Chương 1018: Phách Vương Thần Long Biến. (4)
Đường Gia Tam Thiểu
10/03/2014
Mẹ kiếp, lão tử solo thật sự không được sao? Hồ Quang cũng tức giận,
toàn thân của hắn bị cổ năng lượng hút xả này làm đau đớn, vị chiến sĩ
cầm tinh rắn này cũng bắt đầu phát huy toàn bộ năng lực chiến đấu của
mình.
Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai xuất hiện thì quang mang màu xanh trên thân thể Hồ Quang tăng vọt lên gấp đôi, thân thể của hắn càng thêm thon dài và thân thể của hắn giơ lên, quay mắt nhìn qua Liumeitesi thì há mồm phun ra ngụm sương tím.
Với tư cách Đế Hoàng Hắc Mạn Ba, độc tố trên người Hồ Quang cực kỳ mạnh mẽ, vừa rồi mục đích công kích của Liumeitesi chỉ có một a, thân thể vừa tiếp xúc với đối phương, Hồ Quang tin tưởng chỉ cần trên người đối phương trúng một chút thì tất nhiên không thể may mắn thoát khỏi. Nhưng Liumeitesi cũng coi như trơn trượt, không ngờ không có đụng tới chút nào.
Trải qua một màn vừa rồi năng lượng mạnh nhất của Hồ Quang cũng không cách nào phát huy ra. Nhưng mà Hồ Quang sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai thì không giống, khác nhau lớn nhất chính là độc tố có thể phát ra từ thân thể.
Khói độc màu tím ngưng mà không tan, lâng lâng trên không trung nghênh tiếp năng lượng của đối thủ. Làm cho Liumeitesi quá sợ hãi là năng lượng của hắn không cách nào vượt qua độc của đối phương, sương mù màu tím trong chớp mắt tới trước mặt của hắn. Trong nguy cơ Liumeitesi đành phải bay ngược về phía sau. Động tác của Hồ Quang giống như lúc bắt đầu, khi độc tố vừa phun ra Liumeitesi chỉ hít một hơi khí độc màu tím và cảm thấy hơi ngọt ngọt, nhưng Liumeitesi đã cảm giác được toàn thân hư nhược, cảnh vật trước mắt giống như mơ hồ lại.
Phải biết rằng, với tư cách Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, năng lực kháng độc của Liumeitesi rất mạnh, nhưng dù sao độc tố Đế Hoàng Hắc Mạn Ba quá mạnh a.
Hồ Quang không có động, cũng không công kích đối phương chỉ cười hắc hắc. Khói độc màu tím này khi bay ra ngoài cũng không có tiêu tán ngược lại còn ngưng kết với nhau hóa thành một mũi tên màu tím, mũi tên lao thẳng tới thân thể của Liumeitesi, mũi tên đang bay liền bộc phát thành vô số đoàn khí nhỏ bao trùm tất cả phương hướng của Liumeitesi.
Ngàn vạn lần không nên xem thường công kích này của Hồ Quang, tuy những đám sương mù màu tím này không bắt mắt nhưng với Hồ Quang mà nói chúng là độc khí, giống như Thần Long Biến của Như Nguyệt đây là năng lực tất sát của hắn. Sau khi hắn đạt tới cấp bậc bảy vân mới có năng lực này. Hắn đặt tên cho năng lực này là tên là Đế Vương Phún.
Đặc điểm lớn nhất của độc khí này chính là bỏ qua tất cả năng lượng công kích, xuyên thấu bất cứ loại năng lượng gì, về phần độc tính thì không cần phải nói rồi. Cho dù là con voi sau khi trúng phải một chút nếu không có Hồ Quang giải độc thì chắc chắn phải chết trong vòng ba phút.
Liumeitesi đúng là không co khả năng né tránh, hắn hận không thể đem tất cả năng lượng có trong người bộc phát ra ngoài, nhưng hắn vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn những đám sương mù này bao quanh cơ thể của mình, cho dù hắn có kề sát đất cũng không cách nào tránh khỏi. Một đạo quang điểm đã chạm vào đùi của hắn rồi.
Thân thể Liumeitesi không có đứng lên, thân thể của hắn bị tê liệt cũng mất đi năng lực di chuyển, tuy năng lượng trong người vận chuyển cao độ nhưng không cách nào ngăn cản độc tính của Đế Hoàng Hắc Mạn Ba, trong nháy mắt sắc mặt của hắn biến thành màu đen.
- Hèn hạ, vậy mà dụng độc.
Mephisto nổi giận gầm lên một tiếng, muốn xông lên.
