Chương 188: Long ngâm hổ khiếu phong vân biến. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
29/09/2013
Bầu trời vẫn u ám như trước, không biết lúc nào, một tảng mây đen tràn ngập chân trời. Thời điểm bốn tộc trưởng đang suy nghĩ tâm sự cua mình, thời điểm chờ đợi yên tĩnh. Biến hóa xuất hiện.
Một tiếng long ngâm to lớn vang vọng thiên địa, âm thanh xa xưa mang theo khí tức vương giả, tiếng long ngâm vang vọng đỉnh núi Quỷ Kiến Sầu, tiếng gầm này làm cho mây đen cuồn cuộn, không có xu thế nhẹ nhàng như trước kia.
Sắc mặt bốn tộc trưởng biến đổi, dùng thực lực của bọn họ, đương nhiên nghe ra trong âm thanh long ngâm này ẩm chứa năng lượng cường đại thế nào, không có năng lượng làm cơ sở, cho dù là tiếng long ngâm cũng không có khả năng chân nhiếp tâm thần bọn họ.
Từ Thành Viễn đang tràn ngập tức giận hừ lạnh một tiếng, tiến lên một bước, ngẩng đầu thét dài lên không trung, trong âm thanh của hắn mang theo vài phần khiêu khích, tiếng kêu gào trầm thấp mà to, dưới năng lượng hỏa hồng trói buộc, tiếng gầm lại đánh vào trong mây phía trên Quỷ Kiến Sầu.
Âm thanh này vừa tiếp xúc với long ngâm, hai chủng âm thanh khác nhau rung động lắc lư nhộn nhạo, ngay sau đó, âm thanh long ngâm vẫn sôi sục réo rắt như trước, vẫn từ xa truyền tới không chút kiên dè. Âm thanh này cũng biểu hiện một phương thức khác, âm thanh nhanh chóng tiếp xúc với nhau, chỉ một lần va chạm, Từ Thành Viễn ăn chút thiệt thòi.
Sắc mặt ba gia chủ khác đồng thời biến đổi, đối mắt nhìn nhau, Trầm Trác nói:
- Long quả nhiên là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cường đại nhất. Nhưng chỉ có mình Long chiến sĩ, còn chưa đủ chống lại bốn đại gia tộc chúng ta.
Ba vị gia chủ tâm ý tương thông, đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trời, ba tiếng thét dài trầm trọng vang lên, phối hợp với âm thanh của Từ Thành Viễn.
Mộc, hỏa, kim, thủy, bốn loại năng lượng thuộc tính ẩn chứa trong âm thanh, cũng không phải tăng phúc đơn giản, cũng không phải một công một bằng hai đơn giản. Mộc, hỏa, kim, thủy dưới tác dụng liên thủ của bốn người, hoàn toàn phát huy quan hệ tương sinh, nghe giống như bốn tiếng thét dài nhưng lại hòa thành một thể, cùng gầm thét lên, biến âm thanh thành hoàn mỹ vô khuyết.
Khi sóng âm hoàn mỹ đồng thời xuất hiện, một tiếng hổ gầm nương theo đó, như ẩn chứa mộc, hỏa, kim, thủy bốn thuộc tính cũng gầm lên, thời điểm tiếng hổ gầm vang lên, tiếng long ngâm mạnh hơn nữa, long ngâm hổ khiếu làm bạn với nhau, tuy vẫn rơi vào hạ phong, nhưng muốn ngăn chặn âm thanh của bốn gia chủ cũng dễ dàng. Không còn ở không trung, trên đất mặt, hai cổ âm thanh này dung hợp với nhau, mỗi một lần va chạm đều khiến núi Thiên Hương rung động lắc lư.
Song phương còn chưa có gặp mặt, cũng đã bắt đầu tranh đấu, tuy long ngâm hổ khiếu yếu một chút, nhưng không trung phong vân biến sắc, bầu trời lờ mờ càng ảm đạm hơn nhiều, từng đợt gió mạnh quét tới, nhiệt độ trên đỉnh núi giảm xuống. Phong tòng Long, vân tùng hổ, long ngâm hổ khiếu phong vân biến.
Hai thân ảnh màu trắng trong mây hiện ra ngoài.
Thân ảnh màu trắng bên trái khi người ta nhìn thẳng cảm giác rung động mãnh liệt, một tầng lân phiến màu trắng óng ánh, hai cái cánh rộng sau lưng, lân phiến bao trùm mỗi bộ vị trên người của nàng, trên mặt có một mặt nạ màu trắng, mặt nạ là hình thái quang ảnh, nhìn vào có cảm giác hư ảo, mặt nạ cùng mặt nàng hình hoàn toàn giống nhau, chỉ để lộ đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, bao trùm mỗi một bộ vị thân thể của nàng, lân phiến máu trắng khép kín, từ phần eo xuống dưới tám thốn là chiến váy, nửa thân trên xuất hiện lân phiến như khôi giáp, phác hoạ đường cong và bộ ngực hoàn mỹ của nàng, ngực chính giữa, chính là một hạt châu màu ngà sữa sáng chói lớn như nắm tay.
