Chương 769: Nữ thần Athena chân chính và chị của nàng. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
17/01/2014
Hình người hiển lộ, Tề Nhạc ở phía sau nàng lại từ không trung chậm
rãi chảy xuống, làn da cao thấp toàn thân không có nửa phần sáng bóng,
theo kim quang kia trôi qua, thân thể của hắn đã trở nên không có một
tia sinh cơ, bất luận là năng lượng hay khí tức tánh mạng đã hoàn toàn
biến mất.
Hắn không chết, trong đôi mắt màu xám trắng tràn đầy không cam lòng và không thể tin, cho tới bây giờ, hắn cũng không muốn tin tất cả là thật. Có lẽ vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Tề Nhạc hiện giờ thậm chí ngay cả oán hận cũng không kịp, nhưng những gì xảy ra trước mắt lại khiến lòng hắn như chết lặng.
Làm nhiều như vậy, là vì cái gì? Trừ mục tiêu lần này tới Phương Tây ra, còn lại tâm tư đều đặt vào bảo hộ nàng, nhưng sự đáo lâm đầu, ngay khi tất cả sắp chấm dứt, tất cả đều có hi vọng thì hủy diệt lại là mình. Hi vọng trong lòng biến thành tuyệt vọng, Tề Nhạc lúc này không chỉ có thân thể tương vong, đồng thời, trong lòng của hắn cũng hoàn toàn lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Thân ảnh xinh đẹp và dung nhan tuyệt mỹ hiện ra trước mặt của mọi người, nhưng lúc này nàng lại rơi lệ đầy mặt. Vũ Mâu hiện tại mới là nữ thần Athena chân chính a! Một thân khôi giáo liền thể màu vàng đem thân thể mềm mại của nàng bao phủ bên trong, áo giáp và thân thể kết hợp với nhau không có một tấc da thịt lỏa lồ nào hiện ra ngoài, trong khôi giáp màu vàng kia chỉ có gương mặt tuyệt trần và mái tóc tím hiện ra ngoài, nước mắt không ngừng chảy xuống gương mặt tuyệt đẹp của nàng, tuy hiện giờ khí tức thánh khiết của nàng còn vượt qua xa Giáo hoàng Marty, nhưng thân thể của Vũ Mâu hiện tại run lên nhè nhẹ lại phá hư nét trang nghiêm thần thánh của nàng.
Tấm kiên chắn hình tròn của nàng so với lúc chiến đấu với Tề Nhạc càng thêm sáng bóng hơn trước, trên tấm kiên chắn này có hiển thị đồ án Thập Nhị Tinh Tọa ở biên giới của chúng giống như chúng đang chuyển động rất có vận luật. Quyền trượng lúc này đã biến thành trường mâu, trường mâu cái có mũi giống như kiếm và mũi mâu lại mang theo một nét sóng sánh thần bí màu xanh như nước, vầng sáng lưu chuyển ngay cả tro bụi cũng không cách nào bám vào bề mặt của nó được.
Thân thể Vũ Mâu vừa mới định hình thì nàng không có đi truy kích đáp trả một mâu của thiếu nữ Song Tử thần bí kia, trường mâu trong tay cơ hồ cắm lên mặt đất, thân thể mềm mại mang theo một đạo tàn ảnh kim sắc lập tức đi tới bên người Tề Nhạc và tiếp được thân thể của hắn trên không trung.
Chăm chú ôm lấy thân hình này từ phía sau, trong mắt nàng không chỉ có hào quang bi thương đồng thời cũng mang theo tuyệt vọng thật sâu. Giờ này khắc này tuy nàng đã chính thức trơ thành nữ thần Athena nhưng mà Vũ Mâu trong cuộc đời này chưa bao giờ thống khổ qua như vậy.
Song Tử trên mặt đắt linh xảo xoay người lại miễn cưỡng đứng vững thân hình. Ngực của nàng không ngừng phập phồng và trong đôi mắt tràn ngập tức giận và điên cuồng, nàng không có nhìn qua Vũ Mâu bởi vì ánh mắt hoàn toàn nhìn qua người Tề Nhạc, tất cả thủ hộ giả chòm sao lúc này đã ngừng chiến đấu, tất cả ánh mắt đều nhìn qua người Tề Nhạc và Vũ Mâu.
Trong mắt Mephisto xuất hiện hưng phấn mãnh liệt, thịt mỡ trên mặt của hắn cũng rung động theo đó.
- Tiểu thư, quá tốt, rốt cục ngài cũng thành công.
