Chương 944: Bọn nó phát hiện rồi
Diệt Thiên
11/04/2019
Ở Một nơi khá xa nơi mà tất cả những căn nhà
không còn nguyên vẹn. Cả khu vực này những ngôi nhà cao tầng đều gồng
mình chống chọi lại cái nắng và gió. Tất cả ở đây đều có một khung cảnh
như thế. Đồ đạt vật dụng nằm đầy trên mặt đất.
Nơi này là Tứ Xuyên một miền đất có thế nói là trung tâm của cả đất nước trung hoa theo vị trí địa lý cần thiết của nó. Cả khu vực này đều có chung một đặt điểm được kể trên và không gian nơi này hoàn toàn vắng lặng. Cách đây một năm có thể nói nơi này là một nơi đông đút đầy người sống. Nhưng hiện tai nó chỉ còn lại là đống hoang tàn của một động đất.
Cũng vào cái ngày đó mười hai tháng năm toàn bộ hơn bôn mươi lăm ngàn người nằm xuống dưới cơn động đất gần tám độ richter. Trong một căn nhà năm tầng bị nghiên đổ hết một góc. Một căn phòng được dọn dẹp khá ngăn nắp. Chỉ là mặt đất còn những vết bụi đất ngoài ra giường chiếu và tất cả những thiết bị khác đều là đồ mới.
Một chiếc ti vi đang được kết nối với nguồn điện trong nhà. Chiếc máy phát sử dụng dầu đặt ở một căn nhà khác nối với đường dây vào trong căn phòng này. Một nhóm người đang nhìn vào trong màn hình ti vi nơi đó có một khung ảnh được bung ra rất lớn.
Có thể nhìn thấy đây là việc kết nối tính hiệu mạng với cái camera đang quan sát nhóm người Thiếu Kiệt thông qua một đường truyền IP mạng làm phương tiện hiển thị. Một người ngồi trước màn hình lúc này lên tiếng mắng một tiếng.
- Mẹ nó bọn này thật lề mề nếu đánh trận như thế này là chết rồi. Ngày tại trận chiến mới bàn đối sách. Biết vậy để quân mình diệt bọn nó đỡ phải ngồi nhìn bọn này chậm chạp bực mình.
- Cũng không nóng được cứ từ từ. Chung ta không hao tổn gì trong việc này. Cứ đợi bọn nó đi vào trong cái bẫy mình đặt sẵn là được. Người của Tô gia ngoài thằng nhóc kia còn ở lại để kích nổ thì đều rời đi hết rồi. Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành. Việc để thằng nhóc Thiếu Kiệt đó chết chỉ là một bước mở rộng hơn thôi. Không thành công cũng không sao.
Một người khác đang ngồi ở phía xa màn hình một tay hắn cầm khăn, một tay còn lại đang lau khẩu súng của mình. Không hề ngước lên nhìn màn hình xem diễn biến thế nào mà chỉ ung dung đáp lại một lời nói với người lên tiếng đầu tiên.
- Tuy nói là cái này phát sinh nhất thời nhưng mà nhìn nó tôi thấy khó chịu rồi. Nếu không nhảy ra thằng nhóc này chưa biết chừng đến bây giờ đại ca bên đó đã nắm chắc Huyết Long trong tay.
Người này đáp lại tên kia bằng một lời nói theo suy nghĩ của mình đối với việc đang diễn ra trên màn hình hắn cũng không để tâm nhiều đến dựa vào cái ghế của mình đang ngồi quay mặt về phía người đang lau súng.
- Mày đừng quên ông ta không phải hạn dễ đối phó. Nếu không đã không thành lập lên cái tổ chức này. Mày nên nhớ ông ta vẫn còn con gái mình. Nếu không có thằng nhóc cũng không đến lượt đại ca mình. Chỉ trừ khi nào con đó nó bỏ hết mấy thứ của Huyết Long thì sẽ khác. Nhưng mày nghĩ người phụ nữ kia bỏ đi dễ dàng à
Trong phòng bây giờ một người khác đang cầm chai nước đặt xuống mặt bàn của căn phòng ngồi xuống bên cạnh tên cầm súng lên tiếng nói.
