Chương 412: Chương 412: Pháo Đài Di Động (Chưa beta)
Diệt Thiên
15/07/2018
Cám ơn đọc giả game123 đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền nét cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người.
Nguyên một buổi chiều hôm đó cùng với Blake Thiếu Kiệt nói rã tình hình tại sao hắn lại đối đầu với người của Tam giác vàng. Ngay cả Anh Hào cùng với Tú Trinh lúc này cũng chăm chú lắm nghe. Thiếu Kiệt chỉ kể tình tiết quan trọng những vẫn lấy được sự thu hút của những gì hắn đã trải qua với việc đụng độ và cái chết của Ngô Trực.
Thiếu Kiệt hắn hiểu rõ những việc này giờ không còn là bí mật với những gì cần thiết để cho Blake nắm bắt được tình hình mà vạch ra kế hoạch đào tạo cùng với đấu tranh với nhóm người cuẩ Khun Chang thì đây là điều cần thiết.
Nhưng nghe được những gì Thiếu Kiệt kể qua các sự việc đã diễn ra. Hắn cũng không ngờ tới những gì đã xảy ra với người Thiếu Niên trước mặt mình. Trâm ngâm thật lâu mới đưa ra được những phương án cần thiết cho Thiếu Kiệt.
-Nếu nói như thế thì quả thật chúng ta đang ở thế yếu. Cậu cũng biết những năm 1990 vùng tam giác vàng có thể đã tự trang bị quân lực đến ngay cả vũ khí hiện đại lúc đó cũng có. Tiền tài để sắm vũ khí họ không thiếu. Cái họ có nhiều nhất là những người bản địa sẵn sàng gia nhập vào thế lực của họ. Tôi cũng chưa định hình căn bản năm mươi người của cậu ra sao. Nhưng xem ra cậu cần phải bỏ rất nhiều tiền để có thể nâng cấp cho những quân nhân của cậu đó là ý kiến của tôi.
Blake đem những đánh giá khách quan của mình qua những gì Thiếu Kiệt kể để cho hắn biết rằng hiện tại chưa đánh giá thực chiến của năm mươi người trong Vô Ảnh thì những việc khác hầu như đều xây dựng bằng con số không.
-Tôi cũng hiểu điều này. Hiện tại về vấn đề trang thiết bị của quân nhân chúng tôi chỉ có bộ đàm vô tuyến một số camera mua lại từ nước ngoài ngoài ra không có công cụ nào hết theo anh thì cần những gì nữa. Cứ lên danh sách tôi sẽ tính toán mà mua sắm những thứ đó về cho Vô Ảnh.
-Nếu cậu đã hiểu điều này thì tôi không giấu. Một người quân nhân chúng tôi mỗi khi ra trận trên người trang bị các thiết bị đi kèm theo không dưới mười lăm ngàn đô nhưng với điều kiện của quốc gia các cậu thì con số này hạ xuống thấm tầm một ngàn đô là cao. Nên việc sống sót của các thành viên trong quân đội của cậu chỉ được khoảng hai mươi phần trăm đó là dựa theo kỹ năng vốn có mà thoát hiểm thôi.
Anh Hào tuy biết có sự chênh lệch những không nghĩ đến việc chênh lệch bảo toàn an toàn cho quân nhân của nước mình lại thấp như thế nên trầm ngâm nhìn Thiếu Kiệt.
Nghe được những lời của Blake Thiếu Kiệt cũng suy nghĩ khá nhiều trong quân lực người lính luôn là người đối mặt với nguy hiểm nhiều nhất mà con số hai mươi phần trăm để sống sót là quá thấp cho một chiến trường.
-Việc khắc phục những thứ này ngoài đập tiền mua những trang thiết bị áp giáp chống đạn súng ông và các thiết bị liên lạc kèm theo đó là những thứ thiết yếu cho một bình sĩ là một điều cậu nên suy nghĩ. Nếu đánh trực diện chắc chắn cậu sẽ không thằng được Khun Chang nhưng nếu đánh bằng bẩy thì lợi thế hơn.
Tú Trinh, Với Anh Hào lúc này cũng nhìn lấy Blake họ không thiểu cách đánh bằng bẩy mà hắn nói nghĩ là gì. Vì nếu bẩy thì bẩy đó làm cách nào thực hiện chưa kể đến là đâu phải cái bẩy nào người ta cũng tự chui đầu vào.
