Chương 128: Tinh toán
Diệt Thiên
12/11/2017
Đầu Tháng mong mọi người ủng hộ Nguyệt Phiết. chương thứ 2 trong ngày lên trể một chút mọi người thông cảm.
Kết thúc buổi tham quan ai chiếc xe lại trở về trường học. Những học sinh trong chuyến đi, được cho phép ra về hoặc ở lại trường. Thiếu Kiệt chọn cách ra về dù sao ở lại học cũng không được bao nhiêu thời gian.
Thiếu Kiệt không về thằng nhà mà đi ra cửa hiệu bách hóa, dù sao thì dạo gần đây hắn cũng ít ra cửa hiệu. Dù Thiếu Kiệt hắn đã đưa phương án sắp xếp và bố trí lại của hàng cho Hoàng Lâm Nhu nhưng hắn vẫn chưa ra xem lại cách sắp xếp trong cửa hiệu.
Hôm nay có dịp về sớm nên hắn ghé qua xem coi cửa hàng cần phải sắp xếp thêm những gì cần thiết. Hoàng Lâm Nhu đang tính toán một số thứ trong cửa hàng thấy hắn về sớm hơn bình thường cũng bão nổi nói.
- Thằng quỷ lại trốn học về sớm muốn ăn đòn à. Nói sao không đi học!
- Gì vậy mẹ chư chi chụp cho cái mũ trốn học rồi, mẹ quên là giờ con có trốn học cũng ko được vì cô Lâm chiều nay tới nhà à.
Mẹ hắn bây giờ mới sực nhớ là Mai Uyển Lâm hôm nay tới nhà dạy thêm cho Thiếu Kiệt. Nhưng bà vẫn thắc mắc tại sao hắn lại đi học về sớm hơn mọi ngày một các bất bình thường nên hỏi Thiếu Kiệt.
- Làm gì mà hôm nay về sớm thế còn 1 giờ nữa mới là giờ ra về mà?
- Hôm nay lớp học sinh giỏi đi tham quan nên không có học tham quan về giờ học chênh lệch quá nên cho về sớm. Luôn tiện con ghé qua đây
Hoàng Lâm Nhu ra vẻ nghi hoặc nhưng bà nghĩ dầu gì Mai Uyển Lâm cũng tới nhà nếu vậy thì Thiếu Kiệt hắn không thể nào nói dối được.Bây giờ Hoàng Hương ở gần đó nghe thế củng nhìn Thiếu Kiệt cười nói.
- Thiếu Kiệt lại trong lớp học sinh giỏi luôn. Quá tốt rồi còn gì phải nói nữa nè. Chị cũng đừng làm khó cháu nó thế, học sinh bây giờ học thêm quá trời mà còn có đứa học không ra gì. Mà Thiếu Kiệt nhà mình em thấy nó có học thêm ở đâu đâu mà vẫn vào được lớp chuyên của trường cũng đã là chuyện hiếm rồi chị còn muốn gì nữa đây này.
- Thôi đi cô ơi cái thằng này mà tâng bốc quá thì nó vễnh mặt lên trời mất, nó mà không la, không mắng chắc bây giờ nó quậy ra cái gì còn không biết được. Nhìn nó hiền hiền ở nhà như thế thôi, chứ nó quậy ngầm lắm.
Hoàng Lâm Nhu không để cho Thiếu Kiệt được khen đầy đủ đã xối lên một gáo nước lạnh, làm hắn cũng chỉ biết cười trừ, ai bảo bà là mẹ hắn cơ chứ, mà Những điều Hoàng Lâm Nhu nói như vậy thì đúng là có thật nếu mà bà không là mắng thường xuyên, hắn cũng không biết được kiếp trước mình sẽ thành ra cái dạng gì.
Rồi chợt nhơ điều gì đó Hoàng Lâm Nhu mới nói với Thiếu Kiệt.
- À đợi mẹ một chút rồi về nhà luôn mẹ có việc cần nói.
Thiếu Kiệt không biết việc gì nên cũng nhíu mày một chút suy nghĩ chỉ có thể là chuyện gì đó mà mẹ hắn thấy không thể nói ở chổ đông người như thế này nên cũng đồng ý.
