Chương 754: Thăng Cấp Quân Hàm
Diệt Thiên
05/12/2018
Lâm Thanh Hải nói ra việc này làm cho Lâm Đồng nhíu mày một chút, hắn thật sự thấy không thoải mái khi mà Thiếu Kiệt lại có thể sở hữu một quân khu cho riêng mình trong khi đó những người bên dưới hắn lại tìm không ra doanh trại để nắm giữ cái cảnh một quân khu hai ba người tư lệnh điều hành vẫn phải tồn tại trong đội ngũ của hắn.
- Tôi không biết cái đám lão già kia tại sao lại có thế đưa cho thằng nhóc cả cái quân khu, hơn nữa lại một cái quân hàm không dể nuốt chút nào. Ngày hôm qua mấy người không biết cái bọn đó còn cấp quân hàm mới cho thằng nhóc đó. Đúng thât tức chết người, không có đủ nội bộ phải chịu thiệt trên cái bàn họp đó.
Lâm Đồng bực tức nói ra suy nghĩ của mình. Hắn thật sự không biết được sự thật như thế nào, nhưng chỉ với mấy cái lý do hỗ trợ kinh tế trang bị vũ khí cho quốc gia Thiếu Kiệt nên được quân hàm này. Có phản đối thì đám người họp trên bàn dường như ai cũng đồng ý với sắp xếp này, làm cho Lâm Đồng hắn thật sự tức điên sau ngày hôm qua.
- Cái gì còn có chuyện này sao bây giờ mới nói.
Lâm Thanh Hải bây giờ mới giật mình nhìn Lâm Đồng hắn khá bất ngờ trước tin tức này. Lâm Hồng cũng nhìn hắn nhíu mày một chuyện hệ trọng như thế giờ này Lâm Đồng mới báo dù chỉ là một ngày nhưng mà có rất nhiều thứ sẽ thay đổi.
- Không phải bây giờ đã nói rồi sao. Hôm qua buổi tối họp xong tôi con phải lo chuẩn bị đầy đủ các thứ tiền nong rồi gom góp các mặt của kinh doanh lại hấu hết mấy cái cây xăng bây giờ đều là mua xăng gối đầu sáu tháng cả đấy nếu mà cứ tình trạng này diễn ra tôi nói thật chưa đợi đến lúc đám người Hà Thúc ra tay thì cũng bị suy kiệt tài chính thôi. Cái vấn đề nợ ngân sách vay chắc chắn sẽ diễn ra chưa biết chừng còn rơi vào tay đám người Hà Thúc nữa kìa nên tốt nhất là giải quyết nhanh vụ này cho tôi được nhờ.
Lâm Đồng vừa nói vừa bực mình cầm lấy ly trà lên uống cạn một hơi rồi rót tiếp một ly nữa để trước mặt của mình. Lâm Hồng im lặng vài giây rồi mới lên tiếng hỏi hắn.
- Lần này đám người đó cho thằng nhóc đó quân hàm như thế nào cần đến phải họp bàn lại như thế? Nếu cấp bậc bình thường chắc chắn sẽ không động tới cuộc họp quân đội. Vậy mà ông lại xem chuyện không đáng kể thì tôi cũng thua rồi đấy.
- Chả biết! Thằng nhóc đó moi đâu ra được mấy bản thiết kế vũ khí gì đó tôi chưa được thấy. Nhưng cấp bậc lần này cấp cho nó là trung tướng kiêm cố vấn vũ khí quân đội quốc gia. Nó có quyền điều hành một quân khu bên dưới có thể ngang bằng với lại số quân nhân tên Tăng Anh Hùng đang nắm giữ.
Lâm Đồng trả lời một cách hời hợt không mặn mà lắm về chuyện này. Biểu hiện của hắn làm cho cả Lâm Thanh Hải và Lâm Hồng hơi ngạc nhiên. Nếu cấp bật như thế thì không thua kém gì so với vị trí của Lâm Đồng là mấy. Nhưng hắn lại không cho đây là mối nguy hiểm mà còn xem đây như là việc bình thường thì hai người thật sự không hiểu hắn đang muốn gì.
