Chương 788: Sắp xếp trước khi lên đường
Diệt Thiên
29/11/2018
Thiếu Kiệt bây giờ thấy ý kiến của Ngọc Nhi cũng không tệ lắm. Hắn gật
đầu nếu với lý do đầu tư kiếm lời hắn cũng không cần tốn qua nhiều tiền
lại nằm trong mức cho phép có thể không làm những người như Hà Thúc chú
ý.
- Vấn đề này được đấy. Em xem công ty viễn thông quân đội nào nằm trong phạm vi cho phép tiến hành lấy mẫu báo cáo thông tin đi. Trong thời gian anh đi nói với mấy người tymothy hạn chế hoặc dừng lại một số hoạt động cho phép họ nghỉ ngơi du lịch gì đó nếu họ thích. Chi phí chúng ta sẽ chi trả nhưng trong phạm vi cho phép.
Đưa ra kết luận cho Ngọc Nhi Thiếu Kiệt cũng không quên để cho mấy người tymothy giải trí cần thiết. Hắn thấy hiện tại khu vực của Tymothy chịu áp lực lớn nhất. Họ căng thẳng nhiều hơn những phần còn lại. Tiền tuy kiếm được nhiều nhưng cũng phải vui chơi giải trí nếu không đám người Tymothy sau này cũng chán.
- Vâng! Còn về việc cải tạo văn phòng của nhóm người Tymothy có đầy đủ tiện nghi đã được báo giá tính toán chi phí em thấy anh tạo ra một môi trường làm việc như thế cũng thấy rất thú vị không biết những công ty mặt ngoài nên làm như thế hay không.
Ngọc Nhi sau khi được Thiếu Kiệt cho cô kiến trúc lại toàn bộ tầng hầm đầy đủ các khuôn viên giải trí và phòng nghỉ ngơi của nhân viên Vô Ảnh cảm thấy khá tốt môi trường làm việc cũng không gò bó như những nơi khác. Cô muốn áp dụng những thứ đó vào các công ty con mấy người khác cho cân đối các mặt.
- Được. Nhưng phải xem xét độ phù hợp ra sao đối với công ty vận chuyển hàng hóa thì em cần để cho nhân viên đãi ngộ thích hợp theo từng điều kiện. Họ là những nhân viên có thể dể dàng thay đổi công việc mình nhất
- Em biết rồi việc này để em xem xét tăng đãi ngộ về các vấn đề khác chứ như hiện tại thì đồng bộ tiền lương với hóa đơn của mỗi công ty đều ở mức ngang nhau nên muốn tăng quyền lợi để giữ chân nhân viên phải theo một chiều hướng có lới mới đem lại kết quả tốt nhất.
Ngọc Nhi nói ra suy nghĩ của mình trong việc này vấn đề Thiếu Kiệt muốn cô dù ra lệnh thực hiện nhưng nó lại đi ngược với hiệu quả vốn có thì không đạt được như ý Thiếu Kiệt cần.
- Giờ em cứ để mọi người lấy ý kiến nhân viên muốn gì. Đưa cho từng người lấy bảng ý kiến. Đích thân em đi thu về những ý kiến đó lọc ra. Đừng để bên dưới cứ đề xuất không được. Họ đề xuất chỉ chọn ra cái nào thấy thích hợp còn những cái sợ rằng sẽ bị mắng thì im đi như vậy thì lấy ý kiến cũng như không nên việc này đích thân em phải đi. Chỉ cần tập trung trước giờ làm bảo nhân viên điền ý kiến trong vòng một giờ rồi nộp lại đây vốn là quyền lợi của họ ai không mất quyền lợi thì tự chịu.
Thiếu Kiệt để cho Ngọc Nhi tự mình đi làm việc này vì hắn thấy như thế mới biết được nhân viên bên dưới tầng thấp nhất cần điều gì chứ không phải đám người Tô Thanh, Lê Hiếu, Trịnh Chi cần. Nếu giao cho họ thì chắc sẽ có kết quả nhưng kết quả chính xác không thì cần phải xem xét lại.
- Xem ra chỉ có như thế mới tổng hợp được ý kiến nhân viên của mình tạo thành một hồ sơ xem xét điều kiện phù hợp nhất.
