Chương 570: Sự sụp đổ đầu tiên
Diệt Thiên
22/11/2018
Ngô Nam thấy tình thế không ổn định vùng chạy thì một người phía trước xuất hiện đạp hắn một cái súng lên nóng nhắm thẳng vào đầu. Người phía sau hắn cầm ra một cái khăn chụp vào mặt hắn rồi nhanh chóng đẩy hắn lên xe đóng cửa xe lại.
Chiếc xe taxi chỉ có tài xế có thể thấy được qua tay lái vô lăng ở phía sau không thấy được người vì Ngô Long bị đặt nằm trên sàn xe. Nhóm người ở một bên cũng nhường ra một lối đi, cho chiếc xe taxi chạy qua.
Xe chỉ chạy cách đo vài con phố thời gian chưa tới năm phút dừng lại bên một con đường vắng. Một chiếc xe bán tải đã được đậu sẵn chờ đợi ở nơi đó Ngô Long bị lôi ra khỏi xe taxi chuyển qua xe tải. Dường như công việc này đối với những người kia rất thuần thục.
Ngô Long bị trói lại bằng dây trói thêm vào đó là cả cái còng tay và còng chân của cảnh sát. Nhưng thứ này nhìn qua thì có thể nghĩ đây là một nhóm người nào đó có cảnh sát tham dự vào nhưng những chiếc còng này thật sự mua không khó. Dù nó là đồ chuyên dụng nhưng đám người này hoàn toàn có thể tự trang bị.
Chiếc xe taxi cũng bị để ở đó. Người tài xế cũng lên trên xe tải đi cùng với nhóm người của mình. Bây giờ sau một lúc đôi co với tài xế của Ngô Long. Hiện trường đươc giải quyết không để ảnh hưởng giao thông. Người bị té xe kia chỉ bị ngất một chút rồi tỉnh. Những người xung quanh cũng giải tán.
Tài xế quay lại xe không thấy Ngô Long cũng trầm mặc. Chạy xe cho Ngô Long nhiều như thế này hắn hiểu Ngô Long rất ghét bị lôi vào những chuyện như thế này. Vốn cứ tưởng thấy mất thời gian nên Ngô Long gọi taxi đi về. Nên người tài xế cũng không lo lắng lắm.
Mọi chuyện diễn ra cực kỳ nhanh chóng. Tài xế lái xe của mình về nhà. Dù sao Ngô Long nếu có về nhà thì hắn cũng tiện cho việc ăn nói.
Trong Ngô gia hiện tại bề bộn nhiều thứ không ai nghĩ rằng Ngô Nam được dặn ngay từ đầu lại làm ra việc như thế này. Ngô Minh ngồi trên ghế bực tức đập vỡ cả đám tách trà.
Ngô Kỳ và Diệp Nhi cũng không dám lên tiếng trong nhà hiện tại chỉ thiếu mỗi Ngô Long và cái người đang được đặt ảnh trên bàn thờ. Ngô Minh lúc này mới lên tiếng nói với hai người.
- Thằng Ngô Long đâu giờ này đi đâu. Biết nhà đang có chuyện mà sao nó không về nhà.
Diệp Nhi biết Ngô Minh nóng giận nên cũng vội lên tiếng đáp lại lới hắn.
- Con có gọi điện cho Ngô Long rồi nó nói sẽ về ngay. Bố nó cũng gọi hối thúc chắc đang trên đường về nhà đấy bố. Kìa xe của về tới cổng rồi kia.
Vì phòng của Ngô Minh có cửa sổ nhìn ra được cửa trước nên Diệp Nhi thấy được xe của Ngô Long chạy vào trong cửa cũng lên tiếng nói với Ngô Minh. Ngô Kỳ lúc này mới thở nhẹ một hơi. Hắn thấy nếu mà Ngô Long còn bắt Ngô Minh đợi chờ nữa thì dù cho có thường hắn cỡ nào Diệp Nhi cũng không thể nào bênh vực được.
- Con với chả cái tối ngày đi ra ngoài đường! Trong nhà có chuyện thì không lo. Lo việc gì đâu không!
Ngô Kỳ nói chỉ để một mình Diệp Nhi nghe thấy. Ngô Minh nhìn hắn một cái hừ nhẹ một tiếng. Vị tài xế lúc này sau khi đậu xe vào bãi đỗ cũng chạy ngay vào trong nhà. Hắn được lệnh đưa Ngô Long về nhà gấp mà giữa chừng để cho Ngô Long phải đi taxi về thì hắn phải có nghĩa vụ báo cáo.
