Chương 529: Ngân Long Tráo miễn dịch năng lượng. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
06/11/2013
Trận tỷ thí này có thể nói là kịch liệt nhất từ khi hai người chiến đấu
tới giờ, cũng có thể nói là đặc sắc nhất. Tuy không có năng lượng va
chạm với nhau, nhưng mà mỗi động tác rất nhỏ của đối phương lại vô cùng
cẩn thận, ai cũng không dám lộ sơ hở cho đối thủ.
Hoàng Đế cười nói:
- Tốt, quả nhiên không hổ là đồ đệ ta dạy ra, lại nghĩ ra biện pháp như vậy.
Tề Nhạc không chút chủ quan dán chặt vào tay phải của Hoàng Đế, vừa cười hắc hắc nói:
- Lực công kích của Hiên Viên kiếm tôi không thể chống cự được, nhưng mà chỉ cần có thể bám sát người, ưu điểm của Hiên Viên kiếm không thể phát huy ra được, đây là lúc khuyết điểm của nó hiện ra ngoài. Hiên Viên kiếm có khuyết điểm lớn nhất là thể tích, thân kiếm dài hai mét, cho dù ngài vận chuyển thuần thục cũng không thể trong không gian nhỏ như vậy uy hiếp được tôi, không có uy thế Hiên Viên kiếm, ngài muốn chiến thắng tôi không dễ dàng. Lão sư, ngài không nên nói tôi vô lại nha, đây là biện pháp duy nhất tôi nghĩ ra dùng khắc chế Hiên Viên kiếm a.
Hoàng Đế cười, đây là nụ cười vui sướng.
- Ta sao trách anh vô lại cơ chứ? Ta đã sớm nói qua rồi, trong chiến đấu đạt được thắng lợi mới là mục đích cuối cùng nhất, trong lúc chiến đấu sử dụng thủ đoạn gì cũng không sao cả. Hảo tiểu tử, anh nghĩ ra biện pháp này từ lâu, hơn nữa một mực ẩn nhẫn đến cuối cùng mới lấy ra khắc chế ta. Nhưng mà, anh cho rằng như vậy là đánh bại ta sao? Như vậy anh quá ngây thơ rồi. Theo ý nào đó mà nói, trừ phi năng lượng của anh phải áp đảo Hiên Viên kiếm, nếu không nó không bao giờ có sơ hở.
Vừa mới nói xong, đột nhiên Tề Nhạc cảm giác toàn thân căng cứng, sau một khắc, mũi Hiên Viên kiếm đã tới bên cạnh hắn, căn bản không cách sơ hở nào, eo của Tề Nhạc như bẽ gãy, nó chuyển hướng nhanh chóng, đồng thời chân phải nâng lên như thiểm điện, mũi chân điểm lên Hiên Viên kiếm, không cho Hiên Viên kiếm tiếp tục công kích, hắn bay lên thật cao, hạ xuống ngoài trăm mét, vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua Hoàng Đế.
Lúc này, Hiên Viên kiếm cầm trong tay Hoàng Đế đang xoay tròn quanh người của hắn.
Hoàng Đế mỉm cười nói:
- Anh làm sao tới nơi này của ta, chẳng lẽ anh quên rồi? Những kiếm hồn này có thể công kích từ hư không, vì cái gì ta không thể dùng khí ngự kiếm a.
Tề Nhạc nhìn qua Hoàng Đế, cười khổ nói:
- Lão sư, cửa ải của ngài thật khó khăn. Hiên Viên kiếm có thể dùng như vậy, trừ phi năng lực của tôi vượt qua Hiên Viên kiếm một nửa, còn phải chống lại lực công kích biến thái của nó, nếu không thì sao có thể qua được cửa ải của ngài chứ?
