Chương 151: Thực lực Kỳ Lân bộc phát khủng bố. (3)
Đường Gia Tam Thiểu
22/09/2013
Lập tức trống rỗng xuất hiện một người, lại dùng thế lôi đình vạn quân,
dễ dàng đánh hai tên Phệ Hồn cấp ám trọng thương, mà người này lại là
thanh niên ngày hôm trước nàng gặp được trên đường, khiến động tác của
nàng chậm lại.
Lợi dụng cơ hội trong nháy mắt này, võ sĩ đao dùng góc độ khó tin đâm tới, thẳng hướng cổ họng báo nữ. Dù sao báo nữ cũng chậm một bước, muốn bằng vào tốc độ né tránh đã không có khả năng, thân thể hơi chậm lại, thân thể ngửa ra sau, hai móng vuốt đón đỡ võ sĩ đao, phanh một tiếng, tay áo bằng da của nàng nổ tung, mười móng vuốt bị gãy sáu cái, kêu thảm một tiếng bay ngược ra sau.
Cầm đầu ba tên Phệ Hồn cấp ám là người mạnh nhất, sau khi đánh bay báo nữ, thân thể vọt về phía trước, chỉ trong nháy mắt, đã xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, võ sĩ đao màu đen không mang theo tiếng gió, nghiêng nghiêng bổ vào giữa cổ của Tề Nhạc. Mà lúc này, cũng đúng lúc uy lực Kỳ Lân Xích Tề Nhạc kích phát biến mất.
- Coi chừng.
Thực Vật Hồn kinh hô.
Kỳ thật, không cần Thực Vật Hồn mở miệng, cảm giác Kỳ Lân trời sinh nhạy cảm đã giúp Tề Nhạc phát hiện nguy cơ, sống chết trước mắt, tiềm lực một người bộc phát hoàn toàn, ngân sắc quang mang lập tức đại thịnh, hư ảnh Kỳ Lân giống như từ sau lưng Tề Nhạc hiện ra ngoài, thân thể màu đen, bộ lông màu bạc, còn có cái sừng đen, bạc sáng chói, khiến cho Hắc Kỳ Lân vô cùng thần tuấn, thân ảnh Hắc Kỳ Lân làm nổi bật Tề Nhac, Tề Nhạc lúc này giống như ma thần hàng thế, thân thể trùn xuống, một tiếng hét nhưng không giông gào thét vang lên. Nghe được âm thanh này, động tác của tên Phệ Hồn cấp ám hơi chậm lại, một cổ khí tức hắn chưa từng cảm thụ hiện ra trước mặt.
- Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung!
Thời điểm Tề Nhạc là tiểu lưu manh, trong lúc đánh nhau trừ sử dụng cục gạch ra, hắn am hiểu nhất chính là sử dụng Trùng Thiên Pháo. Cái gì gọi là Trùng Thiên Pháo? Kỳ thật rất đơn giản, chính là từ dưới lên trên, toàn lực đánh ra một quyền vào cái mũi yếu ớt của đối phương, chỉ cần lực lượng đầy đủ, vị trí đánh chuẩn, cũng đủ khiến đối phương mất đi năng lực chống cự
Trong tiềm thức, Tề Nhạc cảm thấy Trùng Thiên Pháo rất hữu ích thành thục nhất, dưới tình huống không có cục gạch, hắn không có chút do dự đánh ra một quyền này. Trong nháy mắt này, Tề Nhạc cảm giác bốn loại vân lực tiến nhanh vào trong tay phải của mình, vân lực áp súc lại, bốn sắc quang mang đồng thời sáng lên trên cánh tay, năng lượng xé nát quần áo trên cánh tay, lúc này, bốn màu tím, lam, hồng, thanh hiện ra trên tay phải, giống như bảo thạch sáng chói mắt.
