Chương 1255: Phách Vân Long chín vân. (3)
Đường Gia Tam Thiểu
11/07/2014
- Nhưng mà...
Tề Nhạc ý vị thâm trường nhìn qua Lãnh Nhi, nói:
- Xem mặt mũi của Lãnh Nhi chúng ta không đánh bạc thì thôi, đã đánh thì phải lớn. Năm mươi vạn chiến một trăm ba mươi người. Nếu như đồng bạn của tôi đục lỗ chiến trận của ngài thì, các người trong năm ngày không được phép rời khỏi Thành Địa Ngục, trái lại tôi sẽ lập tức rời đi không quan tâm tới chiến đấu của các người và phương tây, thế nào?
Tát Đán giật mình nhìn qua Tề Nhạc, nói:
- Ngươi nói cái gì? Đục lỗ? Ngươi không nằm mơ đấy chứ. Tuy ta cũng nhìn ra được những đồng bạn của ngươi có chút ít thực lực, nhưng muốn nói bằng vào một trăm ba mươi người này đục lỗ năm mươi vạn quân đoàn Nhiên Thiêu thì ta không cần lăn lộn nữa.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Tát Đán bệ hạ, lời này không có vẹn toàn, không bằng chúng ta xem tiếp nhé. Tôi rất có lòng tin với đồng bạn của mình. Tôi tin tưởng cũng giống như ngài tin tưởng thuộc hạ của mình.
Tát Đán nhìn qua Tề Nhạc, lạnh lùng gật gật đầu, nói:
- Tốt, ta sẽ đánh cược với ngươi. Nhìn xem rốt cuộc là thuộc hạ của ai mạnh hơn.
Tề Nhạc mỉm cười, trực tiếp đưa mắt nhìn sang chiến trường bên dưới, hắn giống như không hề lo lắng Tát Đán cùng Lucifer sẽ đánh lén mình. Nhìn qua bộ dáng thong dong bình tĩnh của Tề Nhạc thì tự tin trong lòng Tát Đán có chút dao động. Chẳng lẽ thuộc hạ của hắn có thể đục lỗ quân đoàn của mình sao? Thiêu Đốt Chiến Trận sao? Không. Đây là chuyện không có khả năng. Hắn lập tức phủ định suy nghĩ này. Mà lúc này chiến đấu phía dưới nhanh chóng bắt đầu.
Mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thần sắc lạnh lùng nhìn qua, đồng thời hào quang trên người cũng bốc cháy khác nhau.
Như Nguyệt thét dài một tiếng, bỗng nhiên phóng lên trời dùng tốc độ nhanh nhất lao ra. Thông qua tinh thần lực của Tề Nhạc truyền lại thì nàng đã biết rõ Tề Nhạc cùng Tát Đán đổ ước với nhau. Đối mặt với năm mươi vạn đại quân thì nội tâm nàng lại không có chút lo lắng. Đối với đồng bạn nàng cùng Tề Nhạc giống nhau, đều có tự tin cực lớn.
Hào quang lập tức tách ra, Như Nguyệt cơ hồ trong nháy mắt đã nhảy vào trong trận doanh của quân đoàn Nhiên Thiêu, bạch sắc quang mang óng ánh nương theo một tiếng long ngâm cường hãn hiện ra ngoài. Năng lượng khổng lồ tăng lên ngay lập tức. Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì một khe rãnh rộng trăm mét xuất hiện. Hai tay Như Nguyệt chém ra Long Dực Thôi Tinh, nương theo vô số quang điểm thì hướng về phía quân đoàn Nhiên Thiêu có đông người nhất.
Quân đoàn Nhiên Thiêu di chuyển thì Tề Nhạc không thể không cảm thấy bọn chúng là tinh nhuệ, năm mươi vạn người chiến đấu lại không có chút tán loạn nào, nhất là quân đoàn Nhiên Thiêu xông lên phía trước giống như chiến sĩ ngoan cường không sợ chết. Vô số sương mù màu đen tràn ngập hướng quân đoàn Sinh Tiếu bao phủ lại, trong mắt của chúng thì số lượng hơn trăm người này không thể đỡ nổi. Thế nhưng mà thật như vậy sao?
