Chương 43: Thần thú Giải Trĩ (2)
Đường Gia Tam Thiểu
19/09/2013
- Ồ, thân thể anh run cái gì? Chẳng lẽ một đại nam nhân như anh lại sợ độ cao sao?
Âm thanh của Hải Như Nguyệt có vài phần kinh ngạc và trêu tức.
- Tôi... , sợ độ cao thì như thế nào, rất mất mặt sao?
Tuy Tề Nhạc cãi chày cãi cối, nhưng âm thanh đã nhỏ đi rất nhiều, cảm giác sợ hãi trong nội tâm càng nhiều hơn khi cách mặt đất càng cao.
Hải Như Nguyệt bật cười, nói:
- Đáng đời, thì ra anh sợ độ cao. Lần sau nếu anh đắc tội tôi, tôi sẽ treo anh trên bầu trời. Kỳ thật, nếu như anh có thể tu luyện Thăng Lân Quyết tới thâm sâu, như vậy, anh cũng có được năng lực phi hành, Kỳ Lân cũng có thể phi, bằng vào tường vân của Kỳ Lân, không cần cánh chim. Khi đó xem anh có dám bay hay không?
Tề Nhạc ngẩn người, nói:
- Tôi cũng có thể bay?
Hải Như Nguyệt nói:
- Nhưng có điều kiện tiên quyết, anh phải đạt tới đệ nhất biến của Bản Chúc Tương Dị Hóa. Nhưng mà, anh không thuộc cầm tinh, có lẽ nên gọi là dị hóa bản chúc.
Hải Như Nguyệt bay cực nhanh, dù sao, Long ở phương đông vốn có thể thể phi hành, mà nàng lại có thêm đôi cánh, cho nên phi hành ngàn dặm không nói, cho dù là ở trên bầu trời, cũng có thể nhìn thấy cảnh vật dưới đất rất rõ ràng dù tốc độ bay cực nhanh đi nữa.
Tề Nhạc cảm thấy cảm giác sợ độ cao của mình đã giảm đi, hắn bắt đầu nói chuyện với Hải Như Nguyệt, đem ánh mắt tập trung vào bộ ngực đầy đặn dưới lân giáp của nàng,
- Rốt cuộc cô muốn dẫn tôi đi đâu?
Hải Như Nguyệt đem cổ tay trái đặt trước mặt Tề Nhạc, phía trên có một thủ trạc màu bạc, thủ trạc dán vào làn da của nàng, bề rộng chừng một tấc, phía trên có mấy bảo thạch màu đỏ.
- Cái này gọi là Linh Vân Oản Luân, nhất định phải phối hợp với vân lực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới có thể sử dụng. Một khi trong phạm vi ngàn dặm quanh Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần xuất hiện khí tức cường dại, sẽ có cảm ứng. Chờ sau khi anh đạt tới cảnh giới sơ vân, tôi sẽ cho anh một cái. Ánh mắt của anh nhìn cái gì thế?
Tề Nhạc vội ho một tiếng, nói:
- Cái này, Long giáp của cô thật xinh đẹp.
Hiện tại hắn cũng không dám đắc tội Hải Như Nguyệt, hắn thà rằng bị đánh mười lần, cũng không muốn bị treo trên không trung lơ lửng thế này..
Hải Như Nguyệt hừ một tiếng, nói:
- Trên đầu chữ sắc có cây đao.
Tề Nhạc nói:
- Khí tức cường đại mà cô nói có nghĩa gì?
Hải Như Nguyệt nói:
- Anh vừa mới giác tỉnh, bởi vậy không cần anh đi đối mặt, cho nên Trát Cách Lỗ đại sư có rất nhiều chuyện không nói cho anh biết. Tôi cũng không ngại nói trước cho anh nghe. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta với tư cách là Thủ Hộ Giả phương đông, phải đối mặt với rất nhiều thứ. Thí dụ như địch nhân từ nước ngoài uy hiếp nước chúng ta, hoặc là Thủ Hộ Giả của Tây Phương khiêu khích. Còn nữa, hồng hoang dị thú tồn tại từ thời viễn cổ ở phương đông chúng ta. Mà Kỳ Lân anh kế thừa chính là một loại hồng hoang dị thú, hơn nữa còn có danh xưng là vương của hồng hoang dị thú. Địa cầu tồn tại đã có vài tỷ năm, mà sự tồn tại của nhân loại chúng ta chỉ có mấy trăm ngàn năm. Con gián anh cũng biết mà, con gián dùng sinh mệnh lực mà trứ danh, từ ba trăm triệu năm trước, trên địa cầu đã xuất hiện dấu chân của chúng. Trước ngày nhân loại sinh ra, mà trước khi xuất hiện sinh vật, trái đất thuộc quản lý của hồng hoang dị thú, trải qua thời gian dài tẩy lễ, trong đó có một ít hồng hoang dị thú không cách nào thích ứng được với thay đổi ma diệt chủng. Nhưng mà, có chút sinh vật có sinh mệnh lực mạnh mẽ như con gián. Trải qua thời gian dài không ngừng tiến hóa, năng lực của chúng vô cùng khủng bố, chúng thường nấu thân trong thâm sơn, đầm lấy mà ngủ đông.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Nếu bọn chúng ngủ đông, ở ẩn, cũng không tổn thương nhân loại chúng ta, chúng ta đi tìm bọn chúng làm gì?
