Chương 1351: Hiên Viên, dung hợp trong khi đúc lại. (4)
Đường Gia Tam Thiểu
09/08/2014
Trên khối đá lớn vẫn có Hiên Viên kiếm cắm vào, yên lặng đứng nhìn hồi lâu, Hiên Viên kiếm hiện tại đã mất đi hào quang sáng bóng.
Cúi đầu xuống nhìn qua Hoàng Đế trong lồng ngực, Tề Nhạc nức nở nói:
- Sư phụ, lúc trước ngài đã kính dâng hồn phách cho Hiên Viên kiếm, nếu như Hiên Viên kiếm đúc lại thì có phải linh hồn của ngài sẽ khôi phục hay không?
Hoàng Đế không có trả lời Tề Nhạc, chỉ mỉm cười nhìn hắn, nói:
- Động thủ đi, hài tử. Anh nhất định sẽ thành công.
Tiến lên một bước Tề Nhạc cũng không có buông Hoàng Đế ra, năng lượng nhàn nhạt trong cơ thể lưu chuyển thật nhanh, hình thành hào quang bao phủ lấy thân thể của Hoàng Đế vào trong, duỗi cánh tay phải mạnh nhất ra. hắn một lần nữa cầm lấy chuôi Hiên Viên kiếm.
Khí lưu lạnh buốt trong khoảnh khắc thông thấu truyền tới, từ kinh mạch của tay phải tán ra khắp tứ chi bách hài, cảm giác năng lượng chấn động mạnh mẽ mang cho hắn một loại cảm giác đặc thù, thân thể của hắn như có dòng năng lượng đặc thù chấn động.
Năng lượng màu ngà sữa hiện ra trong tay, thân của Hiên Viên kiếm có kim quang tái hiện, hơn nữa hào quang bộc phát lúc này còn mạnh hơn trước kia nhiều lắm.
Kim quang lóng lánh và hỏa thần lực trong cơ thể Tề Nhạc như hóa thành thật thể bành trướng không hề giữ lại hướng về Hiên Viên kiếm quán thâu vào trong, mỗi khi năng lượng chấn động khổng lồ tăng lên đều sinh ra cảm giác khác thường.
Oanh một tiếng cả Hiên Viên mộ kim quang tái hiện. Sinh cơ lại lần nữa xuất hiện trong lĩnh vực này. Mọi thứ chung quanh trong nháy mắt sinh động hơn, ngay cả Hoàng Đế trước người của Tề Nhạc cũng xuất hiện biến hóa kinh người, linh hồn chi lực không hề trôi đi nữa, khuôn mặt già nua chính không ngừng biến hóa, một tia nếp nhăn dần dần biến mất. Dấu vết tuổi tác không ngừng thối lui, sinh cơ trong quá trình khôi phục cực nhanh.
Nhưng mà Tề Nhạc hiện tại không nhìn những thứ này, hắn cái gì cũng không nhìn thấy, linh hồn của hắn đã tiến vào thế giới thuộc về Hiên Viên kiếm.
Hiên Viên kiếm lúc này như điêu khắc thành. Giờ này khắc này Tề Nhạc nhìn thấy trên bầu trời là mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, tất nhiên còn có núi non sông ngòi, tất cả mọi thứ giống như địa cầu vậy, chỉ có điều ở chỗ này nhìn thấy càng thông thấu hơn. Một tầng năng lượng hiện ra rõ ràng, mỗi một đạo tinh quang càng thêm tinh khiết.
Đột nhiên Tề Nhạc hiểu ra kỳ thật Hiên Viên kiếm cho tới bây giờ không có chính thức đứt gãy, đứt gãy chỉ là thân kiếm chứ không phải tinh thần.
- Rốt cuộc anh cũng quay về rồi.
Âm thanh ôn hòa của Hiên Viên hồn vang lên.
