Chương 287: Kỳ Lân thăng vân đại pháp. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
19/10/2013
Tề Nhạc ha ha cười cười, nói:
- Đại sư, ngài nói có chút lớn chuyện rồi, tôi nghe sao có chút không tự nhiên.
Trát Cách Lỗ nói:
- Cậu cảm thấy ta dùng quốc gia và nhân dân làm cớ nghe có vẻ quá đề cao những người các con sao? Kỳ thật con sai rồi, theo thực lực của các con dần dần tăng cường, theo sau này các con toàn lực giải quyết từng kiện từng kiện phiền toái, các con sẽ hiểu được, ta cũng không phải là quá đề cao các con. Với tư cách là người đứng đầu phương đông Thủ Hộ Giả, Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần làm hết thảy, cũng là vì Viêm Hoàng tử tôn chúng ta.
Mọi người đang ăn cơm đều tĩnh lặng lại, đang ngồi kể cả Tề Nhạc, Như Nguyệt, Minh Minh, Từ Đông, Quản Bình và Mạc Địch, bọn hắn cơ bản đều có được thực lực đã ngoài Tứ Vân, cảm thụ được khí tức tường hòa phát ra từ trên người Trát Cách Lỗ, bọn hắn đều cảm thấy bờ vai của mình nặng lên, với tư cách là Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần, bọn hắn nên thừa nhận phần trách nhiệm này ah!
Trát Cách Lỗ mỉm cười, ánh mắt rủ xuống đến thức ăn đầu bếp cố ý làm cho hắn, nói:
- Được rồi, mọi người ăn cơm đi chứ. Hiện giờ phiền phức của các con ngày càng nhiều, thời gian cũng càng ngày càng không đủ dùng, nếu như các con muốn tăng nhanh thực lực, phải bắt nhanh mỗi một chút thời gian tiến hành tu luyện.
Mọi người đồng thời lên tiếng, tuy rằng Tề Nhạc mới là cầm tinh chi Vương, nhưng ở trong mắt mọi người, đáng giá nhất tôn kính lại vẫn luôn là Trát Cách Lỗ đại sư trách trời thương dân.
Sau khi ăn xong, Tề Nhạc không đi tìm Minh Minh, cũng không đi tìm Như Nguyệt, trước khi giải quyết phiền toái mà những người phương Tây kia mang đến, hắn không hi vọng xuất hiện bất kỳ chuyện xấu nào. Nữ nhân đều mẫn cảm cả, bất luận hắn biểu hiện thân thiết với ai hơn một chút, hiện giờ cũng sẽ khiến người kia bất mãn. Chỉ có chờ chuyện trước mắt xử lý xong rồi, hết thảy đều yên ôn lại, chính mình tĩnh tâm lại nói rõ mọi chuyện với các nàng mới có thể có chuyển cơ.
Bởi vậy, hắn quyết định dùng thời gian có hạn vùi đầu vào trong tu luyện. Hắn chưa bao giờ cho là mình là vì nhân dân mà tăng thực lực lên cả, trong ý niệm của Tề Nhạc, trọng yếu nhất là bảo hộ thân nhân và bằng hữu của mình. Về phần những thứ khác, phải đủ khả năng mới được. Hắn chưa bao giờ cho là mình không sợ chết, tánh mạng rất trọng yếu, nhất là hiện giờ mình lại có hai vị hồng nhan tri kỷ.
Khoanh chân ngồi xuống, Tề Nhạc vừa định tiến vào trạng thái tu luyện, chút bất tri bất giác, trước mắt hắn đột nhiên xuất hiện kiều nhan hoàn mỹ kia, tia mỉm cười của Vũ Mâu như mưa xuân tắm mát vạn vật, tuy rằng chỉ thấy qua hai lần, nhưng nàng thật sự quá hoàn mỹ. Khóe miệng Tề Nhạc toát ra dáng cười nhàn nhạt, có thể làm đối thủ với một nữ nhân xinh đẹp như vậy, cũng là một chuyện mỹ diệu a.
Hắn cũng không vì mình bị Vũ Mâu hấp dẫn mà cảm giác có cái gì không tốt, làm một nam nhân bình thường, ưa thích mỹ nữ là chuyện quá bình thương. So với Từ Đông, chính mình còn mạnh hơn không ít đấy. Từ sau hôm nay sau khi nhìn thấy Vũ Mâu, ánh mắt Từ Đông vẫn một mực có chút ngốc trệ, tựa hồ đang suy tư cái gì đó, cũng may là nước miếng không có chảy ra, nếu không, hắn tên nãi du tiểu sinh này phải biến thành trư du tiểu sinh rồi. (nãi du: bơ, sữa - ý chỉ vẻ baby?)
