Chương 1235: Thiên Đế sinh con giúp ta. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
01/07/2014
Thiên Đế gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đúng là như thế. Cho nên tôi cần anh trợ giúp.
Tề Nhạc cau mày nói:
- Tôi chỉ là một nhân loại, cho dù tôi có thể sống trên ngàn năm thì đến lúc đó không gian đã sinh ra biến hóa rồi, tôi có thể đi vào vị diện này hay không là vấn đề, chớ nói chi là giúp cô. Tuy tôi có thể đáp ứng qua loa với cô nhưng mà tôi không làm như vậy.
Thiên Đế mỉm cười, đột nhiên gương mặt đẹp tràn ngập khí tức thánh khiết của nàng đỏ lên, lắc đầu nói:
- Không, anh đã sai rồi, Tôi không phải cần anh chiến đấu giúp cho tôi. Đối với thực lực bản thân tôi có mấy phần tự tin, cho dù tôi không cách nào chiến thắng Tát Đán cũng tuyệt đối không thua hắn. Kết quả như vậy là Thiên Giới và địa ngục biến thành bình địa. Nhưng mà tôi cùng Tát Đán chiến một trận có khả năng lưỡng bại câu thương. Mà chuyện này chỉ có tôi cùng Tát Đán mới biết được đến lúc đó tôi và Tát Đán bị thương nặng mà tử vong chỉ sợ Thiên Giới sẽ xuất hiện chuyện xấu, dù sao Thiên Giới cần một vị lãnh đạo cường đại. Tát Đán có một con gái, nếu như Tát Đán chết thì cũng có nàng kế thừa vị trí của hắn, nhưng mà Thiên Giới chúng tôi lại không có, tôi chỉ là người cô đơn mà thôi. Cho nên trước khi quyết chiến với Tát Đán thì tôi phải bồi dưỡng người kế nhiệm tiếp theo, anh hiểu ý của tôi chứ?
- Không, tôi không rõ chuyện này có liên quan gì tới mình.
Tề Nhạc nhìn qua Thiên Đế. Tuy trong lòng của hắn nghĩ tới mấy thứ gì đó nhưng mà chuyện này hắn tuyệt đối không nói ra.
Thiên Đế có chút ngượng ngập nói:
- Tôi chỉ muốn anh giúp đỡ cho tôi, tôi cần một hài tử để làm người thừa kế cho mình.
- Cái gì?
Tề Nhạc nghẹn ngào kinh hô. Cho dù vừa rồi đống thời đối mặt với sáu Sí Thiên Sứ cùng Thiên Đế thì hắn cũng không có kích động như vậy, mắt thấy bộ dáng Thiên Đế ngượng ngùng, đầu óc của hắn nhanh chóng lâm vào trống rỗng. Đường đường Thiên Đế chẳng lẽ phải tới mức mượn giống sao? Chuyện này quá khéo rồi.
Thiên Đế cúi đầu nói:
- Người có thực lực cao như chúng ta muốn có một hài tử của mình là cực kỳ khó khăn. Lúc trước Tát Đán cũng rất nhọc lòng mới có được đứa con gái kia, nhưng mà tôi không gặp được kỳ ngộ như vậy. Anh rất cường đại, tuy anh chỉ là nhân loại nhưng mà thực lực của anh đã vượt qua thần bình thường rồi. Cho nên tôi cần anh trợ giúp, có thể không? Chỉ cần anh chịu giúp tôi thì tương lai hài tử chúng ta sáng tạo ra sẽ trở thành người thừa kế Thiên Giới, anh cũng có thể trở thành Thiên Phụ. Sau này chỉ cần anh cần Thiên Giới trợ giúp hoặc là cần giáo đình trợ giúp thì không cần bất cứ điều kiện gì, anh thấy thế nào?
