Chương 1014: Lĩnh vực chòm sao Song Tử. (3)
Đường Gia Tam Thiểu
07/03/2014
Mà Vũ Mâu cũng biết Từ Đông có được năng lực phi hành, hắn nhất định sẽ lựa chọn trước bay lên, tận lực kéo đại khoảng cách của mình, thời điểm nàng sử dụng tinh thần lực càng thêm cố sức hơn, cường độ công kích của Tâm Linh Phong Bạo càng giảm nhỏ hơn.
Nàng và Từ Đông bay lên, kỳ thật nếu như lúc ấy Từ Đông không chọn phi hành mà trực tiếp công kích Vũ Vân thì vừa Vũ Vân vừa mới có được lĩnh lực chỉ sợ trực tiếp bị hắn đánh bại. Thắng bại thường thường chỉ một ý niệm mà thôi, như Vũ Vân cùng Từ Đông chiến đấu với nhau kỳ thật vấn đề là ai xuất thủ trước. Ai dùng ưu thế của mình chống lại khuyết điểm của đối phương, như vậy chiến đấu này càng thêm đơn giản.
Đương nhiên hiện tại Từ Đông có thanh tỉnh cũng đã không kịp, dù sao hắn đang ở trong lĩnh vực Song Tử và phong tỏa của Tâm Linh Phong Bạo. Vũ Vân biểu hiện ra năng lực phi hành Tề Nhạc trước kia không thấy qua càng đừng nói gì ai khác. Chiến đấu đến lúc này kỳ thật đã không còn lo lắng gì nữa.
Lĩnh vực cũng không duy trì trong thời gian bao lâu cả, nhưng mà thời điểm lĩnh vực biến mất chiến đấu cũng đã chấm dứt.
Năng lượng Vũ Vân nâng đỡ và mang Từ Đông bay xuống mặt đất, Vũ Vân phiêu nhiên hạ xuống, hướng Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Đa tạ.
Sắc mặt Tề Nhạc rất khó nhìn, trận này thất bại hắn cũng không ngờ, đương nhiên hắn sẽ không đi trách Từ Đông. Cho dù đổi lại là bản thân hắn thì đột nhiên gặp phải công kích của Vũ Vân cũng không kịp đề phòng. Vội vàng thúc dục tinh thần lực của mình xâm nhập vào đại não của Từ Đông, hắn cũng từ hôn mê tỉnh lại.
Từ Đông vừa tỉnh táo còn đắm chìm trong cảnh tượng lúc trước, thời điểm muốn công kích lại bị Tề Nhạc kéo lại. Nhìn qua tình thế trước mắt Từ Đông giờ mới hiểu được tới mình đã thua.
- Tề Nhạc, tôi...
Từ Đông có chút ảm đạm nhìn qua Tề Nhạc.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Không có sao, chuyện này không thể trách anh, ngay cả tôi cũng không đoán được kết quả thế này. Anh nên nghỉ ngơi một chút đi, đã bị tinh thần lực công kích rất dễ dàng sinh ra cảm xúc mặt trái đấy.
Vỗ vai của Từ Đông, cho hắn một ánh mắt kiên định và dùng ánh mắt nói cho hắn biết không nên vì thất bại mà thống khổ.
Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng trầm mặc, tuy bọn họ cũng không trách cứ Từ Đông nhưng mà tình thế trước mắt tuyệt đối bất lợi cho phương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, ba cuộc chiến đấu, hai bại một hòa, đây là chuyện trước đây không ai nghĩ tới a, một phương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hoàn toàn áp chế. Sau này còn thừa chín trận đấu nên phương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nhiều nhất chỉ được thua ba trận mà thôi.
Thế nhưng mà trước mắt người của Tinh Tọa Thủ Hộ còn cường đại hơn, đối phương thật sự không thắng ba trận nữa được sao? Đừng nói là các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cho dù là Tề Nhạc cũng không cách nào nắm chắc. Nhưng mà tỷ thí đã tới mức này ai không có khả năng hối hận. Tề Nhạc nhìn qua Mạc Địch gật gật đầu, ánh mắt vô ý thức toát ra vài phần kỳ vọng, trận này cho dù như thế nào Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì không thua nổi.
Điền Thử lúc này đã khôi phục lại, năng lượng lúc đã khôi phục được một nửa nhìn qua Mạc Địch, hắn kiên định nói:
- Cô nhất định sẽ làm được. Tôi chờ cô thắng lợi trở về, cô phải cầm lấy thắng lợi thay tôi.
Mạc Địch nhìn Điền Thử cười ôn nhu, nhẹ nhàng gật gật đầu thấp giọng nói:
- Nếu như em thắng, em liền làm bạn gái của anh.