Hồ Quang nói với giọng điệu kỳ quái:
- Tôi là chiến sĩ cầm tinh rắn, anh có nghe nói qua rắn có con rắn độc nào mà không dùng độc của mình chưa? Đây chỉ là năng lực của tôi thôi. Nếu như năng lực của anh là nói láo thì tôi nhất định không nói anh là hèn hạ đâu.
Trên mặt Tề Nhạc xuất hiện nụ cười nhìn qua Hồ Quang, nói:
- Giải độc cho hắn đi.
Dù sao hắn hận chỉ là Vũ Mâu thôi, cũng không muốn liên lụy tới những Tinh Tọa Thủ Hộ Giả khác.
Hồ Quang lảo đảo đi đến bên người Liumeitesi. Nhìn qua tay của mình tiếc hận nói:
- Ai, thật sự không muốn chạm vào thân thể của đám Lessbian a, ủy khuất cho mày rồi bàn tay bảo bối.
Vừa nói hai tay của hắn đã phân biệt đặt lên hai đùi của Liumeitesi. Độc tố là năng lực đặc thù của Hồ Quang nên hắn có thể hút trở lại người của mình. Vừa rồi phun ra đám khói độc kia cũng khiến thân thể Hồ Quang suy yếu, nhưng sau khi hút trở lại liền tốt hơn nhiều.
Sắc mặt đám người Tinh Tọa Thủ Hộ Giả càng ngày càng khó coi, đối thủ thậm chí ngay cả thủ đoạn phóng độc cũng có, địch nhân như vậy bọn họ phải ứng phó như thế nào đây? Song phương đọ sức đã nghiêng qua một bên. Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trải qua ba trận bị áp chế cũng bộc phát rồi, sau Mạc Địch, Như Nguyệt cùng Hồ Quang nỗ lực đã áp đảo được đối phương.
Ánh mắt của Vũ Mâu rất bình tĩnh, nàng nhìn chằm chằm vào tràng tỷ thí nhưng thường xuyên nhìn qua người của Tề Nhạc, mà Tề Nhạc cũng không có nhìn qua nàng, hắn hoàn toàn đặt chú ý vào trong trận đấu.
Mephisto xầm mặt đi tới, trận thứ bảy, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả xếp hàng thứ bảy là chòm Thiên Bình. Mà chiến sĩ trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần xuất chiến chính là Hãn Mã Xương Kiệt.
Trải qua thời kỳ viễn cổ cự thú tôi luyện cùng chiến đấu, thân thể vốn hùng tráng của Xương Kiệt càng thêm khôi ngô, toàn thân cao thấp tràn ngập lực lượng bạo tạc nổ tung, đi đến trước mặt Mephisto thì thân thể của hắn như núi lửa sắp phun trào vậy.
Hiển nhiên Mephisto cực kỳ bất mãn với các trận đấu trước, trầm giọng nói:
- Chòm Thiên Bình, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Mephisto, lĩnh giáo.
- Chiến sĩ cầm tinh ngựa, Xương Kiệt. Đến đây đi.
Xương Kiệt vẫn bưu hãn như vậy, không nói được bao nhiêu câu đã công kích cuồng bạo bao trùm khắp toàn trường. Đúng vậy, chính là bao trùm. Nếu như nói công kích của Mạc Địch là dựa vào tốc độ thì công kích của Xương Kiệt chính là dựa vào cuồng bạo. Mỗi một quyền của hắn đánh ra khiến không gian như sụp đổ, chỉ mầy quyền đánh ra đã bức bách Mephisto phải liều mạng với hắn.
Phương pháp công kích của Xương Kiệt chính là quyền, mà Mephisto là chưởng, sau khi hai bên liên tiếp công kích vài chục chiêu thì Mephisto có chút giật mình. Đối thủ là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trước đây hắn chưa từng thấy qua, nhưng mà năng lượng của hắn cường hoành lại không thua kém gì mình.
Trong miệng Xương Kiệt kêu to thống khoái, hắn thích nhất chính là loại va chạm năng lượng thuần túy này. Hắn cũng không hổ với ngoại hiệu Hãn Mã, lúc trước ở thời kỳ viễn cổ cự thú thì hắn từng nương tựa lực lượng của mình ngạnh sanh đem thân thể chiến sĩ Tộc Cửu Lê đánh thành phấn vụn, hắn được gọi là máy đập của chiến trường, từ đó có thể thấy được lực lượng của hắn bá đạo ra sao.
Ngựa chính là động vật có cơ bắp cân đối nhất, cũng là động vật có dáng người đẹp nhất, mà cơ bắp trên người Xương Kiệt đã phát huy đặc tính này của cầm tinh ngựa hoàn mỹ nhất. Cơ bắp của hắn không chỉ có tính bùng nổ, đồng thời tính dẻo dai cũng không kém lắm.
