Chương 173: Cơ duyên đặc thù. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
26/09/2013
Nghe Cơ thượng tướng nói thế, Tề Nhạc có chút do dự, hắn biết rõ, mình
không chỉ đại biểu cho một người, đồng thời cũng đại biểu cho tất cả
chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Hải Như Nguyệt đã từng nói qua với hắn,
bản thân Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phải đối mặt với rất nhiều địch nhân,
trước khi không có thực lực, tận lực ít tiếp xúc với quốc gia.
- Lão gia tử, chúng ta đều là phần tử của nước cộng hòa Viêm Hoàng, đương nhiên sẽ lấy lợi ích quốc gia làm trọng. Nhưng tôi tin tưởng ngài cũng biết một chút, thân là thủ hộ giả phương đông, chúng ta còn có rất nhiều trách nhiệm, bởi vậy, tôi sẽ không cam đoan gì với ngài, nhưng nếu quốc gia gặp chuyện không cách nào giải quyết được, tôi nghĩ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta sẽ không bỏ qua.
Cơ thượng tướng mỉm cười, nói:
- Có những lời này của anh là đủ rồi. Với tôi mà nói, các người đều là kỳ nhân dị sĩ, may mắn con gái tôi là thành viên của các người, nếu không, tôi nghĩ tôi cũng khó đánh quan hệ với các người lắm. Anh cứ việc yên tâm, không đến lúc trọng yếu nhất, quốc gia sẽ không làm phiền các người đâu. Dù sao, nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng ta dần dần cường đại hơn rồi.
Cơ Đức ngồi bên cạnh nghe Tề Nhạc nói chuyện với Cơ thượng tướng, hắn chỉ châm trà, lẳng lặng lắng nghe, nghe đến đây, nhịn không được chen lời vào:
- Lão gia tử, ngài chuẩn bị đưa sư phụ đi nơi nào? Lam Long sao? Phương tiện ở đó không tệ.
Cơ thượng tướng lắc đầu, nói:
- Tuy Lam Long là vươn bài bộ đội đặc chủng của chúng ta, nhưng trong này không phải nơi nghiêm khắc nhất. Cha hy vọng đưa Tề Nhạc tới Takla Makan. Cha nghĩ, ở đó sẽ có trợ giúp thật lớn với anh ta. Khí hậu nơi đó ác liệt, đồng thời cùng là nơi có thiết bị tiên tiến nhất quốc gia.
Nghe cha nói lời này, sắc mặt Cơ Đức đại biến, trong mắt thậm chí có hào quang hoảng sợ hiện ra.
- Takla Makan... , lão gia tử, cái này...
Cơ thượng tướng mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi, cha đã an bài tốt. Phiên diện an toàn không cần lo lắng. Tề Nhạc, anh cầm thứ này đi, sau này có cái gì cần, anh có thể bằng vào nó, anh có thể ở bất cứ đơn vị quân đội nào điều động dưới một trăm quân nhân biên chế.
Vừa nói, hắn lấy thứ trong túi quần đưa cho Tề Nhạc.
Tề Nhạc vô ý thức tiếp vào trong tay, lúc nhìn kỹ, chỉ thấy đây là huy chương nhỏ màu bạc, huy chương là màu bạc, kỳ dị là, trên huy chương màu bạc này không có kim băng, giống như một cái lệnh bài hơn. Tên huy chương màu bạc có một mặt là quốc huy, mặt khác điêu khắc bốn động vật bằng ngọc, không cần nhìn cẩn thận cũng biết đó là gì. Bốn con động vật này là tứ đại thần thú trong thần thoại, Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Chu Tước.
Cơ Đức nhìn thấy khối lệnh bài này, đồng tử co rút lại, âm thầm hít một hơi khí lạnh, nhưng không nói thêm cái gì.
Cơ thượng tướng mỉm cười nói:
- Tốt, thời gian không còn sớm, Cơ Đức tiễn Tề Nhạc trở về đi. Tề Nhạc, sau này nếu có chuyện gì cần quốc gia trợ giúp, có thể trực tiếp thông qua Cơ Đức tới tìm tôi.
Tề Nhạc đứng lên, cáo biệt vị trưởng bối này, rời khỏi cư xá bình thường này, nhưng không ai ngơ trong nơi này có bao nhiêu tướng quân các quân khu a.
- Cơ Đức, tâm lệnh bài này có ý nghĩa đặc thù gì không, tại sao đi tới đây mà anh không nói lời nào.
Mãi cho đến khi xe việt dã chạy một vòng lớn quanh Kinh Thàn, Tề Nhạc không nhịn được lên tiếng hỏi.