Nàng có mái tóc màu xanh da trời kỳ dị, tóc dài rối tung ở sau lưng, trên đỉnh đầu có hai sừng nổi lên, áo giáp trên bờ vai chỉa ra hai bên hình tam giác bén nhọn, đôi mắt của nàng tinh quang bắn ra bốn phía, từ lam chuyển hồng, giống như hai khỏa bảo thạch, toàn toàn đối lập với lân giáp màu trắng trên người của nàng. Hai tay dang ra hai bên, trên ngón tay dài ba tấc là móng vuốt bén nhọn.
Nhìn thấy lân phiến trên người của cầm tinh long, nội tâm bốn tộc trưởng đã rùng mình, mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trước kia được bốn đại gia tộc ghi rõ ràng, kể cả tình huống chiến sĩ cầm tinh sau khi sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa, nhưng cầm tinh long trên bầu trời đã khác xa nhận biết của bọn họ, hơn nữa trình độ Bản Chúc Tương Dị Hóa phi thường cao, từ dị hóa này cũng có thể nhận ra cầm tinh long không dễ đối phó.
Cầm tinh long hơi tránh ra, toàn thân tản ra ánh sáng bạc, trên người của cầm tinh hổ có đôi cánh to và vần đen trên người. Hổ chính là vua của núi rừng, lúc này có đôi cánh, chính ứng câu nói kia, như hổ thêm cánh. Khí tức của hắn không mạnh như long, nhưng bá đạo, khí tức vương giả trời sinh vẫn không giảm xuống.
Cũng giống như khi cầm tinh long xuất hiện, lập tức mang rung động thật lớn cho bốn tộc trưởng.
Tiếng gầm gừ cũng thu liễm, đôi mắt của cầm tinh long và cầm tinh hổ nhìn thành viên bốn đại gia tộc phía dưới.
Trầm Trác tiến lên một bước, cất cao giọng nói:
- Nếu đã tới, hai vị sao không xuống.
Âm thanh lạnh như băng của cầm tinh long vang lên.
- Tinh nhuệ của bốn đại gia tộc ra hết, chẳng lẽ muốn lặp lại chuyện năm xưa sao?
Âm thanh này, hai đạo thân ảnh như sao băng hạ xuống phía dưới, trong chớp mắt dã đáp xuống đỉnh núi Quỷ Kiến Sầu, vị trí rơ của bọn họ, chính là trung ương của bốn đại gia tộc, khí thế cũng mạnh hơn thành viên bốn đại gia tộc rất nhiều.
Lạc Trường Tín hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chuyện năm đó bốn đại gia tộc chúng ta không phủ nhận, hội giao lưu lần này bốn đại gia tộc chúng ta thật tình trao đổi với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hợp tác với nhau, để hoàn thành sứ mệnh thủ hộ phương đông của chúng ta.
Hải Như Nguyệt lạnh lùng nhìn Lạc Trường Tín.
- Ngươi muốn lẫn lộn đầu đuôi sao? Từ xưa đến nay, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần luôn là người lãnh đạo thủ hộ giả phương đông, bất luận là trước kia hay bây giờ, bốn đại gia tộc không có khả năng ngàng hàng hay lãnh đạo chúng ta.
Lạc Trường Tín chỉ thăm dò mà thôi, nhưng kể cả hắn hay là thành viên khác của bốn đại gia tộc cũng không có nghĩ cầm tinh long sẽ đáp ứng yêu cầu này.
Bỗng nhiên hào quang trên người của bốn đại gia tộc từ yếu biến thành mạnh, có hào quang đối lập với long, hổ tại trung ướng. Hào khí biến thành khẩn trương.
Lạc Trường Tín vừa muốn nói cái gì đó, lại bị Trầm Trác ngăn lại, Trầm Trác mỉm cười, nói:
- Có lẽ hội giao lưu trao đổi của chúng ta bị lý niệm khác nhau nên có ngăn cách. Nhưng mà, chiến sĩ cầm tinh long tôn kính, tôi nghĩ, người đại diện cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hẳn phải là Kỳ Lân mới đúng.
Trong nội tâm Hải Như Nguyệt cười lạnh, Trầm Trác đúng là lão già giảo hoạt, vừa nhìn thấy mình cùng Từ Đông thực lực cường đại, lập tức đem chủ đề chuyển qua người của Kỳ Lân, nói mình không thể làm chủ cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Tuy Hải Như Nguyệt cũng không cho rằng hắn làm như vậy có thể có hiệu quả gì, nhưng không thừa nhận cũng không được, Kỳ Lân đúng là trọng yếu với các cầm tinh. Nhất là khi các chiến sĩ cầm tinh vừa xuất hiện không lâu.
