Chương 248: Tính toán trước khi đi
Diệt Thiên
12/01/2018
Sáng với Chiều mình bận việc không thể lên chương nên giờ lên trước 2 chương còn 1 chương lát nữa lên sau.
Cả ngày hôm đó Thiếu Kiệt ở nhà của Huyền Thanh cùng ăn uống và chơi đùa với Nhật Huy với Tấn Phát. Hắn không hề hay biết ở nhà Hà Vi hiện tại đang có người chờ đợi mình. Cho đến khi Nhật Huy vì mệt quá đi ngủ Nhóm người Thiếu Kiệt mới ra về.
Tấn Phát vì chơi cả ngày nên cũng mệt vừa lên xe cậu nhóc đã ngủ ngay. Còn Chu Tường và Trương Hạo có vẻ như đã lâu chưa được thoải mai như hôm nay nên tin thần họ có vẻ tốt hơn. Trương Hạo thay bộ mặt hay nhăn nhó của mình bằng nét rạng ngời vốn có. Chu Tường thì hôm nay cùng chơi đùa với hai đứa nhỏ nên cũng khá thoải mái.
Xe về đến Nhà Thiếu Kiệt bước xuống xe để Chu Tường ẳm Tấn Phát. Lên phòng ngủ. Cậu nhóc năng ngủ ngon lành không hề hay biết điều gì đang diễn ra với mình.
Ngọc Nhi với Hoàng Lâm Nhu từ trong nhà đi ra. Nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu. Thấy mẹ mình ra tận cửa khuôn mặt có vẻ không vui. Thiếu Kiệt mới hỏi bà.
- Có gì vậy mẹ?
- Con còn nói. Đi đâu không báo về cho mẹ một tiếng để Ngọc Nhi đợi con. Mẹ bảo gọi nhưng nó sợ con đang đi bàn chuyện làm ăn nên không dám. Giờ này mới về đã ăn uống gì chưa. Trịnh Chi với mẹ và Ngọc Nhi đã làm đồ ăn rồi vào nhà ăn đi.
Hà Vi nghe Hoàng Lâm Nhu nói vậy định đáp lại rằng họ đã ăn ở nhà Huyền Thanh thì Thiếu Kiệt đã lên tiếng.
- Vâng! Hà Vi chắc no rồi con con thi chưa. May mà nhà còn đồ ăn. Ngọc Nhi em đến sao không gọi điện cho anh mai mốt đến không có anh phải gọi đấy. Thôi vào nhà ăn cơm thôi.
Cả Trương Hạo cũng nhìn Thiếu Kiệt. Vì bên nhà Huyền Thanh Thiếu Kiệt ăn không ít. Hắn bị Nhật Huy vây quanh đã thế còn bắt hắn ăn chung phần của mình. Giờ nghe hắn còn có thế ăn nữa Trương Hạo cũng lắc đầu không hiểu.
Vốn Thiếu Kiệt hắn đang no nhưng vì nghe mẹ hắn và Ngọc Chi còn có Trịnh Chi làm đồ ăn đợi. Nên hắn cũng không muốn vứt bỏ hoặc tốn công mọi người nên hắn chỉ là đồng ý ăn thêm một chút.
Ngọc Nhi lúc này đi đến bên cạnh Thiếu Kiệt hỏi hắn.
- Em nghe Cao Thịnh nói anh bị trúng đạn, Anh thấy vẫn ổn chứ, sao anh lại không ở nhà nghĩ ngơi mà lại đi đâu thế?
- Ngốc nếu anh không ổn còn đứng được ở đây sao? Không có gì đâu anh đi chuẩn bị một số việc sắp tới ấy mà.
Hà Vi lúc này mới cười cười nói với Ngọc Nhi.
- Thiếu Kiệt định ra nước ngoài lập công ty nên đi gặp người quen có cơ sở bên đó nhờ họ chỉ cách thành lập công ty. Cũng như các đường lối dễ dàng cho một công ty mới.
