Chương 1129: Chiến đối thủ mười cánh. (3)
Đường Gia Tam Thiểu
14/05/2014
Tát Nã không biết Tề Nhạc đang làm gì, đúng như Tề Nhạc lường trước thì hắn đang phiêu phù ở bên ngoài chờ Tề Nhạc xông ra. Trong suy nghĩ của hắn nếu như Tề Nhạc không cách nào từ trong dung nham nóng chảy này giãy dụa thoát ra vậy chứng minh thực lực của hắn rất kém cỏi, căn bản không phải đối thủ của mình, nhưng nếu thực lực của hắn mạnh mẽ thì hắn lao ra rất kinh hoàng, đem lúc đó hắn sẽ bắt lại và ép hỏi biện pháp ra ngoài.
Hắn chết ở dưới rồi sao? Tát Nã nhíu mày. Không, chắc có lẽ không. Từ thực lực của hắn có thể một quyền đánh bay mình thì cho dù nham thạch nóng chảy có thể làm hắn bị thương, cũng không thể đưa hắn vào chỗ chết. Nhưng mà hăn vì cái gì? Nghĩ tới đây thì nội tâm Tát Đán dâng lên cảm giác bất an. Đúng vào lúc này hắn chờ mong người lao ra ngoài a. Nhưng mà phía trước lại có một hỏa trụ bắn ra ngoài.
Mười cánh sau lưng đồng thời mở ra, sắc mặt Tát Nã có chút ngưng trọng, hai đấm đồng thời nắm lại, vòng xoáy năng lượng màu đỏ sậm hiện ra trước người xoắn cột hỏa trụ kia. Kỳ thật dùng thực lực của hắn và mức độ quen thuộc với dung nham nóng bỏng thì những dung nham nóng chảy này không cách nào làm tổn thương hắn, nhưng Tát Nã lại sợ Tề Nhạc chờ hắn đi vào thì công kích.
Bóng người hỏa hồng bay lên trời, thừa dịp Tát Nã chống cự hỏa trụ thì Tề Nhạc đã bay vào trong sơn cốc. Hỏa hồng quang mang lưu chuyển chung quanh thân thể, hào quang huyễn lệ của Kỳ Lân Xích lập tức khiến mọi người chú ý.
Nhìn qua Kỳ Lân Xích trên người Tề Nhạc thì sắc mặt Tát Nã khẽ biến. Trầm giọng nói:
- Rốt cuộc ngươi là người nào?
Hắn nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra vì cái gì mà tiểu tử giống Hắc Tương tộc này dưới tình huống không có cánh chim lại chống cự nham thạch nóng chảy được chứ, càng nhìn càng không rõ năng lượng từ áo giáp hỏa hồng của hắn là gì. Nhưng mà hắn cảm giác được khí tức hắc ám trên người Tề Nhạc cũng không nồng đậm, lại không cách nào dọ thám biết được thuộc tính chân thật, cảm giác thần bí sinh ra rất tự nhiên.
- Ta là ai không trọng yếu. ngươi cũng phải hiểu ta có khả năng giúp các người rời khỏi đây là đủ rồi, nếu ngươi đã không đồng ý thì ta sẽ dùng thực lực chứng minh ta có tư cách đàm phán với ngươi.
Tề Nhạc biết rõ bất luận là thế giới loài người hay là địa ngục thì thực lực mới là căn bản. Trước khi không chứng minh mình có thực lực thì Tát Nã là cáo già này sẽ tin tưởng bản thân mình sao?
Hai người phiêu phù giữa không trung nhìn qua nhau, năng lượng chấn động trên người của hắn mạnh hơn, uy thế trong mắt Tề Nhạc bắn ra bốn phía. Khí thế không kém gì đối thủ. Đồng thời dưới yểm hộ của Kỳ Lân Xích thì hắn nhanh chóng tiến vào dị hóa Kỳ Lân giai đoạn thứ hai. Tới thực lực cấp bậc như hắn và Tát Nã thì chiến đấu thường quyết định trong nháy mắt.
Mười cánh đỏ sậm từ mười cánh bao phủ lấy người của hắn giống như hình thành vách tường cực lớn, khí tức năng lượng hắc ám và hỏa thuộc tính dâng trào trong người của Tát Nã hiện ra ngoài, ánh mắt hắn đã biến thành hỏa hồng sắc. Sợi tơ màu đen lan tràn ra. Cả sơn cốc này sáng bừng lên, hắn phát tán khí tức năng lượng sền sệt.
