Sinh Con Thuê Cho Ông Trùm Hắc Bang (Thỏa Thuận Kết Hôn)
Chương 171: Ngoại truyện 4
Chung Thục Quyên Nhi
06/10/2024
Hắn đang phân vân không biết bắt đầu từ đâu để giảm tổn hại xuống mức có thể. Lâm Tiểu Thanh thấy dáng vẻ chần chừ kia cô không ngần ngại chủ động đưa tay chạm vào phần da bụng hắn vuốt lên đến ngực hắn, âm thanh trầm bổng ma mị tan trong không gian: "Mỡ dâng đến miệng, lẽ nào ông chủ Long muốn nhịn hay sao ?"
Cô ngồi dậy, luồn tay qua eo hắn ôm chặt lấy hắn, dính chặt nhau. Khối mỡ mềm mại kia cứ liên tiếp cứ cọ qua cọ lại phần da ngực hắn, nó có độ đàn hồi, hơi ấm tuyệt vời khi tiếp xúc khiến hắn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Cô ngước nhìn gương mặt điển trai kia, đôi mắt quyến rũ yêu mị hệt hồ ly ngàn năm chuyển kiếp như đang thôi miên hắn khiến hắn nhìn không rời mắt. Cô hôn lên làn da ngực hắn, hơi thở ẩm ướt từ chiếc miệng nhỏ đang càn quấy.
Làn da cổ hắn từ từ cô đang thưởng thức. Dấu hoa văn đỏ hắn trên cô, từ từ không vội vàng châm ngòi từng chút một cơn dục vọng trong hắn, khiêu khích hắn phải động thủ.
"Anh hùng khó qua ải mỹ nhân", cuối cùng hắn phải chịu thua những đợt tấn công dồn dập đó của cô. Cô đưa vuốt xuống dưới chạm vào nơi hiểm kia đến ngay cả hắn cũng giật mình. Lâm Tiểu Thanh, cô càng ngày lớn gan rồi, càng ngày càng bạo hơn rồi. Hắn bắt lấy tay cô, càng ngày không biết tiếp thu thêm thứ gì rồi sao lại đâm hư thế này ?
Nhưng mà đối với hắn, nhiều đây hắn vẫn chiều được. Cô đang trêu đùa với giới hạn của hắn, hỏi xem ai mà kìm nén nổi dục vọng chứ ?
"Long thái thái, em càng ngày càng không biết điều".
Long Mặc đè cô xuống giường nhất quyết hôm nay phải ăn bằng sạch cô cho bố. Hắn ngâm lấy một bên bồng đảo căng đầy ngấu nghiến phần mỡ mềm cắn lấy lấy hạt nhỏ mút mạnh. Đầu lưỡi ẩm ướt đá qua đá lại trên núm ngực, bên dưới nơi tư mật của Lâm Tiểu Thanh, Long Mặc đang khuấy đảo mê mẩn miết nhẹ.
Căn phòng đèn đỏ ngập tràn tình tứ ám muội, âm thanh nhỏ nhẹ tựa tiếng mèo kêu làm nũng giống phiến lông vũ mềm mềm mài mại cọ qua cọ lại tim hắn ngứa ngáy khó chịu. Từng động tác thêm thô bạo hơn, ngón tay hắn linh động đưa đẩy lấy hạt lựu nhỏ kia của Lâm Tiểu Thanh.
Cơ thể cô quắn quoéo lại không còn nghe lời bản thân nữa. Bầu ngực bị hắn trêu đùa đến méo mó biến dạng. Tâm trí loạn lạc, căn phòng mờ ánh đèn ảo, chỉ còn nghe thấy tiếng khoái lạc rên rỉ không ngừng của cô.
Cô như sắp phát điên lên mất.
Ngón tay hắn đâm vào bên trong cô mà khám phá tham quan, chính bản hắn còn phải ngạc nhiên, nó khít như lần đầu vậy, đưa tay vào đã bị kẹp chặt ngay tức khắc. Vốn dĩ muốn dạo đầu để cô thoải mái mới tiến hành bước tiếp theo nhưng lại không ngờ lại chặt đến mức này.