Thu liễm tâm thần, dẫn động bốn thuộc tính Vân Lực trong cơ thể chậm chạp vận chuyển lại, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn tu luyện sau khi bát mạch thông suốt, bởi vậy Tề Nhạc trong lúc tu luyện đặc biệt cẩn thận, lúc trước lúc Giải Trĩ cho hắn xem công pháp Kỳ Lân tu luyện một lần, trí nhớ của hắn cũng không được đầy đủ, bởi vậy, trong lúc tu luyện có nhiều chỗ là dựa vào lục lọi. Từ sau khi trải qua lôi bạo hoàn mỹ lúc trước, Tề Nhạc trong lúc tu luyện đã cẩn thận hơn trước kia nhiều, mệnh chỉ có một, vẫn nên thành thật một chút mới tốt.
Lúc Vân Lực của Tề Nhạc ngay cả một tiểu Vân chu vẫn chưa đi xong thì thế giới tinh thần của hắn đột nhiên bỗng nhúc nhích. Tề Nhạc vội vàng thu hồi Vân Lực trong Đan Điền, thu Vân Lực tập trung trong ý thức trở về.
- Giải Trĩ đại ca, tìm tôi có việc sao?
Khí tức tinh thần kia đã quá quen thuộc, đúng là Giải Trĩ suốt ngày lưu lại ngủ trong cơ thể mình.
- Đương nhiên có chuyện rồi, hơn nữa là chuyện tốt. Cậu nếu trách ta quấy rầy cậu tu luyện, vậy thì ta cũng không nói nữa.
Giải Trĩ vừa nói, phát ra tiếng cười to, tựa hồ tâm tình rất không tệ.
- Này, Giải Trĩ đại ca, anh chừng nào cũng học được thừa nước đục thả câu thế, đến cùng là chuyện gì, anh cứ việc nói thẳng đi.
Giải Trĩ nói:
- Có hai chuyện, đầu tiên đồng thời chúc mừng cậu quán thông bát mạch, ta còn muốn dạy cậu một bộ phương pháp tu luyện.
- Phương pháp tu luyện? Anh trước kia không phải đã nói, Thăng Lân Quyết chính là pháp môn tu luyện cả đời của tôi sao? Tôi hiện giờ mới ba vân, có cần thiết phải đổi phương pháp tu luyện không?
Tề Nhạc nghi ngờ nói.
Giải Trĩ hừ một tiếng, nói:
- Đồ đần, tôi muốn dạy cậu, tự nhiên là phương pháp tu luyện thuộc về Thăng Lân Quyết rồi.
Tề Nhạc tức giận nói:
- Phương pháp tu luyện Thăng Lân Quyết lúc trước tôi sớm đều xem qua rồi, tuy rằng không dám nói đều nhớ kỹ, nhưng ít ra cũng nhớ được đại khái. Tôi không nhớ rõ có pháp môn gì trong tình huống tôi dưới ba vân vẫn có thể tu luyện. Cho dù có công pháp tăng cường thực lực, cũng phải sau này mới có thể tu luyện. Sau khi đột phá bổn tướng dị hóa lần thứ nhất, có thể luyện bốn loại năng lực, không phải tôi đã luyện rồi sao?
Giải Trĩ nói:
- Xem ra tiểu tử cậu là không muốn học rồi? Vậy coi như xong, tôi tiếp tục ngủ đây.
- Đừng ah!
Tề Nhạc vội la lên:
- Trước tiên là nói rõ cái gì đã? Tôi chỉ là kỳ quái mà thôi, cũng không phải hoài nghi ý của đại ca anh. Đến tột cùng là pháp môn tu luyện gì thế? Anh nói tất cả đều thuộc về phạm trù Thăng Lân Quyết, cái kia chắc chắn sẽ không phải là phương pháp tu luyện của Giải Trĩ các ngươi mới đúng. Lão đại, anh cũng nói đi, đừng làm cho tôi sốt ruột được không. Anh phải biết rằng, một tấc quang âm một tấc vàng ah!
Giải Trĩ cười nói:
- Tốt, cậu cũng biết quý trọng thời gian, không đơn giản ah không đơn giản. Được rồi, tôi đây sẽ nói cho cậu biết là tốt rồi. Chuyện này đối với cậu mà nói tuyệt đối là đại hảo sự. Không tệ, lúc trước tôi đã cho cậu xem qua toàn bộ pháp môn tu luyện và kỹ xảo của Thăng Lân Quyết, nhưng có một ít công pháp che dấu lại không cho cậu xem. Hiện giờ, ta chính là muốn dạy cậu một loại trong đó.
Tề Nhạc vốn ngây ra một lúc, ngay sau đó hắn liền hiểu được, giận dữ nói:
- Giải Trĩ đại ca, anh rõ ràng lại tàng tư với tôi, có công pháp tu luyện tốt cũng không sớm lấy ra.
