Chương 895: Lật mặt nhanh như lật sách
Diệt Thiên
01/03/2019
Đối với việc Thiếu Kiệt hứa hẹn cam đoan sẽ không để lộ đoạn ghi hình
lại việc cam kết cần thiết làm cho cả ba người cũng an tâm. Hơn nữa lựa
chọn tin tưởng của hai người Triệu Vạn Thần với Phan Thế Anh chủ yếu dựa vào Tống Thanh Quân. Nếu nói để họ hoàn toàn nghĩ rằng điều này sẽ an
toàn thì không. Hai người họ chỉ biết rằng nếu họ bị kéo xuống thì người chết chung sẽ là Tống Thanh Quân. ba nhà đi chung dù sao cũng còn hơn
là một nhà gặp phải tình huống không đáng có.
- Được rồi cũng đừng dài dòng nữa đã thống nhất với nhau các thứ cần thiết cũng không cần phải rắc rối nữa. Bắt đầu đi làm việc nhanh giải quyết vấn đề cần thiết rồi còn trở về nếu không ngày mai sẽ có việc vui đấy.
Tống Thanh Quân bây giờ lên tiếng hối thúc mọi người bắt đầu công việc của mình. Doanh Doanh lúc này lấy ra trong tập hồ sơ đang ghi chép lại những vấn đề cần thiết một tờ giấy.
Các điều khoản vừa rồi được đôi bên thảo luận nhanh chóng được cô ghi ra một cách nhanh chóng hơn nữa về phần tên những người tham dự cuộc họp đều được điền vào chỉ khác ở chỗ tên Thiếu Kiệt được đổi thành Tống Long.
Trương Hạo sau khi nghe Thiếu Kiệt giải thích cuộc nói chuyện vừa rồi cũng trở thành người quay phim cho việc ký bản cam kết giữ bí mật và mua lại cổ phiếu trên sàn giao dịch chứng khoán nhằm thu về khoản tiền đầu tư xoay vòng trong khi Tencent trong cơn khủng hoảng tài chính.
Mã Hoá Đằng bây giờ có thể thở phào một nhẹ nhõm phần việc của hắn đến khi Thiếu Kiệt đặt bút ký tên vào bảng cấm kết xem như hắn giải thoát được một nữa.
- Mọi việc đã xong sắp tới sau khi mọi chuyện ổn định tôi sẽ làm đơn từ chức. Khi đó Tencent giao lại cho người nào có năng lực lãnh đạo hơn tôi mong cầu xem xét bỏ qua những hiềm khích trước đây. Được như thế thì mọi việc đôi bên đều tốt. Cậu thấy sao.
Mã Hóa Đằng đưa ra suy nghĩ của mình đối với Thiếu Kiệt. Hắn cho rằng việc Thiếu Kiệt tiếp quản cổ phần của Tencent sẽ đích thân thay thế luôn phần giám đốc điều hành. Thường tất cả những người nắm cổ phần cao trong công ty đều muốn cho mình cái quyền hành tuyệt đối điều khiển chi phối tài sản của chính mình.
Với người khác việc này đã như thế thì một người suy nghĩ sâu xa như Thiếu Kiệt sẽ không ngoại lệ đó là dự định trong lòng Mã Hóa Đằng. Trước đây mặc dù hắn làm người điều hành nhưng mấy vị lãnh đạo cũng không thể ra mặt. Sở Ninh càn không biết đến việc Mã Hóa Đằng chỉ điều hành trên cơ sở và thu về phần trăm lợi nhuận của mình do những cổ đông trích ra. Hắn khi đó làm công ăn lương lại không có cảm thụ việc đi làm công.
Ngồi ở một vị trí mà mọi người cho rằng hắn phải giữ vững và không ai khác có thể thay thế. Giờ thì cổ đông lớn nhất của công ty là Thiếu Kiệt. Cũng như hắn ba người lãnh đạo không thể ra mặt. Trương Hạo hay Thiếu Kiệt đều có thể đứng ra đại diện cho công ty. Hắn thấy ngày mình rời khỏi cái chức giám đốc điều hành không xa. Để được giữ thể diện cho mình Mã Hóa Đằng mới đưa ra ý kiến sẽ từ chức. Rút lui trong im lặng là cách làm tốt nhất hiện nay.