- Ừ em cứ thống kê ý kiến nào nhiều nhất thì thực hiện còn những cái tiếp theo thì đưa vào triển khai từ từ. Nếu thấy cái nào phù hợp với điều kiện cần thiết thì triển khai luôn đừng lúc nào cũng chờ đợi rồi xem xét thủ tục dài dòng tốn thời gian của mình với cả người bên dưới.
Thiếu Kiệt hắn thật sự không muốn để Ngọc Nhi mất quá nhiều thời gian dù để cô tự thân đi làm việc này nhưng nếu cứ xem xét thống kê rồi lên lịch ngày triển khai kế hoạch cũng mất khá nhiều thời gian của Ngọc Nhi, Việc này Thiếu Kiệt thật sự thấy không nên làm như những công ty bình thường vốn có.
- Được rồi em sẽ đi làm việc này bảo đảm xong việc trong thời gian sớm nhất.
Ngọc Nhi nhìn Thiếu Kiệt cười cười đáp lại hắn. Cô cũng hiểu Thiếu Kiệt không phải người muốn rườm rà mất thời gian vào những việc giấy tờ trừ khi việc đó bất khả kháng. Những cách thức của Thiếu Kiệt phải nói là vừa trực tiếp vừa có thể nâng cao hiệu suất làm việc lên gấp nhiều lần, hơn nữa còn có thể bỏ qua các bước trung gian thường thấy.
- Thôi việc này em bàn bạc với lại Hà Vi rồi chia công việc cho cô ấy làm với. Để Hà Vi ở nhà không hoặc thay anh đi học cũng không phải các thức có thể tiêu khiển.
Thiếu Kiệt suy nghĩ điều gì đó rồi nói với Ngọc Nhi hắn thấy nếu để cho Ngọc Nhi làm hết mọi việc còn Hà Vi thì chỉ thay hắn làm những công việc hàng ngày. Hết đi học lại về nhà xung quanh chỉ mấy người Vô Ảnh cũng không hợp lý lắm. Như thế thì Hà Vi chắc sẽ buồn chán không ít. Có Thiếu Kiệt cô còn đi ra đi vào lâu lâu lại gọi hắn cùng xem phim hoặc bàn luận một vấn đề nào đó. Còn hắn đi rồi Hà Vi cũng chỉ làm bổn phận giả làm Thiếu Kiệt của mình sẽ rất chán.
Để cho Hà Vi có một công việc nào đó có thể sử dụng dưới tên Thiếu Kiệt thì chỉ có những việc này mọi người sẽ tưởng cô chính là Thiếu Kiệt. Thực thi hình thức để xuất hiện trước mặt người khác và sẻ không ai nghi ngờ điều gì.
- Như thế cũng tốt. Hà Vi xuất hiện dưới danh nghĩa của anh làm những việc lặt vặt sẽ không ai chú ý nhiều đến sự bất thường của anh. Nhưng liệu họ không thấy Hà Vi có nghi ngờ không Thiếu Kiệt.
- Cô nương ơi đừng đùa với anh chứ. Hà Vi vốn ở trong quân đội trước giờ không xuất hiện ở bên ngoài. Dù cho Hà Vi không xuất hiện nhưng họ vẫn có thể cho rằng cô chạy về với Hà Thúc vài ngày. Em nghĩ xem nơi ở của Hà Vi có phần đặc thù. Ai sẽ đi thắc mắc nếu không thấy Hà Vi ở bên cạnh anh chứ.
Thiếu Kiệt phân tích rõ cho Ngọc Nhi nghe về thân phân Hà Vi mới đâu hắn cũng thấy không có nhiều khả năng cho việc này, Nhưng càng xuy xét mọi mặt hắn lại càng thấy Hà Vi nếu giả làm hắn dường như không người nào có thể thắc mắc được rằng cô ở đâu.
Họ cũng không khờ dại đến mức tìm kiếm cô ở quân khu của Hà Thúc hay những nơi họ dường như không đến được đó.
- Xem ra Hà Vi có một tiêu chuẩn thích hợp lúc này, nếu những thứ khá không nói nhưng với điều kiện của Hà Vi thì đúng thật anh có lợi thế che dấu được rất tốt.
Thiếu Kiệt bây giờ chỉ cười nói với Ngọc Nhi.