Một tiếng long ngâm to lớn vang vọng thiên địa, âm thanh xa xưa mang theo khí tức vương giả, tiếng long ngâm vang vọng đỉnh núi Quỷ Kiến Sầu, tiếng gầm này làm cho mây đen cuồn cuộn, không có xu thế nhẹ nhàng như trước kia.
Sắc mặt bốn tộc trưởng biến đổi, dùng thực lực của bọn họ, đương nhiên nghe ra trong âm thanh long ngâm này ẩm chứa năng lượng cường đại thế nào, không có năng lượng làm cơ sở, cho dù là tiếng long ngâm cũng không có khả năng chân nhiếp tâm thần bọn họ.
Từ Thành Viễn đang tràn ngập tức giận hừ lạnh một tiếng, tiến lên một bước, ngẩng đầu thét dài lên không trung, trong âm thanh của hắn mang theo vài phần khiêu khích, tiếng kêu gào trầm thấp mà to, dưới năng lượng hỏa hồng trói buộc, tiếng gầm lại đánh vào trong mây phía trên Quỷ Kiến Sầu.
Âm thanh này vừa tiếp xúc với long ngâm, hai chủng âm thanh khác nhau rung động lắc lư nhộn nhạo, ngay sau đó, âm thanh long ngâm vẫn sôi sục réo rắt như trước, vẫn từ xa truyền tới không chút kiên dè. Âm thanh này cũng biểu hiện một phương thức khác, âm thanh nhanh chóng tiếp xúc với nhau, chỉ một lần va chạm, Từ Thành Viễn ăn chút thiệt thòi.
Sắc mặt ba gia chủ khác đồng thời biến đổi, đối mắt nhìn nhau, Trầm Trác nói:
- Long quả nhiên là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cường đại nhất. Nhưng chỉ có mình Long chiến sĩ, còn chưa đủ chống lại bốn đại gia tộc chúng ta.
Ba vị gia chủ tâm ý tương thông, đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trời, ba tiếng thét dài trầm trọng vang lên, phối hợp với âm thanh của Từ Thành Viễn.
Mộc, hỏa, kim, thủy, bốn loại năng lượng thuộc tính ẩn chứa trong âm thanh, cũng không phải tăng phúc đơn giản, cũng không phải một công một bằng hai đơn giản. Mộc, hỏa, kim, thủy dưới tác dụng liên thủ của bốn người, hoàn toàn phát huy quan hệ tương sinh, nghe giống như bốn tiếng thét dài nhưng lại hòa thành một thể, cùng gầm thét lên, biến âm thanh thành hoàn mỹ vô khuyết.
Khi sóng âm hoàn mỹ đồng thời xuất hiện, một tiếng hổ gầm nương theo đó, như ẩn chứa mộc, hỏa, kim, thủy bốn thuộc tính cũng gầm lên, thời điểm tiếng hổ gầm vang lên, tiếng long ngâm mạnh hơn nữa, long ngâm hổ khiếu làm bạn với nhau, tuy vẫn rơi vào hạ phong, nhưng muốn ngăn chặn âm thanh của bốn gia chủ cũng dễ dàng. Không còn ở không trung, trên đất mặt, hai cổ âm thanh này dung hợp với nhau, mỗi một lần va chạm đều khiến núi Thiên Hương rung động lắc lư.
Song phương còn chưa có gặp mặt, cũng đã bắt đầu tranh đấu, tuy long ngâm hổ khiếu yếu một chút, nhưng không trung phong vân biến sắc, bầu trời lờ mờ càng ảm đạm hơn nhiều, từng đợt gió mạnh quét tới, nhiệt độ trên đỉnh núi giảm xuống. Phong tòng Long, vân tùng hổ, long ngâm hổ khiếu phong vân biến.
Hai thân ảnh màu trắng trong mây hiện ra ngoài.
Thân ảnh màu trắng bên trái khi người ta nhìn thẳng cảm giác rung động mãnh liệt, một tầng lân phiến màu trắng óng ánh, hai cái cánh rộng sau lưng, lân phiến bao trùm mỗi bộ vị trên người của nàng, trên mặt có một mặt nạ màu trắng, mặt nạ là hình thái quang ảnh, nhìn vào có cảm giác hư ảo, mặt nạ cùng mặt nàng hình hoàn toàn giống nhau, chỉ để lộ đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, bao trùm mỗi một bộ vị thân thể của nàng, lân phiến máu trắng khép kín, từ phần eo xuống dưới tám thốn là chiến váy, nửa thân trên xuất hiện lân phiến như khôi giáp, phác hoạ đường cong và bộ ngực hoàn mỹ của nàng, ngực chính giữa, chính là một hạt châu màu ngà sữa sáng chói lớn như nắm tay.
