Chương 59: Nhận tội
Diệt Thiên
16/09/2017
Nhìn Thiếu Kiệt thao tác trên máy vi tính, Lý Bân và Lâm Vũ cũng ngồi
vào những máy vi tính trong nhà. Trong khi chờ đợi đoạn video được
upload, Thiếu Kiệt nhìn Lâm Vũ rồi nói.
- Tiểu Vũ anh hỏi thật, tại sao em lại có chú ý tạo keylog hack thế?.
Lâm Vũ vừa cười vừa chơi game nói.
- Hồi trước xem cái phim mật mã cá kiếm, em thấy làm hacker rất oách. dù chỉ hoạt động trên bàn phím máy tính, nhưng có thể thao tác toàn bộ thế giới, rất là oách nên em mới nghiên cứu thử, mà cũng tương đối dễ chỉ cần suy luận một tý, với dựa vào trí nhớ, về một số mã code tự học trên mạng là được các câu lệnh. Cũng khá hay.
- Nếu có người muốn giúp em thành một hacker chuyên nghiệp, thậm chí tổ chức một mạng lưới hacker cho riêng em thì sao?
Dừng lại mọi thao tác trên máy tính Lâm Vũ lúc này nhìn Thiếu Kiệt, sau đó lại suy nghĩ một chút rồi mới nói.
- Nếu thật sự có một người như vậy muốn giúp em. Thế thì em nhất định sẽ đồng ý. bởi em muốn trở thành hacker giỏi nhất thế giới.
- À điều mà giỏi nhất thế giới hay không thì anh không thể nói được. Cái này là do chính em thôi. Nhưng em muốn làm harker công khai thì có rất nhiều hạn chế, nhưng nếu em làm harker ngầm, thì tất cả đều có thể miễn là em vẫn là harker mũ trắng.
Nghe Thiếu Kiệt nói thế, Lý Bân cùng Lâm Vũ cũng ngơ ngác. Vì ở hiện tại từ harker, không phân biệt ra đâu là harker tốt và hacker xấu, mọi người chỉ gọi chung chung một người chuyên về đột nhập về dữ liệu là Hacker, còn chưa biết đến sự phân chia của hai loại này, nên Lý Bân mới hỏi.
- Khoang! Anh Kiệt tại sao lại gọi là harker mũ trắng? liên quan gì mũ với nón ở đây là hacker là được rồi mà.
- Đúng là hacker thì là gọi chung, nhưng họ có hai loại được chia ra như thế này. Hacker mũ trắng, là từ thường được gọi những người mà hành động, thâm nhập và thay đổi hệ thống của họ được xem là tốt, chẳng hạn như những nhà bảo mật, lập trình viên, chuyên viên mạng máy tính. Hacker mũ đen là từ thường được gọi những người mà hành động thâm nhập có mục đích phá hoại, hoặc vi phạm pháp luật.
Lúc Lâm Vũ mới suy nghĩ một lúc lâu, về hai định nghĩa mà mình mới nhận được từ Thiếu Kiệt. Hắn và Lý Bân cũng nhìn Lâm Vũ để xem liệu suy nghĩ của Lâm Vũ là như thế nào.
- Ngoài hai loại hacker như trên còn loại nào không anh Kiệt.
Lâm Vũ sau một lúc, cũng không biết mình sẽ trở thành loại nào trong hai loại trên. nên hỏi Thiếu Kiệt. Thiếu Kiệt hắn cũng biết, dù sao đưa ra lựa chọn cho Lâm Vũ để quyết định ngay lúc này là điều không thể.
- Còn có một loại không thuộc hai nhóm trên, nhưng phải hoàn toàn không lộ diện, nằm giữa hai loại trên và cũng tự do không phải bị ràng buộc gì. muốn là mũ đen thì làm, không thích thì làm mũ trắng.
- Cái loại này được nè! Mà thôi dù sao trước tiên học cái đã từ từ tính tiếp
Lâm Vũ cũng thấy khó quyết định, nên chọn việc đứng giữa hai loại trên. Thiếu Kiệt gật đầu. hắn cũng biết rằng, không ai có thể trở thành một hacker đúng nghĩa. ngoài việc những thông tin rộng rãi sau này mà ai cũng có thể biết. Trở thành hacker việc đó không chỉ là đam mê, còn phải có thiên phú cần thiết, với bộ óc suy luận tỷ lệ logic khá cao, cho một phương trình mà mình viết ra.