Thiếu Kiệt nghe Blake nói như thế cũng trầm ngâm hắn suy nghĩ thật nhanh chóng rồi mới nhìn lấy Blake hỏi.
-ý anh là tôi làm con mồi dụ đỗ cho người của Khun Chang ra tay với tôi rồi những thành viên khác ra tay triệt tiêu từng người sao. Như thế khá lâu dài à. Mà chưa kể không biết hiệu quả hay không.
-Ừ không sai! Việc lấy cậu ra làm mồi nhử là tốt nhất. Nhưng với điều kiện bây giờ thì không thực hiện được. Tôi không biết ở quốc gia cậu như thế nào nhưng tôi nghĩ cậu nên trang bị cho mình pháo đài di động đi là được rồi đấy. Việc này cấp thiết ít nhất độ bảo vệ cũng cấp độ mười theo dạng dân sự là được. Nếu cậu đồng ý tôi sẽ liên hệ công ty làm pháo đài cho cậu.
Thiếu Kiệt lúc này hai mắt bừng sáng. Bởi hắn biết Blake nói Pháo đài di động cấp độ mười của quân sự là như thế nào. Nếu một chiếc xe như thế thì bằng bới quái thú của tổng thống.
Anh Hào với Tú Trinh đều không biết pháo đài di động là gì nên cũng ngơ ngác nhìn Blake. Anh Hào thì chưa nghe tới câu này dù hắn ở trong quân nhân nhưng hắn không học được nhiều như Hà Vi mà chỉ dựa vào nhiệm vụ với lại quân huấn nên cũng thắc mắc hỏi Thiếu Kiệt.
-Pháo Đài di Động là gì? Nghe quen quen hình như đã từng nghe ở đâu đó rồi.
-Ừ nó là xe bọc thép chống đạn đấy!
Thiếu Kiệt trả lời ngắn gọn cho Anh Hào hiểu. Bởi vì trong quốc gia tính ra cũng chỉ có vài chiếc đang chạy trên đường dường như nó đều dành cho nguyên thủ quốc gia còn ngay cả đẳng cấp của Hà Thúc cũng không sử dụng xe này. Bởi người lại xe bọc thép phải là một người quen tay lái có kinh nghiệp với xe tải trọng lớn và quán tính của xe mới có thể lái nó thuần thục.
-Nếu làm một chiếc bọc thép như của tổng thống thí có vẻ quá phô trương rồi. Mà ở nước tôi đi xe đó ra ngoài chẳng khác nào làm mục tiêu di động cho đối phương nhắm vào.
Blake nghe thế mới vỗ vai lắc đầu nhìn Thiếu Kiệt cười nói.
-Cậu không cần phải lo! Việc tạo một chiếc xe bọc thép theo yêu cầu của cậu họ sẽ cho người khảo sát ở đất nước cậu xe gì là phổ thông nhất. Sau đó sẽ đặt hàng bên hãng sản xuất xe đó một chiếc xe mới. Về Tháo toàn bộ xe ra và tùy theo cấp độ bảo vệ mà trang bị loại thép bên trong. Sau đó lại ráp xe trở lại như cũ. Nên chỉ cần loại xe phổ thông ở nước cậu là được không cần phải như quái thú.
Thiếu Kiệt lúc này mới biết được rằng hắn có thể chọn loại xe tùy ý và có thể lựa chọn cấp độ bảo vệ cho xe. Như thế thì một chiếc xe phổ thông chạy trên đường cũng không quá nổi bật.
-Ủa nhưng mà nếu xe ô tô thì chỉ cần bằn vào bánh xe là xe cũng không chạy được như thế chẳng khác nào chịu chết. Trong xe cũng phải có vũ khí mới được chứ. Nếu giữ lại như bản gốc thì sao được.
Tú Trinh suy nghĩ một lúc mới nói ra ý kiến của mình. Không ít phim ảnh đã nói lên việc xe ô tô có một nhược điểm đó là bánh xe ô tô như thế thì xe không chạy được thành ra bị động không thoát khỏi người truy kích. mà cô cho rằng như thế thì trên xe lúc nào cũng phải có nơi trang bị vũ khí để có thể bắn trả lại đối phương tấn công mình.
