Chương 774: Nghi Vấn Của Nhã Oanh
Diệt Thiên
22/11/2018
Tăng Anh Hùng thấy Nguyệt Kiến Xương hoàn toàn muốn hợp tác để tìm ra chủ mưu đường dây kinh doanh bất hợp pháp trên cơ thể người này cũng gật đầu đồng ý. Nhưng hắn cũng không thể gián đoạn việc chữa trị thương tích của Nguyệt Kiến Xương để hai anh em lên xe cứu thương đi về bệnh viện, Nhã Oanh cũng để cho Trịnh Hòa cùng với bốn người nữa đi theo hai người.
Ngồi trên xe ô tô mà Tăng Anh Hùng sắp xếp Lưu Chính với Nhã Oanh, Công Toại ngồi trên một chiếc ô tô được một binh sĩ đưa về khách sạn. Khi mà chiếc xe về đề nơi. Nhã Oanh bây giờ xuống xe nói với Lưu Chính.
- Chú Lưu cháu nghĩ chúng ta cần nói chuyện một chút.
- Có Chuyện gì thế Nhã Oanh chú nghĩ là mọi việc xong rồi giờ cháu nghỉ ngơi đi thi hơn việc hôm nay cháu đã làm bao gồm hết tất cả mọi việc rồi.
Nói như thế Nhưng Lưu Chính với Nhã Oanh lúc này ngồi lại ngay phòng khách của khách sạn nơi cái bàn chờ dành cho khách. Thời điểm lúc này xung quanh cũng không có ai làm phiền hai người nói chuyện.
Ngồi xuống chỗ ngồi đối diện với Lưu Chính. Nhã Oanh trầm mặc một lúc mới nói nhỏ vừa đủ cho hắn nghe.
- Cháu nghĩ việc này thật sự không biết đúng hay không. Nhưng mà tốt nhất vẫn nói ra để chú xem xét như thế nào. Chú có thấy rằng đường dây này thật sự có điều gì đó không thích hợp. Tuy là Tăng Anh Hùng cùng với mấy người của các bên liên quan trong quá trình vây bắt có sơ hở thì cũng không đến mức một đối tượng cấp cáo mất tích trong những giây phút cuối cùng như thế này. Chúng ta biết tên tuổi hắn cùng với những người liên quan nếu như nói đối phương trốn mất cũng có thể nhưng cháu lại thấy dường như có người sắp xếp cho tên này bỏ trốn vậy đấy.
Lưu Chính trầm mặt suy nghĩ một lúc lâu kể từ khi Nhã Oanh dứt lời. đối hàng chân mày nhíu lại không ít. Hắn suy xét từng chút một trong cả quá trình phối hợp với các bên thấy dường như không có điều gì sơ hở mới đúng.
- Chắc cháu suy nghĩ nhiều rồi. Chú nghĩ việc phối hợp này chỉ là đôi bên chậm một chút nên mới xảy ra sự việc này thôi.
- Lúc đầu cháu cũng nghĩ như thế nhưng nếu như có người đứng sau làm chậm chuyện này một chút thì chú nghĩ sao. Bà Lệ đã nói họ có người đỡ đầu và người này rất có thế lực. Nếu như hắn cũng nắm trong tay người điều hàng một số việc như đẳng cấp của chú hoặc Tăng Anh Hùng thì sao. Cháu thấy việc làm chậm lại để cho đối phương không bị bắt là điều rất có thế. Thắc mắc nghi vấn của cháu chỉ có như thế. Còn những thứ còn lại thuộc về chú. Có cũng được không có thì càng tốt chỉ mong chú có thể để ý một chút xem điều này có thế không thôi.
Nhã Oanh dựa theo những gì mình nghi vấn đặt ra nói cho Lưu Chính biết. Nhã Oanh trước có thể khác nhưng từ khi hiều biết một ít vấn đề cô vẫn thường đặt ra những nghi vấn cho chính những việc mà cô đã trải qua cũng giống như Thiếu Kiệt cô muốn nhìn mọi mặt của vấn đề này để tìm ra câu trả lời tốt nhất cho mọi thứ. Nên giờ nói ra nghi vấn của chính mình cô sợ rằng trong bộ máy hoạt động vừa rồi có một người thật sự không tốt.
