Chương 1237: Thiên Đế sinh con giúp ta. (3)
Đường Gia Tam Thiểu
02/07/2014
Bụng dưới của Thiên Đế được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tác dụng dần dần trở nên nóng rực lên, mà tiêu hao năng lượng trước kia của nàng được Tề Nhạc săn sóc nên khôi phục lại rất nhiều.
Hai mắt nhắm lại, lực lượng linh hồn hoàn toàn phóng thích ra hỗn hợp cùng một chỗ với tinh thần lực. Giờ này khắc này Tề Nhạc lần đầu tiên sau khi phong vân lực tăng lên phóng thích hoàn toàn. Hắn hiện giờ tiến hành làm ba chuyện nên tiêu hao cực lớn. Một phương diện hắn không ngừng đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên rót vào trong Không Động Ấn cho đồng bạn tu luyện, mặt khác hắn không ngừng dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên ân cần săn sóc Thiên Đế cùng con nàng. Đổi lại người khác thì tiêu hao lớn như vậy khó mà chịu nổi, nhưng mà Tề Nhạc lại có thể thừa nhận được. Dưới tác dụng của linh hồn cùng tinh thần lực hỗn hợp thì hắn dùng tốc độ chuyển hóa năng lượng không ngừng biến thành năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, linh hồn tham gia khiến cho tốc độ hấp thu của hắn tăng lên rất nhiều, thân thể của hắn trở thành trạm trung chuyển tuần hoàn không ngừng ngưng tụ năng lượng khổng lồ, cũng có thể xem đây là một loại tu luyện.
Sáu Sí Thiên Sứ lúc này đang thủ hộ bên ngoài mười hai cánh chim, bọn họ nhận được chỉ thị của Thiên Đế. Hiện tại đang khẩn trương nhìn qua mười hai cánh chim này diễn ra chuyện gì.
Lúc mới bắt đầu thời gian ngắn bọn họ chỉ cảm thấy đây là năng lượng khổng lồ, nhưng lúc này năng lượng sinh ra biến hóa, mười hai cánh chim của Thiên Đế vốn có màu trắng tinh như ngọc, lúc này đã biến thành màu xanh của phỉ thúy tràn ngập sinh cơ bừng bừng của năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, bọn họ cũng cảm nhận được sự thoải mái trước nay chưa từng có, đồng thời bọn họ cũng cảm nhận được khí tức năng lượng thần thánh của Thiên Giới không ngừng chiếu vào trong mười hai cánh chim này, tuy không biết phát sinh cái gì nhưng bọn họ vẫn tiếp tục thủ hộ nơi đây.
Thời gian, thời gian ngày từng ngày qua đi, Tề Nhạc cùng Thiên Đế đã ở trong cánh chim bốn mươi chín ngày qua. Đối với bọn họ mà nói có lẽ đây chỉ là một khoảng khắc, nhưng đối với những Sí Thiên Sứ chờ đợi bên ngoài lâu như bốn mươi chín năm.
Thời điểm sáu Sí Thiên Sứ đã có chút không kiên nhẫn thì hào quang phỉ thúy thu liễm lại, ngay sau đó năng lượng khổng lồ chấn động lập tức tăng lên. Mười hai cánh lập tức mở ra, năng lượng mênh mông khiến bọn họ phải lui ra sau năm sáu mét mới đứng vững, đó là năng lượng tự nhiên không cách nào kháng cự được!
Sau một khắc sáu Sí Thiên Sứ đều mở to con mắt của mình ra, quả thực màn trước mắt không thể tin được.
Thiên Đế nhắm hai mắt, trên mặt hoàn toàn là hòa quang hạnh phúc nằm trong ngực của Tề Nhạc, hai tay của hắn ôm eo của nàng, mười hai cánh chim đã khôi phục bộ dáng nhỏ bé như lúc ban đầu, đồng thời khí tức năng lượng trên người của nàng đã mạnh hơn trước kia nhiều. Hào quang trên mặt của nàng tràn đầy mẫu tính thuần khiết.
Tề Nhạc vẫn đứng tại chỗ, hắn phóng thích hào quang màu bạc chiếu rọi cũng giống như Thiên Đế, trên mặt của hắn tràn đầy thần sắc hạnh phúc, cúi đầu nhìn chăm chú vào Thiên Đế trong ngực như đang tự hỏi cái gì đó.
Michael cùng Gabriel liếc nhau, thấp giọng hỏi:
- Đây là chuyện gì? Tại sao bệ hạ và tên nhân loại này...
Gabriel cười khổ lắc đầu, nói:
- Ta làm sao biết được, ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai đây?