Thiếu Kiệt đón lấy câu nói của Mã Hóa Đằng bằng một nụ cười vui vẻ giống như hài lòng một điều gì đó. Hắn nhìn Mã Hóa Đằng nhỏ giọng hỏi.
- Công việc giám đốc điều hành của ông chắc cũng không tệ. Làm việc trước giờ cũng quen rồi. Nếu ông nghĩ ở Tencent ông có ý định gì nào? Hơn nữa ông một tay xây dựng lên nó giờ phải ra đi như vậy ông cảm thấy ra sao.
Doanh Doanh với mấy người khác lúc này cũng nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt. Vì trong thời điểm này hỏi những câu vừa rồi chẵn khác nào đem một con dao cắm vào trái tim của Mã Hóa Đằng.
Ai mà không xót xa khi nhìn thấy những gì mình gầy dựng lên từ lúc còn chưa có gì. Đến thời điểm nó lớn mạnh chỉ vì một chút sự cố lại phải chấp tay đưa cho đối thủ.
Đã việc như thế đối phương còn hỏi mình có cảm tưởng gì là một điều chua chát biết chừng nào. Dù Mã Hóa Đằng thua ở Thiếu Kiệt về khả năng tính toán cũng như tài chính lưu động. Nhưng hắn đưa công ty đi đến bước đường phát triển như bây giờ cũng đã trải qua khá nhiều chông gai. Giờ hỏi hắn có cảm tưởng gì khi phải ra đi.
Trong mắt của mọi người ở đây Thiếu Kiệt thật sự quá ác. Đến cả việc lời nói tổn thương một người như vậy cũng có thể nói ra được. Hắn còn muốn định làm như thế nào nữa.
Doanh Doanh cũng có chút lo lắng cô làm việc với Mã Hóa Đằng lâu dài thời gian cũng không ít. Nếu Mã Hóa Đằng rời đi cô cũng sẽ không được ở lại.
Việc cải tổ một bộ máy điều hành của một công ty nhìn như khó khăn nhưng có nhiều thứ rất đơn giản. Nó được thay thế hoặc tuyển dụng từ chính những nhân viên cấp dưới của một công ty. Tencent thì lại có chính sách cá lớn nuốt cá bé nên tất cả mọi người trong công ty đã quen với cái việc bị hạ bệ và thay thế bởi một người khác. Nhưng chưa bao giờ Doanh Doanh lại nghĩ sẽ có một ngày cô phải đối mặt với việc này. Kể cả Mã Hóa Đằng cũng thế.
- Cậu nói tôi có cảm giác gì sao? Phải nói như thế nào nhỉ. Bất lực khi không mình làm được gì. Bản thân mình tính toán sai lầm. Lại còn thua bởi một người như cậu. Công sức bao nhiêu lâu đều trôi thành bọt biển. Có gầy dựng lại liệu mình có tạo dựng được một công ty khác như vậy hay không. Còn về lạc quan một chút là từ nay không phải lo lắng gì nữa lại có thể ung dung không cần suy nghĩ đến những việc phiền phức khác.
Thiếu Kiệt bây giờ chỉ cười nhìn Mã Hóa Đằng bộ dáng của hắn vừa nuối tiếc vừa có cảm giác sắp buông bỏ được một số gánh nặng hàng ngày.
- Xem ra ông cũng có một chút lạc quan cần thiết đấy chứ. Đúng phải như thế mới đúng mất rồi làm lại mấy hồi nhưng mà tôi nghĩ ông cũng không cần suy nghĩ nhiều chuyện đâu tuy không được như trước nữa nhưng chưa chắc là sẽ không đến nỗi.
Doanh Doanh bây giờ trong lòng thậm chí thật muốn mắng cho Thiếu Kiệt một đống lớn. Khuôn mặt lúc xanh lúc trăng chỉ thiếu việc mắng ra thành lời nữa là đủ.
Ngay cả Mã Hóa Đằng khuôn mặt cũng vặn vẹo theo từng lời của Thiếu Kiệt. Bởi hắn đau. Đau khi bị Thiếu Kiệt xát muối vào vết thương lòng của mình.