Người tài xế lúc này gõ cửa vào phòng cũng tưởng Ngô Long đang ở trong hắn định lên tiếng vài lời để có thể cứu nguy cho công việc của minh thì một âm thanh đã vang lên làm hắn đứng sững người lại.
- Ngô Long đâu? sao cậu về như thế này?
Ngô Minh không đợi được khi thấy người tài xế của Ngô Long vào tới đây mà hắn lại không thấy bóng dáng đâu.
- Ấy tôi tưởng cậu Ngô Long đã đi taxi về nhà trước rồi mà?
Người tài xế lúc này bất giác trả lời lại cho Ngô Minh một cách ngạc nhiên.
- Cái gì! Ngô Long làm gì đã về cậu làm tài xế cho hắn kiểu đó à?
- Không phải tại vì trên đường đi xe của tôi với cậu chủ gặp va chạm cậu chủ ngồi trên xe. Đến khi mọi chuyện xong thì tôi thấy cậu chủ không ngồi ở ghế sau nữa. Trong lúc giải quyết tôi thấy có một chiếc taxi chạy qua tôi nghĩ là cậu chủ đi taxi về nhà rồi. Vì mọi lần có việc như vậy cậu ấy đều xuống xe đi taxi vào.
Cô gắng giải thích ngắn gọn nhất của sự việc diễn ra người tài xế lúc này thâm lo lắng. Xem như lần này hắn thất nghiệp chắc rồi.
- Diệp Nhi gọi cho Ngô Long xem nó đi đâu hay có chuyện gì không? Chuyện này diễn ra được bao nhiêu lâu rồi? Khi không lại va chạm cậu chạy xe kiểu gì thế.
Ngô Minh vừa ra lệnh cho Diệp Nhi vừa trách mắng người tài xế. Hắn cũng có phần nôn nóng không ít. Người tài xế lúc này uất ức đáp lại.
- tôi chạy xe không có gì hết lúc đó tự nhiên anh ta chạy tạt ngang trước đầu xe. Tôi lúc đó buộc phải thắng gấp nên cứ nghĩ là sẽ tông trúng đối phương rồi. Chuyện này tôi đã cẩn thận lắm người đó cũng không bị gì. Chỉ giật mình gấc đi thôi.
- Không xong rồi! Chuyện này giàn cảnh để bắt lấy Ngô Long rồi. Diệp Nhi con gọi điện cho nó được không?
Diệp Nhi lúc này lắc đầu. Ngô Minh vẫn còn nghe được tiếng báo từ tổng đài “ Thuê bao quý khách hiện tại không liên lạc được.”. Ngô Kỳ lúc này mới lấy ra điện thoại của mình gọi đi. Rồi nhìn Ngô Minh nói.
- Để con báo cảnh sát!
- Mày có khùng không? hiện tại chưa tới một giờ mày báo cảnh sát ai nhận. Không đủ hai mươi bốn giờ ai sẽ nhận chuyện này. Việc này ai dám làm chứng cho mày hả. Thêm nữa hiện tại ở Ngọc Châu ai cũng biết nhà mình đang dính vào chuyện Ngô Nam. Mày đi nhờ cảnh sát họ nhận sao.
Ngô Minh bực mình với Ngô Kỳ. Hiện tại không phải như Thiếu Kiệt. Ngô Long hắn mất tích chưa lâu vấn đề hiện tại báo cảnh sát được đấy nhưng với Ngô gia bọn hắn không người tiếp quản vấn đề này. Có kiếm cũng chỉ cho có lệ làm gì được quân đội hổ trợ như Thiếu Kiệt.
- Bố việc này sao giờ? Ngô Long nếu mà nó có việc gì con biết làm sao đây?
Diệp Nhi lúc này cũng cuốn cuồn lên. Ngô Kỳ một bên trầm mặc, lời bố mình hắn cũng hiểu không ít. Thiếu Kiệt vì dính dáng đến quân đội nên được trực tiếp hổ trợ còn họ bên quan chức với nhau có báo cảnh cũng phải đợi hai mươi bốn giờ cảnh sát mới bắt tay vào tìm kiếm.