Tề Nhạc chậm rãi ngẩng đầu, ôn nhu nói:
- Chuyện tôi đáp ứng đã làm xong rồi. Tôi nghĩ chắc không còn vấn đề gì nữa. Nếu như tôi cảm giác đúng thì nhiều nhất một năm nó sẽ được sinh ra.
Thiên Đế có chút không nỡ từ trong ngực Tề Nhạc đứng thẳng người lên, hai tay của nàng buông xuống, nhẹ nhàng nói:
- Cảm ơn anh Tề Nhạc, cám ơn anh giao phó cho tôi thứ mà tôi hy vọng nhất.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Không, cô trả giá nhiều hơn tôi. Huống chi đây chính là con của chúng ta, không phải sao? Tôi phải đi rồi, tuy năng lượng của cô đã khôi phục nhưng nên tận lực ít hoạt động để tránh động thai khí. Chuyện trên địa cầu cô không cần xen vào, tôi nghĩ tôi có năng lực làm mọi thứ. Thẳng thắn nói cho cô biết tôi không có chút tình cảm gì với giáo đình cả, đến lúc đó nếu như tôi làm cái gì thì cô nên hiểu.
Thiên Đế cười.
- Tôi nói rồi, chỉ cần anh giúp tôi chuyện này thì giáo đình chính là trợ lực của anh, về phần anh làm gì với giáo đỉnh thì tôi không can thiệp. Dù sao thời điểm Cửu Tinh Liên Châu tới thì giáo đình và chúng tôi cũng bị cắt đứt liên hệ. Nhưng sau khi Cửu Tinh Liên Châu chấm dứt, lúc anh rảnh có thể tới đây thăm con của chúng ta không?
- Sẽ, nhất định sẽ.
Tề Nhạc ôn hòa nhìn qua Thiên Đế. Tuy hắn và Thiên Đế không có phát sinh quan hệ thân thể, nhưng lắng nghe lấy tiết tấu tim đập của tiểu sinh mệnh trong bụng của nàng giống như của mình thì ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Thiên Đế đã thành thân nhân.
Đúng lúc này đột nhiên cả Thiên Giới sinh ra chấn động kịch liệt. Tề Nhạc cùng Thiên Đế đồng thời biến sắc nhìn qua không trung.
Bầu trời vốn tràn đầy hào quang thì không biết lúc nào đã bắt đầu trở nên lờ mờ. Hơn nữa tốc độ tối lại đang từ từ tăng nhanh hơn.
Thiên Đế biến sắc thốt lên:
- Không tốt, Cửu Tinh Liên Châu sắp xuất hiện. Tề Nhạc, anh nhanh đi về đi. Nếu không sẽ không về được.
Thời gian bốn mươi chín ngày qua thì Cửu Tinh Liên Châu cũng đã xuất hiện. Giờ này khắc này sắc mặt Tề Nhạc cùng Thiên Đế trầm xuống.
Thiên Đế không có nói gì mà kéo tay Tề Nhạc đi, sáu Sí Thiên Sứ hộ vệ hạ nhanh chóng bay về một hướng của Thiên Giới, đồng thời bạch quang trên người của nàng không ngừng tăng trưởng, tốc độ lan tràn của bóng tối chậm đi rất nhiều.
Thiên Đế lúc này mang theo Tề Nhạc đi tới một cái thủy đàm thì nàng dừng lại. Sương trắng tán dật lộ ra một cái thủy đàm thanh tịnh, nhưng mà đầm nước lại sâu không thấy đáy.
- Chính là nơi này sao?
Tề Nhạc hỏi.
Thiên Đế gật gật đầu, nói:
- Đúng, muốn quay về địa cầu thì anh phải đi xuyên qua đầm nước này mới có thể làm được. Năng lượng của anh bây giờ...
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi tôi không có gì đâu. Đáng tiếc chỉ sợ lần này không có cơ hội hấp thu thủy nguyên tố rồi.
Thiên Đế thở dài một tiếng, nói:
- Đều tại tôi cả, vì chuyện của mình mà chậm trễ thời gian của anh. Kỳ thật cho dù anh có thời gian thì hiện tại cũng hấp thu không được. Cửu Tinh Liên Châu đã làm cho khí tức năng lượng cả Thiên Giới sinh ra biến hóa. Mau đi đi, thời gian tôi kiên trì không quá dài, anh phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu không sẽ không kịp.
Tề Nhạc không có nói thêm cái gì, hắn nhẹ nhành bay lên, lam sắc quang mang từ trên người của hắn bắn ra ngoài, thủy vân lực bao vây lấy thân thể của hắn như mũi tên bay vào trong hồ nước.
Âm thanh Thiên Đế vang lên, nói:
- Tề Nhạc, trong giáo đình tôi có an bài lực lượng cường đại. Giáo hoàng cùng bốn hồng y đại giáo chủ đều kế thừa thần lực tôi phóng thích, chỉ cần bọn chúng có thể phát huy thì có thể cấu thành uy hiếp lớn với địa ngục. Nếu như anh cảm thấy không được thì nên bảo bọn chúng giúp.
