Chương 113: Kỳ Lân thần hàng (2)
Đường Gia Tam Thiểu
19/09/2013
Đây chỉ là uống rượu độc giải khát mà thôi. Hung thú bị Kỳ Lân thần hàng thôn phệ vào trong người tôi, sẽ hóa thành nhất thể với tôi, chỉ cần nó còn trong người của tôi, thì không cách nào phát huy thực lực. Hiện tại chỉ có một biện pháp, thừa dịp nó còn chưa ra ngoài, các người trực tiếp hủy diệt thân thể của tôi, như vậy, Thâm Hải Minh Xà cũng bị hủy diệt cùng tôi.
- Không được.
Hải Như Nguyệt quả quyết nói:
- Tề Nhạc, anh là Kỳ Lân, là vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, anh nhất định phải kiên cường, chiến sĩ cầm tinh của chúng ta cần anh. Nếu như anh chết, tuy có thể giải quyết được đầu Thâm Hải Minh Xà này, nhưng tương lai lại xuất hiện hung thú vạn năm thì làm sao bây giờ? Không có năng lực Kỳ Lân dẫn đạo, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần rất khó chống lại hung thú vạn năm. Anh tuyệt đối không chết được.
Tề Nhạc lườm bộ ngực no đủ của Hải Như Nguyệt, được long dực của nàng bao phủ, nhiệt độ ôn hòa không ngừng truyền vào người của hắn, dưới long uy cường đại phối hợp với Thăng Long Quyết áp chế năng lượng dị chủng trong người của mình.
- Sao cô lại quan tâm tôi như vậy? Có lẽ, sau khi tôi chết sẽ xuất hiện người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân tiếp theo thì sao?
Hải Như Nguyệt cả giận nói:
- Đến lúc nào rồi mà anh còn nói những lời này. Cùng một thời đại, chưa bao giờ xuất hiện qua hai người thừa kế Kỳ Lân. Huống chi anh là đồng bọn của chún tôi. Chỉ cần có một phần vạn cơ hội, chúng ta sẽ không để cho anh chết.
Nghe nàng lời nói, Tề Nhạc lặng đi một lúc, đáy lòng xuất hiện cảm giác ấm áp, hắn vốn căm hận Phách Vương Long dường như chẳng phải chán ghét.
- Vậy làm sao bây giờ? Các người cứ truyền vân lực cho tôi sao? Nhưng Thâm Hải Minh Xà chỉ còn một phần mười lực lượng thì các người cũng không phải đối thủ. Nhưng mà, nó ở trong thân thể của tôi, chỉ cần vân lực của tôi không cách nào áp chế, thì chẳng khác gì bom hẹn giờ. Chỉ cần các người hơi chút thư giãn, tôi sẽ bị nó thôn phệ. Đến lúc đó, không may chửng phải chỉ mình tôi đâu.
Long lân toàn thân Hải Như Nguyệt nhếch lên.
- Tôi nói, chỉ cần chúng ta có một phần ngàn cơ hội chúng ta không được buông tha. Như vậy đi, chúng ta lập tức mang anh đi Tây Tạng. Có lẽ, Trát Cách Lỗ đại sư sẽ có biện pháp. Với phật lực của đại sư, có lẽ sẽ giúp anh phong ấn thực lực của Thâm Hải Minh Xà. Sau đó anh lưu lại tu luyện bên cạnh ngài, thẳng đến khi vân lực của anh có thể áp chế Thâm Hải Minh Xà mới thôi. Trước khi anh áp chế được Thâm Hải Minh Xà, nhiệm vụ thủ hộ phương đông sẽ giao cho chúng tôi.
Mắt hổ Từ Đông sáng ngời, nói:
- Đúng vậy! Sao tôi lại quên mất Trát Cách Lỗ đại sư, có đại sư, tình huống này cũng chẳng tới mức không xong. Như Nguyệt, bây giờ chúng ta lên đường, một bên bay, một bên trợ giúp Tề Nhạc áp chế Thâm Hải Minh Xà trong cơ thể. Chỉ cần đến Thánh Phật Tự, tất cả sẽ dễ làm.
Thời điểm bọn họ hành động, đột nhiên Tề Nhạc nói:
- Chờ một chút, các người để tôi suy nghĩ đã.
Vừa nói, hai tay của hắn đặt lên đầu gối, hai mắt nhắm lại.
Tề Nhạc cũng không phải suy nghĩ, mà đột nhiên trong lòng có âm thanh của Giải Trĩ vang lên. Sau khi dùng Kỳ Lân thần hàng cắn nuốt Thâm Hải Minh Xà, bởi vì năng lượng bản thân Thâm Hải Minh Xà chấn động quá mức mạnh mẽ, khiến cho hắn cùng Giải Trĩ trực tiếp mất đi liên hệ, trải qua Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông đả thông kinh mạch, rốt cuộc nghe được âm thanh của Giải Trĩ.