- Được rồi! Nếu cháu đã nói thế chú sẽ để ý xem việc này có thật không. Sau đó lại báo với cháu sau. Còn việc đấu giá hôm đó cháu chỉ cần đi cho có mặt. Chú nghe nói cháu đã sắp xếp xong mọi thứ rồi đúng không. Như thế thì công việc hôm nay cháu làm để mấy ngày sắp tới đi chơi quanh Ngọc Châu cùng với thư giản là tốt nhất không cần phải lo lắng những vấn đề khác.
Lưu Chính mặc dù không thừa nhận việc Nhã Oanh nghi vấn nhưng hắn nghĩ cũng phải xem xét một số vấn đề nào đó cần thiết. Còn hôm nay mọi việc đã diễn ra khá nhiều. Nhã Oanh gần như đã sắp xếp xong hết mọi thứ trong cùng một ngày.
- Vâng nếu thế cứ làm theo sắp xếp của chú đi. Cháu giờ về nghỉ ngơi đây. Sáng mai cháu sẽ nói lại việc đã xảy ra hôm nay cho Thiếu Kiệt biết để xem ý kiến của cậu ấy thế nào.
Nói rồi Nhã Oanh cũng đứng lên cùng với Công Toại rời đi. Lưu Chính ngồi ở nơi đó một lúc lâu sau mới đứng lên bước ra khỏi cửa khách sạn hắn mới lắc đầu thở dài nói ra một câu.
- Nếu chuyện Nhã Oanh nói là thật thì phiền phức không nhỏ đâu. Hi vọng nó không phải như những gì Nhã Oanh suy nghĩ.
Đón một chiếc taxi rời khỏi nơi này. Lưu Chính hắn nghĩ cần phải hỏi ý kiến của bố mình về việc này xem sao. Như thế dù có muốn điều tra thì bố hắn sẽ có nghĩ thao tác tốt hơn. Dù sao trong nội bộ có vấn đề thì không ai muốn xảy ra.
Công Toại đứng từ ban công phòng Nhã Oanh nhìn xuống đợi cho Lưu Chính đi khỏi hắn mới quay lại gật đầu nói với Nhã Oanh.
- Ông ta đi rồi! Những việc vừa rồi em nói là sự thật?
- Có thể. Với cái đám người kia và cả lý lịch tên của người cầm đầu chúng ta thấy được đối phương không phải người có học. Nhưng cách thức làm việc với những thứ họ bố trí thì lại khác hoàn toàn.
Nhã Oanh nói với Công Toại về những gì mà cô thấy khả thi nhất. Dù mới nghi ngờ nhưng với những gì cô thấy thì đứng phía sau phải có một người nắm tâm lý rất lớn.
- Thì chắc là có người hướng dẫn những người này rồi nhưng mà sao em lại cho rằng người này ở trong nội bộ của nhóm người Hà Thúc.
- Anh nghĩ thử xem. Một người có thể đọc được tâm lý người khá qua việc chuyển đổi các chỗ giam giữ. Những gì Nguyệt Kiến Xương nói anh hình dung được rồi đấy. Chuyển địa điểm lúc đầu có thể là ở vùng vắng người sau đó vài lần đợi đến khi đám người bị nhốt biết được mình có kêu la vô ít thì họ chuyển vào khu vực đông dân cư. Một sắp xếp như thế em không nghĩ rằng đám người kia nghĩ ra được. Hơn nữa người cầm đầu phải là người có thế lực vì những nơi giam giữ lúc đầu có thể chính là địa bàn của đối phương.
Công Toại ngồi xuống ghế đối diện Nhã Oanh suy nghĩ về cả qua trình chuyển người cùng với đánh tâm lý mà họ đã nghe được từ Nguyệt Kiến Xương. Hắn thầm gật đầu thừa nhận, Phải có kiến thức cùng với nắm bắt lòng người tốt cùng với những việc quản người tương đối cao minh mới làm ra những việc như thế này.