Hai mắt nhắm lại, lực lượng linh hồn hoàn toàn phóng thích ra hỗn hợp cùng một chỗ với tinh thần lực. Giờ này khắc này Tề Nhạc lần đầu tiên sau khi phong vân lực tăng lên phóng thích hoàn toàn. Hắn hiện giờ tiến hành làm ba chuyện nên tiêu hao cực lớn. Một phương diện hắn không ngừng đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên rót vào trong Không Động Ấn cho đồng bạn tu luyện, mặt khác hắn không ngừng dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên ân cần săn sóc Thiên Đế cùng con nàng. Đổi lại người khác thì tiêu hao lớn như vậy khó mà chịu nổi, nhưng mà Tề Nhạc lại có thể thừa nhận được. Dưới tác dụng của linh hồn cùng tinh thần lực hỗn hợp thì hắn dùng tốc độ chuyển hóa năng lượng không ngừng biến thành năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, linh hồn tham gia khiến cho tốc độ hấp thu của hắn tăng lên rất nhiều, thân thể của hắn trở thành trạm trung chuyển tuần hoàn không ngừng ngưng tụ năng lượng khổng lồ, cũng có thể xem đây là một loại tu luyện.
Sáu Sí Thiên Sứ lúc này đang thủ hộ bên ngoài mười hai cánh chim, bọn họ nhận được chỉ thị của Thiên Đế. Hiện tại đang khẩn trương nhìn qua mười hai cánh chim này diễn ra chuyện gì.
Lúc mới bắt đầu thời gian ngắn bọn họ chỉ cảm thấy đây là năng lượng khổng lồ, nhưng lúc này năng lượng sinh ra biến hóa, mười hai cánh chim của Thiên Đế vốn có màu trắng tinh như ngọc, lúc này đã biến thành màu xanh của phỉ thúy tràn ngập sinh cơ bừng bừng của năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, bọn họ cũng cảm nhận được sự thoải mái trước nay chưa từng có, đồng thời bọn họ cũng cảm nhận được khí tức năng lượng thần thánh của Thiên Giới không ngừng chiếu vào trong mười hai cánh chim này, tuy không biết phát sinh cái gì nhưng bọn họ vẫn tiếp tục thủ hộ nơi đây.
Thời gian, thời gian ngày từng ngày qua đi, Tề Nhạc cùng Thiên Đế đã ở trong cánh chim bốn mươi chín ngày qua. Đối với bọn họ mà nói có lẽ đây chỉ là một khoảng khắc, nhưng đối với những Sí Thiên Sứ chờ đợi bên ngoài lâu như bốn mươi chín năm.
Thời điểm sáu Sí Thiên Sứ đã có chút không kiên nhẫn thì hào quang phỉ thúy thu liễm lại, ngay sau đó năng lượng khổng lồ chấn động lập tức tăng lên. Mười hai cánh lập tức mở ra, năng lượng mênh mông khiến bọn họ phải lui ra sau năm sáu mét mới đứng vững, đó là năng lượng tự nhiên không cách nào kháng cự được!
Sau một khắc sáu Sí Thiên Sứ đều mở to con mắt của mình ra, quả thực màn trước mắt không thể tin được.
Thiên Đế nhắm hai mắt, trên mặt hoàn toàn là hòa quang hạnh phúc nằm trong ngực của Tề Nhạc, hai tay của hắn ôm eo của nàng, mười hai cánh chim đã khôi phục bộ dáng nhỏ bé như lúc ban đầu, đồng thời khí tức năng lượng trên người của nàng đã mạnh hơn trước kia nhiều. Hào quang trên mặt của nàng tràn đầy mẫu tính thuần khiết.
Tề Nhạc vẫn đứng tại chỗ, hắn phóng thích hào quang màu bạc chiếu rọi cũng giống như Thiên Đế, trên mặt của hắn tràn đầy thần sắc hạnh phúc, cúi đầu nhìn chăm chú vào Thiên Đế trong ngực như đang tự hỏi cái gì đó.
Michael cùng Gabriel liếc nhau, thấp giọng hỏi:
- Đây là chuyện gì? Tại sao bệ hạ và tên nhân loại này...
Gabriel cười khổ lắc đầu, nói:
- Ta làm sao biết được, ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai đây?
Tề Nhạc chậm rãi ngẩng đầu, ôn nhu nói:
- Chuyện tôi đáp ứng đã làm xong rồi. Tôi nghĩ chắc không còn vấn đề gì nữa. Nếu như tôi cảm giác đúng thì nhiều nhất một năm nó sẽ được sinh ra.