- Tề Nhạc, tôi kiêu ngạo vì cơ trí của anh.
Câu nói đầu tiên của Giải Trĩ lại là ca ngợi, không khỏi làm cho Tề Nhạc nghe mà ngẩn người.
- Kiêu ngạo? Có cái gì mà kiêu ngạo? Anh cũng biết, thực lực của tôi căn bản không cách nào hạn chế Thâm Hải Minh Xà. Hiện tại bạn của tôi muốn đi tới Thánh Phật Tự, dùng Thiên Dẫn chi lực trợ giúp tôi chống cự cắn trả của Thâm Hải Minh Xà.
Giải Trĩ không chút hoang mang nói:
- Không, căn bản không cần như thế. Anh không có làm sai, dưới tình huống bình thường, anh lựa chọn rất chính xác. Thâm Hải Minh Xà phát động kỹ năng vòng xoáy tím kia, chính là một trong những tuyệt kỹ chung cực của nó, tên là Tử Dương Địa Ngục. Nếu như Thâm Hải Minh Xà đạt tới tu vi vạn năm, đừng nói là anh.
- Cho dù là Kỳ Lân trạng thái toàn thịnh, cũng chỉ có lập tức đào thoát ra khỏi phạm vi công kích. Thâm Hải Minh Xà được mệnh nhanh là mạnh nhất trong nước không phải nói cho có. Tử Dương Địa Ngục có thể lợi dụng nguyên tử phân hủy của sinh vật trong biển rộng. Nếu như ai có thể chống lại nó, cũng chỉ có vị Hắc Kỳ Lân vương giả sáng tạo ra Kỳ Lân Ẩn mới làm được.
- Bởi vì chỉ có hắn mới là chiên ssix Kỳ Lân nhất tộc mạnh nhất. Tiền bối của tôi từng ghi lại, lúc trước đã từng có một vị kỳ Lân tiền bối chống lại Thâm Hải Minh Xà, nhưng thua dưới chiêu Tử Dương Địa Ngục. Có một việc tôi quên nhắc nhở anh, bổn mạng Kỳ Lân thần hàng không có tác dụng với hung thú vượt qua vạn năm.
- Cho nên, hôm nay vận khí của anh thật tốt. Cho nên từ cường độ năng lượng Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà mà nhìn, có lẽ no đã tu luyện vượt qua chín ngàn chín trăm năm, không bao lâu nữa sẽ đạt tơi ngưỡng này. Đây mới thực sự là khủng bố.
Tề Nhạc khó hiểu nói:
- Giải Trĩ đại ca, anh nói như thế là có y gì? Tuy lúc ấy tôi linh cơ khẽ động mới có thể hóa giải nguy cơ, nhưng mà Thâm Hải Minh Xà vẫn mang tới phiền toái rất lớn cho tôi! Muốn bằng vào thực lực của tôi áp chế thực lực một phần mười lực lượng của nó, không biết cần tu luyện trong thời gian bao lâu. Nghe lời Như Nguyệt nói, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng tôi trong thời gian ngắn gặp phải khảo nghiệm rất lớn. Nếu như tôi ở Thánh Phật Tự tu luyện, thì không cách nào hiệp trợ bọn họ được.
Giải Trĩ cười nhạt một tiếng, nói:
- Tề Nhạc, anh sai rồi. Vận khí của anh rất tốt chỉ sợ đã vượt qua bất kỳ vị tiền bối Kỳ Lân nào rồi. Anh biết vì sao Thâm Hải Minh Xà công kich anh không. Về sau thậm chí còn dùng năng lực mạnh nhất là Tử Dương Địa Ngục không?
Tề Nhạc nghi hoặc hỏi:
- Vì cái gì? Chẳng phải nó cố ý công kích tôi sao?
Giải Trĩ nói:
- Không, đương nhiên không phải. Vừa rồi Thâm Hải Minh Xà không có năng lực xem bói, thì sao biết anh ở ven biển này? Hơn nữa, bản thân Thâm Hải Minh Xà đều sinh tồn trong hải dương nơi có độ sâu hơn ba ngàn mét, làm sao dễ dàng xuất hiện trên cạn được.
- Tôi cũng không biết nên nói vận khí của anh quá tốt, hay là quá kém. Sở dĩ nó tập kích anh, là vì nó phát hiện khí tức Kỳ Lân của anh, đồng thời, nó cũng cảm nhận thực lực của anh quá yếu. Cho nên mới mạo hiểm thử một lần. Nói như vậy, Thâm Hải Minh Xà trước khi tu luyện tới vạn năm, đều không muốn đối mặt với Kỳ Lần, cho dù ở trong biển rộng cũng vậy.