Cơ Đức thở sâu, nói:
- Nó đây chỉ có ý nghĩa đặc thù! Anh biết không? Tấm lệnh bài này còn cao hơn Viêm Hoàng Lệnh của chúng tôi. Chỉ có quân nhân cấp bậc như cha tôi mới giữ chúng, cũng có thể nói là lệnh phù cấp cao nhất, anh không nên xem thường một trăm quân nhân biên chế mà cha tô nói. Tuy số lớn chỉ có một trăm, nhưng không có hạn chế binh chủng đấy.
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nói:
- Ý của anh là, tôi có thể bằng vào lệnh bài này điều động một trăm bộ đội đặc chủng sao?
Cơ Đức mắt trợn trắng, nói:
- Anh có thể nghĩ xa hơn một chút không? Một trăm biên chế, cũng có thể là một trăm chiếc máy bay, một trăm chiếc xe tăng. Những thứ này đều bị lệnh bài điều động, tôi thật không rõ, tại sao cha lại giao Tứ Thần Thú cho anh, chuyện này thật khó lý giải. Chẳng lẽ cha không sợ anh gây sai lầm sao?
Tề Nhạc cũng không hiểu, nhìn tấm lệnh bài trong tay, trong lòng của hắn bắt đầu có suy nghĩ phức tạp. Cơ thượng tướng mang khối lệnh bài có uy lực cực lớn này giao cho hắn chắc chắn là có mục đích, muốn lung lạc mình sao? Hình như không cần thiết. Bản thân mình rất tôn trọng hắn, thế nhưng mà, cần gì phải làm như vậy?
Cơ Đức vừa lái xe, sắc mặt rất ngưng trọng.
- Sư phụ, ngài biết Tứ Thần Thú có thể giúp ngài làm cái gì không, một, làm nhiệm vụ lúc quốc gia nguy cấp nhất, ngài sẽ dẫn theo tinh nhuệ đi chấp hành nhiệm vụ đặc thù. Nhưng hiện tại xem ra, điều này hiển nhiên là không thể nào rồi, quốc gia chúng ta phát triển rất hài hòa, hòa bình cùng phát triển mới là chủ đề.
Tề Nhạc hỏi:
- Vậy còn khả năng khác là gì?
Cơ Đức quay đầu nhìn Tề Nhạc, Tề Nhạc có thể nhìn thấy hào quang do dự trong mắt của hắn, nhưng Cơ Đức vẫn nói ra.
- Ý nghĩa còn lại là miễn tử!
- Miễn tử? Có ý gì?
Trong nội tâm Tề Nhạc đã hiểu ra cái gì đó.
Cơ Đức thở dài một tiếng, nói:
- Cha của tôi biết rõ ngài sẽ không điều động quân đội, nhưng vẫn lấy nó cho ngài, chỉ sợ mục đích chính là ý này. Có lẽ vì lão nhân gia có dự cảm gì đó, Tứ Thần Thú ở nước chúng ta được gọi là lệnh bài miễn tử, đây cũng là nguyên nhân chỉ có người cấp bậc cao nhất như cha tôi mới có thể giữ nó. Nếu như ngài làm ra sai phạm nghiêm trọng nào đó, bất luận sai phạm thế nào, chỉ cần có được tấm lệnh bài này, đều được miễn tử môt lần.
Nghe những lời này của Cơ Đức, đột nhiên trong nội tâm Tề Nhạc trong sáng, hắn lập tức hiểu được, đây mới là ban thưởng chính thức của lão gia tử cho mình. Không biết vị lão gia tử dự cảm cái gì mà phòng ngừa chu đáo thế, nhưng mà, phần ân tình này chính hứn vẫn tiếp nhận. Nghĩ tới đây, hắn lại nhớ tới lời lão gia tử vừa nói, hắn đã già, tinh lực không còn như tuổi trẻ, sau này là thế giới của người trẻ tuổi.
Hắn cho mình tấm lệnh bài này, không phải là muốn nói với mình, bất luận con đường phía trước nhấp nhô cỡ nào, bất luận sau này mình muốn làm chuyện lớn mật thế nào, chỉ cần xuất phát từ lợi ích quốc gia, như vậy, quốc gia sẽ vĩnh viễn đứng về phía hắn, phân lượng của lệnh bài này rất nặng, ý nghĩa của nó là quốc gia tín nhiệm thủ hộ giả phương đông, cũng có thể nói là đặc xá cho thủ hộ giả phương đông.
Mỉm cười, Tề Nhạc cẩn thận đem Tứ Thần Thú thu vào trong Kỳ Lân Châu, nói:
- Vậy Takla Makan thì sao? Đó hẳn là tên của sa mạc, hình như vừa rồi tôi nhìn thấy anh dè chừng và sợ hãi nha.
