Chương 812: Không có trên forbes
Diệt Thiên
10/12/2018
Phan Thế Như nhìn Thiếu Kiệt thật sâu xem phản ứng của hắn từ những lời
mà hắn đối đáp với mình. Bà chỉ lắc đầu nói với Thiếu Kiệt.
- Cậu khác xa Tống Vũ, làm việc không sợ điều gì lại có gan làm được việc lớn. Hắn dù thấy miệng nói nhiều điều có thể chấp nhận được nhưng lúc nào cũng rụt rè không dám dứt khoát ra tay như cậu.
Thiếu Kiệt trầm ngâm suy nghĩ hắn lấy tay khui lấy lon nước ngọt của mình uống một hớp bộ dáng suy tư không ít rồi suy nghĩ điều gì đó nói ra.
- Cũng không hẳn ông ta có thể như thế nhưng chưa chắc đã thế. Bà nghĩ xem nếu Tông Vũ ông ấy không có khả năng hai người kia chèn ép bao nhiêu lâu nay thì đã không chịu nổi rồi. Cái ông ta có là một sự kiên nhẫn thầm lặng, Ông ta biết mình, biết người biết đối phương thế nào, nhưng cách vận dụng có phần cảm tính thôi. Hơn nữa nếu đối phó với người ngoài mà không phải gia đình mình tôi thấy chắc ông ấy đã khác.
Nhìn nhận một cách khách quan nhất về Tông Vũ dựa theo những gì Thiếu Kiệt cảm nhận đối với người có thể nắm được chức vụ của mình không ngã mà còn có thể phát triển thế lực âm thầm. Những việc của Diệp Nhi giúp đỡ ông cũng giấu đi được trước sự chèn ép của hai người anh. Thiếu Kiệt thấy Tống Vũ không đến nổi nào. Nếu như không phải như thế thì ông ta cũng không thể làm đến chức vụ hiện tại.
Đã lăn lộn trong quan trường ít nhất ông ta dù bị chèn ép im hơi lặng tiếng nhưng tồn tại được đến giờ cũng phải có cách của chính mình. Quan trường là một nơi phức tạp phe cánh đối đầu khắc nghiệt.
Không nói đến vấn đề những thế lực trong nhà chỉ nói một phương diện thế lực bên ngoài tranh đấu đến hiện tại. Tống Vũ vẫn trụ vững được thì hắn cũng không phải thường.
Phan Thế Như im lặng nhìn Thiếu Kiệt nói ra từng lời cảm nhận của mình bà bây giờ thật sự không hiểu được một người mẹ như thế nào mới đào tạo ra được một người như Thiếu Kiệt. Suy nghĩ của hắn không bao gồm những gì một người thiếu niên ở lứa tuổi này có thể nghĩ đến. Kể cả những gì tồn tại trong chốn quan trường đã được Thiếu Kiệt nói ẩn ý trong từng câu nói của mình.
- Vậy tôi hỏi câu một câu hỏi. Nếu như cậu xét nghiệm ra đúng là con của Tống Vũ thì cậu sẽ làm gì. Cậu cũng đừng nói với tôi đến đây chỉ nhận thân đơn giản như thế. Nếu không có mục đích cậu sẽ không mạo hiểm với những gì tôi thấy cậu không dễ dàng đặt vận mệnh mình vào tay người khác.
Phan Thế Như hỏi mình khá trực tiếp làm Thiếu Kiệt chỉ cười. Hắn giờ đây cảm nhận thấy tại sao Tống Vũ lúc nào cũng có thể yên bình mà sống được trong khi có hai thằng anh luôn đối phó mình.
Một người vợ có đầu óc như Phan Thế Như biết những gì cần nên hỏi và không nên hỏi, cần thiết tác động điều gì hay không ở phía sau chồng đúng thật sự là một hậu phương vững chắc cho Tống Vũ hắn.
Cũng như hiện tại Tống Vũ không thể hỏi Thiếu Kiệt có mục đích chính của mình là gì thì bà lại làm giúp hắn điều này. Đi thăm dò giúp chồng mình với tư cách là một người vợ còn đối với Thiếu Kiệt ba đứng ở vị trí người dì muốn biết hắn có suy nghĩ cùng với việc gì sẽ làm.