-Có thường bên trong ghế sau tuy theo chủ xe yêu cầu mà có thể để ở trong đó một khẩu AK một cây súng lục một bộ sơ cứu tạm thơi. Còn về vấn đề bánh xe thì cô khỏi lo. Xe bọc thép của công ty này được trang bị trong bánh xe một loại mâm thép đúc kết nối. Khi mà xe bị thủng lốp nó vẫn có thể chạy thêm được ba mươi cây số nữa nên rất an toàn. Công ty này tạo ra quái thú của tổng thống mà. Mặt bằng sàn xe cũng được bọc thép chống bom nên cô cũng đừng cho là nó có điểm yếu.
Blake thấy Tú Trinh đang soi mói có chỗ nào để có thể tấn công một chiếc xe bọc thép hay không cũng bảo đảm luôn những nơi khác được bảo vệ an toàn. Thiếu Kiệt nghe thế cũng gật đầu đối với xe bọc thép theo dạng cấp độ mười dân sự thì nó thuộc về quái thú cỡ nhỏ có thể sử dụng được.
Một phần trang bị xe ô tô như thế cũng là việc nên làm hắn cũng không biết khi nào những người kia có đánh lén hay không.
-Ừ được đấy. Vậy anh xem báo công ty đó trang bị cho tôi khoản bốn chiếc xe như thế đi. Còn mọi người thì hai chiếc tổng cộng là sáu chiếc. hai chiếc bảy chỗ của để đi khi cần thiết còn bốn chiếc kia thì chia cho những người cần thiết bên cạnh tôi.
Blake nghe Thiếu Kiệt trang bị luôn cá xe bọc thép cho bọn người của mình cũng giật mình nhìn hắn. Bởi xe bọc thép dù cho ô tô loại thông dụng ở đất nước châu á không cao nhưng tiền bọc thép mới là vấn đề quan trong có thể đội giá chiếc xe lên gấp ba lần với giá trị thực của nó.
-Đừng nhìn tôi như thế! Tôi nói rồi tôi không thiếu tiền. Anh có thể yên tâm.
Thiếu Kiệt hắn không thể nào nói cho Blake biết được rằng tiền hắn có thể mua được rất nhiều thứ kể cả máy bay riêng nhưng việc này thì hắn sẽ không nói ra mình có bao nhiêu tiền cho Blake biết.
Nhưng nghe được Thiếu Kiệt bạo chi như thế cả Anh Hào cũng mở to mắt ra mà ngạc nhiên cả hai người cũng không biết được Thiếu Kiệt có bao nhiêu tiền bởi hắn đã nói việc này nằm trong vòng bí mật. Blake nghe thấy thê lưỡng lự một chút mới gật đầu nói với Thiếu Kiệt nói.
-Được tôi sẽ gọi người của công ty đó hai ngày sau đến gặp cậu nhưng mà tôi nghĩ nên đề nghị cậu ngay từ bây giờ. Bởi tôi thấy sự an toàn thật sự của cậu đang đối mặt với nguy cơ thật sự.
Anh Hào lúc này cũng căng thẳng. Thiếu Kiệt nhìn lấy Blake thắc mắc bởi hắn không hiểu tại sao Blake lại yêu cầu hắn phải trang bị và mặc áo chống đạn từ ngay thời điểm này.
-Cậu đừng nhìn tôi. Nếu hôm nay tôi không thấy những gói thuốc chứa ma túy đó tôi sẽ không yêu cầu cậu mặc nhưng mà tôi thấy đối thủ của cậu đã vươn tay rất dài ra tới đất nước tôi. Chỉ cần hắn bỏ tiền chắc chắn không it người sẽ ám sát cậu. Vì thế tôi khuyên nên mua áo chống đạn và mặc vào người để bảo toàn cho cậu đi.
Nhắc nhở của Blake làm cho Thiếu Kiệt nhận ra hắn không thật sự an toàn ở đây. Bởi đến hắn còn phải giật mình khi thấy xuất hiện những cây thuốc lá rẻ tiền của quốc gia mình ở nước ngoài. Giờ Blake nhắc nhở hắn việc này làm cho hắn thấy được nguy cơ cần thiết cho chính an toàn của mình.
