Chương 897: Mục tiêu thật sự
Diệt Thiên
03/03/2019
Thiếu Kiệt bây giờ mới đứng dậy đi dạo một một vòng quanh bộ ghế số pha trong nhà.
- Nếu cô nói như thế thì xem như công ty Tencent đi vào bế tắc rồi. Dựa vào tình hình phát triển mới đưa ra được phương án hoạch định đường lối kinh doanh. Đây không phải đi ngược lại với quá nhiều của ngành công nghệ thông tin đây sao. Cô ngồi ở vị trí đó cũng chỉ có thế nhìn được như vậy Mã Hóa Đằng thì sao. Tôi biết cô không muốn kéo ông ta vào bởi vì cô lo lắng mấy người này sẽ cho rằng Mã Hóa Đằng không có năng lực điều hành công ty. Nhưng cô cứ yên tâm giờ người cấp trên là tôi những lời của họ xem như không có cũng được.
Doanh Doanh bị Thiếu Kiệt vạch trần ý định của mình cũng không dám lên tiếng để cô bỏ qua cả những gì mấy vị lãnh đạo ngồi ở đây suy nghĩ là điều không thể. Cô đã quen với việc nhìn mặt người nào cần thiết để nói chuyện khá quen thuộc. Chỉ có Thiếu Kiệt dám nói ra lời này thì Doanh Doanh cũng không thấy có gì không đúng.
- Đối với cậu thì như thế nhưng có một số thứ là người lãnh đạo như ngài Mã quả thật không thể nắm bắt hết được. Con đường phát triển của công tỷ trước giờ chủ yếu dựa vào thị trường trò chơi muốn thay đổi ngày một ngày hai là điều không thể hơn nữa thay đổi cũng phải có đường lối đúng đắng nếu không sẽ đi ngược lại với hình thức mà chúng ta đang thực thi.
Doanh Doanh đem toàn bộ cái nhìn của mình đối với việc phát triển sau này nói với Thiếu Kiệt toàn bộ những rủi ro thường thấy nhất đều từ sự thay đổi đường lối phát triển của những quyết định thay đổi hình thức kinh doanh.
- Nói như vậy tất cả công tỷ công nghệ phần mềm và phát triển thông tin công nghệ đều đi theo đường lối này sao. Như vậy không phải qua phụ thuộc vào thị trường của người dùng sao.
Phần Thế Anh bây giờ mới lên tiếng hỏi. Hắn thấy việc phát triển đều đi theo khả năng nhu cầu cung ứng. Nếu công ty quá phụ thuộc vào người sử dụng một ngày nào đó dẫn đến việc người dùng quay lưng sẽ là dấu chấm hết cho công ty.
Hắn có cổ phần nếu điều đó xảy ra dù không mất gì nhưng về vấn đề tài chính của hắn sẽ bị thiệt thòi. Hiện tại đã quen với việc nhận được lọi nhuận của Tencent theo từng quý định kỳ để hắn buông tha cái mỏ vàng này thật sự không được.
- Nói theo đúng thì toàn bộ các nhà phát hành đều dựa theo người chơi mà phát triển. Nếu như người chơi không còn thì trò chơi đó cũng nên thay đổi bằng một trò chơi khác có thể đem lại thu nhập cao hơn.Trước giờ sự đào thải này luôn hiện hữu trong giới phát hành trò chơi. Vì thế họ luôn tìm cách cải tiến các trò chơi của mình thông qua những phiên bản được phát hành.
Mã Hóa Đằng cũng tiếp lời giải thích cho Phan Thế Anh biết đây là vấn đề chung của những nhà phát hành trò chơi hiện tại không chỉ riêng mỗi một mình công ty Tencent.
Triệu Vạn Thần bây giờ cũng nhìn Thiếu Kiệt. Khi đã biết đây là một cái nhìn chung của toàn bộ người trong ngành phát hành trò chơi trực tuyến này. Hắn cảm thấy nếu Thiếu Kiệt có đưa ra được kế hoạch nào cũng chỉ là một phương án nhất thời. Vì cả Doanh Doanh và Mã Hóa Đằng đều khẳng định đây là một con đường không thể thay đổi. Dựa vào người dùng để thu lại được lợi nhuận cần thiết từ trò chơi được đem ra phát hành là điều chắc chắn phải làm.