- Không phải nói chứ bà thật sự ổn. Từ ổn của tôi ở đây muốn nói bà rất hay trong việc cân bằng cho chồng mình. Nhìn bên ngoài Tống Vũ dù có muốn hỏi tôi nhưng ông ấy lại không dám. Còn với bà thì điều này đơn giản hơn nhiều. Tôi thấy dường như Tống Vũ trụ được ở chốn quan trường cũng nhờ một phần vào bà. Nếu không thì chắc hắn phải có một cái gì đó hơn người mà điều này tôi chưa thấy ông ta thể hiện.
Thiếu Kiệt khá trực tiếp khi đối diện với Phan Thế Như nói ra mục đích của bà và tâm tư muốn thăm dò vừa rồi cũng được hắn bóc trần. Nhưng đã đối phương cho người muốn biết mình định làm điều gì Thiếu Kiệt cũng không ngại mà nói. Dù sao nếu nói ra hắn cần mượn thế lực để chống đỡ cho chính mình một người thông minh như Phan Thế Như sẽ hiểu mình cần phải làm gì.
- Được nếu bà đã thay hắn hỏi thì tôi cũng trả lời với bà, Người thông minh không nói lời phức tạp, Tôi đúng là có mục đích của mình. Thật sự cái thân phận có liên hệ với Tống gia có thể sử dụng được không ít. Bà cũng biết nếu như thật sự tôi có phần huyết thống này. Đối với sự đầu tư ngầm của tôi ở đây có một chút lợi ít. Đem lên bàn cân nhắc đối phương phải có một chút e ngại. Đây là điều mà tôi nhắm vào. Còn về phần nó được như thế nào còn phải xem xét lại.
Lời nói của Thiếu Kiệt từ tốn xem như đây chỉ là một bước đi trong kế hoạch của hắn. Phan Thế Như dù biết Thiếu Kiệt hắn có mục đích nào đó nhưng cũng không ngờ đến rằng đối với trong nước người ngồi trước mặt mình lại có những đầu tư ngầm.
Không quá khó để bà hiểu ra một vấn đề những khoản đầu tư này vào các công ty đều là công ty lớn và chính quy có thể sẽ có những thế lực khác đối đầu trong đó nên ít nhất bản thân Thiếu Kiệt phải có một chút tiền vốn thật sự.
- Cậu còn có đầu tư chính quy vào những công ty ở đây. Nhưng cậu vẫn chưa biết nội tình của mình là xác thực hay không. Vậy không lẽ cậu đến đây đòi làm xét nghiệm mà không có được phần nắm chắc thắng lợi nào?
Phan Thế Như thấy việc Thiếu Kiệt muốn làm xét nghiệm nói rõ bản thân hắn không biết có phải mình là con của Tống Vũ hay không, hơn nữa điều này giống như một cuộc phiêu lưu mạo hiểm, Cũng giống như những lời Thiếu Kiệt đã nói tất cả đều được định đoạt bởi cái xét nghiệm.
Nếu hắn là con của Tống Vũ cái tên Tống Long sẽ được nhiều người biết đến hắn có thể đường đường chính chính thao tác những công ty mà hắn đã bỏ vốn vào trong đó. Đối với việc hắn không có mối liên hệ nào, Không có thân phận đồng nghĩa với sự đầu tư từ nước ngoài của hắn xem như mất trắng. Phan thế như chưa bao giờ thấy được người kinh doanh nào lại không chừa cho mình một con đường lui thân như hắn.
Ván cờ này chỉ dựa vào một tờ giấy có thể phá giải toàn bộ bàn cờ hoặc là cũng tờ giấy đó khiến người khác rơi vào vạn kiếp bất phục. Làm việc mà liều như Thiếu Kiệt chỉ xem như đây là một canh bạc thì Phan Thế Như không tin được.
- Cậu có bao nhiêu tiền để làm việc này. Nếu mất trắng xem như mọi thứ đổ sông đổ biển cậu làm như thế không sợ mình trắng tay sao. Đấy chỉ nói đến nếu cậu thật sự thoát khỏi đây khi mọi chuyện không như ý cậu. Cậu quá liều rồi.
