Chương 1015: Đi hay ở
Diệt Thiên
12/08/2019
Lướt qua một vòng những con người ở đây Mã Hoá Đằng khoé miệng nhếch lên một chút rồi nói.
- Mọi người ngồi xuống đi chúng ta bắt đầu cuộc họp.
Không giống mọi lần khi mọi người trong phòng đã ngồi xuống hết. Mã Hóa Đằng vẫn đứng giữa căn phòng với chính hắn là trung tâm của mọi người. Lướt qua một vòng đợi cho mọi người trong căn phòng họp này ngồi xuống hết hắn mới cất tiếng nói.
- Hôm nay triệu tập cuộc họp bất thường bởi vì có một số việc của chúng ta cần phải giải quyết chắc mọi người cũng không xa lạ với những thứ gần đây diễn ra. Thế nên có ai thắc mắc điều gì cứ nói.
Cả căn phòng lúc này không ít người nhìn nhau qua lại như đợi có người làm chim đầu đàn cho việc đứng lên nói chuyện với Mã Hóa Đằng về những gì sẽ diễn ra sắp tới.
Một người ngồi khá xa với nơi Mã Hóa Đằng đứng. Hắn nhìn hết cả căn phòng sau đó mới đứng lên.
- Xin phép cho tôi được lên tiếng nói chung. Sắp tới chúng tôi sẽ như thế nào. Ai cũng biết hiện tại ngài không phải là cổ đông lớn nhất công ty. Vậy thì những sắp xếp trước đó sẽ ra sao. Các kế hoạch đã được làm sẵn chuẩn bị trong năm liệu sẽ bị thay đổi như thế nào?
Không ít người khi thấy có người dám đưa ra trong lúc thời diểm nhạy cảm liền cùng nhau hùa vào hỏi. Một tên ngồi cách Mã Hóa Đằng vài người lên tiếng nói.
- Không chỉ với những vấn đề này. Việc tencent hiện tại ai cũng biết cái tên cổ đông lớn đấy không xem ai ra gì đến chào cũng không chào một tiếng. Vậy thì ở đây làm việc cho hắn làm gì nữa. Còn không thì ngài Mã nói một tiếng anh em theo ngài.
- Cũng chưa chắc thế hiện tại công ty chưa ổn định sau sự việc vừa rồi. Cần phải khắc phục tình trạng đó việc ngài Mã ra đi sẽ là điều chắc chắn những cấp độ quản lý nhỏ bên dưới của chúng ta như thế nào. Không thể nào hắn dám thay đổi một lúc toàn bộ mọi người ở đây.
Có người thứ nhất người thứ hai, thứ ba đều lên tiếng trước sự im lặng của Mã Hóa Đằng bởi vì họ nghĩ sắp tới đấy chắc rằng Mã Hóa Đằng sẽ giao quyền hành công ty lại cho người khác và rời đi. Nếu đây thật sự là buổi họp để từ biệt của Mã Hóa Đằng thì họ cần thiết phải biết liệu công việc trước đây của họ có còn tồn tại. Ai cũng vì lợi ích của mình. Đối với việc thay đổi thế chế thì một là thích nghi hai là rời đi mà đối với những trưởng bộ phận của chế độ cũ sẽ ít có người lãnh đạo mới nào muốn giữ lại.
Phòng họp trở lại thành một mãnh xôn xao không ai muốn câu hỏi của mình không có lời giải đáp thế nên ai cũng cố gắng đứng lên hỏi cho dù người trước chưa kết lời của mình. Tràng cảnh này làm cho Mã Hóa Đằng cảm thấy khó chịu.
Nếu không có việc đã xảy ra hắn không ngờ những người ngày thường đạo mạo ăn nói có phần nghiêm chỉnh dù không ít khi bông đùa nhưng lại khá nghiêm túc khi làm việc lại có thể nói chuyện không biết trước sau như một cái chợ mà những trưởng bộ phận đang ngồi ở đây bỗng nhiên trong mắt Mã Hóa Đằng không khác gì những người đang rao bán hàng hóa.- Mọi người im lặng xem nào! làm gì mà như mấy người bán hàng rong ngoài chợ đêm vậy? Tôi còn đứng đây chứ đã đi đâu.