- Cậu hỏi họ như vậy. Không biết cậu có ý kiến gì trong việc này. Đường lối phát triển của nó dựa theo toàn bộ tổng quát của người dùng vậy thì làm sao thay đổi. Thay đổi nhất thời không tới đâu lúc đó mới thật sự đem lại thiệt hại cho chính bản thân mình. Tôi nghĩ cậu hiểu rõ điều này. Vậy sao cậu không nói ra suy nghĩ của mình vì sao lại nó Tencent đang đi vào một lối mòn sẽ bị đào thải đây này.
Thiếu Kiệt bây giờ lắc đầu nhìn Triệu Vạn Thần mỉm cười một cái rồi gật đầu đáp lại lời hắn. Thiếu Kiệt thừa biết nếu ý kiến của mình đưa ra chỉ giới hạn trong tầm nhìn của chính những người ở đây chắc chắn sẽ bị Triệu Vạn Thân khinh khi. Nhưng với một đời trải qua sự chuyển biến của ngành công nghệ hắn hoàn toàn nắm chắc sự phát triển sẽ như thế nào.
- Các người thì thấy nhưng tôi lại thấy cách khác. Tôi có thể thay đổi Tencent từ một công ty chỉ vỏn vẹn phát triển trong nước và vài nước châu á lên một tầm cao mới. Có thể phát triển ra khắp thế giới và hơn nữa các ông tin không?
Cả năm người bây giờ nhìn Thiếu Kiệt như muốn chắc chắn hắn không nói đùa về việc này. Mã Hóa Đằng nhịn không được cũng siết chặt tay mình lại thành nấm đấm. Điều Thiếu Kiệt nói hắn luôn mong muốn thấy nhưng vẫn phải chật vật đấu tranh trong nước chỉ có thể hạn định ở một số doanh nghiệp và các nước châu á là hắn có thể tiến quân. Để suy nghĩ đem công ty của mình phát triển đến mức ra toàn thế giới hắn chưa cho rằng mình có khả năng này. Bởi vì muốn đi ra thế giới phải có một bước đột phá rất lớn trong thị trường phong kín của quốc gia.
- Cậu đừng đùa, Nếu việc đó đơn giản chắc chắn tôi đã làm được, Chứ không phải đến ngày hôm nay thất bại trong tay cậu. Cậu nếu biết chính sách trong nước ủng hộ việc phát triển ra nước ngoài nhưng quy định của thế giới đối với những gì mà chúng ta làm ở quốc gia thì họ cho rằng chúng ta đang sao chép lại những gì đã có ở nước ngoài, Ngay cả QQ chúng tôi làm cũng bị nói ra sao chép của Yahoo. Thế thì làm sao đem ra nước ngoài được.
Mã Hóa Đằng nhanh chóng đưa ra ý kiến của mình khi thấy những điều Thiếu Kiệt cho rằng rất dễ có thể nói ra bằng lời. Nhưng hắn trải qua biết được việc này không đơn giản nên lên tiếng cảnh báo.
- Họ nói ông sao chép lại những chương trình ứng dụng đó thì tôi không nói. Nhưng ông đã từng nghĩ. Nếu nhữ QQ của ông phát hành từ năm 1998 đến hiện tại nó có khác Yahoo ở đâu không? Cũng sử dụng bộ icon biểu cảm chim cánh cụt. Cũng là phương tiện chát liên hệ thông thường trên máy tính. Thế ông có suy nghĩ đến phát triển QQ vượt qua cả ứng dụng Yahoo chưa? Đây là câu hỏi của tôi đấy. Nếu ông đã từng và có nghĩ qua thì việc phần mềm Garena của tôi có khác biệt với yahoo tại sao họ lại không nói. Đơn giản vì ông làm không tới và chưa từng nghĩ đến là sẽ nâng cấp nó lên một bước mới hơn.
Ngay cả Doanh Doanh lúc này cũng không thể phản bác được ý kiến của Thiếu Kiệt, họ quên mất rằng phần mềm QQ chát trực tuyến của họ có thể phát triển hơn nữa. Trước giờ họ chỉ xem QQ như một công cụ để liên hệ với mọi người mà không nghĩ đến vấn đề nó sẽ được phát triển cao hơn.
