Chương 701: Vấn Đề Nan Giải
Diệt Thiên
22/11/2018
- Tao nói chú mày đôi khi đừng thông minh quá có được không. Ở đây ai mà không biết vấn đề này cần chú mày giải thích hay sao mà lại bô bô cái miệng lên thế.
Thiếu Kiệt thật sự lúc này nói với Lý Bân như thế nhưng với đầu óc suy luận của thằng này thì không thể nói gì hơn. Chẵn qua nếu không biết cứ nhìn cái bộ dáng đắc chí của hắn thì chị muốn đánh cho một trận.
Mọi người trong phòng lúc này cũng cười lớn xem như được một tràng vui vẻ. Dù không thích kế hoạch của mình bị người khác nói ra kết quả trước nhưng Thiếu Kiệt cũng phải công nhận Lý Bân hắn trung hòa được cái không khí đang căn thẳng của mọi người.
- Xem như thế chỉ còn cách để cho nhóm sát thủ kia thấy khó mà gọi giá cao hơn thôi. Nhưng mà việc thực hiện được hay không còn là một điều đáng phải bàn đấy.
Tăng Anh Hào bây giờ đem suy nghĩ của mình nhận định việc này xác suất rủi ro rất cao dựa theo tình hình hiện tại thì nó có thể thành công hoặc thất bại là ngang nhau nếu như có sơ xuất.
- Việc này thì cũng không hẳn cho lắm. Sắp tới thời gian tương đối không nhiều hơn thế nữa chỉ cần không để cho đám người kia có cơ hội là được. Mọi người đều biết để làm được nhiệm vụ kia ít nhất tôi phải thi trước mọi người thời gian ôn tập toàn bộ kiến thức cần có cho cả năm học không nhiều. Hơn nữa chỉ có giờ đền trường là rời khỏi nhà còn lại một số việc thì đã có mọi người làm thay. Không có khoản thời gian cần thiết để đám người kia ra tay.
Suy nghĩ về những dự định mà mình sắp làm sắp tới Thiếu Kiệt cũng thấy không có một khoản thời gian trống để có thể để nhóm người sát thủ kia ra tay. Thêm vào đó là việc bảo vệ của Vô Ảnh tiến hành đối kháng lại với nhóm người này thì hoàn toàn có thể.
- Biết là như thế nhưng anh cũng vẫn phải cẩn thận. Không khéo lại xảy ra bất trắc nữa không tốt đâu. Phòng ngừa mọi thứ tính toán kỹ lưỡng thật nhưng sẽ không biết trong quá trình xảy ra chuyện gì có thể ảnh hưởng đến việc này đâu.
Hà Vi biết hắn suy nghĩ tính toán tốt mọi thứ nhưng vẫn nhắc nhở vì không thể nào có thể nắm chắc hết mọi thứ.
Bên ngoài Lúc này một chiếc xe ô tô chạy vào trong sân dừng lại trước cửa nhà. Không quá khó để mọi người nhận ra người đến là ai. Ngay khi chiếc xe vừa dừng lại từ cửa sau mở ra một cách nhanh chóng Nhã Oanh với Ngọc Nhi chạy thẳng vào trong nhà. Thiếu Kiệt bây giờ chỉ biết cười. hắn hiểu hai người vi sao lại hấp tấp.
Chưa kịp hình thấy những ai có mặt trong phòng Ngọc Nhi đã lên tiếng hỏi hắn.
- Thiếu Kiệt! Việc vừa rồi anh không sao chứ. Đám người đó biết ai là chủ mưu hay không. Để em điều tra chuyện này xem người nào đứng sau họ.
- Thôi không cần đâu! Người này là ai cũng không xa lạ gì. Còn điều tra hắn thì với nguồn lực trong nước không thì chưa đủ. Anh cần trưng dụng một số người bên Vô Ảnh. Sắp tới họ tạm thời quay về với công việc trước đây của mình chủ yêu là giết chết những người có thể là đối tượng ám sát anh. Em xem thế nào thì sắp xếp đi Ngọc Nhi.
Nhìn Thiếu Kiệt ra lệnh cho mình. Ngọc Nhi trừng mắt nhìn hắn. Nhã Oanh thấy Thiếu Kiệt không có gì mới cười cười nhìn Thiếu Kiệt bất bình nói.