Hoàng Đế lạnh nhạt nói:
- Không qua được cửa ải của ta, vậy chứng minh anh không có tư cách sử dụng Hiên Viên kiếm, trở thành chủ nhân của nó. Không sai, cửa ải của ta phi thường khó qua, nhưng có đôi khi dưới tình huống cơ duyên xảo hợp, chủ nhân trời định của Hiên Viên kiếm sẽ tới đây, bất luận là khó khăn gì cũng biến thành đơn giản. Đáng tiếc, anh không phải chủ nhân trời định của Hiên Viên kiếm. Đi thôi, anh đã thử qua lần cuối cùng. Cũng nên hết hy vọng a.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Lão sư, tôi thừa nhận, Hiên Viên kiếm đúng là vô kiên bất tồi, cũng không phải tôi có thể chống cự. Nhưng mà, hôm nay tôi phải thắng, tôi cần vượt qua khảo nghiệm.
Nghe Tề Nhạc nói, Hoàng Đế hơi sững sờ, có chút không rõ ý của hắn, mà lúc này, thân thể Tề Nhạc lại bay lên lần nữa.
- Lão sư, trên thế giới này không có chuyện gì là không có khả năng. Cho dù là chuyện không hợp lý cũng vậy. Cơ duyên, đúng là phải có cơ duyên mới vượt qua cửa ải của ngài được!
Hoàng Đế cũng không vì lời Tề Nhạc mà đánh mất tâm đề phòng, hắn từ trong mắt Tề Nhạc nhìn thấy tin tưởng tuyệt đối, một tia bất an từ đáy lòng hiện ra, trong nháy mắt này, đột nhiên trên người Tề Nhạc tỏa ra hào quang màu bạc chói mắt, hào quang màu bạc này trong chớp mắt hiện ra cái lồng nhỏ, nhanh chóng khép lại.
Hoàng Đế khẽ cau mày nói:
- Không phải tôi đã nói rằng Hiên Viên kiếm có thể phá hư bất cứ lĩnh vực nào sao? Anh làm như vậy có ý nghĩa gì chứ?
Tề Nhạc cười nói:
- Đúng vậy, Hiên Viên kiếm đúng là có thể phá hư các loại lĩnh vực, nhưng mà có một điểm ngài quên rồi, thứ ngài cầm trong tay cũng không phải Hiên Viên kiếm chân chính a!
Hào quang màu bạc lập tức mạnh hơn trước, hai tay của Tề Nhạc chậm rãi khoanh trước ngực, giống như một quang cầu cực lớn, hắn trầm giọng quát lên:
- Ngân Long Tráo!
Lồng giam không chút dấu hiệu hiện ra ngoài, đem Hoàng Đế bao phủ bên trong, mà Tề Nhạc lúc này lại đi lên cầu thang.
Hoàng Đế phản ứng rất nhanh, Hiên Viên kiếm trong tay hóa thành quang điểm chém lên lĩnh vực trước mặt, nhưng mà chuyện làm hắn kinh ngạc đã xảy ra, trong lòng của hắn Hiên Viên kiếm là vô kiên bất tồi, thời điểm này lại không có chút tác dụng nào, mà quang mang màu vàng vẫn như trước, lúc hắn xuất kiếm chém vào lồng giam màu bạc này thì năng lượng lập tức tan rã.
Tề Nhạc đã từng bị Ngân Long Tráo bao phủ nên biết rõ, mỉm cười nói:
- Lão sư, ngài cần thử lại không?
Hoàng Đế không cam lòng nhìn qua Tề Nhạc.
- Không, điều này không có khả năng. Hiên Viên kiếm là có thể phá hết tất cả lĩnh vực. Tại sao biến thành như vậy? Tề Nhạc, anh nói cho tôi biết, rốt cuộc anh làm thế nào?
Tay phải Tề Nhạc vung lên. Hào quang màu bạc thu liễm lại, Hoàng Đế được phóng thích ra ngoài. Tuy phong bế Hoàng Đế chỉ một khắc ngắn ngủi, nhưng Hoàng Đế rất rõ ràng, hào quang màu bạc kia nhìn thì không có bao nhiêu năng lượng chấn động, nhưng không phải thứ hắn có khả năng đột phá được.
Ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Tề Nhạc trước mặt.
- Lão sư, còn nhớ vừa rồi tôi đã nói gì sao? Không sai, Hiên Viên kiếm đúng là siêu cấp thần khí có thể phá tan tất cả lĩnh vực. Nhưng mà có điểm ngài cũng phải rõ ràng, ngài cầm trong tay chỉ là kiếm hồn của Hiên Viên kiếm, hoặc là nói nó là năng lượng từ Hiên Viên kiếm sinh ra, chứ không phải Hiên Viên kiếm chân chính. Đây cũng là sơ hở lớn nhất của cửa ải này.
- Tôi sử dụng lĩnh vực Ngân Long Tráo, tác dụng rất đơn giản, đó chính là che đậy bất cứ năng lượng nào đánh tới. Dưới loại tình huống này, bất luận là Hiên Viên kiếm hay bản thân ngài đều là năng lượng thể, làm sao có thể lao ra khỏi hạn chế của lĩnh vực chứ? Với tư cách kiếm hồn, ngài không thể tiến hành công kích vật lý a!
Hoàng Đế trải qua kinh ngạc trong ngắn ngủi. Mục quang trong mắt thu liễm lại, kim quang trong tay biến mất, Hiên Viên kiếm biến mất, tức giận đánh một quyền vào vai Tề Nhạc, hắn đánh xong liền lảo đảo.
- Xú tiểu tử, có phải anh đã sớm biết lĩnh vực Ngân Long Tráo khắc chế ta không? Theo như lời anh nói, đây chính là năng lực của Luân Hồi quả.
Tề Nhạc gật gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy a! Đây chính là năng lực tôi lĩnh ngộ từ Luân Hồi quả. Lúc trước tôi chiến đấu với Lục Lân Liệt Thụ Tích. Nó đã từng bằng vào lĩnh vực này đối phó tôi. Dù sao. Bên trong lĩnh vực thì bất cứ công kích năng lượng nào cũng không thể sử dụng. Mà thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích phi thường cường hoành.
Hoàng Đế cười nói:
- Tốt, quả nhiên không hổ là đồ đệ ta dạy ra, lại nghĩ ra biện pháp như vậy.
Tề Nhạc không chút chủ quan dán chặt vào tay phải của Hoàng Đế, vừa cười hắc hắc nói:
- Lực công kích của Hiên Viên kiếm tôi không thể chống cự được, nhưng mà chỉ cần có thể bám sát người, ưu điểm của Hiên Viên kiếm không thể phát huy ra được, đây là lúc khuyết điểm của nó hiện ra ngoài. Hiên Viên kiếm có khuyết điểm lớn nhất là thể tích, thân kiếm dài hai mét, cho dù ngài vận chuyển thuần thục cũng không thể trong không gian nhỏ như vậy uy hiếp được tôi, không có uy thế Hiên Viên kiếm, ngài muốn chiến thắng tôi không dễ dàng. Lão sư, ngài không nên nói tôi vô lại nha, đây là biện pháp duy nhất tôi nghĩ ra dùng khắc chế Hiên Viên kiếm a.
Hoàng Đế cười, đây là nụ cười vui sướng.
- Ta sao trách anh vô lại cơ chứ? Ta đã sớm nói qua rồi, trong chiến đấu đạt được thắng lợi mới là mục đích cuối cùng nhất, trong lúc chiến đấu sử dụng thủ đoạn gì cũng không sao cả. Hảo tiểu tử, anh nghĩ ra biện pháp này từ lâu, hơn nữa một mực ẩn nhẫn đến cuối cùng mới lấy ra khắc chế ta. Nhưng mà, anh cho rằng như vậy là đánh bại ta sao? Như vậy anh quá ngây thơ rồi. Theo ý nào đó mà nói, trừ phi năng lượng của anh phải áp đảo Hiên Viên kiếm, nếu không nó không bao giờ có sơ hở.
