Chương 206: Áp lực điên cuồng từ chung cực Kỳ Lân Tí. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
04/10/2013
Công kích vốn dĩ đã tới trước người Lạc Trường Tín lại biến mất, mà hào quang màu bạc xuất hiện trước mặt của Từ Chí Viễn đang khống chế hai con hỏa long kia, một đạo hào quang màu bạc lóe lên, năng lượng ngưng kết thành nắm đấm cực lớn. trong hào quang này, từng sợi tơ màu đen, đây mới là năng lượng bổn nguyên của Kỳ Lân, năng lượng tới từ huyết mạch.
- Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung. Lâm ——.
Từ Chí Viễn không hổ là gia chủ Từ gia, dưới tình huống nguy cơ trước mặt, trước mặt Kỳ Lân Tí cường đại, hắn thu hồi hai con hỏa long đang ngưng kết lại, ngưng tụ thành một ánh lửa ngăn cản Tề Kỳ Lân Tí.
Hào quang màu bạc hiện ra trước mặt anh lửa, song chưởng Từ Chí Viễn bộc phát năng lượng cực mạnh đã biến yếu đi rất nhiều, trên mặt hắn xuất hiện nét thống khổ mãnh liệt, nhưng dù sao hắn cũng ngăn cản được. Hắn cũng không cần đánh bại Tề Nhạc, dưới tình huống Kỳ Lân Tí không đạt được thắng lợi, nhưng thứ hắn cần hiện giờ, chỉ là đợi đến lúc ba gia chủ khác lao tới cứu viện, cho nên, hắn chỉ cần ngăn cản thời gian ngắn ngủi, đáng tiếc, Tề Nhạc không cho hắn cơ hội này.
- Binh ——.
Hào quang lập tức lóe lên, Từ Chí Viễn kêu thảm một tiếng, thân thể bị đánh bay ra ngoài, hỏa tinh tứ tán, máu tươi phun ra ngoài, thân thể của hắn bị đánh bay ra sau.
Hàn quang trong mắt Tề Nhạc cực mạnh, "Cửu Tự Chân Ngôn" đã xuất hiện chữ thứ hai, Kỳ Lân "Cửu Tự Chân Ngôn" cùng Thăng Lân Quyết cùng một nhịp thở, mỗi khi vân lực tăng lên, lúc phát huy bất luận năng lực nào của Kỳ Lân, có thể đọc nhiều hơn một chữ, ngoại trừ bổn mạng thần chú. Mỗi khi dùng một chữ, Kỳ Lân sử dụng năng lực nào cũng tăng lên vài phần.
Đổi lại Tề Nhạc trước kia, hắn rất khó nắm giữ cơ hội này, nhưng mà, sau khi hắn từ Takla Makan trở về đã khác rồi. Trong giai đoạn cuối cùng hắn không ngừng chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến của hắn dưới áp lực đã tiến bộ cực lớn.
Sau khi đánh bay Từ Chí Viễn, thân thể Tề Nhạc lại xuất hiện tàn ảnh, mà gia chủ kia cũng đã làm ra chuẩn bị, nhưng chỉ phá hủy tàn ảnh.
Tề Nhạc vừa lui lại tiến, đồng thời trong miệng phun một ngụm máu, hào quang màu bạc bành trướng, "Đấu ——." Hai đạo hào quang màu bạc từ Kỳ Lân Tí hiện ra chung quanh, lúc này vân lực bốn màu hiện ra chung quanh, thân thể Tề Nhạc như bay lên, hắn đạp lên, liên tiếp đánh ra ba quyền, ba gia chủ vừa phát động công kích nên khí thế yếu đi rất nhiều, mà mình Tề Nhạc lại đánh bay sự liên thủ của ba gia chủ. Hắn dùng bị thương phát động công kích của mình.