Thiếu Kiệt ngồi vào bàn ăn. Trịnh Chi dọn ra các món ăn đã làm. Trương Hạo thấy thế cũng xin phép về hắn sợ phải ngồi ăn thêm một lần nữa bụng hắn chịu không nỗi nên đi về trước.
Mọi người ngồi xuống bàn ăn Thiếu Kiệt cười cười Ngọc Nhi lấy chén bới cho hắn một ít cơm rồi đưa cho Thiếu Kiệt cùng Hoàng Lâm Nhu. Hà Vi cũng ngồi xuống bàn ăn nhìn mọi người. Bên cạnh là một cốc nước lọc. Hoàng Lâm Nhu lúc này cũng Nhìn Thiếu Kiệt hỏi.
- Con định ra nước ngoài kinh doanh thật đấy hả Thiếu Kiệt. Dự định là con sẽ đi bao lâu và việc học con phải sắp xếp như thế nào.
- Cũng không phức tạp lắm con chỉ cần thu xếp bên trường là được. Ngọc Nhi có thể để cho mọi người chép bài giùm con. Còn lớp học sinh giỏi kia thì chỉ cần chuyển lại cho giáo viên vài ngày là được.
Thiếu Kiệt vừa suy nghĩ vừa nói ra những gì hắn định hướng. Ngọc Nhi ngồi bên cạnh cũng gật đầu. Hoàng Lâm Nhu nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng buông đũa đang cầm xuống nói với hắn.
- Việc này mẹ sẽ xin cho con nhưng mà hiện tại với thân phân học sinh của mình con có thể làm nhiều việc người khác chú ý. Tốt nhất lần này con ra nước ngoài trước giáng sinh đi. Mẹ sẽ xin trường cho con nghĩ nói đi du lịch với gia đình. Những việc còn lại thì con tự tính.
Lúc này điện thoại của Ngọc Nhi mới vang cô vôi vàng xin phép nghe điện thoại của mình. Vừa đứng bên ngoài nghe điện thoại nhưng Ngọc Nhi cũng nhìn về phía Thiếu Kiệt. Trở lại bàn Ngọc Nhi mới thở dài nhìn Thiếu Kiệt nói.
- Em hỏi thật anh cầm vài cuốn sách ở chỗ cữu hùng đúng không.
- Ừ anh có cầm vài quyển sách ở chỗ Cữu Hùng nhưng mà mấy cuốn đó đang ở dưới chỗ phòng máy. Sao có chuyện gì à?
Thiếu Kiệt vừa ăn xong chén cơm cũng buông đũa xuống trả lời Ngọc Nhi. Nghe thấy Thiếu Kiệt xác nhận mình cầm những cuốn sách đó. Ngọc Nhi phân vân không biết nên nói tiếp điều gì?
- Anh dùng cơm xong rồi hồi nãy ăn một ít giờ ăn một ít nữa là được. Em có chuyện gì cần thiết thì vào phòng anh nói. Hà Vi cũng vậy anh chắc chuyện này Hà Vi biết không sao nhỉ.
- Vâng! Hà Vi có biết chuyện này cũng không sao.
Hoàng Lâm Nhu vẫn ngồi dùng bữa tối của mình với Trịnh Chi. Thiếu Kiệt cùng hai người trở về phòng của mình. Nhìn hắn ngồi lên trên giường đưa hai cái ghế nệm loại nhỏ đưa cho hai người rồi hỏi Ngọc Nhi.- Em có gì cần nói thì nói đi ở đây không có người ngoài.
- Vâng em định hỏi anh về mấy cuốn sách anh lấy trong bàn của Cữu Hùng trong đó có cất giữ một cuốn sách có ngăn ngầm. Hắn để một tài khoản Ngân hàng nước ngoài và chìa khóa. Đó là toàn bộ tài sản của Cữu Hùng.