- Không phải như thế thằng nhóc nó có quyền điều binh lính cho chính mình sao. Số quân không nhỏ ông lại có thể an tâm chuyện này được thì thật sự ông không thấy được vấn đề rất lạ sao?
Nhìn Lâm Đồng trước mặt mình Lâm Thanh Hải bây giờ mới lên tiếng hỏi hắn để biết tại sao với cái tình hình như thế mà hắn vẫn ung dung xem như không có chuyện gì xảy ra.
- Điều binh sao? Làm gì dễ thế dù là cấp cho thằng nhóc đó cái quân hàm khá cao, cả một cái quân khu có thể điều động. Nhưng đó chỉ là trên danh nghĩa thôi. Giờ tên nào muốn để lính của mình điều qua bên quân khu mới chứ. Để binh lính tự điều qua sao, còn lâu lắm vấn đề này mới xảy ra. Nói đúng hơn thằng nhóc nhận quân hàm và một cái quân khu rỗng xem như là có danh không thực. Dù với cái quân hàm đó ít ra thằng nhóc cũng chỉ có một chút tiếng nói thôi.
Phân tích ra tình hình cho hai người hiểu việc Thiếu Kiệt có được những gì sau việc cấp quân hàm này. Lâm Đồng thấy đối với việc điều động binh lính của từng quân khu một hắn quá hiểu. Vấn đề bộ binh, Binh lính đặc chủng trinh sát hay các quân khu khác thì hầu như chẵn ai muốn bỏ ra binh lính của mình đưa về quân khu mới.
Nếu muốn có lính ít nhất Thiếu Kiệt cũng phải có người bên dưới đi tuyển quân theo từng đợt giúp mình. Đây lại là vấn đề nan giải không ít mỗi năm lượng quân nhân mới nhập ngũ không nhiều ít nhất Thiếu Kiệt phải có được cấp dưới làm chuyện này. Nếu chỉ có quân hàm thêm cái quân khu không có người. Muốn tuyển quân Thiếu Kiệt cũng không làm được.
- Nhưng nếu thế thì thằng nhóc cũng không có thực quyền gì. Đám người Hà Thúc có cần họp bàn để cấp quân hàm và một cái quân khu không người như thế hay không? Việc này có gì đó không đúng.
Lâm Hồng nói ra suy nghĩ của mình cho cả hai người nghe. Nếu như việc để Thiếu Kiệt có một cái quân hàm không làm được gì thì đám người Hà Thúc cũng không cần phải làm ra những việc như thế này.
- Không có thể đám người Hà Thúc muốn cho thằng nhóc đó một cái gì đó an ủi đi. Dù sao nó cũng đưa ra những thứ cần thiết cho quốc gia nếu không có gì đưa lại cho nó đám người Hà Thúc thật sự thấy không ổn nên mới làm vậy đi.
Lâm Thanh Hải đáp lại lời của Lâm Hồng sau khi bà vừa dứt lời. Hắn thấy có thể nói đây là bước trấn an của đám người Hà Thúc với Thiếu Kiệt. Ngụ ý muốn nói chỉ cần hắn làm ra được cống hiến thì họ sẽ cấp cho hắn quyền lợi.
- Chứ còn gì nữa. Trước đây cái quân khu bây giờ thằng nhóc đó được cấp thật chất cũng chỉ là phương tiện cho thuê mướn của tên Tăng Anh Hùng. Hắn đem quân khu đó cho thằng nhóc thuê để làm kho bãi của các công ty theo hợp đồng mười năm. Giờ thì không lấy tiền theo từng năm nữa, giờ cấp thẳng trực tiếp luôn như thế thằng nhóc kia khỏi phải trả tiền thuê kho bãi. Mẹ cái đám đó cáo già vừa được lợi mình vừa có tiếng công bằng hợp tác.
Hai người nghe Lâm Đồng nói vậy cũng hiểu ra tại sao lại cấp quân khu cho Thiếu Kiệt. Nếu chỉ cấp quân hàm không thì coi nhưng mọi chuyện vẫn không phải vấn đề gì lớn. Vì một cái quân hàm không thực quyền cũng không đã động gì được.
