Chương 595: Mém Nữa bị hù dọa
Diệt Thiên
22/11/2018
Thiếu Kiệt ung dung ngồi đó. Không nói gì nhìn Ngô Long viết hết lá thư cần thiết. Bây giờ khi Ngô Long dừng bút hắn mới nhìn Thiếu Kiệt nói.
- Đấy... viết như thế... mấy người xem được chưa!
Connor bây giờ cầm lấy cuốn tập đem đến cho Thiếu Kiệt nhìn. Nhìn những hàng chữ cầu viện của Ngô Long ở phía sau lớp mặt nạ hắn mới mỉm cười nói.
- Tốt như thế cũng được! Cho người đem cái này đi liên lạc với bố mẹ hắn đòi tiền chuộc. Ấy mà quên mất bọn tao không có số điện thoại của bố mẹ mày làm sao liên lạc đây.
- Trong điện thoại tao có.... Điện Thoại tao có!
Ngô Long nghe được Thiếu Kiệt bảo không có thứ để liên lạc liền nói đến điện thoại bởi hắn thấy điện thoại của mình được giao cho Connor ngày hôm qua.
- Có điện thoại! Đâu!
Connor nghe Thiếu Kiệt giả điên như thế cũng bước đến một góc tủ của căn phòng lấy ra điện thoại của Ngô Long. Thật chất hắn giữ lại chỉ để cho Thiếu Kiệt xem coi cò cần thiết điều tra hay không mà thôi.
- Đây hôm qua giữ lại được! Điện thoại xịn đấy!
- Mẹ cái thằng kia sao mày ngu thế. Điện thoại xịn có chức năng quay phim ngay từ đầu mày nói là được. Quay phim lại gửi cho bố mẹ mày đỡ làm tao mất thời gian hay không. Mẹ thời buổi này ai còn sai thư tay nữa.
Ngô Long ngẫn người một vài giây sau mới lên tiếng nói.
- Đúng...! Đúng...! Như thế tốt... bảo đảm mẹ… me tao sẽ tin.
- Còn chờ gì nữa! Connor quay phim lại những gì nó nói. Đem đưa cho bố mẹ nó xem đòi tiền chuộc. Viết thư tay nhiều khi cũng chẵn tin đâu.
Thiếu Kiệt ra lệnh cho Connor quay phim lại những gì Ngô Long nói Hà Vi bây giờ mới bước lên nói nhỏ vào tay hắn một chút gì đó Thiếu Kiệt gật đầu.
Đợi khoảng năm phút khi mà đoạn hội thoại của Ngô Long đã xong Bây giờ Thiếu Kiệt mới cầm lấy điện thoại gấp lại tờ giấy lúc này Ngô Long ghi bỏ vào túi. Thiếu Kiệt mới lên tiếng nói.
- Yên tâm! Mày đã làm đúng theo yêu cầu của bọn tao thì xong rồi mày những ngày sắp tới sẽ không cần phải lo âu buồn phiền gì nữa. Tao hứa là tao sẽ làm. Thôi Thanh Hàn để lại hắn cho cô đấy muốn làm gì thì làm tôi hết nhiệm vụ rồi.
Vừa nghe Thiếu Kiệt nói như thế Lý Bân xông lên trước một cái đạp thẳng vào ngực của Ngô Long gỡ cái mặt nạ của mình ra ném xuống đất.
- Con mẹ mày nãy giờ tao nhịn đũ rồi. Không phải lão đại chưa làm xong chuyện nên tao chưa động thủ thôi. Mẹ nó cả con gái nhà người ta cũng ức hiếp, thú cũng không bằng ông mày cho đạp.
Ngô Long bị đạp một cái chới với ngã ra sau mặt nạ của Lý Bân ném trên mặt hắn cái thân hình mập mạp của mình hắn đạp lên người của Ngô Long liên hồi. Không để cho Ngô Long có thể làm tiếp điều gì. Từ mặt bị đạp lên giấu dày cho đến người hắn những vết thương bị đạp lên. Đất và những hạt cát nhỏ ly ti vướng lại sau mỗi lần đạp ngày một nhiều.
Thiếu Kiệt cũng bất ngờ trước hành động của Lý Bân. Nhưng hắn thấy nếu Lý Bân bất bình thay cho Thanh Hàn cũng không có gì là quá đáng.
Ngô Long bị Lý Bân chà đạp không thương tiếc. Hắn dốc hết sức mà mình đang có. Miệng thì không ngừng mắng.