Nàng có mái tóc màu xanh da trời kỳ dị, tóc dài rối tung ở sau lưng, trên đỉnh đầu có hai sừng nổi lên, áo giáp trên bờ vai chỉa ra hai bên hình tam giác bén nhọn, đôi mắt của nàng tinh quang bắn ra bốn phía, từ lam chuyển hồng, giống như hai khỏa bảo thạch, toàn toàn đối lập với lân giáp màu trắng trên người của nàng. Hai tay dang ra hai bên, trên ngón tay dài ba tấc là móng vuốt bén nhọn.
Nhìn thấy lân phiến trên người của cầm tinh long, nội tâm bốn tộc trưởng đã rùng mình, mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trước kia được bốn đại gia tộc ghi rõ ràng, kể cả tình huống chiến sĩ cầm tinh sau khi sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa, nhưng cầm tinh long trên bầu trời đã khác xa nhận biết của bọn họ, hơn nữa trình độ Bản Chúc Tương Dị Hóa phi thường cao, từ dị hóa này cũng có thể nhận ra cầm tinh long không dễ đối phó.
Cầm tinh long hơi tránh ra, toàn thân tản ra ánh sáng bạc, trên người của cầm tinh hổ có đôi cánh to và vần đen trên người. Hổ chính là vua của núi rừng, lúc này có đôi cánh, chính ứng câu nói kia, như hổ thêm cánh. Khí tức của hắn không mạnh như long, nhưng bá đạo, khí tức vương giả trời sinh vẫn không giảm xuống.
Cũng giống như khi cầm tinh long xuất hiện, lập tức mang rung động thật lớn cho bốn tộc trưởng.
Tiếng gầm gừ cũng thu liễm, đôi mắt của cầm tinh long và cầm tinh hổ nhìn thành viên bốn đại gia tộc phía dưới.
Trầm Trác tiến lên một bước, cất cao giọng nói:
- Nếu đã tới, hai vị sao không xuống.
Âm thanh lạnh như băng của cầm tinh long vang lên.
- Tinh nhuệ của bốn đại gia tộc ra hết, chẳng lẽ muốn lặp lại chuyện năm xưa sao?
Âm thanh này, hai đạo thân ảnh như sao băng hạ xuống phía dưới, trong chớp mắt dã đáp xuống đỉnh núi Quỷ Kiến Sầu, vị trí rơ của bọn họ, chính là trung ương của bốn đại gia tộc, khí thế cũng mạnh hơn thành viên bốn đại gia tộc rất nhiều.
Lạc Trường Tín hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chuyện năm đó bốn đại gia tộc chúng ta không phủ nhận, hội giao lưu lần này bốn đại gia tộc chúng ta thật tình trao đổi với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hợp tác với nhau, để hoàn thành sứ mệnh thủ hộ phương đông của chúng ta.
Hải Như Nguyệt lạnh lùng nhìn Lạc Trường Tín.
- Ngươi muốn lẫn lộn đầu đuôi sao? Từ xưa đến nay, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần luôn là người lãnh đạo thủ hộ giả phương đông, bất luận là trước kia hay bây giờ, bốn đại gia tộc không có khả năng ngàng hàng hay lãnh đạo chúng ta.
Lạc Trường Tín chỉ thăm dò mà thôi, nhưng kể cả hắn hay là thành viên khác của bốn đại gia tộc cũng không có nghĩ cầm tinh long sẽ đáp ứng yêu cầu này.
Bỗng nhiên hào quang trên người của bốn đại gia tộc từ yếu biến thành mạnh, có hào quang đối lập với long, hổ tại trung ướng. Hào khí biến thành khẩn trương.
Lạc Trường Tín vừa muốn nói cái gì đó, lại bị Trầm Trác ngăn lại, Trầm Trác mỉm cười, nói:
- Có lẽ hội giao lưu trao đổi của chúng ta bị lý niệm khác nhau nên có ngăn cách. Nhưng mà, chiến sĩ cầm tinh long tôn kính, tôi nghĩ, người đại diện cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hẳn phải là Kỳ Lân mới đúng.
Trong nội tâm Hải Như Nguyệt cười lạnh, Trầm Trác đúng là lão già giảo hoạt, vừa nhìn thấy mình cùng Từ Đông thực lực cường đại, lập tức đem chủ đề chuyển qua người của Kỳ Lân, nói mình không thể làm chủ cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Tuy Hải Như Nguyệt cũng không cho rằng hắn làm như vậy có thể có hiệu quả gì, nhưng không thừa nhận cũng không được, Kỳ Lân đúng là trọng yếu với các cầm tinh. Nhất là khi các chiến sĩ cầm tinh vừa xuất hiện không lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.