Tề Nhạc vô ý thức tìm kiếm chung quanh cũng không có phát hiện hắn tồn tại, Tề Nhạc thét lên.
- Hiên Viên đại ca, anh ở nơi nào? Anh đi ra đây đi! Tôi biết ngay anh sẽ không chết.
Từ buồn phiền biến thành vui vẻ, trong nội tâm của Tề Nhạc rất hưng pâấn.
Hiên Viên hồn vui vẻ nói:
- Đúng vậy! Tôi căn bản không có chết. Nhưng mà tôi hiện tại và cái chết như lý giải của anh cũng không có gì khác nhau cả.
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Anh ở nơi nào? Vì cái gì tôi không cảm thấy anh tồn tại?
- Tiểu tử ngốc, không nên bi thương. Tôi chỉ là một linh hồn trí tuệ mà thôi. Anh không cần bi thương cho tôi đâu! Huống chi tình huống bây giờ của tôi anh càng phải cao hứng mới đúng. Tôi vẫn đang truy tìm mục tiêu của mình, rốt cục vào thời khắc Hiên Viên kiếm đứt gãy tôi đã hiểu được mọi thứ. Cho nên tôi buông tha duy trì năng lượng linh hồn của mình, buông tha bảo tồn trí tuệ của mình, tôi đem tất cả mọi thứ kết hợp hoàn toàn với Hiên Viên kiếm.
- Hiện tại Hiên Viên kiếm đã biến hóa, nó hiện tại mới thật sự là thần khí. Tôi cố gắng nhiều năm như thế rốt cuộc cũng tìm ra phương pháp vượt qua Đông Hoàng Chung rồi. Bởi vì tôi hiểu trong thần khí chính thức đã không cần hồn phách. Kiếm chính là hồn, hồn chính là kiếm. Cho nên anh cũng có thể hiểu như vậy, tôi cũng chưa chết, nhưng là linh hồn của tôi kết hợp với thân kiếm mà thôi.
- Sau này nếu như anh kêu gọi tôi thì chỉ chỉ cần cho tinh thần tiến vào thế giới Hiên Viên kiếm là được, anh có thể nhận ra cảm xúc của tôi, như vậy không phải càng thêm mỹ diệu sao? Đây là lần trao đổi cuối cùng của chúng ta, tiểu tử ngốc, đến đây đi, tôi cho anh biết một ít bí mật, chỉ có tôi mới biết được bí mật này, sau khi biết thì anh có thể tiến hành quá trình đúc lại Hiên Viên kiếm rồi.
Thần sắc trên mặt củaTề Nhạc từ từ bình tĩnh trở lại, thực lực của hắn đạt tới bây giờ thì tâm tính đã hoàn toàn không phải trước kia có thể so sánh, lúc này nghe Hiên Viên kiếm lời nói thì thần sắc của hắn liên tục biến hóa không ngừng, thần quang trong mắt lóe lên liên tục, cẩn thận lắng nghe mỗi câu của Hiên Viên hồn nói ra.
- Thì ra là thế, khó trách, khó trách.
Nghe được những lời này của Hiên Viên hồn thì trên mặt của Tề Nhạc toát ra thần sắc giật mình, thậm chí còn có nụ cười nhẹ nhõm.
- Hiên Viên đại ca, xem ra tôi thật cao hứng vì tao ngộ của anh rồi. Chúng ta vĩnh viễn sẽ không tách ra, đúng hay không?
Hiên Viên hồn mỉm cười nói:
- Anh hiểu như vậy là tốt rồi, tôi đã tiến hành dung hợp bước cuối cùng với Hiên Viên kiếm. Dùng thực lực của anh đúc lại Hiên Viên kiếm mới có thể tạo ra hiệu quả tốt nhất. Tôi và kiếm dung hợp thì tại sao anh không thể dung hợp, hơn nữa Hoàng Đế và chúng ta dung làm bốn thể, khi đó không phải anh đã sáng tạo ra thần khí cường đại nhất hay sao?