Nguyên một buổi chiều hôm đó cùng với Blake Thiếu Kiệt nói rã tình hình tại sao hắn lại đối đầu với người của Tam giác vàng. Ngay cả Anh Hào cùng với Tú Trinh lúc này cũng chăm chú lắm nghe. Thiếu Kiệt chỉ kể tình tiết quan trọng những vẫn lấy được sự thu hút của những gì hắn đã trải qua với việc đụng độ và cái chết của Ngô Trực.
Thiếu Kiệt hắn hiểu rõ những việc này giờ không còn là bí mật với những gì cần thiết để cho Blake nắm bắt được tình hình mà vạch ra kế hoạch đào tạo cùng với đấu tranh với nhóm người cuẩ Khun Chang thì đây là điều cần thiết.
Nhưng nghe được những gì Thiếu Kiệt kể qua các sự việc đã diễn ra. Hắn cũng không ngờ tới những gì đã xảy ra với người Thiếu Niên trước mặt mình. Trâm ngâm thật lâu mới đưa ra được những phương án cần thiết cho Thiếu Kiệt.
-Nếu nói như thế thì quả thật chúng ta đang ở thế yếu. Cậu cũng biết những năm 1990 vùng tam giác vàng có thể đã tự trang bị quân lực đến ngay cả vũ khí hiện đại lúc đó cũng có. Tiền tài để sắm vũ khí họ không thiếu. Cái họ có nhiều nhất là những người bản địa sẵn sàng gia nhập vào thế lực của họ. Tôi cũng chưa định hình căn bản năm mươi người của cậu ra sao. Nhưng xem ra cậu cần phải bỏ rất nhiều tiền để có thể nâng cấp cho những quân nhân của cậu đó là ý kiến của tôi.
Blake đem những đánh giá khách quan của mình qua những gì Thiếu Kiệt kể để cho hắn biết rằng hiện tại chưa đánh giá thực chiến của năm mươi người trong Vô Ảnh thì những việc khác hầu như đều xây dựng bằng con số không.
-Tôi cũng hiểu điều này. Hiện tại về vấn đề trang thiết bị của quân nhân chúng tôi chỉ có bộ đàm vô tuyến một số camera mua lại từ nước ngoài ngoài ra không có công cụ nào hết theo anh thì cần những gì nữa. Cứ lên danh sách tôi sẽ tính toán mà mua sắm những thứ đó về cho Vô Ảnh.
-Nếu cậu đã hiểu điều này thì tôi không giấu. Một người quân nhân chúng tôi mỗi khi ra trận trên người trang bị các thiết bị đi kèm theo không dưới mười lăm ngàn đô nhưng với điều kiện của quốc gia các cậu thì con số này hạ xuống thấm tầm một ngàn đô là cao. Nên việc sống sót của các thành viên trong quân đội của cậu chỉ được khoảng hai mươi phần trăm đó là dựa theo kỹ năng vốn có mà thoát hiểm thôi.
Anh Hào tuy biết có sự chênh lệch những không nghĩ đến việc chênh lệch bảo toàn an toàn cho quân nhân của nước mình lại thấp như thế nên trầm ngâm nhìn Thiếu Kiệt.
Nghe được những lời của Blake Thiếu Kiệt cũng suy nghĩ khá nhiều trong quân lực người lính luôn là người đối mặt với nguy hiểm nhiều nhất mà con số hai mươi phần trăm để sống sót là quá thấp cho một chiến trường.
-Việc khắc phục những thứ này ngoài đập tiền mua những trang thiết bị áp giáp chống đạn súng ông và các thiết bị liên lạc kèm theo đó là những thứ thiết yếu cho một bình sĩ là một điều cậu nên suy nghĩ. Nếu đánh trực diện chắc chắn cậu sẽ không thằng được Khun Chang nhưng nếu đánh bằng bẩy thì lợi thế hơn.
Tú Trinh, Với Anh Hào lúc này cũng nhìn lấy Blake họ không thiểu cách đánh bằng bẩy mà hắn nói nghĩ là gì. Vì nếu bẩy thì bẩy đó làm cách nào thực hiện chưa kể đến là đâu phải cái bẩy nào người ta cũng tự chui đầu vào.