Thời điểm này nội tâm Điền Thử chấn động, Mạc Địch đã phiêu nhiên đi ra, đi vào trong sân. Đối thủ của nàng hiện giờ chòm Cự Giải Tinh Tọa Thủ Hộ Tư Tư.
Tư Tư lúc này chấn động cảm xúc hơi kịch liệt, lúc trước nàng cũng đã phản loạn cùng với Vũ Vân. Nhìn qua Mạc Địch dáng người cao gầy nàng không nói thêm gì, trực tiếp phát động công kích.
Mạc Địch chính là thiên tiên giác tỉnh giả trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tất cả Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở đây thực lực của nàng chỉ là trung bình, nhưng mà không ai dám xem thường nàng. Thực lực bảy vân tiếp cận tám vân đã đầy đủ nói rõ năng lực chiến đấu của nàng. Trừ trước kia Từ Đông thua không hiểu vì sao ra. Trong bốn người đã xuất hiện thì năng lực của nàng thuộc hàng mạnh nhất.
Công kích của Tư Tư rất đơn giản, thân thể quét ngang năng lượng chấn động khổng lồ hóa thành sợi to quấn quanh thân thể Mạc Địch. Từ thủ đoạn mà nhìn thì nàng cũng thuộc loại chiến đấu tiên thiên. Nhưng khác hơn là phương thức chiến đấu của Mạc Địch là xem trọng kỹ xảo và lực lượng.
Đùi phải nâng lên như thiểm điện. Những cú đá của nàng bén như dao cạo, từng tiêng rít chói tai vang lên, bỗng nhiên năng lượng vô hình bộc phát ra, không đợi Tư Tư kịp phản ứng. Mạc Địch động, thân thể nàng tạo thành một loại hư ảnh trên không trung, thân thể mềm mại phiêu động lướt ngang không trung, cơ hồ trong nháy mắt này nàng đã đá ra ba mươi sáu cước. Thối ảnh lập loè mang theo tiêng rít chói tai của không khí, đây giống như âm điệu của tử vong.
Công kích của Mạc Địch cho tới bây giờ đều là sấm to gió lớn. Trong cả tràng chiến đấu nàng cơ hồ không cho Tư Tư bất cứ cơ hội nào. Thậm chí không cho Tư Tư sử dụng cả Tinh Tọa Thủ Hộ chiến đấu cũng đã chấm dứt. Đây là trận chiến đấu không sử dụng Tinh Tọa Thủ Hộ cùng Bản Chúc Tương Dị Hóa. Tốc độ công kích của Mạc Địch tuyệt đối là khủng bố, cho dù là Tề Nhạc cũng không có khả năng phát ra công kích liên tục và cường hoành như nàng. Trong vô số thoái ảnh đó liên tiếp oanh kích lên người Tư Tư, Vũ Mâu đã thay thế nàng nhận thua.
Tuy Tư Tư chưa có phát huy ra toàn bộ lực chiến đấu, nhưng năng lượng của nàng đã bị chấn động kịch liệt, thân thể dưới tác dụng của thoái kình nên ảnh hưởng cực mạnh, tiếp tục đánh cũng không còn ý nghĩa, chẳng qua là lãng phí thời gian thôi.
Chiến đấu chấm dứt thì sắc mặt Mạc Địch bình tĩnh trở lại trận doanh của mình, lúc nàng đi ngang qua người của Tề Nhạc bên đã nghe được Tề Nhạc truyền âm.
- Đừng quên những lời chị vừa nói với Điền Thử đấy. Chị Mạc Địch, cám ơn chị nhiều.
Mạc Địch nhìn qua Tề Nhạc, lắc đầu, nói:
- Không, hẳn là tôi cảm ơn anh mới đúng, tôi đã nghĩ thông suốt, bề ngoài không đại biểu cho tất cả, tuổi cũng không tính là quá chênh lệch. Chỉ sợ cả đời này tôi không có khả năng gặp được người nào tốt với tôi như Điền Thử đã làm. Nếu đã gặp được thì tôi buông tha làm gì, nếu buông tha tôi sẽ hối hận cả đời. Trên thế giới không có thuốc nào chữa hối hận cả, cho nên tôi phải đi tìm hạnh phúc của mình, không phải sao?
Tề Nhạc cười, Mạc Địch và Điền Thử xác nhận quan hệ rốt cục cũng làm hắn bỏ đi tảng đá trong nội tâm, nếu như nói hoàn cảnh chiến đấu trước mắt là không tốt thì trong nội tâm âm thầm thở ra một hơi, ít nhất đối phương cũng không có kéo dài chênh lệch a, đối với trận chiến tiếp theo hắn có tin tưởng tuyệt đối. Bởi vì trận tiếp theo rất bảo đảm, kế tiếp là người mạnh nhât trong mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, chiến sĩ cầm tinh long, Hải Như Nguyệt.