Sau hai lần tiếp xúc ngắn ngủi, Tề Nhạc tuy bị thương, nhưng mà, bốn vị gia chủ đã có một vị mất đi năng lực chiến đấu, hai vị đã bị thương ở các mức độ khác nhau, dùng sức một mình sáng tạo ra chiến tích này, tạo ra thành tích như vậy, không thể không xưng là kỳ tích. Nhưng mà, hết thảy còn chưa kết thúc.
Tề Nhạc lại ngăn cản truy kích của ba gia chủ, hư ảnh Kỳ Lân sau lưng đồng thời biến mát với hắn, chính là lúc Kỳ Lân Ẩn phát huy tác dụng.
Ba vị gia chủ liếc nhau, bọn họ đều nhìn thấy hoảng sợ trong mắt đối phương. Với tư cách người đứng đầu bốn đại gia tộc của thủ hộ giả phương đông, bọn họ mắt cao hơn đầu, tuy cũng từ điển tịch của gia tộc tìm hiểu thực lực của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng tuyệt đối không ngờ một người trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hơn nữa còn là Kỳ Lân yếu nhất trong truyền thuyết, lại có thực lực chống lại bọn họ, vào thời khắc này, bọn họ đã mang địa vị Tề Nhạc đặt ngang bằng bản thân mình.
Cơ Minh Minh thông minh hô lên.
- Đã hai lần công kích, còn một kích cuối cùng.
Tinh thần ba gia chủ chấn động, một kích cuối cùng, đây là một kích mang theo vinh dự của bốn địa gia tộc, ba người cơ hồ đứng cùng một chỗ, đưa lưng vào nhau, hình thành một hình tam giác, Chu Thiên Lộc cùng Lạc Trường Tín vô ý thức bảo vệ Trầm Trác bị thương nặng hơn, mà Trầm Trác lại không ngừng phong thích lục quang, hắn thả ra chín đạo lục quang vây quanh đỉnh đầu của ba người.
Tay phải Chu Thiên Lộc đưa một ngón lên, Trầm Trác phóng thích chín đạo lục quang đã bị hắn không chế, hóa thành thanh kiếm, vây quanh thân thể của ba người, cơ hồ phong kín tât cả góc độ có thể bị công kích, ba vị gia chủ đồng thời phòng thích tinh thần lực của mình ra ngoài, tìm kiếm khí tức của Tề Nhạc.
Tề Nhạc tàng hình xong, nhanh chóng lui ra một bên thổ hổn hển, mặc dù chỉ giao thủ hai lần, nhưng dưới áp lực của bốn tộc trưởng, bốn loại vân lực của hắn suy yếu trên phạm vi lớn, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, nhưng một kích cuối cùng, thân thể của hắn ngưng trọng, tay phải sử dụng Kỳ Lân Tí lúc này không bị khống chế run rẩy nhè nhẹ.
Hiện tại tình thế rất vi diệu, tuy Tề Nhạc toàn lực khôi phục vân lực, nhưng tâm thần ba đại tộc trưởng dần dần ổn định lại, dưới sự khống chế của Chu Thiên Lộc, chín chuôi kiếm màu xanh lá kia đang mở rộng ra. Tàng hình cũng không có nghĩa là không tồn tại, một khi bị bất cứ thanh kiếm nào đụng phải, Tề Nhạc sẽ bị bọn họ tập trung.
Tề Nhạc rất nhanh đoán được bây giờ mình nên làm cái gì, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên, bay lên không trung, dưới tác dụng của phong vân lực, hắn người nhẹ nhàng bay lên không trung, tường vân bốn màu nâng thân hình của hắn lên, chậm rãi bay lên đầu của bốn gia chủ. Tuy hắn sợ độ cao, nhưng khoảng cách chỉ vài mét vẫn thừa nhận được.
Trong quá trình phi hành, vân lực trong cơ thể không ngừng đưa vào cánh tay phải, Tề Nhạc nhìn thây từng đạo hào quang màu bạc, màu đen trên cánh tay phải, huyết mạch Kỳ Lân trong cơ thể không ngừng chuyển động, thân hình hơi lưu chuyển, tay phải nhanh chóng lắc lư vài cái.