Nhưng cấp quân khu có nghĩa là Thiếu Kiệt có quyền tuyển binh. Quân khu chỉ có một tướng bên dưới không có lính thì không làm được gì.
Sợ bị nói là cấp quân hàm không hữu dụng đám người Hà Thúc mới kèm theo cái quân khu của Thiếu Kiệt đang thuê làm vật phẩm đi kèm. Như vậy quá hời cho một cuộc giao dịch lợi ích nghiên về một phía.
- Bởi thế tôi thấy việc này cũng không có vấn đề gì quan trọng. Dù sao cấp bật cũ của thằng nhóc đó cũng đã có được tiếng nói. Giờ có thêm một tấm giấy có tiếng nói cao hơn nữa thì cũng không có gì thay đổi. Mà đám người Hà Thúc có muốn chuyển quân qua đó cho thằng nhóc thì tôi thấy càng tốt làm giảm đi một phần quân đội của bên đám người bọn họ.
Lâm Đồng đem những nhận định của mình trong tình hình chung phía bên quân đội nói ra. Lâm Hồng nghe thế cũng suy nghĩ một chút mới nhìn hắn hỏi.
- Nhưng nếu đám người Hà Thúc lại cho quân của mình qua hổ trợ một thời gian cho đến khi quân khu có đầy đủ người có thể nắm quyền thì sao. Như thế thằng nhóc cũng có binh lính riêng mình. Để thằng nhóc tạo thành một nhánh quân đội riêng nữa, chúng ta không phải sẽ có thêm một phần bất lợi đi.
Lâm Thanh Hải trầm mặt lời nói của Lâm Hồng không phải không đúng, nhưng liệu đám người Hà Thúc thật sự làm vậy thì quyền hành của họ cũng giảm đi một phần nào đó trong một bộ phận quân đội nhất định.
- Không hẳn Việc này có thể làm nhưng muốn cho một quân khu đủ được hết các cấp bật và tái cơ cấu thành lập lại có đúng thực lực thì cần có mười năm. Đây chỉ xem là con số án chừng cần thiết. Nhưng quan trong nhất quân khu này chuyên về vấn đề gì mới đáng nói. Giờ đây các ngành nghề cần thiết của quân đội đều có mỗi bộ phận riêng của từng quân khu. Giờ quân khu của thằng nhóc đó tạo ra chuyên về lĩnh vực gì. Nó làm thì đụng đến quyền lực của không ít người như thế càng tốt.
Lâm Đồng thấy chuyện để Thiếu Kiệt tạo dựng cơ sở một phần quân khu lại cho chính mình sử dụng quá xa vời. Dù cho có sự hỗ trợ của nhóm người Hà Thúc đi nữa cũng không thể trong ngày một ngày hai sẽ làm được.
- Nếu đúng như những gì Lâm Đồng nói thì chúng ta cũng không cần lo lắng quá về vấn đề này. Cũng có thể an tâm việc cái quân hàm với quân khu đó không có gì phải sợ. Nhưng ít nhất nếu nó muốn phát triển cái quân khu kia thì chúng ta nên xem xét để một phần quân đội của mình vào đó làm tay trong.
Lâm Thanh Hãi nói ra ý kiến của mình để cho Lâm Đồng xem xét thực hiện. Lâm Hồng thấy việc này cũng rất tốt dù sao phòng ngừa vẫn cần thiết. Nếu thật sự điều đó xảy ra họ cũng có được thông tin khi cần làm ra các phương án đối phó.
Nhìn hai người như muốn góp ý với mình trong quân đội Lâm Đồng nhíu mày một cái rồi nói.
- Nếu việc này diễn ra tôi sẽ làm ra các phương án chuẩn bị. Nhưng tôi nói hai người hình như xem nhẹ quân đội quá rồi đấy. Nói thật thằng nhóc kia nó muốn làm việc này thì chưa chắc làm được. Bản thân tôi điều hành thôi đã khó, quản lý quân đội không phải giống như chơi trò chơi. Nó phức tạp không đơn giản như hai người nghĩ đâu đấy là chưa kể, một đứa chưa từng bước vào môi trường quân đội như nó thì sẽ làm ra được cái gì. Nhưng tôi vẫn sẽ tiếp thu ý kiến này.