- Không phải là em không muốn giúp nhưng mà phải để xem tâm tình em như thế nào mới được. Man tiếng hôm nay anh đãi tiệc mà không chừa em vời Ngọc Nhi một chút nào. Bọn em nói bận thì anh cũng phải biết mà chừa lại đồ ăn cho bọn em chứ.
Thiếu Kiệt chỉ về phía trong nhà bếp mà không nói gì đơn giản hắn đã có dự trù trường hợp xấu nhất. Vốn hắn định xem hết một chút những tài liệu cần thiết. Nên cũng chuẩn bị dư ra một bàn đồ ăn. Vì đơn giản một điều mẹ hắn buổi tối nếu có dùng thì cũng có cái mà ăn không phải nấu nướng chi thêm nữa.
- Thôi mọi thứ cũng xong rồi. Còn mấy cái khác thì từ từ giải quyết.
Ngọc Nhi bây giờ mới ngồi xuống ghế nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu nói.
- Chưa xong đâu anh con phải giải quyết vụ này nè. Báo cáo cho thấy Lâm gia lần nay dốc túi làm ra canh bạc lớn. Anh định khi nào sẽ triển khai cái vấn đề kia đây.
Thiếu Kiệt chỉ lắc đầu hắn tuy việc gì mọi người cũng nói với mọi người nhưng mà có những việc hắn phải âm thầm làm.
- Chuyện này lát nữa anh nói sau.
Tăng Anh Hào thấy thế đứng lên cười nói.
- Cơm no rượu say rồi tôi đi ngủ đây còn việc gì nữa thì chừng nào tới rồi tính. Nhưng mà Thiếu Kiệt cậu nên cân nhắc mấy chiếc xe chuyển qua đây đi là vừa.
Lâm Vũ thấy thế cũng khêu nhẹ Lý Bân. Hiểu ý hắn muốn gì Lý Bân cũng vội vàng lên tiếng.
- Thôi nhiệm vụ của em đã xong rồi còn việc gì thì ngay mai nói. Em về chuẩn bị mọi thứ. Lâm Vũ đi về nhà tao có cái này hay lắm đi luôn không.
- Ừ mấy đứa về đi. Bảo Huân anh xem điều người qua bên này còn mấy chiếc xe kia cũng đem qua đi.
Mọi người tìm cái cớ cho mình rời đi Thiếu Kiệt cũng không giữ. Lúc này bên trong nhà chỉ còn lại bốn người Ngọc Nhi mới im lặng đợi Thiếu Kiệt nói.
Hắn lúc này uống một ngụm nước rồi đặt cái ly xuống nói.
- Sắp tới anh nghĩ em có thể nói Lâm Huân Di triển khai các bước là được rồi. Mẹ của cô ta Trịnh Yến như thế nào? Liệu có thực hiện được tất cả những gì cần thiết không?
- Trịnh Yến có thể làm được một số thứ nhưng mà để tác động quá sâu. Còn về vấn đề của Lâm Huân Di anh nghĩ cô ta sẽ bỏ ra cái giá lớn để làm việc này không?
Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút im lặng. Nhưng bản thân lúc này ai cũng đang đợi chờ sự dự đoán của Thiếu Kiệt. Ngay cả Hà Vi cũng không nói một lời nào chỉ đợi cho Thiếu Kiệt hắn đem ra kệt luận.
- Không nói tương lai chỉ nói hiện tại. Nếu Lâm Huân Di không giao ra quân bài đó của mình. Chứng tỏ cô ta không hiểu được mọi việc nếu việc này diễn ra mối liên kết của Lâm Phong cũng chấm dứt thêm vào đó vì giữ một công ty như thế em nghĩ đám người Hà Thúc sẽ chấp nhận?
Hà Vi lắc đầu. Hiện tại Lâm Huân Di vẫn còn là quân cờ trên bàn nên việc công ty của cô chưa bị động đến nó là một nhân tố để xây dựng sự cân bằng cần thiết sau này. Nếu quân cờ này đi sai hướng bắt buộc đám người của ông mình sẽ nhảy vào. Và như thế thì Lâm Phong từ thuộc hạ chuyển thành người bên kia chiến tuyến. Điều này không có lợi cho Thiếu Kiệt nhưng nó cũng không đem lại lợi ích cho Lâm Gia.
