Chương 1033: Điện thoại trươc quyết chiến sinh tử. (4)
Đường Gia Tam Thiểu
17/03/2014
Thế hoà không phân thắng bại. Nữ thần Athena và vương của thần thú quyết chiến không phân thắng bại, hơn nữa còn là chiến đấu chính thức không
phân thắng bại, lực lượng tổng hợp của bọn họ ngang nhau, trừ phi sử
dụng năng lực công kích tiêu hao sinh mệnh. Nếu không bọn họ chỉ có thể
tiếp nhận sự thật này.
Khóe miệng Tề Nhạc chảy máu tươi, trầm giọng nói:
- Xem ra chiến đấu giữa chúng ta thật sự phải tiến hành chiến đấu đoàn đội rồi.
Vũ Mâu chậm rãi gật gật đầu, nói:
- Lúc này đây tôi có thể sử dụng lĩnh vực Hoàng Đạo Thập Nhị Cung.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng. Nói:
- Vậy phải cho tôi nhìn thật tốt. Chúng ta so lĩnh vực của ai mạnh hơn nhé?
Hai người cơ hồ làm ra động tác đồng dạng, khoanh chân ngồi dưới đất. Muốn phát huy năng lực lĩnh vực đoàn thể của mình, dưới tình huông hai người bọn họ vừa khôi phục một chút, nếu không với hạch tâm của lĩnh vực không có bọn họ thì lĩnh vực cũng không tồn tại.
Tề Nhạc vừa mới khoanh chân ngồi xuống đột nhiên hắn nghe Vũ Mâu kêu nhẹ một tiếng, dưới khí cơ dẫn dắt vô ý thức mở hai mắt nhìn qua hướng của Vũ Mâu, thủ trạc thật nhỏ ở bên tay phải Vũ Mâu sáng lên, lóe ra từng đạo quang mang màu vàng kim.
Sắc mặt của Vũ Mâu tái nhợt hơi đổi, nhíu mày thấp giọng nhìn qua Mephisto nói vài lời gì đó, Mephisto vội vàng đem điện thoại vệ tinh đưa cho Vũ Mâu.
Trong nội tâm của Tề Nhạc sinh ra cảm giác kỳ quái, chiến đấu tới mức này đã tiến vào giai đoạn cuối cùng. Chuyện khẩn yếu như vậy mà nàng còn không ngưng tụ năng lượng mà nghe điện thoại, chẳng lẽ nàng không sợ mình khôi phục thực lực không đủ và thất bại sao?
Vũ Mâu nhanh chóng điện thoại, tinh thần lực của nàng ngưng tụ thành một tầng bình chướng khiến cho Tề Nhạc bên này không cách nào nghe được âm thanh của nàng. Nhưng mà Tề Nhạc cũng nhìn thấy Vũ Mâu sau khi nói vài lời thì thân thể mềm mại của nàng run rẩy lên, trong đôi mắt của nàng hiện ra thần sắc sợ hãi. Thần sắc như vậy Tề Nhạc mới nhìn thấy lần đầu trên mặt Vũ Mâu, hắn thật sự nghĩ không ra là vì chuyện gì có thể khiến nữ thần Athena giật mình như thế.
Vũ Mâu được Vũ Vân nâng đứng dậy nương tựa vào thương Athena chèo chống thân thể đi tới bên người Tề Nhạc. Như Nguyệt nâng Tề Nhạc dậy, bọn họ lúc này có cảm giác không hiểu Vũ Mâu hiện tại muốn làm gì? Điện thoại vừa rồi đã báo tin gì cho nàng?
- Tề Nhạc, thực xin lỗi, sợ rằng chúng ta không thể tiếp tục rồi.
Trong mắt của Vũ Mâu xuât hiện thần sắc đắng chát.
Đương nhiên Tề Nhạc không ngu tới mức hỏi vấn đề vì sao khiến người ta lui bước, chỉ thản nhiên nói:
- Cho tôi lý do.