Ngọc Nhi cũng thở dài một hơi nói ra những gì cô vừa nhận được từ Cao Thịnh. Cữu Hùng sau vài tiếng không chịu nỗi nữa hoàn toàn khuất phục. Nói ra những gì hắn đã cất giấu lâu nay.
Thiếu Kiệt bây giờ mới nhìn Ngọc Nhi. Hắn suy nghĩ điều gì đó rồi mới nói với Ngọc Nhi.
- Bên em bắt được Cữu Hùng à? Sao lại không giao cho Khương Đào?
Không riêng gì Thiếu Kiệt Hà Vi cũng có một sự thắc mắc không nhỏ trong chuyện này.
- Không bên em chỉ có người thân cận với Cữu Hùng biết được chuyện này bọn em cũng đang cho người tìm hắn mà không thấy.
Thiếu Kiệt lúc này nghe Ngọc Nhi nói thế cũng gật đầu hắn biết Cao Thịnh có người ngầm trong nội bộ của Cữu Hùng là điều chắc chắn sẽ biết được ít nhiều.
- Ừ những cuốn sách đó là anh cầm những thứ kia anh cũng lấy ra rồi. Anh định lấy những thứ đó làm những việc cho mình sau này. Nếu em cần thì anh sẽ chuyển khoản về sau cho em.
- Vâng nếu anh cầm rồi thì thôi. Dù sao em cũng muốn hỏi để anh biết mà lấy ra thôi.
Ngọc Nhi nghe được Thiếu Kiệt đã lấy ra hết những thứ mà cô đề cập cũng nhẹ nhàng trong lòng một ít. Cô biết được Thiếu Kiệt đã sở hữu những thứ đó được là tốt hơn cô bảo quản.
- Vậy là lần này anh đi quan bên singapore trước rồi mới qua thụy sỹ đúng không?
Hà Vi lúc này dương như hiểu rõ được những gì Thiếu Kiệt dự định. vì chỉ có hắn qua singapore với danh nghĩa đi làm hợp đồng thật chất chỉ là vẻ ngoài còn đi qua thụy sỹ kiểm tra lại số tiến mà hắn muốn lấy của hai người để minh bạch các khoảng tiền sau này mới là điều quan trọng.
- Ừ lần này anh qua singapore một tháng với điều kiện này thì mình sẽ đi hai tuần thụy sỹ lúc đó trở về lại singapore rồi quay về. Mọi thứ trở về sẽ khác hơn. Lúc đó anh sẽ tính tới những phương án thay đổi sau này.
Ngọc Nhi cũng trầm ngâm một lúc mới nói với Thiếu Kiệt.
- Lần này anh đi lâu vậy? Sắp tới sinh nhật của Nhã Oanh rồi đấy. Anh không về hôm sinh nhật Nhã Oanh chắc sẽ buồn đấy.
- Anh nghĩ sinh nhật hôm đó anh không thể nào có mặt được khi về sẽ có quà cho Nhã Oanh sau. Đâu phải những năm qua sinh nhật của Nhã Oanh cũng đâu có anh không phải vẫn tốt đấy sao.
Ngọc Nhi với Hà Vi mới lướm hắn một cái. Bản thân hai người đều là bạn gái hắn. Nếu mà trong ngày sinh nhật của mình mà không có bạn trai của mình thì có vẻ như không phù hợp lắm.
- Anh đấy Không hiểu tính khí của nữ nhân gì cả. Ai mà không muốn ở bên cạnh người mình yêu chứ. Còn không thì xin cho Nhã Oanh nghĩ hôm đó đi cùng mình cũng được mà.
Hà Vi vô tư nói như chuyện này không có chuyện gì. Nhưng Thiếu Kiệt hắn lại sợ nhất chuyện này. Đang định nói gì đó thì Ngọc Nhi nói.