- Bắt đầu ngày mai, nếu Tiểu Vũ có công việc gì thì hãy sắp xếp qua nhà anh, anh sẽ hướng dẫn em phần căn bản, còn những phần nâng cao hơn, sao này chú phải tự mình tìm hiểu và học tập. Trước tiên là cứ lấy tài khoản admin diễn đàn trường của Minh Long mà phát tán video trước đã.
Nói rồi Thiếu Kiệt quay trở lại bàn máy tính, bắt đầu thao tác các phần mềm ứng dụng thay đổi ip mạng của mình. Vừa thao tác vừa hướng dẫn Lâm Vũ, mà Lý Bân đứng bên cạnh không hiểu gì cứ ngơ ngác, còn Lâm Vũ thì mặt mày hớn hở vui vẻ luôn đưa ra những câu hỏi mà hắn thắc mắc.
- Ủa anh Kiệt! tại sao mình lại phải làm mấy cái công đoạn thay đổi địa chỉ mạng mình đang sử dụng?
- Thường ở vấn đề này, khi chúng ta đăng nhập một trang web nào đó, bên hệ thống sever của trang web, luôn có lịch sử ghi lại địa chỉ mạng của chúng ta. Cũng có thể hiểu một địa chỉ mạng cố định, thì sẽ không thay đổi khi nhà mạng cung cấp, nó như là một chứng minh thư về người sử dụng. Ví dụ khi đi vào 1 công ty lớn bảo vệ sẽ giữ lại giấy chứng minh, và lưu vào số thì với tất cả các trang web, nó sẽ ghi lại địa chỉ mạng của người đăng nhập. Một địa chỉ mạng có thể sử dụng cho 99 máy, nhưng ít hộ gia đình nào lại sử dụng 99 máy cho 1 địa chỉ mạng, trừ khi là tiệm net hay là tổ chức công ty.Vừa nói Thiếu Kiệt vừa chỉ vào một dòng chữ số cho Lâm Vũ thấy. Lúc này lâm vũ như chợt nhớ ra điều gì.
- Thì ra anh hỏi em online đăng bài kia ở nhà hay ở tiệm net là lý do này. Anh yên tâm em chơi ở tiệm net nên không sao đâu.
- Ừ như thế cũng ổn! từ bây giờ trở đi em phải tập làm quen với cách face ip mạng như thế này. Bây giờ em đăng nhập tài khoản của Minh Long đi, anh chia sẻ đoạn video này lên diễn đàn.
Sau một vài thao tác đăng nhập vào id admin trên diễn đàn, Thiếu Kiệt copy một đoạn mã chia sẽ đưa vào trong khung bài viết, bắt đầu viết lên bài viết vài dòng lúc này Lâm Vũ và Lý Bân cũng ngồi vào máy tính, bắt đầu thao tác trong nhóm chat yahoo của hai người.
Không lâu sau đó, khắp trên các trang mạng diễn đàn xã hội lớn nhỏ, đều có một bài viết liên quan, và đoạn video số lượt xem tăng lên một cách nhanh chóng. Mà lúc này Lý Bân cùng Lâm Vũ đã rời khỏi nhà của Thiếu Kiệt, trước khi đi Lâm Vũ cũng nói ngày mai sẽ sắp xếp mọi thứ, để bắt đầu học với Thiếu Kiệt.
Trong khi video trên mạng xu thế ngày càng lan rộng ra các diễn đàn trong nước, một người đàn ông đang đứng trước ba người cáu gắt chửi rủa.
- Con mẹ nó, có một thằng nhóc mà cũng đối phó không xong, hai người lớn một thằng thanh niên làm ăn cái gì mà vậy. Giờ thì hay rồi, ngoài kia không những còn là việc trên mạng nữa, Mẹ tụi phóng viên nó ngửi thấy mùi rồi! còn hai đứa mày nữa, mẹ hai thằng lớn đầu đi nghe lời thằng Minh Long, còn đi trói học sinh trong phòng hiệu trưởng. Tụi mày có ngu thì chừa người khác ngu với, cớ đâu mà ôm hết ngu vào mình. Còn mày làm việc thì như vậy hả quản lý có cái trang web như thế cũng không nên thân, giờ tao phải đi lo các đường rút cho tụi bây thật hết nói nổi.