Cơ hội báo thù thật vất vả mới có hắn tuyệt đối không buông tha dễ dàng.
Trong mắt Vũ Mâu xuất hiện lo lắng thật mãnh liệt.
- Nguy cơ đã sớm tới rồi, tôi phải mang theo đồng bạn chạy tới Hy Lạp. Chuẩn bị phương pháp ứng đối.
Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, nói:
- Như thế nào? Địa ngục hàng lâm sớm sao?
Trong mắt Vũ Mâu xuất hiện thần sắc kinh ngạc.
- Anh cũng biết chuyện địa ngục hàng lâm? Nhưng mà không phải, chuyện này so với địa ngục hàng lâm còn nghiêm trọng hơn nhiều. Địa ngục hàng lâm chúng tôi chưa hẳn không có cách ngăn cản. Nhưng mà nếu chuyện này phát sinh như vậy chính là tai nạn với toàn bộ nhân loại.
Nghe Vũ Mâu nói như vậy thì trong mắt Tề Nhạc lập tức khẩn trương lên, Tề Nhạc vô cùng hiểu rõ phải trái, hắn tuyệt đối không vì thù riêng của mình mà làm nhân loại bị hủy diệt.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Vũ Mâu nói:
- Vệ tinh quan trắc của Mỹ Kiên Quốc phát tới tin tức ba mươi bảy ngày sau một tiểu hành tinh có thể tích bằng một phần bảy trái đất đang lao tới.
- A?
Lời vừa nói ra lập tức khiến cho chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần và kể cả Tề Nhạc cũng phải kinh hô. Tiểu hành tinh va chạm địa cầu? Một câu chuyện trong tiểu thuyết giả tưởng lại từ trong miệng của Vũ Mâu nói ra.
Hồ Quang tức giận nói:
- Không phải chứ, nữ thần tiểu thư, lý do máu chó như vậy cô cũng nói ra được sao? E sợ chiến thì trực tiếp nhận đi.
Quản Bình bất mãn nói:
- Máu chó như thế nào, máu chó chọc giận anh sao?
- Ách... , cái này, tôi quên anh là Sư Ngao nha, cũng không phải chó.
Vũ Mâu không để ý đến ánh mắt của Hồ Quang nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc.
- Nếu như anh không tin lập tức gọi điện thoại cho cơ quan quốc gia của anh đi, tôi nghĩ có lẽ bọn họ cũng đạt được tin tức rồi đấy. Tề Nhạc, đây là nguy cơ của thế giới đấy, thù riêng của chúng ta nên buông xuống đi, quốc gia của anh cũng cần anh giúp đấy.
Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu gật gật đầu, từ Không Động Ấn lấy điện thoại ra, hắn bấm dãy số Cơ Trường Minh thượng tướng.
- Bác, con là Tề Nhạc. Có phải xảy ra chuyện gì không?
Cơ Trường Minh bên kia nghe rất ầm ĩ giống như có nhiều người đang thảo luận cái gì đó.
Cơ Trường Minh nghe được là Tề Nhạc liền nói:
- Đúng vậy, xảy ra đại sự rồi. Tôi đang chuẩn bị tìm anh đấy, nếu như có thể thì anh nên chạy tới tổng bộ Viêm Hoàng Hồn đi, tôi an bài người mang anh đi. Tề Nhạc, đây là chuyện quan hệ tới quốc gia chúng ta, thậm chí là đại sự của cả thế giới, anh nhất định phải trở về.
Loại khẩu khí tiếp cận mệnh lệnh này hắn mới dùng lần đầu tiên với Tề Nhạc.
- Tốt, con biết rồi, con phải mau chóng quay về thôi.
Cúp điện thoại sắc mặt Tề Nhạc còn có chút ngưng trọng, hắn biết rõ Vũ Mâu không có lừa mình, thật sự là đại sự.