Từ khi Như Nguyệt triển khai công kích thì chiến sĩ Sinh Tiếu cũng xuất động. Trên người mỗi người đều xuất hiện năng lượng chấn động cường đại. Nương tựa vào thực lực cường hãn của mình bắt đầu chém giết.
Oanh --
Trong nháy mắt chiến sĩ Sinh Tiếu đã bị dòng nước lũ quân đoàn Nhiên Thiêu thôn phệ. Hơn một trăm người đối mặt với năm mươi vạn quân tì thật sự là quá nhỏ bé, chỉ có thân ảnh màu trắng trên không trung của Như Nguyệt là lóe sáng, nhưng mà nàng lúc này cũng bị hơn mười tên Hắc Tương tộc hai cánh vây quanh.
Tát Đán khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Nhìn thấy chưa? Đây là kết quả đấy.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Nếu như con mắt của ngài không có vấn đề thì mời nhìn qua đi.
Tát Đán sững sờ, hắn lại đưa mắt nhìn qua chiến trường lần nữa, mà lúc này dị biến đã xuất hiện.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt công phu từng đoàng hào quang bộc phát trong trận hình của quân đoàn Nhiên Thiêu, mỗi một đoàn hào quang bộc phát ít nhất lấy đi tính mạng của hơn mười tên chiến sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu, năng lượng chấn động mạnh mẽ bỗng nhiên va chạm với khí tức hắc ám của quân đoàn Nhiên Thiêu bộc phát năng lượng loạn lưu.
- Triệu hoán.
Âm thanh của Như Nguyệt lạnh như băng truyền ra. Đúng vậy, chiến sĩ Sinh Tiếu cường đại cũng không có khả năng ngăn cản bước tiến của năm mươi vận chiến sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu xông lên.
Quang mang kỳ dị sáng lên bao trùm một khu vực rộng lớn, ngay sau đó một trăm hai mươi chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu hiện ra, dị năng của bọn họ vào thời khắc này đã bộc phát giống như phóng thích từng quả quang cầu nổ tung trong quân đoàn Nhiên Thiêu. Ngay sau đó từng tiếng chim hót không ngừng vang lên, Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện.
Mỗi một chiến sĩ Sinh Tiếu đều xuất hiện trên lưng của Kim Sí Đại Bằng Điêu, vô số cuồng phong bởi vì Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện mà sáng lên, cánh của chúng cực lớn giống như lưỡi đao vô hình xuất hiện trên bầu trờichặt đứt thân thể của cả đám quân đoàn Nhiên Thiêu. Quá đột ngột, nhữn chuyện này quá đột ngột.
Kim Sí Đại Bằng Điêu với tư cách thượng vị giả trong hung thú, lực lượng của quân đoàn Nhiên Thiêu có khả năng so sánh được sao? Trừ phi là Hắc Tương tộc ngoài bốn cánh, nếu không đám sinh vật Địa Ngục này không có khả năng so sánh được. Mà Hắc Tương tộc bốn cánh thời điểm Tề Nhạc đi Địa Ngục lần trước đã giết gần hết. Số còn thừa không nhiều.
Uy lực quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu vào lúc này thể hiện ra, lực lượng của bọn chúng cường hoành khiến cho quân đoàn Nhiên Thiêu trở nên hỗn loạn.
Điền Thử bay ở trước nhất, sức chiến đấu của Tiểu Bằng cường hoành, trở thành một thanh đao nhọn của quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu, những nơi đi qua đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, căn bản không có sinh vật Địa Ngục nào dám ngăn cản lộ tuyến của nó cả.