Vũ Mâu không có quan tâm tới hắn bởi vì lúc này trong mắt nàng chỉ còn lại Tề Nhạc đang mất dần sinh mệnh tiếp cận kề cái chết. Thần lực khổng lồ không hề giữ đưa vào trong cơ thể Tề Nhạc khiến làn da bên ngoài của Tề Nhạc tràn ngập kim quang óng ánh.
Khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Tề Nhạc đỡ hơn một chút nhưng tĩnh mịch trong mắt không có cải biến.
- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, Tề Nhạc, Tề Nhạc...
Vũ Mâu đã khóc không thành tiếng. Tuy thần lực của nàng có thể bảo trụ tính mạng của Tề Nhạc nhưng hiện tại không có tác dụng quá lớn. Tính mạng của Tề Nhạc phải chết là nhất định. Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của hắn đã bị Vũ Mâu hấp thu hoàn toàn, ngay cả sinh mệnh lực cuối cùng của hắn cũng theo Tự Nhiên Chi Nguyên đưa vào thân thể Vũ Mâu.
Tuy nàng không có vết thương trí mạng nhưng vì sinh cơ trong thân thể của hắn bị suy kiệt.
Cho dù là nữ thần Athena như Vũ Mâu cũng không có biện pháp kéo Tề Nhạc từ trong tay của tử thần trở về. Dù sao năng lượng của nàng không thể khởi tử hồi sinh, cũng không có hiệu quả tương đương như vậy a.
Ánh mắt của Tề Nhạc cũng nhìn qua Vũ Mâu, hắn phát hiện trước mặt đã biến thành hai màu đen trắng, âm thanh của Vũ Mâu hắn miễn cưỡng nghe được đôi chút, nhưng mà dung nhan tuyệt sắc này hiện tại đang mơ hồ trong mắt của hắn.
- Vì cái gì? Cho anh biết vì cái gì?
Âm thanh của Tề Nhạc bình tĩnh, thậm chí nghe không có hư nhược nhưng lại cực kỳ tối nghĩa, mỗi một chữ đều phát ra rất gian nan.
Nước mắt trong mắt Vũ Mâu chảy ra càng nhiều hơn trước, rơi vào trong ngực của Tề Nhạc và thấm ướt vạt áo của hắn, nhưng lúc này nàng không nói được câu nào cả chỉ có thể không ngừng thút thít nỉ non. Dốc sức liều mạng dùng thần lực của mình giữ lại tia sinh cơ cuối cùng của hắn. Nàng biết rõ chỉ cần thần lực của nàng rút mất thì tính mạng của Tề Nhạc cũng biến mất theo.
- Tề Nhạc, vì cái gì anh ngốc như vậy, anh là đầu đất, vì cái gì? Tại sao anh lại vì nữ nhân này mà hi sinh nhiều như vậy. Anh là đồ hỗn đản, vì cái gì, cuối cùng là vì cái gì?
Đột nhiên Song Tử giống như điên cuồng xông về phía Tề Nhạc như Vũ Mâu. Không có người nào ngăn cản nàng, bởi vì tất cả thủ hộ giả chòm sao đều biết cho dù là Vũ Mâu không hoàn thủ thì Song Tử cũng không có khả năng phá vỡ phòng ngự của nàng.
Song Tử lao tới trước Tề Nhạc một mét rồi dừng lại.
- Tề Nhạc, không phải anh rất thông minh sao? Chẳng lẽ anh không nhìn ra tất cả chỉ là bố cục sẵn sao, nữ nhân này chỉ lợi dụng anh mà thôi. Anh lại ngu ngốc bị người ta lợi dụng mà không biết, anh lại phá hỏng kế hoạch của tôi và đánh mất tính mạng của mình!
Vừa nói sa y trên mặt của nàng mất đi để lộ gương mặt vốn có.
Cho dù Tề Nhạc tiếp cận cái chết nhưng mà lúc nhìn thấy dung mạo của nữ nhân này thì thân thể của hắn nhịn không được run rẩy lên, cảm xúc kích động khó ức chế tăng lên đỉnh phong, bởi vì hắn không nghĩ tới người khởi xướng lại là nàng.
- Tại sao lại là cô...
Cảnh vật trước mặt vẫn mơ hồ như trước nhưng mà Tề Nhạc lại rõ ràng nhận ra nữ nhân trước mặt mình, đây là nữ nhân từng sinh hoạt cùng với hắn, hắn có thể quên được dung nhan ôn nhu xinh đẹp của nàng sao?
- Vân tỷ, tại sao lại là cô, vì cái gì lại ở chỗ này, tất cả là vì sao?
