Chương 202: Dị tượng hiện, Kỳ Lân biến. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
04/10/2013
Minh Minh buông tay Tề Nhạc ra, thấp giọng nói:
- Phải sống.
Tề Nhạc cười, từ trong ánh mắt của Minh Minh hắn hiểu được cái gì đó.
- Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ sống, tôi còn muốn giải quyết phiền toái trên người của cô đấy.
- Phiền toái của tôi?
Không đợi Minh Minh đưa ra nghi vấn, Tề Nhạc đã đi ra ngoài, mà Hải Như Nguyệt đứng cách hắn không xa, trong mắt xuất hiện hào quang phức tạp, mấy lần giơ chân lên, nhưng không có bước lên. Lời của Tề Nhạc nói như thế rồi, hắn dùng tính mạng làm đại giá để tiến hành cuộc quyết đấu này, chính là theo lời của hắn nói hiện tại hắn đại biểu tôn nghiêm của Kỳ Lân.
Đứng trước mặt bốn đại gia chủ, Tề Nhạc cảm thụ Kỳ Lân bát trân trên người của mình, trong nội tâm lại cảm khái, Kỳ Lân Châu, Kỳ Lân Xích, còn có Kỳ Lân Ẩn ẩn chứa bi thương, mỗi một kiện đều là tâm huyết tiền bối Kỳ Lân ngưng tụ. Hôm nay, chính là mình dùng thân phận Kỳ Lân, đại biểu Kỳ Lân tới đón tiếp khiêu chiến. Thời điểm Tề Nhạc sắp nghênh chiến với bốn đại tộc trưởng, sẽ không nghĩ tới chuyện mình thất bại, cũng chưa bao giờ nghĩ tới tương lai của mình, tâm của hắn dung nhập vào huyết mạch Kỳ Lân.
Bốn đại tộc trưởng chậm rãi tiến lên, bọn họ phân biệt đứng ở bốn phương vị khác nhau, ánh mắt đều tập trung vào người Tề Nhạc, tuy chưa hành động, nhưng bốn gã siêu cấp dị năng giả toàn lực phát ra uy áp giống như ngọn núi vô hình đang áp xuống.
Thân thể Tề Nhạc đình trệ tại đó, đối mặt với áp lực thật lớn, hắn không chút lui bước, dưới tác dụng của uy áp khổng lồ, hắn hét to một tiếng, quấn áo trên người rách tứ tung, cơ bắp toàn thân lộ ra ngoài. Cơ bắp của Tề Nhạc không phải khoa trương bình thường nhưng mỗi một khối cơ bắp đều có đường cong vô cùng ưu mỹ, kết nối phụ trợ lẫn nhau, từ âm thanh của hắn, cơ bắp toàn thân hóa thành lực lượng.
Đồ án Kỳ Lân trước ngực và sau lưng hiện ra, đồ án này cực kỳ rõ ràng, hào quang màu bạc bao quanh thân thể Tề Nhạc, hư ảnh Kỳ Lân hiện lên, hóa thành một quang ảnh cực lớn phiêu phù sau lưng Tề Nhạc, hoàn toàn chống lại uy áp của bốn người, nhưng chống lại rất miễn cưỡng.
Bĩu môi, Tề Nhạc khinh thường nói:
- Các người chỉ có thể mang tới chút áp lực này cho tôi sao?
Sắc mặt bốn đại tộc trưởng hoàn toàn biến đổi, bờ môi Chu Thiên Lộc khẽ nhúc nhích, dường như muốn nói cái gì đó, ba người khác đồng thời gật gật đầu. Thảm kịch hơn trăm năm trước chính là tiếc nuối của bốn đại gia tộc, bọn họ tuyệt đối không hy vọng chuyện này phát sinh lần nữa.
Bởi vậy, bọn họ không có tính toán đánh chết Tề Nhạc, dưới loại tình huống này, thắng là nhất định, nhưng nếu quả thật bị Tề Nhạc ngăn cản ba chiêu, như vậy, sau này bốn đại gia tộc không thể ngẩng đầu lên trước mặt Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần được nữa. Bởi vậy, sau khi thương lượng ngắn ngủi, bọn họ quyết định dùng năng lực mạnh nhất của bản thân, bằng vào uy áp trên người ép Tề Nhạc nhận thua.
Như vậy không chiến mà khuất người nhưng không làm tổn thương cho Tề Nhạc, đồng thời cũng có thể đem mặt mũi tứ đại gia tộc tìm trở về. Uy áp tinh thần không phải công kích tinh thần, bởi vậy, không có bất kỳ người nào có thể trợ giúp hắn.
Quang mang trong mắt Chu Thiên Lộc sáng rực, thân thể hơi nghiêng về phía trước, áo giáp kim loại hiện ra lần nữa, hắn đi lên trước một bước, lập tức mang theo âm thanh vang vọng, lưu lại dấu chân thật sâu dưới đất, năng lượng vàng kim không ngừng bao quanh thân thể của hắn.