- Em thấy như vậy cũng ổn em thì chắc không đi được. Cứ để cho Nhã Oanh đi cùng mọi người cũng ổn mà. Em thấy như thế cũng hay mà.
Vốn Thiếu Kiệt sợ nếu đễ Nhã Oanh đi cùng Ngọc Nhi lại cũng đòi theo thì không được. Giờ cô tự nguyện ở nhà hắn cũng vui vẻ hơn nhìn Ngọc Nhi nói.
- Vậy cũng được. Nhưng như thế em phải xin ông làm thêm một cái hộ chiếu cho cả Ngọc Nhi và Hà Vi nữa. Sau này có đi đâu thì đưa Ngọc Nhi đi cùng cũng dễ hơn.
Hà Vi lúc này cũng cười cười nhìn Thiếu Kiệt gật đầu.
- Không sao đâu! Việc này ông hiểu mà chắc ông không nói gì đâu mà chắc em sẽ nói ông chuyện này. Việc những tài khoản kia anh cứ làm cẩn thận là được. Nếu được thì anh cứ giữ lấy, chắc sẽ không ai nói gì đâu.
Hà Vi vốn mới đầu định là sẽ đem chuyện này báo cáo lại cho ông mình. Nhưng mà sau khi đi với Thiếu Kiệt hôm nay cô cũng biết hắn đang muốn giấu bớt một phần nào đó những sự việc đang muốn làm.
- Em có thể nói riêng cho ông cũng được nói ông đừng nói lại với những người bên cạnh là được. Cứ để họ thấy hiện tại chỉ là bề nổi còn những việc khác sau này sẽ tính. Cũng không còn sớm đâu Ngọc Nhi để anh nói anh Khải Huy đưa em về nhà.
Thiếu Kiệt muốn Hà Vi chỉ để cho một mình ông cô biết. Hà Vi cũng gật đầu. Cô cũng hiểu được điều gì đó từ những việc này, Có vẻ như Thiếu Kiệt đang thấy điều gì đó, bên cạnh mà cô không biết nên hắn mới gấp rút chuyển những thứ mình đang có bảo toàn trong bí mật.
Cả ngày hôm đó Thiếu Kiệt ở nhà của Huyền Thanh cùng ăn uống và chơi đùa với Nhật Huy với Tấn Phát. Hắn không hề hay biết ở nhà Hà Vi hiện tại đang có người chờ đợi mình. Cho đến khi Nhật Huy vì mệt quá đi ngủ Nhóm người Thiếu Kiệt mới ra về.
Tấn Phát vì chơi cả ngày nên cũng mệt vừa lên xe cậu nhóc đã ngủ ngay. Còn Chu Tường và Trương Hạo có vẻ như đã lâu chưa được thoải mai như hôm nay nên tin thần họ có vẻ tốt hơn. Trương Hạo thay bộ mặt hay nhăn nhó của mình bằng nét rạng ngời vốn có. Chu Tường thì hôm nay cùng chơi đùa với hai đứa nhỏ nên cũng khá thoải mái.
Xe về đến Nhà Thiếu Kiệt bước xuống xe để Chu Tường ẳm Tấn Phát. Lên phòng ngủ. Cậu nhóc năng ngủ ngon lành không hề hay biết điều gì đang diễn ra với mình.
Ngọc Nhi với Hoàng Lâm Nhu từ trong nhà đi ra. Nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu. Thấy mẹ mình ra tận cửa khuôn mặt có vẻ không vui. Thiếu Kiệt mới hỏi bà.
- Có gì vậy mẹ?
- Con còn nói. Đi đâu không báo về cho mẹ một tiếng để Ngọc Nhi đợi con. Mẹ bảo gọi nhưng nó sợ con đang đi bàn chuyện làm ăn nên không dám. Giờ này mới về đã ăn uống gì chưa. Trịnh Chi với mẹ và Ngọc Nhi đã làm đồ ăn rồi vào nhà ăn đi.