Tên Phệ Hồn cấp ám mắt thấy một quyền của Tề Nhạc đánh ra, trong mắt hắn, tốc độ một quyền này của Tề Nhạc không nhanh, hắn ít nhất có vài chục loại phương pháp đánh trả, hoặc chém đầu, hoặc chém cánh tay, đều là phương pháp nhanh chóng giải quyết thanh niên này. Nhưng mà, vào lúc này, hắn hoảng sợ phát hiện, bất luận hắn thúc dục năng lượng tà ác ra sao, cũng không có khả năng cải biến tư thế, đao trong tay theo quỷ tích vốn có bổ xuống. Tập trung, đây chính là ý niệm sau cùng của hắn.
Quyền đụng đao, là kết quả gì? Tay gãy sao? Có lẽ dưới tình huống bình thường hẳn là như vậy. Nhưng mà, nếu như một quyền này, là quyền mạnh nhất từ sừng của Kỳ Lân, như vậy, kết quả không giống.
Một tiếng nổ mạng khiến cả trụ sở nghiên cứu rung mạnh, thân thể Thực Vật Hồn dưới sự bảo vệ của lục quang lui ra sau mười mét, báo nữ thê thảm hơn một chút, trực tiếp bị sóng xung kích đánh văng ra xa.
Tím, lam, hồng, thanh bốn sắc quang mang đồng thời bộc phát ra ngoài, nổ mạnh một tiếng đinh tai nhức óc.
Thực Vật Hồn có chút ngốc trệ, toàn thân báo nữ đau đớn kịch liệt ngã xuống đất, các nàng đều có chút ngây ngốc. Nhưng bất luận là Thực Vật Hồn hay là báo nữ, các nàng cũng biết, cả đời này các nàng không quên chuyện này.
Tề Nhạc đứng ở nơi đó, bảo trì tư thế giơ tay phải lên, quấn áo trên người hắn biến mất, ngay cả tấm vải nhỏ cũng không còn, đã bị năng lượng chấn nát thành bụi, thân thể trần truồng lộ màu da cổ đồng, lưng dài vai rộng, cơ bắp ẩn ẩn hiện ra, sau lưng, đồ án thân thể Kỳ Lân rất sống động, thân thể màu đen bộ lông màu bạc hiện ra rõ ràng, nhất là tường vân dưới tứ chi của Kỳ Lân, phiêu động tự nhiên, dưới phụ trợ của đồ án Kỳ Lân, thân thể Tề Nhạc như cao thủ siêu cấp. Tay phải giơ lên, giống như thành lũy kiên cố nhất.
Lúc tay phải của Tề Nhạc bảo trì tư thế đụng vào võ sĩ đao, ngay tiếp theo là thân thể tên cao thủ Phệ Hồn cấp ám cũng hoàn toàn đình trệ tại đó, ánh mắt âm tà không dám tin, toàn thân cao thấp bị một tầng lục sắc quang mang bao phủ.
Rốt cuộc biến hóa xuất hiện, đầu tiên là thanh võ sĩ đao, bắt đầu từ mũi đao, võ sĩ đao biến thành tro bụi, từ mũi đao lan tràn xuống chuôi đao. Thời điểm võ sĩ đao biến mất, phanh một tiếng trầm đục, thân thể tên Phệ Hồn cấp ám hoàn toàn nghiền nát, không có huyết nhục xuất hiện, chỉ có bụi đen, bụi mù không có khuếch tán ra chung quanh, trong nháy mắt nó xuất hiện, Tề Nhạc bỗng nhiên Xá Lợi Thủ Châu trên tay trái của hắn có lục quang hiện ra bao phủ lại, hoàn toàn thôn phệ chúng. Một gã cao thủ Phệ Hồn Đường, cứ như vậy lặng yên không một tiếng động biến mất trong không khí, ngay cả dấu vết cũng không để lại.
Ngay sau đó, lại là hai luồng sương mù bay lên, lúc này đây, chính là hai tên cao thủ Phệ Hồn cấp ám bị trọng thương, bọn chúng cũng không có chết, mà là dùng phương pháp đặc thủ bỏ chạy đi, đối mặt với Tề Nhạc, dũng khí chiến đấu của chúng không còn nữa. Dù sao, cho dù là Phệ Hồn, cũng không muốn chết không công.