- Nó sẽ không tranh nếu thằng nhóc không làm gì nên chuyện. Nhưng kể từ khi nó chuyển biến thì lại khác. Việc trước đây không màn tới giờ nó lại đi quản nên muốn có được thực lực và khống chế được Huyết Long từ tay Lý Tế Minh thì phải để cho thằng nhóc đó không còn sống khi đó người phụ nữ kia muốn tranh cũng không có cái gì để tranh.
Nhìn tới màn hình thấy Thiếu Kiệt và nhóm người của mình đang đứng ở khu vực sân trước của Tô Gia người này chỉ nheo mắt một cái. Nhìn đám người Thiếu Kiệt giống như chờ đợi mấy nhóm khác đang triển khai tình huống tấn công từ các hướng về phía mặt sau tô gia. Hắn cũng không nói gì chỉ quan sát tình hình cần thiết.
- Không nói đến việc nó tại sao lại thay đổi nhưng nếu như lúc trước chúng ta biết được nó là một mối nguy hiểm như vậy thì thà giết quách cho rồi. Đợi chi đến bây giờ đem tới phiền phức như thế này.
Người cầm súng nâng lên khẩu súng của mình hướng thẳng về phía màn hình một mắt nheo lại nhắm thẳng trực tiếp về hướng đầu Thiếu Kiệt trong màn hình.Nhưng hắn không bóp còi sung mà chỉ làm hành động như muốn bắn đối phương rồi thôi.
- Thằng nhóc này tính ra nó cũng là người có đầu óc và khá nguy hiểm nếu như trước đó nó bộc lộ hết tính cách của mình thì đã bị đại ca thủ tiêu lâu rồi. Đến giờ phút này mới lộ ra bộ mặt thật của mình khả năng trước kia đều im lặng để chờ thời là rất lớn.
- Việc đó không quan trọng. Chỉ cần bọn nó tấn công vào phía sau nhà tô gia thôi. Chỉ cần một nút nhấn thằng cháu của Tô Hắc Hùng không làm được nữa thì nó đi chết đi. Mẹ nó cái nhiệm vụ đơn giản là nhấn cái nút kích nổ thôi đấy tao nằm ngủ cũng làm được.Một người trong bàn đáp lại hắn ngồi với bộ dáng rất thoải mái chân gác lên bàn. Lưng dựa ghế tay cầm điếu thuốc vẫn còn tỏa ra nghi ngút khói. Hắn thoải mái xem như cháu Tô Hắc Hùng đang chơi một trò chơi đơn giản không có gì là quá khó khăn.
Người ngồi quan sát màn hình bây giờ đôi mắt nheo lại hắn thấy việc này có điều gì đó không đúng cho lắm. Trong chiến trận thời hiện đại như thế này. Từng phút từng giây đều là sự nguy cơ sống chết. Đối phương lại chia quân đánh trận làm các phương hướng tấn công vào mặt sau của Tô gia.
Nếu nói thực lực đám người Vô Ảnh có phần nào đó không thua kém nhưng vài người kèm với lại nhóm Hồng Thanh Bang chấp nhận đợi những thành viên của mình rồi mới hành động thì có chút bất thường.
- Bọn mày có thấy điều gì đó không đúng không nếu trong trường hợp bọn mày hội quân đầy đủ đem gấp mấy lần đối phương bọn mày có phải đợi chờ rồi chia quân giống nó không?
Hắn quay lại nhìn những người đang ở trong phòng cùng mình lúc này. Đối với việc nhìn thấy nhóm người Thiếu Kiệt cùng với Trịnh Tài Bảo ngồi ở phía trước sân Tô gia bộ dạng như chờ đợi điều gì đó lại đi tới đi lui không sợ người khác tập kích bất ngờ này có phần làm cho hắn không thấy đây giống như một cuộc thanh tẩy cần thiết.