Hà Vi nghe Hoàng Lâm Nhu nói vậy định đáp lại rằng họ đã ăn ở nhà Huyền Thanh thì Thiếu Kiệt đã lên tiếng.
- Vâng! Hà Vi chắc no rồi con con thi chưa. May mà nhà còn đồ ăn. Ngọc Nhi em đến sao không gọi điện cho anh mai mốt đến không có anh phải gọi đấy. Thôi vào nhà ăn cơm thôi.
Cả Trương Hạo cũng nhìn Thiếu Kiệt. Vì bên nhà Huyền Thanh Thiếu Kiệt ăn không ít. Hắn bị Nhật Huy vây quanh đã thế còn bắt hắn ăn chung phần của mình. Giờ nghe hắn còn có thế ăn nữa Trương Hạo cũng lắc đầu không hiểu.
Vốn Thiếu Kiệt hắn đang no nhưng vì nghe mẹ hắn và Ngọc Chi còn có Trịnh Chi làm đồ ăn đợi. Nên hắn cũng không muốn vứt bỏ hoặc tốn công mọi người nên hắn chỉ là đồng ý ăn thêm một chút.
Ngọc Nhi lúc này đi đến bên cạnh Thiếu Kiệt hỏi hắn.
- Em nghe Cao Thịnh nói anh bị trúng đạn, Anh thấy vẫn ổn chứ, sao anh lại không ở nhà nghĩ ngơi mà lại đi đâu thế?
- Ngốc nếu anh không ổn còn đứng được ở đây sao? Không có gì đâu anh đi chuẩn bị một số việc sắp tới ấy mà.
Hà Vi lúc này mới cười cười nói với Ngọc Nhi.
- Thiếu Kiệt định ra nước ngoài lập công ty nên đi gặp người quen có cơ sở bên đó nhờ họ chỉ cách thành lập công ty. Cũng như các đường lối dễ dàng cho một công ty mới.
Thiếu Kiệt ngồi vào bàn ăn. Trịnh Chi dọn ra các món ăn đã làm. Trương Hạo thấy thế cũng xin phép về hắn sợ phải ngồi ăn thêm một lần nữa bụng hắn chịu không nỗi nên đi về trước.
Mọi người ngồi xuống bàn ăn Thiếu Kiệt cười cười Ngọc Nhi lấy chén bới cho hắn một ít cơm rồi đưa cho Thiếu Kiệt cùng Hoàng Lâm Nhu. Hà Vi cũng ngồi xuống bàn ăn nhìn mọi người. Bên cạnh là một cốc nước lọc. Hoàng Lâm Nhu lúc này cũng Nhìn Thiếu Kiệt hỏi.
- Con định ra nước ngoài kinh doanh thật đấy hả Thiếu Kiệt. Dự định là con sẽ đi bao lâu và việc học con phải sắp xếp như thế nào.
- Cũng không phức tạp lắm con chỉ cần thu xếp bên trường là được. Ngọc Nhi có thể để cho mọi người chép bài giùm con. Còn lớp học sinh giỏi kia thì chỉ cần chuyển lại cho giáo viên vài ngày là được.
Thiếu Kiệt vừa suy nghĩ vừa nói ra những gì hắn định hướng. Ngọc Nhi ngồi bên cạnh cũng gật đầu. Hoàng Lâm Nhu nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng buông đũa đang cầm xuống nói với hắn.
- Việc này mẹ sẽ xin cho con nhưng mà hiện tại với thân phân học sinh của mình con có thể làm nhiều việc người khác chú ý. Tốt nhất lần này con ra nước ngoài trước giáng sinh đi. Mẹ sẽ xin trường cho con nghĩ nói đi du lịch với gia đình. Những việc còn lại thì con tự tính.