Tinh quang trong mắt Tề Nhạc đại phóng, cười ha hả nói:
- Tốt, vậy chúng ta cộng đồng sáng tạo thần khí đi.
Hào quang màu ngà sữa dần dần biến thành màu vàng. Kim quang này không phải đơn giản mà là một tầng chất lỏng màu vàng, chất lỏng không ngừng lưu chuyển và rót vào trong Hiên Viên kiếm, nhất là những chỗ đứt gãy lúc trước càng bị chất lỏng màu vàng bao quanh. Năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên, mỗi một lần tăng lên đều sinh ra hiệu quả đặc thù.
Từng hào quang màu vàng chấn động, dùng Tề Nhạc cùng Hiên Viên kiếm làm trung tâm không ngừng phóng thích ra phía ngoài. Đúng vào lúc này vèo một tiếng thân thể của Hoàng Đế đã hoàn toàn khôi phục lại, hóa thành một đạo lưu quang rót vào trong Hiên Viên kiếm, trong nháy mắt linh hồn của hắn đã dung làm một thể với Hiên Viên kiếm, giống như Hiên Viên hồn vậy.
Khí tức năng lượng không ngừng tăng lên, thần lực của Tề Nhạc dùng tốc độ chưa từng có tăng cường mạnh mẽ, mỗi một cổ năng lượng đều đơn giản sinh ra ra dị biến cuối cùng, khí tức năng lượng khổng lồ khiến cho Tề Nhạc cùng Hiên Viên kiếm đã không phân lẫn nhau, giống như lúc hắn đi ra khỏi Thần Giới phương đông biến thành quả trứng màu vàng vậy.
Thời gian không ngừng trôi qua thật nhanh, khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên, trong Hiên Viên mộ từng đạo kiếm hồn mới đã xuất hiện, toàn bộ hoàn cảnh của lĩnh vực cũng khôi phục. Thậm chí so với trước kia còn mạnh hơn nhiều. Kiếm hồn lúc này đã biến thành vàng ròng, khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Hiên Viên mộ toả sáng khí tức thanh xuân trước nay chưa từng có.
Cúi đầu xuống nhìn qua Hoàng Đế trong lồng ngực, Tề Nhạc nức nở nói:
- Sư phụ, lúc trước ngài đã kính dâng hồn phách cho Hiên Viên kiếm, nếu như Hiên Viên kiếm đúc lại thì có phải linh hồn của ngài sẽ khôi phục hay không?
Hoàng Đế không có trả lời Tề Nhạc, chỉ mỉm cười nhìn hắn, nói:
- Động thủ đi, hài tử. Anh nhất định sẽ thành công.
Tiến lên một bước Tề Nhạc cũng không có buông Hoàng Đế ra, năng lượng nhàn nhạt trong cơ thể lưu chuyển thật nhanh, hình thành hào quang bao phủ lấy thân thể của Hoàng Đế vào trong, duỗi cánh tay phải mạnh nhất ra. hắn một lần nữa cầm lấy chuôi Hiên Viên kiếm.
Khí lưu lạnh buốt trong khoảnh khắc thông thấu truyền tới, từ kinh mạch của tay phải tán ra khắp tứ chi bách hài, cảm giác năng lượng chấn động mạnh mẽ mang cho hắn một loại cảm giác đặc thù, thân thể của hắn như có dòng năng lượng đặc thù chấn động.
Năng lượng màu ngà sữa hiện ra trong tay, thân của Hiên Viên kiếm có kim quang tái hiện, hơn nữa hào quang bộc phát lúc này còn mạnh hơn trước kia nhiều lắm.
Kim quang lóng lánh và hỏa thần lực trong cơ thể Tề Nhạc như hóa thành thật thể bành trướng không hề giữ lại hướng về Hiên Viên kiếm quán thâu vào trong, mỗi khi năng lượng chấn động khổng lồ tăng lên đều sinh ra cảm giác khác thường.
