Chương 826: Con người này không thể xem thường
Diệt Thiên
20/12/2018
Trái ngược với suy nghĩ của Thiếu Kiệt Tống Thanh Phong lúc này khá vui
vẻ nhìn Thiếu Kiệt như không có vấn đề gì từ câu nói của hắn.
- Chuyện này cậu không cần phải lo trước đây chúng tôi không biết có điều mạo phạm nhưng hiện tại đều là người một nhà những việc như thế chắc chắn sẽ không diễn ra. Hơn thế nữa những thứ đã xảy ra ngày hôm nay sẽ không tái diễn một lần nào nữa.
Từng câu từng chữ của Tống Thanh Phong làm cho Thiếu Kiệt hơi có phần khó chịu. Hắn suy nghĩ trong lòng mình bây giờ không phải ngạc nhiên vì lời nói của Tống Thanh Quân. Hắn hiểu cái tên này chơi cứng không được lại chuyển qua chơi mềm.
- Nếu ông đã nói như thế thì tôi cũng chẳn so đo làm gì. Người không biết không có tội. Hơn nữa ông cũng không đem lại lợi ích gì cho tôi có quan tâm cũng không được đồng nào. Ôm tức nặng bụng dễ bị rối loạn tiêu hóa.
Giọng điệu bình thản không vấn đề gì nhưng từng lời nói ra Thiếu Kiệt đều ẩn ý với Tống Thanh Phong giống như một người đang dùng một cây kim chọc vào quả bóng cho nó phát nổ.
Tống Thanh Phong thừa biết Thiếu Kiệt đang khiêu khích hắn. biết rằng không thể để cảm xúc nhất thời của mình bị bộc lộ ra. Lý Trí của Tống Thanh Phong luôn nói với chính mình
“ Bình tỉnh! Bình Tỉnh không thể nào mắc mưu của thằng nhóc này được. Bây giờ xúc động là ma quỷ phá hư mọi việc”
Ý Nghĩ đấy cứ dồn dập hết lần này đến lần khác tay trái nắm chặt lúc nào cũng để ở sau lưng nhưng khuôn mặt lúc nào cũng hòa hoãn đáp lại câu nói của Thiếu Kiệt hơn thế nữa còn lấy lần này ra nói rõ mục đích của mình với Tống Thanh Quân.
- Không sao mọi thứ sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì lưu lại. Mọi thứ sẽ được xí xóa hết. Con thấy việc Tống Long trở thành một người trong gia đình mình. Phải công bố rộng rãi ra bên ngoài để cho mọi người cùng biết. Con sẽ không để ai có thể lấy lý do như ngày hôm nay mà làm khó dễ cháu của con được.
Từng lời nói đầy vẻ hùng hồn và chắc chắn. Nếu một người không biết Tống Thanh Phong có xích mích trước cùng Thiếu Kiệt thì sẽ nghĩ hắn thật sự quan tâm đến người thiếu niên bên cạnh. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ của người khác còn Thiếu Kiệt hắn thì sẽ không bao giờ như thế.
Hắn bây giờ chỉ mỉm cười gật gật đầu ra vẻ độ lượng lên tiếng đáp lại lời của Tống Thanh Phong.
- Tôi thấy cũng không đến mức phải làm rình rang chi cho nó mệt người. Không phải mọi người không biết tôi là một người điệu thấp. Làm việc không cần phải lớn lao chi cho tốn sức. Hơn nữa mấy người thấy việc này nên làm hay sao. Tôi không nói đến những vấn đề phát sinh chỉ với việc làm rầm rộ mấy người sẽ đối mặt ra sao với những lời nói của người khác đây. Nên nhớ Tống Vũ có con trước khi lấy vị Phan Thế Như đấy.
Thiếu Kiệt đưa ra trái banh về việc đãi tiệc rầm rộ làm cho mọi người đều biết của Tống Thanh Phong dập tắt. Hắn thấy nếu để Tống Thanh Phong muốn thực hiện việc này thì xem như chính hắn lại trở thành tâm điểm. Mặc dù không phải không muốn nhưng Thiếu Kiệt phải từ chối.