Hải Như Nguyệt nói:
- Nếu như chúng thực an tĩnh như vậy, chúng ta đương nhiên sẽ không đi tìm chúng gây phiền toái, dù sao, mỗi một chủng sinh vật đều có quyền lợi sinh tồn. Nhưng mà, mỗi khi tới thời gian đặc biệt, những hồng hoang dị thú này sẽ bừng tỉnh, còn những con đang tu luyện cũng thức tỉnh, từ từ xuất hiện trong thế giới của chúng ta, một khi chúng nó tiến vào xã hội loài người, như vậy, chúng chắc chắn sẽ mang tai nạn cực lớn. Bởi vậy, với tư cách Thủ Hộ Giả phương đông, chúng ta nhất định không cho những con hồng hoang dị thú này đi ra phá hoại cuộc sống của nhân loại, thời điểm chúng muốn đi ra ngoài chúng ta sẽ tiêu diệt chúng, để tránh mang lại khủng hoảng cực lớn cho xã hội loài người. May mắn số lượng hồng hoang dị thú cũng không tính là nhiều, hơn nữa đại đô mất đi năng lực sinh sôi nảy nở, chúng ta Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới có thể tại cái khác phương đông Thủ Hộ Giả phối hợp hạ đem chúng hủy diệt hoặc là làm cho chúng ngủ say.
Nghe Hải Như Nguyệt nói, Tề Nhạc tràn ngập hiếu kỳ, ngay cả cảm giác sợ độ cao giảm đi không ít.
- Tây phương thì sao? Nếu trên địa cầu đã sớm xuất hiện hồng hoang dị thú, thì chắc chắn không chỉ có nước ta mới có. Nếu tây phương xuất hiện hồng hoang dị thú thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta phải đi tây phương hổ trợ sao?
Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:
- Tây phương có trật tự của tây phương, anh cho rằng thần thoại ở tây phương chỉ là giả dối sao? Đúng là có khuếch đại, mà tây phương cũng có lực lượng thủ hộ, lực lượng thủ hộ ở tây phương chia làm hai bộ phận, một bộ phận, chính là lực lượng giáo đình, bọn họ có được lực lượng tế tự và nhân tài đông đảo, những người này tu luyện lực lượng thánh lực truyền thừa tại giáo đình, cũng có thể đối phó hồng hoang dị thú, còn có một bộ phận bên ngoài, cũng có được lực lượng thủ hộ xa xưa, nhưng cũng đối lập với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta, chính là thủ hộ giả có truyền thừa thần thoại Hy Lạp. Năng lực cụ thể của bọn họ là gì thì tôi không rõ ràng lắm, tôi chỉ biết là, những truyền thuyết trong thần thoại Hy Lạp, mỗi một thời đại đều xuất hiện một người, đồng thời xuất hiện còn có tùy tùng của hắn, người xuất hiện sẽ kế thừa thần lực, cùng với tùy tùng của hắn đi thủ hộ phương tây. Nhưng lý niệm khác nhau, cho nên quan hệ giữa bọn họ và giáo đình không hài hòa. Tôi nghe Trát Cách Lỗ đại sư nói, thủ hộ giả đầu tiên xuất hiện ở tây phương, chính là Thái Dương thần Apollo con của thần vương Zeus trong thần thoại Hy Lạp, hắn dẫn theo vũ sĩ Thái Dương Thập Nhị Kim Ô, thủ hộ tây phương. Nhưng thế hệ này lại không rõ là ai. Nhưng tôi có thể khẳng định, người nọ đã xuất hiện rồi.
Tề Nhạc có chút không cho là đúng nói:
- Tại sao cô khẳng định như vậy?
Hải Như Nguyệt cúi đầu liếc hắn một cái, nói:
- Chỉ bằng anh xuất hiện. Bởi vì là đối lập nhau, khi Kỳ Lân ở phương đông xuất hiện, thần cách trong thần thoại Hy Lạp cũng đồng thời ra đời, trước sau kém nhau không quá ba năm. Anh đã xuất hiện, thì người ở Hy Lạp cũng đã xuất hiện. Hai người là đối thủ số mệnh.