- Còn một chi tiết nữa cho thấy người này dựa vào đám người bị bắt tự quản lẫn nhau. Anh nghĩ xem một người hô hoán để được cứu thì cả nhóm người đều nhịn đói. Đây là cách mà họ để cho toàn bộ mọi người im lặng. Nếu anh la lên mọi người cùng chịu chung số phận họ sẽ không làm gì anh được nhưng sẽ chèn ép để anh phải phục tùng bằng những cách họ nghĩ ra được. Và tránh bốc mùi họ sử dụng cả thuốc tẩy và xà phòng cách vài ngày vệ sinh cho những người bị nhốt. Anh thấy người cầm đầu sẽ có kiến thức ra sao?
Nhã Oanh đem suy nghĩ của mình về những vấn đề cô đã thấy nói cho Công Toại biết được rằng nghi ngờ của cô có cơ sở. Những lập luận của cô đưa ra khá thuyết phục, Công Toại cũng không phản bác được một vấn đề nào. Dựa theo những gì hắn đã thấy thì những người kia sẽ không hiểu biết và làm những việc này đây chỉ là tốn công bọn người hắn. Mà nếu đã tuyệt đối làm theo chứng tỏ phía sau luôn có người cai quản cùng với điều hành một cách đúng nghĩa.
- Việc này anh nghĩ nên báo cho Thiếu Kiệt biết. Nếu thật sự bên trong đám người Hà Thúc có vấn đề thì chúng ta phải cẩn thận hơn nữa. Xã hội ngày nay rất khó nói trước được vấn đề tin tưởng lẫn nhau cùng với hợp tác đúng nghĩa.
- Việc này chắc chắn phải nói với Thiếu Kiệt có thể không phải nằm ở những người cấp cao mà ở bộ phận bên dưới người thay họ làm việc. Em nghĩ nếu đưa ý kiến này cho Thiếu Kiệt thì cậu ấy cũng nghĩ như vậy, Nhưng giải quyết thì cần phải đợi Thiếu Kiệt có thời gian mới được.
Nhã Oanh chắc chắn sẽ không muốn phiền thêm Thiếu Kiệt ở vấn đề này. Cô biết hiện tại nếu điều tra thì cũng cần phải có thời gian trước khi đưa ra thông tin chính xác cho Thiếu Kiệt. Công Toại sau khi nghe được Nhã Oanh nói về vấn đề này cũng gật đầu. Hắn biết rằng sắp tới Thiếu Kiết sẽ không ở trong nước. Nếu có thực hiện điều gì thì chỉ có để Vô Ảnh âm thầm điều tra mọi thứ.
- Như vậy anh sẽ để người của mình một số thâm nhập để tìm hiểu việc này. Nhưng anh nghĩ đối phương nếu đã tinh vi như thế thì lần này chỉ là một nhánh nhỏ trong đường dây của hắn thôi đám người bị bắt chắc chắn sẽ là người chịu tội thay.
- Điều này em không tranh cãi nhưng có thể rằng con cái lọt lướt sau cùng có thể chết hoặc vĩnh viễn biến mất không tìm ra đối phương bởi vì hắn có thể biết được người đằng sau toàn bộ mọi chuyện là ai.
Ý Tứ trong lời nói của Nhã Oanh Công Toại hoàn toàn hiểu rõ. Những người làm vật hi sinh sẽ được tạo ra khi không cần thiết hoặc có thể làm ảnh hưởng tới bố cục toàn diện sẽ được gạt bỏ chuyện này từ trước đã định sẵn không phải mới lạ gì.
- Vậy thì chúng ta sẽ phải bắt đầu theo dõi một đường dây mới từ đó mới có thể tra ra được đám người ở phía sau. Nhưng quan trọng nhất vẫn là chúng ta không biết được liệu rằng đối phương sẽ gây dựng một đường dây mới như thế nào.
- Không hẳn Vấn đề chúng ta có được đã nói lên rõ ràng vấn đề Bà Lệ đã từng tuyên bố chỉ cần em muốn phục vụ là sẽ có người có nhu cầu như thế thì đối phương phải có một quan hệ rất rộng hơn nữa phải là người biết đối tượng cần cung cấp là ai. Chỉ có một khả năng người đó nắm được nguồn quan hệ cùng với sắp xếp người phục vụ cho các đối tượng cần thiết. Mà anh nghĩ xem ở lĩnh vực nào thì người đó hiểu rõ vậy thì sẽ biết tìm người ở chỗ đó.