Giữa sự tranh đấu này người đầu tuyến sẽ bị chết đầu tiên nếu không có thế lực thứ ba chống lưng cho mình Lâm Phong chắc chắn sẽ rơi đài. Mà Lâm gia lại không cần dùng đến người không có hiệu quả. Lâm Huân Di với Lâm Phong sẽ trở thành những nhân vật hi sinh.
- Nhưng chỉ sợ trong đó có bất trắc. Lỡ như đám người Lâm gia biết được ý định của chúng ta mà đi tranh giành những công ty con với đám người Hà Thúc thì sao Thiếu Kiệt.
Ngọc Nhi vừa hỏi Thiếu Kiệt nhưng lại nhìn qua Hà Vi bởi vì muốn biết có thắng được đấu giá hay không thì Hà Vi là người hiểu được ông mình sẽ thao tác như thế nào?
- Bên Hà Thúc chắc không có vấn đề gì. Em cứ nói Trịnh Yến ở phía sau. Dùng những công ty có thực lực thấp lôi kéo các đại diện cần thiết bỏ giá cạnh tranh với Lâm gia.Làm như họ cần cái công ty đó để Lâm gia phải xuất huyết nhiều một chút. Khi mà không thấy thu lại được lợi nhuận muốn cân bằng được lại tài chính hoặc là họ phải chuyển nhượng hoặc là phải cầm cố đi vay. Như thế mới để cho Lâm Huân Di ra tay.
Vừa nới Thiếu Kiệt vừa cầm lấy một cây viết vẽ ra cái sơ đồ cần thiết trong cái bố cụ mà hắn đã sắp xếp lên một trang báo quảng cáo cho cả ba người nhìn thấy.
- Nhã Oanh công việc lần này của em rất quan trọng. Em đi lần này là thu hút việc Lâm gia có bỏ ít hay nhiều vào những cái công ty kia hay không đấy!
- Anh yên tâm em với chú Kiếm Hoa đã sắp xếp được một số thứ cần thiết. Việc có mặt của em trong buổi đấu giá là chắc chắn rồi đấy. Chỉ không biết là đám người kia có chú ý tới em hay không thôi.
Thiếu Kiệt mỉm cười nhìn Nhã Oanh châm chọc.
- Em đấy! Bên cạnh thì có chị em tốt Ngọc Nhi của em ngầm đưa tin về Ngọc Châu. Em nghĩ chỉ với một mình em đi với tên ấy đám người Lâm gia sẽ không chủ ý chắc. Đảm bảo với em nếu em đặt chân tới Ngọc Châu sớm hơn buổi đấu giá một hai ngày họ sẽ tìm đến em trước đấy.
Nhã Oanh cầm chai nước vừa lấy được mở nắp vừa cười vừa uống lắc đầu không đáp. Thiếu Kiệt suy nghĩ điều gì đó mới nói với ba người.
- Chuyện lần này anh đã trù tính xong hết rồi. Mấy em cứ để người bên dưới mình làm còn vấn đề khác đừng nhúng tay. Việc còn lại thì để anh xem xét các thứ nữa rồi mới tính tiếp. Với khả năng hiện tại chỉ có thể đi đến bước nào mới sắp xếp tùy theo điều kiện phù hợp với nó. Chỉ còn một vấn đề nan giải anh đang lo là nếu anh đi thực hiện nhiệm vụ kia. Ở đây không có anh liệu rằng sẽ có người báo về Lâm gia hay không mới là điều quan trọng.
Thiếu Kiệt hắn vẫn còn một điểm làm hắn phải suy nghĩ mấy ngày nay. Việc hắn rời khỏi quốc gia mà không để người nào biết thì có chút khó khăn. Vì mỗi ngày hằn đều phải đến trường Lâm gia có thể thông qua đó biết được mấy thứ cần thiết về hắn.
- Vấn đề Tần Tiến thì khả năng có thể xảy ra cao nhưng mà việc anh nghĩ học thi sớm thì chắc phải thực hiện nhưng ở mức độ để ông ta không nghi ngờ báo về cho Lâm gia thì hơi khó đấy. Mối liên kết này khá lâu. Dù bề ngoài anh có thể nói là thông qua Tần Tiến thi trước nhưng khả năng này không cao đâu.
Ngọc Nhi nói ra điều kiện của Thiếu Kiệt bây giờ khá khó hắn có thể nghĩ vài lần đã làm cho đám người của Lâm gia thông qua các phương tiện khác nhau. Giờ lại thêm việc nghỉ dài hạn nữa thì khả năng vấn đề Lâm gia biết được là rất lớn.
