Chương 119: Tứ đại gia tộc thủ hộ giả phương đông (1)
Đường Gia Tam Thiểu
19/09/2013
Cầm lấy bàn tay nhỏ bé kia, tâm của hắn nóng hơn trước. Trầm Vân cũng không có giãy dụa, chỉ tùy ý cho Tề Nhạc nắm, nhưng trên mặt xuất hiện một tầng đỏ ửng.
Trầm Vân nhìn về phía Tề Nhạc, bốn mắt của hai người đụng vào nhau, nhìn thấy sóng mắt đẹp lưu chuyển, cảm giác trong nội tâm Tề Nhạc có chút khác thường, nhịn không được lấy tay ôm Trầm Vân vào trong ngực, thấp giọng nói:
- Vân tỷ.
Trầm Vân cuống quít cúi đầu xuống, tuy tùy ý cho Tề Nhạc ôm, nhưng lại không dám nhìn hắn.
- Tề Nhạc, ân cứu mạng lần này tôi vĩnh viễn không quên, nếu như, nếu như anh thật sự không còn lời gì để nói, tôi phải đi.
Trầm Vân nói ra những lời này rất trầm thấp, mấy chữ cuối cùng, cơ hồ chỉ có muỗi mới nghe được. Sau khi Tề Nhạc kế thừa huyết mạch Kỳ Lân, thính lực gia tăng trên phạm vi lớn, đương nhiên sẽ nghr rất rõ. Nhưng mà, tâm của hắn đau đớn như bị kim đâm vào vậy. Thầm mắng mình, Tề Nhạc, ngươi làm sao thế, tuy ngươi là lưu manh, nhưng lại không phải cầm thú. Sao có thể mang ân ra áp chế người ta? Như thể hồ quán đỉnh, hắn đang đắm chìm trong dục vọng liền tỉnh táo lại, rốt cuộc tiểu đệ của hắn cũng hạ xuống.
Buông tay của Trầm Vân ra, Tề Nhạc có chút bối rối cách xa nàng một chút.
- Thực xin lỗi Vân tỷ, tôi không có ý đó.
Trầm Vân có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Tề Nhạc, trong tưởng tượng của nàng, với tính cách của Tề Nhạc khi gặp mỹ nữ, cơ hội tốt như thế làm sao buông tha. Tuy nàng cam tâm tình nguyện, nhưng trong nội tâm vẫn có khẩn trương. Ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc, nhìn thấy gương mặt của hắn không ngừng biến đổi, tim đập chân rung. Có chút thất lạc nói:
- Thực xin lỗi, tôi quên anh cùng Minh Minh...
- Không, Vân tỷ, không như cô nghĩ đâu, tôi và Minh Minh chỉ có quan hệ bạn bè thôi. Nhưng mà, tôi làm sao dưới tình huống nàng quan hệ với cô được chứ? Tôi cứu các cô là chuyện nên làm, lúc ấy con Thâm Hải Minh Xà kia do cảm nhận khí tức trên người của tôi, cho nên mới xuất hiện công kích. Nguy cơ là do tôi mang tới, đương nhiên phải do tôi giải quyết. Cho nên, nói cho cùng chẳng phải tôi cứu mạng các cô, Vân tỷ, tôi không muốn mạo phạm cô.
Đôi mắt Trầm Vân nhìn Tề Nhạc có thêm vài phần thần thái, mỉm cười, nói:
- Lúc nào côn đồ lại biến thành chính nhân quân tử thế, chuyện này không giống anh nha.
Tề Nhạc cố tình ủy khuất nói:
- Tôi vốn là người đứng đắn. Vân tỷ, hiện tại cô cũng nên giải quyết nghi vấn trong nội tâm của tôi đấy.
Trầm Vân nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:
- Tôi hiểu anh muốn hỏi cái gì. Theo ý nào đó mà nói, tôi cũng giống như anh, cũng không phải một người bình thường. Chỉ có điều, tôi không có kế thừa huyết mạch Kỳ Lân, trở thành một vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Đơn giản mà nói, tôi là một thành viên của gia tộc thủ hộ giả phương đông.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nói:
- Gia tộc thủ hộ giả phương đông? Nói như vậy, cô cũng có được năng lực đặc thù?