- Con mẹ mày tán tận lương tâm. Làm việc ác không chưa. Ý Thế Hiếp người thân cô thế cô. Bức tử cả gia đình người khác. Mày không bị trời đánh thì cũng có ngày hôm nay.
Ngô Long cố hết sức còn lại của mình trong lúc bị đánh ráng gắng ngượng hét to.
- Mày không giữ lời …. Cái này mày nói...là úy tín sao!
Giọng nói bị gắt quản cùa Ngô Long làm Thiếu Kiệt mỉm cười nhìn hắn lắc đâu.
- Ngô Long à! Ngô Long mày có ngu thì chưa cho người khác ngu với chiếm hết về mình như thế không tốt đâu mày có thấy ai bị bắt đến đây rồi lại chỉ cần nhận tiền chuộc hay không. Với phần tao giữ uy tín lắm tao đã nói tha cho mày là tha cho mày. Nhưng tao đâu có nói là họ sẽ tha cho mày đâu.
Ngô Long lúc này cứng họng. Thiếu Kiệt chơi chữ trong đó hắn không suy nghĩ tưởng đây là cơ hội có một con đường sống.
- Lý Bân dừng chút đi! Để tao nói chuyện với nó. Connor dựng nó dậy!
Thiếu Kiệt ngồi lại về cái ghế của mình đối diện với lại Ngô Long. Connor thấy thế cản Lý Bân một chút dựng cho Ngô Long ngồi lên. Vì hắn bị cột dính lại với cái ghế nên cũng không mất nhiều sức chỉ cần như một cái ghế ngã dựng lên lại là được.
Ngô Long được ngồi lại ngay ngắn. Thiếu Kiệt mới đem mặt nạ của chính mình tháo xuống. Một khuôn mặt làm cho Ngô Long hắn hận ý thấu xương lúc này hắn hiểu được mình sai chỗ nào. Đối phương là người bất cứ lúc nào cũng là đối thủ không chết không xong với mình làm gì có cách nào tha hắn.
- kha kha.. hiểu.. ta minh bạch tại sao mình thua. Một kiếp này ta lại thất bại. Bởi không hiểu được vấn đề cần thiết. Đáng lý ra tao nên giết mày khi còn có dịp không để mày phát triển mới thật sự là cách sống tốt nhất. Tao thua không oan mà.
Ngô Long bây giờ với giọng khàn khàn nhưng đã nói được một cách rành mạch hắn giờ đây hiểu được. Trước đây những gì Thiếu Kiệt tập trung trong nước chỉ là một phần nổi lên của tảng băng chìm.
- Cũng biết! Đơn giản vì mày quá tự tin vào những gì mình đang có thôi. Cuộc sống là cần phải tự thân gánh vác bản thân đi. Có những chuyện hai chúng ta đều biết nhưng quan trọng là bản thân mỗi người như thế nào thôi.
- Mày được. Tao chết không oan. Nhưng mày đừng vội mừng tao chết đi vẫn còn có mẹ tao, bố tao, ông ngoại, ông nội tao sẽ ra tay với mày. Chắc chắn bây giờ họ đã cho người đi tìm và biết những chuyện này mày làm rồi. Mày cũng không thoát được đâu. Chú tao cũng nhanh chóng ra khỏi cái chỗ Lưu Minh của mày. Với thế lực mày có thì đã sao. Ở đây không thể ảnh hưởng được những việc trong nước mày chuẩn bị tinh thần bị gia đi tao trả thù đi là vừa.
Ngô Long vẫn chưa hay biết được kết cuộc của gia đình mình hiện tại. Hắn vẫn tin nếu mình chết chắc chắn gia đình mình sẽ không để cho Thiếu Kiệt an lành.
- Cũng đúng gia đình mày đúng là khó chơi đây. Giờ phải làm sao ta. À quên mất mém nữa bị hù dọa. Bao cho chú mày một tin buồn và một tin vui muốn nghe tin nào trước đây.
Hà Vi với Ngọc Nhi ở phía sau chịu không được phải quay lại cười. Bởi đơn giản tin buồn hay tin vui thì họ đều biết kết quả trước việc này. Vì tất cả mọi thứ đều đã được sắp xếp xong.