Thời điểm hắn đánh ra kích đầu tiên, bởi vì sử dụng vân lực công kích, thân hình hiển hiện ra, ba vị gia chủ đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trên, chín đạo lục quang không có bất kỳ gián đoạn nào xoay quanh đỉnh đầu bọn họ. Điện quang màu tím xuất hiện ở đỉnh đầu Chu Thiên Lộc, mà lam sắc quang mang như một thủy cầu cực lớn đánh lên đỉnh đầu Lạc Trường Tín. Dưới tác dụng của Lam Hải Lôi Châu, hai chủng vân lực mạnh nhất chính là thủy lôi hai thuộc tính, do Kỳ Lân Tí phát ra, huống chi hai chủng này lại phát huy tới cực hạn.
Chu Thiên Lộc nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hóa thành kim loại không thể ngăn cản lôi điện, nhưng mà, mộc thuộc tính lại không dẫn điện, chín đạo kiếm quang đồng thời thu về, ngăn cản công kích của Tề Nhạc về phía của hắn, nhưng Tề Nhạc lúc này đã toàn lực công kích, ngăn cản thì ngăn cản, nhưng hắn vẫn xuất hiện tê liệt.
Dùng thủy đối thủy, bởi vì Tề Nhạc phải tâm phân nhị dụng, thực lực bị tổn hao, Lạc Trường Tín đã chiếm cứ thượng phong, hai luồng ánh sáng màu lam bắn ra, Tề Nhạc phát động thủy vân lực đã bị diệt, Lạc Trường Tín phát ra ánh sáng màu lam phóng lên trời. Nhưng vào lúc này, Tề Nhạc đã dùng Kỳ Lân Du tránh thoát, giống như con cá bơi đi.
Lân giáp màu đen biến thành màu hồng, ngay cả Kỳ Lân Châu cũng không có thoát khỏi, lân phiến hình thoi trên trán Tề Nhạc lập tức tỏa ra hào quang sáng chói, Kỳ Lân Xích phát uy, Tề Nhạc giống như muốn tự sát, mở hai tay ra, lập tức lách mình đến trước mặt Trầm Trác.
- Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung. Lâm ——.
Từ Chí Viễn không hổ là gia chủ Từ gia, dưới tình huống nguy cơ trước mặt, trước mặt Kỳ Lân Tí cường đại, hắn thu hồi hai con hỏa long đang ngưng kết lại, ngưng tụ thành một ánh lửa ngăn cản Tề Kỳ Lân Tí.
Hào quang màu bạc hiện ra trước mặt anh lửa, song chưởng Từ Chí Viễn bộc phát năng lượng cực mạnh đã biến yếu đi rất nhiều, trên mặt hắn xuất hiện nét thống khổ mãnh liệt, nhưng dù sao hắn cũng ngăn cản được. Hắn cũng không cần đánh bại Tề Nhạc, dưới tình huống Kỳ Lân Tí không đạt được thắng lợi, nhưng thứ hắn cần hiện giờ, chỉ là đợi đến lúc ba gia chủ khác lao tới cứu viện, cho nên, hắn chỉ cần ngăn cản thời gian ngắn ngủi, đáng tiếc, Tề Nhạc không cho hắn cơ hội này.
- Binh ——.
Hào quang lập tức lóe lên, Từ Chí Viễn kêu thảm một tiếng, thân thể bị đánh bay ra ngoài, hỏa tinh tứ tán, máu tươi phun ra ngoài, thân thể của hắn bị đánh bay ra sau.