- Chỉ có một điều, chính là sợ một vị tiền bối Kỳ Lân sử dụng bổn mạng Kỳ Lân thần hàng thu nó vào đại lục rồi thu thập. Nhưng thực lực của anh quá yếu ớt, cho nên con Thâm Hải Minh Xà này mới không chút sợ hãi mà công kích anh.
- Không được.
Hải Như Nguyệt quả quyết nói:
- Tề Nhạc, anh là Kỳ Lân, là vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, anh nhất định phải kiên cường, chiến sĩ cầm tinh của chúng ta cần anh. Nếu như anh chết, tuy có thể giải quyết được đầu Thâm Hải Minh Xà này, nhưng tương lai lại xuất hiện hung thú vạn năm thì làm sao bây giờ? Không có năng lực Kỳ Lân dẫn đạo, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần rất khó chống lại hung thú vạn năm. Anh tuyệt đối không chết được.
Tề Nhạc lườm bộ ngực no đủ của Hải Như Nguyệt, được long dực của nàng bao phủ, nhiệt độ ôn hòa không ngừng truyền vào người của hắn, dưới long uy cường đại phối hợp với Thăng Long Quyết áp chế năng lượng dị chủng trong người của mình.
- Sao cô lại quan tâm tôi như vậy? Có lẽ, sau khi tôi chết sẽ xuất hiện người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân tiếp theo thì sao?
Hải Như Nguyệt cả giận nói:
- Đến lúc nào rồi mà anh còn nói những lời này. Cùng một thời đại, chưa bao giờ xuất hiện qua hai người thừa kế Kỳ Lân. Huống chi anh là đồng bọn của chún tôi. Chỉ cần có một phần vạn cơ hội, chúng ta sẽ không để cho anh chết.
Nghe nàng lời nói, Tề Nhạc lặng đi một lúc, đáy lòng xuất hiện cảm giác ấm áp, hắn vốn căm hận Phách Vương Long dường như chẳng phải chán ghét.
- Vậy làm sao bây giờ? Các người cứ truyền vân lực cho tôi sao? Nhưng Thâm Hải Minh Xà chỉ còn một phần mười lực lượng thì các người cũng không phải đối thủ. Nhưng mà, nó ở trong thân thể của tôi, chỉ cần vân lực của tôi không cách nào áp chế, thì chẳng khác gì bom hẹn giờ. Chỉ cần các người hơi chút thư giãn, tôi sẽ bị nó thôn phệ. Đến lúc đó, không may chửng phải chỉ mình tôi đâu.
Long lân toàn thân Hải Như Nguyệt nhếch lên.
- Tôi nói, chỉ cần chúng ta có một phần ngàn cơ hội chúng ta không được buông tha. Như vậy đi, chúng ta lập tức mang anh đi Tây Tạng. Có lẽ, Trát Cách Lỗ đại sư sẽ có biện pháp. Với phật lực của đại sư, có lẽ sẽ giúp anh phong ấn thực lực của Thâm Hải Minh Xà. Sau đó anh lưu lại tu luyện bên cạnh ngài, thẳng đến khi vân lực của anh có thể áp chế Thâm Hải Minh Xà mới thôi. Trước khi anh áp chế được Thâm Hải Minh Xà, nhiệm vụ thủ hộ phương đông sẽ giao cho chúng tôi.
Mắt hổ Từ Đông sáng ngời, nói:
- Đúng vậy! Sao tôi lại quên mất Trát Cách Lỗ đại sư, có đại sư, tình huống này cũng chẳng tới mức không xong. Như Nguyệt, bây giờ chúng ta lên đường, một bên bay, một bên trợ giúp Tề Nhạc áp chế Thâm Hải Minh Xà trong cơ thể. Chỉ cần đến Thánh Phật Tự, tất cả sẽ dễ làm.
Thời điểm bọn họ hành động, đột nhiên Tề Nhạc nói:
- Chờ một chút, các người để tôi suy nghĩ đã.
Vừa nói, hai tay của hắn đặt lên đầu gối, hai mắt nhắm lại.
Tề Nhạc cũng không phải suy nghĩ, mà đột nhiên trong lòng có âm thanh của Giải Trĩ vang lên. Sau khi dùng Kỳ Lân thần hàng cắn nuốt Thâm Hải Minh Xà, bởi vì năng lượng bản thân Thâm Hải Minh Xà chấn động quá mức mạnh mẽ, khiến cho hắn cùng Giải Trĩ trực tiếp mất đi liên hệ, trải qua Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông đả thông kinh mạch, rốt cuộc nghe được âm thanh của Giải Trĩ.
- Tề Nhạc, tôi kiêu ngạo vì cơ trí của anh.
Câu nói đầu tiên của Giải Trĩ lại là ca ngợi, không khỏi làm cho Tề Nhạc nghe mà ngẩn người.
