Chương 506: Không Biết Tiếng Nga
Diệt Thiên
22/11/2018
Thiếu Kiệt nhìn mọi người ăn uống vui vẻ dựa vào cách cửa ra vào. Hắn cố ghi nhớ hết những người đang hiện diện trong căn phòng này một cách tốt nhất. Ngọc Nhi bây giờ mới đi đến bên cạnh Thiếu Kiệt mỉm cười nói.
- Mới đầu anh nói làm những thẻ bài này thật sự không nghĩ đến nó lại có hiệu quả như thế đáy. Lính thì ai cũng sở hữu cho mình một tấm thẻ bài không gì là lạ. Nhưng anh lại biến nó thành bảng điểm danh với ghi công tưởng nhớ họ lại là chuyện khác đấy.
- Anh chỉ suy nghĩ những năm tháng chiến tranh lính đều có thẻ bài chỉ ghi tên tuổi và nhóm máu để cấp cứu thì như thế có ít gì. Khi họ chết trên chiếng trường cũng không ai nhớ tới. Tìm được thẻ bài đồng đội còn thì còn nhớ họ. Người nào không còn đồng đội thì có người thân nhận họ. Vô Ảnh ai là người thân đây chỉ còn có anh và những đồng đội của họ thôi. Như thế làm ra những thẻ bài như thế này tên tuổi họ vẫn tồn tại.
Ngọc Nhi cũng gật đầu Thiếu Kiệt chỉ dựa vào những người Vô Ảnh của cô tạo dựng nên bằng những người có thù với ba nhà Ngô, Diệp,Lâm. Người thân họ nếu còn cũng không thể vào đội đặc nhiệm của Vô Ảnh nên những người của Vô Ảnh hiện tại chính thức là không còn người thân nào. Với họ Vô Ảnh là nhà đồng đội là người thân. Tú Trinh và Bảo Huân cũng là hai anh em được gia nhập vào đội đặc nhiệm vì có chút hơn người ở tính kỹ luật và sự ăn ý của cả hai anh em.
Thiếu Kiệt định nói gì đó thì trên không trung trong bóng tối Một vật thể lớn được buộc vào dù rời thẳng xuống đất.
“ Rầm ”
Âm Thanh lớn đến mức mọi người trong nhà ăn đều giật mình Nhìn ra bên ngoài sân một khối vuông được bọc kính bằng thép đang được phủ bởi những chiếc dù vừa hạ xuống đất. Hà Vi bước đến bên cạnh Thiếu Kiệt. Những người ở đây đều nhìn thẳng ra sân.
Thiếu Kiệt nhìn Hà Vi thắc mắc có khi nào ông của cô gửi những vũ khí mà hắn cần bằng cái đường hàng không này không những đáp lại ánh nhìn của hắn là sự lắc đầu. Hà Vi cũng biết Thiếu Kiệt thắc mắc gì nên mới nói.
- Xe Vũ Khí của ông hiện tại mới tới ngoại vi của Lưu Minh chưa vào trong thành phố. Và ông cũng không sử dụng máy bay để làm cái chuyện chuyển vũ khí này.
- Đừng thắc mắc nữa những thứ này được chuyển cho con đấy. Chỉ là không thể nhanh chóng hơn nên đành dùng hàng không chuyên chở thôi. Phạm vi hoạt động của nó quân khu và trạm không lưu sẽ không có báo cáo ghi lại đường bay đâu.
Lời của Hoàng Lâm Nhu vang lên bên cạnh Thiếu Kiệt khi mà Hà Vi mới dứt câu. Thiếu Kiệt lúc này mới ngẫn người ra nhìn vào đồng hồ không sai biệt lắm gần chín giờ. Mấy người Tú Trinh cũng rời tiệc đi theo sau Thiếu Kiệt.