Đứng đợi một bên cho mẹ hắn, giao lại những việc của cửa hàng cho mấy dì của hắn, Thiếu Kiệt nhìn sơ qua cách bố trí của cửa hàng rồi cũng gật đầu. Bố cục sắp xếp của Hoàng Lâm Nhu hắn không có gì để bàn, đa số được phân loại tốt nhất và cũng thu hút được hiệu quả cao nhất về cách trưng bày sản phẩm.
Ngay tại thời điểm đó tại nhà của Hoàng Chí Kim. Hai em này vẫn gặp nhau sau khi Hoàng Chí Hùng đi đâu về đến. Uống một hớp nước trà trên bàn Hoàng Chí Hùng mới nhìn anh mình nói.
- Tòa phúc thẩm sơ bộ có kết quả rồi anh! bên đó nó kiêu là hồ sơ bên mình là không hợp lệ và phải hủy bỏ. Vì các bên liên quan tới vụ kiện đều có đủ bằng chứng đưa ra anh em mình làm giấy tờ nhà đất mà không thông qua mọi người.
- Chú nói vòng vo như thế làm cái gì, đi vào chủ đề chính đi chư ngoài lề làm gì, ai mà không biết chú và anh lách luật, không thông qua bọn nó.
Hoàng Chí Kim nghe em mình nói như thế cắt ngang lời hắn, nhìn vào đứa con nít cũng biết phải phân sử ra sao, thì kết qua chuyện bị hủy giấy tờ đang làm là điều hiển nhiên thế mà hắn lại đi kể lễ dài dòng.
- Tòa nói là bây giờ xem như miếng đất chưa được hợp thức hóa một các rỏ rang an hem trong nhà nếu giải quyết được thì giải quyết nội bộ còn không thì đưa toa quyết định lúc đó anh em mình phải chịu án phí là cao hơn.
- Vậy mày thấy con Nhu nó ra sao?
Hoàng Chí Hùng cũng gật đầu kể lại những gì mà hắn được Hoàng Lâm Nhu nói lại.
- Nó nói là tối nay mọi người tập hợp lại bên nhà nó. Việc tiền nong như thế nào thì nó sẽ thương lượng mọi người cho công bằng rồi mới đưa tiền.
- Cái này mới là cái quan trọng nãy giờ tao cần nghe này. Mày cứa nghĩ đi miếng đất bên đó là 100 mét vuông chia cho sáu mày tính đi mỗi người được hơn 15 mét vuông vậy thì được bao nhiêu.
Hoàng Chí Hùng mới im lặng tính toán một chút mới trả lời.
- Tính ra bên đó chỉ được 8 triệu 500 nghìn một mét vuông thôi, một phần là trong hẻm,với phần đường chưa thể lưu thông được xe oto nên giá cả là như thế, tính ra một người chắc khoảng được hơn trăm triệu à.
- Ít vậy sao? tao cứ nghĩ là sẽ nhiều hơn chứ.
Hoàng Chí Hùng cũng nhìn anh mình cười. giá thành này hắn đã lấy là giá cao nhất, nhà không phải mặt tiền mà lấy giá mặt tiền thì cũng không ổn cho lắm nên giá trị này là thích hợp nhất.
- Anh cứ nói 100 mét vuông chia sáu ra thì cũng đâu được nhiều, nếu mà anh em mình ôm trọn hết thì đợi một thời gian sau bán mới có thể giá cao hơn còn bây giờ thì chỉ có giá trị như thế là hết mức rồi không thêm được nữa đâu.
- Ừ như thế cũng được. Có còn hơn không cứ để nó nằm đó cũng chẳng ít lợi gì. Vây tối nay nó nói mấy giờ qua bên đó?
Hoàng Chí Kim cũng thấy nhưng gì Chí Hùng nói là đúng, dính tới tiền bạc thì không ai có thể để họ bị thiệt thòi trong chuyện này, không chỉ có hắn có tư tưởng đó mà tất cả mọi người trong xã hội này đều như thế Khi dính dáng tới lợi ít thì không ai chịu bỏ qua cả.
- Nó hẹn 9h hôm nay nó sẽ đóng cửa hàng sớm để về bàn bạc. Anh qua đó luôn à?