Trầm Trác không sử dụng dây leo tái chiến, thanh sắc quang mang trước người ngưng tụ một quả cầu, quang cầu chỉ lớn như nắm tay, nhưng bày biện màu xanh thanh thúy, dưới tình huống dị năng của hắn hoàn toàn bị Tề Nhạc áp chế, hắn áp súc năng lượn của bản thân, hình thành công kích năng lượng kết tinh. Đây chính là phương pháp ứng phó dưới tình huống bị khắc chế thuộc tính. Năng lượng thuộc tính bị áp súc dưới dạng gì, một khi bộc phát, uy lực lớn tới kinh người.
Không biết vì cái gì trên mặt Từ Chí Viễn không có tức giận, hắn động tác hơi giống với Trầm Trác, chỉ có điều, năng lượng mà hắn ngưng tụ khủng khiếp hơn Trầm Trác, hỏa hồng sắc quang mang ngưng kết thành hình thái con chim lửa, chim lửa chiều cao chừng hai mét, hai cánh vỗ nhẹ, cánh vỗ nhè nhẹ lên đỉnh đầu của Từ Chí Viễn.
Hắn khống chế năng lượng tới mức độ này, khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải sợ hãi thán phục, chưa từng có dị năng nào cùng loại như thế, cũng không có công kích hoa mỹ phức tạp, đơn giản hỏa, cũng đủ sức giúp hắn hoàn thành công kích mạnh nhất.
Lạc Trường Tín vẫn chưa xuất thủ qua, cởi trường bào trên người , lộ bộ quần áo màu xanh đậm bên trong, đây là bộ quần áo thể thao, dáng người của hắn hiện giờ hơi kỳ dị. Hai tay Lạc Trường Tín đặt trước ngực, một vòng năng lượng màu xanh da trời rung lên, vầng sáng màu xanh da trời mỗi lần chấn động, đều mạnh hơn vài phần, giống như sóng xô bờ, ánh sáng màu xanh không ngừng bốc lên.
Quá trinh bốn tộc trưởng ngưng tụ năng lượng, chẳng những không có làm cho áp lực giảm xuống, ngược lại tăng lên gấp bội, năng lượng kim, mộc, hỏa, thủy không ngừng bị áp súc, không khí trước mặt Tề Nhạc hiện giờ vặn vẹo, áp lực khổng lồ như thế đổi lại là người nào cũng đã sớm sụp đổ rồi, cho dù là Tề Nhạc, hắn cũng bị khí thế của bốn người bức lui ra sau, hư ảnh Kỳ Lân sau lưng hắn, cũng bắt đầu vặn vẹo, không giãy dụa trong áp lực.
Dưới áp lực vô hình, phản ứng mạnh nhất chính là cơ bắp trên người Tề Nhạc, tinh thần không có sụp đổ, nhưng cơ bắp bắt đầu run rẩy hơi nhỏ, áp lực tuy là vô hình, nhưng nó còn hung hiểm hơn hữu hình. Nếu như hiện tại bốn gia chủ toàn lực ra tay giết Tề Nhạc, như vậy, chỉ cần tinh thần của hắn hơi thư giãn, lập tức đưa tới công kích của bốn người. Áp lực thật lớn khiến gương mặt Tề Nhạc thống khổ.
...
Thở hổn hển từng ngụm không khí, Tề Nhạc nửa quỵ dưới mắt đất, nói:
- Tôi được tính là thông qua khảo nghiệm thứ ba chưa?
Bóng đen biến mất trong vô hình nói:
- Miễn cưỡng xem như thế đi. Năng lực của anh đúng là kỳ diệu. Nhưng mà, anh phải nhớ kỹ, bất luận là dạng năng lượng gì, đều cần phải đi qua chỉnh hợp đặc thù, sau đó dung hợp chúng cùng một chỗ, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất của dị năng đó.
- Tôi hiểu. Tu vi của tôi hiện giờ đạt tới bình cảnh, tôi đã thử rất nhiều lần, đều không thể đột phá, nếu như tôi đột phá bình cảnh này, có lẽ không cần sợ ngài. Có thể nói cho tôi biết, cái gì mới là phương pháp đột phá bình cảnh tốt nhất?
- Áp lực. Người không có áp lực không thể đột phá, chỉ có đem thân đặt dưới áp lực cường đại, mới có thể chuyển hóa áp lực thành động lực. Mới có thể trở thành cường giả chính thức. Những lời này có thể hữu ích trên mọi phương diện, đối với dị năng giả càng là như vậy. Nếu như không có áp lực tôi mang tới, không có áp lực của sa mạc Takla Makan gây áp lực lên người của anh, anh có thể trong thời gian một tháng tiến bộ nhanh như thế này sao?