- Nếu Ngô Long bị bắt hiện chưa biết được ai là người làm được. Vì Thiếu Kiệt đang đối phó với Ngô Nam trên tất cả phương diện mà hiện tại lại có người nhắm vào Ngô Long như thế này nếu xác xuất là Thiếu Kiệt hắn thì không thể nào. Để làm được điều này chắc chắn Hà Thúc hắn sẽ không cho phép những việc này diễn ra.
Diệp Nhi bây giờ cau mày. Hiện tại Ngô Nam đang nguy cơ chỉ có thể tập trung vào một người Ngô Long thì không biết như thế nào? Diệp Nhi cố gắng trấn tỉnh lại việc của mình và nói lên ý nghĩ cần thiết.
- Bố nếu không báo cảnh sát trực tiếp được mình sử dụng quan hệ của cảnh sát được không nhờ họ ra quân con nghĩ chắc được. Dù sao thì tham chính bao lâu nay họ cũng không ít mối quan hệ.
Ngô Minh bây giờ trầm mặc suy nghĩ thật lâu. Không phải chuyện này chỉ đơn giản là sự nhờ cậy. Hiện tại chỉ mỗi một việc của Ngô Nam cũng đã khiến mọi người lo cho bản thân mình. Giúp được chỉ có thể những người trong trực hệ. Nếu như qua nguy cơ mà tìm được Ngô Long thì tốt còn không thì cũng biết được ai là người thật sự đứng về phía mình.
- Ừ việc này phải bí mật xem nhờ họ liên lạc nhóm mấy người cảnh sát ra lệnh cũng được. Hi vọng họ xem trọng nhiệm vụ không vì chuyện lân này nguy cơ mà ném đá xuống giếng là được rồi.
Thở dài một hơi Ngô Minh ngồi xuống. Nhìn hai với chồng Diệp Nhi với Ngô Kỳ. Diệp Nhi hiện tại đang liên hệ đi những nơi cần thiết để có thể thông qua họ nhờ những người cảnh sát quen biết cho người tìm lấy Ngô Long.
- Ngô Kỳ con nói đi việc của Ngô Nam hiện tại con tin sao đây?
- Con đã báo với Ngô Nam rời khỏi Ngọc Châu rồi, trên phương diện quà cáp này nọ có thể lấy lý do vì hắn mới nhậm chức để tổng kết những người vi phạm kỷ luật hối lộ lãnh đạo. Đem việc này công bố ra lật ngược bản án của Ngô Nam lại chắc chắn được với điều kiện là nó không bị giữ lại Ngọc Châu. Thì chúng ta có thể thao tác nói đây là việc được cấp trên làm trong bí mật. Như thế mới ngăn được việc này còn những báo đài chúng ta ra một buổi đính chính truyền thông sẽ ổn định được tình hình.
Ngô Kỳ hắn suy nghĩ rất nhiều về những gì bài báo đã viết trên mạng liên quan chủ yếu đến việc nhận hối lộ của Ngô Nam chỉ cần thao tác ở bên trên một chút đè nén chuyện này lại chắc chắn cũng không gây ảnh hưởng quá lớn.
- Bên bộ phận an ninh mạng đã báo với bố họ sẽ cố gắng đè chuyện này xuống trong tối nay. Nếu Ngô Nam chạy về Ngọc Châu này được xem như mọi chuyện được hóa giải. Khi đó chúng ta tập trung vào việc của Ngô Long cũng nhẹ đi một phần.
Ngay lúc này điện thoại của Ngô Kỳ vang lên. Nhìn vào điện thoại là cấp dưới của mình gọi đến, hắn đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại của mình đang năm trên bàn. Nhấn vào nút chấp nhận cuộc gọi.
- Mọi chuyện ở Lưu Minh thế nào rồi? Mọi chuyện đè xuống được chứ.
- Không! hiện tại Ngô Nam bị giữ lại trước cửa cơ quan đọc lệnh bắt tại chỗ và lục xoát văn phòng lấy đi hồ sơ cần thiết nghe ngoài tòa án có đơn thưa kiện Ngô Nam mà chứng cứ hoàn toàn xác thực. Tôi gọi để báo cho ngài việc này để ngài có cách giải quyết.