- Đại sư, ngài nói có chút lớn chuyện rồi, tôi nghe sao có chút không tự nhiên.
Trát Cách Lỗ nói:
- Cậu cảm thấy ta dùng quốc gia và nhân dân làm cớ nghe có vẻ quá đề cao những người các con sao? Kỳ thật con sai rồi, theo thực lực của các con dần dần tăng cường, theo sau này các con toàn lực giải quyết từng kiện từng kiện phiền toái, các con sẽ hiểu được, ta cũng không phải là quá đề cao các con. Với tư cách là người đứng đầu phương đông Thủ Hộ Giả, Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần làm hết thảy, cũng là vì Viêm Hoàng tử tôn chúng ta.
Mọi người đang ăn cơm đều tĩnh lặng lại, đang ngồi kể cả Tề Nhạc, Như Nguyệt, Minh Minh, Từ Đông, Quản Bình và Mạc Địch, bọn hắn cơ bản đều có được thực lực đã ngoài Tứ Vân, cảm thụ được khí tức tường hòa phát ra từ trên người Trát Cách Lỗ, bọn hắn đều cảm thấy bờ vai của mình nặng lên, với tư cách là Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần, bọn hắn nên thừa nhận phần trách nhiệm này ah!
Trát Cách Lỗ mỉm cười, ánh mắt rủ xuống đến thức ăn đầu bếp cố ý làm cho hắn, nói:
- Được rồi, mọi người ăn cơm đi chứ. Hiện giờ phiền phức của các con ngày càng nhiều, thời gian cũng càng ngày càng không đủ dùng, nếu như các con muốn tăng nhanh thực lực, phải bắt nhanh mỗi một chút thời gian tiến hành tu luyện.
Mọi người đồng thời lên tiếng, tuy rằng Tề Nhạc mới là cầm tinh chi Vương, nhưng ở trong mắt mọi người, đáng giá nhất tôn kính lại vẫn luôn là Trát Cách Lỗ đại sư trách trời thương dân.
Sau khi ăn xong, Tề Nhạc không đi tìm Minh Minh, cũng không đi tìm Như Nguyệt, trước khi giải quyết phiền toái mà những người phương Tây kia mang đến, hắn không hi vọng xuất hiện bất kỳ chuyện xấu nào. Nữ nhân đều mẫn cảm cả, bất luận hắn biểu hiện thân thiết với ai hơn một chút, hiện giờ cũng sẽ khiến người kia bất mãn. Chỉ có chờ chuyện trước mắt xử lý xong rồi, hết thảy đều yên ôn lại, chính mình tĩnh tâm lại nói rõ mọi chuyện với các nàng mới có thể có chuyển cơ.
Bởi vậy, hắn quyết định dùng thời gian có hạn vùi đầu vào trong tu luyện. Hắn chưa bao giờ cho là mình là vì nhân dân mà tăng thực lực lên cả, trong ý niệm của Tề Nhạc, trọng yếu nhất là bảo hộ thân nhân và bằng hữu của mình. Về phần những thứ khác, phải đủ khả năng mới được. Hắn chưa bao giờ cho là mình không sợ chết, tánh mạng rất trọng yếu, nhất là hiện giờ mình lại có hai vị hồng nhan tri kỷ.
Khoanh chân ngồi xuống, Tề Nhạc vừa định tiến vào trạng thái tu luyện, chút bất tri bất giác, trước mắt hắn đột nhiên xuất hiện kiều nhan hoàn mỹ kia, tia mỉm cười của Vũ Mâu như mưa xuân tắm mát vạn vật, tuy rằng chỉ thấy qua hai lần, nhưng nàng thật sự quá hoàn mỹ. Khóe miệng Tề Nhạc toát ra dáng cười nhàn nhạt, có thể làm đối thủ với một nữ nhân xinh đẹp như vậy, cũng là một chuyện mỹ diệu a.
Hắn cũng không vì mình bị Vũ Mâu hấp dẫn mà cảm giác có cái gì không tốt, làm một nam nhân bình thường, ưa thích mỹ nữ là chuyện quá bình thương. So với Từ Đông, chính mình còn mạnh hơn không ít đấy. Từ sau hôm nay sau khi nhìn thấy Vũ Mâu, ánh mắt Từ Đông vẫn một mực có chút ngốc trệ, tựa hồ đang suy tư cái gì đó, cũng may là nước miếng không có chảy ra, nếu không, hắn tên nãi du tiểu sinh này phải biến thành trư du tiểu sinh rồi. (nãi du: bơ, sữa - ý chỉ vẻ baby?)