Thiếu Kiệt không đợi Phan Thế Như nói cũng biết trong cuộc chơi này hắn thật sự chỉ nắm năm mươi phần trăm cùng với số vốn bỏ vào Tencent thông qua Hoách Khang. Mọi thứ hắn có hiện tại rất mơ hồ giữa được và mất. Nhưng hắn không lo lắng còn xem đây như một canh bạc với vận mệnh. Hắn đã sống đủ để hiểu đến thời điểm này bánh xe vận mệnh của hắn đã lệch đi khỏi quỹ đạo vốn có của nó. Nếu thế chỉ cần hắn giữ cho mình được tính mạng thì hắn vẫn còn có thể làm lại. Chỉ khác ở chỗ hắn phải thay đổi con đường của chính mình.
- Cũng không có gì to tát lắm chỉ vì cuộc chơi này tốn tầm năm tỷ đô cho việc thâu tóm một công ty, nếu thật sự thua cuộc thì xem như chỉ mất đi khoảng hai phần ba tài sản như thế vẫn chịu được, Còn nếu thành công thì nó có thể nhân số tiền của tôi lên gấp mười lần. Đã như thế tại sao không chơi.
Lời Của Thiếu Kiệt làm cho Phan Thế Như đang cầm trong tay cái tách cà phê cũng rơi xuống đất vỡ tan thành nhiều mảnh Cà phê đổ ra đất trước sự bất ngờ của mọi người xung quanh. Từng ánh mắt nhìn Phan Thế Như thấy mình nằm trong tâm điểm sự chú ý Phan Thế Như cũng tỏ vẻ xin lỗi mọi người.
Người phục vụ nhanh chóng đến thu dọn những mảnh vỡ của cái tách cùng với lau đi vết cà phê trên sàn. Phan Thế Như cũng không quên gọi cho mình một tách cà phê mới. Thiếu Kiệt chỉ ngồi đó không làm gì nhìn bà cười cười như muốn nói cái này do bà làm không phải tôi.
Khi mọi thứ đã sắp xếp xong hết Phan Thế Như ngồi xuống nhìn Thiếu Kiệt chằm chằm không nhịn được với những gì mình tiếp nhận từ hắn bà mới lên tiếng hỏi.
- Cậu thật sự có được số tiền lớn như vậy? Cậu đừng đùa, cho dù cậu có một số tài chính đen thì cũng không thể nào cậu có thể làm được số tiền đó một cách minh bạch được. Nếu cậu làm được điều này thì ít nhất tên cậu phải được đem lên forbes công bố rồi.
- Cái này cũng không hẳn là sẽ được nêu tên nếu như tôi làm như thế chả khác nào tôi bị lộ diện trước đám đông à. Bà nên nhớ hiện tại tôi vẫn chưa mười tám tuổi. Liệu forbes có thể thống kê được người chưa tới tuổi kinh doanh có được thực lực sao. Nếu có họ cũng sẽ chỉ cho rằng đây là tiền thừa kế được. Ai sẽ đi điều tra tôi?
Thiếu Kiệt biết hắn thế nào cũng sẽ bị dính tên trên forbes số tiền của hắn hiện tại chắc chắn sẽ sếp vào nhóm một ngàn người nhưng với cái danh sách như thế cái tên của hắn nếu không công khai thì sẽ không ai đi kiếm nếu hắn không làm việc gì đó rình rang lên.
Những lời của Thiếu Kiệt làm Phan Thế Như cảm thấy cũng không phải không có lý.
Những người được thừa kế có tên trên forbes không phải là ít, Với việc không làm ra động thái quá lớn của Thiếu Kiệt thì mọi chuyện vẫn không thể nào được gọi tên nhất là khi đi tra đến vấn đề về Thiếu Kiệt khi dính dáng tới tam giác vàng số tiền đó dù hắn có muốn có tên trên forbes cũng không được.