Ngồi trên xe ô tô mà Tăng Anh Hùng sắp xếp Lưu Chính với Nhã Oanh, Công Toại ngồi trên một chiếc ô tô được một binh sĩ đưa về khách sạn. Khi mà chiếc xe về đề nơi. Nhã Oanh bây giờ xuống xe nói với Lưu Chính.
- Chú Lưu cháu nghĩ chúng ta cần nói chuyện một chút.
- Có Chuyện gì thế Nhã Oanh chú nghĩ là mọi việc xong rồi giờ cháu nghỉ ngơi đi thi hơn việc hôm nay cháu đã làm bao gồm hết tất cả mọi việc rồi.
Nói như thế Nhưng Lưu Chính với Nhã Oanh lúc này ngồi lại ngay phòng khách của khách sạn nơi cái bàn chờ dành cho khách. Thời điểm lúc này xung quanh cũng không có ai làm phiền hai người nói chuyện.
Ngồi xuống chỗ ngồi đối diện với Lưu Chính. Nhã Oanh trầm mặc một lúc mới nói nhỏ vừa đủ cho hắn nghe.
- Cháu nghĩ việc này thật sự không biết đúng hay không. Nhưng mà tốt nhất vẫn nói ra để chú xem xét như thế nào. Chú có thấy rằng đường dây này thật sự có điều gì đó không thích hợp. Tuy là Tăng Anh Hùng cùng với mấy người của các bên liên quan trong quá trình vây bắt có sơ hở thì cũng không đến mức một đối tượng cấp cáo mất tích trong những giây phút cuối cùng như thế này. Chúng ta biết tên tuổi hắn cùng với những người liên quan nếu như nói đối phương trốn mất cũng có thể nhưng cháu lại thấy dường như có người sắp xếp cho tên này bỏ trốn vậy đấy.
Lưu Chính trầm mặt suy nghĩ một lúc lâu kể từ khi Nhã Oanh dứt lời. đối hàng chân mày nhíu lại không ít. Hắn suy xét từng chút một trong cả quá trình phối hợp với các bên thấy dường như không có điều gì sơ hở mới đúng.
- Chắc cháu suy nghĩ nhiều rồi. Chú nghĩ việc phối hợp này chỉ là đôi bên chậm một chút nên mới xảy ra sự việc này thôi.
- Lúc đầu cháu cũng nghĩ như thế nhưng nếu như có người đứng sau làm chậm chuyện này một chút thì chú nghĩ sao. Bà Lệ đã nói họ có người đỡ đầu và người này rất có thế lực. Nếu như hắn cũng nắm trong tay người điều hàng một số việc như đẳng cấp của chú hoặc Tăng Anh Hùng thì sao. Cháu thấy việc làm chậm lại để cho đối phương không bị bắt là điều rất có thế. Thắc mắc nghi vấn của cháu chỉ có như thế. Còn những thứ còn lại thuộc về chú. Có cũng được không có thì càng tốt chỉ mong chú có thể để ý một chút xem điều này có thế không thôi.
Nhã Oanh dựa theo những gì mình nghi vấn đặt ra nói cho Lưu Chính biết. Nhã Oanh trước có thể khác nhưng từ khi hiều biết một ít vấn đề cô vẫn thường đặt ra những nghi vấn cho chính những việc mà cô đã trải qua cũng giống như Thiếu Kiệt cô muốn nhìn mọi mặt của vấn đề này để tìm ra câu trả lời tốt nhất cho mọi thứ. Nên giờ nói ra nghi vấn của chính mình cô sợ rằng trong bộ máy hoạt động vừa rồi có một người thật sự không tốt.