Oanh một tiếng cả Hiên Viên mộ kim quang tái hiện. Sinh cơ lại lần nữa xuất hiện trong lĩnh vực này. Mọi thứ chung quanh trong nháy mắt sinh động hơn, ngay cả Hoàng Đế trước người của Tề Nhạc cũng xuất hiện biến hóa kinh người, linh hồn chi lực không hề trôi đi nữa, khuôn mặt già nua chính không ngừng biến hóa, một tia nếp nhăn dần dần biến mất. Dấu vết tuổi tác không ngừng thối lui, sinh cơ trong quá trình khôi phục cực nhanh.
Nhưng mà Tề Nhạc hiện tại không nhìn những thứ này, hắn cái gì cũng không nhìn thấy, linh hồn của hắn đã tiến vào thế giới thuộc về Hiên Viên kiếm.
Hiên Viên kiếm lúc này như điêu khắc thành. Giờ này khắc này Tề Nhạc nhìn thấy trên bầu trời là mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, tất nhiên còn có núi non sông ngòi, tất cả mọi thứ giống như địa cầu vậy, chỉ có điều ở chỗ này nhìn thấy càng thông thấu hơn. Một tầng năng lượng hiện ra rõ ràng, mỗi một đạo tinh quang càng thêm tinh khiết.
Đột nhiên Tề Nhạc hiểu ra kỳ thật Hiên Viên kiếm cho tới bây giờ không có chính thức đứt gãy, đứt gãy chỉ là thân kiếm chứ không phải tinh thần.
- Rốt cuộc anh cũng quay về rồi.
Âm thanh ôn hòa của Hiên Viên hồn vang lên.
Tề Nhạc vô ý thức tìm kiếm chung quanh cũng không có phát hiện hắn tồn tại, Tề Nhạc thét lên.
- Hiên Viên đại ca, anh ở nơi nào? Anh đi ra đây đi! Tôi biết ngay anh sẽ không chết.
Từ buồn phiền biến thành vui vẻ, trong nội tâm của Tề Nhạc rất hưng pâấn.
Hiên Viên hồn vui vẻ nói:
- Đúng vậy! Tôi căn bản không có chết. Nhưng mà tôi hiện tại và cái chết như lý giải của anh cũng không có gì khác nhau cả.
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Anh ở nơi nào? Vì cái gì tôi không cảm thấy anh tồn tại?
- Tiểu tử ngốc, không nên bi thương. Tôi chỉ là một linh hồn trí tuệ mà thôi. Anh không cần bi thương cho tôi đâu! Huống chi tình huống bây giờ của tôi anh càng phải cao hứng mới đúng. Tôi vẫn đang truy tìm mục tiêu của mình, rốt cục vào thời khắc Hiên Viên kiếm đứt gãy tôi đã hiểu được mọi thứ. Cho nên tôi buông tha duy trì năng lượng linh hồn của mình, buông tha bảo tồn trí tuệ của mình, tôi đem tất cả mọi thứ kết hợp hoàn toàn với Hiên Viên kiếm.
- Hiện tại Hiên Viên kiếm đã biến hóa, nó hiện tại mới thật sự là thần khí. Tôi cố gắng nhiều năm như thế rốt cuộc cũng tìm ra phương pháp vượt qua Đông Hoàng Chung rồi. Bởi vì tôi hiểu trong thần khí chính thức đã không cần hồn phách. Kiếm chính là hồn, hồn chính là kiếm. Cho nên anh cũng có thể hiểu như vậy, tôi cũng chưa chết, nhưng là linh hồn của tôi kết hợp với thân kiếm mà thôi.