- Anh quen biết các em không phải thứ lợi thế của mọi người. Nếu các em không khác gì người bình thường anh cũng có thể làm được. Anh không tin thế giới này có thứ qua được tiền. Sẽ đúng nếu thời phong kiến có thể anh chắc không làm được nhưng bây giờ mọi thứ đều phải cần tiền. Có tiền sẽ làm ra được nhiều thứ từ nó.
Ngọc Nhi bây giờ cũng nhíu mày. Thiếu Kiệt nói như thế cô cảm thấy không xa lạ gì nhưng quá chú trọng vào tiền bạc như thế Ngọc Nhi dường như thấy được một mặt khác của Thiếu Kiệt.
- Anh đôi khi đứng có cố chấp như vậy được không em biết điều anh nói không phải không đúng nhưng có những thứ vẫn không mua được bằng tiền. Như bọn em yêu anh có cần đến tiền của anh đâu. Chúng em đều có tiền vốn cần thiết của mình. Nhã Oanh cũng vậy em cũng thế kể cả Hà Vi không phải sao.
Thiếu Kiệt lúc này chỉ cười mếu hắn có thể nói rằng hắn không thay đổi hắn không biết trước được mười năm sắp tới chuyển biến xã hội như thế nào thì hắn sẽ chìm trong một đống không lối thoát và khi đó hắn nhận ra được rằng tiền trong xã hội mới chính là mọi mặt của cuộc sống.
- Thôi đi cô nương anh đã nói nếu rồi. Nếu em cùng với mọi người đều giống mọi người thì sẽ nghĩ những chuyện này sẽ khác. Em cứ đi hỏi những người khác đi rồi biết có yêu thương, muốn tiến tới thì cũng phải cần tiền tổ chức tiệc cưới. Gặp nhà bình thường dể chịu thì không sao. Gặp bố mẹ nàng dâu đòi thách cưới bằng tiền nữa thì tình yêu đó đến đâu. Chứ em nghĩ khi không đem con gái nhà người ta về làm vợ mình người ta chịu chắc.
Ngọc Nhi lúc này đỏ mặt lên dù cô biết điều Thiếu Kiệt muốn nói như thế nào nhưng đem việc cưới hỏi để làm ví dụ cô vẫn là con gái nên có chút ngại.
- Được rồi. Em biết không nói lại anh. Chưa biết chừng đôi khi cá chết anh lại có thể nói thành cá sống đấy. Để em sắp xếp lại mọi thứ rồi nói với Hà Vi, Những việc vừa rồi anh nói với em.
- Ừ nhớ để cho đám người Tymothy ngưng lại mọi việc đợi khi nào chúng ta có được thứ mình cần rồi tiếp tục.
Thiếu Kiệt cũng không quên nhắc nhở Ngọc Nhi sợ rằng cô sẽ quên.Trong khi đó Ngọc Nhi đâu đến mức quên trước quên sau như thế nên bất bình nói.
- Biết rồi không cần anh nhắc nhở đâu. Em biết cái nào nên ghi nhờ để làm việc không cần anh nhắc. Anh đi lo tập bắn súng ông của anh đi em không cần nhắc.
- Chỉ nhắc chút xíu thôi có việc gì đâu. Em đi ra ngoài nhờ gọi Blake với Jackson và đây luôn giúp anh nhé. Xem ra mấy ngày nay anh sẽ ở đây luôn. Như thế sẽ tiện cho việc huấn luyện thời gian mấy ngày nay.
Thiếu Kiệt đợi cho Ngọc Nhi đi ra khỏi phòng tập bắn súng một mình hắn ngồi xuống cái bàn ngay gần chỗ mình trầm mặc một lúc. Trong lòng hắn suy nghĩ về những vấn đề Ngọc Nhi vừa nói rồi rồi thầm nhủ.
“ Xem ra nên lựa chọn một công ty viễn thông là điều bất khả kháng. Trước đây không nghĩ tới yêu cầu cao như thế này. Cần tốn một chút công sức rồi. Đám người Hà Thúc bên kia chắc chắn sẽ không muốn mình mò vào vấn đề mạng viễn thông quân đội một cách đơn giản đâu.”