Âm thanh của Hải Như Nguyệt có vài phần kinh ngạc và trêu tức.
- Tôi... , sợ độ cao thì như thế nào, rất mất mặt sao?
Tuy Tề Nhạc cãi chày cãi cối, nhưng âm thanh đã nhỏ đi rất nhiều, cảm giác sợ hãi trong nội tâm càng nhiều hơn khi cách mặt đất càng cao.
Hải Như Nguyệt bật cười, nói:
- Đáng đời, thì ra anh sợ độ cao. Lần sau nếu anh đắc tội tôi, tôi sẽ treo anh trên bầu trời. Kỳ thật, nếu như anh có thể tu luyện Thăng Lân Quyết tới thâm sâu, như vậy, anh cũng có được năng lực phi hành, Kỳ Lân cũng có thể phi, bằng vào tường vân của Kỳ Lân, không cần cánh chim. Khi đó xem anh có dám bay hay không?
Tề Nhạc ngẩn người, nói:
- Tôi cũng có thể bay?
Hải Như Nguyệt nói:
- Nhưng có điều kiện tiên quyết, anh phải đạt tới đệ nhất biến của Bản Chúc Tương Dị Hóa. Nhưng mà, anh không thuộc cầm tinh, có lẽ nên gọi là dị hóa bản chúc.
Hải Như Nguyệt bay cực nhanh, dù sao, Long ở phương đông vốn có thể thể phi hành, mà nàng lại có thêm đôi cánh, cho nên phi hành ngàn dặm không nói, cho dù là ở trên bầu trời, cũng có thể nhìn thấy cảnh vật dưới đất rất rõ ràng dù tốc độ bay cực nhanh đi nữa.
Tề Nhạc cảm thấy cảm giác sợ độ cao của mình đã giảm đi, hắn bắt đầu nói chuyện với Hải Như Nguyệt, đem ánh mắt tập trung vào bộ ngực đầy đặn dưới lân giáp của nàng,
- Rốt cuộc cô muốn dẫn tôi đi đâu?
Hải Như Nguyệt đem cổ tay trái đặt trước mặt Tề Nhạc, phía trên có một thủ trạc màu bạc, thủ trạc dán vào làn da của nàng, bề rộng chừng một tấc, phía trên có mấy bảo thạch màu đỏ.
- Cái này gọi là Linh Vân Oản Luân, nhất định phải phối hợp với vân lực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới có thể sử dụng. Một khi trong phạm vi ngàn dặm quanh Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần xuất hiện khí tức cường dại, sẽ có cảm ứng. Chờ sau khi anh đạt tới cảnh giới sơ vân, tôi sẽ cho anh một cái. Ánh mắt của anh nhìn cái gì thế?
Tề Nhạc vội ho một tiếng, nói:
- Cái này, Long giáp của cô thật xinh đẹp.
Hiện tại hắn cũng không dám đắc tội Hải Như Nguyệt, hắn thà rằng bị đánh mười lần, cũng không muốn bị treo trên không trung lơ lửng thế này..
Hải Như Nguyệt hừ một tiếng, nói:
- Trên đầu chữ sắc có cây đao.
Tề Nhạc nói:
- Khí tức cường đại mà cô nói có nghĩa gì?
Hải Như Nguyệt nói:
- Anh vừa mới giác tỉnh, bởi vậy không cần anh đi đối mặt, cho nên Trát Cách Lỗ đại sư có rất nhiều chuyện không nói cho anh biết. Tôi cũng không ngại nói trước cho anh nghe. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta với tư cách là Thủ Hộ Giả phương đông, phải đối mặt với rất nhiều thứ. Thí dụ như địch nhân từ nước ngoài uy hiếp nước chúng ta, hoặc là Thủ Hộ Giả của Tây Phương khiêu khích. Còn nữa, hồng hoang dị thú tồn tại từ thời viễn cổ ở phương đông chúng ta. Mà Kỳ Lân anh kế thừa chính là một loại hồng hoang dị thú, hơn nữa còn có danh xưng là vương của hồng hoang dị thú. Địa cầu tồn tại đã có vài tỷ năm, mà sự tồn tại của nhân loại chúng ta chỉ có mấy trăm ngàn năm. Con gián anh cũng biết mà, con gián dùng sinh mệnh lực mà trứ danh, từ ba trăm triệu năm trước, trên địa cầu đã xuất hiện dấu chân của chúng. Trước ngày nhân loại sinh ra, mà trước khi xuất hiện sinh vật, trái đất thuộc quản lý của hồng hoang dị thú, trải qua thời gian dài tẩy lễ, trong đó có một ít hồng hoang dị thú không cách nào thích ứng được với thay đổi ma diệt chủng. Nhưng mà, có chút sinh vật có sinh mệnh lực mạnh mẽ như con gián. Trải qua thời gian dài không ngừng tiến hóa, năng lực của chúng vô cùng khủng bố, chúng thường nấu thân trong thâm sơn, đầm lấy mà ngủ đông.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Nếu bọn chúng ngủ đông, ở ẩn, cũng không tổn thương nhân loại chúng ta, chúng ta đi tìm bọn chúng làm gì?
