Chương 577: Cho Người Đốt Kho
Diệt Thiên
22/11/2018
Lâm Phong nghe Thiếu Kiệt nói như thế vốn cũng định mau chóng làm án một cách nhanh nhất nhưng dựa theo những bước của Thiếu Kiệt đã làm trong hồ sơ Lâm Phong lại thấy vài bước không cần thiết. Hiện tại cũng đã hiểu tại sao có những bước đi như thế này.
- Cậu yên tâm tôi sẽ không để sót một chút nào về những vấn đề mà cậu đã nêu trong hồ sơ. Bây giờ tôi tiến hành hoạt động từng bước trước.
- Ừ! Ông đi làm đi. Tối này sẽ mệt đấy ông lo mà chuẩn bị tâm lý.
Thiếu Kiệt đáp lại một câu rồi cúp máy. Hắn đứng lên đi về phia một cái bàn cầm lấy tờ giấy A 4 với một cây viết ghi lên đó những địa chỉ mà hắn đã lưu trong điện thoại.
- Tối này em cho người của mình ở Ngọc Châu châm lửa đốt vài cái kho này cho anh?
Ngọc Nhi vừa cầm lấy tờ giấy A4 cũng giật mình. Thiếu Kiệt chơi lớn cả đốt kho như thế là phạm vào tội lớn hủy hoại của công. Hà Vi cũng nhìn hắn một cái nhìn khó hiểu.
- Anh định đùa à! Đang yên đang lành lại muốn dính vào tội tổ chức phóng hỏa sao?
Biết Hà Vi không hài lòng với những gì Thiếu Kiệt dự định làm. Dù hắn có làm gì đi nữa thì mọi thứ chỉ cần hợp pháp và không có vấn đề gì ảnh hưởng đến người dân vô tôi thì cô sẽ làm nhưng hiện tại thì lại làm cả việc phóng hỏa đốt kho như thế này thì cô không hài lòng.
- Cũng không phải như các em tưởng tưởng đâu! Việc này anh làm có mục đích chính xác là những cái kho này anh có phần hơi nghi ngờ một chút. Bởi nó được Diệp Nhi thêu từ nhà nước và chuyển giao cho Ngô Trực. Mọi người còn nhớ mấy cái kho mà anh đã bị bắt đem tới không?
Thiếu Kiệt nhắc lại chuyện này làm cả ba người suy ngẫm một chút rồi gật đầu. Thấy thế Thiếu Kiệt mới cười nói.
- Ở cái nhà kho đầu tiên anh có nói là anh hai mấy cây cỏ dại để cầm máu. Ở đó và nhà kho lúc mọi người cứu anh có một số thứ khá lạ. Điển hình như cây cỏ cao hơn. Sự phát triển mạnh mẽ hơn. Mà qua một số tài liêu anh đọc được thì có thể những nơi mà cây co dại anh hái ở nhà kho đầu tiên có thể được chôn ma túy còn sót lại của Ngô Trực.
Hà Vi bây giờ mới nhìn Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi thì suy nghĩ một chút đem ý nghĩ của mình phân tích ra
- Không phải không có khả năng đó, nhưng mà liệu anh đoán có đúng không mới là việc quan trọng. Một số đặc điểm đất ở mỗi vùng miền phù hợp và chất dinh dưỡng trong đất sẽ làm cây phát triển tốt hơn nhưng nơi khác. Cũng không chỉ có ma túy mới đem lại hiệu quả đó. Anh có nhầm không?
- Anh nghĩ là không bởi từ thân cây và những thứ đặc điểm của nó anh đã so sánh. Cỏ mực có thể tỏa ra hương thơm vào buổi tối sao. Thân cây tuy mảnh mai nhưng độ rắn chắc lại hoàn toàn phù hợp. Thêm nữa độ cao của cây khá lớn trong khi đó khu vực này bỏ hoan mà ánh nắng buổi sáng thường là trực tiếp chiếu vào nơi này. Mọi điều kiện và hoàn cảnh đều phù hợp với những gì anh đã tra cứu được. Chỉ có thể như thế sức sống của nó mới mạnh mẻ và phát triển gấp mấy lần cái cây ở nhà kho mọi người cứu anh.