Bên ngoài khung thép được gia cố chắc chắn đến nỗi Blake nhìn thấy gõ gõ vài cái lên bên mặt để xác định nó dày bao nhiêu cũng phải lắc đầu. Một bên cánh cửa của kiện hàng bằng thép này có một cánh cửa được khóa lại bằng một mặt màn hình và những phím số.
Theo chân mẹ mình đến ngay cánh cửa này Thiếu Kiệt nhìn bao quát kiện hàng này. Và độ nặng nó có thể cảm nhận được khi mà mặt đất sân cỏ bị lún xuống so với lúc đầu gần một gan tay,
- Thế nay làm sao mà mở. nó nắm trong đất rồi mở cửa ra cũng không được à.
Tú Trinh thấy kiện hàn bị lún trong đất cũng nói lên ý nghĩ của mình về việc này.Thường những cửa của các kiện hàng như thế này sẽ được mở ra. Điều này ai cũng hiểu, khi nó bị lún trong đất như thế thì làm sao mà mở cửa lấy được vật gì bên trong.
Hoàng Lâm Nhu mỉm cười. Lấy trong ví của mình ra một cái thẻ màu đó nhét vào trong chốt khóa số rồi trả lời lại Tú Trinh.
- Làm sao không lấy ra được. Thiếu Kiệt con nhấn ngày sinh của mình lên bảng ổ khóa đi. Sau này con giữ lấy tấm thẻ đó sẽ hữu dụng ở một số chỗ cần thiết.
Nói rồi bà lui ra phía sau các Kiện hàng chừng một mét. Thiếu Kiệt đứng trước cái màn hình khóa số điện tử. Nhìn nó một lúc mới nhấn ngày tháng năm sinh mình vào.
Thấy Hoàng Lâm Nhu lui ra khỏi phạm vi một mét của kiện hàng bằng thép này mọi người cũng không hiểu được cũng rời phạm vị đứng cạnh bà. Chỉ có Thiếu Kiệt là người đứng gần nhất với kiện hàng. Khi hắn nhấn ngày sinh của mình vào mật khẩu của ổ khóa. Những tín hiệu đèn đang từ màu đỏ chuyển sang màu xanh la cây.
“ Cạnh. Cạnh. Cạnh”
Âm thanh phát ra từ trong kiện hàng xuất hiện. Nó tự nâng lên khỏi mặt đất đang bị lún lên cao chừng năm mười centimet. Cánh của lúc này bị rời ra kéo về hai phía. từ từ bên trong kiện hàng được xuất hiện. Ánh đèn neol xuất hiện từ bên trong kiện hàng.
Mọi người ở đây miệng há hốc ra. Blake với Connor kinh ngạc không thôi. Bởi bên trong chất đầy những kiện hàng hóa. Mà hai người có thể nhận thấy được không ít vũ khí tối tân được đặt ở trên thành của kiện hàng. Ngay cả một thùng tên lửa tầm ngần cũng được xuất hiện.
- Cái này không phải là SA-24 tên lửa vác vai phòng không của Nato sao cái này đừng nói đánh trận chứ chỉ cần đem nó từ máy bay bắn thẳng xuống doanh trại Khung Chang không phải thắng rồi sao. Thiếu Kiệt cậu đừng nói cậu là con của vị tướng nào ở Nato đấy nhé đồ này mà cũng chuyển cho câu được.
Blake không nhị được bắt buộc phải lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt. Nếu nói hắn lo thiếu vũ khí nghe nói Thiếu Kiệt phải đi mượn nhưng mà mượn đến mức có cả tên lữa phòng không vác vai của Nato thì có chút quá đáng rồi.
- Tôi Không biết anh hỏi mẹ tối đấy. Tôi chi nói thiếu bộ liên lạc định tuyến hình ảnh thôi
Thiếu Kiệt bất ngờ đến mức hắn trả lời Blake nhưng chỉ nhìn Hoàng Lâm Nhu mẹ mình đã rời đi. Blake nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng lắc đầu. Nhìn những thùng vũ khí được chuyển ra.