Hải Như Nguyệt nói:
- Nếu như chúng thực an tĩnh như vậy, chúng ta đương nhiên sẽ không đi tìm chúng gây phiền toái, dù sao, mỗi một chủng sinh vật đều có quyền lợi sinh tồn. Nhưng mà, mỗi khi tới thời gian đặc biệt, những hồng hoang dị thú này sẽ bừng tỉnh, còn những con đang tu luyện cũng thức tỉnh, từ từ xuất hiện trong thế giới của chúng ta, một khi chúng nó tiến vào xã hội loài người, như vậy, chúng chắc chắn sẽ mang tai nạn cực lớn. Bởi vậy, với tư cách Thủ Hộ Giả phương đông, chúng ta nhất định không cho những con hồng hoang dị thú này đi ra phá hoại cuộc sống của nhân loại, thời điểm chúng muốn đi ra ngoài chúng ta sẽ tiêu diệt chúng, để tránh mang lại khủng hoảng cực lớn cho xã hội loài người. May mắn số lượng hồng hoang dị thú cũng không tính là nhiều, hơn nữa đại đô mất đi năng lực sinh sôi nảy nở, chúng ta Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới có thể tại cái khác phương đông Thủ Hộ Giả phối hợp hạ đem chúng hủy diệt hoặc là làm cho chúng ngủ say.
Nghe Hải Như Nguyệt nói, Tề Nhạc tràn ngập hiếu kỳ, ngay cả cảm giác sợ độ cao giảm đi không ít.
- Tây phương thì sao? Nếu trên địa cầu đã sớm xuất hiện hồng hoang dị thú, thì chắc chắn không chỉ có nước ta mới có. Nếu tây phương xuất hiện hồng hoang dị thú thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta phải đi tây phương hổ trợ sao?
Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:
- Tây phương có trật tự của tây phương, anh cho rằng thần thoại ở tây phương chỉ là giả dối sao? Đúng là có khuếch đại, mà tây phương cũng có lực lượng thủ hộ, lực lượng thủ hộ ở tây phương chia làm hai bộ phận, một bộ phận, chính là lực lượng giáo đình, bọn họ có được lực lượng tế tự và nhân tài đông đảo, những người này tu luyện lực lượng thánh lực truyền thừa tại giáo đình, cũng có thể đối phó hồng hoang dị thú, còn có một bộ phận bên ngoài, cũng có được lực lượng thủ hộ xa xưa, nhưng cũng đối lập với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta, chính là thủ hộ giả có truyền thừa thần thoại Hy Lạp. Năng lực cụ thể của bọn họ là gì thì tôi không rõ ràng lắm, tôi chỉ biết là, những truyền thuyết trong thần thoại Hy Lạp, mỗi một thời đại đều xuất hiện một người, đồng thời xuất hiện còn có tùy tùng của hắn, người xuất hiện sẽ kế thừa thần lực, cùng với tùy tùng của hắn đi thủ hộ phương tây. Nhưng lý niệm khác nhau, cho nên quan hệ giữa bọn họ và giáo đình không hài hòa. Tôi nghe Trát Cách Lỗ đại sư nói, thủ hộ giả đầu tiên xuất hiện ở tây phương, chính là Thái Dương thần Apollo con của thần vương Zeus trong thần thoại Hy Lạp, hắn dẫn theo vũ sĩ Thái Dương Thập Nhị Kim Ô, thủ hộ tây phương. Nhưng thế hệ này lại không rõ là ai. Nhưng tôi có thể khẳng định, người nọ đã xuất hiện rồi.
Tề Nhạc có chút không cho là đúng nói:
- Tại sao cô khẳng định như vậy?
Hải Như Nguyệt cúi đầu liếc hắn một cái, nói:
- Chỉ bằng anh xuất hiện. Bởi vì là đối lập nhau, khi Kỳ Lân ở phương đông xuất hiện, thần cách trong thần thoại Hy Lạp cũng đồng thời ra đời, trước sau kém nhau không quá ba năm. Anh đã xuất hiện, thì người ở Hy Lạp cũng đã xuất hiện. Hai người là đối thủ số mệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.