- Chuyện này con dám chắc tụi nó làm, con chắc chắn ngoài tụi nó không ai hết. Bố phải tìm cách gỡ rối cho con kỳ này.
Minh Long cũng biết lần này lớn chuyện, chỉ có thể nhờ ông già mình giúp, vì hắn và Từ Phong chưa kể đến còn luyên luy Hồ Hưng trong chuyện này.
- Việc này bây giờ chỉ còn cách chuyển chú cháu mày qua trường khác, còn Hồ Hưng ráng chịu khó qua đợt này, anh đề bạt chú lại sau, chú cũng thấy rồi đó việc này phải có người đứng ra chịu trách nhiệm. Mà để Từ Phong, và thằng nhóc này ra nhận thì khó cho anh, nên chú thông cảm chịu ủy khuất lần này, chừng một hai tháng sau anh lại đề bạt chú qua chức vụ tốt hơn hiện nay.
- Vâng việc này nhờ anh! dù sao cũng không để chú Phong với Minh Long nhận trách nhiệm này được. Hi vọng anh sắp xếp giúp em.
Hồ Hưng cũng biết việc này cũng phải có người đứng ra nhận trách nhiệm. Mà không ai khác là mình,mà cho dù là Từ Phong có nhận trách nhiệm đi nữa cũng đổ lên đầu hắn, bởi vì hắn hiện tại vẫn đương nhiệm là hiệu trưởng. Nếu hắn nhận trách nhiệm này, thì Từ Chấn Dân thiếu hắn một ân tình, tuy trong vài tháng sắp tới có thể chật vật một chút, nhưng sau này có thể khá hơn hiện tại, vì hứa hẹn của Từ Chấn Dân cho hắn một vị trí tốt sau này nên, Hồ Hưng cũng gật đầu đồng ý.
Còn đối với Từ Phong thì hắn biết lần này mình gây họa không phải nhỏ, tuy vẫn còn ấm ức chuyện của Thiếu Kiệt, nhưng hắn biết, lần này nếu Từ Chấn Dân không can thiệp, thì hắn chắc chắn phải cuốn gói về vườn, mà không nơi nào dám nhận hắn. Nên chỉ biết im lặng, để cho Từ Chân Dân sắp xếp công việc tiếp theo cho ElDm1S7 mình. Dù sao nếu có đến nơi mới đi nữa, với quan hệ của Từ Chấn Dân chắc hắn cũng không đến nỗi tệ lắm.
Thấy Hồ Hưng cũng chấp nhận phương án như thế, Từ Chấn Dân cũng nói.
- Đợi tạm thời cho việc này lắng xuống, lúc đó ra tay lúc thằng nhóc Thiếu Kiệt này. Cứ để nó vui mừng được một thời gian, dù sao nó vẫn còn là học sinh thì vẫn còn cách đối phó.
Thấy Từ Chấn Dân nói thế Minh Long cũng hùa theo.
- Lần tới phải cho nó không còn thứ gì có thể bám víu được mới thôi. Trả thù cho con với Chú Phong lần này thật sự không nuốt trôi cục tức này đâu bố.
- Hư mày với thằng Phong lo mà thu xếp đi, ngày mai hai đứa phải hoàn tất hồ sơ hết cho tao, để còn có thể rút đi một cách êm đẹp. Còn chú nữa Hồ Hưng sáng mai chú cứ soạn, một bài phát biểu với lá đơn từ chức, ngày mai cứ đọc phát biểu với bọn học sinh và phụ huynh xin lỗi trước toàn trường. Dù sao thì cũng nên làm dịu lại dư luận trước đã.
Từ Chấn Dân nói xong, Minh Long và Từ Phong bắt đầu đi thu xếp những gì cần thiết của mình, còn Hồ Hưng thì ra về với tâm trạng chán chường. Bởi hắn biết đối mặt với hắn bây giờ, ngoài cách trên sẽ không còn cách nào khác, hắn cũng thầm hối hận, sao lúc đó lại nghe lời Minh Long để dẫn đến sự việc như thế này.