Lúc này điện thoại của Ngọc Nhi mới vang cô vôi vàng xin phép nghe điện thoại của mình. Vừa đứng bên ngoài nghe điện thoại nhưng Ngọc Nhi cũng nhìn về phía Thiếu Kiệt. Trở lại bàn Ngọc Nhi mới thở dài nhìn Thiếu Kiệt nói.
- Em hỏi thật anh cầm vài cuốn sách ở chỗ cữu hùng đúng không.
- Ừ anh có cầm vài quyển sách ở chỗ Cữu Hùng nhưng mà mấy cuốn đó đang ở dưới chỗ phòng máy. Sao có chuyện gì à?
Thiếu Kiệt vừa ăn xong chén cơm cũng buông đũa xuống trả lời Ngọc Nhi. Nghe thấy Thiếu Kiệt xác nhận mình cầm những cuốn sách đó. Ngọc Nhi phân vân không biết nên nói tiếp điều gì?
- Anh dùng cơm xong rồi hồi nãy ăn một ít giờ ăn một ít nữa là được. Em có chuyện gì cần thiết thì vào phòng anh nói. Hà Vi cũng vậy anh chắc chuyện này Hà Vi biết không sao nhỉ.
- Vâng! Hà Vi có biết chuyện này cũng không sao.
Hoàng Lâm Nhu vẫn ngồi dùng bữa tối của mình với Trịnh Chi. Thiếu Kiệt cùng hai người trở về phòng của mình. Nhìn hắn ngồi lên trên giường đưa hai cái ghế nệm loại nhỏ đưa cho hai người rồi hỏi Ngọc Nhi.- Em có gì cần nói thì nói đi ở đây không có người ngoài.
- Vâng em định hỏi anh về mấy cuốn sách anh lấy trong bàn của Cữu Hùng trong đó có cất giữ một cuốn sách có ngăn ngầm. Hắn để một tài khoản Ngân hàng nước ngoài và chìa khóa. Đó là toàn bộ tài sản của Cữu Hùng.
Ngọc Nhi cũng thở dài một hơi nói ra những gì cô vừa nhận được từ Cao Thịnh. Cữu Hùng sau vài tiếng không chịu nỗi nữa hoàn toàn khuất phục. Nói ra những gì hắn đã cất giấu lâu nay.
Thiếu Kiệt bây giờ mới nhìn Ngọc Nhi. Hắn suy nghĩ điều gì đó rồi mới nói với Ngọc Nhi.
- Bên em bắt được Cữu Hùng à? Sao lại không giao cho Khương Đào?
Không riêng gì Thiếu Kiệt Hà Vi cũng có một sự thắc mắc không nhỏ trong chuyện này.
- Không bên em chỉ có người thân cận với Cữu Hùng biết được chuyện này bọn em cũng đang cho người tìm hắn mà không thấy.
Thiếu Kiệt lúc này nghe Ngọc Nhi nói thế cũng gật đầu hắn biết Cao Thịnh có người ngầm trong nội bộ của Cữu Hùng là điều chắc chắn sẽ biết được ít nhiều.
- Ừ những cuốn sách đó là anh cầm những thứ kia anh cũng lấy ra rồi. Anh định lấy những thứ đó làm những việc cho mình sau này. Nếu em cần thì anh sẽ chuyển khoản về sau cho em.
- Vâng nếu anh cầm rồi thì thôi. Dù sao em cũng muốn hỏi để anh biết mà lấy ra thôi.
Ngọc Nhi nghe được Thiếu Kiệt đã lấy ra hết những thứ mà cô đề cập cũng nhẹ nhàng trong lòng một ít. Cô biết được Thiếu Kiệt đã sở hữu những thứ đó được là tốt hơn cô bảo quản.
- Vậy là lần này anh đi quan bên singapore trước rồi mới qua thụy sỹ đúng không?
Hà Vi lúc này dương như hiểu rõ được những gì Thiếu Kiệt dự định. vì chỉ có hắn qua singapore với danh nghĩa đi làm hợp đồng thật chất chỉ là vẻ ngoài còn đi qua thụy sỹ kiểm tra lại số tiến mà hắn muốn lấy của hai người để minh bạch các khoảng tiền sau này mới là điều quan trọng.