Một mỹ nữ đưa tới cửa hoặc nói là đưa lên giường còn có điều kiện tốt như vậy, chỉ cần là nam nhân thì không ai cự tuyệt. Nhưng dù sao Tề Nhạc không phải người bình thường, nhìn qua tướng mạo Thiên Đế không hề dưới Vũ Mâu thì nội tâm của hắn thầm run sợ, chẳng lẽ đây chính là âm mưu của Thiên Giới hay sao? Dù sao ban đầu ở chỗ của Vũ Mâu hắn đã bị tổn thương quá lớn, sai lầm giống nhau hắn không muốn lặp lại.
- Thực xin lỗi, chỉ sợ tôi không thể đáp ứng cô rồi. Tôi đã có vợ và tôi không đồng ý chuyện này.
Tề Nhạc nói lời chính nghĩa nhưng kỳ thật trong lòng của hắn đã có chút buông lỏng, chỉ có điều hắn miễn cưỡng duy trì nguyên tắc của mình mà thôi.
Lần này đến phiên Thiên Đế kinh ngạc, nói:
- Anh giúp tôi sanh con thì liên quan gì tới vợ của anh? Đó là chuyện không liên quan tới nhau.
- A?
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Thiên Đế, hỏi dò:
- Cô bảo tôi giúp cô sanh con, nhưng mà sanh con thế nào?
Thiên Đế nói:
- Là như thế này. Ở Thiên Giới chúng tôi muốn sinh hậu đại thì cần năng lượng khổng lồ mới làm được, nếu như tôi chỉ muốn một đứa con bình thường ra đời thì dùng lực lượng của mình cũng đủ rồi. Nhưng mà đứa trẻ này trong tương lai sẽ kế thừa vị trí của tôi, cho nên nó nhất định phải cùng cấp bậc với tôi. Ít nhất sau thời gian dài tu luyện có thể đạt tới cấp độ hiện giờ của tôi mới được. Bởi vậy năng lượng của tôi không đủ. Tôi chỉ có thể dùng năng lượng chế tạo thân thể của con, nhưng mà bởi vì chế tạo ra con nên sinh ra tiêu hao cực lớn, tôi chỉ có thể giúp con kế thừa thần thức nhưng không cách nào có nhiều năng lượng ban tính mạng được. Anh là người duy nhất trên thế giới này có được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, cho nên tôi mới mượn một ít năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của anh rót tính mạng cho hài tử của tôi, giúp tôi thành công sinh đứa con này kế thừa Thiên Giới.
Trong nội tâm Tề Nhạc ngầm cười khổ, thì ra mình hiểu sai ý rồi, khá tốt vừa rồi chưa nói cái gì quá mức, nếu không thì mất mặt lớn. Nhìn qua ánh mắt chờ mong của Thiên Đế hắn gật gật đầu, nói:
- Chuyện này tôi có thể giúp cô. Tôi cần phải làm như thế nào.
Trên mặt đẹp của Thiên Đế trở nên đỏ ửng.
- Anh cần phải rót lực lượng tính mạng cho hài tử. Ban cho nó tính mạng chính thức. Anh chính là cha của đứa nhỏ này.
Vừa nói trên người nàng phóng xuất hào quang trắng noãn, mười hai cánh sau lưng khép lại bảo trì hình dạng cái kén, lấy hai người làm trung tâm mà khép lại
Chậm rãi tiến lên vài bước Thiên Đế ngượng ngùng đi tới trước mặt Tề Nhạc, nói:
- Tôi biêt rõ thỉnh cầu này là đường đột. Nhưng mà tôi cũng không có biện pháp. Dù sao trên thế giới này có được Tự Nhiên Chi Nguyên chỉ có mình anh mà thôi, nếu như bỏ qua cơ hội lần này chỉ sợ sau này tôi không có khả năng tìm được năng lượng giống như vậy. Vì thế cho nên mới cầu anh hỗ trợ. Tôi cần năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của anh đưa vào trong bụng của tôi, chúng ta sẽ cùng sáng tạo hài tử. Sau khi có được năng lượng thì tương lai không lâu nó sẽ ra đời.