Vừa mới nói xong, đột nhiên Tề Nhạc cảm giác toàn thân căng cứng, sau một khắc, mũi Hiên Viên kiếm đã tới bên cạnh hắn, căn bản không cách sơ hở nào, eo của Tề Nhạc như bẽ gãy, nó chuyển hướng nhanh chóng, đồng thời chân phải nâng lên như thiểm điện, mũi chân điểm lên Hiên Viên kiếm, không cho Hiên Viên kiếm tiếp tục công kích, hắn bay lên thật cao, hạ xuống ngoài trăm mét, vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua Hoàng Đế.
Lúc này, Hiên Viên kiếm cầm trong tay Hoàng Đế đang xoay tròn quanh người của hắn.
Hoàng Đế mỉm cười nói:
- Anh làm sao tới nơi này của ta, chẳng lẽ anh quên rồi? Những kiếm hồn này có thể công kích từ hư không, vì cái gì ta không thể dùng khí ngự kiếm a.
Tề Nhạc nhìn qua Hoàng Đế, cười khổ nói:
- Lão sư, cửa ải của ngài thật khó khăn. Hiên Viên kiếm có thể dùng như vậy, trừ phi năng lực của tôi vượt qua Hiên Viên kiếm một nửa, còn phải chống lại lực công kích biến thái của nó, nếu không thì sao có thể qua được cửa ải của ngài chứ?
Hoàng Đế lạnh nhạt nói:
- Không qua được cửa ải của ta, vậy chứng minh anh không có tư cách sử dụng Hiên Viên kiếm, trở thành chủ nhân của nó. Không sai, cửa ải của ta phi thường khó qua, nhưng có đôi khi dưới tình huống cơ duyên xảo hợp, chủ nhân trời định của Hiên Viên kiếm sẽ tới đây, bất luận là khó khăn gì cũng biến thành đơn giản. Đáng tiếc, anh không phải chủ nhân trời định của Hiên Viên kiếm. Đi thôi, anh đã thử qua lần cuối cùng. Cũng nên hết hy vọng a.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Lão sư, tôi thừa nhận, Hiên Viên kiếm đúng là vô kiên bất tồi, cũng không phải tôi có thể chống cự. Nhưng mà, hôm nay tôi phải thắng, tôi cần vượt qua khảo nghiệm.
Nghe Tề Nhạc nói, Hoàng Đế hơi sững sờ, có chút không rõ ý của hắn, mà lúc này, thân thể Tề Nhạc lại bay lên lần nữa.
- Lão sư, trên thế giới này không có chuyện gì là không có khả năng. Cho dù là chuyện không hợp lý cũng vậy. Cơ duyên, đúng là phải có cơ duyên mới vượt qua cửa ải của ngài được!
Hoàng Đế cũng không vì lời Tề Nhạc mà đánh mất tâm đề phòng, hắn từ trong mắt Tề Nhạc nhìn thấy tin tưởng tuyệt đối, một tia bất an từ đáy lòng hiện ra, trong nháy mắt này, đột nhiên trên người Tề Nhạc tỏa ra hào quang màu bạc chói mắt, hào quang màu bạc này trong chớp mắt hiện ra cái lồng nhỏ, nhanh chóng khép lại.
Hoàng Đế khẽ cau mày nói:
- Không phải tôi đã nói rằng Hiên Viên kiếm có thể phá hư bất cứ lĩnh vực nào sao? Anh làm như vậy có ý nghĩa gì chứ?
Tề Nhạc cười nói:
- Đúng vậy, Hiên Viên kiếm đúng là có thể phá hư các loại lĩnh vực, nhưng mà có một điểm ngài quên rồi, thứ ngài cầm trong tay cũng không phải Hiên Viên kiếm chân chính a!