- Thấy mày cũng nhiều khổ cực tao sẽ nói chuyện vui cho mày trước một chút vậy. Dù sao thì làm người cũng không nên ức hiếp kẻ khác quá nhiều, Qua hết ngày hôm nay mày sẽ không phải chịu đựng sự dày vò thống khổ nữa. Thay vào đó là cảm giác an ổn bình thường như bao người đã trải qua.
Ngô Long ngạc nhiên nhìn Thiếu Kiệt như đang hỏi hắn việc này có thật sự là đùa cợt bởi vì nó nghe như có gì đó không đúng với những gì đang diễn ra hiện tại. Thiếu Kiệt hắn thật sự sẽ cho Ngô Long hắn sống an ổn.
- Mày đúng là người nói láo không biết gượng. Mày mà để tao sống yên ổn sao. Làm gì có chuyện đó đây. Đừng làm tao buồn cười. Mày với tao đã như thế này trở mặt mày lại có thể để tao an ổn sống sao. Trò đùa quốc tế à.
- Thằng này mày đúng thật là bi quan hết sức. Dù sao mày sống cũng không lợi ích gì. Tao để mày qua thế giới bên kia an ổn sống ở đó thế không phải tốt hơn sao. Việc này quá tốt mà mày lại không chịu.
Thiếu Kiệt làm ra một mặt rất hiểu sự việc nói cho Ngô Long sự an ổn mà hắn muốn để Ngô Long hưởng thụ là gì. Hiện tại Ngô Long tâm tình thật sự chỉ muốn bóp chết người đang nói chuyện trước mặt mình.
- Nói trước nói sau không phải chỉ là muốn giết tao thôi sao. Chết cũng tốt thôi nhưng mà chắc chắn cũng không khá hơn tao đâu. Cả nhà mày sẽ bị gia đình tao trả thù. Mẹ tao sẽ không bỏ qua cho mày. Tao chắc chắn điều đó.
Ngô Long vẫn không từ bỏ dù biết sắp phải chết nhưng đối với một người trùng sinh sống lại như hắn việc chết một lần nữa cũng không có gì là đáng sợ. Dù sao hắn cũng đã sống cả hai kiếp người bằng với người khác cả tuổi thanh xuân.
Thiếu Kiệt bây giờ mới cười cười đứng lên đi vòng vòng giả vờ suy nghĩ một chút. Rồi ra vẻ cảm thông gật gù nhìn Ngô Long.
- Ừ việc này cũng là việc chuyện buồn của mày đấy Ngô Long.Sắp tới mày cũng không cần phải lo đứng ở hoàng tuyền lộ đợi đi Bố mẹ mày sẽ nhanh chóng đến gặp mày thôi lúc đó thật sự là chuyện vui à. Gia đình đoàn tụ.
- Bằng mày mà giết được bố mẹ tao sao? Mày đừng quên bố mẹ tao là người làm việc cho nhà nước và kiếm về số lượng tiền thuế lớn cho quốc gia.
Nghe Thiếu Kiệt nói về việc đứng ở hoàng tuyền lộ đợi bố mẹ mình. Ngô Long khinh thường hắn thấy việc này chỉ là do Thiếu Kiệt hắm dọa hắn.
- Tao đã nói xong đâu. Ngô Kỳ bố mày vì mang hai quốc tịch tài sản nước ngoài không rõ nguồn gốc hiện tại đã bị bắt. Mẹ này cũng thế phát hiện hai nhà xưởng chứa đựng ma túy của mày. Cái này là điển hình mày hại mẹ mày đấy. Giờ đây cũng bị bắt trong đó còn việc điều tra các tài khoản nước ngoài chuyển tiền về cho mày để bù đắp sàn giao dịch bị tấn công. Suy ra cho cùng họ cũng không trở mình được bởi những việc làm nho nhỏ của mày gây nên thôi. Mày nên cảm thấy tự hào mới đúng chứ.
Từ từ đánh vào nội tâm của Ngô Long Thiếu Kiệt để cho hắn biết một chút tình hình hiện tại ở trong nước. Vì Ngô Long hắn bị bắt cũng chỉ mới hơn một ngày. Mọi thứ thay đổi quá nhanh cần phải có người để hắn tiếp nhận thông tin này.
Ngô Long trừng lớn mắt nhìn Thiếu Kiệt đầy hận ý. Hắn không tin những gì mình đang được Thiếu Kiệt nói cho nghe thấy. Nhưng nếu những việc này không là sự thật thì chắc chắn Thiếu Kiệt sẽ không tự tin đứng đây nói ra điều này. Nội tâm không chịu nổi được những lời nói dao động. Ngô Long phung ra hẳn một ngụm máu.