Vừa nói Thiên Đế kéo tay phải của Tề Nhạc, cắn răng một cái trực tiếp nhét vào trong quần áo của mình. Đặt bàn tay nóng rực của nàng lên bụng dưới của nàng.
Tề Nhạc cũng không có gì, da thịt trắng nõn mềm mại của Thiên Đế làm cho hắn có cảm xúc thoải mái, nhưng mà thân hể Thiên Đế lại run rẩy, nàng đã tồn tại vài vạn năm qua nhưng đây là lần đầu tiên để cho nam nhân chạm vào người của mình, nàng làm sao có thể không kích động chứ? Hào quang nhàn nhạt từ trên người của hắn sáng lên, lúc này đây không còn quang mang của ánh trăng mà là một cổ khí lưu màu vàng nhạt xùm lại thân thể của Tề Nhạc.
Tề Nhạc hỏi:
- Thiên Đế bệ hạ, hiện tại tôi nên làm thế nào?
Toàn thân Thiên Đế cơ hồ đều dựa vào tay phải của Tề Nhạc chèo chống, nàng hiện giờ cảm nhận được một cảm giác mà trước kia không có.
- Anh, anh chỉ cần đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên rót vào trong bụng của tôi, anh sẽ cảm nhận được một cổ năng lượng nhu hòa trong đó. Đây chính là hài tử của chúng ta, thỉnh anh đem khí tức sinh mệnh lưu lại tính mạng lạc ấn của anh lên người của nó, sau đó lại dùng Tự Nhiên Chi Nguyên làm thoải mái khí tức sinh mệnh là được. Anh yên tâm, tôi biết rõ làm như vậy sẽ tiêu hao với anh thật lớn, tôi sẽ lợi dụng thần lực của mình bổ sung cho anh, trải qua chuyển hóa năng lượng anh hoàn toàn có thể bảo trì cường độ năng lượng của mình.
- Đúng vậy, đúng là như thế. Cho nên tôi cần anh trợ giúp.
Tề Nhạc cau mày nói:
- Tôi chỉ là một nhân loại, cho dù tôi có thể sống trên ngàn năm thì đến lúc đó không gian đã sinh ra biến hóa rồi, tôi có thể đi vào vị diện này hay không là vấn đề, chớ nói chi là giúp cô. Tuy tôi có thể đáp ứng qua loa với cô nhưng mà tôi không làm như vậy.
Thiên Đế mỉm cười, đột nhiên gương mặt đẹp tràn ngập khí tức thánh khiết của nàng đỏ lên, lắc đầu nói:
- Không, anh đã sai rồi, Tôi không phải cần anh chiến đấu giúp cho tôi. Đối với thực lực bản thân tôi có mấy phần tự tin, cho dù tôi không cách nào chiến thắng Tát Đán cũng tuyệt đối không thua hắn. Kết quả như vậy là Thiên Giới và địa ngục biến thành bình địa. Nhưng mà tôi cùng Tát Đán chiến một trận có khả năng lưỡng bại câu thương. Mà chuyện này chỉ có tôi cùng Tát Đán mới biết được đến lúc đó tôi và Tát Đán bị thương nặng mà tử vong chỉ sợ Thiên Giới sẽ xuất hiện chuyện xấu, dù sao Thiên Giới cần một vị lãnh đạo cường đại. Tát Đán có một con gái, nếu như Tát Đán chết thì cũng có nàng kế thừa vị trí của hắn, nhưng mà Thiên Giới chúng tôi lại không có, tôi chỉ là người cô đơn mà thôi. Cho nên trước khi quyết chiến với Tát Đán thì tôi phải bồi dưỡng người kế nhiệm tiếp theo, anh hiểu ý của tôi chứ?
- Không, tôi không rõ chuyện này có liên quan gì tới mình.