Thiếu Kiệt thật sự lúc này nói với Lý Bân như thế nhưng với đầu óc suy luận của thằng này thì không thể nói gì hơn. Chẵn qua nếu không biết cứ nhìn cái bộ dáng đắc chí của hắn thì chị muốn đánh cho một trận.
Mọi người trong phòng lúc này cũng cười lớn xem như được một tràng vui vẻ. Dù không thích kế hoạch của mình bị người khác nói ra kết quả trước nhưng Thiếu Kiệt cũng phải công nhận Lý Bân hắn trung hòa được cái không khí đang căn thẳng của mọi người.
- Xem như thế chỉ còn cách để cho nhóm sát thủ kia thấy khó mà gọi giá cao hơn thôi. Nhưng mà việc thực hiện được hay không còn là một điều đáng phải bàn đấy.
Tăng Anh Hào bây giờ đem suy nghĩ của mình nhận định việc này xác suất rủi ro rất cao dựa theo tình hình hiện tại thì nó có thể thành công hoặc thất bại là ngang nhau nếu như có sơ xuất.
- Việc này thì cũng không hẳn cho lắm. Sắp tới thời gian tương đối không nhiều hơn thế nữa chỉ cần không để cho đám người kia có cơ hội là được. Mọi người đều biết để làm được nhiệm vụ kia ít nhất tôi phải thi trước mọi người thời gian ôn tập toàn bộ kiến thức cần có cho cả năm học không nhiều. Hơn nữa chỉ có giờ đền trường là rời khỏi nhà còn lại một số việc thì đã có mọi người làm thay. Không có khoản thời gian cần thiết để đám người kia ra tay.
Suy nghĩ về những dự định mà mình sắp làm sắp tới Thiếu Kiệt cũng thấy không có một khoản thời gian trống để có thể để nhóm người sát thủ kia ra tay. Thêm vào đó là việc bảo vệ của Vô Ảnh tiến hành đối kháng lại với nhóm người này thì hoàn toàn có thể.
- Biết là như thế nhưng anh cũng vẫn phải cẩn thận. Không khéo lại xảy ra bất trắc nữa không tốt đâu. Phòng ngừa mọi thứ tính toán kỹ lưỡng thật nhưng sẽ không biết trong quá trình xảy ra chuyện gì có thể ảnh hưởng đến việc này đâu.
Hà Vi biết hắn suy nghĩ tính toán tốt mọi thứ nhưng vẫn nhắc nhở vì không thể nào có thể nắm chắc hết mọi thứ.
Bên ngoài Lúc này một chiếc xe ô tô chạy vào trong sân dừng lại trước cửa nhà. Không quá khó để mọi người nhận ra người đến là ai. Ngay khi chiếc xe vừa dừng lại từ cửa sau mở ra một cách nhanh chóng Nhã Oanh với Ngọc Nhi chạy thẳng vào trong nhà. Thiếu Kiệt bây giờ chỉ biết cười. hắn hiểu hai người vi sao lại hấp tấp.
Chưa kịp hình thấy những ai có mặt trong phòng Ngọc Nhi đã lên tiếng hỏi hắn.
- Thiếu Kiệt! Việc vừa rồi anh không sao chứ. Đám người đó biết ai là chủ mưu hay không. Để em điều tra chuyện này xem người nào đứng sau họ.
- Thôi không cần đâu! Người này là ai cũng không xa lạ gì. Còn điều tra hắn thì với nguồn lực trong nước không thì chưa đủ. Anh cần trưng dụng một số người bên Vô Ảnh. Sắp tới họ tạm thời quay về với công việc trước đây của mình chủ yêu là giết chết những người có thể là đối tượng ám sát anh. Em xem thế nào thì sắp xếp đi Ngọc Nhi.
Nhìn Thiếu Kiệt ra lệnh cho mình. Ngọc Nhi trừng mắt nhìn hắn. Nhã Oanh thấy Thiếu Kiệt không có gì mới cười cười nhìn Thiếu Kiệt bất bình nói.
- Không phải là em không muốn giúp nhưng mà phải để xem tâm tình em như thế nào mới được. Man tiếng hôm nay anh đãi tiệc mà không chừa em vời Ngọc Nhi một chút nào. Bọn em nói bận thì anh cũng phải biết mà chừa lại đồ ăn cho bọn em chứ.
