Chương 674: Sân Nhà.
Diệt Thiên
22/11/2018
Thiếu Kiệt và Hà Vi bước xuống xe như bao người khác bây giờ phía trước khá đông. Thiếu Kiệt vốn định xếp hàng giống như nhiều người đợi tiến vào bên trong khu vực thi đấu. Thì từ xa một người trong nhóm của Lý Bân thấy thế bèn hô to gọi.
- Anh Kiệt đến kìa tụi bây!
Đám người Lý Bân dường như đang bàn bạc điều gì đó nghe thấy vậy cũng ngoái nhìn ra. Việc hiện tại đúng là Lý Bân đang lo Thiếu Kiệt không đến. Dù sao có Thiếu Kiệt dù hắn không làm gì thì sĩ khí của anh em trong nhóm cũng cao hơn.
Lý Bân thấy một đám đứng chết trân tại chỗ nhìn ra ngoài hắn bực mình nói.
- Còn đứng đây làm gì. Chạy qua bên đó đưa thẻ cho anh Kiệt đợi anh Kiệt xếp hàng như thế biết chừng nào vào.
Vừa nói Lý Bân vừa đưa chân lên định đá một cái thì bị Lâm Vũ vỗ một cái phía sau đầu.
- Mày mà cũng muốn sai tao. Đi thì cùng qua bên đó. Mẹ định lên mặt sao.
Lâm Vũ thấy Lý Bân lâu lâu thừa dịp hắn không để ý là lên mặt nên cũng không thua kém hắn. Cả hai nhanh chóng chạy lại nơi Thiếu Kiệt đang xếp hàng đưa cho hắn cái thẻ ra ngoài hướng về nơi của Thiếu Kiệt nhân viên thấy thế vốn định ngăn lại nhưng nhìn thấy trên thẻ in chữ Bang Chủ hắn nhanh chóng thu lại câu nói của mình.
Thiếu Kiệt cầm lấy bản tên nhìn cổng vào đang xếp hàng cũng không biết nên đi hướng nào. Người nhân viên thấy thế đến bên cạnh Thiếu Kiệt mở ra dây rào chắn xếp hàng nói.
- Anh cầm thẻ tuyển thủ nên có thể vào trước còn khách tham gia đại hội có thể xếp hàng sau.
Hà Vi với Thiếu Kiệt bây giờ mới bước ra khỏi hàng. Hắn được người nhân viên của công ty đứng đó mở ra một dây rào chắn khác đi vào bên trong sân thi đấu.
Thiếu Kiệt vừa bước qua khỏi cái hàng rào thì Lý Bân đã lên tiếng nói với hắn.
- Nãy giờ tưởng anh bận việc gì không đến được. Nhưng giờ đến rồi thì tốt hơn mọi người đang bàn bạc phân bổ lại chiến thuật lần cuối.
- Hôm nay nếu anh không đến bọn mày cứ theo những gì đã bố cục mấy ngày nay vẫn thắng. Bên kia hôm nay bang chủ phó bang cũng không đến đâu.
Lâm Vũ và Lý Bân nghe nói như thế cũng ngạc nhiên nhìn Thiếu Kiệt. họ đến sớm để quan sát xem nhóm người kia thuộc bang hội nào đến giờ vẫn chưa thấy gì. Thiếu Kiệt chỉ vừa mới đến lại biết đám người kia sẽ không đến được. Việc này nằm ngoài khả năng hiểu biết tại sao hắn lại có tin tức trước cả những người của Lý Bân.
- Việc này sao em không nhận được tin tức gì hết thế? Bọn chúng sao lại không đến? hay là bọn nó biết bị đối phó nên tìm đường chạy trước?
- Mày thì chỉ được cái nói. Mới đây anh với nó đánh trên đường đi. Nên hiện tại ở đây cũng chỉ còn lại vài người của bên ngành cảnh sát đang ở lại với nhiệm vụ bảo vệ trật tự thôi,
Lý Bân với Lâm Vũ cũng bực tức vì không bọn hắn chuẩn bị anh em để có gì còn tẩn cho đám kia một trận không ngờ hiện tại lại bị Thiếu Kiệt ra tay trước.
