không có con trai nếu nó nhận thân thành công gia sản họ không được nhận. Nó chết đi thì họ cũng không liên quan cũng chẳng truy cứu. Chỉ cần không để nó về lại kinh thành mọi thứ sẽ ổn thỏa. Giờ biết việc như thế nào rồi đó thằng nào làm thì bước ra. Không làm thì xem như tao mới đi tham quan nơi này một chuyến.
Vu Nhật dứt lời cũng làm một số người động tâm không ít. Có người nào thấy tiền đến tay lại chê. Hiện tại chỉ với ba người đối tượng cần sử lý. Bên phía họ lại có gần hai mươi người. Dù giỏi võ đến mức độ nào với súng ống thì cũng sẽ chết. Phương án dự phòng lại có quá nhiều người giúp làm gỏi ba người. Tiền đến tay dễ dàng đám người lăn lộn như thế này chịu bỏ qua là chuyện không thể nào.
Nếu để Mã Hoá Đằng chính mình kiểm tra toàn bộ khâu lập trình và đưa ra kết quả cho toàn bộ kế hoạch vừa đưa ra chắc chắn sẽ khiến những người công tác làm việc không thể qua loa cho xong chuyện.
- Vâng tôi sẽ chú trọng nói điều này trong cuộc họp ngày mai với nhân viên của các bộ phận. Giờ thì xin phép ngài tôi đi trước.
Doanh Doanh đáp lại một lời rồi cầm đống giấy tờ trên bàn đứng lên rời đi. Trước khi rời khỏi cô cũng không quên dọn đi hai tách cà phê. Đối với việc Mã Hoá Đằng ở lại công ty hay thư ký ở lại để làm mọi thứ không phải hiếm gặp với vẻ bề ngoài thường kín tiếng của mình mọi thứ Mã Hoá Đằng đều để cho Doanh Doanh thấy hắn làm việc.
Đối với truyền thông thì hắn lại càng ít nói trừ khi đó là việc quan trọng liên quan đến sống còn của công ty. Hôm nay hắn lại đi ngược với quan điểm của mình rất nhiều. Công ty hắn hiện tại chỉ với ở mức độ trung bình cho toàn bộ vốn hóa của công ty Tencent ở thời điểm này chỉ tầm ba trăm đến bốn trăm triệu đô. Nhưng hắn thua ở một người Thiếu Niên không xem số tiền đó là gì. Còn muốn đầu tư vào công ty để khai mở một thị trường mới dành cho giới truyền thông công nghệ.
Mã Hóa Đằng trải nghiệm được khoản thời gian mình trở thành tâm điểm của sự chú ý khi trở thành tâm điểm một trong hai mươi lăm người có ảnh hưởng trên thế giới để cho hắn tự cao ngạo với chính những thành quả mà mình đạt được. Chính bởi điều đó nên thay đổi vị trí làm việc của mình dưới một người khác Mã Hóa Đằng cũng cảm thấy có chút mất mát.
Nằm một mình trong phòng dựa lưng vào cái giường ở phòng riêng dành cho mình Mã Hóa Đằng nhìn lên trên trần nhà đưa ra những suy nghĩ của mình về những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Hắn thở dài một hơi như đã thông suốt được một số điều cho chính mình.
- Thôi kệ vậy đã mình đứng ở vị trí này làm việc cũng không cần phải mưu cầu hơn điều gì. Người ngoài không biết thì mình vẫn là người điều hành cho một công ty tầm cỡ thế giới. Bên trong cũng không ai nghĩ rằng nó được quốc gia đứng sau chống lưng. Sớm hay muộn gì cũng sẽ có một ngày phải lo lắng đám người kia. Hiện tại làm việc cho một người đủ tiếng nói khiến cho đám người kia lo ngại thì mình còn cần phải suy nghĩ điều gì nữa cơ chứ.
Doanh Doanh bên ngoài nhìn thấy được căn phòng của Mã Hóa Đằng tắc hết đen đi cũng thở dài cầm xấp hồ sơ trong tay mình. Cô lắc đầu một cái rồi lên chiếc xe ô tô của mình rời đi.
