Siêu Việt Tài Chính

Chương 642: Cứ Thử Trước Đã.

Diệt Thiên

22/11/2018

Lời của Hà Vi làm cho Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút. Vấn đề này không phải không được nếu như nói những khối lập phương khi ở trong nước sẽ không phát ra những thứ sóng âm hoặc là phát ra những run động gì đó thì với dạng lỏng của thủy ngân rất có thể cũng sẽ có đặt tính như thế.

Với đặt tính có trọng lượng của nó nếu như có để ở một nơi bình thường khi một vài người muốn đem nó đi cũng không phải là chuyện đơn giản là làm được. Trong khi đó nếu là nước thì vẫn có thể đổ ra còn thủy ngân nếu đổ ra đất có thể làm cho toàn bộ khu vực lân cận bán kính hơn hai cây số nguồn nước nhiễm độc dẫn đến tử vong hàng loạt.

Thiếu Kiệt chợt nhớ đến vấn đề gì đó nói với Hà Vi.

- Xem ra người lái taxi cũng không bình thường. Trên xe có những thứ này. Ông ta nếu mà đón mẹ anh thì phải đưa lên cốp sau hoặc nhờ người phụ giúp. Em nghĩ xem nặng như thế này liệu người nào lại hào hiệp đến mức phụ ông ta đem lên xe. Với xem ra tuổi tác ông ta cũng không còn trẻ nếu thế công ty taxi nào lại nhận nhân viên như thế này nhỉ.

- Cái này em không rõ lắm nhưng mà đem lên xe được hai cái thùng này cũng không phải là người lớn tuổi có thể nói làm là được. Nó như miếng thép khối lượng lớn. không phải nói đem đi đâu là đem được

Hà Vi suy nghĩ một chút rồi nói ra cho Thiếu Kiệt biết vấn đề người đàn ông lái taxi là ai thì không thể biết hiện tại điều quan trọng nhất là việc tại sao Hoàng Lâm Nhu làm đem về nhiều như thế này cho Thiếu Kiệt.

- Cái trước mắt để xem bên trong có gì đã. Nếu như có đồ cất giấu bên trong này chắc chắn là quan trọng. Để xem nó như thế nào mới được.

Khải Huy bây giờ mới từ bên ngoài đem vào một cái can nhựa lớn năm mươi lít. và một cái thùng nhựa có nắm đậy một trăm lít nói với Thiếu Kiệt.

- Kiếm được hai cái này là đủ tiêu chuẩn còn mấy cái khác thì nó không tốt lắm. Cái thùng này trước đựng dầu nhớt giờ không để gì nữa còn cái thùng này là thùng đựng rượu của mấy lần trước Khương Đào đem qua.

- Thùng nào cũng được chỉ cần nó sạch là tốt rồi không biết bên trong có gì. Hà Vi em lấy mấy cái bao tay cao su rửa chén với một cái ly thủy tinh lớn để cho anh sang chiếc mấy cái thùng này mới được. Nếu không khéo cũng làm chuyện thêm phiền phức..

Thiếu Kiệt nói với Hà Vi lấy giúp mình mấy thứ đồ dùng. Hắn hiểu nếu như tiếp xúc với những loại hóa chất này nhất là thủy ngân nếu tiếp xúc dao động thì sẽ xuất hiện sự tác động gây nóng cho người tiếp xúc và vật chất nó tiếp xúc có thể làm bốc cháy vật nó tiếp xúc bề mặt.

Hà Vi rời đi cũng nhanh chóng quay trở lại với những thứ Thiếu Kiệt nói kèm theo cả vài cái khẩu trang. Đưa cho Thiếu Kiệt và Khải Huy.

- Mang vào đi. Những thứ này độc hại chứ không phải đùa. Còn ly thủy tinh thì lấy cái bình này chắc được đi. Như thế cho nó nhanh nếu không thì chẳng biết khi nào mới xong với hai cái đồng này.

Thiếu Kiệt với Khải Huy cũng gật đầu. Bây giờ đeo khẩu trang vào cùng lúc đó Thiếu Kiệt cầm lấy một con dao theo đường nối của cái thùng đâm vào. Hắn thấy cách này là biện pháp nhanh nhất. Cái thùng thì nặng mà bảo hắn với Khải Huy dựa theo cái nút chút xíu của nắp thùng để đổ thủy ngân ra thì không thể nào. Hơn nữa việc này phải nghiên thùng thủy ngân đổ xuống thì ai nghiên cho nỗi.