- Bó tay thật bọn này nó lại cả gan chặn đường anh Kiệt. Mẹ nó không bị cảnh sát bắt thì ông đây cho nó một trận.
Lý Bân hùng hổ nói ra như việc này trong tầm tay của hắn Thiếu Kiệt nhìn hắn lắc đầu nói.
- Được cái miệng cọp gan sứa. Mày đấy lo cho xong vụ này đi. Anh hôm nay sẽ đứng bên ngoài chỉ đạo thôi không tham gia đánh cùng anh em đâu.
Thiếu Kiệt làm ra quyết định làm cho Lâm Vũ với Lý Bân. Khá bất ngờ trước quyết định này của Thiếu Kiệt Lâm Vũ cũng lên tiếng thắc mắc.
- Sao được anh đến rồi sao lại không tham gia? Không phải anh nhắm vào vụ việc này sao?
- Cái đó là đúng nhưng mà cũng tùy trường hợp hiện tại anh chỉ đứng xem mọi người đánh bởi vì anh còn phải chú ý việc mà mấy chú không làm được. Giờ nếu anh tập trung vào đánh giải thì mấy chú làm việc này chắc hay là anh vào đánh giải hai đứa đứng ngoài nhìn giúp anh.
Nói lời vui đùa cùng với hai người Thiếu Kiệt biết hai đứa này sẽ né việc nặng tìm việc nhẹ làm dù sao thì hai đứa cũng không biết công việc của Thiếu Kiệt là gì.
- Thôi để em đi đánh giải hay hơn. Vậy thì bọn em sẽ áp dụng chiến thuật thường thấy. Đối thủ giờ cũng không còn thì việc này chắc sẽ dễ dàng hơn.
- Ừ xem liệu mà đem cúp về anh còn phải dành nó cho trường để gỡ tội trốn học cho mấy đứa đấy. Đừng có mà không được cúp thì cũng khó được xóa tội việc cúp học tập thể đó.
Hà Vi bây giờ mới nói nhỏ vào tai Thiếu Kiệt.
- Ở đây hình như có không ít người nước ngoài. Có thể là người của bên kia anh xem thế nào. Việc lộ mặt để thương thảo nghiệp vụ với lại công ty VG có thể tiến hành hay không.
Thiếu Kiệt nghe thế cũng cau mày. Hắn không biết những người Hà Vi nói là ai nhưng nếu thật sự là người của công ty tencent thì đúng là kế hoạch của hắn sắp đặt đều là công cốc.
- Được rồi để anh xem xem đối phương là ai rồi mới có thể tính tiếp những người đó là người nào em có thể chỉ cho anh thấy là được.
Nếu như đã có người nằm trong sự nghi ngờ của Hà Vi vậy thì những người đó chắc chắn bất thường. Thiếu Kiệt cũng muốn biết những người đó là người như thế nào.
- Góc mười một giờ hướng của em nhìn qua anh sẽ thấy một quán cà phê trong đó có vài người ở cái bàn gần phía ngoài có năm người đang ngồi uống nước đấy. Họ là người nước ngoài.
Thiếu Kiệt theo sự hướng dẫn của Hà Vi nhìn lướt qua bên đó. Vốn cùng là người châu á với nhau việc nhận biết chỉ qua màu da và âm thanh giọng nói. Giờ Thiếu Kiệt nhìn từ khá xa không thể thấy được màu da và khuôn mặt nếu nói người nước ngoài nào cũng to cao để nhận biết thì lúc này chắc chắn sẽ không có người nào được liệt kê vào danh sách đó.
Nhìn qua cái bàn mà Hà Vi đã nói Thiếu Kiệt cũng không hiểu cùng bước vào đây chung với hắn. Nhưng Hà Vi lại nhận ra được những người này còn hắn thì không việc này khá là lạ.
- Ừ anh thấy những người đó rồi. Nhưng sao em dám chắc họ là người nước ngoài thế. Trong khi đó em cũng giống như anh vừa mới đến đây không lâu?
Hà Vi lúc này lấy trong tay mình ra một tờ giấy vừa đủ đưa cho Thiếu Kiệt. Nhìn mẫu giấy trong tay cô Thiếu Kiệt cũng không hiểu nó có từ đâu. Bởi vì nó chẳng khác gì tờ rơi được phát trong triển lãm game.