Tống Thanh Quân thấy thế cũng không nhịn được việc Thiếu Kiệt đâm dao vào vết thương người khác nhiều lần. Ở nơi này vì là có quá nhiều người của Thiếu Kiệt nếu không một người như Mã Hóa Đằng bị nói như thế chắc chắn cũng sẽ động thủ.
- Tống Long cháu cũng đừng châm chọn Mã Hóa Đằng nữa. Cậu ta đã nói cho cháu bỏ qua mọi việc rồi cần gì phải khơi lại nỗi đau của cậu ta. Cháu sau này phải cầm lái cho Tencent là được đâu cần nhất thiết phải làm như thế.
- Không được. Như thế ông ấy sẽ không nhớ bài học này. Người cao ngạo như Mã Hóa Đằng nếu ông ta không ghi nhớ lấy việc lần này sau gặp nhiều việc khác nữa cũng sẽ gây thiệt hại rất lớn. Phải nhớ chứ.
Thiếu Kiệt ngay lập tức đáp lại lời của Tống Thanh Quân. Hăn khiên cho cả hai người Triệu Vạn Thần với Phan Thế Anh nhíu mày. Dù sao Mã Hóa Đằng cũng làm việc dưới danh nghĩa của họ không phải ngày một ngày hai. Lợi ích của họ hiện tại cũng một tay Mã Hóa Đằng đưa cho. Dù không nhổ ra được nhưng cũng phải nói tốt cho đối phương một chút. Cả hai đang nghĩ đến việc nếu Mã Hóa Đằng có bắt đầu lại với một công ty mới họ sẽ góp một ít vốn xem như nể tình gắng bó lâu dài.
- Cậu cũng đừng được nước lấn tới như thế. Hôm nay Mã Hóa Đằng như thế nhưng sau này sẽ khác thì sao. Bài học lần này đã quá đủ cho cậu ta rồi. Cũng là người kinh doanh sớm muộn gì cũng gặp lại nhau. Lúc đó lại không nhìn được đối phương sẽ mất mặt không ít.
Triệu Vạn Thần lên tiếng nhìn Thiếu Kiệt đáp lại lời hắn bằng một giọng nói khá chắc chắn cương quyết. Trương Hạo bây giờ đứng một bên không hiểu được đám người Thiếu Kiệt đang nói gì nên nhớ Hoách Khang thông dịch lại.
Hai người đứng một bên một người nói một người nghe hai âm thanh xi xầm to nhỏ không đồng đều cùng với ánh mắt gật gù lâu lại che miệng mình cười của Trương Hạo làm cho người khác thấy được không muốn tức giận cũng phải điên.
- Ô! Xem ra mấy người suy nghĩ như vậy thật à. Mấy người nghĩ sao tôi lại là người hẹp hòi như vậy chấp nhất một việc đã xong. Thắng hay thua gì với tôi cũng không phải là chuyện quan trọng. Vậy tôi cần ôm một việc nói mãi như vậy sao.Nếu tôi thù vặt như thế thì,Tôi nghĩ với những lời vừa rồi thì vẫn chưa đủ đâu. Vốn mấy người đã có tư tưởng không tốt như thế thì sao mà làm chuyện lớn được. Tôi đâu phải người nhỏ mọn như thế chứ.
Doanh Doanh hai mắt trừng lớn. Tốc độ thay đổi của Thiếu Kiệt làm cho cô và mọi người trong phòng bất ngờ. Một người mặt dày như thế này vừa mới trước sau đem việc của Mã Hóa Đằng nhắc tới nhắc lui lại không phải là vì một việc nhỏ mà thù vặt. Lời nói mới vừa rồi chưa kịp để mọi người quên thì giờ lại đổi lại nói chính mình không nhỏ mọn thù vặt thì lần đầu tiên mọi người thấy.
Họ thấy người mặt dày đã nhiều nhưng mặt dày lật mặt còn nhanh hơn lật sách thì Thiếu Kiệt là người đầu tiên họ thấy. Thiếu Kiệt nhìn thấy những ánh mắt đều hướng về mình cũng lắc đầu thở dài nói tiếp.