Nàng và Từ Đông bay lên, kỳ thật nếu như lúc ấy Từ Đông không chọn phi hành mà trực tiếp công kích Vũ Vân thì vừa Vũ Vân vừa mới có được lĩnh lực chỉ sợ trực tiếp bị hắn đánh bại. Thắng bại thường thường chỉ một ý niệm mà thôi, như Vũ Vân cùng Từ Đông chiến đấu với nhau kỳ thật vấn đề là ai xuất thủ trước. Ai dùng ưu thế của mình chống lại khuyết điểm của đối phương, như vậy chiến đấu này càng thêm đơn giản.
Đương nhiên hiện tại Từ Đông có thanh tỉnh cũng đã không kịp, dù sao hắn đang ở trong lĩnh vực Song Tử và phong tỏa của Tâm Linh Phong Bạo. Vũ Vân biểu hiện ra năng lực phi hành Tề Nhạc trước kia không thấy qua càng đừng nói gì ai khác. Chiến đấu đến lúc này kỳ thật đã không còn lo lắng gì nữa.
Lĩnh vực cũng không duy trì trong thời gian bao lâu cả, nhưng mà thời điểm lĩnh vực biến mất chiến đấu cũng đã chấm dứt.
Năng lượng Vũ Vân nâng đỡ và mang Từ Đông bay xuống mặt đất, Vũ Vân phiêu nhiên hạ xuống, hướng Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Đa tạ.
Sắc mặt Tề Nhạc rất khó nhìn, trận này thất bại hắn cũng không ngờ, đương nhiên hắn sẽ không đi trách Từ Đông. Cho dù đổi lại là bản thân hắn thì đột nhiên gặp phải công kích của Vũ Vân cũng không kịp đề phòng. Vội vàng thúc dục tinh thần lực của mình xâm nhập vào đại não của Từ Đông, hắn cũng từ hôn mê tỉnh lại.
Từ Đông vừa tỉnh táo còn đắm chìm trong cảnh tượng lúc trước, thời điểm muốn công kích lại bị Tề Nhạc kéo lại. Nhìn qua tình thế trước mắt Từ Đông giờ mới hiểu được tới mình đã thua.
- Tề Nhạc, tôi...
Từ Đông có chút ảm đạm nhìn qua Tề Nhạc.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Không có sao, chuyện này không thể trách anh, ngay cả tôi cũng không đoán được kết quả thế này. Anh nên nghỉ ngơi một chút đi, đã bị tinh thần lực công kích rất dễ dàng sinh ra cảm xúc mặt trái đấy.
Vỗ vai của Từ Đông, cho hắn một ánh mắt kiên định và dùng ánh mắt nói cho hắn biết không nên vì thất bại mà thống khổ.
Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng trầm mặc, tuy bọn họ cũng không trách cứ Từ Đông nhưng mà tình thế trước mắt tuyệt đối bất lợi cho phương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, ba cuộc chiến đấu, hai bại một hòa, đây là chuyện trước đây không ai nghĩ tới a, một phương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hoàn toàn áp chế. Sau này còn thừa chín trận đấu nên phương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nhiều nhất chỉ được thua ba trận mà thôi.
Thế nhưng mà trước mắt người của Tinh Tọa Thủ Hộ còn cường đại hơn, đối phương thật sự không thắng ba trận nữa được sao? Đừng nói là các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cho dù là Tề Nhạc cũng không cách nào nắm chắc. Nhưng mà tỷ thí đã tới mức này ai không có khả năng hối hận. Tề Nhạc nhìn qua Mạc Địch gật gật đầu, ánh mắt vô ý thức toát ra vài phần kỳ vọng, trận này cho dù như thế nào Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì không thua nổi.
Điền Thử lúc này đã khôi phục lại, năng lượng lúc đã khôi phục được một nửa nhìn qua Mạc Địch, hắn kiên định nói:
- Cô nhất định sẽ làm được. Tôi chờ cô thắng lợi trở về, cô phải cầm lấy thắng lợi thay tôi.
Mạc Địch nhìn Điền Thử cười ôn nhu, nhẹ nhàng gật gật đầu thấp giọng nói:
- Nếu như em thắng, em liền làm bạn gái của anh.
Thời điểm này nội tâm Điền Thử chấn động, Mạc Địch đã phiêu nhiên đi ra, đi vào trong sân. Đối thủ của nàng hiện giờ chòm Cự Giải Tinh Tọa Thủ Hộ Tư Tư.