- Bộ định tuyến cậu nói ở đây này Thiếu Kiệt để tôi cho người lắp ráp rồi kết nối vệ tinh truyền dữ liệu thử xem.
Blake vừa nói vứa chỉ vào hai thùng được đem ra sau cùng. Khi mọi thứ được lấy ra rồi. Thiếu Kiệt cũng không biết đóng cái cái thùng hàng này ra sao. nên bước tới cái màn hình còn đang ở bên cạnh kiện hàng nhìn xem trên bản điều khiển tìm xem chữ đóng lại nằm ở đâu. Nhưng ngược lại xuy đoán của hắn không có một chữ tiếng anh nào về đóng lại cái thùng này.
Vừa rồi chỉ nhấn mật khẩu ngày sinh màn hình chỉ hiển thị những dấu sao cần thiết giờ muốn đóng Thiếu Kiệt phát hiện cái này không dùng ngôn ngữ quốc tế sử dụng.
- Thật không hiểu ngôn ngữ này nỗi ai biết chỗ nào đóng cái thùng này lại không.
Hà Vi nghe thế cũng bước lại nhìn một chút. Mỉm cười gật đầu nói với mọi người.
- Ích ra thì bây giờ mới biết Thiếu Kiệt nhà chúng ta không biết tiếng Nga như thế cũng ổn nếu mà cậu ta biết hết các ngôn ngữ các nước nữa thì không ai nói xấu cậu ta được một câu nào rồi.
Blake bây giờ mới tiến đến bên cạnh Thiếu Kiệt Nhìn vào màn hình gật đầu đồng ý với Hà Vi.
- Hèn gì có cả SA- 24 chắc mấy đồ này nội địa của Nga rồi. Nếu là của Nato chắc chắn sẽ sử dụng Tiếng Anh.
Hà Vi nhấn một chút trên màn hình rồi lui ra. Cái thẻ cũng được trả ra đưa cho Thiếu Kiệt cái thùng hàng dần tự thao tác trở lại với dáng vẻ bàn đầu của mình. Lún xuống đất hơn một gan tay.
Thiếu Kiệt lầm bầm một lúc lâu. Hắn hiểu tiếng Anh, Pháp, Hoa, Nhật, Hàn nhưng chắc chắn là không có cái ngôn ngữ tiếng Nga ở trong cơ sở dữ liệu đầu óc hắn. Bực mình vì hắn không biết nhưng mẹ hắn lại biết mới là việc đáng nói hơn hết.
- Thôi mọi người trở lại nhà ăn đi. Xong hết rồi lắp đặt sau còn cả ba giờ Vũ Khí của Hà Thúc vẫn chưa đến lúc đó đưa cho mọi người chia nhau ra mà sử dụng có thêm những thứ này chắc chắn tỉ lệ thành cồng của lần xuất kích này không thấp.
- Lại còn Vũ Khí chưa đến. tỉ lệ lần này thành công xem ra không ít chỉ cần du kích cộng cường công là được phạm vi sát thương của SA-24 tận 5km nên chỉ cần cứu người xong để vài người nã đạn rút binh chắc ổn. Nhưng tất cả phải xem tình hình thực tế mới được.
Blake bây giờ vừa đi theo Thiếu Kiệt vào nhà ăn vừa nói chuyện với Thiếu Kiệt. Hiện tại cứu người của Connor còn ở bên quân khu của Khung Chang là không biết bao nhiêu người. Nếu tấn công bằng SA-24 chắc chăn sẽ không hiệu quả. Chí ích là khi họ đã đưa nhóm người của Connor vào vị trí cần thiết thì tốt hơn.
- Connor số người bên đó tầm bao nhiêu người? Nếu di chuyển hết họ cần có thời gian nhất định và tìm địa điểm phù hợp để rút binh về đấy.