Điều đáng nói hơn khi cả Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh đều không nói được là vấn đề Garena cũng khá giống với phương tiện chát trực tuyến QQ nhưng nó được nâng tầm lên một cách khác nó có thể tích hợp cả việc chuyển đổi tham gia trò chơi do chính công ty Garena phát hành. Điều này đến giờ cả phòng nghiên cứu của Tencent vẫn đang thao tác lập trình để thêm vào cho QQ.
- Nhưng chỉ với một chương trình như của Garena hiện giờ của cậu thì hoàn toàn không thể nào đi đến việc làm đó. Hơn nữa muốn phát triển lâu dài cũng không thể nào chỉ dựa vào một phần mềm chát ứng dụng trên máy tính như vậy được.
Doanh Doanh không cho rằng chỉ với việc phát hành một phần mềm có tích hợp luôn tính năng chơi trò chơi do chính công ty phát hành lại có thể kéo dài và phát triển được mạnh mẽ như lời Thiếu Kiệt nói.
- Cô sai rồi! Nếu nó chỉ có bao nhiêu đó tôi sẽ không và cũng chẳng cần tốn công mua lại Tencent làm gì. Các người có phương diện lớn, khả năng kinh doanh cao hơn Garena và cũng có được số lượng người dùng rất nhiều. Nếu như những thứ tôi muốn phát triển nằm ở tại một ứng dụng có được khá nhiều người dùng sẽ dễ dàng hơn cho mọi việc. Hơn thế nữa tôi cần được sự đồng ý từ quốc gia. Bởi vì việc này rất có lợi cho cả đôi bên. Mà Tencent lại được sự hậu thuẫn đó. tôi muốn Tencent với mục đích này mới là thật sự.
Cả Tống Thanh Quân, Phan Thế Anh cùng với Triệu Vạn Thần biết được mục đích thật sự của Thiếu Kiệt thu mua cổ phần. Để nắm quyền điều hành Tencent chỉ dựa vào một thứ ứng dụng phần mềm mà đối với họ cái này chỉ là nơi nói chuyện của những người quen biết hoặc tìm cho mình một người bạn khi cần thiết. Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh lại càng không nghĩ đến phần mềm mà họ xem là đem lại khởi đầu và tên tuổi cho Tencent đang chìm vào sự đào thải lại có người nhắm vào nó.
- Tống Long cậu nói cho chúng tôi biết cậu nhắm vào Tencent chì vì thứ này. hơn nữa liệu nó dính dáng gì đến quốc gia mà cậu nói chúng tôi lại có lợi từ việc này. Theo tôi thấy những ứng dụng này cũng không đem lại lợi ích gì cho quốc gia hiện tại. Chưa kể đến nó còn phát sinh không ít vấn đề lừa gạt dựa qua những việc nói chuyện với người lạ làm quen. Cậu nói quốc gia có lợi thì tôi hoàn toàn không nghĩ đến.
Phan Thế Anh cũng không thấy được việc từ ứng dụng đó đem lại được điều gì. Nhưng không ít việc xảy ra khiến cảnh sát vào cuộc dính dáng đến những phi vụ lừa đảo chiếm đoạt tài sản từ chính phần mềm trò chuyện trực tuyến này.
- Tôi lại nghĩ theo một cách khác. Các ông chưa thấy được nó lợi ích bởi vì các ông không nhìn thấy một mặt còn lại của sự việc mà chỉ chú tâm đến cái nó tạo ra. Trên một tảng băng lúc nào có phần nổi và phần chìm các ông chỉ thấy được phần nổi của nó mà chưa thấy được phần chìm có thể sử dụng. Khai thác hết khả năng vốn có của một vật là phải sử dụng vật đó toàn diện từ phần trên cho đến phần dưới. Tôi sẽ hỏi một câu đơn giản thôi. Người dân đông làm sao quản lý hết. Phan Thế Anh ông thử nói xem?
Thiếu Kiệt đáp lại lời ngay lập tức khi Phan Thế Anh vừa dứt lời. Cứ như hắn đã chuẩn bị sãn cho mình câu trả lời khi bị hỏi. Việc này nhìn cứ như giống một cuộc thuyết trình cho một thứ mới trong một cuộc họp nhưng mọi người trong phòng đều biết đây là khả năng ứng biến có được bởi sự tự tin nhìn thấy cái mà họ chưa thấy.