Điều đơn giản sẽ không ai, không người kinh doanh nào muốn đứng cạnh tên một người có tài sản lớn và dính dáng đến vấn đề ma túy tâm lý chung của họ không muốn gặp phải phiền phức. Vì việc như thế này nên Thiếu Kiệt an tâm hắn sẽ không bao giờ xuất hiện trên Forbes trừ khí có điều gì đó không ổn và làm cho hắn buộc phải lộ diện
- Cậu khác xa Tống Vũ, làm việc không sợ điều gì lại có gan làm được việc lớn. Hắn dù thấy miệng nói nhiều điều có thể chấp nhận được nhưng lúc nào cũng rụt rè không dám dứt khoát ra tay như cậu.
Thiếu Kiệt trầm ngâm suy nghĩ hắn lấy tay khui lấy lon nước ngọt của mình uống một hớp bộ dáng suy tư không ít rồi suy nghĩ điều gì đó nói ra.
- Cũng không hẳn ông ta có thể như thế nhưng chưa chắc đã thế. Bà nghĩ xem nếu Tông Vũ ông ấy không có khả năng hai người kia chèn ép bao nhiêu lâu nay thì đã không chịu nổi rồi. Cái ông ta có là một sự kiên nhẫn thầm lặng, Ông ta biết mình, biết người biết đối phương thế nào, nhưng cách vận dụng có phần cảm tính thôi. Hơn nữa nếu đối phó với người ngoài mà không phải gia đình mình tôi thấy chắc ông ấy đã khác.
Nhìn nhận một cách khách quan nhất về Tông Vũ dựa theo những gì Thiếu Kiệt cảm nhận đối với người có thể nắm được chức vụ của mình không ngã mà còn có thể phát triển thế lực âm thầm. Những việc của Diệp Nhi giúp đỡ ông cũng giấu đi được trước sự chèn ép của hai người anh. Thiếu Kiệt thấy Tống Vũ không đến nổi nào. Nếu như không phải như thế thì ông ta cũng không thể làm đến chức vụ hiện tại.
Đã lăn lộn trong quan trường ít nhất ông ta dù bị chèn ép im hơi lặng tiếng nhưng tồn tại được đến giờ cũng phải có cách của chính mình. Quan trường là một nơi phức tạp phe cánh đối đầu khắc nghiệt.
Không nói đến vấn đề những thế lực trong nhà chỉ nói một phương diện thế lực bên ngoài tranh đấu đến hiện tại. Tống Vũ vẫn trụ vững được thì hắn cũng không phải thường.
Phan Thế Như im lặng nhìn Thiếu Kiệt nói ra từng lời cảm nhận của mình bà bây giờ thật sự không hiểu được một người mẹ như thế nào mới đào tạo ra được một người như Thiếu Kiệt. Suy nghĩ của hắn không bao gồm những gì một người thiếu niên ở lứa tuổi này có thể nghĩ đến. Kể cả những gì tồn tại trong chốn quan trường đã được Thiếu Kiệt nói ẩn ý trong từng câu nói của mình.
- Vậy tôi hỏi câu một câu hỏi. Nếu như cậu xét nghiệm ra đúng là con của Tống Vũ thì cậu sẽ làm gì. Cậu cũng đừng nói với tôi đến đây chỉ nhận thân đơn giản như thế. Nếu không có mục đích cậu sẽ không mạo hiểm với những gì tôi thấy cậu không dễ dàng đặt vận mệnh mình vào tay người khác.
Phan Thế Như hỏi mình khá trực tiếp làm Thiếu Kiệt chỉ cười. Hắn giờ đây cảm nhận thấy tại sao Tống Vũ lúc nào cũng có thể yên bình mà sống được trong khi có hai thằng anh luôn đối phó mình.
Một người vợ có đầu óc như Phan Thế Như biết những gì cần nên hỏi và không nên hỏi, cần thiết tác động điều gì hay không ở phía sau chồng đúng thật sự là một hậu phương vững chắc cho Tống Vũ hắn.
Cũng như hiện tại Tống Vũ không thể hỏi Thiếu Kiệt có mục đích chính của mình là gì thì bà lại làm giúp hắn điều này. Đi thăm dò giúp chồng mình với tư cách là một người vợ còn đối với Thiếu Kiệt ba đứng ở vị trí người dì muốn biết hắn có suy nghĩ cùng với việc gì sẽ làm.