- Sau này nếu như anh kêu gọi tôi thì chỉ chỉ cần cho tinh thần tiến vào thế giới Hiên Viên kiếm là được, anh có thể nhận ra cảm xúc của tôi, như vậy không phải càng thêm mỹ diệu sao? Đây là lần trao đổi cuối cùng của chúng ta, tiểu tử ngốc, đến đây đi, tôi cho anh biết một ít bí mật, chỉ có tôi mới biết được bí mật này, sau khi biết thì anh có thể tiến hành quá trình đúc lại Hiên Viên kiếm rồi.
Thần sắc trên mặt củaTề Nhạc từ từ bình tĩnh trở lại, thực lực của hắn đạt tới bây giờ thì tâm tính đã hoàn toàn không phải trước kia có thể so sánh, lúc này nghe Hiên Viên kiếm lời nói thì thần sắc của hắn liên tục biến hóa không ngừng, thần quang trong mắt lóe lên liên tục, cẩn thận lắng nghe mỗi câu của Hiên Viên hồn nói ra.
- Thì ra là thế, khó trách, khó trách.
Nghe được những lời này của Hiên Viên hồn thì trên mặt của Tề Nhạc toát ra thần sắc giật mình, thậm chí còn có nụ cười nhẹ nhõm.
- Hiên Viên đại ca, xem ra tôi thật cao hứng vì tao ngộ của anh rồi. Chúng ta vĩnh viễn sẽ không tách ra, đúng hay không?
Hiên Viên hồn mỉm cười nói:
- Anh hiểu như vậy là tốt rồi, tôi đã tiến hành dung hợp bước cuối cùng với Hiên Viên kiếm. Dùng thực lực của anh đúc lại Hiên Viên kiếm mới có thể tạo ra hiệu quả tốt nhất. Tôi và kiếm dung hợp thì tại sao anh không thể dung hợp, hơn nữa Hoàng Đế và chúng ta dung làm bốn thể, khi đó không phải anh đã sáng tạo ra thần khí cường đại nhất hay sao?
Tinh quang trong mắt Tề Nhạc đại phóng, cười ha hả nói:
- Tốt, vậy chúng ta cộng đồng sáng tạo thần khí đi.
Hào quang màu ngà sữa dần dần biến thành màu vàng. Kim quang này không phải đơn giản mà là một tầng chất lỏng màu vàng, chất lỏng không ngừng lưu chuyển và rót vào trong Hiên Viên kiếm, nhất là những chỗ đứt gãy lúc trước càng bị chất lỏng màu vàng bao quanh. Năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên, mỗi một lần tăng lên đều sinh ra hiệu quả đặc thù.
Từng hào quang màu vàng chấn động, dùng Tề Nhạc cùng Hiên Viên kiếm làm trung tâm không ngừng phóng thích ra phía ngoài. Đúng vào lúc này vèo một tiếng thân thể của Hoàng Đế đã hoàn toàn khôi phục lại, hóa thành một đạo lưu quang rót vào trong Hiên Viên kiếm, trong nháy mắt linh hồn của hắn đã dung làm một thể với Hiên Viên kiếm, giống như Hiên Viên hồn vậy.
Khí tức năng lượng không ngừng tăng lên, thần lực của Tề Nhạc dùng tốc độ chưa từng có tăng cường mạnh mẽ, mỗi một cổ năng lượng đều đơn giản sinh ra ra dị biến cuối cùng, khí tức năng lượng khổng lồ khiến cho Tề Nhạc cùng Hiên Viên kiếm đã không phân lẫn nhau, giống như lúc hắn đi ra khỏi Thần Giới phương đông biến thành quả trứng màu vàng vậy.
Thời gian không ngừng trôi qua thật nhanh, khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên, trong Hiên Viên mộ từng đạo kiếm hồn mới đã xuất hiện, toàn bộ hoàn cảnh của lĩnh vực cũng khôi phục. Thậm chí so với trước kia còn mạnh hơn nhiều. Kiếm hồn lúc này đã biến thành vàng ròng, khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Hiên Viên mộ toả sáng khí tức thanh xuân trước nay chưa từng có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.