- Nếu cô nói như thế thì xem như công ty Tencent đi vào bế tắc rồi. Dựa vào tình hình phát triển mới đưa ra được phương án hoạch định đường lối kinh doanh. Đây không phải đi ngược lại với quá nhiều của ngành công nghệ thông tin đây sao. Cô ngồi ở vị trí đó cũng chỉ có thế nhìn được như vậy Mã Hóa Đằng thì sao. Tôi biết cô không muốn kéo ông ta vào bởi vì cô lo lắng mấy người này sẽ cho rằng Mã Hóa Đằng không có năng lực điều hành công ty. Nhưng cô cứ yên tâm giờ người cấp trên là tôi những lời của họ xem như không có cũng được.
Doanh Doanh bị Thiếu Kiệt vạch trần ý định của mình cũng không dám lên tiếng để cô bỏ qua cả những gì mấy vị lãnh đạo ngồi ở đây suy nghĩ là điều không thể. Cô đã quen với việc nhìn mặt người nào cần thiết để nói chuyện khá quen thuộc. Chỉ có Thiếu Kiệt dám nói ra lời này thì Doanh Doanh cũng không thấy có gì không đúng.
- Đối với cậu thì như thế nhưng có một số thứ là người lãnh đạo như ngài Mã quả thật không thể nắm bắt hết được. Con đường phát triển của công tỷ trước giờ chủ yếu dựa vào thị trường trò chơi muốn thay đổi ngày một ngày hai là điều không thể hơn nữa thay đổi cũng phải có đường lối đúng đắng nếu không sẽ đi ngược lại với hình thức mà chúng ta đang thực thi.
Doanh Doanh đem toàn bộ cái nhìn của mình đối với việc phát triển sau này nói với Thiếu Kiệt toàn bộ những rủi ro thường thấy nhất đều từ sự thay đổi đường lối phát triển của những quyết định thay đổi hình thức kinh doanh.
- Nói như vậy tất cả công tỷ công nghệ phần mềm và phát triển thông tin công nghệ đều đi theo đường lối này sao. Như vậy không phải qua phụ thuộc vào thị trường của người dùng sao.
Phần Thế Anh bây giờ mới lên tiếng hỏi. Hắn thấy việc phát triển đều đi theo khả năng nhu cầu cung ứng. Nếu công ty quá phụ thuộc vào người sử dụng một ngày nào đó dẫn đến việc người dùng quay lưng sẽ là dấu chấm hết cho công ty.
Hắn có cổ phần nếu điều đó xảy ra dù không mất gì nhưng về vấn đề tài chính của hắn sẽ bị thiệt thòi. Hiện tại đã quen với việc nhận được lọi nhuận của Tencent theo từng quý định kỳ để hắn buông tha cái mỏ vàng này thật sự không được.
- Nói theo đúng thì toàn bộ các nhà phát hành đều dựa theo người chơi mà phát triển. Nếu như người chơi không còn thì trò chơi đó cũng nên thay đổi bằng một trò chơi khác có thể đem lại thu nhập cao hơn.Trước giờ sự đào thải này luôn hiện hữu trong giới phát hành trò chơi. Vì thế họ luôn tìm cách cải tiến các trò chơi của mình thông qua những phiên bản được phát hành.
Mã Hóa Đằng cũng tiếp lời giải thích cho Phan Thế Anh biết đây là vấn đề chung của những nhà phát hành trò chơi hiện tại không chỉ riêng mỗi một mình công ty Tencent.
Triệu Vạn Thần bây giờ cũng nhìn Thiếu Kiệt. Khi đã biết đây là một cái nhìn chung của toàn bộ người trong ngành phát hành trò chơi trực tuyến này. Hắn cảm thấy nếu Thiếu Kiệt có đưa ra được kế hoạch nào cũng chỉ là một phương án nhất thời. Vì cả Doanh Doanh và Mã Hóa Đằng đều khẳng định đây là một con đường không thể thay đổi. Dựa vào người dùng để thu lại được lợi nhuận cần thiết từ trò chơi được đem ra phát hành là điều chắc chắn phải làm.