- Việc này không sao. không sao hết mọi thứ tôi sẽ lo đầy đủ chu toàn. Bảo đảm không có vấn đề gì xảy ra. Tôi sẽ phụ bố mình thao tác buổi tiệc này sẽ không ai thắc mắc điều gì về cậu sau này cậu có đi ngang ở Bắc Kinh này cũng không ai nói gì.
Đỗ Văn bây giờ cũng lên tiếng phụ họa. Thiếu Kiệt nhíu mày một chút với lời nói của Đỗ Văn dường như hắn thấy việc này là nên làm con ở phía sau lưng cực lực ủng hộ làm cho mọi người thấy hắn như chào đón Thiếu Kiệt sau những hiểu lầm của hai nhà.
- Đúng là đầu óc có vấn đề nói ra chuyện không suy nghĩ. Mẹ ở đây mấy người đang là quan chức đấy. Hơn nữa Tống Vũ hắn làm gì. Giờ công khai chuyện hắn có con trước khi lấy vợ. Không phải rằng cho họ thấy tác phong làm việc của hắn có vấn đề sao. Mấy người ăn cái gì ngu dữ. Có cần vừa lập đền thờ vừa phô bản trinh tiết không. Có ngu thì chừa người khác ngu với chứ. Ôm hết cái ngu thiên hạ.
Thiếu Kiệt khá bực bội. Đối với cái khuôn mặt tươi cười như không có việc gì của Đỗ Văn hắn thấy nếu không đụng chạm gì đến Đỗ Văn được thì chỉ có cách sử dụng ngôn từ cần thiết để đánh mặt đối phương.
- Việc này.. Nhưng mà không công bố ra việc cậu là cháu của Ông thì sau này có một số thứ đụng chạm sợ là phát sinh biến hóa lớn khó mà khống chế được.
Dù trong bụng muốn chửi mười tám đời tổ tông của Thiếu Kiệt nhưng Đỗ Văn chỉ có một chút dáng vẻ bối rối hắn nói ra lời thuyết phục rồi nhìn về phía của Tống Thanh Quân như muốn để cho ông ta quyết định.
- Tôi nói mấy người cứ sợ trước sợ sau là sao nhỉ. Không phải là bọn con ông cháu cha hay kiếm chuyện hoành hoành thôi sao. Ích nhất tôi cũng không phải là quả hồng mềm cho người khác nắm. Cuộc sống là phải điệu thấp, giả heo ăn thịt hổ. Biết đâu chừng trong cái đám người tự làm con thiêu thân đó có mấy người cần phải giải quyết để khỏi va chạm trong chính trường sao.
Tống Thanh Quân vốn định lên tiếng thuyết phục Thiếu Kiệt nhưng khi nghe được lý lẽ này của hắn cũng hết sức tán thưởng.
- Hay! Việc như thế này rất tốt nhưng không phải lúc nào cũng như thế là được. Dù sao cháu của ông già này cũng cần làm một buổi cơm ra mắt đám người kia. Như thế thằng nhóc cậu có muốn làm gì ông già này đứng ra bảo đảm mới không bị người khác nói ra nói vào.
Tông Vũ một bên mừng thầm bởi vì việc Thiếu Kiệt xác nhận thân phận với mình đã được hoàn thành hắn chỉ cần đợi cho có buổi ra mắt đơn giản để người ta biết đã là quá đủ. Như thế theo thế lực của con mình hắn sẽ phát triển không thể nào tốt hơn.
- Tôi thấy vấn đề này tốt nhất ông nên suy nghĩ kỹ lại nhé. Nếu xác định thân phận với Tống Vũ hắn chắc chắn sẽ không tại vị được. Lôi xuống đài thì ông cũng mang tiếng ít nhiều đã thế thì cần phải tổ chức một buổi tiệc tổn hao lợi ích như thế không. Quan Trường tranh đấu sẽ không ai chắc rằng sau khi có cái tiệc đó xong người ta không đối phó gia đình ông đâu nhỉ.
Thiếu Kiệt hiện tại trong đầu đã nghĩ ra cách xoay chuyển tình hình cần thiết. Hắn có một quyết định cho chính mình để thay đổi toàn bộ cục diện sau này cần phải có nên mới nói ra những lời cố dẹp bỏ đi buổi tiệc này trước mặt của nhóm người Tống Thanh Phong.
- Không có vấn đề gì hết. Ông lão này không lo, cậu lo làm gì?