- Được rồi! Nếu cháu đã nói thế chú sẽ để ý xem việc này có thật không. Sau đó lại báo với cháu sau. Còn việc đấu giá hôm đó cháu chỉ cần đi cho có mặt. Chú nghe nói cháu đã sắp xếp xong mọi thứ rồi đúng không. Như thế thì công việc hôm nay cháu làm để mấy ngày sắp tới đi chơi quanh Ngọc Châu cùng với thư giản là tốt nhất không cần phải lo lắng những vấn đề khác.
Lưu Chính mặc dù không thừa nhận việc Nhã Oanh nghi vấn nhưng hắn nghĩ cũng phải xem xét một số vấn đề nào đó cần thiết. Còn hôm nay mọi việc đã diễn ra khá nhiều. Nhã Oanh gần như đã sắp xếp xong hết mọi thứ trong cùng một ngày.
- Vâng nếu thế cứ làm theo sắp xếp của chú đi. Cháu giờ về nghỉ ngơi đây. Sáng mai cháu sẽ nói lại việc đã xảy ra hôm nay cho Thiếu Kiệt biết để xem ý kiến của cậu ấy thế nào.
Nói rồi Nhã Oanh cũng đứng lên cùng với Công Toại rời đi. Lưu Chính ngồi ở nơi đó một lúc lâu sau mới đứng lên bước ra khỏi cửa khách sạn hắn mới lắc đầu thở dài nói ra một câu.
- Nếu chuyện Nhã Oanh nói là thật thì phiền phức không nhỏ đâu. Hi vọng nó không phải như những gì Nhã Oanh suy nghĩ.
Đón một chiếc taxi rời khỏi nơi này. Lưu Chính hắn nghĩ cần phải hỏi ý kiến của bố mình về việc này xem sao. Như thế dù có muốn điều tra thì bố hắn sẽ có nghĩ thao tác tốt hơn. Dù sao trong nội bộ có vấn đề thì không ai muốn xảy ra.
Công Toại đứng từ ban công phòng Nhã Oanh nhìn xuống đợi cho Lưu Chính đi khỏi hắn mới quay lại gật đầu nói với Nhã Oanh.
- Ông ta đi rồi! Những việc vừa rồi em nói là sự thật?
- Có thể. Với cái đám người kia và cả lý lịch tên của người cầm đầu chúng ta thấy được đối phương không phải người có học. Nhưng cách thức làm việc với những thứ họ bố trí thì lại khác hoàn toàn.
Nhã Oanh nói với Công Toại về những gì mà cô thấy khả thi nhất. Dù mới nghi ngờ nhưng với những gì cô thấy thì đứng phía sau phải có một người nắm tâm lý rất lớn.
- Thì chắc là có người hướng dẫn những người này rồi nhưng mà sao em lại cho rằng người này ở trong nội bộ của nhóm người Hà Thúc.
- Anh nghĩ thử xem. Một người có thể đọc được tâm lý người khá qua việc chuyển đổi các chỗ giam giữ. Những gì Nguyệt Kiến Xương nói anh hình dung được rồi đấy. Chuyển địa điểm lúc đầu có thể là ở vùng vắng người sau đó vài lần đợi đến khi đám người bị nhốt biết được mình có kêu la vô ít thì họ chuyển vào khu vực đông dân cư. Một sắp xếp như thế em không nghĩ rằng đám người kia nghĩ ra được. Hơn nữa người cầm đầu phải là người có thế lực vì những nơi giam giữ lúc đầu có thể chính là địa bàn của đối phương.
Công Toại ngồi xuống ghế đối diện Nhã Oanh suy nghĩ về cả qua trình chuyển người cùng với đánh tâm lý mà họ đã nghe được từ Nguyệt Kiến Xương. Hắn thầm gật đầu thừa nhận, Phải có kiến thức cùng với nắm bắt lòng người tốt cùng với những việc quản người tương đối cao minh mới làm ra những việc như thế này.
- Còn một chi tiết nữa cho thấy người này dựa vào đám người bị bắt tự quản lẫn nhau. Anh nghĩ xem một người hô hoán để được cứu thì cả nhóm người đều nhịn đói. Đây là cách mà họ để cho toàn bộ mọi người im lặng. Nếu anh la lên mọi người cùng chịu chung số phận họ sẽ không làm gì anh được nhưng sẽ chèn ép để anh phải phục tùng bằng những cách họ nghĩ ra được. Và tránh bốc mùi họ sử dụng cả thuốc tẩy và xà phòng cách vài ngày vệ sinh cho những người bị nhốt. Anh thấy người cầm đầu sẽ có kiến thức ra sao?