Trầm Vân gật đầu nói:
- Gia tộc của tôi trong thủ hộ giả phương đông không phải cường đại nhất, nhưng có chút danh tiếng, trong hệ thống thủ hộ giả ở nước cộng hòa Viêm Hoàng này, trừ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các anh ra, chủ yếu tồn tại bốn hệ thống. Ở Kinh Thành có Trầm gia, Giang Tô có Từ gia, Quảng Đông có Chu gia và Tây Bắc có Lạc gia. Tứ đại gia tộc đều có lịch sử hơn ngàn năm, chẳng những bên ngoài gia tộc có thế lực cự phách, bốn đại gia tộc phân chia thủ hộ một góc của phương đông, thế lực tứ đại gia tộc trải rộng từ nam tới bắc, nhân tài trong vài chục năm qua rất đông đảo.
Tề Nhạc nói:
- Nói như vậy, cô chính là thành viên Trầm gia tại Kinh Thành.
Trầm Vân mỉm cười gật đầu, nói:
- Trong tứ đại gia tộc, mạnh nhất chính Quảng Đông Chu gia, sau đó là Giang Tô Từ gia, kế nữa mới tới Trầm gia, yếu nhất là Tây Bắc Lạc gia. Đương nhiên, thứ hạng này không đại biểu tất cả, tứ đại gia tộc đang âm thầm bồi dưỡng thế lực của mình. Tuy tứ đại gia tộc lúc nào cũng có tranh đấu gay gắt, nhưng thời điểm phương đông lâm vào nguy hiểm, tứ đại gia tộc sẽ tự thành nhất thể, chống chọi với kẻ thù bên ngoài.
Tề Nhạc hiếu kỳ nói:
- Vậy tứ đại gia tộc các cô có năng lực như thế nào? Tôi nghe nói qua, phàm là thủ hộ giả phương đông, đều có được dị năng của mình, dùng chống đỡ hung thú và kẻ thù bên ngoài. Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chỉ sinh ra khi phương đông đối mặt với nguy hiểm cực lớn, mà thế lực thủ hộ giả phương đông vẫn tồn tại, so sánh với nhau, thời gian tồn tại của thủ hộ giả phương đông dài hơn chúng tôi.
Trầm Vân nói:
- Năng lực của tứ đại gia tộc không giống nhau, những năng lực này cũng là bí mật của tứ đại gia tộc. Cụ thể là cái gì tôi không thể nói. Nhưng tôi có thể nói cho anh biết, mỗi một gia tộc đều có được năng lực hạng nhất của mình. Mà tứ đại gia tộc không ngoại lệ đều tu luyện Viêm Hoàng cổ võ thuật, lúc này mới hình thành chỉnh thể lực lượng cường đại của mình, mà những thành viên thức
Trầm Vân nhìn về phía Tề Nhạc, bốn mắt của hai người đụng vào nhau, nhìn thấy sóng mắt đẹp lưu chuyển, cảm giác trong nội tâm Tề Nhạc có chút khác thường, nhịn không được lấy tay ôm Trầm Vân vào trong ngực, thấp giọng nói:
- Vân tỷ.
Trầm Vân cuống quít cúi đầu xuống, tuy tùy ý cho Tề Nhạc ôm, nhưng lại không dám nhìn hắn.
- Tề Nhạc, ân cứu mạng lần này tôi vĩnh viễn không quên, nếu như, nếu như anh thật sự không còn lời gì để nói, tôi phải đi.
Trầm Vân nói ra những lời này rất trầm thấp, mấy chữ cuối cùng, cơ hồ chỉ có muỗi mới nghe được. Sau khi Tề Nhạc kế thừa huyết mạch Kỳ Lân, thính lực gia tăng trên phạm vi lớn, đương nhiên sẽ nghr rất rõ. Nhưng mà, tâm của hắn đau đớn như bị kim đâm vào vậy. Thầm mắng mình, Tề Nhạc, ngươi làm sao thế, tuy ngươi là lưu manh, nhưng lại không phải cầm thú. Sao có thể mang ân ra áp chế người ta? Như thể hồ quán đỉnh, hắn đang đắm chìm trong dục vọng liền tỉnh táo lại, rốt cuộc tiểu đệ của hắn cũng hạ xuống.
Buông tay của Trầm Vân ra, Tề Nhạc có chút bối rối cách xa nàng một chút.
- Thực xin lỗi Vân tỷ, tôi không có ý đó.
Trầm Vân có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Tề Nhạc, trong tưởng tượng của nàng, với tính cách của Tề Nhạc khi gặp mỹ nữ, cơ hội tốt như thế làm sao buông tha. Tuy nàng cam tâm tình nguyện, nhưng trong nội tâm vẫn có khẩn trương. Ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc, nhìn thấy gương mặt của hắn không ngừng biến đổi, tim đập chân rung. Có chút thất lạc nói:
- Thực xin lỗi, tôi quên anh cùng Minh Minh...