- Đấy... viết như thế... mấy người xem được chưa!
Connor bây giờ cầm lấy cuốn tập đem đến cho Thiếu Kiệt nhìn. Nhìn những hàng chữ cầu viện của Ngô Long ở phía sau lớp mặt nạ hắn mới mỉm cười nói.
- Tốt như thế cũng được! Cho người đem cái này đi liên lạc với bố mẹ hắn đòi tiền chuộc. Ấy mà quên mất bọn tao không có số điện thoại của bố mẹ mày làm sao liên lạc đây.
- Trong điện thoại tao có.... Điện Thoại tao có!
Ngô Long nghe được Thiếu Kiệt bảo không có thứ để liên lạc liền nói đến điện thoại bởi hắn thấy điện thoại của mình được giao cho Connor ngày hôm qua.
- Có điện thoại! Đâu!
Connor nghe Thiếu Kiệt giả điên như thế cũng bước đến một góc tủ của căn phòng lấy ra điện thoại của Ngô Long. Thật chất hắn giữ lại chỉ để cho Thiếu Kiệt xem coi cò cần thiết điều tra hay không mà thôi.
- Đây hôm qua giữ lại được! Điện thoại xịn đấy!
- Mẹ cái thằng kia sao mày ngu thế. Điện thoại xịn có chức năng quay phim ngay từ đầu mày nói là được. Quay phim lại gửi cho bố mẹ mày đỡ làm tao mất thời gian hay không. Mẹ thời buổi này ai còn sai thư tay nữa.
Ngô Long ngẫn người một vài giây sau mới lên tiếng nói.
- Đúng...! Đúng...! Như thế tốt... bảo đảm mẹ… me tao sẽ tin.
- Còn chờ gì nữa! Connor quay phim lại những gì nó nói. Đem đưa cho bố mẹ nó xem đòi tiền chuộc. Viết thư tay nhiều khi cũng chẵn tin đâu.
Thiếu Kiệt ra lệnh cho Connor quay phim lại những gì Ngô Long nói Hà Vi bây giờ mới bước lên nói nhỏ vào tay hắn một chút gì đó Thiếu Kiệt gật đầu.
Đợi khoảng năm phút khi mà đoạn hội thoại của Ngô Long đã xong Bây giờ Thiếu Kiệt mới cầm lấy điện thoại gấp lại tờ giấy lúc này Ngô Long ghi bỏ vào túi. Thiếu Kiệt mới lên tiếng nói.
- Yên tâm! Mày đã làm đúng theo yêu cầu của bọn tao thì xong rồi mày những ngày sắp tới sẽ không cần phải lo âu buồn phiền gì nữa. Tao hứa là tao sẽ làm. Thôi Thanh Hàn để lại hắn cho cô đấy muốn làm gì thì làm tôi hết nhiệm vụ rồi.
Vừa nghe Thiếu Kiệt nói như thế Lý Bân xông lên trước một cái đạp thẳng vào ngực của Ngô Long gỡ cái mặt nạ của mình ra ném xuống đất.
- Con mẹ mày nãy giờ tao nhịn đũ rồi. Không phải lão đại chưa làm xong chuyện nên tao chưa động thủ thôi. Mẹ nó cả con gái nhà người ta cũng ức hiếp, thú cũng không bằng ông mày cho đạp.
Ngô Long bị đạp một cái chới với ngã ra sau mặt nạ của Lý Bân ném trên mặt hắn cái thân hình mập mạp của mình hắn đạp lên người của Ngô Long liên hồi. Không để cho Ngô Long có thể làm tiếp điều gì. Từ mặt bị đạp lên giấu dày cho đến người hắn những vết thương bị đạp lên. Đất và những hạt cát nhỏ ly ti vướng lại sau mỗi lần đạp ngày một nhiều.
Thiếu Kiệt cũng bất ngờ trước hành động của Lý Bân. Nhưng hắn thấy nếu Lý Bân bất bình thay cho Thanh Hàn cũng không có gì là quá đáng.
Ngô Long bị Lý Bân chà đạp không thương tiếc. Hắn dốc hết sức mà mình đang có. Miệng thì không ngừng mắng.