- Ừ lần này anh qua singapore một tháng với điều kiện này thì mình sẽ đi hai tuần thụy sỹ lúc đó trở về lại singapore rồi quay về. Mọi thứ trở về sẽ khác hơn. Lúc đó anh sẽ tính tới những phương án thay đổi sau này.
Ngọc Nhi cũng trầm ngâm một lúc mới nói với Thiếu Kiệt.
- Lần này anh đi lâu vậy? Sắp tới sinh nhật của Nhã Oanh rồi đấy. Anh không về hôm sinh nhật Nhã Oanh chắc sẽ buồn đấy.
- Anh nghĩ sinh nhật hôm đó anh không thể nào có mặt được khi về sẽ có quà cho Nhã Oanh sau. Đâu phải những năm qua sinh nhật của Nhã Oanh cũng đâu có anh không phải vẫn tốt đấy sao.
Ngọc Nhi với Hà Vi mới lướm hắn một cái. Bản thân hai người đều là bạn gái hắn. Nếu mà trong ngày sinh nhật của mình mà không có bạn trai của mình thì có vẻ như không phù hợp lắm.
- Anh đấy Không hiểu tính khí của nữ nhân gì cả. Ai mà không muốn ở bên cạnh người mình yêu chứ. Còn không thì xin cho Nhã Oanh nghĩ hôm đó đi cùng mình cũng được mà.
Hà Vi vô tư nói như chuyện này không có chuyện gì. Nhưng Thiếu Kiệt hắn lại sợ nhất chuyện này. Đang định nói gì đó thì Ngọc Nhi nói.
- Em thấy như vậy cũng ổn em thì chắc không đi được. Cứ để cho Nhã Oanh đi cùng mọi người cũng ổn mà. Em thấy như thế cũng hay mà.
Vốn Thiếu Kiệt sợ nếu đễ Nhã Oanh đi cùng Ngọc Nhi lại cũng đòi theo thì không được. Giờ cô tự nguyện ở nhà hắn cũng vui vẻ hơn nhìn Ngọc Nhi nói.
- Vậy cũng được. Nhưng như thế em phải xin ông làm thêm một cái hộ chiếu cho cả Ngọc Nhi và Hà Vi nữa. Sau này có đi đâu thì đưa Ngọc Nhi đi cùng cũng dễ hơn.
Hà Vi lúc này cũng cười cười nhìn Thiếu Kiệt gật đầu.
- Không sao đâu! Việc này ông hiểu mà chắc ông không nói gì đâu mà chắc em sẽ nói ông chuyện này. Việc những tài khoản kia anh cứ làm cẩn thận là được. Nếu được thì anh cứ giữ lấy, chắc sẽ không ai nói gì đâu.
Hà Vi vốn mới đầu định là sẽ đem chuyện này báo cáo lại cho ông mình. Nhưng mà sau khi đi với Thiếu Kiệt hôm nay cô cũng biết hắn đang muốn giấu bớt một phần nào đó những sự việc đang muốn làm.
- Em có thể nói riêng cho ông cũng được nói ông đừng nói lại với những người bên cạnh là được. Cứ để họ thấy hiện tại chỉ là bề nổi còn những việc khác sau này sẽ tính. Cũng không còn sớm đâu Ngọc Nhi để anh nói anh Khải Huy đưa em về nhà.
Thiếu Kiệt muốn Hà Vi chỉ để cho một mình ông cô biết. Hà Vi cũng gật đầu. Cô cũng hiểu được điều gì đó từ những việc này, Có vẻ như Thiếu Kiệt đang thấy điều gì đó, bên cạnh mà cô không biết nên hắn mới gấp rút chuyển những thứ mình đang có bảo toàn trong bí mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.