- Phải sống.
Tề Nhạc cười, từ trong ánh mắt của Minh Minh hắn hiểu được cái gì đó.
- Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ sống, tôi còn muốn giải quyết phiền toái trên người của cô đấy.
- Phiền toái của tôi?
Không đợi Minh Minh đưa ra nghi vấn, Tề Nhạc đã đi ra ngoài, mà Hải Như Nguyệt đứng cách hắn không xa, trong mắt xuất hiện hào quang phức tạp, mấy lần giơ chân lên, nhưng không có bước lên. Lời của Tề Nhạc nói như thế rồi, hắn dùng tính mạng làm đại giá để tiến hành cuộc quyết đấu này, chính là theo lời của hắn nói hiện tại hắn đại biểu tôn nghiêm của Kỳ Lân.
Đứng trước mặt bốn đại gia chủ, Tề Nhạc cảm thụ Kỳ Lân bát trân trên người của mình, trong nội tâm lại cảm khái, Kỳ Lân Châu, Kỳ Lân Xích, còn có Kỳ Lân Ẩn ẩn chứa bi thương, mỗi một kiện đều là tâm huyết tiền bối Kỳ Lân ngưng tụ. Hôm nay, chính là mình dùng thân phận Kỳ Lân, đại biểu Kỳ Lân tới đón tiếp khiêu chiến. Thời điểm Tề Nhạc sắp nghênh chiến với bốn đại tộc trưởng, sẽ không nghĩ tới chuyện mình thất bại, cũng chưa bao giờ nghĩ tới tương lai của mình, tâm của hắn dung nhập vào huyết mạch Kỳ Lân.
Bốn đại tộc trưởng chậm rãi tiến lên, bọn họ phân biệt đứng ở bốn phương vị khác nhau, ánh mắt đều tập trung vào người Tề Nhạc, tuy chưa hành động, nhưng bốn gã siêu cấp dị năng giả toàn lực phát ra uy áp giống như ngọn núi vô hình đang áp xuống.
Thân thể Tề Nhạc đình trệ tại đó, đối mặt với áp lực thật lớn, hắn không chút lui bước, dưới tác dụng của uy áp khổng lồ, hắn hét to một tiếng, quấn áo trên người rách tứ tung, cơ bắp toàn thân lộ ra ngoài. Cơ bắp của Tề Nhạc không phải khoa trương bình thường nhưng mỗi một khối cơ bắp đều có đường cong vô cùng ưu mỹ, kết nối phụ trợ lẫn nhau, từ âm thanh của hắn, cơ bắp toàn thân hóa thành lực lượng.
Đồ án Kỳ Lân trước ngực và sau lưng hiện ra, đồ án này cực kỳ rõ ràng, hào quang màu bạc bao quanh thân thể Tề Nhạc, hư ảnh Kỳ Lân hiện lên, hóa thành một quang ảnh cực lớn phiêu phù sau lưng Tề Nhạc, hoàn toàn chống lại uy áp của bốn người, nhưng chống lại rất miễn cưỡng.
Bĩu môi, Tề Nhạc khinh thường nói:
- Các người chỉ có thể mang tới chút áp lực này cho tôi sao?
Sắc mặt bốn đại tộc trưởng hoàn toàn biến đổi, bờ môi Chu Thiên Lộc khẽ nhúc nhích, dường như muốn nói cái gì đó, ba người khác đồng thời gật gật đầu. Thảm kịch hơn trăm năm trước chính là tiếc nuối của bốn đại gia tộc, bọn họ tuyệt đối không hy vọng chuyện này phát sinh lần nữa.
Bởi vậy, bọn họ không có tính toán đánh chết Tề Nhạc, dưới loại tình huống này, thắng là nhất định, nhưng nếu quả thật bị Tề Nhạc ngăn cản ba chiêu, như vậy, sau này bốn đại gia tộc không thể ngẩng đầu lên trước mặt Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần được nữa. Bởi vậy, sau khi thương lượng ngắn ngủi, bọn họ quyết định dùng năng lực mạnh nhất của bản thân, bằng vào uy áp trên người ép Tề Nhạc nhận thua.
Như vậy không chiến mà khuất người nhưng không làm tổn thương cho Tề Nhạc, đồng thời cũng có thể đem mặt mũi tứ đại gia tộc tìm trở về. Uy áp tinh thần không phải công kích tinh thần, bởi vậy, không có bất kỳ người nào có thể trợ giúp hắn.
Quang mang trong mắt Chu Thiên Lộc sáng rực, thân thể hơi nghiêng về phía trước, áo giáp kim loại hiện ra lần nữa, hắn đi lên trước một bước, lập tức mang theo âm thanh vang vọng, lưu lại dấu chân thật sâu dưới đất, năng lượng vàng kim không ngừng bao quanh thân thể của hắn.