- Đừng nhìn tôi như vậy chứ. Tôi nói đúng mà, nếu như tôi không đồng ý cho ông ta từ chức ông ta ở lại làm việc cho tôi với những việc sai lầm này thì ông ta không ghi nhớ không được. Nếu phạm sai lầm lần nữa thì tôi thiệt thòi lớn lúc đó ai tới chịu đây. Tôi muốn Mã Hóa Đằng ghi nhớ bởi vì tôi sẽ không chấp nhận đơn từ chức. Ông ta đã sai thì phải biết sửa sai. Nếu sau việc này không lâu ông ta từ chức không làm người đứng ra điều hành nữa lúc đó công ty Tencent vạch áo cho người xem lưng sao.
- Được rồi cũng đừng dài dòng nữa đã thống nhất với nhau các thứ cần thiết cũng không cần phải rắc rối nữa. Bắt đầu đi làm việc nhanh giải quyết vấn đề cần thiết rồi còn trở về nếu không ngày mai sẽ có việc vui đấy.
Tống Thanh Quân bây giờ lên tiếng hối thúc mọi người bắt đầu công việc của mình. Doanh Doanh lúc này lấy ra trong tập hồ sơ đang ghi chép lại những vấn đề cần thiết một tờ giấy.
Các điều khoản vừa rồi được đôi bên thảo luận nhanh chóng được cô ghi ra một cách nhanh chóng hơn nữa về phần tên những người tham dự cuộc họp đều được điền vào chỉ khác ở chỗ tên Thiếu Kiệt được đổi thành Tống Long.
Trương Hạo sau khi nghe Thiếu Kiệt giải thích cuộc nói chuyện vừa rồi cũng trở thành người quay phim cho việc ký bản cam kết giữ bí mật và mua lại cổ phiếu trên sàn giao dịch chứng khoán nhằm thu về khoản tiền đầu tư xoay vòng trong khi Tencent trong cơn khủng hoảng tài chính.
Mã Hoá Đằng bây giờ có thể thở phào một nhẹ nhõm phần việc của hắn đến khi Thiếu Kiệt đặt bút ký tên vào bảng cấm kết xem như hắn giải thoát được một nữa.
- Mọi việc đã xong sắp tới sau khi mọi chuyện ổn định tôi sẽ làm đơn từ chức. Khi đó Tencent giao lại cho người nào có năng lực lãnh đạo hơn tôi mong cầu xem xét bỏ qua những hiềm khích trước đây. Được như thế thì mọi việc đôi bên đều tốt. Cậu thấy sao.
Mã Hóa Đằng đưa ra suy nghĩ của mình đối với Thiếu Kiệt. Hắn cho rằng việc Thiếu Kiệt tiếp quản cổ phần của Tencent sẽ đích thân thay thế luôn phần giám đốc điều hành. Thường tất cả những người nắm cổ phần cao trong công ty đều muốn cho mình cái quyền hành tuyệt đối điều khiển chi phối tài sản của chính mình.
Với người khác việc này đã như thế thì một người suy nghĩ sâu xa như Thiếu Kiệt sẽ không ngoại lệ đó là dự định trong lòng Mã Hóa Đằng. Trước đây mặc dù hắn làm người điều hành nhưng mấy vị lãnh đạo cũng không thể ra mặt. Sở Ninh càn không biết đến việc Mã Hóa Đằng chỉ điều hành trên cơ sở và thu về phần trăm lợi nhuận của mình do những cổ đông trích ra. Hắn khi đó làm công ăn lương lại không có cảm thụ việc đi làm công.
Ngồi ở một vị trí mà mọi người cho rằng hắn phải giữ vững và không ai khác có thể thay thế. Giờ thì cổ đông lớn nhất của công ty là Thiếu Kiệt. Cũng như hắn ba người lãnh đạo không thể ra mặt. Trương Hạo hay Thiếu Kiệt đều có thể đứng ra đại diện cho công ty. Hắn thấy ngày mình rời khỏi cái chức giám đốc điều hành không xa. Để được giữ thể diện cho mình Mã Hóa Đằng mới đưa ra ý kiến sẽ từ chức. Rút lui trong im lặng là cách làm tốt nhất hiện nay.
Thiếu Kiệt đón lấy câu nói của Mã Hóa Đằng bằng một nụ cười vui vẻ giống như hài lòng một điều gì đó. Hắn nhìn Mã Hóa Đằng nhỏ giọng hỏi.