- Tiểu Vũ anh hỏi thật, tại sao em lại có chú ý tạo keylog hack thế?.
Lâm Vũ vừa cười vừa chơi game nói.
- Hồi trước xem cái phim mật mã cá kiếm, em thấy làm hacker rất oách. dù chỉ hoạt động trên bàn phím máy tính, nhưng có thể thao tác toàn bộ thế giới, rất là oách nên em mới nghiên cứu thử, mà cũng tương đối dễ chỉ cần suy luận một tý, với dựa vào trí nhớ, về một số mã code tự học trên mạng là được các câu lệnh. Cũng khá hay.
- Nếu có người muốn giúp em thành một hacker chuyên nghiệp, thậm chí tổ chức một mạng lưới hacker cho riêng em thì sao?
Dừng lại mọi thao tác trên máy tính Lâm Vũ lúc này nhìn Thiếu Kiệt, sau đó lại suy nghĩ một chút rồi mới nói.
- Nếu thật sự có một người như vậy muốn giúp em. Thế thì em nhất định sẽ đồng ý. bởi em muốn trở thành hacker giỏi nhất thế giới.
- À điều mà giỏi nhất thế giới hay không thì anh không thể nói được. Cái này là do chính em thôi. Nhưng em muốn làm harker công khai thì có rất nhiều hạn chế, nhưng nếu em làm harker ngầm, thì tất cả đều có thể miễn là em vẫn là harker mũ trắng.
Nghe Thiếu Kiệt nói thế, Lý Bân cùng Lâm Vũ cũng ngơ ngác. Vì ở hiện tại từ harker, không phân biệt ra đâu là harker tốt và hacker xấu, mọi người chỉ gọi chung chung một người chuyên về đột nhập về dữ liệu là Hacker, còn chưa biết đến sự phân chia của hai loại này, nên Lý Bân mới hỏi.
- Khoang! Anh Kiệt tại sao lại gọi là harker mũ trắng? liên quan gì mũ với nón ở đây là hacker là được rồi mà.
- Đúng là hacker thì là gọi chung, nhưng họ có hai loại được chia ra như thế này. Hacker mũ trắng, là từ thường được gọi những người mà hành động, thâm nhập và thay đổi hệ thống của họ được xem là tốt, chẳng hạn như những nhà bảo mật, lập trình viên, chuyên viên mạng máy tính. Hacker mũ đen là từ thường được gọi những người mà hành động thâm nhập có mục đích phá hoại, hoặc vi phạm pháp luật.
Lúc Lâm Vũ mới suy nghĩ một lúc lâu, về hai định nghĩa mà mình mới nhận được từ Thiếu Kiệt. Hắn và Lý Bân cũng nhìn Lâm Vũ để xem liệu suy nghĩ của Lâm Vũ là như thế nào.
- Ngoài hai loại hacker như trên còn loại nào không anh Kiệt.
Lâm Vũ sau một lúc, cũng không biết mình sẽ trở thành loại nào trong hai loại trên. nên hỏi Thiếu Kiệt. Thiếu Kiệt hắn cũng biết, dù sao đưa ra lựa chọn cho Lâm Vũ để quyết định ngay lúc này là điều không thể.
- Còn có một loại không thuộc hai nhóm trên, nhưng phải hoàn toàn không lộ diện, nằm giữa hai loại trên và cũng tự do không phải bị ràng buộc gì. muốn là mũ đen thì làm, không thích thì làm mũ trắng.
- Cái loại này được nè! Mà thôi dù sao trước tiên học cái đã từ từ tính tiếp
Lâm Vũ cũng thấy khó quyết định, nên chọn việc đứng giữa hai loại trên. Thiếu Kiệt gật đầu. hắn cũng biết rằng, không ai có thể trở thành một hacker đúng nghĩa. ngoài việc những thông tin rộng rãi sau này mà ai cũng có thể biết. Trở thành hacker việc đó không chỉ là đam mê, còn phải có thiên phú cần thiết, với bộ óc suy luận tỷ lệ logic khá cao, cho một phương trình mà mình viết ra.