- Qua sao không mày, mày thấy có ai chia tiền mà vắng mặt bao giờ không? Dù sao tao cũng xem thử nó lấy đâu ra số tiền lớn mà lại có ý định mua lại toàn bộ mảnh đất, chưa kể là ý định của nó là như thế nào.
Hoàng Chí Hùng trong bụng chửi thầm trong bụngnhưng không dám nói ra,
- Mẹ chưa đâu vào đâu thì mình làm chân chạy đến lúc có tiền thì lại lết cái mặt mốc ra.
Dù sao hắn biết hắn phụ thuộc vào quá nhiều Hoàng Chí Kim, về những mối quan hệ bên trên mà hắn không thể nào biết được.
Bây giờ hai mẹ con Thiếu Kiệt đã về đến nhà. Hoàng Lâm Nhu đợi cho Thiếu Kiệt đi tắm thay quần áo xong rồi mới cùng hắn ngồi lại nói chuyện.
- Chuyện là sáng nay phiên toàn phúc thẩm về tình trạng mảnh đất đã có kết quả mẹ cũng đã nói với Hoàng Chí Hùng tối nay mọi người tập trung lại xem họ tính toán như thế nào.
Thiếu Kiệt nghe thế cũng trầm ngâm đối chút. Hắn biết giá trị của mảnh đất 100 mét vuông không nhỏ cũng không lớn nhưng để mà chia đều ra thì vẫn là một vấn đề cần phải bàn bạc nội bộ. Bởi con số 100 chưa bao giờ là chia hết cho sáu. Mà tính toán giá trị quy đổi ra tiền, thì cũng cần phải có số lẽ đi kèm nhất định.
- Chuyện này thì cũng tương đối dể mà mẹ cứ lấy 100 m2 chia đều cho 6 người hoặc xem giá trị tham khảo của mọi người về giá đất mà quy theo giá trị tiền mặt là được.
- Mẹ cũng biết là thế nên mẹ cũng đi hỏi một số người trung gian mua bán nhà đất rồi, giá trị của một mét vuông khu này chênh lệch từ 8 triệu đến 9 triệu. Mà nếu tính giá trị cao nhất cũng là 900 triệu, hiện tại mẹ cũng không có được số tiền lớn đó nên mới bàn bạc với con nè.
Hoàng Lâm Nhu đã xem xét tài chính một cách lớn nhất thì vẫn không đủ để huy động ngay được một số tiền lớn như thế, mục đích bàn bạc chẳng qua là muốn Thiếu Kiệt hắn hổ trợ để có thêm tiền chia cho mọi người.
- À Chuyện này hả, được rồi mẹ cứ để chuyện này con lo dù sao cũng chưa quá giờ hành chính Trương Hạo chắc sẽ đi rút tiền được, con ra rút lại lôi thôi vài thứ nữa nên để con gọi cho Trương Hạo. Nhưng mà mẹ xem thế nào chứ nếu sau khi mình mua lại mà họ trở mặt cũng không nên lắm đâu.
Nói rồi Thiếu Kiệt lấy điện thoại ra gọi cho Trương Hạo đợi cho có tính hiệu bắt máy hắn mới nói.
- Dạo này bận rộn lắm sao không thấy mặt. Tranh thủ thu xếp đi rút dùm 1 tỷ đi, Tao mà ra rút thì lại lộn xộn phiên phức lắm.
Trường Hạo nghe được cũng cười cười nói.
- Tao mà bận cái gì, chẳng qua dạo này đi ra ngoài với đi lại bên ngoài hơi nhiều thôi. oke tiển đó để lát nữa tao đem qua giờ tao ra ngân hàng cho kịp đã. Mà cần gì tới một tỷ ghê thế dự án gì nữa à.
- Dự án gì đâu tao đưa tiền cho mẹ mua lại mảnh đất ấy mà, mày thu xếp nhanh nha trước 9 giờ tối là được.
Bên kia Trương Hạo cũng bão nổi mắng.
- Giờ mới 4h mày nghĩ ngân hàng nào làm việc đến 9h tối hả thằng kia Thiếu đánh thà nói. Qua nhà đãi tao ăn uống gì còn được bày đặt kiu qua trước 9 giờ. Thôi lát nữa tao qua chuẩn bị đồ ăn thức uống đi đón tiếp đại gia.