Tề Nhạc nhìn qua Thiên Đế. Tuy trong lòng của hắn nghĩ tới mấy thứ gì đó nhưng mà chuyện này hắn tuyệt đối không nói ra.
Thiên Đế có chút ngượng ngập nói:
- Tôi chỉ muốn anh giúp đỡ cho tôi, tôi cần một hài tử để làm người thừa kế cho mình.
- Cái gì?
Tề Nhạc nghẹn ngào kinh hô. Cho dù vừa rồi đống thời đối mặt với sáu Sí Thiên Sứ cùng Thiên Đế thì hắn cũng không có kích động như vậy, mắt thấy bộ dáng Thiên Đế ngượng ngùng, đầu óc của hắn nhanh chóng lâm vào trống rỗng. Đường đường Thiên Đế chẳng lẽ phải tới mức mượn giống sao? Chuyện này quá khéo rồi.
Thiên Đế cúi đầu nói:
- Người có thực lực cao như chúng ta muốn có một hài tử của mình là cực kỳ khó khăn. Lúc trước Tát Đán cũng rất nhọc lòng mới có được đứa con gái kia, nhưng mà tôi không gặp được kỳ ngộ như vậy. Anh rất cường đại, tuy anh chỉ là nhân loại nhưng mà thực lực của anh đã vượt qua thần bình thường rồi. Cho nên tôi cần anh trợ giúp, có thể không? Chỉ cần anh chịu giúp tôi thì tương lai hài tử chúng ta sáng tạo ra sẽ trở thành người thừa kế Thiên Giới, anh cũng có thể trở thành Thiên Phụ. Sau này chỉ cần anh cần Thiên Giới trợ giúp hoặc là cần giáo đình trợ giúp thì không cần bất cứ điều kiện gì, anh thấy thế nào?
Một mỹ nữ đưa tới cửa hoặc nói là đưa lên giường còn có điều kiện tốt như vậy, chỉ cần là nam nhân thì không ai cự tuyệt. Nhưng dù sao Tề Nhạc không phải người bình thường, nhìn qua tướng mạo Thiên Đế không hề dưới Vũ Mâu thì nội tâm của hắn thầm run sợ, chẳng lẽ đây chính là âm mưu của Thiên Giới hay sao? Dù sao ban đầu ở chỗ của Vũ Mâu hắn đã bị tổn thương quá lớn, sai lầm giống nhau hắn không muốn lặp lại.
- Thực xin lỗi, chỉ sợ tôi không thể đáp ứng cô rồi. Tôi đã có vợ và tôi không đồng ý chuyện này.
Tề Nhạc nói lời chính nghĩa nhưng kỳ thật trong lòng của hắn đã có chút buông lỏng, chỉ có điều hắn miễn cưỡng duy trì nguyên tắc của mình mà thôi.
Lần này đến phiên Thiên Đế kinh ngạc, nói:
- Anh giúp tôi sanh con thì liên quan gì tới vợ của anh? Đó là chuyện không liên quan tới nhau.
- A?
Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Thiên Đế, hỏi dò:
- Cô bảo tôi giúp cô sanh con, nhưng mà sanh con thế nào?
Thiên Đế nói:
- Là như thế này. Ở Thiên Giới chúng tôi muốn sinh hậu đại thì cần năng lượng khổng lồ mới làm được, nếu như tôi chỉ muốn một đứa con bình thường ra đời thì dùng lực lượng của mình cũng đủ rồi. Nhưng mà đứa trẻ này trong tương lai sẽ kế thừa vị trí của tôi, cho nên nó nhất định phải cùng cấp bậc với tôi. Ít nhất sau thời gian dài tu luyện có thể đạt tới cấp độ hiện giờ của tôi mới được. Bởi vậy năng lượng của tôi không đủ. Tôi chỉ có thể dùng năng lượng chế tạo thân thể của con, nhưng mà bởi vì chế tạo ra con nên sinh ra tiêu hao cực lớn, tôi chỉ có thể giúp con kế thừa thần thức nhưng không cách nào có nhiều năng lượng ban tính mạng được. Anh là người duy nhất trên thế giới này có được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, cho nên tôi mới mượn một ít năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của anh rót tính mạng cho hài tử của tôi, giúp tôi thành công sinh đứa con này kế thừa Thiên Giới.