- Con mẹ mày tán tận lương tâm. Làm việc ác không chưa. Ý Thế Hiếp người thân cô thế cô. Bức tử cả gia đình người khác. Mày không bị trời đánh thì cũng có ngày hôm nay.
Ngô Long cố hết sức còn lại của mình trong lúc bị đánh ráng gắng ngượng hét to.
- Mày không giữ lời …. Cái này mày nói...là úy tín sao!
Giọng nói bị gắt quản cùa Ngô Long làm Thiếu Kiệt mỉm cười nhìn hắn lắc đâu.
- Ngô Long à! Ngô Long mày có ngu thì chưa cho người khác ngu với chiếm hết về mình như thế không tốt đâu mày có thấy ai bị bắt đến đây rồi lại chỉ cần nhận tiền chuộc hay không. Với phần tao giữ uy tín lắm tao đã nói tha cho mày là tha cho mày. Nhưng tao đâu có nói là họ sẽ tha cho mày đâu.
Ngô Long lúc này cứng họng. Thiếu Kiệt chơi chữ trong đó hắn không suy nghĩ tưởng đây là cơ hội có một con đường sống.
- Lý Bân dừng chút đi! Để tao nói chuyện với nó. Connor dựng nó dậy!
Thiếu Kiệt ngồi lại về cái ghế của mình đối diện với lại Ngô Long. Connor thấy thế cản Lý Bân một chút dựng cho Ngô Long ngồi lên. Vì hắn bị cột dính lại với cái ghế nên cũng không mất nhiều sức chỉ cần như một cái ghế ngã dựng lên lại là được.
Ngô Long được ngồi lại ngay ngắn. Thiếu Kiệt mới đem mặt nạ của chính mình tháo xuống. Một khuôn mặt làm cho Ngô Long hắn hận ý thấu xương lúc này hắn hiểu được mình sai chỗ nào. Đối phương là người bất cứ lúc nào cũng là đối thủ không chết không xong với mình làm gì có cách nào tha hắn.
- kha kha.. hiểu.. ta minh bạch tại sao mình thua. Một kiếp này ta lại thất bại. Bởi không hiểu được vấn đề cần thiết. Đáng lý ra tao nên giết mày khi còn có dịp không để mày phát triển mới thật sự là cách sống tốt nhất. Tao thua không oan mà.
Ngô Long bây giờ với giọng khàn khàn nhưng đã nói được một cách rành mạch hắn giờ đây hiểu được. Trước đây những gì Thiếu Kiệt tập trung trong nước chỉ là một phần nổi lên của tảng băng chìm.
- Cũng biết! Đơn giản vì mày quá tự tin vào những gì mình đang có thôi. Cuộc sống là cần phải tự thân gánh vác bản thân đi. Có những chuyện hai chúng ta đều biết nhưng quan trọng là bản thân mỗi người như thế nào thôi.
- Mày được. Tao chết không oan. Nhưng mày đừng vội mừng tao chết đi vẫn còn có mẹ tao, bố tao, ông ngoại, ông nội tao sẽ ra tay với mày. Chắc chắn bây giờ họ đã cho người đi tìm và biết những chuyện này mày làm rồi. Mày cũng không thoát được đâu. Chú tao cũng nhanh chóng ra khỏi cái chỗ Lưu Minh của mày. Với thế lực mày có thì đã sao. Ở đây không thể ảnh hưởng được những việc trong nước mày chuẩn bị tinh thần bị gia đi tao trả thù đi là vừa.
Ngô Long vẫn chưa hay biết được kết cuộc của gia đình mình hiện tại. Hắn vẫn tin nếu mình chết chắc chắn gia đình mình sẽ không để cho Thiếu Kiệt an lành.
- Cũng đúng gia đình mày đúng là khó chơi đây. Giờ phải làm sao ta. À quên mất mém nữa bị hù dọa. Bao cho chú mày một tin buồn và một tin vui muốn nghe tin nào trước đây.
Hà Vi với Ngọc Nhi ở phía sau chịu không được phải quay lại cười. Bởi đơn giản tin buồn hay tin vui thì họ đều biết kết quả trước việc này. Vì tất cả mọi thứ đều đã được sắp xếp xong.
- Thấy mày cũng nhiều khổ cực tao sẽ nói chuyện vui cho mày trước một chút vậy. Dù sao thì làm người cũng không nên ức hiếp kẻ khác quá nhiều, Qua hết ngày hôm nay mày sẽ không phải chịu đựng sự dày vò thống khổ nữa. Thay vào đó là cảm giác an ổn bình thường như bao người đã trải qua.