Thiếu Kiệt dựa theo những tư liệu mình đọc được và nhớ lại những gì mà hắn đã thấy được ở nhà kho mà bản thân bị hành. Hà Vi nghe Thiếu Kiệt nói thế mới hỏi hắn.
- Anh còn nhớ chỗ đó không em cho người đi xác nhận một chút nếu đúng thì anh cứ làm việc ở Ngọc Châu.
Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút về tên nhà kho mà hắn đã bị nhốt rồi đem cái tên nhà kho đó đưa cho Hà Vi. Hắn cũng không chắc trong việc này nên Hà Vi muốn xác minh thì hắn cũng có thêm một chút việc cần thiết.
Hà Vi bây giờ mới bước ra ngoài gọi điện thoại. Ngọc Nhi thấy Hà Vi cần xác minh nên hỏi Thiếu Kiệt.
- Vậy có cần đợi Hà Vi xác minh xong rồi mới làm không?
- Anh thấy cứ triển khai làm là được rồi. Anh nghĩ minh có suy nghĩ đúng không sai đâu. Dù hiện tại anh chỉ có thể dám chắc tám mưới phần trăm. Chắc chắn ở mấy cái kho của Ngô Trực còn lại không ít thì nhiều sẽ có được số ma túy cần thiết chỉ cần bị kiểm tra là cảnh sát có thể suy đoán ích nhiều.
Ngọc Nhi bây giờ gật đầu đứng lên đi làm việc mà hắn giao cho cô. Nhã Oanh nhin Thiếu Kiệt cười đùa nói.
- Xem ra em không có thế lực gì lại là người khỏe nhất. Anh đó mai mốt công việc em lam được mà không đua em làm thì biết tay. Nhưng mà em hỏi nè nếu phóng hỏa như thế cảnh sát đối phó được không Thiếu Kiệt.
- Vấn đề anh thấy không có vấn đề nói mấy cái kho thật chất chỉ có hai cái thôi hai cái đó là của Ngô Trực tiếp quản khá lâu rồi. Hiện tại cũng không ai dùng anh nghĩ chắc chắn sẽ còn manh mối. Nhà Kho của Ngô Trực dùng chắc chắn sẽ có vấn đề.
Hà Vi bây giờ mới quay lại ngồi trước mặt Thiếu Kiệt thờ dài.
- hi vọng là anh nói đúng em không nghĩ đến Ngô Trực sẽ còn hàng hóa lưu giữ đâu. Nhưng cứ để cho người đi kiểm tra thử sẽ được. Nếu đúng thì những nhà kho kia cũng có vấn đề.
- Anh thấy có vấn đề là chắc rồi đó. Dù không muốn thừa nhận nhưng thằng Ngô Long nó chắc biết. Và hơn thế nữa còn cố tình giấu đề một tay nắm gọn con đường của Ngô Trực. Nếu không thị trường buôn bán ma túy không có ổn định như thế này.
Thiếu Kiệt tin chắc rằng chuyện này có thể vì có cơ sở xác thực. Ngô Trực không chỉ là đầu nậu mà là nhà phân phối cả nước. Ngô Trực chết thị trường có một chút biến động giá vật chất nhưng thứ này chỉ tăng lên một chút rồi bình ổn. Nếu có người thứ hai như Ngô Trực cũng có thể nhưng để tuồng một số lượng ma túy vào trong nước chắc hẳn không có con đường nào ngoài Tam giác vàng.
Khung Chang có thể giao dịch với Ngô gia thì chắc chắn phải để một nơi cất giấu. Còn không thì phải có hàng đang dự trữ. Chỉ dựa vào những đặc điểm này hắn dám chắc. Tại Ngô gia không ít thì nhiều có hàng.
- Hèn gì mấy ngày nay Cao Thịnh lại cho người đi điều tra giá cả vật chất của mặc hàng này thì ra là do anh thao tác. Thế mà em cứ tưởng là anh định đem hàng về từ tam giác vàng về bán chứ.
Ngọc Nhi hiện tại trở về sau khi đi hoạt động những thứ cần thiết cho Thiếu Kiệt. Thiếu Kiệt thấy Ngọc Nhi nói thế trợn mắt lên.