- Tôi không biết cái đám lão già kia tại sao lại có thế đưa cho thằng nhóc cả cái quân khu, hơn nữa lại một cái quân hàm không dể nuốt chút nào. Ngày hôm qua mấy người không biết cái bọn đó còn cấp quân hàm mới cho thằng nhóc đó. Đúng thât tức chết người, không có đủ nội bộ phải chịu thiệt trên cái bàn họp đó.
Lâm Đồng bực tức nói ra suy nghĩ của mình. Hắn thật sự không biết được sự thật như thế nào, nhưng chỉ với mấy cái lý do hỗ trợ kinh tế trang bị vũ khí cho quốc gia Thiếu Kiệt nên được quân hàm này. Có phản đối thì đám người họp trên bàn dường như ai cũng đồng ý với sắp xếp này, làm cho Lâm Đồng hắn thật sự tức điên sau ngày hôm qua.
- Cái gì còn có chuyện này sao bây giờ mới nói.
Lâm Thanh Hải bây giờ mới giật mình nhìn Lâm Đồng hắn khá bất ngờ trước tin tức này. Lâm Hồng cũng nhìn hắn nhíu mày một chuyện hệ trọng như thế giờ này Lâm Đồng mới báo dù chỉ là một ngày nhưng mà có rất nhiều thứ sẽ thay đổi.
- Không phải bây giờ đã nói rồi sao. Hôm qua buổi tối họp xong tôi con phải lo chuẩn bị đầy đủ các thứ tiền nong rồi gom góp các mặt của kinh doanh lại hấu hết mấy cái cây xăng bây giờ đều là mua xăng gối đầu sáu tháng cả đấy nếu mà cứ tình trạng này diễn ra tôi nói thật chưa đợi đến lúc đám người Hà Thúc ra tay thì cũng bị suy kiệt tài chính thôi. Cái vấn đề nợ ngân sách vay chắc chắn sẽ diễn ra chưa biết chừng còn rơi vào tay đám người Hà Thúc nữa kìa nên tốt nhất là giải quyết nhanh vụ này cho tôi được nhờ.
Lâm Đồng vừa nói vừa bực mình cầm lấy ly trà lên uống cạn một hơi rồi rót tiếp một ly nữa để trước mặt của mình. Lâm Hồng im lặng vài giây rồi mới lên tiếng hỏi hắn.
- Lần này đám người đó cho thằng nhóc đó quân hàm như thế nào cần đến phải họp bàn lại như thế? Nếu cấp bậc bình thường chắc chắn sẽ không động tới cuộc họp quân đội. Vậy mà ông lại xem chuyện không đáng kể thì tôi cũng thua rồi đấy.
- Chả biết! Thằng nhóc đó moi đâu ra được mấy bản thiết kế vũ khí gì đó tôi chưa được thấy. Nhưng cấp bậc lần này cấp cho nó là trung tướng kiêm cố vấn vũ khí quân đội quốc gia. Nó có quyền điều hành một quân khu bên dưới có thể ngang bằng với lại số quân nhân tên Tăng Anh Hùng đang nắm giữ.
Lâm Đồng trả lời một cách hời hợt không mặn mà lắm về chuyện này. Biểu hiện của hắn làm cho cả Lâm Thanh Hải và Lâm Hồng hơi ngạc nhiên. Nếu cấp bật như thế thì không thua kém gì so với vị trí của Lâm Đồng là mấy. Nhưng hắn lại không cho đây là mối nguy hiểm mà còn xem đây như là việc bình thường thì hai người thật sự không hiểu hắn đang muốn gì.
- Không phải như thế thằng nhóc nó có quyền điều binh lính cho chính mình sao. Số quân không nhỏ ông lại có thể an tâm chuyện này được thì thật sự ông không thấy được vấn đề rất lạ sao?