Hào quang màu bạc lập tức mạnh hơn trước, hai tay của Tề Nhạc chậm rãi khoanh trước ngực, giống như một quang cầu cực lớn, hắn trầm giọng quát lên:
- Ngân Long Tráo!
Lồng giam không chút dấu hiệu hiện ra ngoài, đem Hoàng Đế bao phủ bên trong, mà Tề Nhạc lúc này lại đi lên cầu thang.
Hoàng Đế phản ứng rất nhanh, Hiên Viên kiếm trong tay hóa thành quang điểm chém lên lĩnh vực trước mặt, nhưng mà chuyện làm hắn kinh ngạc đã xảy ra, trong lòng của hắn Hiên Viên kiếm là vô kiên bất tồi, thời điểm này lại không có chút tác dụng nào, mà quang mang màu vàng vẫn như trước, lúc hắn xuất kiếm chém vào lồng giam màu bạc này thì năng lượng lập tức tan rã.
Tề Nhạc đã từng bị Ngân Long Tráo bao phủ nên biết rõ, mỉm cười nói:
- Lão sư, ngài cần thử lại không?
Hoàng Đế không cam lòng nhìn qua Tề Nhạc.
- Không, điều này không có khả năng. Hiên Viên kiếm là có thể phá hết tất cả lĩnh vực. Tại sao biến thành như vậy? Tề Nhạc, anh nói cho tôi biết, rốt cuộc anh làm thế nào?
Tay phải Tề Nhạc vung lên. Hào quang màu bạc thu liễm lại, Hoàng Đế được phóng thích ra ngoài. Tuy phong bế Hoàng Đế chỉ một khắc ngắn ngủi, nhưng Hoàng Đế rất rõ ràng, hào quang màu bạc kia nhìn thì không có bao nhiêu năng lượng chấn động, nhưng không phải thứ hắn có khả năng đột phá được.
Ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Tề Nhạc trước mặt.
- Lão sư, còn nhớ vừa rồi tôi đã nói gì sao? Không sai, Hiên Viên kiếm đúng là siêu cấp thần khí có thể phá tan tất cả lĩnh vực. Nhưng mà có điểm ngài cũng phải rõ ràng, ngài cầm trong tay chỉ là kiếm hồn của Hiên Viên kiếm, hoặc là nói nó là năng lượng từ Hiên Viên kiếm sinh ra, chứ không phải Hiên Viên kiếm chân chính. Đây cũng là sơ hở lớn nhất của cửa ải này.
- Tôi sử dụng lĩnh vực Ngân Long Tráo, tác dụng rất đơn giản, đó chính là che đậy bất cứ năng lượng nào đánh tới. Dưới loại tình huống này, bất luận là Hiên Viên kiếm hay bản thân ngài đều là năng lượng thể, làm sao có thể lao ra khỏi hạn chế của lĩnh vực chứ? Với tư cách kiếm hồn, ngài không thể tiến hành công kích vật lý a!
Hoàng Đế trải qua kinh ngạc trong ngắn ngủi. Mục quang trong mắt thu liễm lại, kim quang trong tay biến mất, Hiên Viên kiếm biến mất, tức giận đánh một quyền vào vai Tề Nhạc, hắn đánh xong liền lảo đảo.
- Xú tiểu tử, có phải anh đã sớm biết lĩnh vực Ngân Long Tráo khắc chế ta không? Theo như lời anh nói, đây chính là năng lực của Luân Hồi quả.
Tề Nhạc gật gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy a! Đây chính là năng lực tôi lĩnh ngộ từ Luân Hồi quả. Lúc trước tôi chiến đấu với Lục Lân Liệt Thụ Tích. Nó đã từng bằng vào lĩnh vực này đối phó tôi. Dù sao. Bên trong lĩnh vực thì bất cứ công kích năng lượng nào cũng không thể sử dụng. Mà thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích phi thường cường hoành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.