Cầm lấy tờ giấy Thiếu Kiệt mới phát hiện ra một điều khá thú vị bởi trên nó được ghi một dòng chữ vừa đủ cho một khoản trăng của tờ rơi. Nội dung nói rõ ở cái bàn đó có người nước ngoài rất đơn giản.
- Em làm sao làm được điều này?
Hà Vi mỉm cười chỉ tay xuống đất làm Thiếu Kiệt khó hiểu. Có việc gì thì cô cứ việc nói bây giờ lại chỉ tay xuống đất như thế làm hắn không biết ý định thật sự của Cô là gì.
- Ngộ nha hôm nay lại thần bí làm gì không phải điều gì bí mật em lại ra vẻ như thế làm gì?
Nghe Thiếu Kiệt nói như vậy Hà Vi che miệng cười nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu nói.
- Anh đấy đôi khi thì không ai đoán được anh. Giờ thì anh lại không đoán được em sao. Anh nên nhớ mình ít nhất cũng là người có quân hàm vậy mà cũng không biết được những thứ cần thiết thật là. Em sẽ không nói đến khi nào anh tự hiểu thì thôi.
Nhìn Hà Vi bước về phía khán đài gần đó ngồi xuống Thiếu Kiệt trong đầu đầy dấu chấm hỏi. Hắn đeo thẻ người thi đâu dù không biết ẩn ý của Hà Vi là gì nhưng cái hiện tại hắn cần tập trung là quan sát tình hình chuyển biến như thế nào trong lúc này.
- Thôi kệ em anh sẽ không hiểu được em làm dấu hiệu đó là gì giờ anh phải tập trung việc cần thiết của mình đây. Theo dõi những người đó thật sự có đúng là người của Mã Hóa Đăng không nếu phải anh phải sử dụng phương án dự phòng em phải thay anh lên đàm phán.
Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống cạnh Hà Vi ở khán đài gần đó vừa nói chỉ để mình cô nghe thấy. Cho dù có thể xung quanh đây không ai biết hắn nhưng việc này cũng không thể nào nói lớn tiếng được.
- Anh cứ yên tâm việc mấy người đó có phải là người của Mã Hóa Đằng hay không thì sẽ có người khác theo dõi và xác minh cho anh. Còn anh chỉ việc giống như người đến tham quan triển lãm giới thiệu game là được.
- Em thật là việc này em nói để cho người khác lo là lo làm sao được đâu phải chuyện của họ cơ chứ.
Ngay lúc này đây Thiếu Kiết nói chuyện với Hà Vi thì bên ban tổ chức một giọng nói phát ra từ những cái loa được trang bị khắp nơi lên tiếng nói.
“ Chào mừng các bạn đến với buổi triển lãm giới thiệu các trò chơi đã và đang ra mắt và sẽ có mặt trong thời gian sắp tới. Tại sân vận động quân khu Lưu Minh ngày hôm nay ”
Âm thanh này làm không ít mọi người dừng lại những việc đang làm mà hướng mắt về sân khấu chính còn Thiếu Kiệt thì đứng sững người lại bởi vì hắn đã hiểu hành động của Hà Vi và tại sao Hà Vi lại có được tin tức. Bởi vì đây thuộc về quân đội cho công ty VG thuê để làm sự kiện. Còn hắn và Hà Vi với cấp bật của mình có thể nói đây là sân nhà của họ.
Việc có người nhìn và xác minh đám người nước ngoài kia chắc chắn người của bên quân khu sẽ thay Hà Vi và Thiếu Kiệt làm rồi chuyển giao lại tin tức cần thiết cho hắn. Vậy thì việc hắn chỉ ngồi theo dõi toàn bộ những diễn biến của các trận đánh đúng nghĩa không bỏ sót một chi tiết nào trên màn hình của nhà phát hành.
Hà Vi nhìn Thiếu Kiệt cười cười vì cô biết Thiếu Kiệt đã nhận ra điều gì và sự ám chỉ của cô vừa rồi.