Ngô Long ngạc nhiên nhìn Thiếu Kiệt như đang hỏi hắn việc này có thật sự là đùa cợt bởi vì nó nghe như có gì đó không đúng với những gì đang diễn ra hiện tại. Thiếu Kiệt hắn thật sự sẽ cho Ngô Long hắn sống an ổn.
- Mày đúng là người nói láo không biết gượng. Mày mà để tao sống yên ổn sao. Làm gì có chuyện đó đây. Đừng làm tao buồn cười. Mày với tao đã như thế này trở mặt mày lại có thể để tao an ổn sống sao. Trò đùa quốc tế à.
- Thằng này mày đúng thật là bi quan hết sức. Dù sao mày sống cũng không lợi ích gì. Tao để mày qua thế giới bên kia an ổn sống ở đó thế không phải tốt hơn sao. Việc này quá tốt mà mày lại không chịu.
Thiếu Kiệt làm ra một mặt rất hiểu sự việc nói cho Ngô Long sự an ổn mà hắn muốn để Ngô Long hưởng thụ là gì. Hiện tại Ngô Long tâm tình thật sự chỉ muốn bóp chết người đang nói chuyện trước mặt mình.
- Nói trước nói sau không phải chỉ là muốn giết tao thôi sao. Chết cũng tốt thôi nhưng mà chắc chắn cũng không khá hơn tao đâu. Cả nhà mày sẽ bị gia đình tao trả thù. Mẹ tao sẽ không bỏ qua cho mày. Tao chắc chắn điều đó.
Ngô Long vẫn không từ bỏ dù biết sắp phải chết nhưng đối với một người trùng sinh sống lại như hắn việc chết một lần nữa cũng không có gì là đáng sợ. Dù sao hắn cũng đã sống cả hai kiếp người bằng với người khác cả tuổi thanh xuân.
Thiếu Kiệt bây giờ mới cười cười đứng lên đi vòng vòng giả vờ suy nghĩ một chút. Rồi ra vẻ cảm thông gật gù nhìn Ngô Long.
- Ừ việc này cũng là việc chuyện buồn của mày đấy Ngô Long.Sắp tới mày cũng không cần phải lo đứng ở hoàng tuyền lộ đợi đi Bố mẹ mày sẽ nhanh chóng đến gặp mày thôi lúc đó thật sự là chuyện vui à. Gia đình đoàn tụ.
- Bằng mày mà giết được bố mẹ tao sao? Mày đừng quên bố mẹ tao là người làm việc cho nhà nước và kiếm về số lượng tiền thuế lớn cho quốc gia.
Nghe Thiếu Kiệt nói về việc đứng ở hoàng tuyền lộ đợi bố mẹ mình. Ngô Long khinh thường hắn thấy việc này chỉ là do Thiếu Kiệt hắm dọa hắn.
- Tao đã nói xong đâu. Ngô Kỳ bố mày vì mang hai quốc tịch tài sản nước ngoài không rõ nguồn gốc hiện tại đã bị bắt. Mẹ này cũng thế phát hiện hai nhà xưởng chứa đựng ma túy của mày. Cái này là điển hình mày hại mẹ mày đấy. Giờ đây cũng bị bắt trong đó còn việc điều tra các tài khoản nước ngoài chuyển tiền về cho mày để bù đắp sàn giao dịch bị tấn công. Suy ra cho cùng họ cũng không trở mình được bởi những việc làm nho nhỏ của mày gây nên thôi. Mày nên cảm thấy tự hào mới đúng chứ.
Từ từ đánh vào nội tâm của Ngô Long Thiếu Kiệt để cho hắn biết một chút tình hình hiện tại ở trong nước. Vì Ngô Long hắn bị bắt cũng chỉ mới hơn một ngày. Mọi thứ thay đổi quá nhanh cần phải có người để hắn tiếp nhận thông tin này.
Ngô Long trừng lớn mắt nhìn Thiếu Kiệt đầy hận ý. Hắn không tin những gì mình đang được Thiếu Kiệt nói cho nghe thấy. Nhưng nếu những việc này không là sự thật thì chắc chắn Thiếu Kiệt sẽ không tự tin đứng đây nói ra điều này. Nội tâm không chịu nổi được những lời nói dao động. Ngô Long phung ra hẳn một ngụm máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.