Hàn quang trong mắt Tề Nhạc cực mạnh, "Cửu Tự Chân Ngôn" đã xuất hiện chữ thứ hai, Kỳ Lân "Cửu Tự Chân Ngôn" cùng Thăng Lân Quyết cùng một nhịp thở, mỗi khi vân lực tăng lên, lúc phát huy bất luận năng lực nào của Kỳ Lân, có thể đọc nhiều hơn một chữ, ngoại trừ bổn mạng thần chú. Mỗi khi dùng một chữ, Kỳ Lân sử dụng năng lực nào cũng tăng lên vài phần.
Đổi lại Tề Nhạc trước kia, hắn rất khó nắm giữ cơ hội này, nhưng mà, sau khi hắn từ Takla Makan trở về đã khác rồi. Trong giai đoạn cuối cùng hắn không ngừng chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến của hắn dưới áp lực đã tiến bộ cực lớn.
Sau khi đánh bay Từ Chí Viễn, thân thể Tề Nhạc lại xuất hiện tàn ảnh, mà gia chủ kia cũng đã làm ra chuẩn bị, nhưng chỉ phá hủy tàn ảnh.
Tề Nhạc vừa lui lại tiến, đồng thời trong miệng phun một ngụm máu, hào quang màu bạc bành trướng, "Đấu ——." Hai đạo hào quang màu bạc từ Kỳ Lân Tí hiện ra chung quanh, lúc này vân lực bốn màu hiện ra chung quanh, thân thể Tề Nhạc như bay lên, hắn đạp lên, liên tiếp đánh ra ba quyền, ba gia chủ vừa phát động công kích nên khí thế yếu đi rất nhiều, mà mình Tề Nhạc lại đánh bay sự liên thủ của ba gia chủ. Hắn dùng bị thương phát động công kích của mình.
Sau hai lần tiếp xúc ngắn ngủi, Tề Nhạc tuy bị thương, nhưng mà, bốn vị gia chủ đã có một vị mất đi năng lực chiến đấu, hai vị đã bị thương ở các mức độ khác nhau, dùng sức một mình sáng tạo ra chiến tích này, tạo ra thành tích như vậy, không thể không xưng là kỳ tích. Nhưng mà, hết thảy còn chưa kết thúc.
Tề Nhạc lại ngăn cản truy kích của ba gia chủ, hư ảnh Kỳ Lân sau lưng đồng thời biến mát với hắn, chính là lúc Kỳ Lân Ẩn phát huy tác dụng.
Ba vị gia chủ liếc nhau, bọn họ đều nhìn thấy hoảng sợ trong mắt đối phương. Với tư cách người đứng đầu bốn đại gia tộc của thủ hộ giả phương đông, bọn họ mắt cao hơn đầu, tuy cũng từ điển tịch của gia tộc tìm hiểu thực lực của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng tuyệt đối không ngờ một người trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hơn nữa còn là Kỳ Lân yếu nhất trong truyền thuyết, lại có thực lực chống lại bọn họ, vào thời khắc này, bọn họ đã mang địa vị Tề Nhạc đặt ngang bằng bản thân mình.
Cơ Minh Minh thông minh hô lên.
- Đã hai lần công kích, còn một kích cuối cùng.
Tinh thần ba gia chủ chấn động, một kích cuối cùng, đây là một kích mang theo vinh dự của bốn địa gia tộc, ba người cơ hồ đứng cùng một chỗ, đưa lưng vào nhau, hình thành một hình tam giác, Chu Thiên Lộc cùng Lạc Trường Tín vô ý thức bảo vệ Trầm Trác bị thương nặng hơn, mà Trầm Trác lại không ngừng phong thích lục quang, hắn thả ra chín đạo lục quang vây quanh đỉnh đầu của ba người.
Tay phải Chu Thiên Lộc đưa một ngón lên, Trầm Trác phóng thích chín đạo lục quang đã bị hắn không chế, hóa thành thanh kiếm, vây quanh thân thể của ba người, cơ hồ phong kín tât cả góc độ có thể bị công kích, ba vị gia chủ đồng thời phòng thích tinh thần lực của mình ra ngoài, tìm kiếm khí tức của Tề Nhạc.