- Cậu hỏi họ như vậy. Không biết cậu có ý kiến gì trong việc này. Đường lối phát triển của nó dựa theo toàn bộ tổng quát của người dùng vậy thì làm sao thay đổi. Thay đổi nhất thời không tới đâu lúc đó mới thật sự đem lại thiệt hại cho chính bản thân mình. Tôi nghĩ cậu hiểu rõ điều này. Vậy sao cậu không nói ra suy nghĩ của mình vì sao lại nó Tencent đang đi vào một lối mòn sẽ bị đào thải đây này.
Thiếu Kiệt bây giờ lắc đầu nhìn Triệu Vạn Thần mỉm cười một cái rồi gật đầu đáp lại lời hắn. Thiếu Kiệt thừa biết nếu ý kiến của mình đưa ra chỉ giới hạn trong tầm nhìn của chính những người ở đây chắc chắn sẽ bị Triệu Vạn Thân khinh khi. Nhưng với một đời trải qua sự chuyển biến của ngành công nghệ hắn hoàn toàn nắm chắc sự phát triển sẽ như thế nào.
- Các người thì thấy nhưng tôi lại thấy cách khác. Tôi có thể thay đổi Tencent từ một công ty chỉ vỏn vẹn phát triển trong nước và vài nước châu á lên một tầm cao mới. Có thể phát triển ra khắp thế giới và hơn nữa các ông tin không?
Cả năm người bây giờ nhìn Thiếu Kiệt như muốn chắc chắn hắn không nói đùa về việc này. Mã Hóa Đằng nhịn không được cũng siết chặt tay mình lại thành nấm đấm. Điều Thiếu Kiệt nói hắn luôn mong muốn thấy nhưng vẫn phải chật vật đấu tranh trong nước chỉ có thể hạn định ở một số doanh nghiệp và các nước châu á là hắn có thể tiến quân. Để suy nghĩ đem công ty của mình phát triển đến mức ra toàn thế giới hắn chưa cho rằng mình có khả năng này. Bởi vì muốn đi ra thế giới phải có một bước đột phá rất lớn trong thị trường phong kín của quốc gia.
- Cậu đừng đùa, Nếu việc đó đơn giản chắc chắn tôi đã làm được, Chứ không phải đến ngày hôm nay thất bại trong tay cậu. Cậu nếu biết chính sách trong nước ủng hộ việc phát triển ra nước ngoài nhưng quy định của thế giới đối với những gì mà chúng ta làm ở quốc gia thì họ cho rằng chúng ta đang sao chép lại những gì đã có ở nước ngoài, Ngay cả QQ chúng tôi làm cũng bị nói ra sao chép của Yahoo. Thế thì làm sao đem ra nước ngoài được.
Mã Hóa Đằng nhanh chóng đưa ra ý kiến của mình khi thấy những điều Thiếu Kiệt cho rằng rất dễ có thể nói ra bằng lời. Nhưng hắn trải qua biết được việc này không đơn giản nên lên tiếng cảnh báo.
- Họ nói ông sao chép lại những chương trình ứng dụng đó thì tôi không nói. Nhưng ông đã từng nghĩ. Nếu nhữ QQ của ông phát hành từ năm 1998 đến hiện tại nó có khác Yahoo ở đâu không? Cũng sử dụng bộ icon biểu cảm chim cánh cụt. Cũng là phương tiện chát liên hệ thông thường trên máy tính. Thế ông có suy nghĩ đến phát triển QQ vượt qua cả ứng dụng Yahoo chưa? Đây là câu hỏi của tôi đấy. Nếu ông đã từng và có nghĩ qua thì việc phần mềm Garena của tôi có khác biệt với yahoo tại sao họ lại không nói. Đơn giản vì ông làm không tới và chưa từng nghĩ đến là sẽ nâng cấp nó lên một bước mới hơn.
Ngay cả Doanh Doanh lúc này cũng không thể phản bác được ý kiến của Thiếu Kiệt, họ quên mất rằng phần mềm QQ chát trực tuyến của họ có thể phát triển hơn nữa. Trước giờ họ chỉ xem QQ như một công cụ để liên hệ với mọi người mà không nghĩ đến vấn đề nó sẽ được phát triển cao hơn.