Nói đến đây Tề Nhạc thở dốc kịch liệt, nhưng mà không khí với thân thể của hắn không có chút tác dụng gì. Vũ Mâu sợ tới mức vội vàng gia tăng năng lượng đưa vào trong người của Tề Nhạc, miễn cưỡng duy trì tính mạng của hắn.
Hắn không chết, trong đôi mắt màu xám trắng tràn đầy không cam lòng và không thể tin, cho tới bây giờ, hắn cũng không muốn tin tất cả là thật. Có lẽ vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Tề Nhạc hiện giờ thậm chí ngay cả oán hận cũng không kịp, nhưng những gì xảy ra trước mắt lại khiến lòng hắn như chết lặng.
Làm nhiều như vậy, là vì cái gì? Trừ mục tiêu lần này tới Phương Tây ra, còn lại tâm tư đều đặt vào bảo hộ nàng, nhưng sự đáo lâm đầu, ngay khi tất cả sắp chấm dứt, tất cả đều có hi vọng thì hủy diệt lại là mình. Hi vọng trong lòng biến thành tuyệt vọng, Tề Nhạc lúc này không chỉ có thân thể tương vong, đồng thời, trong lòng của hắn cũng hoàn toàn lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Thân ảnh xinh đẹp và dung nhan tuyệt mỹ hiện ra trước mặt của mọi người, nhưng lúc này nàng lại rơi lệ đầy mặt. Vũ Mâu hiện tại mới là nữ thần Athena chân chính a! Một thân khôi giáo liền thể màu vàng đem thân thể mềm mại của nàng bao phủ bên trong, áo giáp và thân thể kết hợp với nhau không có một tấc da thịt lỏa lồ nào hiện ra ngoài, trong khôi giáp màu vàng kia chỉ có gương mặt tuyệt trần và mái tóc tím hiện ra ngoài, nước mắt không ngừng chảy xuống gương mặt tuyệt đẹp của nàng, tuy hiện giờ khí tức thánh khiết của nàng còn vượt qua xa Giáo hoàng Marty, nhưng thân thể của Vũ Mâu hiện tại run lên nhè nhẹ lại phá hư nét trang nghiêm thần thánh của nàng.
Tấm kiên chắn hình tròn của nàng so với lúc chiến đấu với Tề Nhạc càng thêm sáng bóng hơn trước, trên tấm kiên chắn này có hiển thị đồ án Thập Nhị Tinh Tọa ở biên giới của chúng giống như chúng đang chuyển động rất có vận luật. Quyền trượng lúc này đã biến thành trường mâu, trường mâu cái có mũi giống như kiếm và mũi mâu lại mang theo một nét sóng sánh thần bí màu xanh như nước, vầng sáng lưu chuyển ngay cả tro bụi cũng không cách nào bám vào bề mặt của nó được.
Thân thể Vũ Mâu vừa mới định hình thì nàng không có đi truy kích đáp trả một mâu của thiếu nữ Song Tử thần bí kia, trường mâu trong tay cơ hồ cắm lên mặt đất, thân thể mềm mại mang theo một đạo tàn ảnh kim sắc lập tức đi tới bên người Tề Nhạc và tiếp được thân thể của hắn trên không trung.
Chăm chú ôm lấy thân hình này từ phía sau, trong mắt nàng không chỉ có hào quang bi thương đồng thời cũng mang theo tuyệt vọng thật sâu. Giờ này khắc này tuy nàng đã chính thức trơ thành nữ thần Athena nhưng mà Vũ Mâu trong cuộc đời này chưa bao giờ thống khổ qua như vậy.
Song Tử trên mặt đắt linh xảo xoay người lại miễn cưỡng đứng vững thân hình. Ngực của nàng không ngừng phập phồng và trong đôi mắt tràn ngập tức giận và điên cuồng, nàng không có nhìn qua Vũ Mâu bởi vì ánh mắt hoàn toàn nhìn qua người Tề Nhạc, tất cả thủ hộ giả chòm sao lúc này đã ngừng chiến đấu, tất cả ánh mắt đều nhìn qua người Tề Nhạc và Vũ Mâu.
Trong mắt Mephisto xuất hiện hưng phấn mãnh liệt, thịt mỡ trên mặt của hắn cũng rung động theo đó.
- Tiểu thư, quá tốt, rốt cục ngài cũng thành công.
Vũ Mâu không có quan tâm tới hắn bởi vì lúc này trong mắt nàng chỉ còn lại Tề Nhạc đang mất dần sinh mệnh tiếp cận kề cái chết. Thần lực khổng lồ không hề giữ đưa vào trong cơ thể Tề Nhạc khiến làn da bên ngoài của Tề Nhạc tràn ngập kim quang óng ánh.