Trầm Trác không sử dụng dây leo tái chiến, thanh sắc quang mang trước người ngưng tụ một quả cầu, quang cầu chỉ lớn như nắm tay, nhưng bày biện màu xanh thanh thúy, dưới tình huống dị năng của hắn hoàn toàn bị Tề Nhạc áp chế, hắn áp súc năng lượn của bản thân, hình thành công kích năng lượng kết tinh. Đây chính là phương pháp ứng phó dưới tình huống bị khắc chế thuộc tính. Năng lượng thuộc tính bị áp súc dưới dạng gì, một khi bộc phát, uy lực lớn tới kinh người.
Không biết vì cái gì trên mặt Từ Chí Viễn không có tức giận, hắn động tác hơi giống với Trầm Trác, chỉ có điều, năng lượng mà hắn ngưng tụ khủng khiếp hơn Trầm Trác, hỏa hồng sắc quang mang ngưng kết thành hình thái con chim lửa, chim lửa chiều cao chừng hai mét, hai cánh vỗ nhẹ, cánh vỗ nhè nhẹ lên đỉnh đầu của Từ Chí Viễn.
Hắn khống chế năng lượng tới mức độ này, khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải sợ hãi thán phục, chưa từng có dị năng nào cùng loại như thế, cũng không có công kích hoa mỹ phức tạp, đơn giản hỏa, cũng đủ sức giúp hắn hoàn thành công kích mạnh nhất.
Lạc Trường Tín vẫn chưa xuất thủ qua, cởi trường bào trên người , lộ bộ quần áo màu xanh đậm bên trong, đây là bộ quần áo thể thao, dáng người của hắn hiện giờ hơi kỳ dị. Hai tay Lạc Trường Tín đặt trước ngực, một vòng năng lượng màu xanh da trời rung lên, vầng sáng màu xanh da trời mỗi lần chấn động, đều mạnh hơn vài phần, giống như sóng xô bờ, ánh sáng màu xanh không ngừng bốc lên.
Quá trinh bốn tộc trưởng ngưng tụ năng lượng, chẳng những không có làm cho áp lực giảm xuống, ngược lại tăng lên gấp bội, năng lượng kim, mộc, hỏa, thủy không ngừng bị áp súc, không khí trước mặt Tề Nhạc hiện giờ vặn vẹo, áp lực khổng lồ như thế đổi lại là người nào cũng đã sớm sụp đổ rồi, cho dù là Tề Nhạc, hắn cũng bị khí thế của bốn người bức lui ra sau, hư ảnh Kỳ Lân sau lưng hắn, cũng bắt đầu vặn vẹo, không giãy dụa trong áp lực.
Dưới áp lực vô hình, phản ứng mạnh nhất chính là cơ bắp trên người Tề Nhạc, tinh thần không có sụp đổ, nhưng cơ bắp bắt đầu run rẩy hơi nhỏ, áp lực tuy là vô hình, nhưng nó còn hung hiểm hơn hữu hình. Nếu như hiện tại bốn gia chủ toàn lực ra tay giết Tề Nhạc, như vậy, chỉ cần tinh thần của hắn hơi thư giãn, lập tức đưa tới công kích của bốn người. Áp lực thật lớn khiến gương mặt Tề Nhạc thống khổ.
...
Thở hổn hển từng ngụm không khí, Tề Nhạc nửa quỵ dưới mắt đất, nói:
- Tôi được tính là thông qua khảo nghiệm thứ ba chưa?
Bóng đen biến mất trong vô hình nói:
- Miễn cưỡng xem như thế đi. Năng lực của anh đúng là kỳ diệu. Nhưng mà, anh phải nhớ kỹ, bất luận là dạng năng lượng gì, đều cần phải đi qua chỉnh hợp đặc thù, sau đó dung hợp chúng cùng một chỗ, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất của dị năng đó.
- Tôi hiểu. Tu vi của tôi hiện giờ đạt tới bình cảnh, tôi đã thử rất nhiều lần, đều không thể đột phá, nếu như tôi đột phá bình cảnh này, có lẽ không cần sợ ngài. Có thể nói cho tôi biết, cái gì mới là phương pháp đột phá bình cảnh tốt nhất?
- Áp lực. Người không có áp lực không thể đột phá, chỉ có đem thân đặt dưới áp lực cường đại, mới có thể chuyển hóa áp lực thành động lực. Mới có thể trở thành cường giả chính thức. Những lời này có thể hữu ích trên mọi phương diện, đối với dị năng giả càng là như vậy. Nếu như không có áp lực tôi mang tới, không có áp lực của sa mạc Takla Makan gây áp lực lên người của anh, anh có thể trong thời gian một tháng tiến bộ nhanh như thế này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.