Song chưởng của Mephisto bị Xương Kiệt chấn đau nhức, năng lượng của hắn không yếu hơn Xương Kiệt chút nào, nhưng mà từ lực lượng thân thể thì hắn còn kém đối thủ.
Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai xuất hiện thì quang mang màu xanh trên thân thể Hồ Quang tăng vọt lên gấp đôi, thân thể của hắn càng thêm thon dài và thân thể của hắn giơ lên, quay mắt nhìn qua Liumeitesi thì há mồm phun ra ngụm sương tím.
Với tư cách Đế Hoàng Hắc Mạn Ba, độc tố trên người Hồ Quang cực kỳ mạnh mẽ, vừa rồi mục đích công kích của Liumeitesi chỉ có một a, thân thể vừa tiếp xúc với đối phương, Hồ Quang tin tưởng chỉ cần trên người đối phương trúng một chút thì tất nhiên không thể may mắn thoát khỏi. Nhưng Liumeitesi cũng coi như trơn trượt, không ngờ không có đụng tới chút nào.
Trải qua một màn vừa rồi năng lượng mạnh nhất của Hồ Quang cũng không cách nào phát huy ra. Nhưng mà Hồ Quang sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai thì không giống, khác nhau lớn nhất chính là độc tố có thể phát ra từ thân thể.
Khói độc màu tím ngưng mà không tan, lâng lâng trên không trung nghênh tiếp năng lượng của đối thủ. Làm cho Liumeitesi quá sợ hãi là năng lượng của hắn không cách nào vượt qua độc của đối phương, sương mù màu tím trong chớp mắt tới trước mặt của hắn. Trong nguy cơ Liumeitesi đành phải bay ngược về phía sau. Động tác của Hồ Quang giống như lúc bắt đầu, khi độc tố vừa phun ra Liumeitesi chỉ hít một hơi khí độc màu tím và cảm thấy hơi ngọt ngọt, nhưng Liumeitesi đã cảm giác được toàn thân hư nhược, cảnh vật trước mắt giống như mơ hồ lại.
Phải biết rằng, với tư cách Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, năng lực kháng độc của Liumeitesi rất mạnh, nhưng dù sao độc tố Đế Hoàng Hắc Mạn Ba quá mạnh a.
Hồ Quang không có động, cũng không công kích đối phương chỉ cười hắc hắc. Khói độc màu tím này khi bay ra ngoài cũng không có tiêu tán ngược lại còn ngưng kết với nhau hóa thành một mũi tên màu tím, mũi tên lao thẳng tới thân thể của Liumeitesi, mũi tên đang bay liền bộc phát thành vô số đoàn khí nhỏ bao trùm tất cả phương hướng của Liumeitesi.
Ngàn vạn lần không nên xem thường công kích này của Hồ Quang, tuy những đám sương mù màu tím này không bắt mắt nhưng với Hồ Quang mà nói chúng là độc khí, giống như Thần Long Biến của Như Nguyệt đây là năng lực tất sát của hắn. Sau khi hắn đạt tới cấp bậc bảy vân mới có năng lực này. Hắn đặt tên cho năng lực này là tên là Đế Vương Phún.
Đặc điểm lớn nhất của độc khí này chính là bỏ qua tất cả năng lượng công kích, xuyên thấu bất cứ loại năng lượng gì, về phần độc tính thì không cần phải nói rồi. Cho dù là con voi sau khi trúng phải một chút nếu không có Hồ Quang giải độc thì chắc chắn phải chết trong vòng ba phút.
Liumeitesi đúng là không co khả năng né tránh, hắn hận không thể đem tất cả năng lượng có trong người bộc phát ra ngoài, nhưng hắn vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn những đám sương mù này bao quanh cơ thể của mình, cho dù hắn có kề sát đất cũng không cách nào tránh khỏi. Một đạo quang điểm đã chạm vào đùi của hắn rồi.
Thân thể Liumeitesi không có đứng lên, thân thể của hắn bị tê liệt cũng mất đi năng lực di chuyển, tuy năng lượng trong người vận chuyển cao độ nhưng không cách nào ngăn cản độc tính của Đế Hoàng Hắc Mạn Ba, trong nháy mắt sắc mặt của hắn biến thành màu đen.
- Hèn hạ, vậy mà dụng độc.
Mephisto nổi giận gầm lên một tiếng, muốn xông lên.
Hồ Quang nói với giọng điệu kỳ quái:
- Tôi là chiến sĩ cầm tinh rắn, anh có nghe nói qua rắn có con rắn độc nào mà không dùng độc của mình chưa? Đây chỉ là năng lực của tôi thôi. Nếu như năng lực của anh là nói láo thì tôi nhất định không nói anh là hèn hạ đâu.