Hào quang màu vàng bay tới đâu thì nơi đó tránh ra bày trận hình tim giác, rất nhanh quân đoàn Nhiên Thiêu đã bị mở ra một lỗ thủng, chí ít có hơn một ngàn chiến sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu đã bị trùng kích giết chết.
Sắc mặt Tát Đán biến đổi, hắn chưa từng nhìn thấy sinh vật nào cường hoành như Kim Sí Đại Bằng Điêu. Nhưng mà tinh nhuệ của quân đoàn Nhiên Thiêu lúc này cũng hiện ra, hơn có vạn tên pháp sư ác ma đồng thời phóng xuất năng lượng hắc ám của chúng, giống như một đám mây đen bao trùm Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Đó là năng lượng tràn ngập khí tức mặt trái, một khi bị bao phủ thì ăn mòn, hỗn loạn, già yếu sẽ trùng điệp tập kích, phạm vi công kích của vạn tên pháp sư ác ma này rất lớn. Ngay cả Tề Nhạc ở trên không trung sắc mặt cũng đại biến. Quân đoàn Nhiên Thiêu mặc dù cả kinh bất loạn, trong thời gian ngắn nhất đã làm ra phản ứng chính xác nhất. Quả nhiên là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Tuy Kim Sí Đại Bằng Điêu rất mạnh nhưng Tề Nhạc lại biết Kim Sí Đại Bằng Điêu chỉ cần bay lên sẽ trở thành bia cho người ta bắn, quân đoàn Nhiên Thiêu không có khả năng không có binh chủng công kích từ xa, lúc này tình thế này tuyệt đối không rõ lắm. Hiện tại Tề Nhạc chỉ mong mỏi trong khoảng thời gian tu luyện trong Không Động Ấn thì thực lực các chiến sĩ Sinh Tiếu có chất biến. Hắn không có động, hắn tin tưởng vào đồng bọn của chính mình, cũng tin tưởng vào sự dẫn dắt của Như Nguyệt, đồng bạn tuyệt đối không thể thất bại.
Tề Nhạc ý vị thâm trường nhìn qua Lãnh Nhi, nói:
- Xem mặt mũi của Lãnh Nhi chúng ta không đánh bạc thì thôi, đã đánh thì phải lớn. Năm mươi vạn chiến một trăm ba mươi người. Nếu như đồng bạn của tôi đục lỗ chiến trận của ngài thì, các người trong năm ngày không được phép rời khỏi Thành Địa Ngục, trái lại tôi sẽ lập tức rời đi không quan tâm tới chiến đấu của các người và phương tây, thế nào?
Tát Đán giật mình nhìn qua Tề Nhạc, nói:
- Ngươi nói cái gì? Đục lỗ? Ngươi không nằm mơ đấy chứ. Tuy ta cũng nhìn ra được những đồng bạn của ngươi có chút ít thực lực, nhưng muốn nói bằng vào một trăm ba mươi người này đục lỗ năm mươi vạn quân đoàn Nhiên Thiêu thì ta không cần lăn lộn nữa.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Tát Đán bệ hạ, lời này không có vẹn toàn, không bằng chúng ta xem tiếp nhé. Tôi rất có lòng tin với đồng bạn của mình. Tôi tin tưởng cũng giống như ngài tin tưởng thuộc hạ của mình.
Tát Đán nhìn qua Tề Nhạc, lạnh lùng gật gật đầu, nói:
- Tốt, ta sẽ đánh cược với ngươi. Nhìn xem rốt cuộc là thuộc hạ của ai mạnh hơn.
Tề Nhạc mỉm cười, trực tiếp đưa mắt nhìn sang chiến trường bên dưới, hắn giống như không hề lo lắng Tát Đán cùng Lucifer sẽ đánh lén mình. Nhìn qua bộ dáng thong dong bình tĩnh của Tề Nhạc thì tự tin trong lòng Tát Đán có chút dao động. Chẳng lẽ thuộc hạ của hắn có thể đục lỗ quân đoàn của mình sao? Thiêu Đốt Chiến Trận sao? Không. Đây là chuyện không có khả năng. Hắn lập tức phủ định suy nghĩ này. Mà lúc này chiến đấu phía dưới nhanh chóng bắt đầu.
Mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thần sắc lạnh lùng nhìn qua, đồng thời hào quang trên người cũng bốc cháy khác nhau.
Như Nguyệt thét dài một tiếng, bỗng nhiên phóng lên trời dùng tốc độ nhanh nhất lao ra. Thông qua tinh thần lực của Tề Nhạc truyền lại thì nàng đã biết rõ Tề Nhạc cùng Tát Đán đổ ước với nhau. Đối mặt với năm mươi vạn đại quân thì nội tâm nàng lại không có chút lo lắng. Đối với đồng bạn nàng cùng Tề Nhạc giống nhau, đều có tự tin cực lớn.
Hào quang lập tức tách ra, Như Nguyệt cơ hồ trong nháy mắt đã nhảy vào trong trận doanh của quân đoàn Nhiên Thiêu, bạch sắc quang mang óng ánh nương theo một tiếng long ngâm cường hãn hiện ra ngoài. Năng lượng khổng lồ tăng lên ngay lập tức. Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì một khe rãnh rộng trăm mét xuất hiện. Hai tay Như Nguyệt chém ra Long Dực Thôi Tinh, nương theo vô số quang điểm thì hướng về phía quân đoàn Nhiên Thiêu có đông người nhất.
Quân đoàn Nhiên Thiêu di chuyển thì Tề Nhạc không thể không cảm thấy bọn chúng là tinh nhuệ, năm mươi vạn người chiến đấu lại không có chút tán loạn nào, nhất là quân đoàn Nhiên Thiêu xông lên phía trước giống như chiến sĩ ngoan cường không sợ chết. Vô số sương mù màu đen tràn ngập hướng quân đoàn Sinh Tiếu bao phủ lại, trong mắt của chúng thì số lượng hơn trăm người này không thể đỡ nổi. Thế nhưng mà thật như vậy sao?
Từ khi Như Nguyệt triển khai công kích thì chiến sĩ Sinh Tiếu cũng xuất động. Trên người mỗi người đều xuất hiện năng lượng chấn động cường đại. Nương tựa vào thực lực cường hãn của mình bắt đầu chém giết.
Oanh --
Trong nháy mắt chiến sĩ Sinh Tiếu đã bị dòng nước lũ quân đoàn Nhiên Thiêu thôn phệ. Hơn một trăm người đối mặt với năm mươi vạn quân tì thật sự là quá nhỏ bé, chỉ có thân ảnh màu trắng trên không trung của Như Nguyệt là lóe sáng, nhưng mà nàng lúc này cũng bị hơn mười tên Hắc Tương tộc hai cánh vây quanh.
Tát Đán khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Nhìn thấy chưa? Đây là kết quả đấy.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Nếu như con mắt của ngài không có vấn đề thì mời nhìn qua đi.
Tát Đán sững sờ, hắn lại đưa mắt nhìn qua chiến trường lần nữa, mà lúc này dị biến đã xuất hiện.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt công phu từng đoàng hào quang bộc phát trong trận hình của quân đoàn Nhiên Thiêu, mỗi một đoàn hào quang bộc phát ít nhất lấy đi tính mạng của hơn mười tên chiến sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu, năng lượng chấn động mạnh mẽ bỗng nhiên va chạm với khí tức hắc ám của quân đoàn Nhiên Thiêu bộc phát năng lượng loạn lưu.
- Triệu hoán.
Âm thanh của Như Nguyệt lạnh như băng truyền ra. Đúng vậy, chiến sĩ Sinh Tiếu cường đại cũng không có khả năng ngăn cản bước tiến của năm mươi vận chiến sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu xông lên.