- Vũ Mâu, trận chiến hôm nay chưa xong, sau khi nguy cơ này qua đi thì chúng ta lại tiếp tục, thời gian ba mươi bảy ngày cho chúng ta chuẩn bị. Hy vọng tôi và cô xem chuyện này là quan trọng nhất.
Vũ Mâu nhìn qua Tề Nhạc, trên mặt đẹp xuất hiện tươi cười thật câu hồn đoạt phách, nói ra một câu làm cho nam nhân phải mơ màng.
- Anh là đàn ông chân chính.
Vũ Mâu không có vội vã rời đi, tình huống hiện giờ không cho phép nàng đi xa được, nàng cùng Tề Nhạc tu luyện trên đỉnh Everest suốt ba giờ mới khôi phục năng lượng và đem thương thế trong người đè ép xuống. Hai bên không nói thêm cái gì. Vốn quyết đấu sinh tử nhưng kết thúc quá buồn cười. Nhưng hiện giờ không ai đi lo lắng chuyện này cả, nguy cơ sắp xảy ra chính là khảo nghiệm quá lớn cho bọn họ.
Đưa mắt nhìn bọn người Vũ Mâu rời đi, Tề Nhạc phải cười khổ một hồi, thầm nghĩ trong lòng đại sư ah đại sư, dự đoán của ngài chuẩn xác quá, không chỉ một lần nguy cơ, không biết lần này giải quyết thế nào mới tốt. Tiểu hành tinh bằng một phần bảy địa cầu thì phải nhờ lực lượng quốc gia mới giải quyết được.
Tề Nhạc mang theo chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dùng tốc độ nhanh nhất chạy về, mọi người trước tiên nghỉ ngơi ở biệt thự Long Vực, hắn một mình lấy xe Lamborghini của Như Nguyệt đi vào tổng bộ Viêm Hoàng Hồn, thông qua tòa cao ốc hắn trực tiếp được Thiên Hồn đưa vào.
- Thiên Hồn đại ca.
Tề Nhạc nhìn qua sắc mặt khó coi của Thiên Hồn muốn hỏi cái gì đó nhưng vẫn nhịn xuống. Thiên Hồn nhìn qua rất mệt mỏi, sắc mặt hơi tái nhợt
Khóe miệng Tề Nhạc chảy máu tươi, trầm giọng nói:
- Xem ra chiến đấu giữa chúng ta thật sự phải tiến hành chiến đấu đoàn đội rồi.
Vũ Mâu chậm rãi gật gật đầu, nói:
- Lúc này đây tôi có thể sử dụng lĩnh vực Hoàng Đạo Thập Nhị Cung.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng. Nói:
- Vậy phải cho tôi nhìn thật tốt. Chúng ta so lĩnh vực của ai mạnh hơn nhé?
Hai người cơ hồ làm ra động tác đồng dạng, khoanh chân ngồi dưới đất. Muốn phát huy năng lực lĩnh vực đoàn thể của mình, dưới tình huông hai người bọn họ vừa khôi phục một chút, nếu không với hạch tâm của lĩnh vực không có bọn họ thì lĩnh vực cũng không tồn tại.
Tề Nhạc vừa mới khoanh chân ngồi xuống đột nhiên hắn nghe Vũ Mâu kêu nhẹ một tiếng, dưới khí cơ dẫn dắt vô ý thức mở hai mắt nhìn qua hướng của Vũ Mâu, thủ trạc thật nhỏ ở bên tay phải Vũ Mâu sáng lên, lóe ra từng đạo quang mang màu vàng kim.
Sắc mặt của Vũ Mâu tái nhợt hơi đổi, nhíu mày thấp giọng nhìn qua Mephisto nói vài lời gì đó, Mephisto vội vàng đem điện thoại vệ tinh đưa cho Vũ Mâu.