Thiếu Kiệt bây giờ mới dừng chân hỏi Connor để nhắm chừng. Máy Bay cũng cần phải tiếp nhiên liệu các thứ để đưa người đi vài vòng hắn mượn máy bay cũng không phải là máy bay dân dụng mà là máy bay quân sự. Nếu Vùng tam giác vàng xuất hiện máy bay này cũng không là lạ nhưng hiệu xuất nhiều thì các nước xung quanh cũng không dể chịu gì.
- Đội viên thì tầm trăm người. Còn người thân xem ra khá nhiều nhưng phải xem được trong trận chiến những người này trụ được bao lâu nữa. Nếu thực lực vừa đủ có thể đánh thẳng để cho họ Khung Chang khiếp vía mà rút quân. Quan trọng là nội tuyến bên đó sợ chưa sắp xếp xong thôi.
Connor lúc này mới nói ra suy nghĩ của mình ở hoàn cảnh hiện tại về vấn đề bên trong quân doanh của Khung Chang bất ổn và sự đánh úp với những trang thiết bị hiện đại mà hắn thấy được Thiếu Kiệt được viện trợ chỉ trong vài giờ.
- Vậy cũng được! Xem ra lúc đó tôi sẽ quan sát tình hình thông qua bộ định tuyến mà ra lệnh. Nếu thấy mệnh lệnh trong chiến trường không hiệu quả có thể không tuân theo cũng được.
- Việc này không cần. Chúng tôi hiểu mệnh lệnh thực hiện được hay không thì cậu sẽ nói. Không phải mới tiếp xúc với cậu ngày một ngày hai mà không hiểu tính cậu. Nhưng mà cứ dựa vào tính hình thực tế sẽ diễn ra đôi khi chúng tôi cũng không nhìn rõ bao quát chiến sự bằng người quan sát như cậu đâu.
Connor nói lời này làm cho Blake cũng gật đầu. Trên chiến trường bọn hắn chỉ có thể nhìn một phía. Còn Thiếu Kiệt với bộ định tuyến video sắp lắp đặt thì có thể nhìn ở mọi góc độ như thế sẽ đưa ra quyết định tốt hơn cho Vô Ảnh và nhóm người của họ.
- Mới đầu anh nói làm những thẻ bài này thật sự không nghĩ đến nó lại có hiệu quả như thế đáy. Lính thì ai cũng sở hữu cho mình một tấm thẻ bài không gì là lạ. Nhưng anh lại biến nó thành bảng điểm danh với ghi công tưởng nhớ họ lại là chuyện khác đấy.
- Anh chỉ suy nghĩ những năm tháng chiến tranh lính đều có thẻ bài chỉ ghi tên tuổi và nhóm máu để cấp cứu thì như thế có ít gì. Khi họ chết trên chiếng trường cũng không ai nhớ tới. Tìm được thẻ bài đồng đội còn thì còn nhớ họ. Người nào không còn đồng đội thì có người thân nhận họ. Vô Ảnh ai là người thân đây chỉ còn có anh và những đồng đội của họ thôi. Như thế làm ra những thẻ bài như thế này tên tuổi họ vẫn tồn tại.
Ngọc Nhi cũng gật đầu Thiếu Kiệt chỉ dựa vào những người Vô Ảnh của cô tạo dựng nên bằng những người có thù với ba nhà Ngô, Diệp,Lâm. Người thân họ nếu còn cũng không thể vào đội đặc nhiệm của Vô Ảnh nên những người của Vô Ảnh hiện tại chính thức là không còn người thân nào. Với họ Vô Ảnh là nhà đồng đội là người thân. Tú Trinh và Bảo Huân cũng là hai anh em được gia nhập vào đội đặc nhiệm vì có chút hơn người ở tính kỹ luật và sự ăn ý của cả hai anh em.
Thiếu Kiệt định nói gì đó thì trên không trung trong bóng tối Một vật thể lớn được buộc vào dù rời thẳng xuống đất.