- Nếu là tao nhiều người lại thêm có vũ khí thì xông mẹ nó vào bọn đi trước có chết thì cũng còn bọn phía sau. Thằng này chỉ vì nó qua thương người sợ hi sinh mấy thành phần xã hội không đáng nên mới giống như hiện giờ lo trước lo sau đúng là bọn chưa đi chiến trận thật sự bao giờ.
Một người khác lúc này cũng lên tiếng ngắt lời người vừa đưa ra ý kiến. Đối với việc Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo đi lại trước camera quan sát trên tay cầm thêm cái điện thoại như đang đợi chờ tin tức báo về hắn đưa ra nhận định.
- Không nói thằng này ngu hay khôn nhưng đối với việc nó cẩn thận sợ mất quân là đúng mày nghĩ xem nó làm sao biết được ở phía sau mai phục cái gì. Tô gia với cái đám dự bị Huyết Long đó đã là một vấn đề rồi. Nó lo bị gài bẫy gì đó phía bên kia cũng đúng thôi.
- Tao thấy hơi khác thường một chút cứ như bọn nó đang đợi cái gì vậy. Nhưng hiện tại đợi cái gì thì chắc chỉ có bọn nó biết. Âm thanh của camera không thu được chỉ nhận được hình ảnh không biết bọn nó nói gì.
Vừa nói người này vừa đứng lên chỉ vào trong màn hình sự di chuyển của Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo. Thiếu Kiệt một bộ dạng từ tốn đi tới đi lui trước camera không có gì khác thường. Nhưng Trịnh Tài Bảo lại khác. Hắn chốc chốc lại nhìn vào điện thoại của mình như đang cố gắng bắt được tin tức gì đó.
- Hai thằng này định làm cái gì nhỉ. Ngay lúc đầu chúng ta đoán được bọn nó sẽ tấn công trạm phát sóng. Khi trạm phát sóng phục hồi cũng là lúc chúng ta nhận được hình ảnh cần thiết từ đường truyền mạng. Bọn nó đi xuống hầm để làm gì. Tại sao lúc đó lại không tấn công luôn vào tô gia mà lại đợi hợp quân nhỉ.
Đem những gì mà mình thấy thuật lại một lần cho toàn bộ thành viên trong phòng nghe thấy mọi người trong phòng lúc này cũng rơi vào trạng thái trầm tư. Vi nếu là họ sẽ không phải đợi họp quân rồi để tản quân ra như thế này. Thiếu Kiệt với nhóm người đầu tiên của Hồng Thanh Bang đã có được tín hiệu điện thoại có thể điều người trực tiếp thông qua điện thoại không thể nào đợi đến khi gặp trực diện mới đưa ra kế sách.
- Kể cũng lạ nhì nếu như ở đó có thằng Trịnh Tài Bảo kia. Hai đứa nó thương lượng kế sách xong thì có thể thông qua điện thoại truyền đạt mệnh lệnh trực tiếp mới đúng phải không.
Một thành viên trong nhóm lên tiếng. Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với hắn điều này. Nếu nói đối phương không có mạng thông tin liên lạc có thể hợp quân bình thường họ sẽ không thắc mắc. Ở đây họ nhận được tính hiệu camera đồng nghĩa với việc hệ thống thông tin được kết nối không ngắt quãng vậy thì cần gì phải áp dụng hình thức tốn thời gian như vậy mới là điều khó hiểu.
Sau vài giây im lặng tên lau súng vừa rồi chợt bật dậy thốt lên.
- Nhanh gọi điện cho cháu của Tô Hắc Hùng kích nổ ngay. Bọn nó phát hiện rồi. Hèn gì ngay từ nãy tới giờ bọn nó kéo dài thời gian để thành viên của mình rời khỏi nơi này ở lại chủ yêu cầm chân tốn thời gian với chúng ta thôi.lặp tức mở toàn bộ camera lên không chỉ xem một cái camera của hai thằng này nữa.
Hắn giờ đây hiểu được Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo lại đi qua đi lại cố gắng câu giờ mà Thiếu Kiệt ung dung còn Trịnh Tài Bảo lại lo lắng. Vì Tất cả thành viên của Thiếu Kiệt đều ở bên cạnh hắn còn Hồng Thanh Bang bắt buộc Trịnh Tài Bảo phải lo lắng cho an nguy của những người của mình có rút lui chạy thoát hay không.