Trong nội tâm của Tề Nhạc sinh ra cảm giác kỳ quái, chiến đấu tới mức này đã tiến vào giai đoạn cuối cùng. Chuyện khẩn yếu như vậy mà nàng còn không ngưng tụ năng lượng mà nghe điện thoại, chẳng lẽ nàng không sợ mình khôi phục thực lực không đủ và thất bại sao?
Vũ Mâu nhanh chóng điện thoại, tinh thần lực của nàng ngưng tụ thành một tầng bình chướng khiến cho Tề Nhạc bên này không cách nào nghe được âm thanh của nàng. Nhưng mà Tề Nhạc cũng nhìn thấy Vũ Mâu sau khi nói vài lời thì thân thể mềm mại của nàng run rẩy lên, trong đôi mắt của nàng hiện ra thần sắc sợ hãi. Thần sắc như vậy Tề Nhạc mới nhìn thấy lần đầu trên mặt Vũ Mâu, hắn thật sự nghĩ không ra là vì chuyện gì có thể khiến nữ thần Athena giật mình như thế.
Vũ Mâu được Vũ Vân nâng đứng dậy nương tựa vào thương Athena chèo chống thân thể đi tới bên người Tề Nhạc. Như Nguyệt nâng Tề Nhạc dậy, bọn họ lúc này có cảm giác không hiểu Vũ Mâu hiện tại muốn làm gì? Điện thoại vừa rồi đã báo tin gì cho nàng?
- Tề Nhạc, thực xin lỗi, sợ rằng chúng ta không thể tiếp tục rồi.
Trong mắt của Vũ Mâu xuât hiện thần sắc đắng chát.
Đương nhiên Tề Nhạc không ngu tới mức hỏi vấn đề vì sao khiến người ta lui bước, chỉ thản nhiên nói:
- Cho tôi lý do.
Cơ hội báo thù thật vất vả mới có hắn tuyệt đối không buông tha dễ dàng.
Trong mắt Vũ Mâu xuất hiện lo lắng thật mãnh liệt.
- Nguy cơ đã sớm tới rồi, tôi phải mang theo đồng bạn chạy tới Hy Lạp. Chuẩn bị phương pháp ứng đối.
Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, nói:
- Như thế nào? Địa ngục hàng lâm sớm sao?
Trong mắt Vũ Mâu xuất hiện thần sắc kinh ngạc.
- Anh cũng biết chuyện địa ngục hàng lâm? Nhưng mà không phải, chuyện này so với địa ngục hàng lâm còn nghiêm trọng hơn nhiều. Địa ngục hàng lâm chúng tôi chưa hẳn không có cách ngăn cản. Nhưng mà nếu chuyện này phát sinh như vậy chính là tai nạn với toàn bộ nhân loại.
Nghe Vũ Mâu nói như vậy thì trong mắt Tề Nhạc lập tức khẩn trương lên, Tề Nhạc vô cùng hiểu rõ phải trái, hắn tuyệt đối không vì thù riêng của mình mà làm nhân loại bị hủy diệt.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Vũ Mâu nói:
- Vệ tinh quan trắc của Mỹ Kiên Quốc phát tới tin tức ba mươi bảy ngày sau một tiểu hành tinh có thể tích bằng một phần bảy trái đất đang lao tới.
- A?
Lời vừa nói ra lập tức khiến cho chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần và kể cả Tề Nhạc cũng phải kinh hô. Tiểu hành tinh va chạm địa cầu? Một câu chuyện trong tiểu thuyết giả tưởng lại từ trong miệng của Vũ Mâu nói ra.
Hồ Quang tức giận nói:
- Không phải chứ, nữ thần tiểu thư, lý do máu chó như vậy cô cũng nói ra được sao? E sợ chiến thì trực tiếp nhận đi.
Quản Bình bất mãn nói:
- Máu chó như thế nào, máu chó chọc giận anh sao?
- Ách... , cái này, tôi quên anh là Sư Ngao nha, cũng không phải chó.