- Cẩn thận đấy Thiếu Kiệt đổ ra đất thì không biết xử lý ra sao đâu.

Hà Vi nhắc nhở Thiếu Kiệt cẩn thận hắn cũng biết rõ điều này nếu để cái đám thủy ngân đổ tung tóe ra đất thì khăn lau cũng không được mà hốt vào cũng không xong.

- Ừ!

Đáp lại một tiếng. Thiếu Kiệt cố gắng giữ cho cố định cái thùng Khải Huy củng cố mở ra được cái thùng càng sớm càng tốt. Từng đường đường đi của con dao dọc theo cái đường ép nhựa di chuyển chậm chạp. Trên trán Thiếu Kiệt cũng đã xuất hiện những giọt mồ hôi. Hắn thầm cảm thấy may mắn. Bởi vì những thùng này khi để trên xe không bị ma sát đến mức bốc cháy.

Bởi vì hiện tại hắn đã cảm nhận được cái nóng thông qua lớp nhựa của chiếc thùng. Thủy Ngân bên trong lúc này cũng hiện rõ từng chút một phải hơn hai mươi phút Thiếu Kiệt hắn mới có thể cắt rời ra được phần nắp thùng.

ánh sáng sóng sánh màu bạc của thể lỏng có thế thấy được nó như là một dạng gương bóng màu bạc. Thiếu Kiệt nhìn thấy như thế cũng nhíu mày. Đây không phải là thủy ngân thường thấy đã qua tinh luyện giảm thiểu độ nặng mà vẫn thường sử dụng trong nhiệt kế.

Khải Huy hiện tại cũng thắc mắc hắn vốn tưởng sẽ là loại Thủy Ngân màu đỏ thường thấy trong nhiệt kế giờ lại xuất hiện nguyên chất thủy ngân như thế này thì thật sự hiếm có.

- Thiếu Kiệt! Thủy ngân này là!

- Ừ nó là nguyên chất. Không dể dàng mua được ở quốc gia kiểm soát loại này rất nghiêm ngặt nó không thể giống như vàng có thể mua được thông dụng nếu có tiền. Thủy ngân nguyên chất thế này một là nhà máy kim loại nặng được cấp phép nhập khẩu hoặc là sử dụng. Còn ở bên ngoài thì rất hiếm. Mua được cũng phải thông qua nhiều con đường và giá thành không hề rẻ. Hiện tại chất này ứng dụng nhiều nhất trong các công ty chế tạo bóng đèn thôi. Mà nước ta thì đúng là có một công ty như thế. Nếu từ đây tuồn ra ngoài thì không thể nào.

Thiếu Kiệt hắn biết để Hà Vi thấy được những thứ này cũng không phải vấn đề gì quá lớn. Hắn đã có nhiều vấn đề phức tạp rồi nếu có thêm chuyện này nữa thì cũng không có việc gì phải phiền hơn nữa. Khối lượng lớn như thế này nếu như là một người bình thường sở hữu chắc chắn sẽ dẫn đến không ích vấn đề.

- Vớt hết thủy ngân ra thử xem mới được. Nếu không có gì bên trong thì không thể nào. Người tài xế nói bên trong có đồ điện tử thì chắc chắn phải có. Nếu không thì người đàn ông đó không nhắc khéo mẹ anh như thế.

Hà Vi bây giờ cũng gật đầu. Khải Huy lấy bình thủy tinh bắt đầu để vào cái thùng thủy ngân múc ra bên ngoài. Nhưng dòng chất lỏng óng ánh tràn vào trong bình.

- Từ Từ thôi từng chút một là được rồi anh huy. Nhiều quá sợ nặng quá cái bình chịu không nổi đâu.

Thiếu Kiệt biết cái bình trong tay của Khai Huy là bình thủy tinh ba lít nước nếu như mà đem thủy ngân rót vào trong đó nhiều quá cái quai bình lại chịu không nổi gảy mất thì khó có thể nói là không có thủy ngân rơi ra bên ngoài.