Nhìn Lâm Đồng trước mặt mình Lâm Thanh Hải bây giờ mới lên tiếng hỏi hắn để biết tại sao với cái tình hình như thế mà hắn vẫn ung dung xem như không có chuyện gì xảy ra.
- Điều binh sao? Làm gì dễ thế dù là cấp cho thằng nhóc đó cái quân hàm khá cao, cả một cái quân khu có thể điều động. Nhưng đó chỉ là trên danh nghĩa thôi. Giờ tên nào muốn để lính của mình điều qua bên quân khu mới chứ. Để binh lính tự điều qua sao, còn lâu lắm vấn đề này mới xảy ra. Nói đúng hơn thằng nhóc nhận quân hàm và một cái quân khu rỗng xem như là có danh không thực. Dù với cái quân hàm đó ít ra thằng nhóc cũng chỉ có một chút tiếng nói thôi.
Phân tích ra tình hình cho hai người hiểu việc Thiếu Kiệt có được những gì sau việc cấp quân hàm này. Lâm Đồng thấy đối với việc điều động binh lính của từng quân khu một hắn quá hiểu. Vấn đề bộ binh, Binh lính đặc chủng trinh sát hay các quân khu khác thì hầu như chẵn ai muốn bỏ ra binh lính của mình đưa về quân khu mới.
Nếu muốn có lính ít nhất Thiếu Kiệt cũng phải có người bên dưới đi tuyển quân theo từng đợt giúp mình. Đây lại là vấn đề nan giải không ít mỗi năm lượng quân nhân mới nhập ngũ không nhiều ít nhất Thiếu Kiệt phải có được cấp dưới làm chuyện này. Nếu chỉ có quân hàm thêm cái quân khu không có người. Muốn tuyển quân Thiếu Kiệt cũng không làm được.
- Nhưng nếu thế thì thằng nhóc cũng không có thực quyền gì. Đám người Hà Thúc có cần họp bàn để cấp quân hàm và một cái quân khu không người như thế hay không? Việc này có gì đó không đúng.
Lâm Hồng nói ra suy nghĩ của mình cho cả hai người nghe. Nếu như việc để Thiếu Kiệt có một cái quân hàm không làm được gì thì đám người Hà Thúc cũng không cần phải làm ra những việc như thế này.
- Không có thể đám người Hà Thúc muốn cho thằng nhóc đó một cái gì đó an ủi đi. Dù sao nó cũng đưa ra những thứ cần thiết cho quốc gia nếu không có gì đưa lại cho nó đám người Hà Thúc thật sự thấy không ổn nên mới làm vậy đi.
Lâm Thanh Hải đáp lại lời của Lâm Hồng sau khi bà vừa dứt lời. Hắn thấy có thể nói đây là bước trấn an của đám người Hà Thúc với Thiếu Kiệt. Ngụ ý muốn nói chỉ cần hắn làm ra được cống hiến thì họ sẽ cấp cho hắn quyền lợi.
- Chứ còn gì nữa. Trước đây cái quân khu bây giờ thằng nhóc đó được cấp thật chất cũng chỉ là phương tiện cho thuê mướn của tên Tăng Anh Hùng. Hắn đem quân khu đó cho thằng nhóc thuê để làm kho bãi của các công ty theo hợp đồng mười năm. Giờ thì không lấy tiền theo từng năm nữa, giờ cấp thẳng trực tiếp luôn như thế thằng nhóc kia khỏi phải trả tiền thuê kho bãi. Mẹ cái đám đó cáo già vừa được lợi mình vừa có tiếng công bằng hợp tác.
Hai người nghe Lâm Đồng nói vậy cũng hiểu ra tại sao lại cấp quân khu cho Thiếu Kiệt. Nếu chỉ cấp quân hàm không thì coi nhưng mọi chuyện vẫn không phải vấn đề gì lớn. Vì một cái quân hàm không thực quyền cũng không đã động gì được.
Nhưng cấp quân khu có nghĩa là Thiếu Kiệt có quyền tuyển binh. Quân khu chỉ có một tướng bên dưới không có lính thì không làm được gì.