Bên kia đáp lại Ngô Kỳ làm hắn giật mình rớt luôn cả điện thoại. Hắn không tin được những gì mình vừa nghe được đập nát đi những toan tính của hắn vừa rồi. Nếu Ngô Nam bị bắt mà lệnh này từ toàn hắn biết Ngô Nam hoàn toàn không chạy được tội.
Chiếc xe taxi chỉ có tài xế có thể thấy được qua tay lái vô lăng ở phía sau không thấy được người vì Ngô Long bị đặt nằm trên sàn xe. Nhóm người ở một bên cũng nhường ra một lối đi, cho chiếc xe taxi chạy qua.
Xe chỉ chạy cách đo vài con phố thời gian chưa tới năm phút dừng lại bên một con đường vắng. Một chiếc xe bán tải đã được đậu sẵn chờ đợi ở nơi đó Ngô Long bị lôi ra khỏi xe taxi chuyển qua xe tải. Dường như công việc này đối với những người kia rất thuần thục.
Ngô Long bị trói lại bằng dây trói thêm vào đó là cả cái còng tay và còng chân của cảnh sát. Nhưng thứ này nhìn qua thì có thể nghĩ đây là một nhóm người nào đó có cảnh sát tham dự vào nhưng những chiếc còng này thật sự mua không khó. Dù nó là đồ chuyên dụng nhưng đám người này hoàn toàn có thể tự trang bị.
Chiếc xe taxi cũng bị để ở đó. Người tài xế cũng lên trên xe tải đi cùng với nhóm người của mình. Bây giờ sau một lúc đôi co với tài xế của Ngô Long. Hiện trường đươc giải quyết không để ảnh hưởng giao thông. Người bị té xe kia chỉ bị ngất một chút rồi tỉnh. Những người xung quanh cũng giải tán.
Tài xế quay lại xe không thấy Ngô Long cũng trầm mặc. Chạy xe cho Ngô Long nhiều như thế này hắn hiểu Ngô Long rất ghét bị lôi vào những chuyện như thế này. Vốn cứ tưởng thấy mất thời gian nên Ngô Long gọi taxi đi về. Nên người tài xế cũng không lo lắng lắm.
Mọi chuyện diễn ra cực kỳ nhanh chóng. Tài xế lái xe của mình về nhà. Dù sao Ngô Long nếu có về nhà thì hắn cũng tiện cho việc ăn nói.
Trong Ngô gia hiện tại bề bộn nhiều thứ không ai nghĩ rằng Ngô Nam được dặn ngay từ đầu lại làm ra việc như thế này. Ngô Minh ngồi trên ghế bực tức đập vỡ cả đám tách trà.
Ngô Kỳ và Diệp Nhi cũng không dám lên tiếng trong nhà hiện tại chỉ thiếu mỗi Ngô Long và cái người đang được đặt ảnh trên bàn thờ. Ngô Minh lúc này mới lên tiếng nói với hai người.
- Thằng Ngô Long đâu giờ này đi đâu. Biết nhà đang có chuyện mà sao nó không về nhà.
Diệp Nhi biết Ngô Minh nóng giận nên cũng vội lên tiếng đáp lại lới hắn.
- Con có gọi điện cho Ngô Long rồi nó nói sẽ về ngay. Bố nó cũng gọi hối thúc chắc đang trên đường về nhà đấy bố. Kìa xe của về tới cổng rồi kia.
Vì phòng của Ngô Minh có cửa sổ nhìn ra được cửa trước nên Diệp Nhi thấy được xe của Ngô Long chạy vào trong cửa cũng lên tiếng nói với Ngô Minh. Ngô Kỳ lúc này mới thở nhẹ một hơi. Hắn thấy nếu mà Ngô Long còn bắt Ngô Minh đợi chờ nữa thì dù cho có thường hắn cỡ nào Diệp Nhi cũng không thể nào bênh vực được.
- Con với chả cái tối ngày đi ra ngoài đường! Trong nhà có chuyện thì không lo. Lo việc gì đâu không!
Ngô Kỳ nói chỉ để một mình Diệp Nhi nghe thấy. Ngô Minh nhìn hắn một cái hừ nhẹ một tiếng. Vị tài xế lúc này sau khi đậu xe vào bãi đỗ cũng chạy ngay vào trong nhà. Hắn được lệnh đưa Ngô Long về nhà gấp mà giữa chừng để cho Ngô Long phải đi taxi về thì hắn phải có nghĩa vụ báo cáo.