- Công việc giám đốc điều hành của ông chắc cũng không tệ. Làm việc trước giờ cũng quen rồi. Nếu ông nghĩ ở Tencent ông có ý định gì nào? Hơn nữa ông một tay xây dựng lên nó giờ phải ra đi như vậy ông cảm thấy ra sao.
Doanh Doanh với mấy người khác lúc này cũng nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt. Vì trong thời điểm này hỏi những câu vừa rồi chẵn khác nào đem một con dao cắm vào trái tim của Mã Hóa Đằng.
Ai mà không xót xa khi nhìn thấy những gì mình gầy dựng lên từ lúc còn chưa có gì. Đến thời điểm nó lớn mạnh chỉ vì một chút sự cố lại phải chấp tay đưa cho đối thủ.
Đã việc như thế đối phương còn hỏi mình có cảm tưởng gì là một điều chua chát biết chừng nào. Dù Mã Hóa Đằng thua ở Thiếu Kiệt về khả năng tính toán cũng như tài chính lưu động. Nhưng hắn đưa công ty đi đến bước đường phát triển như bây giờ cũng đã trải qua khá nhiều chông gai. Giờ hỏi hắn có cảm tưởng gì khi phải ra đi.
Trong mắt của mọi người ở đây Thiếu Kiệt thật sự quá ác. Đến cả việc lời nói tổn thương một người như vậy cũng có thể nói ra được. Hắn còn muốn định làm như thế nào nữa.
Doanh Doanh cũng có chút lo lắng cô làm việc với Mã Hóa Đằng lâu dài thời gian cũng không ít. Nếu Mã Hóa Đằng rời đi cô cũng sẽ không được ở lại.
Việc cải tổ một bộ máy điều hành của một công ty nhìn như khó khăn nhưng có nhiều thứ rất đơn giản. Nó được thay thế hoặc tuyển dụng từ chính những nhân viên cấp dưới của một công ty. Tencent thì lại có chính sách cá lớn nuốt cá bé nên tất cả mọi người trong công ty đã quen với cái việc bị hạ bệ và thay thế bởi một người khác. Nhưng chưa bao giờ Doanh Doanh lại nghĩ sẽ có một ngày cô phải đối mặt với việc này. Kể cả Mã Hóa Đằng cũng thế.
- Cậu nói tôi có cảm giác gì sao? Phải nói như thế nào nhỉ. Bất lực khi không mình làm được gì. Bản thân mình tính toán sai lầm. Lại còn thua bởi một người như cậu. Công sức bao nhiêu lâu đều trôi thành bọt biển. Có gầy dựng lại liệu mình có tạo dựng được một công ty khác như vậy hay không. Còn về lạc quan một chút là từ nay không phải lo lắng gì nữa lại có thể ung dung không cần suy nghĩ đến những việc phiền phức khác.
Thiếu Kiệt bây giờ chỉ cười nhìn Mã Hóa Đằng bộ dáng của hắn vừa nuối tiếc vừa có cảm giác sắp buông bỏ được một số gánh nặng hàng ngày.
- Xem ra ông cũng có một chút lạc quan cần thiết đấy chứ. Đúng phải như thế mới đúng mất rồi làm lại mấy hồi nhưng mà tôi nghĩ ông cũng không cần suy nghĩ nhiều chuyện đâu tuy không được như trước nữa nhưng chưa chắc là sẽ không đến nỗi.
Doanh Doanh bây giờ trong lòng thậm chí thật muốn mắng cho Thiếu Kiệt một đống lớn. Khuôn mặt lúc xanh lúc trăng chỉ thiếu việc mắng ra thành lời nữa là đủ.
Ngay cả Mã Hóa Đằng khuôn mặt cũng vặn vẹo theo từng lời của Thiếu Kiệt. Bởi hắn đau. Đau khi bị Thiếu Kiệt xát muối vào vết thương lòng của mình.
Tống Thanh Quân thấy thế cũng không nhịn được việc Thiếu Kiệt đâm dao vào vết thương người khác nhiều lần. Ở nơi này vì là có quá nhiều người của Thiếu Kiệt nếu không một người như Mã Hóa Đằng bị nói như thế chắc chắn cũng sẽ động thủ.
- Tống Long cháu cũng đừng châm chọn Mã Hóa Đằng nữa. Cậu ta đã nói cho cháu bỏ qua mọi việc rồi cần gì phải khơi lại nỗi đau của cậu ta. Cháu sau này phải cầm lái cho Tencent là được đâu cần nhất thiết phải làm như thế.