Vũ Mâu không để ý đến ánh mắt của Hồ Quang nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc.
- Nếu như anh không tin lập tức gọi điện thoại cho cơ quan quốc gia của anh đi, tôi nghĩ có lẽ bọn họ cũng đạt được tin tức rồi đấy. Tề Nhạc, đây là nguy cơ của thế giới đấy, thù riêng của chúng ta nên buông xuống đi, quốc gia của anh cũng cần anh giúp đấy.
Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu gật gật đầu, từ Không Động Ấn lấy điện thoại ra, hắn bấm dãy số Cơ Trường Minh thượng tướng.
- Bác, con là Tề Nhạc. Có phải xảy ra chuyện gì không?
Cơ Trường Minh bên kia nghe rất ầm ĩ giống như có nhiều người đang thảo luận cái gì đó.
Cơ Trường Minh nghe được là Tề Nhạc liền nói:
- Đúng vậy, xảy ra đại sự rồi. Tôi đang chuẩn bị tìm anh đấy, nếu như có thể thì anh nên chạy tới tổng bộ Viêm Hoàng Hồn đi, tôi an bài người mang anh đi. Tề Nhạc, đây là chuyện quan hệ tới quốc gia chúng ta, thậm chí là đại sự của cả thế giới, anh nhất định phải trở về.
Loại khẩu khí tiếp cận mệnh lệnh này hắn mới dùng lần đầu tiên với Tề Nhạc.
- Tốt, con biết rồi, con phải mau chóng quay về thôi.
Cúp điện thoại sắc mặt Tề Nhạc còn có chút ngưng trọng, hắn biết rõ Vũ Mâu không có lừa mình, thật sự là đại sự.
- Vũ Mâu, trận chiến hôm nay chưa xong, sau khi nguy cơ này qua đi thì chúng ta lại tiếp tục, thời gian ba mươi bảy ngày cho chúng ta chuẩn bị. Hy vọng tôi và cô xem chuyện này là quan trọng nhất.
Vũ Mâu nhìn qua Tề Nhạc, trên mặt đẹp xuất hiện tươi cười thật câu hồn đoạt phách, nói ra một câu làm cho nam nhân phải mơ màng.
- Anh là đàn ông chân chính.
Vũ Mâu không có vội vã rời đi, tình huống hiện giờ không cho phép nàng đi xa được, nàng cùng Tề Nhạc tu luyện trên đỉnh Everest suốt ba giờ mới khôi phục năng lượng và đem thương thế trong người đè ép xuống. Hai bên không nói thêm cái gì. Vốn quyết đấu sinh tử nhưng kết thúc quá buồn cười. Nhưng hiện giờ không ai đi lo lắng chuyện này cả, nguy cơ sắp xảy ra chính là khảo nghiệm quá lớn cho bọn họ.
Đưa mắt nhìn bọn người Vũ Mâu rời đi, Tề Nhạc phải cười khổ một hồi, thầm nghĩ trong lòng đại sư ah đại sư, dự đoán của ngài chuẩn xác quá, không chỉ một lần nguy cơ, không biết lần này giải quyết thế nào mới tốt. Tiểu hành tinh bằng một phần bảy địa cầu thì phải nhờ lực lượng quốc gia mới giải quyết được.
Tề Nhạc mang theo chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dùng tốc độ nhanh nhất chạy về, mọi người trước tiên nghỉ ngơi ở biệt thự Long Vực, hắn một mình lấy xe Lamborghini của Như Nguyệt đi vào tổng bộ Viêm Hoàng Hồn, thông qua tòa cao ốc hắn trực tiếp được Thiên Hồn đưa vào.
- Thiên Hồn đại ca.
Tề Nhạc nhìn qua sắc mặt khó coi của Thiên Hồn muốn hỏi cái gì đó nhưng vẫn nhịn xuống. Thiên Hồn nhìn qua rất mệt mỏi, sắc mặt hơi tái nhợt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.