“ Rầm ”
Âm Thanh lớn đến mức mọi người trong nhà ăn đều giật mình Nhìn ra bên ngoài sân một khối vuông được bọc kính bằng thép đang được phủ bởi những chiếc dù vừa hạ xuống đất. Hà Vi bước đến bên cạnh Thiếu Kiệt. Những người ở đây đều nhìn thẳng ra sân.
Thiếu Kiệt nhìn Hà Vi thắc mắc có khi nào ông của cô gửi những vũ khí mà hắn cần bằng cái đường hàng không này không những đáp lại ánh nhìn của hắn là sự lắc đầu. Hà Vi cũng biết Thiếu Kiệt thắc mắc gì nên mới nói.
- Xe Vũ Khí của ông hiện tại mới tới ngoại vi của Lưu Minh chưa vào trong thành phố. Và ông cũng không sử dụng máy bay để làm cái chuyện chuyển vũ khí này.
- Đừng thắc mắc nữa những thứ này được chuyển cho con đấy. Chỉ là không thể nhanh chóng hơn nên đành dùng hàng không chuyên chở thôi. Phạm vi hoạt động của nó quân khu và trạm không lưu sẽ không có báo cáo ghi lại đường bay đâu.
Lời của Hoàng Lâm Nhu vang lên bên cạnh Thiếu Kiệt khi mà Hà Vi mới dứt câu. Thiếu Kiệt lúc này mới ngẫn người ra nhìn vào đồng hồ không sai biệt lắm gần chín giờ. Mấy người Tú Trinh cũng rời tiệc đi theo sau Thiếu Kiệt.
Bên ngoài khung thép được gia cố chắc chắn đến nỗi Blake nhìn thấy gõ gõ vài cái lên bên mặt để xác định nó dày bao nhiêu cũng phải lắc đầu. Một bên cánh cửa của kiện hàng bằng thép này có một cánh cửa được khóa lại bằng một mặt màn hình và những phím số.
Theo chân mẹ mình đến ngay cánh cửa này Thiếu Kiệt nhìn bao quát kiện hàng này. Và độ nặng nó có thể cảm nhận được khi mà mặt đất sân cỏ bị lún xuống so với lúc đầu gần một gan tay,
- Thế nay làm sao mà mở. nó nắm trong đất rồi mở cửa ra cũng không được à.
Tú Trinh thấy kiện hàn bị lún trong đất cũng nói lên ý nghĩ của mình về việc này.Thường những cửa của các kiện hàng như thế này sẽ được mở ra. Điều này ai cũng hiểu, khi nó bị lún trong đất như thế thì làm sao mà mở cửa lấy được vật gì bên trong.
Hoàng Lâm Nhu mỉm cười. Lấy trong ví của mình ra một cái thẻ màu đó nhét vào trong chốt khóa số rồi trả lời lại Tú Trinh.
- Làm sao không lấy ra được. Thiếu Kiệt con nhấn ngày sinh của mình lên bảng ổ khóa đi. Sau này con giữ lấy tấm thẻ đó sẽ hữu dụng ở một số chỗ cần thiết.
Nói rồi bà lui ra phía sau các Kiện hàng chừng một mét. Thiếu Kiệt đứng trước cái màn hình khóa số điện tử. Nhìn nó một lúc mới nhấn ngày tháng năm sinh mình vào.
Thấy Hoàng Lâm Nhu lui ra khỏi phạm vi một mét của kiện hàng bằng thép này mọi người cũng không hiểu được cũng rời phạm vị đứng cạnh bà. Chỉ có Thiếu Kiệt là người đứng gần nhất với kiện hàng. Khi hắn nhấn ngày sinh của mình vào mật khẩu của ổ khóa. Những tín hiệu đèn đang từ màu đỏ chuyển sang màu xanh la cây.