Tề Nhạc cũng phiêu phù trên không trung. Năng lượng chung quanh thân thể của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Năng lượng hắc ám không thể nghi ngờ là năng lượng phi thường cường đại, nếu kết hợp cùng một chỗ với hỏa thuộc tính thì uy lực tự nhiên sẽ mạnh hơn nhiều. Tề Nhạc ẩn ẩn có thể cảm giác được chỉ có dùng tất cả năng lượng liên hợp lại hơn nữa dùng tình thế bộc phát mới có thể cường đại Tát Nã cường đại.
Tề Nhạc động, gió trợ thế lửa, một đầu hỏa long cực lớn hiện ra ngoài, bỗng nhiên nhào qua thân thể của Tát Nã.
Tát Nã hừ lạnh một tiếng trong mắt toát ra một tia hào quang khinh thường, hắn tu luyện trong nham thạch không biết bao nhiêu năm rồi thì hỏa thuộc tính không tổn thường gì được hắn. Năng lực miễn dịch với hỏa diễm rất lợi hại, cho dù là Tát Đán cũng không thể so sánh.
Nhưng mà sắc mặt của Tát Nã càng trở nên ngưng trọng hơn, bởi vì hỏa diễm đột nhiên bùng nổ ở trước người của hắn mười mét. Tất cả hỏa diễm thì ngưng kết thành một đạo phong nhận. Giống như hắn bắn chụm lại.
Phong Hỏa Nhận có năng lượng chấn động khổng lồ càng không chế chuẩn xác hơn nhiều, Tát Nã không cach nào toàn tâm đối kháng được.
Hỏa diễm màu đen nỳ hỗn hợp từ nhiều năng lượng nên vô cùng nóng bỏng, thân thể của Tát Nã được bảo vệ ở bên trong hào quang, chỉ nghe tiếng nổ vang cực lớn và từng đoàn từng đoàn ánh lửa bộc phát ra ngoài.
Tề Nhạc động, đương nhiên hắn hiểu hỏa diễm này không cách nào tạo thành tổn thương cho Tát Nã được, cho nên hắn cần tấn công trước để áp chế. Sau một khắc thân thể của hắn nhanh chóng tiến tới trước người Tát Nã chừng hai mươi mét, công kích như mưa to gió lớn xuất hiện.
Vân lực bốn loại thuộc tính tăng lên cảnh giới tám vân cho nên dung hợp với nhau như cá gặp nước, mỗi lần Tề Nhạc ra tay thì hai chủng vân lực dung hợp với nhau, đây tuyệt đối không phải là một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, bất luận là gió trợ thế lửa hay là sấm gió dung hợp, hoặc là thuỷ lôi giao nhau thì mỗi lần công kích đều mang cho Tát Nã uy hiếp thật lớn. Phải biết rằng thời điểm hai chủng năng lượng dung hợp thì sinh ra hiệu quả tương quan có khả năng mang lại lực lượng phá hoại kinh người.
Chỉ thấy trên không trung sơn cốc năng lượng huyễn lệ không ngừng kéo lên và phóng thích như pháo hoa, thân thể Tề Nhạc dùng thế công cực kỳ mạnh mẽ đánh tới hắn, chỉ có thể nhìn thấy một chuỗi tàn ảnh không ngừng chuyển động quanh thân thể của Tát Nã, mà bản thân Tát Nã hứng chịu công kích như mưa to gió lớn của Tề Nhạc cũng không kém cỏi nhưng mà có chút bối rối.
Đám sinh vật địa ngục phía dưới cũng không tưởng tượng được Tề Nhạc có thể mang lại uy hiếp thật lớn cho Tát Nã Ma Vương, trong lúc nhất thời đều sững sờ nhìn lên giữa không trung. Ai cũng không tin rằng Tề Nhạc lại có thể mạnh mẽ như vậy, gia hỏa này tới quá đột ngột a, quả thực là quá cường đại. Một ít sinh vật từng xem Tề Nhạc trở thành đồ ăn thì âm thầm may mắn, may mắn trước đó bởi vì thành viên Hắc Tương tộc không có ra tay, nếu không thì hiện giờ đã là tro bụi rồi.
Công kích của Tề Nhạc càng ngày càng lăng lệ ác liệt, cảm giác sảng khoái lan tràn khắp toàn thân. Đây chính là lần đầu tiên hắn bộc phát sau khi đạt tới tám vân a. Không còn Hiên Viên kiếm thì hắn chỉ dựa vào năng lượng của mình. Sau khi đạt tới cấp bậc tám vân thì thực lực của hắn càng tăng lên mạnh mẽ, hai chủng vân lực dung hợp với nhau sinh ra biến hóa thật lớn, cộng thêm hắn dùng Tự Nhiên Chi Nguyên dung hợp thì càng kinh người. Tát Nã không thể phản kích lại được, cũng không thua chị kém em cho nên trong lúc nhất thời chỉ có thể phòng ngự mà thôi.