- Không được. Như thế ông ấy sẽ không nhớ bài học này. Người cao ngạo như Mã Hóa Đằng nếu ông ta không ghi nhớ lấy việc lần này sau gặp nhiều việc khác nữa cũng sẽ gây thiệt hại rất lớn. Phải nhớ chứ.
Thiếu Kiệt ngay lập tức đáp lại lời của Tống Thanh Quân. Hăn khiên cho cả hai người Triệu Vạn Thần với Phan Thế Anh nhíu mày. Dù sao Mã Hóa Đằng cũng làm việc dưới danh nghĩa của họ không phải ngày một ngày hai. Lợi ích của họ hiện tại cũng một tay Mã Hóa Đằng đưa cho. Dù không nhổ ra được nhưng cũng phải nói tốt cho đối phương một chút. Cả hai đang nghĩ đến việc nếu Mã Hóa Đằng có bắt đầu lại với một công ty mới họ sẽ góp một ít vốn xem như nể tình gắng bó lâu dài.
- Cậu cũng đừng được nước lấn tới như thế. Hôm nay Mã Hóa Đằng như thế nhưng sau này sẽ khác thì sao. Bài học lần này đã quá đủ cho cậu ta rồi. Cũng là người kinh doanh sớm muộn gì cũng gặp lại nhau. Lúc đó lại không nhìn được đối phương sẽ mất mặt không ít.
Triệu Vạn Thần lên tiếng nhìn Thiếu Kiệt đáp lại lời hắn bằng một giọng nói khá chắc chắn cương quyết. Trương Hạo bây giờ đứng một bên không hiểu được đám người Thiếu Kiệt đang nói gì nên nhớ Hoách Khang thông dịch lại.
Hai người đứng một bên một người nói một người nghe hai âm thanh xi xầm to nhỏ không đồng đều cùng với ánh mắt gật gù lâu lại che miệng mình cười của Trương Hạo làm cho người khác thấy được không muốn tức giận cũng phải điên.
- Ô! Xem ra mấy người suy nghĩ như vậy thật à. Mấy người nghĩ sao tôi lại là người hẹp hòi như vậy chấp nhất một việc đã xong. Thắng hay thua gì với tôi cũng không phải là chuyện quan trọng. Vậy tôi cần ôm một việc nói mãi như vậy sao.Nếu tôi thù vặt như thế thì,Tôi nghĩ với những lời vừa rồi thì vẫn chưa đủ đâu. Vốn mấy người đã có tư tưởng không tốt như thế thì sao mà làm chuyện lớn được. Tôi đâu phải người nhỏ mọn như thế chứ.
Doanh Doanh hai mắt trừng lớn. Tốc độ thay đổi của Thiếu Kiệt làm cho cô và mọi người trong phòng bất ngờ. Một người mặt dày như thế này vừa mới trước sau đem việc của Mã Hóa Đằng nhắc tới nhắc lui lại không phải là vì một việc nhỏ mà thù vặt. Lời nói mới vừa rồi chưa kịp để mọi người quên thì giờ lại đổi lại nói chính mình không nhỏ mọn thù vặt thì lần đầu tiên mọi người thấy.
Họ thấy người mặt dày đã nhiều nhưng mặt dày lật mặt còn nhanh hơn lật sách thì Thiếu Kiệt là người đầu tiên họ thấy. Thiếu Kiệt nhìn thấy những ánh mắt đều hướng về mình cũng lắc đầu thở dài nói tiếp.
- Đừng nhìn tôi như vậy chứ. Tôi nói đúng mà, nếu như tôi không đồng ý cho ông ta từ chức ông ta ở lại làm việc cho tôi với những việc sai lầm này thì ông ta không ghi nhớ không được. Nếu phạm sai lầm lần nữa thì tôi thiệt thòi lớn lúc đó ai tới chịu đây. Tôi muốn Mã Hóa Đằng ghi nhớ bởi vì tôi sẽ không chấp nhận đơn từ chức. Ông ta đã sai thì phải biết sửa sai. Nếu sau việc này không lâu ông ta từ chức không làm người đứng ra điều hành nữa lúc đó công ty Tencent vạch áo cho người xem lưng sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.