Thiếu Kiệt chỉ về phía trong nhà bếp mà không nói gì đơn giản hắn đã có dự trù trường hợp xấu nhất. Vốn hắn định xem hết một chút những tài liệu cần thiết. Nên cũng chuẩn bị dư ra một bàn đồ ăn. Vì đơn giản một điều mẹ hắn buổi tối nếu có dùng thì cũng có cái mà ăn không phải nấu nướng chi thêm nữa.
- Thôi mọi thứ cũng xong rồi. Còn mấy cái khác thì từ từ giải quyết.
Ngọc Nhi bây giờ mới ngồi xuống ghế nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu nói.
- Chưa xong đâu anh con phải giải quyết vụ này nè. Báo cáo cho thấy Lâm gia lần nay dốc túi làm ra canh bạc lớn. Anh định khi nào sẽ triển khai cái vấn đề kia đây.
Thiếu Kiệt chỉ lắc đầu hắn tuy việc gì mọi người cũng nói với mọi người nhưng mà có những việc hắn phải âm thầm làm.
- Chuyện này lát nữa anh nói sau.
Tăng Anh Hào thấy thế đứng lên cười nói.
- Cơm no rượu say rồi tôi đi ngủ đây còn việc gì nữa thì chừng nào tới rồi tính. Nhưng mà Thiếu Kiệt cậu nên cân nhắc mấy chiếc xe chuyển qua đây đi là vừa.
Lâm Vũ thấy thế cũng khêu nhẹ Lý Bân. Hiểu ý hắn muốn gì Lý Bân cũng vội vàng lên tiếng.
- Thôi nhiệm vụ của em đã xong rồi còn việc gì thì ngay mai nói. Em về chuẩn bị mọi thứ. Lâm Vũ đi về nhà tao có cái này hay lắm đi luôn không.
- Ừ mấy đứa về đi. Bảo Huân anh xem điều người qua bên này còn mấy chiếc xe kia cũng đem qua đi.
Mọi người tìm cái cớ cho mình rời đi Thiếu Kiệt cũng không giữ. Lúc này bên trong nhà chỉ còn lại bốn người Ngọc Nhi mới im lặng đợi Thiếu Kiệt nói.
Hắn lúc này uống một ngụm nước rồi đặt cái ly xuống nói.
- Sắp tới anh nghĩ em có thể nói Lâm Huân Di triển khai các bước là được rồi. Mẹ của cô ta Trịnh Yến như thế nào? Liệu có thực hiện được tất cả những gì cần thiết không?
- Trịnh Yến có thể làm được một số thứ nhưng mà để tác động quá sâu. Còn về vấn đề của Lâm Huân Di anh nghĩ cô ta sẽ bỏ ra cái giá lớn để làm việc này không?
Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút im lặng. Nhưng bản thân lúc này ai cũng đang đợi chờ sự dự đoán của Thiếu Kiệt. Ngay cả Hà Vi cũng không nói một lời nào chỉ đợi cho Thiếu Kiệt hắn đem ra kệt luận.
- Không nói tương lai chỉ nói hiện tại. Nếu Lâm Huân Di không giao ra quân bài đó của mình. Chứng tỏ cô ta không hiểu được mọi việc nếu việc này diễn ra mối liên kết của Lâm Phong cũng chấm dứt thêm vào đó vì giữ một công ty như thế em nghĩ đám người Hà Thúc sẽ chấp nhận?
Hà Vi lắc đầu. Hiện tại Lâm Huân Di vẫn còn là quân cờ trên bàn nên việc công ty của cô chưa bị động đến nó là một nhân tố để xây dựng sự cân bằng cần thiết sau này. Nếu quân cờ này đi sai hướng bắt buộc đám người của ông mình sẽ nhảy vào. Và như thế thì Lâm Phong từ thuộc hạ chuyển thành người bên kia chiến tuyến. Điều này không có lợi cho Thiếu Kiệt nhưng nó cũng không đem lại lợi ích cho Lâm Gia.
Giữa sự tranh đấu này người đầu tuyến sẽ bị chết đầu tiên nếu không có thế lực thứ ba chống lưng cho mình Lâm Phong chắc chắn sẽ rơi đài. Mà Lâm gia lại không cần dùng đến người không có hiệu quả. Lâm Huân Di với Lâm Phong sẽ trở thành những nhân vật hi sinh.