Khải Huy cũng gật đầu nhẹ một cái hắn bây giờ mới hiểu hai người ban nãy khiên hai cái thùng này cũng hơn năm mươi sáu mươi ký hoặc nhiều hơn. Vì với một chút của cái bình thủy tinh hắn cảm nhận được trong đây trọng lượng không ít hơn hai ba kg. Hà Vi thấy Khải Huy chậm chạp lấy từng chút thủy ngân từ thùng này qua thùng kia cũng lên tiếng nói.

- Nhiều như thế này biết chừng nào mới lấy ra hết đây Thiếu kiệt. Cái thùng này ít nhất cũng ba mươi lít.

- Không còn cách nào hết. Nếu nhanh quá những thủy ngân này đổ tung tóe ra đất thì phiền lắm. Nếu để nó bên ngoài như thế này cũng gây ô nhiễm không ít giờ chỉ có cách này là nhanh nhất rồi. Chứ đem cái thùng này đổ qua thùng bên cạnh ai rinh cho nỗi. chưa nói đến việc thủy ngân đổ vào một điểm làm cho nơi đó bị bào mòn nữa.

Thiếu Kiệt biết Hà Vi đang nôn nóng muốn biết bên trong là gì. Nên cũng hồi hộp nhưng Khải Huy và Thiếu Kiệt cứ chập chạp cẩn thận kéo dài thời gian thao tác làm cô cũng nôn nóng. Nhưng hắn hiểu đụng tới những thứ như thế này không cần thận không được. Dù rằng nó không như nước. Vì khi tiếp xúc với bề mặt thủy tinh Thủy ngân không bám lại mà xung quanh cái bình không có một chút gì gọi là dính vào thủy ngân nhưng hắn cũng cần phải cẩn thận.

- Em cứ từ từ đi những cái này không thể gấp được. Nếu không thì mệt đấy. À mà em thử lấy mấy cái khối lập phương anh để ở dưới ngăn kéo giường anh đem ra đây thử xem.

Khải Huy cũng gấp gáp muốn biết bên trong có vật gì hắn lấy thủy ngân ra từng chút một nhưng lượng vừa phải không nhiều như lúc đầu nữa. Vì như thế sẽ nhanh hơn. Thao tác nhiều lần nhưng mà hiệu quả hơn là phải chịu một khối lượng nặng ban đầu.

Hắn cũng cảm giác bên dưới mỗi lần đem bình thủy tinh để xuống có đụng phải vật gì đó nhưng cũng không biết cụ thể vật đó là như thế nào.

- Thiếu Kiệt đợi múc ra gần hết thấy đồ rồi mình lấy tay lấy ra luôn nhỉ. Anh nghĩ chỉ đụng vào một chút thì chúng ta cũng không ảnh hưởng gì nhiều với lại còn có cả bao tay cao su bên ngoài mà.

Thiếu Kiệt cũng gật đầu hắn nói Hà Vi lấy cho mình bao tay cao su là vì việc này nếu mà một đồ điện tử để trong này thì nó phải được bao bọc cẩn thận và không bị biết dạng bởi độ nặng mà thủy ngân chèn ép nó.

- Ừ! Cứ thấy được vật thì làm.

Hà Vi bây giờ cũng đem cái hộp chứa đựng mấy khối lập phương đến cho Thiếu Kiệt. Đặt xuống cái hộp cạnh Thiếu Kiệt Hà Vi bây giờ mới nói.

Cũng chưa biết chắc là nó có thể cách ly vật này được hay không giờ nếu lấy ra mình bị tấn công một lần nữa thì sao Thiếu Kiệt.

- Cái này anh cũng không biết được. Lần trước là họ tới có mục đích nhưng lần này anh nghĩ chắc không. Nếu họ dám đến thì họ đã đến lâu rồi chứ không phải như hiện tại. Nhà mình không có chuyện gì xảy ra. Cứ thử trước đã.

Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ của mình về việc mấy khối lập phương Hà Vi bây giờ cũng gật đầu. Đứng dậy Hà Vi mới mở ra những nơi đã được trang bị sẵn vũ khí trong nhà. Bởi vì không biết được việc lần trước sẽ diễn ra hay không nên cô cần có một sự chuẩn bị cho việc này. Thiếu Kiệt với Khải Huy thấy thế cũng không nói gì. Điều Hà Vi làm không sai. Đôi khi phòng ngừa chuyện như lần đó xảy ra là hoàn toàn cần thiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Việt Tài Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook