Chương 931: Giúp sức
Diệt Thiên
27/03/2019
Jackson đưa ra mệnh lệnh để cho mọi người trong Vô Ảnh nhận thức rằng
việc này họ không làm không được. Đơn giản vì với họ mới đầu để tìm hiểu được đối phương trong lòng ai cũng định hình một tổ chức nào đó nhất
định.
Nhưng để liên quan mật thiết với Thiếu Kiệt hiện tại họ có thể rút quân cũng không phải vấn đề gì quan trọng nhưng sau đó mới là khả năng khiến cho Thiếu Kiệt khó khăn ở phương diện đối ngoại. Càng như thế thì nhiệm vụ của họ bắt buộc phải thực thi hoàn thành một cách hoàn hảo.
“ Đã rõ! Tất cả mọi người sẽ hoàn thành nhiệm vụ tốt nhất để tránh để tổn thất nhỏ nhất.”
Thanh viên của Vô Ảnh lúc này sau khi nhìn nhau đưa ra một quyết định mang tính tập thể liền đáp lại. Thiếu Kiệt không nói gì nhưng biểu hiện của Jackson đã cho thấy nhóm người Vô Ảnh đã được huấn luyện giờ mới là lúc phát huy hết khả năng của họ.
- Chia nhỏ lực lượng thành hai đội. Đội một xung phong đi trước mở đường. Đội hai ở phía sau yểm trợ đề phòng có đánh úp từ phía sau. Lập tức thi hành.
Với số người ít ỏi của mình Jackson đưa ra chỉ đạo chiến thuật cần thiết. Đối với nhóm người tiên phong họ được mấy người khác cung cấp cho mình đủ những đạn dược cần thiết kể cả những trái lựu đạn còn chưa sử dụng.
Ở tình huống bình thường có thể họ sẽ không đụng đến những thứ này dưới chiến trường nhỏ hẹp như vậy. Nhưng thời gian cấp bách cần phải làm ra kế hoạch giải cứu cần thiết đối với những người đang bị giam giữ. Nhóm người Vô Ảnh chỉ có thể đưa ra được phương án này.
- Súng ống đạn dược cần thiết. Cứ trưng dụng của đối phương. Hiện tại chúng ta cần đánh nhanh thắng nhanh không quan tâm được việc liệu có đủ hỏa lực hay không nếu hạ một điểm nào đó thì nhiệm vụ đầu tiên phải là thu về vũ khí của đối phương để trưng dụng. Bắt đầu tiến hành kế hoạch tấn công đi.
Hiệu lệnh được Jackson đưa ra ngay lập tức đối với việc tình hình bên trong của đối phương không biết được như thế nào. Đạn dược tiếp tế của nhóm người Vô Ảnh lại không có đây là biện pháp tốt nhất cần thiết để bổ sung. Lấy chiến nuôi chiến trên phương diện chiến trường đã nói rõ điều này được áp dụng bởi lịch sử từ xa xưa muốn đánh nhanh thắng nhanh chỉ có thể trưng dụng những lương thực và vũ khí của đối phương khi đã bị mình hạ gục.
bốn người của Vô Ảnh lúc này đi đầu mang theo trên mình đầy đủ thiết bị cần thiết. Đứng nép vào một góc ngã ba. Người này liên nhanh chóng mở ra một trái lựu đạn ném sát mặt đất về phương hướng bên trong mà mình chưa xác định được có người mai phục hay không.
Thiếu Kiệt đi cuối cùng cũng cảm nhận được việc rung chuyển của căn hầm. Đối với những mảng tường đã đổ xuống không ít nơi có đất đá phía trên theo sự rung động rớt xuống dù không nhiều nhưng cũng cho thấy căn hầm đã không còn chắc chắn như cần thiết.
Tiếng nổ lớn phía trước vang lên kém theo vài tiếng kêu lên của người mai phục. Thành viên của Vô Ảnh lúc này cũng nằm xuống sát mặt đất hướng về những người đang mai phục bên trong bắn ra một loạt đạn.
Từng viên đạn bay đi với một cự ly chính xác không thua kém gì bắn tập. Hai người ngồi một góc lúc này mới đi men sát vách tường tới gần những thi thể vừa mới bị hạ gục. Công việc đầu tiên là tướt đi vũ khi cần thiết của đối phương tiếp theo đó là thu lại những băn đạn cần thiết. Những súng ông của đối phương đều được đặt lại để cho nhóm người phía sau đến thu dọn.
Họ tiếp tục di chuyển về phía trước men theo lối hành lang của con đường, Ngay khi đến mép góc tường của một ngã ba chia ra làm hai lối một loạt đạn từ hai phía hướng về phía nhóm người Vô Ảnh. Những bức tường trở thành vật che chắn cũng không tránh khỏi những viên đạn bắn vào vỡ ra không ít gạch đá.
“ Cẩn thận còn mai phục. Hiện tại đang ở ngã ba. Đối phương bố trí người ở hai hướng không thể phán đoán đâu là con đường chính.”
Thông tin được truyền đạt lại cho Jackson và Thiếu Kiệt. Đối với việc trong đường hầm có lối rẻ chỉ có như người biết được cấu trúc của căn hầm mới thật sự biết được đâu là lối đi thật. Đối phương lại tấn công từ hai hướng dễ khiến cho người khác hoài nghi về một trong hai con đường. Nếu như đi nhầm một con đường không đúng sẽ dẫn đến việc mất thời gian và hao tổn thể lực cần thiết.
Thiếu Kiệt nghe báo cáo lại lập tức lên tiếng nói với thành viên truyền tin.
- Để anh em xác định đối phương bố trí người ở con đường nào nhiều, Nơi đó mới chính là lối đi cần thiết. Còn phương vị còn lại thì sẽ không có gì. Cứ như thế mà làm.
Không rành về chiến trường hiện đại như thế nào. Nhưng đây là suy nghĩ của Thiếu Kiệt về hiện trạng thực của sự bố trí quân lực đối phương. Ở hai con đường một giả một thật. Con đường thật lúc nào cũng sẽ được phòng thủ chặt hơn. Vì con đường đó đối phương không muốn nhóm người của Thiếu Kiệt đi vào. Trong thời điểm như thế này quân lực đối phương đã hao tổn thì họ phải làm ra quyết định như thế mà không phải chơi trò bố trí quân lực đánh lạc hướng nhóm người của hắn.
“ Đã rõ! Lối đi bên trái đông người hơn. Bên phải chỉ có hai người phòng thủ. Chúng tôi sẽ nhắm vào bên trái trước.”
Một thành viên nằm sát mặt đất trước mặt là một thi thể của quân đôi phương đáp lại lời Thiếu Kiệt. Nhưng hắn đang định di chuyển về phía bên trái để hành động bất ngờ chiếm được cứ điểm con đường đi vào thì Jackson đã lên tiếng nói.
- Hạ trước bên phải để đánh lạc hướng đối phương bên trái, Như thế họ sẽ tưởng chúng ta chọn sai đường, Hơn nữa cũng để không bị kẹp ở giữa gọng kìm hai bên của đối phương. Đã ở nơi này thì chỉ có một chết hai sống thôi. Họ đối đầu với chúng ta thì chỉ có một con đường chết.
Người bị bắt để khai thác thông tin tuy bị dẫn theo sau đám người Thiếu Kiệt có người canh giữ. Nhưng bây giờ hắn thấy mình bị bắt như thế này tốt bao nhiêu. Nếu như không chết bởi lựu đạn của nhóm người Vô Ảnh cũng chết bởi đạn của những người này. Đơn giản một việc sát phạt như thế này hắn vốn không nghĩ một người thiếu niên lại có tâm tính bình tỉnh để chỉ huy mọi việc ở một chiến trường không ngoài phạm vi của lứa tuổi của cậu ta.
Hắn giờ cảm nhận thấy được tại sao đội hai của Huyết Long lại muốn đối phó với một người thiếu niên. Một tâm trí bản lĩnh đủ để những thành viên khác nghe theo dù lứa tuổi rất nhỏ không phải là chuyện bất cứ khi nào cũng có thể gặp được.
“ Đã rõ! Đối phương hiện tại trước mắt chúng ta tiêu diệt được tầm mười người tính cả ở bên ngoài. Chỉ không biết đối phương còn lại bao nhiêu mà thôi.”
Thiếu Kiệt nghe được lời của Vô Ảnh cũng gật đầu. Mỗi lần hạ được một phòng tuyến dù chỉ tầm vài người nhưng cũng tổn hao thực lực và nguy cơ cực lớn trong khi đó nhân số của đối phương đến hiện tại chưa xác định được là bao nhiêu người. Người của Huyết Long thật sự có được bao nhiêu người đủ để có thực lực nằm trong đội hai.
Vì xét thấy đội chín của Huyết Long không kém là mấy. Thành viên chính thức của đội hai không lý nào dễ đối phó nên Thiếu Kiệt mới hỏi tên dự bị vòng ngoài mà mình bắt được.
- Mấy người đưa đến đây bao nhiêu người. Thành viên thực sự của Huyết Long có bao nhiêu người.
Biết Thiếu Kiệt mới thật sự là người có tiếng nói ở đây. Hắn cũng không dám giở trò gì. Hơn nữa nếu như thật sự Thiếu Kiệt muốn giết hắn thì đã có thể giết nãy giờ không cần chỉ vì mấy câu hỏi mà để hắn ở lại.
- Đội viên giống như tôi thì năm mươi người được chỉ huy bởi hai người trực hệ của Huyết Long. Một người đã chết bên ngoài vì lựu đạn của người cậu. Một người nữa hiện tại đang chỉ huy bố trí đánh chặn cậu phía trước. Còn về thành viên của Huyết Long chính thức hình như tầm mười người. Đây vẫn chưa kể con số người của Tô Gia.
Jackson bây giờ cũng đau đầu với bài toàn nhân lực và vũ lực. Người của Huyết Long như vậy hắn thấy bản thân Vô Ảnh nếu như đánh hạ nhóm người dự bị vòng ngoài và người của Tô Gia xong cũng không còn đủ sức cần thiết để đối đấu với những thành viên chính thức của Huyết Long.
Chiến trường súng đạn là nhân tô trọng yếu nhưng phải có thực lực mới có thể làm chủ chiến trường. Nhân số ít bị đối phương hao mòn thể lực thì cũng chỉ các con đường tử vong không xa.
- Tình hình này khá căn thẳng rồi đấy. Nếu như có được viện trợ sớm từ Trương gia thì tốt biết mấy. Chỉ sợ là họ không đến kịp thôi.
Thiếu Kiệt mới đưa ra suy nghĩ của mình cho Jackson biết, Cả đám đang bị kẹp giữa một cuộc chiến không cân sức, Đám người viện trợ mà Blake có thể đem tới từ Trương Gia mới thật sự là cứu tinh chính thức. Nhưng đó là việc mà Thiếu Kiệt không chắc. Hắn không nghĩ rằng hành tung của mình bị lộ. Hơn nữa còn nằm ở thế bị động như bây giờ.
- Đúng thật nếu như giữ quân lực được thì chúng ta cũng chỉ còn được vài người. Vô Ảnh kiệt sức đấu với đám người Huyết Long anh thấy không có khả năng thắng trừ khi chúng ta có được viện trợ từ bên ngoài. Mà đó phải là lực lượng có thể đấu được nếu không chỉ hi sinh vô ích.
“ Đã đánh hạ được hai con đường. Hiện tại xác định mục tiêu tiếp theo. Đợi chỉ thị tiếp tục.”
Bên tai của Jackson lúc này vang lên âm thanh của những thành viên Vô Ảnh đi trước. Hệ thống liên lạc lúc này được đem theo trong một cái ba lô của một thành viên nên hệ thống tiếp sóng vẫn còn được liên tục. Dù khoảng cách trong hầm có thể ngắt thông tin liên lạc với sóng điện thoại. Nhưng họ vẫn có thể liên lạc bằng hệ thống của mình.
- Tiếp tục tiến lên. Chúng ta chỉ còn cách tiến lên thôi tới đâu thì tới.
“ Mấy người chơi vui như thế bỏ tôi lại không vui chút nào hết. Thiếu Kiệt anh quay trở lại đây em đang ở đâu thế. Còn đem theo cả một bang phái đến giúp sức này. Mọi người đang ở đâu?”
Nhưng để liên quan mật thiết với Thiếu Kiệt hiện tại họ có thể rút quân cũng không phải vấn đề gì quan trọng nhưng sau đó mới là khả năng khiến cho Thiếu Kiệt khó khăn ở phương diện đối ngoại. Càng như thế thì nhiệm vụ của họ bắt buộc phải thực thi hoàn thành một cách hoàn hảo.
“ Đã rõ! Tất cả mọi người sẽ hoàn thành nhiệm vụ tốt nhất để tránh để tổn thất nhỏ nhất.”
Thanh viên của Vô Ảnh lúc này sau khi nhìn nhau đưa ra một quyết định mang tính tập thể liền đáp lại. Thiếu Kiệt không nói gì nhưng biểu hiện của Jackson đã cho thấy nhóm người Vô Ảnh đã được huấn luyện giờ mới là lúc phát huy hết khả năng của họ.
- Chia nhỏ lực lượng thành hai đội. Đội một xung phong đi trước mở đường. Đội hai ở phía sau yểm trợ đề phòng có đánh úp từ phía sau. Lập tức thi hành.
Với số người ít ỏi của mình Jackson đưa ra chỉ đạo chiến thuật cần thiết. Đối với nhóm người tiên phong họ được mấy người khác cung cấp cho mình đủ những đạn dược cần thiết kể cả những trái lựu đạn còn chưa sử dụng.
Ở tình huống bình thường có thể họ sẽ không đụng đến những thứ này dưới chiến trường nhỏ hẹp như vậy. Nhưng thời gian cấp bách cần phải làm ra kế hoạch giải cứu cần thiết đối với những người đang bị giam giữ. Nhóm người Vô Ảnh chỉ có thể đưa ra được phương án này.
- Súng ống đạn dược cần thiết. Cứ trưng dụng của đối phương. Hiện tại chúng ta cần đánh nhanh thắng nhanh không quan tâm được việc liệu có đủ hỏa lực hay không nếu hạ một điểm nào đó thì nhiệm vụ đầu tiên phải là thu về vũ khí của đối phương để trưng dụng. Bắt đầu tiến hành kế hoạch tấn công đi.
Hiệu lệnh được Jackson đưa ra ngay lập tức đối với việc tình hình bên trong của đối phương không biết được như thế nào. Đạn dược tiếp tế của nhóm người Vô Ảnh lại không có đây là biện pháp tốt nhất cần thiết để bổ sung. Lấy chiến nuôi chiến trên phương diện chiến trường đã nói rõ điều này được áp dụng bởi lịch sử từ xa xưa muốn đánh nhanh thắng nhanh chỉ có thể trưng dụng những lương thực và vũ khí của đối phương khi đã bị mình hạ gục.
bốn người của Vô Ảnh lúc này đi đầu mang theo trên mình đầy đủ thiết bị cần thiết. Đứng nép vào một góc ngã ba. Người này liên nhanh chóng mở ra một trái lựu đạn ném sát mặt đất về phương hướng bên trong mà mình chưa xác định được có người mai phục hay không.
Thiếu Kiệt đi cuối cùng cũng cảm nhận được việc rung chuyển của căn hầm. Đối với những mảng tường đã đổ xuống không ít nơi có đất đá phía trên theo sự rung động rớt xuống dù không nhiều nhưng cũng cho thấy căn hầm đã không còn chắc chắn như cần thiết.
Tiếng nổ lớn phía trước vang lên kém theo vài tiếng kêu lên của người mai phục. Thành viên của Vô Ảnh lúc này cũng nằm xuống sát mặt đất hướng về những người đang mai phục bên trong bắn ra một loạt đạn.
Từng viên đạn bay đi với một cự ly chính xác không thua kém gì bắn tập. Hai người ngồi một góc lúc này mới đi men sát vách tường tới gần những thi thể vừa mới bị hạ gục. Công việc đầu tiên là tướt đi vũ khi cần thiết của đối phương tiếp theo đó là thu lại những băn đạn cần thiết. Những súng ông của đối phương đều được đặt lại để cho nhóm người phía sau đến thu dọn.
Họ tiếp tục di chuyển về phía trước men theo lối hành lang của con đường, Ngay khi đến mép góc tường của một ngã ba chia ra làm hai lối một loạt đạn từ hai phía hướng về phía nhóm người Vô Ảnh. Những bức tường trở thành vật che chắn cũng không tránh khỏi những viên đạn bắn vào vỡ ra không ít gạch đá.
“ Cẩn thận còn mai phục. Hiện tại đang ở ngã ba. Đối phương bố trí người ở hai hướng không thể phán đoán đâu là con đường chính.”
Thông tin được truyền đạt lại cho Jackson và Thiếu Kiệt. Đối với việc trong đường hầm có lối rẻ chỉ có như người biết được cấu trúc của căn hầm mới thật sự biết được đâu là lối đi thật. Đối phương lại tấn công từ hai hướng dễ khiến cho người khác hoài nghi về một trong hai con đường. Nếu như đi nhầm một con đường không đúng sẽ dẫn đến việc mất thời gian và hao tổn thể lực cần thiết.
Thiếu Kiệt nghe báo cáo lại lập tức lên tiếng nói với thành viên truyền tin.
- Để anh em xác định đối phương bố trí người ở con đường nào nhiều, Nơi đó mới chính là lối đi cần thiết. Còn phương vị còn lại thì sẽ không có gì. Cứ như thế mà làm.
Không rành về chiến trường hiện đại như thế nào. Nhưng đây là suy nghĩ của Thiếu Kiệt về hiện trạng thực của sự bố trí quân lực đối phương. Ở hai con đường một giả một thật. Con đường thật lúc nào cũng sẽ được phòng thủ chặt hơn. Vì con đường đó đối phương không muốn nhóm người của Thiếu Kiệt đi vào. Trong thời điểm như thế này quân lực đối phương đã hao tổn thì họ phải làm ra quyết định như thế mà không phải chơi trò bố trí quân lực đánh lạc hướng nhóm người của hắn.
“ Đã rõ! Lối đi bên trái đông người hơn. Bên phải chỉ có hai người phòng thủ. Chúng tôi sẽ nhắm vào bên trái trước.”
Một thành viên nằm sát mặt đất trước mặt là một thi thể của quân đôi phương đáp lại lời Thiếu Kiệt. Nhưng hắn đang định di chuyển về phía bên trái để hành động bất ngờ chiếm được cứ điểm con đường đi vào thì Jackson đã lên tiếng nói.
- Hạ trước bên phải để đánh lạc hướng đối phương bên trái, Như thế họ sẽ tưởng chúng ta chọn sai đường, Hơn nữa cũng để không bị kẹp ở giữa gọng kìm hai bên của đối phương. Đã ở nơi này thì chỉ có một chết hai sống thôi. Họ đối đầu với chúng ta thì chỉ có một con đường chết.
Người bị bắt để khai thác thông tin tuy bị dẫn theo sau đám người Thiếu Kiệt có người canh giữ. Nhưng bây giờ hắn thấy mình bị bắt như thế này tốt bao nhiêu. Nếu như không chết bởi lựu đạn của nhóm người Vô Ảnh cũng chết bởi đạn của những người này. Đơn giản một việc sát phạt như thế này hắn vốn không nghĩ một người thiếu niên lại có tâm tính bình tỉnh để chỉ huy mọi việc ở một chiến trường không ngoài phạm vi của lứa tuổi của cậu ta.
Hắn giờ cảm nhận thấy được tại sao đội hai của Huyết Long lại muốn đối phó với một người thiếu niên. Một tâm trí bản lĩnh đủ để những thành viên khác nghe theo dù lứa tuổi rất nhỏ không phải là chuyện bất cứ khi nào cũng có thể gặp được.
“ Đã rõ! Đối phương hiện tại trước mắt chúng ta tiêu diệt được tầm mười người tính cả ở bên ngoài. Chỉ không biết đối phương còn lại bao nhiêu mà thôi.”
Thiếu Kiệt nghe được lời của Vô Ảnh cũng gật đầu. Mỗi lần hạ được một phòng tuyến dù chỉ tầm vài người nhưng cũng tổn hao thực lực và nguy cơ cực lớn trong khi đó nhân số của đối phương đến hiện tại chưa xác định được là bao nhiêu người. Người của Huyết Long thật sự có được bao nhiêu người đủ để có thực lực nằm trong đội hai.
Vì xét thấy đội chín của Huyết Long không kém là mấy. Thành viên chính thức của đội hai không lý nào dễ đối phó nên Thiếu Kiệt mới hỏi tên dự bị vòng ngoài mà mình bắt được.
- Mấy người đưa đến đây bao nhiêu người. Thành viên thực sự của Huyết Long có bao nhiêu người.
Biết Thiếu Kiệt mới thật sự là người có tiếng nói ở đây. Hắn cũng không dám giở trò gì. Hơn nữa nếu như thật sự Thiếu Kiệt muốn giết hắn thì đã có thể giết nãy giờ không cần chỉ vì mấy câu hỏi mà để hắn ở lại.
- Đội viên giống như tôi thì năm mươi người được chỉ huy bởi hai người trực hệ của Huyết Long. Một người đã chết bên ngoài vì lựu đạn của người cậu. Một người nữa hiện tại đang chỉ huy bố trí đánh chặn cậu phía trước. Còn về thành viên của Huyết Long chính thức hình như tầm mười người. Đây vẫn chưa kể con số người của Tô Gia.
Jackson bây giờ cũng đau đầu với bài toàn nhân lực và vũ lực. Người của Huyết Long như vậy hắn thấy bản thân Vô Ảnh nếu như đánh hạ nhóm người dự bị vòng ngoài và người của Tô Gia xong cũng không còn đủ sức cần thiết để đối đấu với những thành viên chính thức của Huyết Long.
Chiến trường súng đạn là nhân tô trọng yếu nhưng phải có thực lực mới có thể làm chủ chiến trường. Nhân số ít bị đối phương hao mòn thể lực thì cũng chỉ các con đường tử vong không xa.
- Tình hình này khá căn thẳng rồi đấy. Nếu như có được viện trợ sớm từ Trương gia thì tốt biết mấy. Chỉ sợ là họ không đến kịp thôi.
Thiếu Kiệt mới đưa ra suy nghĩ của mình cho Jackson biết, Cả đám đang bị kẹp giữa một cuộc chiến không cân sức, Đám người viện trợ mà Blake có thể đem tới từ Trương Gia mới thật sự là cứu tinh chính thức. Nhưng đó là việc mà Thiếu Kiệt không chắc. Hắn không nghĩ rằng hành tung của mình bị lộ. Hơn nữa còn nằm ở thế bị động như bây giờ.
- Đúng thật nếu như giữ quân lực được thì chúng ta cũng chỉ còn được vài người. Vô Ảnh kiệt sức đấu với đám người Huyết Long anh thấy không có khả năng thắng trừ khi chúng ta có được viện trợ từ bên ngoài. Mà đó phải là lực lượng có thể đấu được nếu không chỉ hi sinh vô ích.
“ Đã đánh hạ được hai con đường. Hiện tại xác định mục tiêu tiếp theo. Đợi chỉ thị tiếp tục.”
Bên tai của Jackson lúc này vang lên âm thanh của những thành viên Vô Ảnh đi trước. Hệ thống liên lạc lúc này được đem theo trong một cái ba lô của một thành viên nên hệ thống tiếp sóng vẫn còn được liên tục. Dù khoảng cách trong hầm có thể ngắt thông tin liên lạc với sóng điện thoại. Nhưng họ vẫn có thể liên lạc bằng hệ thống của mình.
- Tiếp tục tiến lên. Chúng ta chỉ còn cách tiến lên thôi tới đâu thì tới.
“ Mấy người chơi vui như thế bỏ tôi lại không vui chút nào hết. Thiếu Kiệt anh quay trở lại đây em đang ở đâu thế. Còn đem theo cả một bang phái đến giúp sức này. Mọi người đang ở đâu?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.