Trong màn đêm của một thành phố hoa lệ mọi thứ vẫn như thế trên đường vẫn có những người bộ hành đi lại. Dưới cái lạnh của màn đêm một nhóm người vừa từ sân bay đáp xuống thành phố Thẩm Quyến. Từng người mang theo cho mình một cái ba lô gọn nhẹ. Họ đứng dưới sảnh chờ của sân bay không bao lâu thì một chiếc xe du lịch dạng hai mươi chín chỗ chạy đến.
Cánh cửa của xe mở ra. Một đoàn người lên xe như vậy không khiến cho người khác chú ý quá nhiều. Nơi này là một cửa ngõ của trung tâm họ không cần biết những người kia là ai. Nhưng khi nhìn cả một nhóm người lên một chuyến xe như thế tất cả những người khác đều cho rằng họ là một đoàn khách du lịch đến Thẩm Quyến để tham quan.
Nơi thành phố này thời gian không cố định và những hoạt động của nó hoàn toàn không ngưng nghỉ. Đến nơi này không nhất thiết là buổi sáng nhất là với những người du lịch sắp xếp thời điểm bay và đến thường không do họ định đoạt.
Khi chiếc xe đóng cửa lại thì một đám người nhìn về người đàn ông lên xe cuối cùng. Người này bây giờ mới ném cái ba lô mình đem theo lên cái ghế gần nhất nhìn đám người trên xe cố định chỗ ngồi rồi mới nói với tài xế.
- Đến địa điểm cần thiết đi. Đối tượng lần này được thuê đang ở đâu?
Vừa nói hắn vừa kéo chiếc mũ lưỡi trai của mình xuống. lộ ra khuôn mặt không dễ nhìn đôi gò má cao. Thêm cái cằm nhọn hai hàng chân mày thì khá đậm. Một con mắt của hắn có màu mắt khá khác thường. Con mắt này của hắn nếu nhìn xa người khác sẽ không nhận ra nó là một con mắt giả được thay thế Nhưng nhìn gần có thể thấy được ở phần mi mắt dưới có một vết sẹo dài chùng hai phân.
- Việc lần này số tiền khá lớn không biết đối phương chỉ là một đưa thiếu niên nhưng giá mà người kia đưa ra khá cao một triệu đô. hơn nữa đối phương còn có người bảo vệ. Hiện tại đang sống ở một khu nhà giàu an ninh tương đối ổn. Khá khó khăn cho việc tiếp cận. Theo thông tin cho biết là hắn sẽ phải ở lại thành phố này ít nhất bốn ngày rồi mới trở về kinh thành. Như vậy chúng ta phải sắp xếp thực hành sớm. Nếu không bên kia sẽ không trả tiền nếu như hắn có thể trở về được kinh thành.
Người lái xe vừa nhìn đường vừa nói hắn không cần nhìn mặt người một mắt kia. Giọng nói lớn của hắn để cho mọi người trên xe nghe thấy. Những người ở trên xe khi nghe đến giá tiền một triệu đô cũng hào hứng lên. ở đây gần hai mươi người cứ tính mỗi người là năm mươi ngàn đô cho một việc giết một người thiếu niên có vệ sĩ đi cùng. Việc này đối với hắn tưởng chừng như quá dễ. Cả đám ngồi ở đây không biết rằng thật chất giá tiền đưa ra cho cái mạng của Thiếu Kiệt không phải là con số một triệu đơn giản như thế. Vì nó là một con số năm triệu mà hắn và kẻ một mắt nhận được. Nhưng khi nghe đối phương có vệ sĩ có năng lực thực chiến khá lớn. Bấm bụng cả hai bỏ ra một triệu để kéo theo một đám người có thể giúp hai người hắn khả năng thành công của nhiệm vụ tăng cao hơn.
- Được rồi mọi người chú ý đoạn phim này. Đây sẽ là đối tượng chúng ta sẽ thực thi nhiệm vụ lần này. Người đó là một Thiếu Niên còn hai người đi cùng hắn là vệ sĩ. Khả năng đánh đấm cũng không tệ đâu nên ghi nhớ họ để tiện cho việc hành động.
