Chương 650: Lực bại bảy cầm tinh, không giống Kỳ Lân. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
15/11/2013
Thân thể hạ xuống khiến sự linh hoạt của Tề Nhạc giảm đi trên phạm vi
lớn, mắt thấy nắm đấm kim hồng sắc hiện ra trước mặt, hắn không có thời
gian né tránh, tay trái chống chọi nắm đấm của Quản Bình, đồng thời
trường cung trong tay phải biến ảo, bỗng nhiên ném một thiết chùy ra
ngoài, nhắm thẳng vào ngực của Quản Bình.
Trong tiếng nổ vang ầm ầm, thân thể Quản Bình bị đánh bay ra ngoài, máu tươi phun ra, hắn trúng công kích của Tề Nhạc nên bị thương không nhẹ. Đương nhiên, Tề Nhạc vẫn không có sử dụng nhiều vân lực, dưới tình huống công kích không gián đoạn bị một kích toàn lực của Quản Bình làm đình trệ một chút, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Kinh nghiệm thực chiến phong phú nên thân thể của Tề Nhạc không có đứng nguyên tại chỗ, hóa thành một đạo hư ảnh, rất nhanh lui qua bên cạnh. Sự thật chứng minh, cẩn thận là cần thiết, một thân ảnh màu đen xoẹt qua vị trí mà hắn vừa đứng trước đó, rốt cuộc Hồ Quang ẩn nhẫn gần đó cũng phát động công kích, độc tính Đế Hoàng Hắc Mạn Ba lập tức lan tràn, bao phủ thân thể Tề Nhạc.
Hắc Mạn Ba, đây là độc xà âm hiểm nhất, Hồ Quang thể hiện điểm này rất toàn diện, không động thì thôi, chỉ cần phát động công kích phải như sấm vang chớp giật. Sau khi sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa, công kích vật lý không ảnh hưởng quá nhiều tới hắn, cho dù là năng lượng công kích công không cách nào tập trung hắn được, góc độ kỳ dị, nanh rắn kịch độc, tất cả đều điên cuồng quấn lấy Tề Nhạc.
Thân thể Tề Nhạc lui về phía sau, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác cũng ép tới. Chỉ có Từ Đông là phiêu phù trên không trung như trước.
Hào quang hồng sắc quang mang của Đại Diệt Nhật Thần Thuật lúc này đã hoàn toàn biến mất, máu tươi trên khóe miệng của hắn chảy xuống, phiêu phù ở giữa không trung, hắn chỉ có thể nương tựa vào cánh của mình để cân bằng thân thể, hắn đã tận lực đem năng lượng của mình và phát động công kích, nhưng so sánh với năng lượng bổn nguyên từ mũi tên của Tề Nhạc, chênh lệch vẫn không nhỏ.
Nhưng mà Từ Đông cũng đủ để tự hào, nếu như không phải Đại Diệt Nhật Thần Thuật mang uy hiếp cho Tề Nhạc, làm cho Tề Nhạc toàn lực phát động năng lượng bổn nguyên hình thành mũi tên bắn qua, chỉ sợ lúc này cũng không bị các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây quanh. Từ Đông cảm giác được thân thể của mình không thể động đậy, trên ngực phải có một lỗ nhỏ xuyên thấu, máu tươi không ngừng phun ra ngoài, không có cảm giác đau đớn, có chỉ là tê liệt. Hắn biết rõ, nếu như mũi tên của Tề Nhạc nhắm thẳng vào ngực trái của mình, chỉ sợ lúc này mình đã vĩnh viễn rời bỏ thế giới rồi, mũi tên kia mạnh tới mức Đại Diệt Nhật Thần Thuật không thể chống cự được.
Tề Nhạc cũng không có biện pháp, dù sao hắn chỉ có một người, nếu như không thể đánh bại từng người, bị bảy tên chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công. Kết cục cuối cùng chính là thất bại.
Hào quang màu ngà sữa bao phủ thân thể của Từ Đông, miệng vết thương phun máu tươi khép miệng lại. Không còn máu tươi chảy ra, một tia lực lượng không ngừng gián đoạn truyền vào người của Từ Đông, không ngừng truyền vào miệng vết thương trước ngực.
Rốt cuộc cũng chỉ còn lại cảm giác đau đớn, Từ Đông dùng ánh mắt cảm kích nhìn qua Yến Tiểu Ất, hắn biết rõ, trận chiến đấu hôm nay mình không thể tham gia nữa. Miễn cưỡng thu liễm cánh, nghiêng người hạ xuống.