Cơ Đức cười khổ nói:
- Đâu chỉ là dè chừng và sợ hãi, chỗ đó chỉ có mấy chữ hình dung thôi, chính là địa ngục.
- Lão gia tử, chúng ta đều là phần tử của nước cộng hòa Viêm Hoàng, đương nhiên sẽ lấy lợi ích quốc gia làm trọng. Nhưng tôi tin tưởng ngài cũng biết một chút, thân là thủ hộ giả phương đông, chúng ta còn có rất nhiều trách nhiệm, bởi vậy, tôi sẽ không cam đoan gì với ngài, nhưng nếu quốc gia gặp chuyện không cách nào giải quyết được, tôi nghĩ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta sẽ không bỏ qua.
Cơ thượng tướng mỉm cười, nói:
- Có những lời này của anh là đủ rồi. Với tôi mà nói, các người đều là kỳ nhân dị sĩ, may mắn con gái tôi là thành viên của các người, nếu không, tôi nghĩ tôi cũng khó đánh quan hệ với các người lắm. Anh cứ việc yên tâm, không đến lúc trọng yếu nhất, quốc gia sẽ không làm phiền các người đâu. Dù sao, nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng ta dần dần cường đại hơn rồi.
Cơ Đức ngồi bên cạnh nghe Tề Nhạc nói chuyện với Cơ thượng tướng, hắn chỉ châm trà, lẳng lặng lắng nghe, nghe đến đây, nhịn không được chen lời vào:
- Lão gia tử, ngài chuẩn bị đưa sư phụ đi nơi nào? Lam Long sao? Phương tiện ở đó không tệ.
Cơ thượng tướng lắc đầu, nói:
- Tuy Lam Long là vươn bài bộ đội đặc chủng của chúng ta, nhưng trong này không phải nơi nghiêm khắc nhất. Cha hy vọng đưa Tề Nhạc tới Takla Makan. Cha nghĩ, ở đó sẽ có trợ giúp thật lớn với anh ta. Khí hậu nơi đó ác liệt, đồng thời cùng là nơi có thiết bị tiên tiến nhất quốc gia.
Nghe cha nói lời này, sắc mặt Cơ Đức đại biến, trong mắt thậm chí có hào quang hoảng sợ hiện ra.
- Takla Makan... , lão gia tử, cái này...
Cơ thượng tướng mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi, cha đã an bài tốt. Phiên diện an toàn không cần lo lắng. Tề Nhạc, anh cầm thứ này đi, sau này có cái gì cần, anh có thể bằng vào nó, anh có thể ở bất cứ đơn vị quân đội nào điều động dưới một trăm quân nhân biên chế.
Vừa nói, hắn lấy thứ trong túi quần đưa cho Tề Nhạc.
Tề Nhạc vô ý thức tiếp vào trong tay, lúc nhìn kỹ, chỉ thấy đây là huy chương nhỏ màu bạc, huy chương là màu bạc, kỳ dị là, trên huy chương màu bạc này không có kim băng, giống như một cái lệnh bài hơn. Tên huy chương màu bạc có một mặt là quốc huy, mặt khác điêu khắc bốn động vật bằng ngọc, không cần nhìn cẩn thận cũng biết đó là gì. Bốn con động vật này là tứ đại thần thú trong thần thoại, Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Chu Tước.
Cơ Đức nhìn thấy khối lệnh bài này, đồng tử co rút lại, âm thầm hít một hơi khí lạnh, nhưng không nói thêm cái gì.
Cơ thượng tướng mỉm cười nói:
- Tốt, thời gian không còn sớm, Cơ Đức tiễn Tề Nhạc trở về đi. Tề Nhạc, sau này nếu có chuyện gì cần quốc gia trợ giúp, có thể trực tiếp thông qua Cơ Đức tới tìm tôi.
Tề Nhạc đứng lên, cáo biệt vị trưởng bối này, rời khỏi cư xá bình thường này, nhưng không ai ngơ trong nơi này có bao nhiêu tướng quân các quân khu a.
- Cơ Đức, tâm lệnh bài này có ý nghĩa đặc thù gì không, tại sao đi tới đây mà anh không nói lời nào.
Mãi cho đến khi xe việt dã chạy một vòng lớn quanh Kinh Thàn, Tề Nhạc không nhịn được lên tiếng hỏi.
Cơ Đức thở sâu, nói:
- Nó đây chỉ có ý nghĩa đặc thù! Anh biết không? Tấm lệnh bài này còn cao hơn Viêm Hoàng Lệnh của chúng tôi. Chỉ có quân nhân cấp bậc như cha tôi mới giữ chúng, cũng có thể nói là lệnh phù cấp cao nhất, anh không nên xem thường một trăm quân nhân biên chế mà cha tô nói. Tuy số lớn chỉ có một trăm, nhưng không có hạn chế binh chủng đấy.