Không kiềm chế được sự bực tức của mình trước những người đang có mặt trong phòng Mã Hóa Đằng nhanh chóng hét lớn lên để cho những âm thanh nhốn nháo trong cái phòng họp này trở về trạng thái ban đầu như khi hắn vừa bước vào.
Cũng chính vì bị Mã Hóa Đằng lên tiếng đám người trong phòng lúc này mới nhận ra mình thất thố đến mức nào. Trong mắt họ những gì vừa làm trước mặt Mã Hóa Đằng dường như là một trò hề khi chính người trong cuộc chưa đến mức loạn trận. Còn họ ở ngoài đã lo tính đến những việc khác.
Ai nấy hiện tại đều cảm giác xấu hổ trước những hành động của mình trong phút chốc đều âm thầm ngồi xuống vị trí cần thiết mặt hơi cúi nhìn lên phía mặt bàn phía trước không dám đem ánh mắt mình hướng về phía trung tâm nơi mà Mã Hóa Đằng đang đứng.
Mọi người ai cũng như thế chỉ có một người ngồi ở góc cuối của cái bàn họp lúc này bộ dàng bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Hắn ngồi đó từ đầu đến giờ những gì xảy ra trước mắt đều thu vào mắt hắn. Cả việc Mã Hóa Đằng như thế nào khi đối diện với một đám người không biết được tình hình thực tế rằng Mã Hóa Đằng sẽ không phải rời đi mà còn tiếp tục ở lại làm việc. Hơn nữa quyền hành cũng không hề thay đổi. Hắn hiểu rằng sau ngày hôm nay không ít trưởng bộ phận sẽ bị thay thế. Cho dù Mã Hóa Đằng còn ngồi tại vị thì trong mắt ông ta những người vừa rồi thật sự không nên ở lại.
Một trưởng bộ phận cần phải biết nhiệm vụ của mình ở đâu dưới bất cứ tình huống nào cũng không được làm loạn như bên dưới. Điều nay không ít lần hắn đã thấy vì một chút lý do hết sức vô lý mà Mã Hóa Đằng sa thải nhân viên. Nhưng điều đó trong mắt tên này lúc đó thật không hiểu tại sao lại làm như vậy.
Người này không ai khác là Hoách Khang. Hắn luôn cố tình muốn biết tại sao những quyết định sa thải ở những nhóm điều hành dường như rất vô lý kia bị đưa ra nhưng không ai phản bác lại với quyết định đó mà hoàn toàn chấp nhận. Hắn khá khó hiểu ở một thời gian dài cho đến khi ngồi lên vị trí hiện tại.
Hoách Khang biêt rằng trước giờ Mã Hóa Đằng luôn dùng áp lực đó để đuổi cổ những tên trưởng bộ phận hoàn toàn có lý do chính đáng. Một người ngồi ở chức vụ như những người ở đây khi xuất hiện ở đâu đều là đại diện cho hình ảnh công ty.
Muốn biết một công ty như thế nào chỉ cần nhìn người đại diện của nó. Nếu người đó thật sự nghiêm túc không để lộ một khuyết điểm nào trong câu từ và lời nói. Điều đó chứng tỏ đối với một công ty đơn thuần có tác phong nề nếp cao cũng là một cách đánh giá tích cự từ người đối tác. Cho thấy việc muốn một người khác như thế nào công ty đó phải có môi trường ra sao.
Muốn hợp tác lẫn nhau không ai lại đi chọn cho mình một công ty với người đại diện chẵn ra gì. Vì thế ở góc độ của mình Hoách Khang cảm nhận sau cuộc họp này sẽ không ít người phải tự ôm đồ ra đi một cách ngu ngốc.
Mã Hóa Đằng sau khi ổn định lại toàn bộ mọi người trong cuộc họp mới nhìn về phía người đã đứng lên đầu tiên đặt ra câu hỏi với mình mà lên tiếng nói.