- Cái chính là chỗ đó đấy. Mẹ tôi vì bảo toàn cho tôi cùng với mình nên phải lấy con của quan chức khác trong nước. Ông nghĩ xem hiện tại bên kia họ tử hình hai gia đình trong đó có mẹ tôi. Còn tôi thì thoát được ông nghĩ nếu đám người thế lực đối lập điều tra ra sẽ đơn giản để yên chuyện này sao?
Tống Vũ lúc này sững sờ ngồi bệt xuống đất. Phan Thế Như nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt bà bây giờ mới hiểu tại sao người thanh niên này nói mẹ hắn sẽ không bao giờ đến.
- Các người cũng đừng thắc mắc ngạc nhiên như thế. Đúng tôi cho nhà có tang chạy thoát khỏi án tử bên kia. Nên cũng không tiện cho việc nhận thân rầm rộ. Tôi không tin với việc ở bên kia mấy người cho người điều tra sẽ không ra vấn đề. Nên càng điệu thấp càng tốt.
Tống Thanh Quân bây giờ phẫn nộ nhìn Tống Vũ. Hắn thấy nếu như người thiếu niên trước mặt mình không chạy thoát được sẽ phải chịu án tử hình. Khi đó ngay cả một người cháu trai duy nhất của toàn bộ Tống gia cũng vì đó mà mất đi hương hỏa.
- Tống Vũ! Con hay lắm đến cả chuyện như thế cũng không làm được. Con không biết phải liên lạc thường xuyên với vợ mình hay sao. Nếu hôm nay thằng nhóc không đến được đây thì sao hả.
- Có ông ta có liên lạc, nhưng nữa năm mới liên lạc một lần.như thế có cũng như không. Những việc ngay lập tức ông ấy làm sao mà biết được. Nên tôi thấy tiệc thì thôi đi. Dù sao cũng không cần tự mỗi người trong nhà biết là được.
Thiếu Kiệt chỉ vừa mới dứt lời. Đỗ Văn hắn đã lên tiếng để lấy lại tình hình cần thiết cho mình. Hắn thấy Thiếu Kiệt càng từ chối thì sẽ có điều gì đó sợ lộ ra sơ hở.
- Con thấy việc này không cần phải lo lắng. Ông vẫn có thể sử dụng cách khác để nhận thân với Tống Long. Hơn nữa còn không để người khác nói được gì về gia đình chúng ta. Chú Tông Vũ cũng không cần phải bị điều tra tác phong cần thiết.
Trước ý kiến cùng với những lời nói chắc chắn mọi việc sẽ được đưa vào một phương án tốt như thế. Dù không muốn thừa nhận việc làm tiệc Thiếu Kiệt cũng không nghĩ Đỗ Văn nhanh chóng đã nghĩ ra cách xoay chuyển tình hình. Hắn cũng muốn biết cái cách của Đỗ Văn muốn đối phó với hắn như thế nào.
Tống Thanh Quân bây giờ cũng nhìn lấy Đỗ Văn cau mày một chút mới trầm giọng hỏi.
- Cách nào để có thể thuận lợi như thế. Cậu nói ra tôi nghe thử xem.
- Vâng có một cách khá đơn giản chúng ta có thể công khai danh tính của Tống Long cũng tuyên bố với mọi người bên ngoài về việc này thông qua một buổi tiệc nhận con nuôi của chú Tống Vũ. Như thế vừa nói rằng Tống Long là người nhà chúng ta, Vừa cho thấy chú Vũ cũng không có rắc rối gì về tác phong. Chỉ là thích con trai nên nhận một người con trai vậy thôi. Hơn nữa ông vẫn có một người cháu còn được pháp luật thừa nhận khi đăng ký làm giấy tờ về cho nhận con của chú Vũ.
Từng lời của Đỗ Văn làm cho Tống Vũ cùng với Tông Thanh Quân khuôn mặt dường như tìm thấy một chân trời mới. Đây là một cách vẹn toàn không cần lo lắng đến lời nói của những người bên ngoài như thế nào. Vì họ đều làm theo thủ tục pháp lý đầy đủ.