Người tài xế lúc này gõ cửa vào phòng cũng tưởng Ngô Long đang ở trong hắn định lên tiếng vài lời để có thể cứu nguy cho công việc của minh thì một âm thanh đã vang lên làm hắn đứng sững người lại.
- Ngô Long đâu? sao cậu về như thế này?
Ngô Minh không đợi được khi thấy người tài xế của Ngô Long vào tới đây mà hắn lại không thấy bóng dáng đâu.
- Ấy tôi tưởng cậu Ngô Long đã đi taxi về nhà trước rồi mà?
Người tài xế lúc này bất giác trả lời lại cho Ngô Minh một cách ngạc nhiên.
- Cái gì! Ngô Long làm gì đã về cậu làm tài xế cho hắn kiểu đó à?
- Không phải tại vì trên đường đi xe của tôi với cậu chủ gặp va chạm cậu chủ ngồi trên xe. Đến khi mọi chuyện xong thì tôi thấy cậu chủ không ngồi ở ghế sau nữa. Trong lúc giải quyết tôi thấy có một chiếc taxi chạy qua tôi nghĩ là cậu chủ đi taxi về nhà rồi. Vì mọi lần có việc như vậy cậu ấy đều xuống xe đi taxi vào.
Cô gắng giải thích ngắn gọn nhất của sự việc diễn ra người tài xế lúc này thâm lo lắng. Xem như lần này hắn thất nghiệp chắc rồi.
- Diệp Nhi gọi cho Ngô Long xem nó đi đâu hay có chuyện gì không? Chuyện này diễn ra được bao nhiêu lâu rồi? Khi không lại va chạm cậu chạy xe kiểu gì thế.
Ngô Minh vừa ra lệnh cho Diệp Nhi vừa trách mắng người tài xế. Hắn cũng có phần nôn nóng không ít. Người tài xế lúc này uất ức đáp lại.
- tôi chạy xe không có gì hết lúc đó tự nhiên anh ta chạy tạt ngang trước đầu xe. Tôi lúc đó buộc phải thắng gấp nên cứ nghĩ là sẽ tông trúng đối phương rồi. Chuyện này tôi đã cẩn thận lắm người đó cũng không bị gì. Chỉ giật mình gấc đi thôi.
- Không xong rồi! Chuyện này giàn cảnh để bắt lấy Ngô Long rồi. Diệp Nhi con gọi điện cho nó được không?
Diệp Nhi lúc này lắc đầu. Ngô Minh vẫn còn nghe được tiếng báo từ tổng đài “ Thuê bao quý khách hiện tại không liên lạc được.”. Ngô Kỳ lúc này mới lấy ra điện thoại của mình gọi đi. Rồi nhìn Ngô Minh nói.
- Để con báo cảnh sát!
- Mày có khùng không? hiện tại chưa tới một giờ mày báo cảnh sát ai nhận. Không đủ hai mươi bốn giờ ai sẽ nhận chuyện này. Việc này ai dám làm chứng cho mày hả. Thêm nữa hiện tại ở Ngọc Châu ai cũng biết nhà mình đang dính vào chuyện Ngô Nam. Mày đi nhờ cảnh sát họ nhận sao.
Ngô Minh bực mình với Ngô Kỳ. Hiện tại không phải như Thiếu Kiệt. Ngô Long hắn mất tích chưa lâu vấn đề hiện tại báo cảnh sát được đấy nhưng với Ngô gia bọn hắn không người tiếp quản vấn đề này. Có kiếm cũng chỉ cho có lệ làm gì được quân đội hổ trợ như Thiếu Kiệt.
- Bố việc này sao giờ? Ngô Long nếu mà nó có việc gì con biết làm sao đây?
Diệp Nhi lúc này cũng cuốn cuồn lên. Ngô Kỳ một bên trầm mặc, lời bố mình hắn cũng hiểu không ít. Thiếu Kiệt vì dính dáng đến quân đội nên được trực tiếp hổ trợ còn họ bên quan chức với nhau có báo cảnh cũng phải đợi hai mươi bốn giờ cảnh sát mới bắt tay vào tìm kiếm.
- Nếu Ngô Long bị bắt hiện chưa biết được ai là người làm được. Vì Thiếu Kiệt đang đối phó với Ngô Nam trên tất cả phương diện mà hiện tại lại có người nhắm vào Ngô Long như thế này nếu xác xuất là Thiếu Kiệt hắn thì không thể nào. Để làm được điều này chắc chắn Hà Thúc hắn sẽ không cho phép những việc này diễn ra.