- Kiêu ngạo? Có cái gì mà kiêu ngạo? Anh cũng biết, thực lực của tôi căn bản không cách nào hạn chế Thâm Hải Minh Xà. Hiện tại bạn của tôi muốn đi tới Thánh Phật Tự, dùng Thiên Dẫn chi lực trợ giúp tôi chống cự cắn trả của Thâm Hải Minh Xà.
Giải Trĩ không chút hoang mang nói:
- Không, căn bản không cần như thế. Anh không có làm sai, dưới tình huống bình thường, anh lựa chọn rất chính xác. Thâm Hải Minh Xà phát động kỹ năng vòng xoáy tím kia, chính là một trong những tuyệt kỹ chung cực của nó, tên là Tử Dương Địa Ngục. Nếu như Thâm Hải Minh Xà đạt tới tu vi vạn năm, đừng nói là anh.
- Cho dù là Kỳ Lân trạng thái toàn thịnh, cũng chỉ có lập tức đào thoát ra khỏi phạm vi công kích. Thâm Hải Minh Xà được mệnh nhanh là mạnh nhất trong nước không phải nói cho có. Tử Dương Địa Ngục có thể lợi dụng nguyên tử phân hủy của sinh vật trong biển rộng. Nếu như ai có thể chống lại nó, cũng chỉ có vị Hắc Kỳ Lân vương giả sáng tạo ra Kỳ Lân Ẩn mới làm được.
- Bởi vì chỉ có hắn mới là chiên ssix Kỳ Lân nhất tộc mạnh nhất. Tiền bối của tôi từng ghi lại, lúc trước đã từng có một vị kỳ Lân tiền bối chống lại Thâm Hải Minh Xà, nhưng thua dưới chiêu Tử Dương Địa Ngục. Có một việc tôi quên nhắc nhở anh, bổn mạng Kỳ Lân thần hàng không có tác dụng với hung thú vượt qua vạn năm.
- Cho nên, hôm nay vận khí của anh thật tốt. Cho nên từ cường độ năng lượng Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà mà nhìn, có lẽ no đã tu luyện vượt qua chín ngàn chín trăm năm, không bao lâu nữa sẽ đạt tơi ngưỡng này. Đây mới thực sự là khủng bố.
Tề Nhạc khó hiểu nói:
- Giải Trĩ đại ca, anh nói như thế là có y gì? Tuy lúc ấy tôi linh cơ khẽ động mới có thể hóa giải nguy cơ, nhưng mà Thâm Hải Minh Xà vẫn mang tới phiền toái rất lớn cho tôi! Muốn bằng vào thực lực của tôi áp chế thực lực một phần mười lực lượng của nó, không biết cần tu luyện trong thời gian bao lâu. Nghe lời Như Nguyệt nói, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng tôi trong thời gian ngắn gặp phải khảo nghiệm rất lớn. Nếu như tôi ở Thánh Phật Tự tu luyện, thì không cách nào hiệp trợ bọn họ được.
Giải Trĩ cười nhạt một tiếng, nói:
- Tề Nhạc, anh sai rồi. Vận khí của anh rất tốt chỉ sợ đã vượt qua bất kỳ vị tiền bối Kỳ Lân nào rồi. Anh biết vì sao Thâm Hải Minh Xà công kich anh không. Về sau thậm chí còn dùng năng lực mạnh nhất là Tử Dương Địa Ngục không?
Tề Nhạc nghi hoặc hỏi:
- Vì cái gì? Chẳng phải nó cố ý công kích tôi sao?
Giải Trĩ nói:
- Không, đương nhiên không phải. Vừa rồi Thâm Hải Minh Xà không có năng lực xem bói, thì sao biết anh ở ven biển này? Hơn nữa, bản thân Thâm Hải Minh Xà đều sinh tồn trong hải dương nơi có độ sâu hơn ba ngàn mét, làm sao dễ dàng xuất hiện trên cạn được.
- Tôi cũng không biết nên nói vận khí của anh quá tốt, hay là quá kém. Sở dĩ nó tập kích anh, là vì nó phát hiện khí tức Kỳ Lân của anh, đồng thời, nó cũng cảm nhận thực lực của anh quá yếu. Cho nên mới mạo hiểm thử một lần. Nói như vậy, Thâm Hải Minh Xà trước khi tu luyện tới vạn năm, đều không muốn đối mặt với Kỳ Lần, cho dù ở trong biển rộng cũng vậy.
- Chỉ có một điều, chính là sợ một vị tiền bối Kỳ Lân sử dụng bổn mạng Kỳ Lân thần hàng thu nó vào đại lục rồi thu thập. Nhưng thực lực của anh quá yếu ớt, cho nên con Thâm Hải Minh Xà này mới không chút sợ hãi mà công kích anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.