Thiếu Kiệt thấy đây cũng chính xác khá thích hợp nhưng không chỉ vấn đề này hắn nhìn nhận Đỗ Văn con người này không thể xem thường. Nếu không sẽ lật thuyền trong mương chết trên tay đối phương lúc nào không hay.
- Chuyện này cậu không cần phải lo trước đây chúng tôi không biết có điều mạo phạm nhưng hiện tại đều là người một nhà những việc như thế chắc chắn sẽ không diễn ra. Hơn thế nữa những thứ đã xảy ra ngày hôm nay sẽ không tái diễn một lần nào nữa.
Từng câu từng chữ của Tống Thanh Phong làm cho Thiếu Kiệt hơi có phần khó chịu. Hắn suy nghĩ trong lòng mình bây giờ không phải ngạc nhiên vì lời nói của Tống Thanh Quân. Hắn hiểu cái tên này chơi cứng không được lại chuyển qua chơi mềm.
- Nếu ông đã nói như thế thì tôi cũng chẳn so đo làm gì. Người không biết không có tội. Hơn nữa ông cũng không đem lại lợi ích gì cho tôi có quan tâm cũng không được đồng nào. Ôm tức nặng bụng dễ bị rối loạn tiêu hóa.
Giọng điệu bình thản không vấn đề gì nhưng từng lời nói ra Thiếu Kiệt đều ẩn ý với Tống Thanh Phong giống như một người đang dùng một cây kim chọc vào quả bóng cho nó phát nổ.
Tống Thanh Phong thừa biết Thiếu Kiệt đang khiêu khích hắn. biết rằng không thể để cảm xúc nhất thời của mình bị bộc lộ ra. Lý Trí của Tống Thanh Phong luôn nói với chính mình
“ Bình tỉnh! Bình Tỉnh không thể nào mắc mưu của thằng nhóc này được. Bây giờ xúc động là ma quỷ phá hư mọi việc”
Ý Nghĩ đấy cứ dồn dập hết lần này đến lần khác tay trái nắm chặt lúc nào cũng để ở sau lưng nhưng khuôn mặt lúc nào cũng hòa hoãn đáp lại câu nói của Thiếu Kiệt hơn thế nữa còn lấy lần này ra nói rõ mục đích của mình với Tống Thanh Quân.
- Không sao mọi thứ sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì lưu lại. Mọi thứ sẽ được xí xóa hết. Con thấy việc Tống Long trở thành một người trong gia đình mình. Phải công bố rộng rãi ra bên ngoài để cho mọi người cùng biết. Con sẽ không để ai có thể lấy lý do như ngày hôm nay mà làm khó dễ cháu của con được.
Từng lời nói đầy vẻ hùng hồn và chắc chắn. Nếu một người không biết Tống Thanh Phong có xích mích trước cùng Thiếu Kiệt thì sẽ nghĩ hắn thật sự quan tâm đến người thiếu niên bên cạnh. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ của người khác còn Thiếu Kiệt hắn thì sẽ không bao giờ như thế.
Hắn bây giờ chỉ mỉm cười gật gật đầu ra vẻ độ lượng lên tiếng đáp lại lời của Tống Thanh Phong.
- Tôi thấy cũng không đến mức phải làm rình rang chi cho nó mệt người. Không phải mọi người không biết tôi là một người điệu thấp. Làm việc không cần phải lớn lao chi cho tốn sức. Hơn nữa mấy người thấy việc này nên làm hay sao. Tôi không nói đến những vấn đề phát sinh chỉ với việc làm rầm rộ mấy người sẽ đối mặt ra sao với những lời nói của người khác đây. Nên nhớ Tống Vũ có con trước khi lấy vị Phan Thế Như đấy.
Thiếu Kiệt đưa ra trái banh về việc đãi tiệc rầm rộ làm cho mọi người đều biết của Tống Thanh Phong dập tắt. Hắn thấy nếu để Tống Thanh Phong muốn thực hiện việc này thì xem như chính hắn lại trở thành tâm điểm. Mặc dù không phải không muốn nhưng Thiếu Kiệt phải từ chối.
- Việc này không sao. không sao hết mọi thứ tôi sẽ lo đầy đủ chu toàn. Bảo đảm không có vấn đề gì xảy ra. Tôi sẽ phụ bố mình thao tác buổi tiệc này sẽ không ai thắc mắc điều gì về cậu sau này cậu có đi ngang ở Bắc Kinh này cũng không ai nói gì.