Thế này thì càng tăng sự kích thích hơn cho hắn.
"Tiểu Thanh sao vẫn còn khít thế ?".
Lâm Tiểu Thanh đỏ mặt không chịu nổi sự công kích của hắn, nũng nịu: "Xấu xa".
Long Mặc nhẹ cười nhưng vẫn không quên nhiệm vụ của mình là đang phục vụ cho phu nhân của mình: "Em thả lỏng ra một chút không thì lát nữa sẽ đau đấy".
Lâm Tiểu Thanh muốn lắm nhưng mà không hiểu sao lại không thể nghe lời theo ý của mình. Long Mặc cũng đành hết cách rồi. Ngón tay hắn khai phá bên trong cô chất dịch lỏng trắng bám đầy ngón tay hắn. Càng ra vào lại càng ra
nhiều hơn, cơ thể cô không nhịn được mà ưỡn cong lên, bầu ngực núng nính lên xuống đúng tầm mắt dã thú của hắn.
Hắn không kìm được mà ngậm lấy tiếp tục giày vò cho bố cơn thèm khát điên cuồng. Cơ thể nhũn mềm uyển chuyển trong vòng tay hắn hắn muốn nuốt trọn toàn bộ.
Lâm Tiểu Thanh hổn hển nỉ non: "Ông chủ Long...chậm chút, em không chịu được..".
Hắn không hề hài lòng với cách gọi này như vậy càng muốn phạt thêm, giọng hắn lại mềm mại âm trầm đầy ma mị: "Ngoan, gọi tên....
Lâm Tiểu Thanh đắm chìm trong khoái lạc bị dục vọng chi phối chỉ biết làm theo chỉ đạo của hắn. Những âm thanh méo mó hòa lẫn tiếng rên rỉ van xin không rõ phát ra từ chiếc miệng xinh đẹp kia: "Long...Long, Long Mặc, chậm lại, em sắp tới rồi...mm..".
Thủy dịch ồ ạt trào ra khỏi động sâu, hắn rút ra khỏi nơi tư mật của cô, dịch trắng dính đầy ngón tay ướt át. Trước kia quá vội vã không nghĩ cô có những điệu khiêu gợi như thế này, nghe thật êm tai làm sao, hắn càng muốn nghe thêm nữa.
"Trước kia nếu anh nhẹ nhàng hơn có phải anh cũng chiêm ngưỡng được mỹ mạo đầy gợi cảm này của em không ?".
Cô ngồi dậy, luồn tay qua eo hắn ôm chặt lấy hắn, dính chặt nhau. Khối mỡ mềm mại kia cứ liên tiếp cứ cọ qua cọ lại phần da ngực hắn, nó có độ đàn hồi, hơi ấm tuyệt vời khi tiếp xúc khiến hắn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Cô ngước nhìn gương mặt điển trai kia, đôi mắt quyến rũ yêu mị hệt hồ ly ngàn năm chuyển kiếp như đang thôi miên hắn khiến hắn nhìn không rời mắt. Cô hôn lên làn da ngực hắn, hơi thở ẩm ướt từ chiếc miệng nhỏ đang càn quấy.
Làn da cổ hắn từ từ cô đang thưởng thức. Dấu hoa văn đỏ hắn trên cô, từ từ không vội vàng châm ngòi từng chút một cơn dục vọng trong hắn, khiêu khích hắn phải động thủ.
"Anh hùng khó qua ải mỹ nhân", cuối cùng hắn phải chịu thua những đợt tấn công dồn dập đó của cô. Cô đưa vuốt xuống dưới chạm vào nơi hiểm kia đến ngay cả hắn cũng giật mình. Lâm Tiểu Thanh, cô càng ngày lớn gan rồi, càng ngày càng bạo hơn rồi. Hắn bắt lấy tay cô, càng ngày không biết tiếp thu thêm thứ gì rồi sao lại đâm hư thế này ?
Nhưng mà đối với hắn, nhiều đây hắn vẫn chiều được. Cô đang trêu đùa với giới hạn của hắn, hỏi xem ai mà kìm nén nổi dục vọng chứ ?
"Long thái thái, em càng ngày càng không biết điều".