- Trước mắt tôi sẽ trả lời từng câu hỏi của mọi người. Nhưng với điều kiện là tất cả phải ổn định cho tôi. Ai có thắc mắc gì thì cũng từ từ. Đừng như cái chợ hàng rong ngoài đường.Mã Hóa Đằng đưa ra lời cảnh cáo một lần nữa. Hắn hoàn toàn không muốn ngay lúc hắn trả lời từng người ở đây thì lại xuất hiện tình trạng như cái chợ lúc vừa rồi.
Cảm thấy lời nói của mình vẫn còn hiệu lực khi mà toàn bộ những thành viên trong phòng đều im lặng không phát ra một âm thanh nào. Mã Hóa Đằng mới tiếp tục lên tiếng giải đáp thắc mắc mà người đầu tiên đã hỏi cũng là người châm ngòi cho sự lộn xộn của chính căn phòng khi ôm trọn một câu hỏi nhưng quá nhiều chủ đề cần thiết trong đó.
- Thứ nhất đúng là tôi không còn là cổ đông lớn của công ty. Thứ hai tôi cũng không phải không nhận ra tâm lý của mọi người. Việc những kế hoạch đề ra trước đó sẽ ra sao thì mọi người sẽ được biết trong buổi họp hôm nay. Còn về việc tôi đi hay ở lại đó là điều mà tôi sẽ để mọi người biết.
Nhìn qua từng người một đã đặt ra những câu hỏi trùng điệp cho mình. Mã Hóa Đằng muốn chắc rằng sẽ không ai chen ngang lời hắn nói khi cần thiết. Cảm thấy an tâm khi có người nói phải có người nghe Mã Hóa Đằng hắn mới tiếp tục đề tài mà mình cần cho đám người bên dưới này biết.
- Việc thứ nhất tôi không phải cổ dông lớn của công ty thì vẫn là sự thật. Nhưng có một điều là tôi không nói chức vị giám đốc tôi không ngồi được. Mọi người ở đây dường như quên mất rằng tôi vẫn là chủ tịch kiêm giám đốc điều hành công ty này mà nhỉ? Thế nên việc tôi không là chủ tịch nhưng vẫn là giám đốc của công ty là điều chắc chắn.
Lúc này không ít người đang nhìn mặt bàn nhưng tai vẫn nghe những gì Mã Hóa Đằng nói lại ngước mặt lên nhìn về phía hắn. Vì thường một người đã là chủ tịch kiêm giám đốc điều hàng như Mã Hóa Đằng nếu mất đi chức chủ tịch quyền khống chế công ty.
Một chức vụ giám đốc điều hành sẽ không thể đủ trói chân của hắn ở lại. Nhất là một người có thể ra thành lập một công ty riêng không nhất thiết ở lại làm cho đối thủ của mình. Việc hắn nói ra điều này làm không ít người ở trong phòng hiện tại đang có một câu hỏi chung
“ Điều gì đang diễn ra?”
Tất cả đều không trả lời được tại sao Mã Hóa Đằng làm vậy. Nhưng không ít người hiểu được rằng họ không đủ tầm với đến thông tin đó. Cái họ biết chắc rằng Mã Hóa Đằng sẽ vẫn điều hành công ty mà không phải người khác. Ít nhất việc hắn ở lại cho thấy kế hoạch đã được đặt ra từ trước đó có phần nào không thay đổi.
Đây là nhận định của một số người. Bởi vì nếu Mã Hóa Đằng còn ngồi tại vị trí giám đốc điều hành chứng tỏ người cổ đông kia đã có một ý kiến nào đó thống nhất về phương cách làm việc của Tencent với Mã Hóa Đằng.
Nếu có thay đổi thì nó vẫn nằm trong khả năng kiểm soát mà không đi qua xa để bị cuốn vào một số thứ không giải quyết được theo mô hình domino.
Trái lại hiệu ứng khi Mã Hóa Đằng nói ra mình vẫn còn làm giám đốc điều hành xuất hiện một tình trạng chung. Đối với những người trong mong thay đổi thể chế. Họ chắc rằng mình sẽ không thể làm gì khác hơn là ở lại cho đến khi thật sự có được một công việc giống như hiện tại.
- Vậy bây giờ chúng ta sẽ đi đến phần thứ hai mà mọi người cần muốn biết. Điều này có thể làm nhiều người ở đây sẽ phải suy nghĩ lại. Mình đi hay ở lại với công ty.