- Anh không thích dính dáng đến mấy cái này em biết rồi còn gì.. Dù sao thì nó cũng kiếm tiền cũng không bằng anh ngồi mấy ngày nghiên cứu. Nên anh không bao giờ đụng đến. Cái đám ma túy ở bên tam giác vàng của Khung Chang anh để cho Connor xử lý rồi
Hà Vi cũng biết chuyện này nên cũng không nói gì. Cô cũng thừa biết Ngọc Nhi nói lời này vốn là đùa giỡn với Thiếu Kiệt. Ngay lúc này điện thoại của cô Vang lên. Nhìn vào điện thoại thi thấy đây là số điện thoại của Connor vẫn thường sử dụng để liên lạc với mình. Cau mày một chút cô mới nhân nút chấp nhận cuộc gọi.
- Alo Ngọc Nhi có chuyện cần báo với Thiếu Kiệt đây gấp nhé. Cô qua bên nhà gặp Thiếu Kiệt rồi gọi là giúp tôi. Để bao cáo chuyện gấp luôn, hiện tại dùng điện thoại này gọi ra nước ngoài tốn tiền lắm.
Ngọc Nhi mỉm cười nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu cô mở loa ngoài cho cả cho hắn và mọi người đều nghe. Ngọc Nhi bây giờ mới đáp lại lời của Connor.
- Anh mà sợ thiếu tiền nữa sao. Nói đi Thiếu Kiệt đang ở đây luôn này.
- Thiếu chứ sao không bên này gọi ra nước ngoài mắc lắm. Tôi nghèo đâu giống Thiếu Kiệt mà cũng may thật chuyện này tôi mới nhận được. Đám người Thái Quốc Đào, Thúy Miêu, Độc Bảo ba thế lực lớn đang tranh chấp mà đối tượng bị bọn họ tranh giành không xa lạ mấy là Ngô Long. Nghe nói Thúy Miêu với Thái Quốc Đào hợp tác bắt cóc Ngô Long cậu có ý kiến gì không?
Bốn người cũng ngẫn ra. Họ bất ngờ với những gì Connor nói. Việc cả ba thế lực lớn đề nhắm vào Ngô Long cũng làm cho Thiếu Kiệt tò mò không ít. Bởi việc này dường như đâu đem lại lợi ích gì cho họ. Thêm đó là việc bắt cóc này nhằm mục đích như thế nào mới là đáng nói.
- Chuyện này thật không thế, Nhóm người đó bắt cóc Ngô Long làm gì? bọn nó có thâm thù đại hận gì à.
Thiếu Kiệt giờ cũng muốn biết được lý do gì mà Ngô Long bị bắt còn bị tranh giành giữa các thế lực trong khu vực tam giác vàng. Mà chắc chắn Connor phải biết chút gì đó mới gọi điện báo cáo như thế này.
- À nói ra cũng buồn cười. Bọn họ nghĩ cậu là Thiếu Chủ gì của Huyết Long có quyền quyết định nên muốn thông qua việc bắt cóc Ngô Long đem hắn kiếm một chút lợi ích từ cậu. Nhưng mà tôi thấy chuyện này cứ để như thế cũng không ổn nên báo với cậu một tiếng để biết được cậu định làm gì thôi.
Hà Vi nghe Connor nói thế nhìn Thiếu Kiệt. ba người đều hiểu Thiếu Kiệt là gì với Huyết Long nhưng hắn chưa đủ quyền lực cần thiết của mình nên việc này chỉ có vài người biết. Giờ đám người tam giác vàng suy đoán có phần khá chính xác.
- Hiện tại tôi chưa có suy nghĩ gì về việc này. Nếu họ có đem Ngô Long đến chỗ của mình thì cứ giữ ở đó. Ngày mai tôi sẽ qua bên đó. Hiện tại họ muốn gì cũng không được nói gì hết cứ đợi tôi qua rồi tinh.
Thiếu Kiệt bây giờ trả lời lại cho Connor biết sắp xếp nhất thời của mình. Hà Vi suy nghĩ điều gì đó mới nói với Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt em nghĩ là Ngô Long bị bọn tam giác vàng bắt theo lời connor chắc chắn có mục đích. Chỉ là chưa biết nó là mục dích gì. Ngay mai mình nên cẩn thận. Em sẽ nhờ ông cho mình mượn một máy bay cần thiết. Việc này để em sắp xếp và báo lại việc của Ngô Long. Để xem ông sẽ quyết định ra sao?