Nơi này là Tứ Xuyên một miền đất có thế nói là trung tâm của cả đất nước trung hoa theo vị trí địa lý cần thiết của nó. Cả khu vực này đều có chung một đặt điểm được kể trên và không gian nơi này hoàn toàn vắng lặng. Cách đây một năm có thể nói nơi này là một nơi đông đút đầy người sống. Nhưng hiện tai nó chỉ còn lại là đống hoang tàn của một động đất.
Cũng vào cái ngày đó mười hai tháng năm toàn bộ hơn bôn mươi lăm ngàn người nằm xuống dưới cơn động đất gần tám độ richter. Trong một căn nhà năm tầng bị nghiên đổ hết một góc. Một căn phòng được dọn dẹp khá ngăn nắp. Chỉ là mặt đất còn những vết bụi đất ngoài ra giường chiếu và tất cả những thiết bị khác đều là đồ mới.
Một chiếc ti vi đang được kết nối với nguồn điện trong nhà. Chiếc máy phát sử dụng dầu đặt ở một căn nhà khác nối với đường dây vào trong căn phòng này. Một nhóm người đang nhìn vào trong màn hình ti vi nơi đó có một khung ảnh được bung ra rất lớn.
Có thể nhìn thấy đây là việc kết nối tính hiệu mạng với cái camera đang quan sát nhóm người Thiếu Kiệt thông qua một đường truyền IP mạng làm phương tiện hiển thị. Một người ngồi trước màn hình lúc này lên tiếng mắng một tiếng.
- Mẹ nó bọn này thật lề mề nếu đánh trận như thế này là chết rồi. Ngày tại trận chiến mới bàn đối sách. Biết vậy để quân mình diệt bọn nó đỡ phải ngồi nhìn bọn này chậm chạp bực mình.
- Cũng không nóng được cứ từ từ. Chung ta không hao tổn gì trong việc này. Cứ đợi bọn nó đi vào trong cái bẫy mình đặt sẵn là được. Người của Tô gia ngoài thằng nhóc kia còn ở lại để kích nổ thì đều rời đi hết rồi. Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành. Việc để thằng nhóc Thiếu Kiệt đó chết chỉ là một bước mở rộng hơn thôi. Không thành công cũng không sao.
Một người khác đang ngồi ở phía xa màn hình một tay hắn cầm khăn, một tay còn lại đang lau khẩu súng của mình. Không hề ngước lên nhìn màn hình xem diễn biến thế nào mà chỉ ung dung đáp lại một lời nói với người lên tiếng đầu tiên.
- Tuy nói là cái này phát sinh nhất thời nhưng mà nhìn nó tôi thấy khó chịu rồi. Nếu không nhảy ra thằng nhóc này chưa biết chừng đến bây giờ đại ca bên đó đã nắm chắc Huyết Long trong tay.
Người này đáp lại tên kia bằng một lời nói theo suy nghĩ của mình đối với việc đang diễn ra trên màn hình hắn cũng không để tâm nhiều đến dựa vào cái ghế của mình đang ngồi quay mặt về phía người đang lau súng.
- Mày đừng quên ông ta không phải hạn dễ đối phó. Nếu không đã không thành lập lên cái tổ chức này. Mày nên nhớ ông ta vẫn còn con gái mình. Nếu không có thằng nhóc cũng không đến lượt đại ca mình. Chỉ trừ khi nào con đó nó bỏ hết mấy thứ của Huyết Long thì sẽ khác. Nhưng mày nghĩ người phụ nữ kia bỏ đi dễ dàng à
Trong phòng bây giờ một người khác đang cầm chai nước đặt xuống mặt bàn của căn phòng ngồi xuống bên cạnh tên cầm súng lên tiếng nói.