- Mọi người ngồi xuống đi chúng ta bắt đầu cuộc họp.
Không giống mọi lần khi mọi người trong phòng đã ngồi xuống hết. Mã Hóa Đằng vẫn đứng giữa căn phòng với chính hắn là trung tâm của mọi người. Lướt qua một vòng đợi cho mọi người trong căn phòng họp này ngồi xuống hết hắn mới cất tiếng nói.
- Hôm nay triệu tập cuộc họp bất thường bởi vì có một số việc của chúng ta cần phải giải quyết chắc mọi người cũng không xa lạ với những thứ gần đây diễn ra. Thế nên có ai thắc mắc điều gì cứ nói.
Cả căn phòng lúc này không ít người nhìn nhau qua lại như đợi có người làm chim đầu đàn cho việc đứng lên nói chuyện với Mã Hóa Đằng về những gì sẽ diễn ra sắp tới.
Một người ngồi khá xa với nơi Mã Hóa Đằng đứng. Hắn nhìn hết cả căn phòng sau đó mới đứng lên.
- Xin phép cho tôi được lên tiếng nói chung. Sắp tới chúng tôi sẽ như thế nào. Ai cũng biết hiện tại ngài không phải là cổ đông lớn nhất công ty. Vậy thì những sắp xếp trước đó sẽ ra sao. Các kế hoạch đã được làm sẵn chuẩn bị trong năm liệu sẽ bị thay đổi như thế nào?
Không ít người khi thấy có người dám đưa ra trong lúc thời diểm nhạy cảm liền cùng nhau hùa vào hỏi. Một tên ngồi cách Mã Hóa Đằng vài người lên tiếng nói.
- Không chỉ với những vấn đề này. Việc tencent hiện tại ai cũng biết cái tên cổ đông lớn đấy không xem ai ra gì đến chào cũng không chào một tiếng. Vậy thì ở đây làm việc cho hắn làm gì nữa. Còn không thì ngài Mã nói một tiếng anh em theo ngài.
- Cũng chưa chắc thế hiện tại công ty chưa ổn định sau sự việc vừa rồi. Cần phải khắc phục tình trạng đó việc ngài Mã ra đi sẽ là điều chắc chắn những cấp độ quản lý nhỏ bên dưới của chúng ta như thế nào. Không thể nào hắn dám thay đổi một lúc toàn bộ mọi người ở đây.
Có người thứ nhất người thứ hai, thứ ba đều lên tiếng trước sự im lặng của Mã Hóa Đằng bởi vì họ nghĩ sắp tới đấy chắc rằng Mã Hóa Đằng sẽ giao quyền hành công ty lại cho người khác và rời đi. Nếu đây thật sự là buổi họp để từ biệt của Mã Hóa Đằng thì họ cần thiết phải biết liệu công việc trước đây của họ có còn tồn tại. Ai cũng vì lợi ích của mình. Đối với việc thay đổi thế chế thì một là thích nghi hai là rời đi mà đối với những trưởng bộ phận của chế độ cũ sẽ ít có người lãnh đạo mới nào muốn giữ lại.
Phòng họp trở lại thành một mãnh xôn xao không ai muốn câu hỏi của mình không có lời giải đáp thế nên ai cũng cố gắng đứng lên hỏi cho dù người trước chưa kết lời của mình. Tràng cảnh này làm cho Mã Hóa Đằng cảm thấy khó chịu.
Nếu không có việc đã xảy ra hắn không ngờ những người ngày thường đạo mạo ăn nói có phần nghiêm chỉnh dù không ít khi bông đùa nhưng lại khá nghiêm túc khi làm việc lại có thể nói chuyện không biết trước sau như một cái chợ mà những trưởng bộ phận đang ngồi ở đây bỗng nhiên trong mắt Mã Hóa Đằng không khác gì những người đang rao bán hàng hóa.- Mọi người im lặng xem nào! làm gì mà như mấy người bán hàng rong ngoài chợ đêm vậy? Tôi còn đứng đây chứ đã đi đâu.