- Không, Vân tỷ, không như cô nghĩ đâu, tôi và Minh Minh chỉ có quan hệ bạn bè thôi. Nhưng mà, tôi làm sao dưới tình huống nàng quan hệ với cô được chứ? Tôi cứu các cô là chuyện nên làm, lúc ấy con Thâm Hải Minh Xà kia do cảm nhận khí tức trên người của tôi, cho nên mới xuất hiện công kích. Nguy cơ là do tôi mang tới, đương nhiên phải do tôi giải quyết. Cho nên, nói cho cùng chẳng phải tôi cứu mạng các cô, Vân tỷ, tôi không muốn mạo phạm cô.
Đôi mắt Trầm Vân nhìn Tề Nhạc có thêm vài phần thần thái, mỉm cười, nói:
- Lúc nào côn đồ lại biến thành chính nhân quân tử thế, chuyện này không giống anh nha.
Tề Nhạc cố tình ủy khuất nói:
- Tôi vốn là người đứng đắn. Vân tỷ, hiện tại cô cũng nên giải quyết nghi vấn trong nội tâm của tôi đấy.
Trầm Vân nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:
- Tôi hiểu anh muốn hỏi cái gì. Theo ý nào đó mà nói, tôi cũng giống như anh, cũng không phải một người bình thường. Chỉ có điều, tôi không có kế thừa huyết mạch Kỳ Lân, trở thành một vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Đơn giản mà nói, tôi là một thành viên của gia tộc thủ hộ giả phương đông.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nói:
- Gia tộc thủ hộ giả phương đông? Nói như vậy, cô cũng có được năng lực đặc thù?
Trầm Vân gật đầu nói:
- Gia tộc của tôi trong thủ hộ giả phương đông không phải cường đại nhất, nhưng có chút danh tiếng, trong hệ thống thủ hộ giả ở nước cộng hòa Viêm Hoàng này, trừ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các anh ra, chủ yếu tồn tại bốn hệ thống. Ở Kinh Thành có Trầm gia, Giang Tô có Từ gia, Quảng Đông có Chu gia và Tây Bắc có Lạc gia. Tứ đại gia tộc đều có lịch sử hơn ngàn năm, chẳng những bên ngoài gia tộc có thế lực cự phách, bốn đại gia tộc phân chia thủ hộ một góc của phương đông, thế lực tứ đại gia tộc trải rộng từ nam tới bắc, nhân tài trong vài chục năm qua rất đông đảo.
Tề Nhạc nói:
- Nói như vậy, cô chính là thành viên Trầm gia tại Kinh Thành.
Trầm Vân mỉm cười gật đầu, nói:
- Trong tứ đại gia tộc, mạnh nhất chính Quảng Đông Chu gia, sau đó là Giang Tô Từ gia, kế nữa mới tới Trầm gia, yếu nhất là Tây Bắc Lạc gia. Đương nhiên, thứ hạng này không đại biểu tất cả, tứ đại gia tộc đang âm thầm bồi dưỡng thế lực của mình. Tuy tứ đại gia tộc lúc nào cũng có tranh đấu gay gắt, nhưng thời điểm phương đông lâm vào nguy hiểm, tứ đại gia tộc sẽ tự thành nhất thể, chống chọi với kẻ thù bên ngoài.
Tề Nhạc hiếu kỳ nói:
- Vậy tứ đại gia tộc các cô có năng lực như thế nào? Tôi nghe nói qua, phàm là thủ hộ giả phương đông, đều có được dị năng của mình, dùng chống đỡ hung thú và kẻ thù bên ngoài. Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chỉ sinh ra khi phương đông đối mặt với nguy hiểm cực lớn, mà thế lực thủ hộ giả phương đông vẫn tồn tại, so sánh với nhau, thời gian tồn tại của thủ hộ giả phương đông dài hơn chúng tôi.
Trầm Vân nói:
- Năng lực của tứ đại gia tộc không giống nhau, những năng lực này cũng là bí mật của tứ đại gia tộc. Cụ thể là cái gì tôi không thể nói. Nhưng tôi có thể nói cho anh biết, mỗi một gia tộc đều có được năng lực hạng nhất của mình. Mà tứ đại gia tộc không ngoại lệ đều tu luyện Viêm Hoàng cổ võ thuật, lúc này mới hình thành chỉnh thể lực lượng cường đại của mình, mà những thành viên thức
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.