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nói:
- Ý của anh là, tôi có thể bằng vào lệnh bài này điều động một trăm bộ đội đặc chủng sao?
Cơ Đức mắt trợn trắng, nói:
- Anh có thể nghĩ xa hơn một chút không? Một trăm biên chế, cũng có thể là một trăm chiếc máy bay, một trăm chiếc xe tăng. Những thứ này đều bị lệnh bài điều động, tôi thật không rõ, tại sao cha lại giao Tứ Thần Thú cho anh, chuyện này thật khó lý giải. Chẳng lẽ cha không sợ anh gây sai lầm sao?
Tề Nhạc cũng không hiểu, nhìn tấm lệnh bài trong tay, trong lòng của hắn bắt đầu có suy nghĩ phức tạp. Cơ thượng tướng mang khối lệnh bài có uy lực cực lớn này giao cho hắn chắc chắn là có mục đích, muốn lung lạc mình sao? Hình như không cần thiết. Bản thân mình rất tôn trọng hắn, thế nhưng mà, cần gì phải làm như vậy?
Cơ Đức vừa lái xe, sắc mặt rất ngưng trọng.
- Sư phụ, ngài biết Tứ Thần Thú có thể giúp ngài làm cái gì không, một, làm nhiệm vụ lúc quốc gia nguy cấp nhất, ngài sẽ dẫn theo tinh nhuệ đi chấp hành nhiệm vụ đặc thù. Nhưng hiện tại xem ra, điều này hiển nhiên là không thể nào rồi, quốc gia chúng ta phát triển rất hài hòa, hòa bình cùng phát triển mới là chủ đề.
Tề Nhạc hỏi:
- Vậy còn khả năng khác là gì?
Cơ Đức quay đầu nhìn Tề Nhạc, Tề Nhạc có thể nhìn thấy hào quang do dự trong mắt của hắn, nhưng Cơ Đức vẫn nói ra.
- Ý nghĩa còn lại là miễn tử!
- Miễn tử? Có ý gì?
Trong nội tâm Tề Nhạc đã hiểu ra cái gì đó.
Cơ Đức thở dài một tiếng, nói:
- Cha của tôi biết rõ ngài sẽ không điều động quân đội, nhưng vẫn lấy nó cho ngài, chỉ sợ mục đích chính là ý này. Có lẽ vì lão nhân gia có dự cảm gì đó, Tứ Thần Thú ở nước chúng ta được gọi là lệnh bài miễn tử, đây cũng là nguyên nhân chỉ có người cấp bậc cao nhất như cha tôi mới có thể giữ nó. Nếu như ngài làm ra sai phạm nghiêm trọng nào đó, bất luận sai phạm thế nào, chỉ cần có được tấm lệnh bài này, đều được miễn tử môt lần.
Nghe những lời này của Cơ Đức, đột nhiên trong nội tâm Tề Nhạc trong sáng, hắn lập tức hiểu được, đây mới là ban thưởng chính thức của lão gia tử cho mình. Không biết vị lão gia tử dự cảm cái gì mà phòng ngừa chu đáo thế, nhưng mà, phần ân tình này chính hứn vẫn tiếp nhận. Nghĩ tới đây, hắn lại nhớ tới lời lão gia tử vừa nói, hắn đã già, tinh lực không còn như tuổi trẻ, sau này là thế giới của người trẻ tuổi.
Hắn cho mình tấm lệnh bài này, không phải là muốn nói với mình, bất luận con đường phía trước nhấp nhô cỡ nào, bất luận sau này mình muốn làm chuyện lớn mật thế nào, chỉ cần xuất phát từ lợi ích quốc gia, như vậy, quốc gia sẽ vĩnh viễn đứng về phía hắn, phân lượng của lệnh bài này rất nặng, ý nghĩa của nó là quốc gia tín nhiệm thủ hộ giả phương đông, cũng có thể nói là đặc xá cho thủ hộ giả phương đông.
Mỉm cười, Tề Nhạc cẩn thận đem Tứ Thần Thú thu vào trong Kỳ Lân Châu, nói:
- Vậy Takla Makan thì sao? Đó hẳn là tên của sa mạc, hình như vừa rồi tôi nhìn thấy anh dè chừng và sợ hãi nha.
Cơ Đức cười khổ nói:
- Đâu chỉ là dè chừng và sợ hãi, chỗ đó chỉ có mấy chữ hình dung thôi, chính là địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.