Công kích của Tề Nhạc phi thường xảo diệu. Thậm chí Tát Nã không có một chút cơ hội, mỗi khi Tát Nã thật vất vả tìm được khe hở thì lại bị đánh bật ra.
Hắn chết ở dưới rồi sao? Tát Nã nhíu mày. Không, chắc có lẽ không. Từ thực lực của hắn có thể một quyền đánh bay mình thì cho dù nham thạch nóng chảy có thể làm hắn bị thương, cũng không thể đưa hắn vào chỗ chết. Nhưng mà hăn vì cái gì? Nghĩ tới đây thì nội tâm Tát Đán dâng lên cảm giác bất an. Đúng vào lúc này hắn chờ mong người lao ra ngoài a. Nhưng mà phía trước lại có một hỏa trụ bắn ra ngoài.
Mười cánh sau lưng đồng thời mở ra, sắc mặt Tát Nã có chút ngưng trọng, hai đấm đồng thời nắm lại, vòng xoáy năng lượng màu đỏ sậm hiện ra trước người xoắn cột hỏa trụ kia. Kỳ thật dùng thực lực của hắn và mức độ quen thuộc với dung nham nóng bỏng thì những dung nham nóng chảy này không cách nào làm tổn thương hắn, nhưng Tát Nã lại sợ Tề Nhạc chờ hắn đi vào thì công kích.
Bóng người hỏa hồng bay lên trời, thừa dịp Tát Nã chống cự hỏa trụ thì Tề Nhạc đã bay vào trong sơn cốc. Hỏa hồng quang mang lưu chuyển chung quanh thân thể, hào quang huyễn lệ của Kỳ Lân Xích lập tức khiến mọi người chú ý.
Nhìn qua Kỳ Lân Xích trên người Tề Nhạc thì sắc mặt Tát Nã khẽ biến. Trầm giọng nói:
- Rốt cuộc ngươi là người nào?
Hắn nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra vì cái gì mà tiểu tử giống Hắc Tương tộc này dưới tình huống không có cánh chim lại chống cự nham thạch nóng chảy được chứ, càng nhìn càng không rõ năng lượng từ áo giáp hỏa hồng của hắn là gì. Nhưng mà hắn cảm giác được khí tức hắc ám trên người Tề Nhạc cũng không nồng đậm, lại không cách nào dọ thám biết được thuộc tính chân thật, cảm giác thần bí sinh ra rất tự nhiên.
- Ta là ai không trọng yếu. ngươi cũng phải hiểu ta có khả năng giúp các người rời khỏi đây là đủ rồi, nếu ngươi đã không đồng ý thì ta sẽ dùng thực lực chứng minh ta có tư cách đàm phán với ngươi.
Tề Nhạc biết rõ bất luận là thế giới loài người hay là địa ngục thì thực lực mới là căn bản. Trước khi không chứng minh mình có thực lực thì Tát Nã là cáo già này sẽ tin tưởng bản thân mình sao?
Hai người phiêu phù giữa không trung nhìn qua nhau, năng lượng chấn động trên người của hắn mạnh hơn, uy thế trong mắt Tề Nhạc bắn ra bốn phía. Khí thế không kém gì đối thủ. Đồng thời dưới yểm hộ của Kỳ Lân Xích thì hắn nhanh chóng tiến vào dị hóa Kỳ Lân giai đoạn thứ hai. Tới thực lực cấp bậc như hắn và Tát Nã thì chiến đấu thường quyết định trong nháy mắt.
Mười cánh đỏ sậm từ mười cánh bao phủ lấy người của hắn giống như hình thành vách tường cực lớn, khí tức năng lượng hắc ám và hỏa thuộc tính dâng trào trong người của Tát Nã hiện ra ngoài, ánh mắt hắn đã biến thành hỏa hồng sắc. Sợi tơ màu đen lan tràn ra. Cả sơn cốc này sáng bừng lên, hắn phát tán khí tức năng lượng sền sệt.
Tề Nhạc cũng phiêu phù trên không trung. Năng lượng chung quanh thân thể của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Năng lượng hắc ám không thể nghi ngờ là năng lượng phi thường cường đại, nếu kết hợp cùng một chỗ với hỏa thuộc tính thì uy lực tự nhiên sẽ mạnh hơn nhiều. Tề Nhạc ẩn ẩn có thể cảm giác được chỉ có dùng tất cả năng lượng liên hợp lại hơn nữa dùng tình thế bộc phát mới có thể cường đại Tát Nã cường đại.