Minh Minh, Dịch An, Hồ Quang cộng thêm Quản Bình bị thương nhẹ, bốn người giống như tử địch của Tề Nhạc, các loại công kích cường hãn không ngừng vây khốn đường né tránh của Tề Nhạc, trong đó có uy hiếp lớn nhất cho Tề Nhạc chính là Hồ Quang, chuyện này không có gì, Đế Hoàng Hắc Mạn Ba Độc Nha âm hiểm độc ác. Thời khắc đều uy hiếp hắn, đồng thời, hiệu quả từ mùi tanh nhàn nhạt cũng khiến đầu óc Tề Nhạc lâm vào mê muội.
Nhưng mà, cho dù bị bốn tên chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công, Tề Nhạc vẫn dựa vào tốc độ và năng lượng ngưng tụ của mình giành áp đảo tuyệt đối. Lúc này hắn không thể phá tan công kích tầng tầng lớp lớp, nhưng lực chú ý của hắn không đặt vào bốn chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công. Tinh thần lực tập trung là không trung.
Một đám mây lớn ngưng tụ trên không trung. Bóng tối đen kịt và đám mây màu trắng tỏa ra hào quang nhu hòa, trong đám mây đó một đôi mắt như hồng bảo thạch nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc, từng tiếng long ngâm to lớn truyền ra, nhưng diện tích âm thanh trải rộng chỉ cực hạn trong phạm vi biệt thự Long Vực. Tất nhiên, Như Nguyệt cũng không có đi theo các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công Tề Nhạc, cũng không phải nàng được Tề Nhạc chiếu cố đặc biệt mà bị thương. Bởi vì Phách Vương Long này cũng phát động công kích cường đại nhất của nàng-- Thần Long Chân Thân.
Cự long màu trắng, lân phiến óng ánh, khí phách khôn cùng, long trảo được mây mù phụ trợ long thân cực lớn bao phủ lấy năm người đang chiến đấu. Vân lực của Như Nguyệt vào thời khắc này tăng lên tới cực hạn, nàng đã đạt tới cấp bậc bảy vân, rốt cục có thể sử dụng lực lượng Thần Long Chân Thân, cũng vì sự xuất hiện của nàng, mới làm cho Tề Nhạc sinh ra cảm giác áp lực, Thần Long Chân Thân ah! Như Nguyệt huyễn hóa thành cự long mang cho Tề Nhạc uy hiếp còn mạnh hơn Bạch nương tử, đồng dạng là Bạch Long, nhưng Như Nguyệt là Bạch Long có cánh, Bạch Long trời sinh, từ bất cứ góc độ nào mà nhìn thì phẩm giai của nàng còn trên cả Bạch nương tử.
Khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Tề Nhạc phải lùi bước, cảm thụ áp lực thật lớn Như Nguyệt mang lại cho tinh thần và thân thể của mình, ánh mắt thưởng thức hiện ra trong mắt Tề Nhạc, trận chiến ngày hôm nay, Như Nguyệt cùng Từ Đông cho hắn kinh hỉ lớn nhất, tuy Từ Đông sử dụng cần thời gian ngưng tụ năng lượng Đại Diệt Nhật Thần Thuật rất lâu, nhưng có thể tập trung năng lượng công kích đã đủ khiến Tề Nhạc hưng phấn, nếu không phải hắn vào thời kỳ viễn cổ cự thú có kinh nghiệm và người chỉ dạy nên ngưng tụ năng lượng cực nhanh, hắn hiện tại chưa chắc đã đối phó Từ Đông được, ngay cả như vậy, năng lượng bổn nguyên từ mũi tên cũng làm Từ Đông trọng thương, nhưng Tề Nhạc cũng cảm giác được Đại Diệt Nhật Thần Thuật bá đạo.
Nhiệt độ ngưng tụ tới cực hạn còn mạnh hơn cả Kỳ Lân chân hỏa, hơn nữa lực nổ tung còn mạnh hơn rất nhiều.
- Lão đại, đầu hàng đi.
Yến Tiểu Ất không ngừng thúc dục năng lượng trị liệu cho Từ Đông, không ngừng nhìn qua Tề Nhạc thét lên.
Nhìn qua Từ Đông bị thương cực nặng, hắn cũng cau mày, trong mơ hồ hắn cảm thấy Tề Nhạc quá bá đạo, dù sao, Từ Đông bị thương phi thường bắt mắt, cho dù có tác dụng Trị Liệu Thuật của hắn cũng cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể khôi phục. Đó là tổn thương cực nặng a! Ngay cả xương sườn cũng gãy bốn cây, phổi bị tổn thương nghiêm trọng.