Trên mặt Tề Nhạc xuất hiện nụ cười nhìn qua Hồ Quang, nói:
- Giải độc cho hắn đi.
Dù sao hắn hận chỉ là Vũ Mâu thôi, cũng không muốn liên lụy tới những Tinh Tọa Thủ Hộ Giả khác.
Hồ Quang lảo đảo đi đến bên người Liumeitesi. Nhìn qua tay của mình tiếc hận nói:
- Ai, thật sự không muốn chạm vào thân thể của đám Lessbian a, ủy khuất cho mày rồi bàn tay bảo bối.
Vừa nói hai tay của hắn đã phân biệt đặt lên hai đùi của Liumeitesi. Độc tố là năng lực đặc thù của Hồ Quang nên hắn có thể hút trở lại người của mình. Vừa rồi phun ra đám khói độc kia cũng khiến thân thể Hồ Quang suy yếu, nhưng sau khi hút trở lại liền tốt hơn nhiều.
Sắc mặt đám người Tinh Tọa Thủ Hộ Giả càng ngày càng khó coi, đối thủ thậm chí ngay cả thủ đoạn phóng độc cũng có, địch nhân như vậy bọn họ phải ứng phó như thế nào đây? Song phương đọ sức đã nghiêng qua một bên. Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trải qua ba trận bị áp chế cũng bộc phát rồi, sau Mạc Địch, Như Nguyệt cùng Hồ Quang nỗ lực đã áp đảo được đối phương.
Ánh mắt của Vũ Mâu rất bình tĩnh, nàng nhìn chằm chằm vào tràng tỷ thí nhưng thường xuyên nhìn qua người của Tề Nhạc, mà Tề Nhạc cũng không có nhìn qua nàng, hắn hoàn toàn đặt chú ý vào trong trận đấu.
Mephisto xầm mặt đi tới, trận thứ bảy, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả xếp hàng thứ bảy là chòm Thiên Bình. Mà chiến sĩ trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần xuất chiến chính là Hãn Mã Xương Kiệt.
Trải qua thời kỳ viễn cổ cự thú tôi luyện cùng chiến đấu, thân thể vốn hùng tráng của Xương Kiệt càng thêm khôi ngô, toàn thân cao thấp tràn ngập lực lượng bạo tạc nổ tung, đi đến trước mặt Mephisto thì thân thể của hắn như núi lửa sắp phun trào vậy.
Hiển nhiên Mephisto cực kỳ bất mãn với các trận đấu trước, trầm giọng nói:
- Chòm Thiên Bình, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Mephisto, lĩnh giáo.
- Chiến sĩ cầm tinh ngựa, Xương Kiệt. Đến đây đi.
Xương Kiệt vẫn bưu hãn như vậy, không nói được bao nhiêu câu đã công kích cuồng bạo bao trùm khắp toàn trường. Đúng vậy, chính là bao trùm. Nếu như nói công kích của Mạc Địch là dựa vào tốc độ thì công kích của Xương Kiệt chính là dựa vào cuồng bạo. Mỗi một quyền của hắn đánh ra khiến không gian như sụp đổ, chỉ mầy quyền đánh ra đã bức bách Mephisto phải liều mạng với hắn.
Phương pháp công kích của Xương Kiệt chính là quyền, mà Mephisto là chưởng, sau khi hai bên liên tiếp công kích vài chục chiêu thì Mephisto có chút giật mình. Đối thủ là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trước đây hắn chưa từng thấy qua, nhưng mà năng lượng của hắn cường hoành lại không thua kém gì mình.
Trong miệng Xương Kiệt kêu to thống khoái, hắn thích nhất chính là loại va chạm năng lượng thuần túy này. Hắn cũng không hổ với ngoại hiệu Hãn Mã, lúc trước ở thời kỳ viễn cổ cự thú thì hắn từng nương tựa lực lượng của mình ngạnh sanh đem thân thể chiến sĩ Tộc Cửu Lê đánh thành phấn vụn, hắn được gọi là máy đập của chiến trường, từ đó có thể thấy được lực lượng của hắn bá đạo ra sao.
Ngựa chính là động vật có cơ bắp cân đối nhất, cũng là động vật có dáng người đẹp nhất, mà cơ bắp trên người Xương Kiệt đã phát huy đặc tính này của cầm tinh ngựa hoàn mỹ nhất. Cơ bắp của hắn không chỉ có tính bùng nổ, đồng thời tính dẻo dai cũng không kém lắm.
Song chưởng của Mephisto bị Xương Kiệt chấn đau nhức, năng lượng của hắn không yếu hơn Xương Kiệt chút nào, nhưng mà từ lực lượng thân thể thì hắn còn kém đối thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.