- Bắt đầu ngày mai, nếu Tiểu Vũ có công việc gì thì hãy sắp xếp qua nhà anh, anh sẽ hướng dẫn em phần căn bản, còn những phần nâng cao hơn, sao này chú phải tự mình tìm hiểu và học tập. Trước tiên là cứ lấy tài khoản admin diễn đàn trường của Minh Long mà phát tán video trước đã.
Nói rồi Thiếu Kiệt quay trở lại bàn máy tính, bắt đầu thao tác các phần mềm ứng dụng thay đổi ip mạng của mình. Vừa thao tác vừa hướng dẫn Lâm Vũ, mà Lý Bân đứng bên cạnh không hiểu gì cứ ngơ ngác, còn Lâm Vũ thì mặt mày hớn hở vui vẻ luôn đưa ra những câu hỏi mà hắn thắc mắc.
- Ủa anh Kiệt! tại sao mình lại phải làm mấy cái công đoạn thay đổi địa chỉ mạng mình đang sử dụng?
- Thường ở vấn đề này, khi chúng ta đăng nhập một trang web nào đó, bên hệ thống sever của trang web, luôn có lịch sử ghi lại địa chỉ mạng của chúng ta. Cũng có thể hiểu một địa chỉ mạng cố định, thì sẽ không thay đổi khi nhà mạng cung cấp, nó như là một chứng minh thư về người sử dụng. Ví dụ khi đi vào 1 công ty lớn bảo vệ sẽ giữ lại giấy chứng minh, và lưu vào số thì với tất cả các trang web, nó sẽ ghi lại địa chỉ mạng của người đăng nhập. Một địa chỉ mạng có thể sử dụng cho 99 máy, nhưng ít hộ gia đình nào lại sử dụng 99 máy cho 1 địa chỉ mạng, trừ khi là tiệm net hay là tổ chức công ty.Vừa nói Thiếu Kiệt vừa chỉ vào một dòng chữ số cho Lâm Vũ thấy. Lúc này lâm vũ như chợt nhớ ra điều gì.
- Thì ra anh hỏi em online đăng bài kia ở nhà hay ở tiệm net là lý do này. Anh yên tâm em chơi ở tiệm net nên không sao đâu.
- Ừ như thế cũng ổn! từ bây giờ trở đi em phải tập làm quen với cách face ip mạng như thế này. Bây giờ em đăng nhập tài khoản của Minh Long đi, anh chia sẻ đoạn video này lên diễn đàn.
Sau một vài thao tác đăng nhập vào id admin trên diễn đàn, Thiếu Kiệt copy một đoạn mã chia sẽ đưa vào trong khung bài viết, bắt đầu viết lên bài viết vài dòng lúc này Lâm Vũ và Lý Bân cũng ngồi vào máy tính, bắt đầu thao tác trong nhóm chat yahoo của hai người.
Không lâu sau đó, khắp trên các trang mạng diễn đàn xã hội lớn nhỏ, đều có một bài viết liên quan, và đoạn video số lượt xem tăng lên một cách nhanh chóng. Mà lúc này Lý Bân cùng Lâm Vũ đã rời khỏi nhà của Thiếu Kiệt, trước khi đi Lâm Vũ cũng nói ngày mai sẽ sắp xếp mọi thứ, để bắt đầu học với Thiếu Kiệt.
Trong khi video trên mạng xu thế ngày càng lan rộng ra các diễn đàn trong nước, một người đàn ông đang đứng trước ba người cáu gắt chửi rủa.
- Con mẹ nó, có một thằng nhóc mà cũng đối phó không xong, hai người lớn một thằng thanh niên làm ăn cái gì mà vậy. Giờ thì hay rồi, ngoài kia không những còn là việc trên mạng nữa, Mẹ tụi phóng viên nó ngửi thấy mùi rồi! còn hai đứa mày nữa, mẹ hai thằng lớn đầu đi nghe lời thằng Minh Long, còn đi trói học sinh trong phòng hiệu trưởng. Tụi mày có ngu thì chừa người khác ngu với, cớ đâu mà ôm hết ngu vào mình. Còn mày làm việc thì như vậy hả quản lý có cái trang web như thế cũng không nên thân, giờ tao phải đi lo các đường rút cho tụi bây thật hết nói nổi.