Kết thúc buổi tham quan ai chiếc xe lại trở về trường học. Những học sinh trong chuyến đi, được cho phép ra về hoặc ở lại trường. Thiếu Kiệt chọn cách ra về dù sao ở lại học cũng không được bao nhiêu thời gian.
Thiếu Kiệt không về thằng nhà mà đi ra cửa hiệu bách hóa, dù sao thì dạo gần đây hắn cũng ít ra cửa hiệu. Dù Thiếu Kiệt hắn đã đưa phương án sắp xếp và bố trí lại của hàng cho Hoàng Lâm Nhu nhưng hắn vẫn chưa ra xem lại cách sắp xếp trong cửa hiệu.
Hôm nay có dịp về sớm nên hắn ghé qua xem coi cửa hàng cần phải sắp xếp thêm những gì cần thiết. Hoàng Lâm Nhu đang tính toán một số thứ trong cửa hàng thấy hắn về sớm hơn bình thường cũng bão nổi nói.
- Thằng quỷ lại trốn học về sớm muốn ăn đòn à. Nói sao không đi học!
- Gì vậy mẹ chư chi chụp cho cái mũ trốn học rồi, mẹ quên là giờ con có trốn học cũng ko được vì cô Lâm chiều nay tới nhà à.
Mẹ hắn bây giờ mới sực nhớ là Mai Uyển Lâm hôm nay tới nhà dạy thêm cho Thiếu Kiệt. Nhưng bà vẫn thắc mắc tại sao hắn lại đi học về sớm hơn mọi ngày một các bất bình thường nên hỏi Thiếu Kiệt.
- Làm gì mà hôm nay về sớm thế còn 1 giờ nữa mới là giờ ra về mà?
- Hôm nay lớp học sinh giỏi đi tham quan nên không có học tham quan về giờ học chênh lệch quá nên cho về sớm. Luôn tiện con ghé qua đây
Hoàng Lâm Nhu ra vẻ nghi hoặc nhưng bà nghĩ dầu gì Mai Uyển Lâm cũng tới nhà nếu vậy thì Thiếu Kiệt hắn không thể nào nói dối được.Bây giờ Hoàng Hương ở gần đó nghe thế củng nhìn Thiếu Kiệt cười nói.
- Thiếu Kiệt lại trong lớp học sinh giỏi luôn. Quá tốt rồi còn gì phải nói nữa nè. Chị cũng đừng làm khó cháu nó thế, học sinh bây giờ học thêm quá trời mà còn có đứa học không ra gì. Mà Thiếu Kiệt nhà mình em thấy nó có học thêm ở đâu đâu mà vẫn vào được lớp chuyên của trường cũng đã là chuyện hiếm rồi chị còn muốn gì nữa đây này.
- Thôi đi cô ơi cái thằng này mà tâng bốc quá thì nó vễnh mặt lên trời mất, nó mà không la, không mắng chắc bây giờ nó quậy ra cái gì còn không biết được. Nhìn nó hiền hiền ở nhà như thế thôi, chứ nó quậy ngầm lắm.
Hoàng Lâm Nhu không để cho Thiếu Kiệt được khen đầy đủ đã xối lên một gáo nước lạnh, làm hắn cũng chỉ biết cười trừ, ai bảo bà là mẹ hắn cơ chứ, mà Những điều Hoàng Lâm Nhu nói như vậy thì đúng là có thật nếu mà bà không là mắng thường xuyên, hắn cũng không biết được kiếp trước mình sẽ thành ra cái dạng gì.
Rồi chợt nhơ điều gì đó Hoàng Lâm Nhu mới nói với Thiếu Kiệt.
- À đợi mẹ một chút rồi về nhà luôn mẹ có việc cần nói.
Thiếu Kiệt không biết việc gì nên cũng nhíu mày một chút suy nghĩ chỉ có thể là chuyện gì đó mà mẹ hắn thấy không thể nói ở chổ đông người như thế này nên cũng đồng ý.