- Sao nào giờ thì anh chỉ ngồi xem giải đấu thôi. Việc chú ý đám người kia có người lo rồi như thế không phải khỏe hơn sao. Còn nếu anh muốn xuống đấu giải thì không nên đâu trước khi có được tin tức về họ tốt nhất anh đừng xuất hiện.
- Anh Kiệt đến kìa tụi bây!
Đám người Lý Bân dường như đang bàn bạc điều gì đó nghe thấy vậy cũng ngoái nhìn ra. Việc hiện tại đúng là Lý Bân đang lo Thiếu Kiệt không đến. Dù sao có Thiếu Kiệt dù hắn không làm gì thì sĩ khí của anh em trong nhóm cũng cao hơn.
Lý Bân thấy một đám đứng chết trân tại chỗ nhìn ra ngoài hắn bực mình nói.
- Còn đứng đây làm gì. Chạy qua bên đó đưa thẻ cho anh Kiệt đợi anh Kiệt xếp hàng như thế biết chừng nào vào.
Vừa nói Lý Bân vừa đưa chân lên định đá một cái thì bị Lâm Vũ vỗ một cái phía sau đầu.
- Mày mà cũng muốn sai tao. Đi thì cùng qua bên đó. Mẹ định lên mặt sao.
Lâm Vũ thấy Lý Bân lâu lâu thừa dịp hắn không để ý là lên mặt nên cũng không thua kém hắn. Cả hai nhanh chóng chạy lại nơi Thiếu Kiệt đang xếp hàng đưa cho hắn cái thẻ ra ngoài hướng về nơi của Thiếu Kiệt nhân viên thấy thế vốn định ngăn lại nhưng nhìn thấy trên thẻ in chữ Bang Chủ hắn nhanh chóng thu lại câu nói của mình.
Thiếu Kiệt cầm lấy bản tên nhìn cổng vào đang xếp hàng cũng không biết nên đi hướng nào. Người nhân viên thấy thế đến bên cạnh Thiếu Kiệt mở ra dây rào chắn xếp hàng nói.
- Anh cầm thẻ tuyển thủ nên có thể vào trước còn khách tham gia đại hội có thể xếp hàng sau.
Hà Vi với Thiếu Kiệt bây giờ mới bước ra khỏi hàng. Hắn được người nhân viên của công ty đứng đó mở ra một dây rào chắn khác đi vào bên trong sân thi đấu.
Thiếu Kiệt vừa bước qua khỏi cái hàng rào thì Lý Bân đã lên tiếng nói với hắn.
- Nãy giờ tưởng anh bận việc gì không đến được. Nhưng giờ đến rồi thì tốt hơn mọi người đang bàn bạc phân bổ lại chiến thuật lần cuối.
- Hôm nay nếu anh không đến bọn mày cứ theo những gì đã bố cục mấy ngày nay vẫn thắng. Bên kia hôm nay bang chủ phó bang cũng không đến đâu.
Lâm Vũ và Lý Bân nghe nói như thế cũng ngạc nhiên nhìn Thiếu Kiệt. họ đến sớm để quan sát xem nhóm người kia thuộc bang hội nào đến giờ vẫn chưa thấy gì. Thiếu Kiệt chỉ vừa mới đến lại biết đám người kia sẽ không đến được. Việc này nằm ngoài khả năng hiểu biết tại sao hắn lại có tin tức trước cả những người của Lý Bân.
- Việc này sao em không nhận được tin tức gì hết thế? Bọn chúng sao lại không đến? hay là bọn nó biết bị đối phó nên tìm đường chạy trước?
- Mày thì chỉ được cái nói. Mới đây anh với nó đánh trên đường đi. Nên hiện tại ở đây cũng chỉ còn lại vài người của bên ngành cảnh sát đang ở lại với nhiệm vụ bảo vệ trật tự thôi,
Lý Bân với Lâm Vũ cũng bực tức vì không bọn hắn chuẩn bị anh em để có gì còn tẩn cho đám kia một trận không ngờ hiện tại lại bị Thiếu Kiệt ra tay trước.
- Bó tay thật bọn này nó lại cả gan chặn đường anh Kiệt. Mẹ nó không bị cảnh sát bắt thì ông đây cho nó một trận.