Thừa hiểu rằng mặt bằng viễn thông của Quân đội Thiếu Kiệt hắn muốn nhúng tay vào chắc chắn sẽ gây ra một chút khó khăn. Bởi vì những thứ này thường đi kèm với một số điều kiện của quân đội người ngoài thật sự không thể biết.
- Vấn đề này được đấy. Em xem công ty viễn thông quân đội nào nằm trong phạm vi cho phép tiến hành lấy mẫu báo cáo thông tin đi. Trong thời gian anh đi nói với mấy người tymothy hạn chế hoặc dừng lại một số hoạt động cho phép họ nghỉ ngơi du lịch gì đó nếu họ thích. Chi phí chúng ta sẽ chi trả nhưng trong phạm vi cho phép.
Đưa ra kết luận cho Ngọc Nhi Thiếu Kiệt cũng không quên để cho mấy người tymothy giải trí cần thiết. Hắn thấy hiện tại khu vực của Tymothy chịu áp lực lớn nhất. Họ căng thẳng nhiều hơn những phần còn lại. Tiền tuy kiếm được nhiều nhưng cũng phải vui chơi giải trí nếu không đám người Tymothy sau này cũng chán.
- Vâng! Còn về việc cải tạo văn phòng của nhóm người Tymothy có đầy đủ tiện nghi đã được báo giá tính toán chi phí em thấy anh tạo ra một môi trường làm việc như thế cũng thấy rất thú vị không biết những công ty mặt ngoài nên làm như thế hay không.
Ngọc Nhi sau khi được Thiếu Kiệt cho cô kiến trúc lại toàn bộ tầng hầm đầy đủ các khuôn viên giải trí và phòng nghỉ ngơi của nhân viên Vô Ảnh cảm thấy khá tốt môi trường làm việc cũng không gò bó như những nơi khác. Cô muốn áp dụng những thứ đó vào các công ty con mấy người khác cho cân đối các mặt.
- Được. Nhưng phải xem xét độ phù hợp ra sao đối với công ty vận chuyển hàng hóa thì em cần để cho nhân viên đãi ngộ thích hợp theo từng điều kiện. Họ là những nhân viên có thể dể dàng thay đổi công việc mình nhất
- Em biết rồi việc này để em xem xét tăng đãi ngộ về các vấn đề khác chứ như hiện tại thì đồng bộ tiền lương với hóa đơn của mỗi công ty đều ở mức ngang nhau nên muốn tăng quyền lợi để giữ chân nhân viên phải theo một chiều hướng có lới mới đem lại kết quả tốt nhất.
Ngọc Nhi nói ra suy nghĩ của mình trong việc này vấn đề Thiếu Kiệt muốn cô dù ra lệnh thực hiện nhưng nó lại đi ngược với hiệu quả vốn có thì không đạt được như ý Thiếu Kiệt cần.
- Giờ em cứ để mọi người lấy ý kiến nhân viên muốn gì. Đưa cho từng người lấy bảng ý kiến. Đích thân em đi thu về những ý kiến đó lọc ra. Đừng để bên dưới cứ đề xuất không được. Họ đề xuất chỉ chọn ra cái nào thấy thích hợp còn những cái sợ rằng sẽ bị mắng thì im đi như vậy thì lấy ý kiến cũng như không nên việc này đích thân em phải đi. Chỉ cần tập trung trước giờ làm bảo nhân viên điền ý kiến trong vòng một giờ rồi nộp lại đây vốn là quyền lợi của họ ai không mất quyền lợi thì tự chịu.
Thiếu Kiệt để cho Ngọc Nhi tự mình đi làm việc này vì hắn thấy như thế mới biết được nhân viên bên dưới tầng thấp nhất cần điều gì chứ không phải đám người Tô Thanh, Lê Hiếu, Trịnh Chi cần. Nếu giao cho họ thì chắc sẽ có kết quả nhưng kết quả chính xác không thì cần phải xem xét lại.
- Xem ra chỉ có như thế mới tổng hợp được ý kiến nhân viên của mình tạo thành một hồ sơ xem xét điều kiện phù hợp nhất.
- Ừ em cứ thống kê ý kiến nào nhiều nhất thì thực hiện còn những cái tiếp theo thì đưa vào triển khai từ từ. Nếu thấy cái nào phù hợp với điều kiện cần thiết thì triển khai luôn đừng lúc nào cũng chờ đợi rồi xem xét thủ tục dài dòng tốn thời gian của mình với cả người bên dưới.