Điều đáng nói hơn khi cả Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh đều không nói được là vấn đề Garena cũng khá giống với phương tiện chát trực tuyến QQ nhưng nó được nâng tầm lên một cách khác nó có thể tích hợp cả việc chuyển đổi tham gia trò chơi do chính công ty Garena phát hành. Điều này đến giờ cả phòng nghiên cứu của Tencent vẫn đang thao tác lập trình để thêm vào cho QQ.
- Nhưng chỉ với một chương trình như của Garena hiện giờ của cậu thì hoàn toàn không thể nào đi đến việc làm đó. Hơn nữa muốn phát triển lâu dài cũng không thể nào chỉ dựa vào một phần mềm chát ứng dụng trên máy tính như vậy được.
Doanh Doanh không cho rằng chỉ với việc phát hành một phần mềm có tích hợp luôn tính năng chơi trò chơi do chính công ty phát hành lại có thể kéo dài và phát triển được mạnh mẽ như lời Thiếu Kiệt nói.
- Cô sai rồi! Nếu nó chỉ có bao nhiêu đó tôi sẽ không và cũng chẳng cần tốn công mua lại Tencent làm gì. Các người có phương diện lớn, khả năng kinh doanh cao hơn Garena và cũng có được số lượng người dùng rất nhiều. Nếu như những thứ tôi muốn phát triển nằm ở tại một ứng dụng có được khá nhiều người dùng sẽ dễ dàng hơn cho mọi việc. Hơn thế nữa tôi cần được sự đồng ý từ quốc gia. Bởi vì việc này rất có lợi cho cả đôi bên. Mà Tencent lại được sự hậu thuẫn đó. tôi muốn Tencent với mục đích này mới là thật sự.
Cả Tống Thanh Quân, Phan Thế Anh cùng với Triệu Vạn Thần biết được mục đích thật sự của Thiếu Kiệt thu mua cổ phần. Để nắm quyền điều hành Tencent chỉ dựa vào một thứ ứng dụng phần mềm mà đối với họ cái này chỉ là nơi nói chuyện của những người quen biết hoặc tìm cho mình một người bạn khi cần thiết. Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh lại càng không nghĩ đến phần mềm mà họ xem là đem lại khởi đầu và tên tuổi cho Tencent đang chìm vào sự đào thải lại có người nhắm vào nó.
- Tống Long cậu nói cho chúng tôi biết cậu nhắm vào Tencent chì vì thứ này. hơn nữa liệu nó dính dáng gì đến quốc gia mà cậu nói chúng tôi lại có lợi từ việc này. Theo tôi thấy những ứng dụng này cũng không đem lại lợi ích gì cho quốc gia hiện tại. Chưa kể đến nó còn phát sinh không ít vấn đề lừa gạt dựa qua những việc nói chuyện với người lạ làm quen. Cậu nói quốc gia có lợi thì tôi hoàn toàn không nghĩ đến.
Phan Thế Anh cũng không thấy được việc từ ứng dụng đó đem lại được điều gì. Nhưng không ít việc xảy ra khiến cảnh sát vào cuộc dính dáng đến những phi vụ lừa đảo chiếm đoạt tài sản từ chính phần mềm trò chuyện trực tuyến này.
- Tôi lại nghĩ theo một cách khác. Các ông chưa thấy được nó lợi ích bởi vì các ông không nhìn thấy một mặt còn lại của sự việc mà chỉ chú tâm đến cái nó tạo ra. Trên một tảng băng lúc nào có phần nổi và phần chìm các ông chỉ thấy được phần nổi của nó mà chưa thấy được phần chìm có thể sử dụng. Khai thác hết khả năng vốn có của một vật là phải sử dụng vật đó toàn diện từ phần trên cho đến phần dưới. Tôi sẽ hỏi một câu đơn giản thôi. Người dân đông làm sao quản lý hết. Phan Thế Anh ông thử nói xem?
Thiếu Kiệt đáp lại lời ngay lập tức khi Phan Thế Anh vừa dứt lời. Cứ như hắn đã chuẩn bị sãn cho mình câu trả lời khi bị hỏi. Việc này nhìn cứ như giống một cuộc thuyết trình cho một thứ mới trong một cuộc họp nhưng mọi người trong phòng đều biết đây là khả năng ứng biến có được bởi sự tự tin nhìn thấy cái mà họ chưa thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.