Long Mặc đè cô xuống giường nhất quyết hôm nay phải ăn bằng sạch cô cho bố. Hắn ngâm lấy một bên bồng đảo căng đầy ngấu nghiến phần mỡ mềm cắn lấy lấy hạt nhỏ mút mạnh. Đầu lưỡi ẩm ướt đá qua đá lại trên núm ngực, bên dưới nơi tư mật của Lâm Tiểu Thanh, Long Mặc đang khuấy đảo mê mẩn miết nhẹ.
Căn phòng đèn đỏ ngập tràn tình tứ ám muội, âm thanh nhỏ nhẹ tựa tiếng mèo kêu làm nũng giống phiến lông vũ mềm mềm mài mại cọ qua cọ lại tim hắn ngứa ngáy khó chịu. Từng động tác thêm thô bạo hơn, ngón tay hắn linh động đưa đẩy lấy hạt lựu nhỏ kia của Lâm Tiểu Thanh.
Cơ thể cô quắn quoéo lại không còn nghe lời bản thân nữa. Bầu ngực bị hắn trêu đùa đến méo mó biến dạng. Tâm trí loạn lạc, căn phòng mờ ánh đèn ảo, chỉ còn nghe thấy tiếng khoái lạc rên rỉ không ngừng của cô.
Cô như sắp phát điên lên mất.
Ngón tay hắn đâm vào bên trong cô mà khám phá tham quan, chính bản hắn còn phải ngạc nhiên, nó khít như lần đầu vậy, đưa tay vào đã bị kẹp chặt ngay tức khắc. Vốn dĩ muốn dạo đầu để cô thoải mái mới tiến hành bước tiếp theo nhưng lại không ngờ lại chặt đến mức này.
Thế này thì càng tăng sự kích thích hơn cho hắn.
"Tiểu Thanh sao vẫn còn khít thế ?".
Lâm Tiểu Thanh đỏ mặt không chịu nổi sự công kích của hắn, nũng nịu: "Xấu xa".
Long Mặc nhẹ cười nhưng vẫn không quên nhiệm vụ của mình là đang phục vụ cho phu nhân của mình: "Em thả lỏng ra một chút không thì lát nữa sẽ đau đấy".
Lâm Tiểu Thanh muốn lắm nhưng mà không hiểu sao lại không thể nghe lời theo ý của mình. Long Mặc cũng đành hết cách rồi. Ngón tay hắn khai phá bên trong cô chất dịch lỏng trắng bám đầy ngón tay hắn. Càng ra vào lại càng ra
nhiều hơn, cơ thể cô không nhịn được mà ưỡn cong lên, bầu ngực núng nính lên xuống đúng tầm mắt dã thú của hắn.
Hắn không kìm được mà ngậm lấy tiếp tục giày vò cho bố cơn thèm khát điên cuồng. Cơ thể nhũn mềm uyển chuyển trong vòng tay hắn hắn muốn nuốt trọn toàn bộ.
Lâm Tiểu Thanh hổn hển nỉ non: "Ông chủ Long...chậm chút, em không chịu được..".
Hắn không hề hài lòng với cách gọi này như vậy càng muốn phạt thêm, giọng hắn lại mềm mại âm trầm đầy ma mị: "Ngoan, gọi tên....
Lâm Tiểu Thanh đắm chìm trong khoái lạc bị dục vọng chi phối chỉ biết làm theo chỉ đạo của hắn. Những âm thanh méo mó hòa lẫn tiếng rên rỉ van xin không rõ phát ra từ chiếc miệng xinh đẹp kia: "Long...Long, Long Mặc, chậm lại, em sắp tới rồi...mm..".
Thủy dịch ồ ạt trào ra khỏi động sâu, hắn rút ra khỏi nơi tư mật của cô, dịch trắng dính đầy ngón tay ướt át. Trước kia quá vội vã không nghĩ cô có những điệu khiêu gợi như thế này, nghe thật êm tai làm sao, hắn càng muốn nghe thêm nữa.
"Trước kia nếu anh nhẹ nhàng hơn có phải anh cũng chiêm ngưỡng được mỹ mạo đầy gợi cảm này của em không ?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.