Diệp Nhi bây giờ cau mày. Hiện tại Ngô Nam đang nguy cơ chỉ có thể tập trung vào một người Ngô Long thì không biết như thế nào? Diệp Nhi cố gắng trấn tỉnh lại việc của mình và nói lên ý nghĩ cần thiết.
- Bố nếu không báo cảnh sát trực tiếp được mình sử dụng quan hệ của cảnh sát được không nhờ họ ra quân con nghĩ chắc được. Dù sao thì tham chính bao lâu nay họ cũng không ít mối quan hệ.
Ngô Minh bây giờ trầm mặc suy nghĩ thật lâu. Không phải chuyện này chỉ đơn giản là sự nhờ cậy. Hiện tại chỉ mỗi một việc của Ngô Nam cũng đã khiến mọi người lo cho bản thân mình. Giúp được chỉ có thể những người trong trực hệ. Nếu như qua nguy cơ mà tìm được Ngô Long thì tốt còn không thì cũng biết được ai là người thật sự đứng về phía mình.
- Ừ việc này phải bí mật xem nhờ họ liên lạc nhóm mấy người cảnh sát ra lệnh cũng được. Hi vọng họ xem trọng nhiệm vụ không vì chuyện lân này nguy cơ mà ném đá xuống giếng là được rồi.
Thở dài một hơi Ngô Minh ngồi xuống. Nhìn hai với chồng Diệp Nhi với Ngô Kỳ. Diệp Nhi hiện tại đang liên hệ đi những nơi cần thiết để có thể thông qua họ nhờ những người cảnh sát quen biết cho người tìm lấy Ngô Long.
- Ngô Kỳ con nói đi việc của Ngô Nam hiện tại con tin sao đây?
- Con đã báo với Ngô Nam rời khỏi Ngọc Châu rồi, trên phương diện quà cáp này nọ có thể lấy lý do vì hắn mới nhậm chức để tổng kết những người vi phạm kỷ luật hối lộ lãnh đạo. Đem việc này công bố ra lật ngược bản án của Ngô Nam lại chắc chắn được với điều kiện là nó không bị giữ lại Ngọc Châu. Thì chúng ta có thể thao tác nói đây là việc được cấp trên làm trong bí mật. Như thế mới ngăn được việc này còn những báo đài chúng ta ra một buổi đính chính truyền thông sẽ ổn định được tình hình.
Ngô Kỳ hắn suy nghĩ rất nhiều về những gì bài báo đã viết trên mạng liên quan chủ yếu đến việc nhận hối lộ của Ngô Nam chỉ cần thao tác ở bên trên một chút đè nén chuyện này lại chắc chắn cũng không gây ảnh hưởng quá lớn.
- Bên bộ phận an ninh mạng đã báo với bố họ sẽ cố gắng đè chuyện này xuống trong tối nay. Nếu Ngô Nam chạy về Ngọc Châu này được xem như mọi chuyện được hóa giải. Khi đó chúng ta tập trung vào việc của Ngô Long cũng nhẹ đi một phần.
Ngay lúc này điện thoại của Ngô Kỳ vang lên. Nhìn vào điện thoại là cấp dưới của mình gọi đến, hắn đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại của mình đang năm trên bàn. Nhấn vào nút chấp nhận cuộc gọi.
- Mọi chuyện ở Lưu Minh thế nào rồi? Mọi chuyện đè xuống được chứ.
- Không! hiện tại Ngô Nam bị giữ lại trước cửa cơ quan đọc lệnh bắt tại chỗ và lục xoát văn phòng lấy đi hồ sơ cần thiết nghe ngoài tòa án có đơn thưa kiện Ngô Nam mà chứng cứ hoàn toàn xác thực. Tôi gọi để báo cho ngài việc này để ngài có cách giải quyết.
Bên kia đáp lại Ngô Kỳ làm hắn giật mình rớt luôn cả điện thoại. Hắn không tin được những gì mình vừa nghe được đập nát đi những toan tính của hắn vừa rồi. Nếu Ngô Nam bị bắt mà lệnh này từ toàn hắn biết Ngô Nam hoàn toàn không chạy được tội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.