Thiếu Kiệt hắn thật sự không muốn để Ngọc Nhi mất quá nhiều thời gian dù để cô tự thân đi làm việc này nhưng nếu cứ xem xét thống kê rồi lên lịch ngày triển khai kế hoạch cũng mất khá nhiều thời gian của Ngọc Nhi, Việc này Thiếu Kiệt thật sự thấy không nên làm như những công ty bình thường vốn có.
- Được rồi em sẽ đi làm việc này bảo đảm xong việc trong thời gian sớm nhất.
Ngọc Nhi nhìn Thiếu Kiệt cười cười đáp lại hắn. Cô cũng hiểu Thiếu Kiệt không phải người muốn rườm rà mất thời gian vào những việc giấy tờ trừ khi việc đó bất khả kháng. Những cách thức của Thiếu Kiệt phải nói là vừa trực tiếp vừa có thể nâng cao hiệu suất làm việc lên gấp nhiều lần, hơn nữa còn có thể bỏ qua các bước trung gian thường thấy.
- Thôi việc này em bàn bạc với lại Hà Vi rồi chia công việc cho cô ấy làm với. Để Hà Vi ở nhà không hoặc thay anh đi học cũng không phải các thức có thể tiêu khiển.
Thiếu Kiệt suy nghĩ điều gì đó rồi nói với Ngọc Nhi hắn thấy nếu để cho Ngọc Nhi làm hết mọi việc còn Hà Vi thì chỉ thay hắn làm những công việc hàng ngày. Hết đi học lại về nhà xung quanh chỉ mấy người Vô Ảnh cũng không hợp lý lắm. Như thế thì Hà Vi chắc sẽ buồn chán không ít. Có Thiếu Kiệt cô còn đi ra đi vào lâu lâu lại gọi hắn cùng xem phim hoặc bàn luận một vấn đề nào đó. Còn hắn đi rồi Hà Vi cũng chỉ làm bổn phận giả làm Thiếu Kiệt của mình sẽ rất chán.
Để cho Hà Vi có một công việc nào đó có thể sử dụng dưới tên Thiếu Kiệt thì chỉ có những việc này mọi người sẽ tưởng cô chính là Thiếu Kiệt. Thực thi hình thức để xuất hiện trước mặt người khác và sẻ không ai nghi ngờ điều gì.
- Như thế cũng tốt. Hà Vi xuất hiện dưới danh nghĩa của anh làm những việc lặt vặt sẽ không ai chú ý nhiều đến sự bất thường của anh. Nhưng liệu họ không thấy Hà Vi có nghi ngờ không Thiếu Kiệt.
- Cô nương ơi đừng đùa với anh chứ. Hà Vi vốn ở trong quân đội trước giờ không xuất hiện ở bên ngoài. Dù cho Hà Vi không xuất hiện nhưng họ vẫn có thể cho rằng cô chạy về với Hà Thúc vài ngày. Em nghĩ xem nơi ở của Hà Vi có phần đặc thù. Ai sẽ đi thắc mắc nếu không thấy Hà Vi ở bên cạnh anh chứ.
Thiếu Kiệt phân tích rõ cho Ngọc Nhi nghe về thân phân Hà Vi mới đâu hắn cũng thấy không có nhiều khả năng cho việc này, Nhưng càng xuy xét mọi mặt hắn lại càng thấy Hà Vi nếu giả làm hắn dường như không người nào có thể thắc mắc được rằng cô ở đâu.
Họ cũng không khờ dại đến mức tìm kiếm cô ở quân khu của Hà Thúc hay những nơi họ dường như không đến được đó.
- Xem ra Hà Vi có một tiêu chuẩn thích hợp lúc này, nếu những thứ khá không nói nhưng với điều kiện của Hà Vi thì đúng thật anh có lợi thế che dấu được rất tốt.
Thiếu Kiệt bây giờ chỉ cười nói với Ngọc Nhi.
- Anh quen biết các em không phải thứ lợi thế của mọi người. Nếu các em không khác gì người bình thường anh cũng có thể làm được. Anh không tin thế giới này có thứ qua được tiền. Sẽ đúng nếu thời phong kiến có thể anh chắc không làm được nhưng bây giờ mọi thứ đều phải cần tiền. Có tiền sẽ làm ra được nhiều thứ từ nó.