Thu liễm tâm thần, dẫn động bốn thuộc tính Vân Lực trong cơ thể chậm chạp vận chuyển lại, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn tu luyện sau khi bát mạch thông suốt, bởi vậy Tề Nhạc trong lúc tu luyện đặc biệt cẩn thận, lúc trước lúc Giải Trĩ cho hắn xem công pháp Kỳ Lân tu luyện một lần, trí nhớ của hắn cũng không được đầy đủ, bởi vậy, trong lúc tu luyện có nhiều chỗ là dựa vào lục lọi. Từ sau khi trải qua lôi bạo hoàn mỹ lúc trước, Tề Nhạc trong lúc tu luyện đã cẩn thận hơn trước kia nhiều, mệnh chỉ có một, vẫn nên thành thật một chút mới tốt.
Lúc Vân Lực của Tề Nhạc ngay cả một tiểu Vân chu vẫn chưa đi xong thì thế giới tinh thần của hắn đột nhiên bỗng nhúc nhích. Tề Nhạc vội vàng thu hồi Vân Lực trong Đan Điền, thu Vân Lực tập trung trong ý thức trở về.
- Giải Trĩ đại ca, tìm tôi có việc sao?
Khí tức tinh thần kia đã quá quen thuộc, đúng là Giải Trĩ suốt ngày lưu lại ngủ trong cơ thể mình.
- Đương nhiên có chuyện rồi, hơn nữa là chuyện tốt. Cậu nếu trách ta quấy rầy cậu tu luyện, vậy thì ta cũng không nói nữa.
Giải Trĩ vừa nói, phát ra tiếng cười to, tựa hồ tâm tình rất không tệ.
- Này, Giải Trĩ đại ca, anh chừng nào cũng học được thừa nước đục thả câu thế, đến cùng là chuyện gì, anh cứ việc nói thẳng đi.
Giải Trĩ nói:
- Có hai chuyện, đầu tiên đồng thời chúc mừng cậu quán thông bát mạch, ta còn muốn dạy cậu một bộ phương pháp tu luyện.
- Phương pháp tu luyện? Anh trước kia không phải đã nói, Thăng Lân Quyết chính là pháp môn tu luyện cả đời của tôi sao? Tôi hiện giờ mới ba vân, có cần thiết phải đổi phương pháp tu luyện không?
Tề Nhạc nghi ngờ nói.
Giải Trĩ hừ một tiếng, nói:
- Đồ đần, tôi muốn dạy cậu, tự nhiên là phương pháp tu luyện thuộc về Thăng Lân Quyết rồi.
Tề Nhạc tức giận nói:
- Phương pháp tu luyện Thăng Lân Quyết lúc trước tôi sớm đều xem qua rồi, tuy rằng không dám nói đều nhớ kỹ, nhưng ít ra cũng nhớ được đại khái. Tôi không nhớ rõ có pháp môn gì trong tình huống tôi dưới ba vân vẫn có thể tu luyện. Cho dù có công pháp tăng cường thực lực, cũng phải sau này mới có thể tu luyện. Sau khi đột phá bổn tướng dị hóa lần thứ nhất, có thể luyện bốn loại năng lực, không phải tôi đã luyện rồi sao?
Giải Trĩ nói:
- Xem ra tiểu tử cậu là không muốn học rồi? Vậy coi như xong, tôi tiếp tục ngủ đây.
- Đừng ah!
Tề Nhạc vội la lên:
- Trước tiên là nói rõ cái gì đã? Tôi chỉ là kỳ quái mà thôi, cũng không phải hoài nghi ý của đại ca anh. Đến tột cùng là pháp môn tu luyện gì thế? Anh nói tất cả đều thuộc về phạm trù Thăng Lân Quyết, cái kia chắc chắn sẽ không phải là phương pháp tu luyện của Giải Trĩ các ngươi mới đúng. Lão đại, anh cũng nói đi, đừng làm cho tôi sốt ruột được không. Anh phải biết rằng, một tấc quang âm một tấc vàng ah!
Giải Trĩ cười nói:
- Tốt, cậu cũng biết quý trọng thời gian, không đơn giản ah không đơn giản. Được rồi, tôi đây sẽ nói cho cậu biết là tốt rồi. Chuyện này đối với cậu mà nói tuyệt đối là đại hảo sự. Không tệ, lúc trước tôi đã cho cậu xem qua toàn bộ pháp môn tu luyện và kỹ xảo của Thăng Lân Quyết, nhưng có một ít công pháp che dấu lại không cho cậu xem. Hiện giờ, ta chính là muốn dạy cậu một loại trong đó.
Tề Nhạc vốn ngây ra một lúc, ngay sau đó hắn liền hiểu được, giận dữ nói:
- Giải Trĩ đại ca, anh rõ ràng lại tàng tư với tôi, có công pháp tu luyện tốt cũng không sớm lấy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.