- Không phải nói chứ bà thật sự ổn. Từ ổn của tôi ở đây muốn nói bà rất hay trong việc cân bằng cho chồng mình. Nhìn bên ngoài Tống Vũ dù có muốn hỏi tôi nhưng ông ấy lại không dám. Còn với bà thì điều này đơn giản hơn nhiều. Tôi thấy dường như Tống Vũ trụ được ở chốn quan trường cũng nhờ một phần vào bà. Nếu không thì chắc hắn phải có một cái gì đó hơn người mà điều này tôi chưa thấy ông ta thể hiện.
Thiếu Kiệt khá trực tiếp khi đối diện với Phan Thế Như nói ra mục đích của bà và tâm tư muốn thăm dò vừa rồi cũng được hắn bóc trần. Nhưng đã đối phương cho người muốn biết mình định làm điều gì Thiếu Kiệt cũng không ngại mà nói. Dù sao nếu nói ra hắn cần mượn thế lực để chống đỡ cho chính mình một người thông minh như Phan Thế Như sẽ hiểu mình cần phải làm gì.
- Được nếu bà đã thay hắn hỏi thì tôi cũng trả lời với bà, Người thông minh không nói lời phức tạp, Tôi đúng là có mục đích của mình. Thật sự cái thân phận có liên hệ với Tống gia có thể sử dụng được không ít. Bà cũng biết nếu như thật sự tôi có phần huyết thống này. Đối với sự đầu tư ngầm của tôi ở đây có một chút lợi ít. Đem lên bàn cân nhắc đối phương phải có một chút e ngại. Đây là điều mà tôi nhắm vào. Còn về phần nó được như thế nào còn phải xem xét lại.
Lời nói của Thiếu Kiệt từ tốn xem như đây chỉ là một bước đi trong kế hoạch của hắn. Phan Thế Như dù biết Thiếu Kiệt hắn có mục đích nào đó nhưng cũng không ngờ đến rằng đối với trong nước người ngồi trước mặt mình lại có những đầu tư ngầm.
Không quá khó để bà hiểu ra một vấn đề những khoản đầu tư này vào các công ty đều là công ty lớn và chính quy có thể sẽ có những thế lực khác đối đầu trong đó nên ít nhất bản thân Thiếu Kiệt phải có một chút tiền vốn thật sự.
- Cậu còn có đầu tư chính quy vào những công ty ở đây. Nhưng cậu vẫn chưa biết nội tình của mình là xác thực hay không. Vậy không lẽ cậu đến đây đòi làm xét nghiệm mà không có được phần nắm chắc thắng lợi nào?
Phan Thế Như thấy việc Thiếu Kiệt muốn làm xét nghiệm nói rõ bản thân hắn không biết có phải mình là con của Tống Vũ hay không, hơn nữa điều này giống như một cuộc phiêu lưu mạo hiểm, Cũng giống như những lời Thiếu Kiệt đã nói tất cả đều được định đoạt bởi cái xét nghiệm.
Nếu hắn là con của Tống Vũ cái tên Tống Long sẽ được nhiều người biết đến hắn có thể đường đường chính chính thao tác những công ty mà hắn đã bỏ vốn vào trong đó. Đối với việc hắn không có mối liên hệ nào, Không có thân phận đồng nghĩa với sự đầu tư từ nước ngoài của hắn xem như mất trắng. Phan thế như chưa bao giờ thấy được người kinh doanh nào lại không chừa cho mình một con đường lui thân như hắn.
Ván cờ này chỉ dựa vào một tờ giấy có thể phá giải toàn bộ bàn cờ hoặc là cũng tờ giấy đó khiến người khác rơi vào vạn kiếp bất phục. Làm việc mà liều như Thiếu Kiệt chỉ xem như đây là một canh bạc thì Phan Thế Như không tin được.
- Cậu có bao nhiêu tiền để làm việc này. Nếu mất trắng xem như mọi thứ đổ sông đổ biển cậu làm như thế không sợ mình trắng tay sao. Đấy chỉ nói đến nếu cậu thật sự thoát khỏi đây khi mọi chuyện không như ý cậu. Cậu quá liều rồi.