Đứng đợi một bên cho mẹ hắn, giao lại những việc của cửa hàng cho mấy dì của hắn, Thiếu Kiệt nhìn sơ qua cách bố trí của cửa hàng rồi cũng gật đầu. Bố cục sắp xếp của Hoàng Lâm Nhu hắn không có gì để bàn, đa số được phân loại tốt nhất và cũng thu hút được hiệu quả cao nhất về cách trưng bày sản phẩm.
Ngay tại thời điểm đó tại nhà của Hoàng Chí Kim. Hai em này vẫn gặp nhau sau khi Hoàng Chí Hùng đi đâu về đến. Uống một hớp nước trà trên bàn Hoàng Chí Hùng mới nhìn anh mình nói.
- Tòa phúc thẩm sơ bộ có kết quả rồi anh! bên đó nó kiêu là hồ sơ bên mình là không hợp lệ và phải hủy bỏ. Vì các bên liên quan tới vụ kiện đều có đủ bằng chứng đưa ra anh em mình làm giấy tờ nhà đất mà không thông qua mọi người.
- Chú nói vòng vo như thế làm cái gì, đi vào chủ đề chính đi chư ngoài lề làm gì, ai mà không biết chú và anh lách luật, không thông qua bọn nó.
Hoàng Chí Kim nghe em mình nói như thế cắt ngang lời hắn, nhìn vào đứa con nít cũng biết phải phân sử ra sao, thì kết qua chuyện bị hủy giấy tờ đang làm là điều hiển nhiên thế mà hắn lại đi kể lễ dài dòng.
- Tòa nói là bây giờ xem như miếng đất chưa được hợp thức hóa một các rỏ rang an hem trong nhà nếu giải quyết được thì giải quyết nội bộ còn không thì đưa toa quyết định lúc đó anh em mình phải chịu án phí là cao hơn.
- Vậy mày thấy con Nhu nó ra sao?
Hoàng Chí Hùng cũng gật đầu kể lại những gì mà hắn được Hoàng Lâm Nhu nói lại.
- Nó nói là tối nay mọi người tập hợp lại bên nhà nó. Việc tiền nong như thế nào thì nó sẽ thương lượng mọi người cho công bằng rồi mới đưa tiền.
- Cái này mới là cái quan trọng nãy giờ tao cần nghe này. Mày cứa nghĩ đi miếng đất bên đó là 100 mét vuông chia cho sáu mày tính đi mỗi người được hơn 15 mét vuông vậy thì được bao nhiêu.
Hoàng Chí Hùng mới im lặng tính toán một chút mới trả lời.
- Tính ra bên đó chỉ được 8 triệu 500 nghìn một mét vuông thôi, một phần là trong hẻm,với phần đường chưa thể lưu thông được xe oto nên giá cả là như thế, tính ra một người chắc khoảng được hơn trăm triệu à.
- Ít vậy sao? tao cứ nghĩ là sẽ nhiều hơn chứ.
Hoàng Chí Hùng cũng nhìn anh mình cười. giá thành này hắn đã lấy là giá cao nhất, nhà không phải mặt tiền mà lấy giá mặt tiền thì cũng không ổn cho lắm nên giá trị này là thích hợp nhất.
- Anh cứ nói 100 mét vuông chia sáu ra thì cũng đâu được nhiều, nếu mà anh em mình ôm trọn hết thì đợi một thời gian sau bán mới có thể giá cao hơn còn bây giờ thì chỉ có giá trị như thế là hết mức rồi không thêm được nữa đâu.
- Ừ như thế cũng được. Có còn hơn không cứ để nó nằm đó cũng chẳng ít lợi gì. Vây tối nay nó nói mấy giờ qua bên đó?
Hoàng Chí Kim cũng thấy nhưng gì Chí Hùng nói là đúng, dính tới tiền bạc thì không ai có thể để họ bị thiệt thòi trong chuyện này, không chỉ có hắn có tư tưởng đó mà tất cả mọi người trong xã hội này đều như thế Khi dính dáng tới lợi ít thì không ai chịu bỏ qua cả.
- Nó hẹn 9h hôm nay nó sẽ đóng cửa hàng sớm để về bàn bạc. Anh qua đó luôn à?