Hà Vi thấy việc này cần thiết nhất là báo cho ông biết. Ngô Long là người hiện tại ở Ngọc Châu các nhóm người đi tìm. Việc hắn bị bắt cóc ở tam giác vàng cần phải báo về để cho Hà Thúc tính toán.
- Cậu yên tâm tôi sẽ không để sót một chút nào về những vấn đề mà cậu đã nêu trong hồ sơ. Bây giờ tôi tiến hành hoạt động từng bước trước.
- Ừ! Ông đi làm đi. Tối này sẽ mệt đấy ông lo mà chuẩn bị tâm lý.
Thiếu Kiệt đáp lại một câu rồi cúp máy. Hắn đứng lên đi về phia một cái bàn cầm lấy tờ giấy A 4 với một cây viết ghi lên đó những địa chỉ mà hắn đã lưu trong điện thoại.
- Tối này em cho người của mình ở Ngọc Châu châm lửa đốt vài cái kho này cho anh?
Ngọc Nhi vừa cầm lấy tờ giấy A4 cũng giật mình. Thiếu Kiệt chơi lớn cả đốt kho như thế là phạm vào tội lớn hủy hoại của công. Hà Vi cũng nhìn hắn một cái nhìn khó hiểu.
- Anh định đùa à! Đang yên đang lành lại muốn dính vào tội tổ chức phóng hỏa sao?
Biết Hà Vi không hài lòng với những gì Thiếu Kiệt dự định làm. Dù hắn có làm gì đi nữa thì mọi thứ chỉ cần hợp pháp và không có vấn đề gì ảnh hưởng đến người dân vô tôi thì cô sẽ làm nhưng hiện tại thì lại làm cả việc phóng hỏa đốt kho như thế này thì cô không hài lòng.
- Cũng không phải như các em tưởng tưởng đâu! Việc này anh làm có mục đích chính xác là những cái kho này anh có phần hơi nghi ngờ một chút. Bởi nó được Diệp Nhi thêu từ nhà nước và chuyển giao cho Ngô Trực. Mọi người còn nhớ mấy cái kho mà anh đã bị bắt đem tới không?
Thiếu Kiệt nhắc lại chuyện này làm cả ba người suy ngẫm một chút rồi gật đầu. Thấy thế Thiếu Kiệt mới cười nói.
- Ở cái nhà kho đầu tiên anh có nói là anh hai mấy cây cỏ dại để cầm máu. Ở đó và nhà kho lúc mọi người cứu anh có một số thứ khá lạ. Điển hình như cây cỏ cao hơn. Sự phát triển mạnh mẽ hơn. Mà qua một số tài liêu anh đọc được thì có thể những nơi mà cây co dại anh hái ở nhà kho đầu tiên có thể được chôn ma túy còn sót lại của Ngô Trực.
Hà Vi bây giờ mới nhìn Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi thì suy nghĩ một chút đem ý nghĩ của mình phân tích ra
- Không phải không có khả năng đó, nhưng mà liệu anh đoán có đúng không mới là việc quan trọng. Một số đặc điểm đất ở mỗi vùng miền phù hợp và chất dinh dưỡng trong đất sẽ làm cây phát triển tốt hơn nhưng nơi khác. Cũng không chỉ có ma túy mới đem lại hiệu quả đó. Anh có nhầm không?
- Anh nghĩ là không bởi từ thân cây và những thứ đặc điểm của nó anh đã so sánh. Cỏ mực có thể tỏa ra hương thơm vào buổi tối sao. Thân cây tuy mảnh mai nhưng độ rắn chắc lại hoàn toàn phù hợp. Thêm nữa độ cao của cây khá lớn trong khi đó khu vực này bỏ hoan mà ánh nắng buổi sáng thường là trực tiếp chiếu vào nơi này. Mọi điều kiện và hoàn cảnh đều phù hợp với những gì anh đã tra cứu được. Chỉ có thể như thế sức sống của nó mới mạnh mẻ và phát triển gấp mấy lần cái cây ở nhà kho mọi người cứu anh.
Thiếu Kiệt dựa theo những tư liệu mình đọc được và nhớ lại những gì mà hắn đã thấy được ở nhà kho mà bản thân bị hành. Hà Vi nghe Thiếu Kiệt nói thế mới hỏi hắn.
- Anh còn nhớ chỗ đó không em cho người đi xác nhận một chút nếu đúng thì anh cứ làm việc ở Ngọc Châu.
Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút về tên nhà kho mà hắn đã bị nhốt rồi đem cái tên nhà kho đó đưa cho Hà Vi. Hắn cũng không chắc trong việc này nên Hà Vi muốn xác minh thì hắn cũng có thêm một chút việc cần thiết.
Hà Vi bây giờ mới bước ra ngoài gọi điện thoại. Ngọc Nhi thấy Hà Vi cần xác minh nên hỏi Thiếu Kiệt.
- Vậy có cần đợi Hà Vi xác minh xong rồi mới làm không?
- Anh thấy cứ triển khai làm là được rồi. Anh nghĩ minh có suy nghĩ đúng không sai đâu. Dù hiện tại anh chỉ có thể dám chắc tám mưới phần trăm. Chắc chắn ở mấy cái kho của Ngô Trực còn lại không ít thì nhiều sẽ có được số ma túy cần thiết chỉ cần bị kiểm tra là cảnh sát có thể suy đoán ích nhiều.
Ngọc Nhi bây giờ gật đầu đứng lên đi làm việc mà hắn giao cho cô. Nhã Oanh nhin Thiếu Kiệt cười đùa nói.
- Xem ra em không có thế lực gì lại là người khỏe nhất. Anh đó mai mốt công việc em lam được mà không đua em làm thì biết tay. Nhưng mà em hỏi nè nếu phóng hỏa như thế cảnh sát đối phó được không Thiếu Kiệt.
- Vấn đề anh thấy không có vấn đề nói mấy cái kho thật chất chỉ có hai cái thôi hai cái đó là của Ngô Trực tiếp quản khá lâu rồi. Hiện tại cũng không ai dùng anh nghĩ chắc chắn sẽ còn manh mối. Nhà Kho của Ngô Trực dùng chắc chắn sẽ có vấn đề.
Hà Vi bây giờ mới quay lại ngồi trước mặt Thiếu Kiệt thờ dài.
- hi vọng là anh nói đúng em không nghĩ đến Ngô Trực sẽ còn hàng hóa lưu giữ đâu. Nhưng cứ để cho người đi kiểm tra thử sẽ được. Nếu đúng thì những nhà kho kia cũng có vấn đề.
- Anh thấy có vấn đề là chắc rồi đó. Dù không muốn thừa nhận nhưng thằng Ngô Long nó chắc biết. Và hơn thế nữa còn cố tình giấu đề một tay nắm gọn con đường của Ngô Trực. Nếu không thị trường buôn bán ma túy không có ổn định như thế này.
Thiếu Kiệt tin chắc rằng chuyện này có thể vì có cơ sở xác thực. Ngô Trực không chỉ là đầu nậu mà là nhà phân phối cả nước. Ngô Trực chết thị trường có một chút biến động giá vật chất nhưng thứ này chỉ tăng lên một chút rồi bình ổn. Nếu có người thứ hai như Ngô Trực cũng có thể nhưng để tuồng một số lượng ma túy vào trong nước chắc hẳn không có con đường nào ngoài Tam giác vàng.
Khung Chang có thể giao dịch với Ngô gia thì chắc chắn phải để một nơi cất giấu. Còn không thì phải có hàng đang dự trữ. Chỉ dựa vào những đặc điểm này hắn dám chắc. Tại Ngô gia không ít thì nhiều có hàng.
- Hèn gì mấy ngày nay Cao Thịnh lại cho người đi điều tra giá cả vật chất của mặc hàng này thì ra là do anh thao tác. Thế mà em cứ tưởng là anh định đem hàng về từ tam giác vàng về bán chứ.
Ngọc Nhi hiện tại trở về sau khi đi hoạt động những thứ cần thiết cho Thiếu Kiệt. Thiếu Kiệt thấy Ngọc Nhi nói thế trợn mắt lên.
- Anh không thích dính dáng đến mấy cái này em biết rồi còn gì.. Dù sao thì nó cũng kiếm tiền cũng không bằng anh ngồi mấy ngày nghiên cứu. Nên anh không bao giờ đụng đến. Cái đám ma túy ở bên tam giác vàng của Khung Chang anh để cho Connor xử lý rồi
Hà Vi cũng biết chuyện này nên cũng không nói gì. Cô cũng thừa biết Ngọc Nhi nói lời này vốn là đùa giỡn với Thiếu Kiệt. Ngay lúc này điện thoại của cô Vang lên. Nhìn vào điện thoại thi thấy đây là số điện thoại của Connor vẫn thường sử dụng để liên lạc với mình. Cau mày một chút cô mới nhân nút chấp nhận cuộc gọi.