Trong nội tâm Tề Nhạc ngầm cười khổ, thì ra mình hiểu sai ý rồi, khá tốt vừa rồi chưa nói cái gì quá mức, nếu không thì mất mặt lớn. Nhìn qua ánh mắt chờ mong của Thiên Đế hắn gật gật đầu, nói:
- Chuyện này tôi có thể giúp cô. Tôi cần phải làm như thế nào.
Trên mặt đẹp của Thiên Đế trở nên đỏ ửng.
- Anh cần phải rót lực lượng tính mạng cho hài tử. Ban cho nó tính mạng chính thức. Anh chính là cha của đứa nhỏ này.
Vừa nói trên người nàng phóng xuất hào quang trắng noãn, mười hai cánh sau lưng khép lại bảo trì hình dạng cái kén, lấy hai người làm trung tâm mà khép lại
Chậm rãi tiến lên vài bước Thiên Đế ngượng ngùng đi tới trước mặt Tề Nhạc, nói:
- Tôi biêt rõ thỉnh cầu này là đường đột. Nhưng mà tôi cũng không có biện pháp. Dù sao trên thế giới này có được Tự Nhiên Chi Nguyên chỉ có mình anh mà thôi, nếu như bỏ qua cơ hội lần này chỉ sợ sau này tôi không có khả năng tìm được năng lượng giống như vậy. Vì thế cho nên mới cầu anh hỗ trợ. Tôi cần năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của anh đưa vào trong bụng của tôi, chúng ta sẽ cùng sáng tạo hài tử. Sau khi có được năng lượng thì tương lai không lâu nó sẽ ra đời.
Vừa nói Thiên Đế kéo tay phải của Tề Nhạc, cắn răng một cái trực tiếp nhét vào trong quần áo của mình. Đặt bàn tay nóng rực của nàng lên bụng dưới của nàng.
Tề Nhạc cũng không có gì, da thịt trắng nõn mềm mại của Thiên Đế làm cho hắn có cảm xúc thoải mái, nhưng mà thân hể Thiên Đế lại run rẩy, nàng đã tồn tại vài vạn năm qua nhưng đây là lần đầu tiên để cho nam nhân chạm vào người của mình, nàng làm sao có thể không kích động chứ? Hào quang nhàn nhạt từ trên người của hắn sáng lên, lúc này đây không còn quang mang của ánh trăng mà là một cổ khí lưu màu vàng nhạt xùm lại thân thể của Tề Nhạc.
Tề Nhạc hỏi:
- Thiên Đế bệ hạ, hiện tại tôi nên làm thế nào?
Toàn thân Thiên Đế cơ hồ đều dựa vào tay phải của Tề Nhạc chèo chống, nàng hiện giờ cảm nhận được một cảm giác mà trước kia không có.
- Anh, anh chỉ cần đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên rót vào trong bụng của tôi, anh sẽ cảm nhận được một cổ năng lượng nhu hòa trong đó. Đây chính là hài tử của chúng ta, thỉnh anh đem khí tức sinh mệnh lưu lại tính mạng lạc ấn của anh lên người của nó, sau đó lại dùng Tự Nhiên Chi Nguyên làm thoải mái khí tức sinh mệnh là được. Anh yên tâm, tôi biết rõ làm như vậy sẽ tiêu hao với anh thật lớn, tôi sẽ lợi dụng thần lực của mình bổ sung cho anh, trải qua chuyển hóa năng lượng anh hoàn toàn có thể bảo trì cường độ năng lượng của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.