Không kiềm chế được sự bực tức của mình trước những người đang có mặt trong phòng Mã Hóa Đằng nhanh chóng hét lớn lên để cho những âm thanh nhốn nháo trong cái phòng họp này trở về trạng thái ban đầu như khi hắn vừa bước vào.
Cũng chính vì bị Mã Hóa Đằng lên tiếng đám người trong phòng lúc này mới nhận ra mình thất thố đến mức nào. Trong mắt họ những gì vừa làm trước mặt Mã Hóa Đằng dường như là một trò hề khi chính người trong cuộc chưa đến mức loạn trận. Còn họ ở ngoài đã lo tính đến những việc khác.
Ai nấy hiện tại đều cảm giác xấu hổ trước những hành động của mình trong phút chốc đều âm thầm ngồi xuống vị trí cần thiết mặt hơi cúi nhìn lên phía mặt bàn phía trước không dám đem ánh mắt mình hướng về phía trung tâm nơi mà Mã Hóa Đằng đang đứng.
Mọi người ai cũng như thế chỉ có một người ngồi ở góc cuối của cái bàn họp lúc này bộ dàng bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Hắn ngồi đó từ đầu đến giờ những gì xảy ra trước mắt đều thu vào mắt hắn. Cả việc Mã Hóa Đằng như thế nào khi đối diện với một đám người không biết được tình hình thực tế rằng Mã Hóa Đằng sẽ không phải rời đi mà còn tiếp tục ở lại làm việc. Hơn nữa quyền hành cũng không hề thay đổi. Hắn hiểu rằng sau ngày hôm nay không ít trưởng bộ phận sẽ bị thay thế. Cho dù Mã Hóa Đằng còn ngồi tại vị thì trong mắt ông ta những người vừa rồi thật sự không nên ở lại.
Một trưởng bộ phận cần phải biết nhiệm vụ của mình ở đâu dưới bất cứ tình huống nào cũng không được làm loạn như bên dưới. Điều nay không ít lần hắn đã thấy vì một chút lý do hết sức vô lý mà Mã Hóa Đằng sa thải nhân viên. Nhưng điều đó trong mắt tên này lúc đó thật không hiểu tại sao lại làm như vậy.
Người này không ai khác là Hoách Khang. Hắn luôn cố tình muốn biết tại sao những quyết định sa thải ở những nhóm điều hành dường như rất vô lý kia bị đưa ra nhưng không ai phản bác lại với quyết định đó mà hoàn toàn chấp nhận. Hắn khá khó hiểu ở một thời gian dài cho đến khi ngồi lên vị trí hiện tại.
Hoách Khang biêt rằng trước giờ Mã Hóa Đằng luôn dùng áp lực đó để đuổi cổ những tên trưởng bộ phận hoàn toàn có lý do chính đáng. Một người ngồi ở chức vụ như những người ở đây khi xuất hiện ở đâu đều là đại diện cho hình ảnh công ty.
Muốn biết một công ty như thế nào chỉ cần nhìn người đại diện của nó. Nếu người đó thật sự nghiêm túc không để lộ một khuyết điểm nào trong câu từ và lời nói. Điều đó chứng tỏ đối với một công ty đơn thuần có tác phong nề nếp cao cũng là một cách đánh giá tích cự từ người đối tác. Cho thấy việc muốn một người khác như thế nào công ty đó phải có môi trường ra sao.
Muốn hợp tác lẫn nhau không ai lại đi chọn cho mình một công ty với người đại diện chẵn ra gì. Vì thế ở góc độ của mình Hoách Khang cảm nhận sau cuộc họp này sẽ không ít người phải tự ôm đồ ra đi một cách ngu ngốc.
Mã Hóa Đằng sau khi ổn định lại toàn bộ mọi người trong cuộc họp mới nhìn về phía người đã đứng lên đầu tiên đặt ra câu hỏi với mình mà lên tiếng nói.
- Trước mắt tôi sẽ trả lời từng câu hỏi của mọi người. Nhưng với điều kiện là tất cả phải ổn định cho tôi. Ai có thắc mắc gì thì cũng từ từ. Đừng như cái chợ hàng rong ngoài đường.Mã Hóa Đằng đưa ra lời cảnh cáo một lần nữa. Hắn hoàn toàn không muốn ngay lúc hắn trả lời từng người ở đây thì lại xuất hiện tình trạng như cái chợ lúc vừa rồi.