Trong hành lang biến thành yên tĩnh, báo nữ đứng lên, hơn mười đạo mũi nhọn dây leo bao lấy nàng, Thực Vật Hồn không thể nói chuyện, nhưng ánh mắt lạnh như băng của nàng nói cho báo nữ biết, nếu có vọng động nàng sẽ hối hận.
Báo nữ liếc nhìn bóng lưng cao lớn của Tề Nhạc thật sâu, trong mắt có một tia mê mang, ngay sau đó là sợ hãi, nàng lui từng bước ra phía sau, Thực Vật Hồn cũng không có truy kích, chỉ dùng dây leo chặn đường tiến lên của báo nữ.
Tiếng gió vang lên, báo nữ phiêu nhiên mà đi, biến mất cuối hành lang, giống như Phệ Hồn, nàng không còn dũng khí ở lại đây nữa, Tề Nhạc đột nhiên biểu hiện quá cường đại khiến nàng sợ hãi.
- Tề đại ca, anh làm sao thế?
Trong đầu của Tề Nhạc vang lên âm thanh của Thực Vật Hồn.
Thân thể Tề Nhạc run nhè nhẹ một cái, nhanh chóng thu hồi tay phải, thân thể của hắn có chút cứng ngắt, một tơ máu từ trong khóe miệng chảy xuống. Có Xá Lợi Thủ Châu hộ thể, đương nhiên hắn không bị năng lượng tà ác ăn mòn, nhưng năng lượng cắn trả vẫn làm tổn thương kinh mạch.
Đây là lần thứ hai hắn sử dụng năng lực Kỳ Lân Tí, chỉ trong nháy mắt, vân lực trong cơ thể hoàn toàn bị rút sạch, dùng toàn bộ vân lực làm đại giá, dường như có đồ vật nào đó đang thức tỉnh trong người, trong nháy mắt vừa rồi bộc phát bao nhiêu năng lượng hắn không rõ, nhưng vân lực trong cơ thể chỉ còn lại thủy, lôi hai loại vân lực yếu ớt, phong, hỏa thì biến mất hoàn toàn.
Lợi dụng cơ hội trong nháy mắt này, võ sĩ đao dùng góc độ khó tin đâm tới, thẳng hướng cổ họng báo nữ. Dù sao báo nữ cũng chậm một bước, muốn bằng vào tốc độ né tránh đã không có khả năng, thân thể hơi chậm lại, thân thể ngửa ra sau, hai móng vuốt đón đỡ võ sĩ đao, phanh một tiếng, tay áo bằng da của nàng nổ tung, mười móng vuốt bị gãy sáu cái, kêu thảm một tiếng bay ngược ra sau.
Cầm đầu ba tên Phệ Hồn cấp ám là người mạnh nhất, sau khi đánh bay báo nữ, thân thể vọt về phía trước, chỉ trong nháy mắt, đã xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, võ sĩ đao màu đen không mang theo tiếng gió, nghiêng nghiêng bổ vào giữa cổ của Tề Nhạc. Mà lúc này, cũng đúng lúc uy lực Kỳ Lân Xích Tề Nhạc kích phát biến mất.
- Coi chừng.
Thực Vật Hồn kinh hô.
Kỳ thật, không cần Thực Vật Hồn mở miệng, cảm giác Kỳ Lân trời sinh nhạy cảm đã giúp Tề Nhạc phát hiện nguy cơ, sống chết trước mắt, tiềm lực một người bộc phát hoàn toàn, ngân sắc quang mang lập tức đại thịnh, hư ảnh Kỳ Lân giống như từ sau lưng Tề Nhạc hiện ra ngoài, thân thể màu đen, bộ lông màu bạc, còn có cái sừng đen, bạc sáng chói, khiến cho Hắc Kỳ Lân vô cùng thần tuấn, thân ảnh Hắc Kỳ Lân làm nổi bật Tề Nhac, Tề Nhạc lúc này giống như ma thần hàng thế, thân thể trùn xuống, một tiếng hét nhưng không giông gào thét vang lên. Nghe được âm thanh này, động tác của tên Phệ Hồn cấp ám hơi chậm lại, một cổ khí tức hắn chưa từng cảm thụ hiện ra trước mặt.
- Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung!
Thời điểm Tề Nhạc là tiểu lưu manh, trong lúc đánh nhau trừ sử dụng cục gạch ra, hắn am hiểu nhất chính là sử dụng Trùng Thiên Pháo. Cái gì gọi là Trùng Thiên Pháo? Kỳ thật rất đơn giản, chính là từ dưới lên trên, toàn lực đánh ra một quyền vào cái mũi yếu ớt của đối phương, chỉ cần lực lượng đầy đủ, vị trí đánh chuẩn, cũng đủ khiến đối phương mất đi năng lực chống cự
Trong tiềm thức, Tề Nhạc cảm thấy Trùng Thiên Pháo rất hữu ích thành thục nhất, dưới tình huống không có cục gạch, hắn không có chút do dự đánh ra một quyền này. Trong nháy mắt này, Tề Nhạc cảm giác bốn loại vân lực tiến nhanh vào trong tay phải của mình, vân lực áp súc lại, bốn sắc quang mang đồng thời sáng lên trên cánh tay, năng lượng xé nát quần áo trên cánh tay, lúc này, bốn màu tím, lam, hồng, thanh hiện ra trên tay phải, giống như bảo thạch sáng chói mắt.
Tên Phệ Hồn cấp ám mắt thấy một quyền của Tề Nhạc đánh ra, trong mắt hắn, tốc độ một quyền này của Tề Nhạc không nhanh, hắn ít nhất có vài chục loại phương pháp đánh trả, hoặc chém đầu, hoặc chém cánh tay, đều là phương pháp nhanh chóng giải quyết thanh niên này. Nhưng mà, vào lúc này, hắn hoảng sợ phát hiện, bất luận hắn thúc dục năng lượng tà ác ra sao, cũng không có khả năng cải biến tư thế, đao trong tay theo quỷ tích vốn có bổ xuống. Tập trung, đây chính là ý niệm sau cùng của hắn.
Quyền đụng đao, là kết quả gì? Tay gãy sao? Có lẽ dưới tình huống bình thường hẳn là như vậy. Nhưng mà, nếu như một quyền này, là quyền mạnh nhất từ sừng của Kỳ Lân, như vậy, kết quả không giống.
Một tiếng nổ mạng khiến cả trụ sở nghiên cứu rung mạnh, thân thể Thực Vật Hồn dưới sự bảo vệ của lục quang lui ra sau mười mét, báo nữ thê thảm hơn một chút, trực tiếp bị sóng xung kích đánh văng ra xa.
Tím, lam, hồng, thanh bốn sắc quang mang đồng thời bộc phát ra ngoài, nổ mạnh một tiếng đinh tai nhức óc.
Thực Vật Hồn có chút ngốc trệ, toàn thân báo nữ đau đớn kịch liệt ngã xuống đất, các nàng đều có chút ngây ngốc. Nhưng bất luận là Thực Vật Hồn hay là báo nữ, các nàng cũng biết, cả đời này các nàng không quên chuyện này.
Tề Nhạc đứng ở nơi đó, bảo trì tư thế giơ tay phải lên, quấn áo trên người hắn biến mất, ngay cả tấm vải nhỏ cũng không còn, đã bị năng lượng chấn nát thành bụi, thân thể trần truồng lộ màu da cổ đồng, lưng dài vai rộng, cơ bắp ẩn ẩn hiện ra, sau lưng, đồ án thân thể Kỳ Lân rất sống động, thân thể màu đen bộ lông màu bạc hiện ra rõ ràng, nhất là tường vân dưới tứ chi của Kỳ Lân, phiêu động tự nhiên, dưới phụ trợ của đồ án Kỳ Lân, thân thể Tề Nhạc như cao thủ siêu cấp. Tay phải giơ lên, giống như thành lũy kiên cố nhất.
Lúc tay phải của Tề Nhạc bảo trì tư thế đụng vào võ sĩ đao, ngay tiếp theo là thân thể tên cao thủ Phệ Hồn cấp ám cũng hoàn toàn đình trệ tại đó, ánh mắt âm tà không dám tin, toàn thân cao thấp bị một tầng lục sắc quang mang bao phủ.
Rốt cuộc biến hóa xuất hiện, đầu tiên là thanh võ sĩ đao, bắt đầu từ mũi đao, võ sĩ đao biến thành tro bụi, từ mũi đao lan tràn xuống chuôi đao. Thời điểm võ sĩ đao biến mất, phanh một tiếng trầm đục, thân thể tên Phệ Hồn cấp ám hoàn toàn nghiền nát, không có huyết nhục xuất hiện, chỉ có bụi đen, bụi mù không có khuếch tán ra chung quanh, trong nháy mắt nó xuất hiện, Tề Nhạc bỗng nhiên Xá Lợi Thủ Châu trên tay trái của hắn có lục quang hiện ra bao phủ lại, hoàn toàn thôn phệ chúng. Một gã cao thủ Phệ Hồn Đường, cứ như vậy lặng yên không một tiếng động biến mất trong không khí, ngay cả dấu vết cũng không để lại.
Ngay sau đó, lại là hai luồng sương mù bay lên, lúc này đây, chính là hai tên cao thủ Phệ Hồn cấp ám bị trọng thương, bọn chúng cũng không có chết, mà là dùng phương pháp đặc thủ bỏ chạy đi, đối mặt với Tề Nhạc, dũng khí chiến đấu của chúng không còn nữa. Dù sao, cho dù là Phệ Hồn, cũng không muốn chết không công.
Trong hành lang biến thành yên tĩnh, báo nữ đứng lên, hơn mười đạo mũi nhọn dây leo bao lấy nàng, Thực Vật Hồn không thể nói chuyện, nhưng ánh mắt lạnh như băng của nàng nói cho báo nữ biết, nếu có vọng động nàng sẽ hối hận.
Báo nữ liếc nhìn bóng lưng cao lớn của Tề Nhạc thật sâu, trong mắt có một tia mê mang, ngay sau đó là sợ hãi, nàng lui từng bước ra phía sau, Thực Vật Hồn cũng không có truy kích, chỉ dùng dây leo chặn đường tiến lên của báo nữ.
Tiếng gió vang lên, báo nữ phiêu nhiên mà đi, biến mất cuối hành lang, giống như Phệ Hồn, nàng không còn dũng khí ở lại đây nữa, Tề Nhạc đột nhiên biểu hiện quá cường đại khiến nàng sợ hãi.
- Tề đại ca, anh làm sao thế?
Trong đầu của Tề Nhạc vang lên âm thanh của Thực Vật Hồn.
Thân thể Tề Nhạc run nhè nhẹ một cái, nhanh chóng thu hồi tay phải, thân thể của hắn có chút cứng ngắt, một tơ máu từ trong khóe miệng chảy xuống. Có Xá Lợi Thủ Châu hộ thể, đương nhiên hắn không bị năng lượng tà ác ăn mòn, nhưng năng lượng cắn trả vẫn làm tổn thương kinh mạch.
Đây là lần thứ hai hắn sử dụng năng lực Kỳ Lân Tí, chỉ trong nháy mắt, vân lực trong cơ thể hoàn toàn bị rút sạch, dùng toàn bộ vân lực làm đại giá, dường như có đồ vật nào đó đang thức tỉnh trong người, trong nháy mắt vừa rồi bộc phát bao nhiêu năng lượng hắn không rõ, nhưng vân lực trong cơ thể chỉ còn lại thủy, lôi hai loại vân lực yếu ớt, phong, hỏa thì biến mất hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.