Thiên Đế có chút không nỡ từ trong ngực Tề Nhạc đứng thẳng người lên, hai tay của nàng buông xuống, nhẹ nhàng nói:
- Cảm ơn anh Tề Nhạc, cám ơn anh giao phó cho tôi thứ mà tôi hy vọng nhất.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Không, cô trả giá nhiều hơn tôi. Huống chi đây chính là con của chúng ta, không phải sao? Tôi phải đi rồi, tuy năng lượng của cô đã khôi phục nhưng nên tận lực ít hoạt động để tránh động thai khí. Chuyện trên địa cầu cô không cần xen vào, tôi nghĩ tôi có năng lực làm mọi thứ. Thẳng thắn nói cho cô biết tôi không có chút tình cảm gì với giáo đình cả, đến lúc đó nếu như tôi làm cái gì thì cô nên hiểu.
Thiên Đế cười.
- Tôi nói rồi, chỉ cần anh giúp tôi chuyện này thì giáo đình chính là trợ lực của anh, về phần anh làm gì với giáo đỉnh thì tôi không can thiệp. Dù sao thời điểm Cửu Tinh Liên Châu tới thì giáo đình và chúng tôi cũng bị cắt đứt liên hệ. Nhưng sau khi Cửu Tinh Liên Châu chấm dứt, lúc anh rảnh có thể tới đây thăm con của chúng ta không?
- Sẽ, nhất định sẽ.
Tề Nhạc ôn hòa nhìn qua Thiên Đế. Tuy hắn và Thiên Đế không có phát sinh quan hệ thân thể, nhưng lắng nghe lấy tiết tấu tim đập của tiểu sinh mệnh trong bụng của nàng giống như của mình thì ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Thiên Đế đã thành thân nhân.
Đúng lúc này đột nhiên cả Thiên Giới sinh ra chấn động kịch liệt. Tề Nhạc cùng Thiên Đế đồng thời biến sắc nhìn qua không trung.
Bầu trời vốn tràn đầy hào quang thì không biết lúc nào đã bắt đầu trở nên lờ mờ. Hơn nữa tốc độ tối lại đang từ từ tăng nhanh hơn.
Thiên Đế biến sắc thốt lên:
- Không tốt, Cửu Tinh Liên Châu sắp xuất hiện. Tề Nhạc, anh nhanh đi về đi. Nếu không sẽ không về được.
Thời gian bốn mươi chín ngày qua thì Cửu Tinh Liên Châu cũng đã xuất hiện. Giờ này khắc này sắc mặt Tề Nhạc cùng Thiên Đế trầm xuống.
Thiên Đế không có nói gì mà kéo tay Tề Nhạc đi, sáu Sí Thiên Sứ hộ vệ hạ nhanh chóng bay về một hướng của Thiên Giới, đồng thời bạch quang trên người của nàng không ngừng tăng trưởng, tốc độ lan tràn của bóng tối chậm đi rất nhiều.
Thiên Đế lúc này mang theo Tề Nhạc đi tới một cái thủy đàm thì nàng dừng lại. Sương trắng tán dật lộ ra một cái thủy đàm thanh tịnh, nhưng mà đầm nước lại sâu không thấy đáy.
- Chính là nơi này sao?
Tề Nhạc hỏi.
Thiên Đế gật gật đầu, nói:
- Đúng, muốn quay về địa cầu thì anh phải đi xuyên qua đầm nước này mới có thể làm được. Năng lượng của anh bây giờ...
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi tôi không có gì đâu. Đáng tiếc chỉ sợ lần này không có cơ hội hấp thu thủy nguyên tố rồi.
Thiên Đế thở dài một tiếng, nói:
- Đều tại tôi cả, vì chuyện của mình mà chậm trễ thời gian của anh. Kỳ thật cho dù anh có thời gian thì hiện tại cũng hấp thu không được. Cửu Tinh Liên Châu đã làm cho khí tức năng lượng cả Thiên Giới sinh ra biến hóa. Mau đi đi, thời gian tôi kiên trì không quá dài, anh phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu không sẽ không kịp.
Tề Nhạc không có nói thêm cái gì, hắn nhẹ nhành bay lên, lam sắc quang mang từ trên người của hắn bắn ra ngoài, thủy vân lực bao vây lấy thân thể của hắn như mũi tên bay vào trong hồ nước.
Âm thanh Thiên Đế vang lên, nói:
- Tề Nhạc, trong giáo đình tôi có an bài lực lượng cường đại. Giáo hoàng cùng bốn hồng y đại giáo chủ đều kế thừa thần lực tôi phóng thích, chỉ cần bọn chúng có thể phát huy thì có thể cấu thành uy hiếp lớn với địa ngục. Nếu như anh cảm thấy không được thì nên bảo bọn chúng giúp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.