- Qua sao không mày, mày thấy có ai chia tiền mà vắng mặt bao giờ không? Dù sao tao cũng xem thử nó lấy đâu ra số tiền lớn mà lại có ý định mua lại toàn bộ mảnh đất, chưa kể là ý định của nó là như thế nào.
Hoàng Chí Hùng trong bụng chửi thầm trong bụngnhưng không dám nói ra,
- Mẹ chưa đâu vào đâu thì mình làm chân chạy đến lúc có tiền thì lại lết cái mặt mốc ra.
Dù sao hắn biết hắn phụ thuộc vào quá nhiều Hoàng Chí Kim, về những mối quan hệ bên trên mà hắn không thể nào biết được.
Bây giờ hai mẹ con Thiếu Kiệt đã về đến nhà. Hoàng Lâm Nhu đợi cho Thiếu Kiệt đi tắm thay quần áo xong rồi mới cùng hắn ngồi lại nói chuyện.
- Chuyện là sáng nay phiên toàn phúc thẩm về tình trạng mảnh đất đã có kết quả mẹ cũng đã nói với Hoàng Chí Hùng tối nay mọi người tập trung lại xem họ tính toán như thế nào.
Thiếu Kiệt nghe thế cũng trầm ngâm đối chút. Hắn biết giá trị của mảnh đất 100 mét vuông không nhỏ cũng không lớn nhưng để mà chia đều ra thì vẫn là một vấn đề cần phải bàn bạc nội bộ. Bởi con số 100 chưa bao giờ là chia hết cho sáu. Mà tính toán giá trị quy đổi ra tiền, thì cũng cần phải có số lẽ đi kèm nhất định.
- Chuyện này thì cũng tương đối dể mà mẹ cứ lấy 100 m2 chia đều cho 6 người hoặc xem giá trị tham khảo của mọi người về giá đất mà quy theo giá trị tiền mặt là được.
- Mẹ cũng biết là thế nên mẹ cũng đi hỏi một số người trung gian mua bán nhà đất rồi, giá trị của một mét vuông khu này chênh lệch từ 8 triệu đến 9 triệu. Mà nếu tính giá trị cao nhất cũng là 900 triệu, hiện tại mẹ cũng không có được số tiền lớn đó nên mới bàn bạc với con nè.
Hoàng Lâm Nhu đã xem xét tài chính một cách lớn nhất thì vẫn không đủ để huy động ngay được một số tiền lớn như thế, mục đích bàn bạc chẳng qua là muốn Thiếu Kiệt hắn hổ trợ để có thêm tiền chia cho mọi người.
- À Chuyện này hả, được rồi mẹ cứ để chuyện này con lo dù sao cũng chưa quá giờ hành chính Trương Hạo chắc sẽ đi rút tiền được, con ra rút lại lôi thôi vài thứ nữa nên để con gọi cho Trương Hạo. Nhưng mà mẹ xem thế nào chứ nếu sau khi mình mua lại mà họ trở mặt cũng không nên lắm đâu.
Nói rồi Thiếu Kiệt lấy điện thoại ra gọi cho Trương Hạo đợi cho có tính hiệu bắt máy hắn mới nói.
- Dạo này bận rộn lắm sao không thấy mặt. Tranh thủ thu xếp đi rút dùm 1 tỷ đi, Tao mà ra rút thì lại lộn xộn phiên phức lắm.
Trường Hạo nghe được cũng cười cười nói.
- Tao mà bận cái gì, chẳng qua dạo này đi ra ngoài với đi lại bên ngoài hơi nhiều thôi. oke tiển đó để lát nữa tao đem qua giờ tao ra ngân hàng cho kịp đã. Mà cần gì tới một tỷ ghê thế dự án gì nữa à.
- Dự án gì đâu tao đưa tiền cho mẹ mua lại mảnh đất ấy mà, mày thu xếp nhanh nha trước 9 giờ tối là được.
Bên kia Trương Hạo cũng bão nổi mắng.
- Giờ mới 4h mày nghĩ ngân hàng nào làm việc đến 9h tối hả thằng kia Thiếu đánh thà nói. Qua nhà đãi tao ăn uống gì còn được bày đặt kiu qua trước 9 giờ. Thôi lát nữa tao qua chuẩn bị đồ ăn thức uống đi đón tiếp đại gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.