Thiếu Kiệt nghe Blake nói như thế cũng trầm ngâm hắn suy nghĩ thật nhanh chóng rồi mới nhìn lấy Blake hỏi.
-ý anh là tôi làm con mồi dụ đỗ cho người của Khun Chang ra tay với tôi rồi những thành viên khác ra tay triệt tiêu từng người sao. Như thế khá lâu dài à. Mà chưa kể không biết hiệu quả hay không.
-Ừ không sai! Việc lấy cậu ra làm mồi nhử là tốt nhất. Nhưng với điều kiện bây giờ thì không thực hiện được. Tôi không biết ở quốc gia cậu như thế nào nhưng tôi nghĩ cậu nên trang bị cho mình pháo đài di động đi là được rồi đấy. Việc này cấp thiết ít nhất độ bảo vệ cũng cấp độ mười theo dạng dân sự là được. Nếu cậu đồng ý tôi sẽ liên hệ công ty làm pháo đài cho cậu.
Thiếu Kiệt lúc này hai mắt bừng sáng. Bởi hắn biết Blake nói Pháo đài di động cấp độ mười của quân sự là như thế nào. Nếu một chiếc xe như thế thì bằng bới quái thú của tổng thống.
Anh Hào với Tú Trinh đều không biết pháo đài di động là gì nên cũng ngơ ngác nhìn Blake. Anh Hào thì chưa nghe tới câu này dù hắn ở trong quân nhân nhưng hắn không học được nhiều như Hà Vi mà chỉ dựa vào nhiệm vụ với lại quân huấn nên cũng thắc mắc hỏi Thiếu Kiệt.
-Pháo Đài di Động là gì? Nghe quen quen hình như đã từng nghe ở đâu đó rồi.
-Ừ nó là xe bọc thép chống đạn đấy!
Thiếu Kiệt trả lời ngắn gọn cho Anh Hào hiểu. Bởi vì trong quốc gia tính ra cũng chỉ có vài chiếc đang chạy trên đường dường như nó đều dành cho nguyên thủ quốc gia còn ngay cả đẳng cấp của Hà Thúc cũng không sử dụng xe này. Bởi người lại xe bọc thép phải là một người quen tay lái có kinh nghiệp với xe tải trọng lớn và quán tính của xe mới có thể lái nó thuần thục.
-Nếu làm một chiếc bọc thép như của tổng thống thí có vẻ quá phô trương rồi. Mà ở nước tôi đi xe đó ra ngoài chẳng khác nào làm mục tiêu di động cho đối phương nhắm vào.
Blake nghe thế mới vỗ vai lắc đầu nhìn Thiếu Kiệt cười nói.
-Cậu không cần phải lo! Việc tạo một chiếc xe bọc thép theo yêu cầu của cậu họ sẽ cho người khảo sát ở đất nước cậu xe gì là phổ thông nhất. Sau đó sẽ đặt hàng bên hãng sản xuất xe đó một chiếc xe mới. Về Tháo toàn bộ xe ra và tùy theo cấp độ bảo vệ mà trang bị loại thép bên trong. Sau đó lại ráp xe trở lại như cũ. Nên chỉ cần loại xe phổ thông ở nước cậu là được không cần phải như quái thú.
Thiếu Kiệt lúc này mới biết được rằng hắn có thể chọn loại xe tùy ý và có thể lựa chọn cấp độ bảo vệ cho xe. Như thế thì một chiếc xe phổ thông chạy trên đường cũng không quá nổi bật.
-Ủa nhưng mà nếu xe ô tô thì chỉ cần bằn vào bánh xe là xe cũng không chạy được như thế chẳng khác nào chịu chết. Trong xe cũng phải có vũ khí mới được chứ. Nếu giữ lại như bản gốc thì sao được.
Tú Trinh suy nghĩ một lúc mới nói ra ý kiến của mình. Không ít phim ảnh đã nói lên việc xe ô tô có một nhược điểm đó là bánh xe ô tô như thế thì xe không chạy được thành ra bị động không thoát khỏi người truy kích. mà cô cho rằng như thế thì trên xe lúc nào cũng phải có nơi trang bị vũ khí để có thể bắn trả lại đối phương tấn công mình.