- Nhưng chỉ sợ trong đó có bất trắc. Lỡ như đám người Lâm gia biết được ý định của chúng ta mà đi tranh giành những công ty con với đám người Hà Thúc thì sao Thiếu Kiệt.
Ngọc Nhi vừa hỏi Thiếu Kiệt nhưng lại nhìn qua Hà Vi bởi vì muốn biết có thắng được đấu giá hay không thì Hà Vi là người hiểu được ông mình sẽ thao tác như thế nào?
- Bên Hà Thúc chắc không có vấn đề gì. Em cứ nói Trịnh Yến ở phía sau. Dùng những công ty có thực lực thấp lôi kéo các đại diện cần thiết bỏ giá cạnh tranh với Lâm gia.Làm như họ cần cái công ty đó để Lâm gia phải xuất huyết nhiều một chút. Khi mà không thấy thu lại được lợi nhuận muốn cân bằng được lại tài chính hoặc là họ phải chuyển nhượng hoặc là phải cầm cố đi vay. Như thế mới để cho Lâm Huân Di ra tay.
Vừa nới Thiếu Kiệt vừa cầm lấy một cây viết vẽ ra cái sơ đồ cần thiết trong cái bố cụ mà hắn đã sắp xếp lên một trang báo quảng cáo cho cả ba người nhìn thấy.
- Nhã Oanh công việc lần này của em rất quan trọng. Em đi lần này là thu hút việc Lâm gia có bỏ ít hay nhiều vào những cái công ty kia hay không đấy!
- Anh yên tâm em với chú Kiếm Hoa đã sắp xếp được một số thứ cần thiết. Việc có mặt của em trong buổi đấu giá là chắc chắn rồi đấy. Chỉ không biết là đám người kia có chú ý tới em hay không thôi.
Thiếu Kiệt mỉm cười nhìn Nhã Oanh châm chọc.
- Em đấy! Bên cạnh thì có chị em tốt Ngọc Nhi của em ngầm đưa tin về Ngọc Châu. Em nghĩ chỉ với một mình em đi với tên ấy đám người Lâm gia sẽ không chủ ý chắc. Đảm bảo với em nếu em đặt chân tới Ngọc Châu sớm hơn buổi đấu giá một hai ngày họ sẽ tìm đến em trước đấy.
Nhã Oanh cầm chai nước vừa lấy được mở nắp vừa cười vừa uống lắc đầu không đáp. Thiếu Kiệt suy nghĩ điều gì đó mới nói với ba người.
- Chuyện lần này anh đã trù tính xong hết rồi. Mấy em cứ để người bên dưới mình làm còn vấn đề khác đừng nhúng tay. Việc còn lại thì để anh xem xét các thứ nữa rồi mới tính tiếp. Với khả năng hiện tại chỉ có thể đi đến bước nào mới sắp xếp tùy theo điều kiện phù hợp với nó. Chỉ còn một vấn đề nan giải anh đang lo là nếu anh đi thực hiện nhiệm vụ kia. Ở đây không có anh liệu rằng sẽ có người báo về Lâm gia hay không mới là điều quan trọng.
Thiếu Kiệt hắn vẫn còn một điểm làm hắn phải suy nghĩ mấy ngày nay. Việc hắn rời khỏi quốc gia mà không để người nào biết thì có chút khó khăn. Vì mỗi ngày hằn đều phải đến trường Lâm gia có thể thông qua đó biết được mấy thứ cần thiết về hắn.
- Vấn đề Tần Tiến thì khả năng có thể xảy ra cao nhưng mà việc anh nghĩ học thi sớm thì chắc phải thực hiện nhưng ở mức độ để ông ta không nghi ngờ báo về cho Lâm gia thì hơi khó đấy. Mối liên kết này khá lâu. Dù bề ngoài anh có thể nói là thông qua Tần Tiến thi trước nhưng khả năng này không cao đâu.
Ngọc Nhi nói ra điều kiện của Thiếu Kiệt bây giờ khá khó hắn có thể nghĩ vài lần đã làm cho đám người của Lâm gia thông qua các phương tiện khác nhau. Giờ lại thêm việc nghỉ dài hạn nữa thì khả năng vấn đề Lâm gia biết được là rất lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.