Nhã Oanh đem suy nghĩ của mình về những vấn đề cô đã thấy nói cho Công Toại biết được rằng nghi ngờ của cô có cơ sở. Những lập luận của cô đưa ra khá thuyết phục, Công Toại cũng không phản bác được một vấn đề nào. Dựa theo những gì hắn đã thấy thì những người kia sẽ không hiểu biết và làm những việc này đây chỉ là tốn công bọn người hắn. Mà nếu đã tuyệt đối làm theo chứng tỏ phía sau luôn có người cai quản cùng với điều hành một cách đúng nghĩa.
- Việc này anh nghĩ nên báo cho Thiếu Kiệt biết. Nếu thật sự bên trong đám người Hà Thúc có vấn đề thì chúng ta phải cẩn thận hơn nữa. Xã hội ngày nay rất khó nói trước được vấn đề tin tưởng lẫn nhau cùng với hợp tác đúng nghĩa.
- Việc này chắc chắn phải nói với Thiếu Kiệt có thể không phải nằm ở những người cấp cao mà ở bộ phận bên dưới người thay họ làm việc. Em nghĩ nếu đưa ý kiến này cho Thiếu Kiệt thì cậu ấy cũng nghĩ như vậy, Nhưng giải quyết thì cần phải đợi Thiếu Kiệt có thời gian mới được.
Nhã Oanh chắc chắn sẽ không muốn phiền thêm Thiếu Kiệt ở vấn đề này. Cô biết hiện tại nếu điều tra thì cũng cần phải có thời gian trước khi đưa ra thông tin chính xác cho Thiếu Kiệt. Công Toại sau khi nghe được Nhã Oanh nói về vấn đề này cũng gật đầu. Hắn biết rằng sắp tới Thiếu Kiết sẽ không ở trong nước. Nếu có thực hiện điều gì thì chỉ có để Vô Ảnh âm thầm điều tra mọi thứ.
- Như vậy anh sẽ để người của mình một số thâm nhập để tìm hiểu việc này. Nhưng anh nghĩ đối phương nếu đã tinh vi như thế thì lần này chỉ là một nhánh nhỏ trong đường dây của hắn thôi đám người bị bắt chắc chắn sẽ là người chịu tội thay.
- Điều này em không tranh cãi nhưng có thể rằng con cái lọt lướt sau cùng có thể chết hoặc vĩnh viễn biến mất không tìm ra đối phương bởi vì hắn có thể biết được người đằng sau toàn bộ mọi chuyện là ai.
Ý Tứ trong lời nói của Nhã Oanh Công Toại hoàn toàn hiểu rõ. Những người làm vật hi sinh sẽ được tạo ra khi không cần thiết hoặc có thể làm ảnh hưởng tới bố cục toàn diện sẽ được gạt bỏ chuyện này từ trước đã định sẵn không phải mới lạ gì.
- Vậy thì chúng ta sẽ phải bắt đầu theo dõi một đường dây mới từ đó mới có thể tra ra được đám người ở phía sau. Nhưng quan trọng nhất vẫn là chúng ta không biết được liệu rằng đối phương sẽ gây dựng một đường dây mới như thế nào.
- Không hẳn Vấn đề chúng ta có được đã nói lên rõ ràng vấn đề Bà Lệ đã từng tuyên bố chỉ cần em muốn phục vụ là sẽ có người có nhu cầu như thế thì đối phương phải có một quan hệ rất rộng hơn nữa phải là người biết đối tượng cần cung cấp là ai. Chỉ có một khả năng người đó nắm được nguồn quan hệ cùng với sắp xếp người phục vụ cho các đối tượng cần thiết. Mà anh nghĩ xem ở lĩnh vực nào thì người đó hiểu rõ vậy thì sẽ biết tìm người ở chỗ đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.