- Nó sẽ không tranh nếu thằng nhóc không làm gì nên chuyện. Nhưng kể từ khi nó chuyển biến thì lại khác. Việc trước đây không màn tới giờ nó lại đi quản nên muốn có được thực lực và khống chế được Huyết Long từ tay Lý Tế Minh thì phải để cho thằng nhóc đó không còn sống khi đó người phụ nữ kia muốn tranh cũng không có cái gì để tranh.
Nhìn tới màn hình thấy Thiếu Kiệt và nhóm người của mình đang đứng ở khu vực sân trước của Tô Gia người này chỉ nheo mắt một cái. Nhìn đám người Thiếu Kiệt giống như chờ đợi mấy nhóm khác đang triển khai tình huống tấn công từ các hướng về phía mặt sau tô gia. Hắn cũng không nói gì chỉ quan sát tình hình cần thiết.
- Không nói đến việc nó tại sao lại thay đổi nhưng nếu như lúc trước chúng ta biết được nó là một mối nguy hiểm như vậy thì thà giết quách cho rồi. Đợi chi đến bây giờ đem tới phiền phức như thế này.
Người cầm súng nâng lên khẩu súng của mình hướng thẳng về phía màn hình một mắt nheo lại nhắm thẳng trực tiếp về hướng đầu Thiếu Kiệt trong màn hình.Nhưng hắn không bóp còi sung mà chỉ làm hành động như muốn bắn đối phương rồi thôi.
- Thằng nhóc này tính ra nó cũng là người có đầu óc và khá nguy hiểm nếu như trước đó nó bộc lộ hết tính cách của mình thì đã bị đại ca thủ tiêu lâu rồi. Đến giờ phút này mới lộ ra bộ mặt thật của mình khả năng trước kia đều im lặng để chờ thời là rất lớn.
- Việc đó không quan trọng. Chỉ cần bọn nó tấn công vào phía sau nhà tô gia thôi. Chỉ cần một nút nhấn thằng cháu của Tô Hắc Hùng không làm được nữa thì nó đi chết đi. Mẹ nó cái nhiệm vụ đơn giản là nhấn cái nút kích nổ thôi đấy tao nằm ngủ cũng làm được.Một người trong bàn đáp lại hắn ngồi với bộ dáng rất thoải mái chân gác lên bàn. Lưng dựa ghế tay cầm điếu thuốc vẫn còn tỏa ra nghi ngút khói. Hắn thoải mái xem như cháu Tô Hắc Hùng đang chơi một trò chơi đơn giản không có gì là quá khó khăn.
Người ngồi quan sát màn hình bây giờ đôi mắt nheo lại hắn thấy việc này có điều gì đó không đúng cho lắm. Trong chiến trận thời hiện đại như thế này. Từng phút từng giây đều là sự nguy cơ sống chết. Đối phương lại chia quân đánh trận làm các phương hướng tấn công vào mặt sau của Tô gia.
Nếu nói thực lực đám người Vô Ảnh có phần nào đó không thua kém nhưng vài người kèm với lại nhóm Hồng Thanh Bang chấp nhận đợi những thành viên của mình rồi mới hành động thì có chút bất thường.
- Bọn mày có thấy điều gì đó không đúng không nếu trong trường hợp bọn mày hội quân đầy đủ đem gấp mấy lần đối phương bọn mày có phải đợi chờ rồi chia quân giống nó không?
Hắn quay lại nhìn những người đang ở trong phòng cùng mình lúc này. Đối với việc nhìn thấy nhóm người Thiếu Kiệt cùng với Trịnh Tài Bảo ngồi ở phía trước sân Tô gia bộ dạng như chờ đợi điều gì đó lại đi tới đi lui không sợ người khác tập kích bất ngờ này có phần làm cho hắn không thấy đây giống như một cuộc thanh tẩy cần thiết.
- Nếu là tao nhiều người lại thêm có vũ khí thì xông mẹ nó vào bọn đi trước có chết thì cũng còn bọn phía sau. Thằng này chỉ vì nó qua thương người sợ hi sinh mấy thành phần xã hội không đáng nên mới giống như hiện giờ lo trước lo sau đúng là bọn chưa đi chiến trận thật sự bao giờ.