Kỳ thật, Yến Tiểu Ất cùng Từ Đông cũng không biết, nếu như Tề Nhạc thấy mũi tên bắn vào người của Từ Đông rồi thúc dục năng lượng trên đó, lúc đó phong, hỏa, lôi, thủy bốn loại năng lượng tàn sát bừa bãi, đừng nói là bộ ngực, cho dù là thân thể của Từ Đông cũng bị xé tan.
Trong tiếng nổ vang ầm ầm, thân thể Quản Bình bị đánh bay ra ngoài, máu tươi phun ra, hắn trúng công kích của Tề Nhạc nên bị thương không nhẹ. Đương nhiên, Tề Nhạc vẫn không có sử dụng nhiều vân lực, dưới tình huống công kích không gián đoạn bị một kích toàn lực của Quản Bình làm đình trệ một chút, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Kinh nghiệm thực chiến phong phú nên thân thể của Tề Nhạc không có đứng nguyên tại chỗ, hóa thành một đạo hư ảnh, rất nhanh lui qua bên cạnh. Sự thật chứng minh, cẩn thận là cần thiết, một thân ảnh màu đen xoẹt qua vị trí mà hắn vừa đứng trước đó, rốt cuộc Hồ Quang ẩn nhẫn gần đó cũng phát động công kích, độc tính Đế Hoàng Hắc Mạn Ba lập tức lan tràn, bao phủ thân thể Tề Nhạc.
Hắc Mạn Ba, đây là độc xà âm hiểm nhất, Hồ Quang thể hiện điểm này rất toàn diện, không động thì thôi, chỉ cần phát động công kích phải như sấm vang chớp giật. Sau khi sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa, công kích vật lý không ảnh hưởng quá nhiều tới hắn, cho dù là năng lượng công kích công không cách nào tập trung hắn được, góc độ kỳ dị, nanh rắn kịch độc, tất cả đều điên cuồng quấn lấy Tề Nhạc.
Thân thể Tề Nhạc lui về phía sau, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác cũng ép tới. Chỉ có Từ Đông là phiêu phù trên không trung như trước.
Hào quang hồng sắc quang mang của Đại Diệt Nhật Thần Thuật lúc này đã hoàn toàn biến mất, máu tươi trên khóe miệng của hắn chảy xuống, phiêu phù ở giữa không trung, hắn chỉ có thể nương tựa vào cánh của mình để cân bằng thân thể, hắn đã tận lực đem năng lượng của mình và phát động công kích, nhưng so sánh với năng lượng bổn nguyên từ mũi tên của Tề Nhạc, chênh lệch vẫn không nhỏ.
Nhưng mà Từ Đông cũng đủ để tự hào, nếu như không phải Đại Diệt Nhật Thần Thuật mang uy hiếp cho Tề Nhạc, làm cho Tề Nhạc toàn lực phát động năng lượng bổn nguyên hình thành mũi tên bắn qua, chỉ sợ lúc này cũng không bị các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây quanh. Từ Đông cảm giác được thân thể của mình không thể động đậy, trên ngực phải có một lỗ nhỏ xuyên thấu, máu tươi không ngừng phun ra ngoài, không có cảm giác đau đớn, có chỉ là tê liệt. Hắn biết rõ, nếu như mũi tên của Tề Nhạc nhắm thẳng vào ngực trái của mình, chỉ sợ lúc này mình đã vĩnh viễn rời bỏ thế giới rồi, mũi tên kia mạnh tới mức Đại Diệt Nhật Thần Thuật không thể chống cự được.
Tề Nhạc cũng không có biện pháp, dù sao hắn chỉ có một người, nếu như không thể đánh bại từng người, bị bảy tên chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công. Kết cục cuối cùng chính là thất bại.
Hào quang màu ngà sữa bao phủ thân thể của Từ Đông, miệng vết thương phun máu tươi khép miệng lại. Không còn máu tươi chảy ra, một tia lực lượng không ngừng gián đoạn truyền vào người của Từ Đông, không ngừng truyền vào miệng vết thương trước ngực.
Rốt cuộc cũng chỉ còn lại cảm giác đau đớn, Từ Đông dùng ánh mắt cảm kích nhìn qua Yến Tiểu Ất, hắn biết rõ, trận chiến đấu hôm nay mình không thể tham gia nữa. Miễn cưỡng thu liễm cánh, nghiêng người hạ xuống.
Minh Minh, Dịch An, Hồ Quang cộng thêm Quản Bình bị thương nhẹ, bốn người giống như tử địch của Tề Nhạc, các loại công kích cường hãn không ngừng vây khốn đường né tránh của Tề Nhạc, trong đó có uy hiếp lớn nhất cho Tề Nhạc chính là Hồ Quang, chuyện này không có gì, Đế Hoàng Hắc Mạn Ba Độc Nha âm hiểm độc ác. Thời khắc đều uy hiếp hắn, đồng thời, hiệu quả từ mùi tanh nhàn nhạt cũng khiến đầu óc Tề Nhạc lâm vào mê muội.