Ngọc Nhi bây giờ cũng nhíu mày. Thiếu Kiệt nói như thế cô cảm thấy không xa lạ gì nhưng quá chú trọng vào tiền bạc như thế Ngọc Nhi dường như thấy được một mặt khác của Thiếu Kiệt.
- Anh đôi khi đứng có cố chấp như vậy được không em biết điều anh nói không phải không đúng nhưng có những thứ vẫn không mua được bằng tiền. Như bọn em yêu anh có cần đến tiền của anh đâu. Chúng em đều có tiền vốn cần thiết của mình. Nhã Oanh cũng vậy em cũng thế kể cả Hà Vi không phải sao.
Thiếu Kiệt lúc này chỉ cười mếu hắn có thể nói rằng hắn không thay đổi hắn không biết trước được mười năm sắp tới chuyển biến xã hội như thế nào thì hắn sẽ chìm trong một đống không lối thoát và khi đó hắn nhận ra được rằng tiền trong xã hội mới chính là mọi mặt của cuộc sống.
- Thôi đi cô nương anh đã nói nếu rồi. Nếu em cùng với mọi người đều giống mọi người thì sẽ nghĩ những chuyện này sẽ khác. Em cứ đi hỏi những người khác đi rồi biết có yêu thương, muốn tiến tới thì cũng phải cần tiền tổ chức tiệc cưới. Gặp nhà bình thường dể chịu thì không sao. Gặp bố mẹ nàng dâu đòi thách cưới bằng tiền nữa thì tình yêu đó đến đâu. Chứ em nghĩ khi không đem con gái nhà người ta về làm vợ mình người ta chịu chắc.
Ngọc Nhi lúc này đỏ mặt lên dù cô biết điều Thiếu Kiệt muốn nói như thế nào nhưng đem việc cưới hỏi để làm ví dụ cô vẫn là con gái nên có chút ngại.
- Được rồi. Em biết không nói lại anh. Chưa biết chừng đôi khi cá chết anh lại có thể nói thành cá sống đấy. Để em sắp xếp lại mọi thứ rồi nói với Hà Vi, Những việc vừa rồi anh nói với em.
- Ừ nhớ để cho đám người Tymothy ngưng lại mọi việc đợi khi nào chúng ta có được thứ mình cần rồi tiếp tục.
Thiếu Kiệt cũng không quên nhắc nhở Ngọc Nhi sợ rằng cô sẽ quên.Trong khi đó Ngọc Nhi đâu đến mức quên trước quên sau như thế nên bất bình nói.
- Biết rồi không cần anh nhắc nhở đâu. Em biết cái nào nên ghi nhờ để làm việc không cần anh nhắc. Anh đi lo tập bắn súng ông của anh đi em không cần nhắc.
- Chỉ nhắc chút xíu thôi có việc gì đâu. Em đi ra ngoài nhờ gọi Blake với Jackson và đây luôn giúp anh nhé. Xem ra mấy ngày nay anh sẽ ở đây luôn. Như thế sẽ tiện cho việc huấn luyện thời gian mấy ngày nay.
Thiếu Kiệt đợi cho Ngọc Nhi đi ra khỏi phòng tập bắn súng một mình hắn ngồi xuống cái bàn ngay gần chỗ mình trầm mặc một lúc. Trong lòng hắn suy nghĩ về những vấn đề Ngọc Nhi vừa nói rồi rồi thầm nhủ.
“ Xem ra nên lựa chọn một công ty viễn thông là điều bất khả kháng. Trước đây không nghĩ tới yêu cầu cao như thế này. Cần tốn một chút công sức rồi. Đám người Hà Thúc bên kia chắc chắn sẽ không muốn mình mò vào vấn đề mạng viễn thông quân đội một cách đơn giản đâu.”
Thừa hiểu rằng mặt bằng viễn thông của Quân đội Thiếu Kiệt hắn muốn nhúng tay vào chắc chắn sẽ gây ra một chút khó khăn. Bởi vì những thứ này thường đi kèm với một số điều kiện của quân đội người ngoài thật sự không thể biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.