Tề Nhạc động, gió trợ thế lửa, một đầu hỏa long cực lớn hiện ra ngoài, bỗng nhiên nhào qua thân thể của Tát Nã.
Tát Nã hừ lạnh một tiếng trong mắt toát ra một tia hào quang khinh thường, hắn tu luyện trong nham thạch không biết bao nhiêu năm rồi thì hỏa thuộc tính không tổn thường gì được hắn. Năng lực miễn dịch với hỏa diễm rất lợi hại, cho dù là Tát Đán cũng không thể so sánh.
Nhưng mà sắc mặt của Tát Nã càng trở nên ngưng trọng hơn, bởi vì hỏa diễm đột nhiên bùng nổ ở trước người của hắn mười mét. Tất cả hỏa diễm thì ngưng kết thành một đạo phong nhận. Giống như hắn bắn chụm lại.
Phong Hỏa Nhận có năng lượng chấn động khổng lồ càng không chế chuẩn xác hơn nhiều, Tát Nã không cach nào toàn tâm đối kháng được.
Hỏa diễm màu đen nỳ hỗn hợp từ nhiều năng lượng nên vô cùng nóng bỏng, thân thể của Tát Nã được bảo vệ ở bên trong hào quang, chỉ nghe tiếng nổ vang cực lớn và từng đoàn từng đoàn ánh lửa bộc phát ra ngoài.
Tề Nhạc động, đương nhiên hắn hiểu hỏa diễm này không cách nào tạo thành tổn thương cho Tát Nã được, cho nên hắn cần tấn công trước để áp chế. Sau một khắc thân thể của hắn nhanh chóng tiến tới trước người Tát Nã chừng hai mươi mét, công kích như mưa to gió lớn xuất hiện.
Vân lực bốn loại thuộc tính tăng lên cảnh giới tám vân cho nên dung hợp với nhau như cá gặp nước, mỗi lần Tề Nhạc ra tay thì hai chủng vân lực dung hợp với nhau, đây tuyệt đối không phải là một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, bất luận là gió trợ thế lửa hay là sấm gió dung hợp, hoặc là thuỷ lôi giao nhau thì mỗi lần công kích đều mang cho Tát Nã uy hiếp thật lớn. Phải biết rằng thời điểm hai chủng năng lượng dung hợp thì sinh ra hiệu quả tương quan có khả năng mang lại lực lượng phá hoại kinh người.
Chỉ thấy trên không trung sơn cốc năng lượng huyễn lệ không ngừng kéo lên và phóng thích như pháo hoa, thân thể Tề Nhạc dùng thế công cực kỳ mạnh mẽ đánh tới hắn, chỉ có thể nhìn thấy một chuỗi tàn ảnh không ngừng chuyển động quanh thân thể của Tát Nã, mà bản thân Tát Nã hứng chịu công kích như mưa to gió lớn của Tề Nhạc cũng không kém cỏi nhưng mà có chút bối rối.
Đám sinh vật địa ngục phía dưới cũng không tưởng tượng được Tề Nhạc có thể mang lại uy hiếp thật lớn cho Tát Nã Ma Vương, trong lúc nhất thời đều sững sờ nhìn lên giữa không trung. Ai cũng không tin rằng Tề Nhạc lại có thể mạnh mẽ như vậy, gia hỏa này tới quá đột ngột a, quả thực là quá cường đại. Một ít sinh vật từng xem Tề Nhạc trở thành đồ ăn thì âm thầm may mắn, may mắn trước đó bởi vì thành viên Hắc Tương tộc không có ra tay, nếu không thì hiện giờ đã là tro bụi rồi.
Công kích của Tề Nhạc càng ngày càng lăng lệ ác liệt, cảm giác sảng khoái lan tràn khắp toàn thân. Đây chính là lần đầu tiên hắn bộc phát sau khi đạt tới tám vân a. Không còn Hiên Viên kiếm thì hắn chỉ dựa vào năng lượng của mình. Sau khi đạt tới cấp bậc tám vân thì thực lực của hắn càng tăng lên mạnh mẽ, hai chủng vân lực dung hợp với nhau sinh ra biến hóa thật lớn, cộng thêm hắn dùng Tự Nhiên Chi Nguyên dung hợp thì càng kinh người. Tát Nã không thể phản kích lại được, cũng không thua chị kém em cho nên trong lúc nhất thời chỉ có thể phòng ngự mà thôi.
Công kích của Tề Nhạc phi thường xảo diệu. Thậm chí Tát Nã không có một chút cơ hội, mỗi khi Tát Nã thật vất vả tìm được khe hở thì lại bị đánh bật ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.