Một người khác lúc này cũng lên tiếng ngắt lời người vừa đưa ra ý kiến. Đối với việc Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo đi lại trước camera quan sát trên tay cầm thêm cái điện thoại như đang đợi chờ tin tức báo về hắn đưa ra nhận định.
- Không nói thằng này ngu hay khôn nhưng đối với việc nó cẩn thận sợ mất quân là đúng mày nghĩ xem nó làm sao biết được ở phía sau mai phục cái gì. Tô gia với cái đám dự bị Huyết Long đó đã là một vấn đề rồi. Nó lo bị gài bẫy gì đó phía bên kia cũng đúng thôi.
- Tao thấy hơi khác thường một chút cứ như bọn nó đang đợi cái gì vậy. Nhưng hiện tại đợi cái gì thì chắc chỉ có bọn nó biết. Âm thanh của camera không thu được chỉ nhận được hình ảnh không biết bọn nó nói gì.
Vừa nói người này vừa đứng lên chỉ vào trong màn hình sự di chuyển của Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo. Thiếu Kiệt một bộ dạng từ tốn đi tới đi lui trước camera không có gì khác thường. Nhưng Trịnh Tài Bảo lại khác. Hắn chốc chốc lại nhìn vào điện thoại của mình như đang cố gắng bắt được tin tức gì đó.
- Hai thằng này định làm cái gì nhỉ. Ngay lúc đầu chúng ta đoán được bọn nó sẽ tấn công trạm phát sóng. Khi trạm phát sóng phục hồi cũng là lúc chúng ta nhận được hình ảnh cần thiết từ đường truyền mạng. Bọn nó đi xuống hầm để làm gì. Tại sao lúc đó lại không tấn công luôn vào tô gia mà lại đợi hợp quân nhỉ.
Đem những gì mà mình thấy thuật lại một lần cho toàn bộ thành viên trong phòng nghe thấy mọi người trong phòng lúc này cũng rơi vào trạng thái trầm tư. Vi nếu là họ sẽ không phải đợi họp quân rồi để tản quân ra như thế này. Thiếu Kiệt với nhóm người đầu tiên của Hồng Thanh Bang đã có được tín hiệu điện thoại có thể điều người trực tiếp thông qua điện thoại không thể nào đợi đến khi gặp trực diện mới đưa ra kế sách.
- Kể cũng lạ nhì nếu như ở đó có thằng Trịnh Tài Bảo kia. Hai đứa nó thương lượng kế sách xong thì có thể thông qua điện thoại truyền đạt mệnh lệnh trực tiếp mới đúng phải không.
Một thành viên trong nhóm lên tiếng. Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với hắn điều này. Nếu nói đối phương không có mạng thông tin liên lạc có thể hợp quân bình thường họ sẽ không thắc mắc. Ở đây họ nhận được tính hiệu camera đồng nghĩa với việc hệ thống thông tin được kết nối không ngắt quãng vậy thì cần gì phải áp dụng hình thức tốn thời gian như vậy mới là điều khó hiểu.
Sau vài giây im lặng tên lau súng vừa rồi chợt bật dậy thốt lên.
- Nhanh gọi điện cho cháu của Tô Hắc Hùng kích nổ ngay. Bọn nó phát hiện rồi. Hèn gì ngay từ nãy tới giờ bọn nó kéo dài thời gian để thành viên của mình rời khỏi nơi này ở lại chủ yêu cầm chân tốn thời gian với chúng ta thôi.lặp tức mở toàn bộ camera lên không chỉ xem một cái camera của hai thằng này nữa.
Hắn giờ đây hiểu được Thiếu Kiệt với Trịnh Tài Bảo lại đi qua đi lại cố gắng câu giờ mà Thiếu Kiệt ung dung còn Trịnh Tài Bảo lại lo lắng. Vì Tất cả thành viên của Thiếu Kiệt đều ở bên cạnh hắn còn Hồng Thanh Bang bắt buộc Trịnh Tài Bảo phải lo lắng cho an nguy của những người của mình có rút lui chạy thoát hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.