Tề Nhạc tàng hình xong, nhanh chóng lui ra một bên thổ hổn hển, mặc dù chỉ giao thủ hai lần, nhưng dưới áp lực của bốn tộc trưởng, bốn loại vân lực của hắn suy yếu trên phạm vi lớn, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, nhưng một kích cuối cùng, thân thể của hắn ngưng trọng, tay phải sử dụng Kỳ Lân Tí lúc này không bị khống chế run rẩy nhè nhẹ.
Hiện tại tình thế rất vi diệu, tuy Tề Nhạc toàn lực khôi phục vân lực, nhưng tâm thần ba đại tộc trưởng dần dần ổn định lại, dưới sự khống chế của Chu Thiên Lộc, chín chuôi kiếm màu xanh lá kia đang mở rộng ra. Tàng hình cũng không có nghĩa là không tồn tại, một khi bị bất cứ thanh kiếm nào đụng phải, Tề Nhạc sẽ bị bọn họ tập trung.
Tề Nhạc rất nhanh đoán được bây giờ mình nên làm cái gì, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên, bay lên không trung, dưới tác dụng của phong vân lực, hắn người nhẹ nhàng bay lên không trung, tường vân bốn màu nâng thân hình của hắn lên, chậm rãi bay lên đầu của bốn gia chủ. Tuy hắn sợ độ cao, nhưng khoảng cách chỉ vài mét vẫn thừa nhận được.
Trong quá trình phi hành, vân lực trong cơ thể không ngừng đưa vào cánh tay phải, Tề Nhạc nhìn thây từng đạo hào quang màu bạc, màu đen trên cánh tay phải, huyết mạch Kỳ Lân trong cơ thể không ngừng chuyển động, thân hình hơi lưu chuyển, tay phải nhanh chóng lắc lư vài cái.
Thời điểm hắn đánh ra kích đầu tiên, bởi vì sử dụng vân lực công kích, thân hình hiển hiện ra, ba vị gia chủ đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trên, chín đạo lục quang không có bất kỳ gián đoạn nào xoay quanh đỉnh đầu bọn họ. Điện quang màu tím xuất hiện ở đỉnh đầu Chu Thiên Lộc, mà lam sắc quang mang như một thủy cầu cực lớn đánh lên đỉnh đầu Lạc Trường Tín. Dưới tác dụng của Lam Hải Lôi Châu, hai chủng vân lực mạnh nhất chính là thủy lôi hai thuộc tính, do Kỳ Lân Tí phát ra, huống chi hai chủng này lại phát huy tới cực hạn.
Chu Thiên Lộc nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hóa thành kim loại không thể ngăn cản lôi điện, nhưng mà, mộc thuộc tính lại không dẫn điện, chín đạo kiếm quang đồng thời thu về, ngăn cản công kích của Tề Nhạc về phía của hắn, nhưng Tề Nhạc lúc này đã toàn lực công kích, ngăn cản thì ngăn cản, nhưng hắn vẫn xuất hiện tê liệt.
Dùng thủy đối thủy, bởi vì Tề Nhạc phải tâm phân nhị dụng, thực lực bị tổn hao, Lạc Trường Tín đã chiếm cứ thượng phong, hai luồng ánh sáng màu lam bắn ra, Tề Nhạc phát động thủy vân lực đã bị diệt, Lạc Trường Tín phát ra ánh sáng màu lam phóng lên trời. Nhưng vào lúc này, Tề Nhạc đã dùng Kỳ Lân Du tránh thoát, giống như con cá bơi đi.
Lân giáp màu đen biến thành màu hồng, ngay cả Kỳ Lân Châu cũng không có thoát khỏi, lân phiến hình thoi trên trán Tề Nhạc lập tức tỏa ra hào quang sáng chói, Kỳ Lân Xích phát uy, Tề Nhạc giống như muốn tự sát, mở hai tay ra, lập tức lách mình đến trước mặt Trầm Trác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.