- Alo Ngọc Nhi có chuyện cần báo với Thiếu Kiệt đây gấp nhé. Cô qua bên nhà gặp Thiếu Kiệt rồi gọi là giúp tôi. Để bao cáo chuyện gấp luôn, hiện tại dùng điện thoại này gọi ra nước ngoài tốn tiền lắm.
Ngọc Nhi mỉm cười nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu cô mở loa ngoài cho cả cho hắn và mọi người đều nghe. Ngọc Nhi bây giờ mới đáp lại lời của Connor.
- Anh mà sợ thiếu tiền nữa sao. Nói đi Thiếu Kiệt đang ở đây luôn này.
- Thiếu chứ sao không bên này gọi ra nước ngoài mắc lắm. Tôi nghèo đâu giống Thiếu Kiệt mà cũng may thật chuyện này tôi mới nhận được. Đám người Thái Quốc Đào, Thúy Miêu, Độc Bảo ba thế lực lớn đang tranh chấp mà đối tượng bị bọn họ tranh giành không xa lạ mấy là Ngô Long. Nghe nói Thúy Miêu với Thái Quốc Đào hợp tác bắt cóc Ngô Long cậu có ý kiến gì không?
Bốn người cũng ngẫn ra. Họ bất ngờ với những gì Connor nói. Việc cả ba thế lực lớn đề nhắm vào Ngô Long cũng làm cho Thiếu Kiệt tò mò không ít. Bởi việc này dường như đâu đem lại lợi ích gì cho họ. Thêm đó là việc bắt cóc này nhằm mục đích như thế nào mới là đáng nói.
- Chuyện này thật không thế, Nhóm người đó bắt cóc Ngô Long làm gì? bọn nó có thâm thù đại hận gì à.
Thiếu Kiệt giờ cũng muốn biết được lý do gì mà Ngô Long bị bắt còn bị tranh giành giữa các thế lực trong khu vực tam giác vàng. Mà chắc chắn Connor phải biết chút gì đó mới gọi điện báo cáo như thế này.
- À nói ra cũng buồn cười. Bọn họ nghĩ cậu là Thiếu Chủ gì của Huyết Long có quyền quyết định nên muốn thông qua việc bắt cóc Ngô Long đem hắn kiếm một chút lợi ích từ cậu. Nhưng mà tôi thấy chuyện này cứ để như thế cũng không ổn nên báo với cậu một tiếng để biết được cậu định làm gì thôi.
Hà Vi nghe Connor nói thế nhìn Thiếu Kiệt. ba người đều hiểu Thiếu Kiệt là gì với Huyết Long nhưng hắn chưa đủ quyền lực cần thiết của mình nên việc này chỉ có vài người biết. Giờ đám người tam giác vàng suy đoán có phần khá chính xác.
- Hiện tại tôi chưa có suy nghĩ gì về việc này. Nếu họ có đem Ngô Long đến chỗ của mình thì cứ giữ ở đó. Ngày mai tôi sẽ qua bên đó. Hiện tại họ muốn gì cũng không được nói gì hết cứ đợi tôi qua rồi tinh.
Thiếu Kiệt bây giờ trả lời lại cho Connor biết sắp xếp nhất thời của mình. Hà Vi suy nghĩ điều gì đó mới nói với Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt em nghĩ là Ngô Long bị bọn tam giác vàng bắt theo lời connor chắc chắn có mục đích. Chỉ là chưa biết nó là mục dích gì. Ngay mai mình nên cẩn thận. Em sẽ nhờ ông cho mình mượn một máy bay cần thiết. Việc này để em sắp xếp và báo lại việc của Ngô Long. Để xem ông sẽ quyết định ra sao?
Hà Vi thấy việc này cần thiết nhất là báo cho ông biết. Ngô Long là người hiện tại ở Ngọc Châu các nhóm người đi tìm. Việc hắn bị bắt cóc ở tam giác vàng cần phải báo về để cho Hà Thúc tính toán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.