Tư Tư lúc này chấn động cảm xúc hơi kịch liệt, lúc trước nàng cũng đã phản loạn cùng với Vũ Vân. Nhìn qua Mạc Địch dáng người cao gầy nàng không nói thêm gì, trực tiếp phát động công kích.
Mạc Địch chính là thiên tiên giác tỉnh giả trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tất cả Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ở đây thực lực của nàng chỉ là trung bình, nhưng mà không ai dám xem thường nàng. Thực lực bảy vân tiếp cận tám vân đã đầy đủ nói rõ năng lực chiến đấu của nàng. Trừ trước kia Từ Đông thua không hiểu vì sao ra. Trong bốn người đã xuất hiện thì năng lực của nàng thuộc hàng mạnh nhất.
Công kích của Tư Tư rất đơn giản, thân thể quét ngang năng lượng chấn động khổng lồ hóa thành sợi to quấn quanh thân thể Mạc Địch. Từ thủ đoạn mà nhìn thì nàng cũng thuộc loại chiến đấu tiên thiên. Nhưng khác hơn là phương thức chiến đấu của Mạc Địch là xem trọng kỹ xảo và lực lượng.
Đùi phải nâng lên như thiểm điện. Những cú đá của nàng bén như dao cạo, từng tiêng rít chói tai vang lên, bỗng nhiên năng lượng vô hình bộc phát ra, không đợi Tư Tư kịp phản ứng. Mạc Địch động, thân thể nàng tạo thành một loại hư ảnh trên không trung, thân thể mềm mại phiêu động lướt ngang không trung, cơ hồ trong nháy mắt này nàng đã đá ra ba mươi sáu cước. Thối ảnh lập loè mang theo tiêng rít chói tai của không khí, đây giống như âm điệu của tử vong.
Công kích của Mạc Địch cho tới bây giờ đều là sấm to gió lớn. Trong cả tràng chiến đấu nàng cơ hồ không cho Tư Tư bất cứ cơ hội nào. Thậm chí không cho Tư Tư sử dụng cả Tinh Tọa Thủ Hộ chiến đấu cũng đã chấm dứt. Đây là trận chiến đấu không sử dụng Tinh Tọa Thủ Hộ cùng Bản Chúc Tương Dị Hóa. Tốc độ công kích của Mạc Địch tuyệt đối là khủng bố, cho dù là Tề Nhạc cũng không có khả năng phát ra công kích liên tục và cường hoành như nàng. Trong vô số thoái ảnh đó liên tiếp oanh kích lên người Tư Tư, Vũ Mâu đã thay thế nàng nhận thua.
Tuy Tư Tư chưa có phát huy ra toàn bộ lực chiến đấu, nhưng năng lượng của nàng đã bị chấn động kịch liệt, thân thể dưới tác dụng của thoái kình nên ảnh hưởng cực mạnh, tiếp tục đánh cũng không còn ý nghĩa, chẳng qua là lãng phí thời gian thôi.
Chiến đấu chấm dứt thì sắc mặt Mạc Địch bình tĩnh trở lại trận doanh của mình, lúc nàng đi ngang qua người của Tề Nhạc bên đã nghe được Tề Nhạc truyền âm.
- Đừng quên những lời chị vừa nói với Điền Thử đấy. Chị Mạc Địch, cám ơn chị nhiều.
Mạc Địch nhìn qua Tề Nhạc, lắc đầu, nói:
- Không, hẳn là tôi cảm ơn anh mới đúng, tôi đã nghĩ thông suốt, bề ngoài không đại biểu cho tất cả, tuổi cũng không tính là quá chênh lệch. Chỉ sợ cả đời này tôi không có khả năng gặp được người nào tốt với tôi như Điền Thử đã làm. Nếu đã gặp được thì tôi buông tha làm gì, nếu buông tha tôi sẽ hối hận cả đời. Trên thế giới không có thuốc nào chữa hối hận cả, cho nên tôi phải đi tìm hạnh phúc của mình, không phải sao?
Tề Nhạc cười, Mạc Địch và Điền Thử xác nhận quan hệ rốt cục cũng làm hắn bỏ đi tảng đá trong nội tâm, nếu như nói hoàn cảnh chiến đấu trước mắt là không tốt thì trong nội tâm âm thầm thở ra một hơi, ít nhất đối phương cũng không có kéo dài chênh lệch a, đối với trận chiến tiếp theo hắn có tin tưởng tuyệt đối. Bởi vì trận tiếp theo rất bảo đảm, kế tiếp là người mạnh nhât trong mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, chiến sĩ cầm tinh long, Hải Như Nguyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.