Lý Bân hùng hổ nói ra như việc này trong tầm tay của hắn Thiếu Kiệt nhìn hắn lắc đầu nói.
- Được cái miệng cọp gan sứa. Mày đấy lo cho xong vụ này đi. Anh hôm nay sẽ đứng bên ngoài chỉ đạo thôi không tham gia đánh cùng anh em đâu.
Thiếu Kiệt làm ra quyết định làm cho Lâm Vũ với Lý Bân. Khá bất ngờ trước quyết định này của Thiếu Kiệt Lâm Vũ cũng lên tiếng thắc mắc.
- Sao được anh đến rồi sao lại không tham gia? Không phải anh nhắm vào vụ việc này sao?
- Cái đó là đúng nhưng mà cũng tùy trường hợp hiện tại anh chỉ đứng xem mọi người đánh bởi vì anh còn phải chú ý việc mà mấy chú không làm được. Giờ nếu anh tập trung vào đánh giải thì mấy chú làm việc này chắc hay là anh vào đánh giải hai đứa đứng ngoài nhìn giúp anh.
Nói lời vui đùa cùng với hai người Thiếu Kiệt biết hai đứa này sẽ né việc nặng tìm việc nhẹ làm dù sao thì hai đứa cũng không biết công việc của Thiếu Kiệt là gì.
- Thôi để em đi đánh giải hay hơn. Vậy thì bọn em sẽ áp dụng chiến thuật thường thấy. Đối thủ giờ cũng không còn thì việc này chắc sẽ dễ dàng hơn.
- Ừ xem liệu mà đem cúp về anh còn phải dành nó cho trường để gỡ tội trốn học cho mấy đứa đấy. Đừng có mà không được cúp thì cũng khó được xóa tội việc cúp học tập thể đó.
Hà Vi bây giờ mới nói nhỏ vào tai Thiếu Kiệt.
- Ở đây hình như có không ít người nước ngoài. Có thể là người của bên kia anh xem thế nào. Việc lộ mặt để thương thảo nghiệp vụ với lại công ty VG có thể tiến hành hay không.
Thiếu Kiệt nghe thế cũng cau mày. Hắn không biết những người Hà Vi nói là ai nhưng nếu thật sự là người của công ty tencent thì đúng là kế hoạch của hắn sắp đặt đều là công cốc.
- Được rồi để anh xem xem đối phương là ai rồi mới có thể tính tiếp những người đó là người nào em có thể chỉ cho anh thấy là được.
Nếu như đã có người nằm trong sự nghi ngờ của Hà Vi vậy thì những người đó chắc chắn bất thường. Thiếu Kiệt cũng muốn biết những người đó là người như thế nào.
- Góc mười một giờ hướng của em nhìn qua anh sẽ thấy một quán cà phê trong đó có vài người ở cái bàn gần phía ngoài có năm người đang ngồi uống nước đấy. Họ là người nước ngoài.
Thiếu Kiệt theo sự hướng dẫn của Hà Vi nhìn lướt qua bên đó. Vốn cùng là người châu á với nhau việc nhận biết chỉ qua màu da và âm thanh giọng nói. Giờ Thiếu Kiệt nhìn từ khá xa không thể thấy được màu da và khuôn mặt nếu nói người nước ngoài nào cũng to cao để nhận biết thì lúc này chắc chắn sẽ không có người nào được liệt kê vào danh sách đó.
Nhìn qua cái bàn mà Hà Vi đã nói Thiếu Kiệt cũng không hiểu cùng bước vào đây chung với hắn. Nhưng Hà Vi lại nhận ra được những người này còn hắn thì không việc này khá là lạ.
- Ừ anh thấy những người đó rồi. Nhưng sao em dám chắc họ là người nước ngoài thế. Trong khi đó em cũng giống như anh vừa mới đến đây không lâu?
Hà Vi lúc này lấy trong tay mình ra một tờ giấy vừa đủ đưa cho Thiếu Kiệt. Nhìn mẫu giấy trong tay cô Thiếu Kiệt cũng không hiểu nó có từ đâu. Bởi vì nó chẳng khác gì tờ rơi được phát trong triển lãm game.