Cảm thấy lời nói của mình vẫn còn hiệu lực khi mà toàn bộ những thành viên trong phòng đều im lặng không phát ra một âm thanh nào. Mã Hóa Đằng mới tiếp tục lên tiếng giải đáp thắc mắc mà người đầu tiên đã hỏi cũng là người châm ngòi cho sự lộn xộn của chính căn phòng khi ôm trọn một câu hỏi nhưng quá nhiều chủ đề cần thiết trong đó.
- Thứ nhất đúng là tôi không còn là cổ đông lớn của công ty. Thứ hai tôi cũng không phải không nhận ra tâm lý của mọi người. Việc những kế hoạch đề ra trước đó sẽ ra sao thì mọi người sẽ được biết trong buổi họp hôm nay. Còn về việc tôi đi hay ở lại đó là điều mà tôi sẽ để mọi người biết.
Nhìn qua từng người một đã đặt ra những câu hỏi trùng điệp cho mình. Mã Hóa Đằng muốn chắc rằng sẽ không ai chen ngang lời hắn nói khi cần thiết. Cảm thấy an tâm khi có người nói phải có người nghe Mã Hóa Đằng hắn mới tiếp tục đề tài mà mình cần cho đám người bên dưới này biết.
- Việc thứ nhất tôi không phải cổ dông lớn của công ty thì vẫn là sự thật. Nhưng có một điều là tôi không nói chức vị giám đốc tôi không ngồi được. Mọi người ở đây dường như quên mất rằng tôi vẫn là chủ tịch kiêm giám đốc điều hành công ty này mà nhỉ? Thế nên việc tôi không là chủ tịch nhưng vẫn là giám đốc của công ty là điều chắc chắn.
Lúc này không ít người đang nhìn mặt bàn nhưng tai vẫn nghe những gì Mã Hóa Đằng nói lại ngước mặt lên nhìn về phía hắn. Vì thường một người đã là chủ tịch kiêm giám đốc điều hàng như Mã Hóa Đằng nếu mất đi chức chủ tịch quyền khống chế công ty.
Một chức vụ giám đốc điều hành sẽ không thể đủ trói chân của hắn ở lại. Nhất là một người có thể ra thành lập một công ty riêng không nhất thiết ở lại làm cho đối thủ của mình. Việc hắn nói ra điều này làm không ít người ở trong phòng hiện tại đang có một câu hỏi chung
“ Điều gì đang diễn ra?”
Tất cả đều không trả lời được tại sao Mã Hóa Đằng làm vậy. Nhưng không ít người hiểu được rằng họ không đủ tầm với đến thông tin đó. Cái họ biết chắc rằng Mã Hóa Đằng sẽ vẫn điều hành công ty mà không phải người khác. Ít nhất việc hắn ở lại cho thấy kế hoạch đã được đặt ra từ trước đó có phần nào không thay đổi.
Đây là nhận định của một số người. Bởi vì nếu Mã Hóa Đằng còn ngồi tại vị trí giám đốc điều hành chứng tỏ người cổ đông kia đã có một ý kiến nào đó thống nhất về phương cách làm việc của Tencent với Mã Hóa Đằng.
Nếu có thay đổi thì nó vẫn nằm trong khả năng kiểm soát mà không đi qua xa để bị cuốn vào một số thứ không giải quyết được theo mô hình domino.
Trái lại hiệu ứng khi Mã Hóa Đằng nói ra mình vẫn còn làm giám đốc điều hành xuất hiện một tình trạng chung. Đối với những người trong mong thay đổi thể chế. Họ chắc rằng mình sẽ không thể làm gì khác hơn là ở lại cho đến khi thật sự có được một công việc giống như hiện tại.
- Vậy bây giờ chúng ta sẽ đi đến phần thứ hai mà mọi người cần muốn biết. Điều này có thể làm nhiều người ở đây sẽ phải suy nghĩ lại. Mình đi hay ở lại với công ty.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.