“ Cạnh. Cạnh. Cạnh”
Âm thanh phát ra từ trong kiện hàng xuất hiện. Nó tự nâng lên khỏi mặt đất đang bị lún lên cao chừng năm mười centimet. Cánh của lúc này bị rời ra kéo về hai phía. từ từ bên trong kiện hàng được xuất hiện. Ánh đèn neol xuất hiện từ bên trong kiện hàng.
Mọi người ở đây miệng há hốc ra. Blake với Connor kinh ngạc không thôi. Bởi bên trong chất đầy những kiện hàng hóa. Mà hai người có thể nhận thấy được không ít vũ khí tối tân được đặt ở trên thành của kiện hàng. Ngay cả một thùng tên lửa tầm ngần cũng được xuất hiện.
- Cái này không phải là SA-24 tên lửa vác vai phòng không của Nato sao cái này đừng nói đánh trận chứ chỉ cần đem nó từ máy bay bắn thẳng xuống doanh trại Khung Chang không phải thắng rồi sao. Thiếu Kiệt cậu đừng nói cậu là con của vị tướng nào ở Nato đấy nhé đồ này mà cũng chuyển cho câu được.
Blake không nhị được bắt buộc phải lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt. Nếu nói hắn lo thiếu vũ khí nghe nói Thiếu Kiệt phải đi mượn nhưng mà mượn đến mức có cả tên lữa phòng không vác vai của Nato thì có chút quá đáng rồi.
- Tôi Không biết anh hỏi mẹ tối đấy. Tôi chi nói thiếu bộ liên lạc định tuyến hình ảnh thôi
Thiếu Kiệt bất ngờ đến mức hắn trả lời Blake nhưng chỉ nhìn Hoàng Lâm Nhu mẹ mình đã rời đi. Blake nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng lắc đầu. Nhìn những thùng vũ khí được chuyển ra.
- Bộ định tuyến cậu nói ở đây này Thiếu Kiệt để tôi cho người lắp ráp rồi kết nối vệ tinh truyền dữ liệu thử xem.
Blake vừa nói vứa chỉ vào hai thùng được đem ra sau cùng. Khi mọi thứ được lấy ra rồi. Thiếu Kiệt cũng không biết đóng cái cái thùng hàng này ra sao. nên bước tới cái màn hình còn đang ở bên cạnh kiện hàng nhìn xem trên bản điều khiển tìm xem chữ đóng lại nằm ở đâu. Nhưng ngược lại xuy đoán của hắn không có một chữ tiếng anh nào về đóng lại cái thùng này.
Vừa rồi chỉ nhấn mật khẩu ngày sinh màn hình chỉ hiển thị những dấu sao cần thiết giờ muốn đóng Thiếu Kiệt phát hiện cái này không dùng ngôn ngữ quốc tế sử dụng.
- Thật không hiểu ngôn ngữ này nỗi ai biết chỗ nào đóng cái thùng này lại không.
Hà Vi nghe thế cũng bước lại nhìn một chút. Mỉm cười gật đầu nói với mọi người.
- Ích ra thì bây giờ mới biết Thiếu Kiệt nhà chúng ta không biết tiếng Nga như thế cũng ổn nếu mà cậu ta biết hết các ngôn ngữ các nước nữa thì không ai nói xấu cậu ta được một câu nào rồi.
Blake bây giờ mới tiến đến bên cạnh Thiếu Kiệt Nhìn vào màn hình gật đầu đồng ý với Hà Vi.
- Hèn gì có cả SA- 24 chắc mấy đồ này nội địa của Nga rồi. Nếu là của Nato chắc chắn sẽ sử dụng Tiếng Anh.
Hà Vi nhấn một chút trên màn hình rồi lui ra. Cái thẻ cũng được trả ra đưa cho Thiếu Kiệt cái thùng hàng dần tự thao tác trở lại với dáng vẻ bàn đầu của mình. Lún xuống đất hơn một gan tay.