Khí tức năng lượng khổng lồ làm cho Tề Nhạc đỡ hơn một chút nhưng tĩnh mịch trong mắt không có cải biến.
- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, Tề Nhạc, Tề Nhạc...
Vũ Mâu đã khóc không thành tiếng. Tuy thần lực của nàng có thể bảo trụ tính mạng của Tề Nhạc nhưng hiện tại không có tác dụng quá lớn. Tính mạng của Tề Nhạc phải chết là nhất định. Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của hắn đã bị Vũ Mâu hấp thu hoàn toàn, ngay cả sinh mệnh lực cuối cùng của hắn cũng theo Tự Nhiên Chi Nguyên đưa vào thân thể Vũ Mâu.
Tuy nàng không có vết thương trí mạng nhưng vì sinh cơ trong thân thể của hắn bị suy kiệt.
Cho dù là nữ thần Athena như Vũ Mâu cũng không có biện pháp kéo Tề Nhạc từ trong tay của tử thần trở về. Dù sao năng lượng của nàng không thể khởi tử hồi sinh, cũng không có hiệu quả tương đương như vậy a.
Ánh mắt của Tề Nhạc cũng nhìn qua Vũ Mâu, hắn phát hiện trước mặt đã biến thành hai màu đen trắng, âm thanh của Vũ Mâu hắn miễn cưỡng nghe được đôi chút, nhưng mà dung nhan tuyệt sắc này hiện tại đang mơ hồ trong mắt của hắn.
- Vì cái gì? Cho anh biết vì cái gì?
Âm thanh của Tề Nhạc bình tĩnh, thậm chí nghe không có hư nhược nhưng lại cực kỳ tối nghĩa, mỗi một chữ đều phát ra rất gian nan.
Nước mắt trong mắt Vũ Mâu chảy ra càng nhiều hơn trước, rơi vào trong ngực của Tề Nhạc và thấm ướt vạt áo của hắn, nhưng lúc này nàng không nói được câu nào cả chỉ có thể không ngừng thút thít nỉ non. Dốc sức liều mạng dùng thần lực của mình giữ lại tia sinh cơ cuối cùng của hắn. Nàng biết rõ chỉ cần thần lực của nàng rút mất thì tính mạng của Tề Nhạc cũng biến mất theo.
- Tề Nhạc, vì cái gì anh ngốc như vậy, anh là đầu đất, vì cái gì? Tại sao anh lại vì nữ nhân này mà hi sinh nhiều như vậy. Anh là đồ hỗn đản, vì cái gì, cuối cùng là vì cái gì?
Đột nhiên Song Tử giống như điên cuồng xông về phía Tề Nhạc như Vũ Mâu. Không có người nào ngăn cản nàng, bởi vì tất cả thủ hộ giả chòm sao đều biết cho dù là Vũ Mâu không hoàn thủ thì Song Tử cũng không có khả năng phá vỡ phòng ngự của nàng.
Song Tử lao tới trước Tề Nhạc một mét rồi dừng lại.
- Tề Nhạc, không phải anh rất thông minh sao? Chẳng lẽ anh không nhìn ra tất cả chỉ là bố cục sẵn sao, nữ nhân này chỉ lợi dụng anh mà thôi. Anh lại ngu ngốc bị người ta lợi dụng mà không biết, anh lại phá hỏng kế hoạch của tôi và đánh mất tính mạng của mình!
Vừa nói sa y trên mặt của nàng mất đi để lộ gương mặt vốn có.
Cho dù Tề Nhạc tiếp cận cái chết nhưng mà lúc nhìn thấy dung mạo của nữ nhân này thì thân thể của hắn nhịn không được run rẩy lên, cảm xúc kích động khó ức chế tăng lên đỉnh phong, bởi vì hắn không nghĩ tới người khởi xướng lại là nàng.
- Tại sao lại là cô...
Cảnh vật trước mặt vẫn mơ hồ như trước nhưng mà Tề Nhạc lại rõ ràng nhận ra nữ nhân trước mặt mình, đây là nữ nhân từng sinh hoạt cùng với hắn, hắn có thể quên được dung nhan ôn nhu xinh đẹp của nàng sao?
- Vân tỷ, tại sao lại là cô, vì cái gì lại ở chỗ này, tất cả là vì sao?
Nói đến đây Tề Nhạc thở dốc kịch liệt, nhưng mà không khí với thân thể của hắn không có chút tác dụng gì. Vũ Mâu sợ tới mức vội vàng gia tăng năng lượng đưa vào trong người của Tề Nhạc, miễn cưỡng duy trì tính mạng của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.