Đỗ Văn bây giờ cũng lên tiếng phụ họa. Thiếu Kiệt nhíu mày một chút với lời nói của Đỗ Văn dường như hắn thấy việc này là nên làm con ở phía sau lưng cực lực ủng hộ làm cho mọi người thấy hắn như chào đón Thiếu Kiệt sau những hiểu lầm của hai nhà.
- Đúng là đầu óc có vấn đề nói ra chuyện không suy nghĩ. Mẹ ở đây mấy người đang là quan chức đấy. Hơn nữa Tống Vũ hắn làm gì. Giờ công khai chuyện hắn có con trước khi lấy vợ. Không phải rằng cho họ thấy tác phong làm việc của hắn có vấn đề sao. Mấy người ăn cái gì ngu dữ. Có cần vừa lập đền thờ vừa phô bản trinh tiết không. Có ngu thì chừa người khác ngu với chứ. Ôm hết cái ngu thiên hạ.
Thiếu Kiệt khá bực bội. Đối với cái khuôn mặt tươi cười như không có việc gì của Đỗ Văn hắn thấy nếu không đụng chạm gì đến Đỗ Văn được thì chỉ có cách sử dụng ngôn từ cần thiết để đánh mặt đối phương.
- Việc này.. Nhưng mà không công bố ra việc cậu là cháu của Ông thì sau này có một số thứ đụng chạm sợ là phát sinh biến hóa lớn khó mà khống chế được.
Dù trong bụng muốn chửi mười tám đời tổ tông của Thiếu Kiệt nhưng Đỗ Văn chỉ có một chút dáng vẻ bối rối hắn nói ra lời thuyết phục rồi nhìn về phía của Tống Thanh Quân như muốn để cho ông ta quyết định.
- Tôi nói mấy người cứ sợ trước sợ sau là sao nhỉ. Không phải là bọn con ông cháu cha hay kiếm chuyện hoành hoành thôi sao. Ích nhất tôi cũng không phải là quả hồng mềm cho người khác nắm. Cuộc sống là phải điệu thấp, giả heo ăn thịt hổ. Biết đâu chừng trong cái đám người tự làm con thiêu thân đó có mấy người cần phải giải quyết để khỏi va chạm trong chính trường sao.
Tống Thanh Quân vốn định lên tiếng thuyết phục Thiếu Kiệt nhưng khi nghe được lý lẽ này của hắn cũng hết sức tán thưởng.
- Hay! Việc như thế này rất tốt nhưng không phải lúc nào cũng như thế là được. Dù sao cháu của ông già này cũng cần làm một buổi cơm ra mắt đám người kia. Như thế thằng nhóc cậu có muốn làm gì ông già này đứng ra bảo đảm mới không bị người khác nói ra nói vào.
Tông Vũ một bên mừng thầm bởi vì việc Thiếu Kiệt xác nhận thân phận với mình đã được hoàn thành hắn chỉ cần đợi cho có buổi ra mắt đơn giản để người ta biết đã là quá đủ. Như thế theo thế lực của con mình hắn sẽ phát triển không thể nào tốt hơn.
- Tôi thấy vấn đề này tốt nhất ông nên suy nghĩ kỹ lại nhé. Nếu xác định thân phận với Tống Vũ hắn chắc chắn sẽ không tại vị được. Lôi xuống đài thì ông cũng mang tiếng ít nhiều đã thế thì cần phải tổ chức một buổi tiệc tổn hao lợi ích như thế không. Quan Trường tranh đấu sẽ không ai chắc rằng sau khi có cái tiệc đó xong người ta không đối phó gia đình ông đâu nhỉ.
Thiếu Kiệt hiện tại trong đầu đã nghĩ ra cách xoay chuyển tình hình cần thiết. Hắn có một quyết định cho chính mình để thay đổi toàn bộ cục diện sau này cần phải có nên mới nói ra những lời cố dẹp bỏ đi buổi tiệc này trước mặt của nhóm người Tống Thanh Phong.
- Không có vấn đề gì hết. Ông lão này không lo, cậu lo làm gì?