Thiếu Kiệt không đợi Phan Thế Như nói cũng biết trong cuộc chơi này hắn thật sự chỉ nắm năm mươi phần trăm cùng với số vốn bỏ vào Tencent thông qua Hoách Khang. Mọi thứ hắn có hiện tại rất mơ hồ giữa được và mất. Nhưng hắn không lo lắng còn xem đây như một canh bạc với vận mệnh. Hắn đã sống đủ để hiểu đến thời điểm này bánh xe vận mệnh của hắn đã lệch đi khỏi quỹ đạo vốn có của nó. Nếu thế chỉ cần hắn giữ cho mình được tính mạng thì hắn vẫn còn có thể làm lại. Chỉ khác ở chỗ hắn phải thay đổi con đường của chính mình.
- Cũng không có gì to tát lắm chỉ vì cuộc chơi này tốn tầm năm tỷ đô cho việc thâu tóm một công ty, nếu thật sự thua cuộc thì xem như chỉ mất đi khoảng hai phần ba tài sản như thế vẫn chịu được, Còn nếu thành công thì nó có thể nhân số tiền của tôi lên gấp mười lần. Đã như thế tại sao không chơi.
Lời Của Thiếu Kiệt làm cho Phan Thế Như đang cầm trong tay cái tách cà phê cũng rơi xuống đất vỡ tan thành nhiều mảnh Cà phê đổ ra đất trước sự bất ngờ của mọi người xung quanh. Từng ánh mắt nhìn Phan Thế Như thấy mình nằm trong tâm điểm sự chú ý Phan Thế Như cũng tỏ vẻ xin lỗi mọi người.
Người phục vụ nhanh chóng đến thu dọn những mảnh vỡ của cái tách cùng với lau đi vết cà phê trên sàn. Phan Thế Như cũng không quên gọi cho mình một tách cà phê mới. Thiếu Kiệt chỉ ngồi đó không làm gì nhìn bà cười cười như muốn nói cái này do bà làm không phải tôi.
Khi mọi thứ đã sắp xếp xong hết Phan Thế Như ngồi xuống nhìn Thiếu Kiệt chằm chằm không nhịn được với những gì mình tiếp nhận từ hắn bà mới lên tiếng hỏi.
- Cậu thật sự có được số tiền lớn như vậy? Cậu đừng đùa, cho dù cậu có một số tài chính đen thì cũng không thể nào cậu có thể làm được số tiền đó một cách minh bạch được. Nếu cậu làm được điều này thì ít nhất tên cậu phải được đem lên forbes công bố rồi.
- Cái này cũng không hẳn là sẽ được nêu tên nếu như tôi làm như thế chả khác nào tôi bị lộ diện trước đám đông à. Bà nên nhớ hiện tại tôi vẫn chưa mười tám tuổi. Liệu forbes có thể thống kê được người chưa tới tuổi kinh doanh có được thực lực sao. Nếu có họ cũng sẽ chỉ cho rằng đây là tiền thừa kế được. Ai sẽ đi điều tra tôi?
Thiếu Kiệt biết hắn thế nào cũng sẽ bị dính tên trên forbes số tiền của hắn hiện tại chắc chắn sẽ sếp vào nhóm một ngàn người nhưng với cái danh sách như thế cái tên của hắn nếu không công khai thì sẽ không ai đi kiếm nếu hắn không làm việc gì đó rình rang lên.
Những lời của Thiếu Kiệt làm Phan Thế Như cảm thấy cũng không phải không có lý.
Những người được thừa kế có tên trên forbes không phải là ít, Với việc không làm ra động thái quá lớn của Thiếu Kiệt thì mọi chuyện vẫn không thể nào được gọi tên nhất là khi đi tra đến vấn đề về Thiếu Kiệt khi dính dáng tới tam giác vàng số tiền đó dù hắn có muốn có tên trên forbes cũng không được.
Điều đơn giản sẽ không ai, không người kinh doanh nào muốn đứng cạnh tên một người có tài sản lớn và dính dáng đến vấn đề ma túy tâm lý chung của họ không muốn gặp phải phiền phức. Vì việc như thế này nên Thiếu Kiệt an tâm hắn sẽ không bao giờ xuất hiện trên Forbes trừ khí có điều gì đó không ổn và làm cho hắn buộc phải lộ diện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.