Cầm lấy tờ giấy Thiếu Kiệt mới phát hiện ra một điều khá thú vị bởi trên nó được ghi một dòng chữ vừa đủ cho một khoản trăng của tờ rơi. Nội dung nói rõ ở cái bàn đó có người nước ngoài rất đơn giản.
- Em làm sao làm được điều này?
Hà Vi mỉm cười chỉ tay xuống đất làm Thiếu Kiệt khó hiểu. Có việc gì thì cô cứ việc nói bây giờ lại chỉ tay xuống đất như thế làm hắn không biết ý định thật sự của Cô là gì.
- Ngộ nha hôm nay lại thần bí làm gì không phải điều gì bí mật em lại ra vẻ như thế làm gì?
Nghe Thiếu Kiệt nói như vậy Hà Vi che miệng cười nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu nói.
- Anh đấy đôi khi thì không ai đoán được anh. Giờ thì anh lại không đoán được em sao. Anh nên nhớ mình ít nhất cũng là người có quân hàm vậy mà cũng không biết được những thứ cần thiết thật là. Em sẽ không nói đến khi nào anh tự hiểu thì thôi.
Nhìn Hà Vi bước về phía khán đài gần đó ngồi xuống Thiếu Kiệt trong đầu đầy dấu chấm hỏi. Hắn đeo thẻ người thi đâu dù không biết ẩn ý của Hà Vi là gì nhưng cái hiện tại hắn cần tập trung là quan sát tình hình chuyển biến như thế nào trong lúc này.
- Thôi kệ em anh sẽ không hiểu được em làm dấu hiệu đó là gì giờ anh phải tập trung việc cần thiết của mình đây. Theo dõi những người đó thật sự có đúng là người của Mã Hóa Đăng không nếu phải anh phải sử dụng phương án dự phòng em phải thay anh lên đàm phán.
Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống cạnh Hà Vi ở khán đài gần đó vừa nói chỉ để mình cô nghe thấy. Cho dù có thể xung quanh đây không ai biết hắn nhưng việc này cũng không thể nào nói lớn tiếng được.
- Anh cứ yên tâm việc mấy người đó có phải là người của Mã Hóa Đằng hay không thì sẽ có người khác theo dõi và xác minh cho anh. Còn anh chỉ việc giống như người đến tham quan triển lãm giới thiệu game là được.
- Em thật là việc này em nói để cho người khác lo là lo làm sao được đâu phải chuyện của họ cơ chứ.
Ngay lúc này đây Thiếu Kiết nói chuyện với Hà Vi thì bên ban tổ chức một giọng nói phát ra từ những cái loa được trang bị khắp nơi lên tiếng nói.
“ Chào mừng các bạn đến với buổi triển lãm giới thiệu các trò chơi đã và đang ra mắt và sẽ có mặt trong thời gian sắp tới. Tại sân vận động quân khu Lưu Minh ngày hôm nay ”
Âm thanh này làm không ít mọi người dừng lại những việc đang làm mà hướng mắt về sân khấu chính còn Thiếu Kiệt thì đứng sững người lại bởi vì hắn đã hiểu hành động của Hà Vi và tại sao Hà Vi lại có được tin tức. Bởi vì đây thuộc về quân đội cho công ty VG thuê để làm sự kiện. Còn hắn và Hà Vi với cấp bật của mình có thể nói đây là sân nhà của họ.
Việc có người nhìn và xác minh đám người nước ngoài kia chắc chắn người của bên quân khu sẽ thay Hà Vi và Thiếu Kiệt làm rồi chuyển giao lại tin tức cần thiết cho hắn. Vậy thì việc hắn chỉ ngồi theo dõi toàn bộ những diễn biến của các trận đánh đúng nghĩa không bỏ sót một chi tiết nào trên màn hình của nhà phát hành.
Hà Vi nhìn Thiếu Kiệt cười cười vì cô biết Thiếu Kiệt đã nhận ra điều gì và sự ám chỉ của cô vừa rồi.
- Sao nào giờ thì anh chỉ ngồi xem giải đấu thôi. Việc chú ý đám người kia có người lo rồi như thế không phải khỏe hơn sao. Còn nếu anh muốn xuống đấu giải thì không nên đâu trước khi có được tin tức về họ tốt nhất anh đừng xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.