- Cái chính là chỗ đó đấy. Mẹ tôi vì bảo toàn cho tôi cùng với mình nên phải lấy con của quan chức khác trong nước. Ông nghĩ xem hiện tại bên kia họ tử hình hai gia đình trong đó có mẹ tôi. Còn tôi thì thoát được ông nghĩ nếu đám người thế lực đối lập điều tra ra sẽ đơn giản để yên chuyện này sao?
Tống Vũ lúc này sững sờ ngồi bệt xuống đất. Phan Thế Như nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt bà bây giờ mới hiểu tại sao người thanh niên này nói mẹ hắn sẽ không bao giờ đến.
- Các người cũng đừng thắc mắc ngạc nhiên như thế. Đúng tôi cho nhà có tang chạy thoát khỏi án tử bên kia. Nên cũng không tiện cho việc nhận thân rầm rộ. Tôi không tin với việc ở bên kia mấy người cho người điều tra sẽ không ra vấn đề. Nên càng điệu thấp càng tốt.
Tống Thanh Quân bây giờ phẫn nộ nhìn Tống Vũ. Hắn thấy nếu như người thiếu niên trước mặt mình không chạy thoát được sẽ phải chịu án tử hình. Khi đó ngay cả một người cháu trai duy nhất của toàn bộ Tống gia cũng vì đó mà mất đi hương hỏa.
- Tống Vũ! Con hay lắm đến cả chuyện như thế cũng không làm được. Con không biết phải liên lạc thường xuyên với vợ mình hay sao. Nếu hôm nay thằng nhóc không đến được đây thì sao hả.
- Có ông ta có liên lạc, nhưng nữa năm mới liên lạc một lần.như thế có cũng như không. Những việc ngay lập tức ông ấy làm sao mà biết được. Nên tôi thấy tiệc thì thôi đi. Dù sao cũng không cần tự mỗi người trong nhà biết là được.
Thiếu Kiệt chỉ vừa mới dứt lời. Đỗ Văn hắn đã lên tiếng để lấy lại tình hình cần thiết cho mình. Hắn thấy Thiếu Kiệt càng từ chối thì sẽ có điều gì đó sợ lộ ra sơ hở.
- Con thấy việc này không cần phải lo lắng. Ông vẫn có thể sử dụng cách khác để nhận thân với Tống Long. Hơn nữa còn không để người khác nói được gì về gia đình chúng ta. Chú Tông Vũ cũng không cần phải bị điều tra tác phong cần thiết.
Trước ý kiến cùng với những lời nói chắc chắn mọi việc sẽ được đưa vào một phương án tốt như thế. Dù không muốn thừa nhận việc làm tiệc Thiếu Kiệt cũng không nghĩ Đỗ Văn nhanh chóng đã nghĩ ra cách xoay chuyển tình hình. Hắn cũng muốn biết cái cách của Đỗ Văn muốn đối phó với hắn như thế nào.
Tống Thanh Quân bây giờ cũng nhìn lấy Đỗ Văn cau mày một chút mới trầm giọng hỏi.
- Cách nào để có thể thuận lợi như thế. Cậu nói ra tôi nghe thử xem.
- Vâng có một cách khá đơn giản chúng ta có thể công khai danh tính của Tống Long cũng tuyên bố với mọi người bên ngoài về việc này thông qua một buổi tiệc nhận con nuôi của chú Tống Vũ. Như thế vừa nói rằng Tống Long là người nhà chúng ta, Vừa cho thấy chú Vũ cũng không có rắc rối gì về tác phong. Chỉ là thích con trai nên nhận một người con trai vậy thôi. Hơn nữa ông vẫn có một người cháu còn được pháp luật thừa nhận khi đăng ký làm giấy tờ về cho nhận con của chú Vũ.
Từng lời của Đỗ Văn làm cho Tống Vũ cùng với Tông Thanh Quân khuôn mặt dường như tìm thấy một chân trời mới. Đây là một cách vẹn toàn không cần lo lắng đến lời nói của những người bên ngoài như thế nào. Vì họ đều làm theo thủ tục pháp lý đầy đủ.
Thiếu Kiệt thấy đây cũng chính xác khá thích hợp nhưng không chỉ vấn đề này hắn nhìn nhận Đỗ Văn con người này không thể xem thường. Nếu không sẽ lật thuyền trong mương chết trên tay đối phương lúc nào không hay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.