-Có thường bên trong ghế sau tuy theo chủ xe yêu cầu mà có thể để ở trong đó một khẩu AK một cây súng lục một bộ sơ cứu tạm thơi. Còn về vấn đề bánh xe thì cô khỏi lo. Xe bọc thép của công ty này được trang bị trong bánh xe một loại mâm thép đúc kết nối. Khi mà xe bị thủng lốp nó vẫn có thể chạy thêm được ba mươi cây số nữa nên rất an toàn. Công ty này tạo ra quái thú của tổng thống mà. Mặt bằng sàn xe cũng được bọc thép chống bom nên cô cũng đừng cho là nó có điểm yếu.
Blake thấy Tú Trinh đang soi mói có chỗ nào để có thể tấn công một chiếc xe bọc thép hay không cũng bảo đảm luôn những nơi khác được bảo vệ an toàn. Thiếu Kiệt nghe thế cũng gật đầu đối với xe bọc thép theo dạng cấp độ mười dân sự thì nó thuộc về quái thú cỡ nhỏ có thể sử dụng được.
Một phần trang bị xe ô tô như thế cũng là việc nên làm hắn cũng không biết khi nào những người kia có đánh lén hay không.
-Ừ được đấy. Vậy anh xem báo công ty đó trang bị cho tôi khoản bốn chiếc xe như thế đi. Còn mọi người thì hai chiếc tổng cộng là sáu chiếc. hai chiếc bảy chỗ của để đi khi cần thiết còn bốn chiếc kia thì chia cho những người cần thiết bên cạnh tôi.
Blake nghe Thiếu Kiệt trang bị luôn cá xe bọc thép cho bọn người của mình cũng giật mình nhìn hắn. Bởi xe bọc thép dù cho ô tô loại thông dụng ở đất nước châu á không cao nhưng tiền bọc thép mới là vấn đề quan trong có thể đội giá chiếc xe lên gấp ba lần với giá trị thực của nó.
-Đừng nhìn tôi như thế! Tôi nói rồi tôi không thiếu tiền. Anh có thể yên tâm.
Thiếu Kiệt hắn không thể nào nói cho Blake biết được rằng tiền hắn có thể mua được rất nhiều thứ kể cả máy bay riêng nhưng việc này thì hắn sẽ không nói ra mình có bao nhiêu tiền cho Blake biết.
Nhưng nghe được Thiếu Kiệt bạo chi như thế cả Anh Hào cũng mở to mắt ra mà ngạc nhiên cả hai người cũng không biết được Thiếu Kiệt có bao nhiêu tiền bởi hắn đã nói việc này nằm trong vòng bí mật. Blake nghe thấy thê lưỡng lự một chút mới gật đầu nói với Thiếu Kiệt nói.
-Được tôi sẽ gọi người của công ty đó hai ngày sau đến gặp cậu nhưng mà tôi nghĩ nên đề nghị cậu ngay từ bây giờ. Bởi tôi thấy sự an toàn thật sự của cậu đang đối mặt với nguy cơ thật sự.
Anh Hào lúc này cũng căng thẳng. Thiếu Kiệt nhìn lấy Blake thắc mắc bởi hắn không hiểu tại sao Blake lại yêu cầu hắn phải trang bị và mặc áo chống đạn từ ngay thời điểm này.
-Cậu đừng nhìn tôi. Nếu hôm nay tôi không thấy những gói thuốc chứa ma túy đó tôi sẽ không yêu cầu cậu mặc nhưng mà tôi thấy đối thủ của cậu đã vươn tay rất dài ra tới đất nước tôi. Chỉ cần hắn bỏ tiền chắc chắn không it người sẽ ám sát cậu. Vì thế tôi khuyên nên mua áo chống đạn và mặc vào người để bảo toàn cho cậu đi.
Nhắc nhở của Blake làm cho Thiếu Kiệt nhận ra hắn không thật sự an toàn ở đây. Bởi đến hắn còn phải giật mình khi thấy xuất hiện những cây thuốc lá rẻ tiền của quốc gia mình ở nước ngoài. Giờ Blake nhắc nhở hắn việc này làm cho hắn thấy được nguy cơ cần thiết cho chính an toàn của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.