Thiếu Kiệt lầm bầm một lúc lâu. Hắn hiểu tiếng Anh, Pháp, Hoa, Nhật, Hàn nhưng chắc chắn là không có cái ngôn ngữ tiếng Nga ở trong cơ sở dữ liệu đầu óc hắn. Bực mình vì hắn không biết nhưng mẹ hắn lại biết mới là việc đáng nói hơn hết.
- Thôi mọi người trở lại nhà ăn đi. Xong hết rồi lắp đặt sau còn cả ba giờ Vũ Khí của Hà Thúc vẫn chưa đến lúc đó đưa cho mọi người chia nhau ra mà sử dụng có thêm những thứ này chắc chắn tỉ lệ thành cồng của lần xuất kích này không thấp.
- Lại còn Vũ Khí chưa đến. tỉ lệ lần này thành công xem ra không ít chỉ cần du kích cộng cường công là được phạm vi sát thương của SA-24 tận 5km nên chỉ cần cứu người xong để vài người nã đạn rút binh chắc ổn. Nhưng tất cả phải xem tình hình thực tế mới được.
Blake bây giờ vừa đi theo Thiếu Kiệt vào nhà ăn vừa nói chuyện với Thiếu Kiệt. Hiện tại cứu người của Connor còn ở bên quân khu của Khung Chang là không biết bao nhiêu người. Nếu tấn công bằng SA-24 chắc chăn sẽ không hiệu quả. Chí ích là khi họ đã đưa nhóm người của Connor vào vị trí cần thiết thì tốt hơn.
- Connor số người bên đó tầm bao nhiêu người? Nếu di chuyển hết họ cần có thời gian nhất định và tìm địa điểm phù hợp để rút binh về đấy.
Thiếu Kiệt bây giờ mới dừng chân hỏi Connor để nhắm chừng. Máy Bay cũng cần phải tiếp nhiên liệu các thứ để đưa người đi vài vòng hắn mượn máy bay cũng không phải là máy bay dân dụng mà là máy bay quân sự. Nếu Vùng tam giác vàng xuất hiện máy bay này cũng không là lạ nhưng hiệu xuất nhiều thì các nước xung quanh cũng không dể chịu gì.
- Đội viên thì tầm trăm người. Còn người thân xem ra khá nhiều nhưng phải xem được trong trận chiến những người này trụ được bao lâu nữa. Nếu thực lực vừa đủ có thể đánh thẳng để cho họ Khung Chang khiếp vía mà rút quân. Quan trọng là nội tuyến bên đó sợ chưa sắp xếp xong thôi.
Connor lúc này mới nói ra suy nghĩ của mình ở hoàn cảnh hiện tại về vấn đề bên trong quân doanh của Khung Chang bất ổn và sự đánh úp với những trang thiết bị hiện đại mà hắn thấy được Thiếu Kiệt được viện trợ chỉ trong vài giờ.
- Vậy cũng được! Xem ra lúc đó tôi sẽ quan sát tình hình thông qua bộ định tuyến mà ra lệnh. Nếu thấy mệnh lệnh trong chiến trường không hiệu quả có thể không tuân theo cũng được.
- Việc này không cần. Chúng tôi hiểu mệnh lệnh thực hiện được hay không thì cậu sẽ nói. Không phải mới tiếp xúc với cậu ngày một ngày hai mà không hiểu tính cậu. Nhưng mà cứ dựa vào tính hình thực tế sẽ diễn ra đôi khi chúng tôi cũng không nhìn rõ bao quát chiến sự bằng người quan sát như cậu đâu.
Connor nói lời này làm cho Blake cũng gật đầu. Trên chiến trường bọn hắn chỉ có thể nhìn một phía. Còn Thiếu Kiệt với bộ định tuyến video sắp lắp đặt thì có thể nhìn ở mọi góc độ như thế sẽ đưa ra quyết định tốt hơn cho Vô Ảnh và nhóm người của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.