Đem ti vi được đặt trong chiếc xe mở lên người tài xế đem một đoạn USB đặt vào trong máy phát đĩa của xe ô tô. Trên màn hình tivi xuất hiện ba hình ảnh. Người đầu tiên là Thiếu Kiệt. Thứ hai là Jackson và người thứ ba là Blake cả ba người được hiển thị dưới dạng hình ảnh. Và chỉ bao gồm khuôn mặt mà không có những vấn đề nào khác.
Một người ngồi ở gần cuối xe nhìn thấy hình ba người trên màn hình xong mới bật cười lớn nhìn người đàn ông một mắt lên tiếng nói.
- Vu Thái. Anh em bọn mày lục nghề rồi hay sao mà đến cả một thằng thiếu niên và hai thằng đực rựa cũng không xử lý được thế. Cần nhiều người như thế này làm gì. Bọn này có thấy nhiều tiền quá muốn chi thì tao cũng không ngại đâu.
Bị lên tiếng nói như vậy người đàn ông một mắt tên Vu Thái thấy mấy người khác trên xe cười đùa cũng lên tiếng quát mắng. Không khi trong xe lúc này trầm lại
- Mày thì biết gì. Mày xem xong chưa mà mày đã nói. Ngậm cái miệng mày lại rồi hiểu tại sao tao phải gọi nhiều người. Không phải là tiền tao không có lỗ khâu mà làm việc này. Vu Nhật cho bọn nó xem đoạn phim kia để bọn nó nói gì.
Cả đám ngồi trên xe bây giờ cũng im lặng. Nếu như nhiệm vụ đơn giản như thế chắc hai anh em họ Vu cũng không kéo theo một đám người như họ. Là người trong giang hồ tay ai cũng dính máu và mạng người làm sao chỉ vì những việc như thế mà cần nhiều người đến như vậy.
Cả chiếc xe bây giờ im lặng trên màn hình ti vi bây giờ bắt đầu phát một đoạn băng được thu lại từ một số camera, đã được qua khâu chỉnh sửa cắt nối liên tục.
- Hai thằng vừa rồi bọn bây nhìn là người đang đánh với mấy người quân nhân kia. Nói cho bọn bây biết mấy người quân nhân thuộc đội trung nam hải. Bọn mày nghĩ bọn nó kém tao hay sao. Dù tao chưa được gia nhập chính thức nhưng tao biết bọn nó lợi hại như thế nào. Vậy tụi mày nhắm mấy người làm gỏi được hai thằng này.
Vừa tức giận vừa nhìn về phía người cuối xe Vu Thái lên tiếng hằn học rồi ngồi xuống cai ghế gần đó.
- Con mẹ nó! Lại khó nhai. Hèn gì hai anh em bọn mày mới gọi đông người như thế. Nếu không phải hai thằng này làm vệ sĩ cho thằng nhóc đó chắc anh em bọn mày bỏ không một triệu đô ngon lành rồi.
- Mẹ dính dáng lớn đấy. Hai anh em mày gan thật bọn này dám đánh cả cận vệ trung nam hải thì bọn nó cũng không phải hạn vừa có thế lực. Hai anh em mày lại nhận việc bộ chán sống rồi à.
Vu Nhật bây giờ sau khi để cho đám người trên xe hướng hắn với anh mình nói một số lời khó nghe xong cũng lên tiếng.
- Thằng nhóc này hiện tại vẫn chưa có bối cảnh gì. Theo thông tin của người thuê nó về nhận thân. Người thân làm một quan chức lớn. Gia đình đó lại không có con trai nếu nó nhận thân thành công gia sản họ không được nhận. Nó chết đi thì họ cũng không liên quan cũng chẳng truy cứu. Chỉ cần không để nó về lại kinh thành mọi thứ sẽ ổn thỏa. Giờ biết việc như thế nào rồi đó thằng nào làm thì bước ra. Không làm thì xem như tao mới đi tham quan nơi này một chuyến.
Vu Nhật dứt lời cũng làm một số người động tâm không ít. Có người nào thấy tiền đến tay lại chê. Hiện tại chỉ với ba người đối tượng cần sử lý. Bên phía họ lại có gần hai mươi người. Dù giỏi võ đến mức độ nào với súng ống thì cũng sẽ chết. Phương án dự phòng lại có quá nhiều người giúp làm gỏi ba người. Tiền đến tay dễ dàng đám người lăn lộn như thế này chịu bỏ qua là chuyện không thể nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.