Sợ bị nói là cấp quân hàm không hữu dụng đám người Hà Thúc mới kèm theo cái quân khu của Thiếu Kiệt đang thuê làm vật phẩm đi kèm. Như vậy quá hời cho một cuộc giao dịch lợi ích nghiên về một phía.
- Bởi thế tôi thấy việc này cũng không có vấn đề gì quan trọng. Dù sao cấp bật cũ của thằng nhóc đó cũng đã có được tiếng nói. Giờ có thêm một tấm giấy có tiếng nói cao hơn nữa thì cũng không có gì thay đổi. Mà đám người Hà Thúc có muốn chuyển quân qua đó cho thằng nhóc thì tôi thấy càng tốt làm giảm đi một phần quân đội của bên đám người bọn họ.
Lâm Đồng đem những nhận định của mình trong tình hình chung phía bên quân đội nói ra. Lâm Hồng nghe thế cũng suy nghĩ một chút mới nhìn hắn hỏi.
- Nhưng nếu đám người Hà Thúc lại cho quân của mình qua hổ trợ một thời gian cho đến khi quân khu có đầy đủ người có thể nắm quyền thì sao. Như thế thằng nhóc cũng có binh lính riêng mình. Để thằng nhóc tạo thành một nhánh quân đội riêng nữa, chúng ta không phải sẽ có thêm một phần bất lợi đi.
Lâm Thanh Hải trầm mặt lời nói của Lâm Hồng không phải không đúng, nhưng liệu đám người Hà Thúc thật sự làm vậy thì quyền hành của họ cũng giảm đi một phần nào đó trong một bộ phận quân đội nhất định.
- Không hẳn Việc này có thể làm nhưng muốn cho một quân khu đủ được hết các cấp bật và tái cơ cấu thành lập lại có đúng thực lực thì cần có mười năm. Đây chỉ xem là con số án chừng cần thiết. Nhưng quan trong nhất quân khu này chuyên về vấn đề gì mới đáng nói. Giờ đây các ngành nghề cần thiết của quân đội đều có mỗi bộ phận riêng của từng quân khu. Giờ quân khu của thằng nhóc đó tạo ra chuyên về lĩnh vực gì. Nó làm thì đụng đến quyền lực của không ít người như thế càng tốt.
Lâm Đồng thấy chuyện để Thiếu Kiệt tạo dựng cơ sở một phần quân khu lại cho chính mình sử dụng quá xa vời. Dù cho có sự hỗ trợ của nhóm người Hà Thúc đi nữa cũng không thể trong ngày một ngày hai sẽ làm được.
- Nếu đúng như những gì Lâm Đồng nói thì chúng ta cũng không cần lo lắng quá về vấn đề này. Cũng có thể an tâm việc cái quân hàm với quân khu đó không có gì phải sợ. Nhưng ít nhất nếu nó muốn phát triển cái quân khu kia thì chúng ta nên xem xét để một phần quân đội của mình vào đó làm tay trong.
Lâm Thanh Hãi nói ra ý kiến của mình để cho Lâm Đồng xem xét thực hiện. Lâm Hồng thấy việc này cũng rất tốt dù sao phòng ngừa vẫn cần thiết. Nếu thật sự điều đó xảy ra họ cũng có được thông tin khi cần làm ra các phương án đối phó.
Nhìn hai người như muốn góp ý với mình trong quân đội Lâm Đồng nhíu mày một cái rồi nói.
- Nếu việc này diễn ra tôi sẽ làm ra các phương án chuẩn bị. Nhưng tôi nói hai người hình như xem nhẹ quân đội quá rồi đấy. Nói thật thằng nhóc kia nó muốn làm việc này thì chưa chắc làm được. Bản thân tôi điều hành thôi đã khó, quản lý quân đội không phải giống như chơi trò chơi. Nó phức tạp không đơn giản như hai người nghĩ đâu đấy là chưa kể, một đứa chưa từng bước vào môi trường quân đội như nó thì sẽ làm ra được cái gì. Nhưng tôi vẫn sẽ tiếp thu ý kiến này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.