Quang mang kỳ dị sáng lên bao trùm một khu vực rộng lớn, ngay sau đó một trăm hai mươi chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu hiện ra, dị năng của bọn họ vào thời khắc này đã bộc phát giống như phóng thích từng quả quang cầu nổ tung trong quân đoàn Nhiên Thiêu. Ngay sau đó từng tiếng chim hót không ngừng vang lên, Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện.
Mỗi một chiến sĩ Sinh Tiếu đều xuất hiện trên lưng của Kim Sí Đại Bằng Điêu, vô số cuồng phong bởi vì Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện mà sáng lên, cánh của chúng cực lớn giống như lưỡi đao vô hình xuất hiện trên bầu trờichặt đứt thân thể của cả đám quân đoàn Nhiên Thiêu. Quá đột ngột, nhữn chuyện này quá đột ngột.
Kim Sí Đại Bằng Điêu với tư cách thượng vị giả trong hung thú, lực lượng của quân đoàn Nhiên Thiêu có khả năng so sánh được sao? Trừ phi là Hắc Tương tộc ngoài bốn cánh, nếu không đám sinh vật Địa Ngục này không có khả năng so sánh được. Mà Hắc Tương tộc bốn cánh thời điểm Tề Nhạc đi Địa Ngục lần trước đã giết gần hết. Số còn thừa không nhiều.
Uy lực quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu vào lúc này thể hiện ra, lực lượng của bọn chúng cường hoành khiến cho quân đoàn Nhiên Thiêu trở nên hỗn loạn.
Điền Thử bay ở trước nhất, sức chiến đấu của Tiểu Bằng cường hoành, trở thành một thanh đao nhọn của quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu, những nơi đi qua đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, căn bản không có sinh vật Địa Ngục nào dám ngăn cản lộ tuyến của nó cả.
Hào quang màu vàng bay tới đâu thì nơi đó tránh ra bày trận hình tim giác, rất nhanh quân đoàn Nhiên Thiêu đã bị mở ra một lỗ thủng, chí ít có hơn một ngàn chiến sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu đã bị trùng kích giết chết.
Sắc mặt Tát Đán biến đổi, hắn chưa từng nhìn thấy sinh vật nào cường hoành như Kim Sí Đại Bằng Điêu. Nhưng mà tinh nhuệ của quân đoàn Nhiên Thiêu lúc này cũng hiện ra, hơn có vạn tên pháp sư ác ma đồng thời phóng xuất năng lượng hắc ám của chúng, giống như một đám mây đen bao trùm Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Đó là năng lượng tràn ngập khí tức mặt trái, một khi bị bao phủ thì ăn mòn, hỗn loạn, già yếu sẽ trùng điệp tập kích, phạm vi công kích của vạn tên pháp sư ác ma này rất lớn. Ngay cả Tề Nhạc ở trên không trung sắc mặt cũng đại biến. Quân đoàn Nhiên Thiêu mặc dù cả kinh bất loạn, trong thời gian ngắn nhất đã làm ra phản ứng chính xác nhất. Quả nhiên là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Tuy Kim Sí Đại Bằng Điêu rất mạnh nhưng Tề Nhạc lại biết Kim Sí Đại Bằng Điêu chỉ cần bay lên sẽ trở thành bia cho người ta bắn, quân đoàn Nhiên Thiêu không có khả năng không có binh chủng công kích từ xa, lúc này tình thế này tuyệt đối không rõ lắm. Hiện tại Tề Nhạc chỉ mong mỏi trong khoảng thời gian tu luyện trong Không Động Ấn thì thực lực các chiến sĩ Sinh Tiếu có chất biến. Hắn không có động, hắn tin tưởng vào đồng bọn của chính mình, cũng tin tưởng vào sự dẫn dắt của Như Nguyệt, đồng bạn tuyệt đối không thể thất bại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.