- Chuyện này con dám chắc tụi nó làm, con chắc chắn ngoài tụi nó không ai hết. Bố phải tìm cách gỡ rối cho con kỳ này.
Minh Long cũng biết lần này lớn chuyện, chỉ có thể nhờ ông già mình giúp, vì hắn và Từ Phong chưa kể đến còn luyên luy Hồ Hưng trong chuyện này.
- Việc này bây giờ chỉ còn cách chuyển chú cháu mày qua trường khác, còn Hồ Hưng ráng chịu khó qua đợt này, anh đề bạt chú lại sau, chú cũng thấy rồi đó việc này phải có người đứng ra chịu trách nhiệm. Mà để Từ Phong, và thằng nhóc này ra nhận thì khó cho anh, nên chú thông cảm chịu ủy khuất lần này, chừng một hai tháng sau anh lại đề bạt chú qua chức vụ tốt hơn hiện nay.
- Vâng việc này nhờ anh! dù sao cũng không để chú Phong với Minh Long nhận trách nhiệm này được. Hi vọng anh sắp xếp giúp em.
Hồ Hưng cũng biết việc này cũng phải có người đứng ra nhận trách nhiệm. Mà không ai khác là mình,mà cho dù là Từ Phong có nhận trách nhiệm đi nữa cũng đổ lên đầu hắn, bởi vì hắn hiện tại vẫn đương nhiệm là hiệu trưởng. Nếu hắn nhận trách nhiệm này, thì Từ Chấn Dân thiếu hắn một ân tình, tuy trong vài tháng sắp tới có thể chật vật một chút, nhưng sau này có thể khá hơn hiện tại, vì hứa hẹn của Từ Chấn Dân cho hắn một vị trí tốt sau này nên, Hồ Hưng cũng gật đầu đồng ý.
Còn đối với Từ Phong thì hắn biết lần này mình gây họa không phải nhỏ, tuy vẫn còn ấm ức chuyện của Thiếu Kiệt, nhưng hắn biết, lần này nếu Từ Chấn Dân không can thiệp, thì hắn chắc chắn phải cuốn gói về vườn, mà không nơi nào dám nhận hắn. Nên chỉ biết im lặng, để cho Từ Chân Dân sắp xếp công việc tiếp theo cho ElDm1S7 mình. Dù sao nếu có đến nơi mới đi nữa, với quan hệ của Từ Chấn Dân chắc hắn cũng không đến nỗi tệ lắm.
Thấy Hồ Hưng cũng chấp nhận phương án như thế, Từ Chấn Dân cũng nói.
- Đợi tạm thời cho việc này lắng xuống, lúc đó ra tay lúc thằng nhóc Thiếu Kiệt này. Cứ để nó vui mừng được một thời gian, dù sao nó vẫn còn là học sinh thì vẫn còn cách đối phó.
Thấy Từ Chấn Dân nói thế Minh Long cũng hùa theo.
- Lần tới phải cho nó không còn thứ gì có thể bám víu được mới thôi. Trả thù cho con với Chú Phong lần này thật sự không nuốt trôi cục tức này đâu bố.
- Hư mày với thằng Phong lo mà thu xếp đi, ngày mai hai đứa phải hoàn tất hồ sơ hết cho tao, để còn có thể rút đi một cách êm đẹp. Còn chú nữa Hồ Hưng sáng mai chú cứ soạn, một bài phát biểu với lá đơn từ chức, ngày mai cứ đọc phát biểu với bọn học sinh và phụ huynh xin lỗi trước toàn trường. Dù sao thì cũng nên làm dịu lại dư luận trước đã.
Từ Chấn Dân nói xong, Minh Long và Từ Phong bắt đầu đi thu xếp những gì cần thiết của mình, còn Hồ Hưng thì ra về với tâm trạng chán chường. Bởi hắn biết đối mặt với hắn bây giờ, ngoài cách trên sẽ không còn cách nào khác, hắn cũng thầm hối hận, sao lúc đó lại nghe lời Minh Long để dẫn đến sự việc như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.