Nhưng mà, cho dù bị bốn tên chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công, Tề Nhạc vẫn dựa vào tốc độ và năng lượng ngưng tụ của mình giành áp đảo tuyệt đối. Lúc này hắn không thể phá tan công kích tầng tầng lớp lớp, nhưng lực chú ý của hắn không đặt vào bốn chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công. Tinh thần lực tập trung là không trung.
Một đám mây lớn ngưng tụ trên không trung. Bóng tối đen kịt và đám mây màu trắng tỏa ra hào quang nhu hòa, trong đám mây đó một đôi mắt như hồng bảo thạch nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc, từng tiếng long ngâm to lớn truyền ra, nhưng diện tích âm thanh trải rộng chỉ cực hạn trong phạm vi biệt thự Long Vực. Tất nhiên, Như Nguyệt cũng không có đi theo các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây công Tề Nhạc, cũng không phải nàng được Tề Nhạc chiếu cố đặc biệt mà bị thương. Bởi vì Phách Vương Long này cũng phát động công kích cường đại nhất của nàng-- Thần Long Chân Thân.
Cự long màu trắng, lân phiến óng ánh, khí phách khôn cùng, long trảo được mây mù phụ trợ long thân cực lớn bao phủ lấy năm người đang chiến đấu. Vân lực của Như Nguyệt vào thời khắc này tăng lên tới cực hạn, nàng đã đạt tới cấp bậc bảy vân, rốt cục có thể sử dụng lực lượng Thần Long Chân Thân, cũng vì sự xuất hiện của nàng, mới làm cho Tề Nhạc sinh ra cảm giác áp lực, Thần Long Chân Thân ah! Như Nguyệt huyễn hóa thành cự long mang cho Tề Nhạc uy hiếp còn mạnh hơn Bạch nương tử, đồng dạng là Bạch Long, nhưng Như Nguyệt là Bạch Long có cánh, Bạch Long trời sinh, từ bất cứ góc độ nào mà nhìn thì phẩm giai của nàng còn trên cả Bạch nương tử.
Khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Tề Nhạc phải lùi bước, cảm thụ áp lực thật lớn Như Nguyệt mang lại cho tinh thần và thân thể của mình, ánh mắt thưởng thức hiện ra trong mắt Tề Nhạc, trận chiến ngày hôm nay, Như Nguyệt cùng Từ Đông cho hắn kinh hỉ lớn nhất, tuy Từ Đông sử dụng cần thời gian ngưng tụ năng lượng Đại Diệt Nhật Thần Thuật rất lâu, nhưng có thể tập trung năng lượng công kích đã đủ khiến Tề Nhạc hưng phấn, nếu không phải hắn vào thời kỳ viễn cổ cự thú có kinh nghiệm và người chỉ dạy nên ngưng tụ năng lượng cực nhanh, hắn hiện tại chưa chắc đã đối phó Từ Đông được, ngay cả như vậy, năng lượng bổn nguyên từ mũi tên cũng làm Từ Đông trọng thương, nhưng Tề Nhạc cũng cảm giác được Đại Diệt Nhật Thần Thuật bá đạo.
Nhiệt độ ngưng tụ tới cực hạn còn mạnh hơn cả Kỳ Lân chân hỏa, hơn nữa lực nổ tung còn mạnh hơn rất nhiều.
- Lão đại, đầu hàng đi.
Yến Tiểu Ất không ngừng thúc dục năng lượng trị liệu cho Từ Đông, không ngừng nhìn qua Tề Nhạc thét lên.
Nhìn qua Từ Đông bị thương cực nặng, hắn cũng cau mày, trong mơ hồ hắn cảm thấy Tề Nhạc quá bá đạo, dù sao, Từ Đông bị thương phi thường bắt mắt, cho dù có tác dụng Trị Liệu Thuật của hắn cũng cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể khôi phục. Đó là tổn thương cực nặng a! Ngay cả xương sườn cũng gãy bốn cây, phổi bị tổn thương nghiêm trọng.
Kỳ thật, Yến Tiểu Ất cùng Từ Đông cũng không biết, nếu như Tề Nhạc thấy mũi tên bắn vào người của Từ Đông rồi thúc dục năng lượng trên đó, lúc đó phong, hỏa, lôi, thủy bốn loại năng lượng tàn sát bừa bãi, đừng nói là bộ ngực, cho dù là thân thể của Từ Đông cũng bị xé tan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.