Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 122: Tứ đại gia tộc thủ hộ giả phương đông (4)

Đường Gia Tam Thiểu

19/09/2013

Tề Nhạc gật gật đầu, như có điều suy nghĩ nói:

- Đã có Kỳ Lân Châu này, vậy nếu trong hoàn cảnh khác nhau, tôi sẽ tu luyện nhanh hơn, Giải Trĩ đại ca, tôi nghĩ dưới điều kiện như nhau, thì ba thuộc tính còn lại mới tu luyện nhanh hơn.

Giải Trĩ không chút do dự trả lời:

- Chuyện này rất đơn giản, tu luyện vân lực hỏa thuộc tính nơi tốt nhất là dung nham nóng chảy, nham thạch nóng chảy là nơi tụ tập hỏa nhiều nhất. Về phần tu luyện lôi thuộc tính thì tốt nhất nên đắm chìm trong tia chớp, chỉ cần tia chớp bổ trúng người, chỉ sợ vân lực lôi thuộc tính của anh sẽ đạt tới sơ vân ngay lập tức. Về phần vân lực Phong thuộc tính, tôi nghĩ, không gì tốt hơn vòi rồng, khi đó phần tử thuộc tính phong là nhiều nhất.

Nghe Giải Trĩ nói Tề Nhạc im lặng, cười khổ:

- Tôi nghĩ nên tu luyện theo tuần tự thì tốt hơn. Trời ạ, nham thạch nóng chảy, vòi rồng, tia chớp, tùy tiện cái nào cũng có khả năng giết tôi đấy, ít nhất không chết cũng còn nửa cái mạng, tôi không muốn gặp nguy hiểm như thế.

Giải Trĩ nói:

- Tiến hành theo chất lượng mới là phương pháp tu luyện tốt nhất, tôi chỉ cung cấp cho anh mấy khả năng thôi. Những tình huống tôi nói chính là địa phương có nhiều phần tử nhất, tuy chúng không có ôn hòa như biển cả, nhưng trình độ ngưng kết còn cao hơn biển cả nhiều. Đương nhiên, tôi cũng không có bảo anh nếm thử, kỳ thật tu luyện tất cả thuộc tính vân lực nơi tốt cũng không khó tìm. Đơn giản mà nói, trong hoàn cảnh nóng bỏng, phần tử hỏa thuộc tính rất sinh động, địa phương gió lớn, phần tử thuộc tính phong cũng nhiều hơn, mà thời điểm mưa bão sấm sét, phần tử thuộc tính lôi cũng nhiều. Những chuyện này cần anh tự lục lọi, hơn nữa chỉ là phụ trợ thôi. Anh phải nhớ kỹ một điểm, cách tăng thực lực tốt nhất, tu luyện một loại thuộc tính là không đủ. Tuy Tứ Vân Kỳ Lân có tiềm lực phát triển tốt nhất, nhưng đồng thời hạn chế cũng lớn nhất, mỗi khi tăng một vân, đều phải tăng toàn bộ bốn thuộc tính lên, mới có thể phát triển lên vân tiếp theo. Về sau mỗi khi tu luyện một vân đều như thế.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Trước đây tôi từng nghe Trát Cách Lỗ đại sư nói qua. Xem ra, tôi phải cố găng tu luyện ba vân khác mới được.



Giải Trĩ mỉm cười nói:

- Từ từ sẽ đến a, tu luyện là chuyện gấp không được. Anh có thể trong thời gian ngắn đem thủy vân lực đột phá lên sơ vân, đã vượt xa dự đoán của tôi rồi. Phải biết rằng, đổi lại Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bình thường, nếu như gặp được tình huống như anh, liền trực tiếp có được thực lực sơ vân! Lúc này mới chỉ hai tuần mà thôi, nếu như tôi đoán không sai, có lẽ anh là người sáng tạo kỹ lục tu luyện nhanh nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

Lúc này Giải Trĩ lại tiến vào ngủ say, Tề Nhạc cũng không có tiếp tục tu luyện, bởi vì hắn phát hiện nắng ngoài cửa sổ chiếu vào mông rồi, bên ngoài hành lang có âm thanh lộn xộn vang lên, hiển nhiên là bắt đầu ngày mới cho hoạt động thu du rồi. Bởi vì Thâm Hải Minh Xà ảnh hưởng, cùng thân thể biến hóa đặc thù, khiến cho Tề Nhạc có hứng thú đi du ngoạn. Đi ra ngoài hoạt động đơn giản một chút, hắn cũng không có đi ra bờ biển, tuy Thâm Hải Minh Xà đã phát lời thề, nhưng Tề Nhạc bây giờ rất cẩn thận, chỉ e làm không tốt sẽ dẫn họa sát thân.

Rất nhanh, hắn lại gặp được Hứa Tình, theo như lời Trầm Vân nói, Hứa Tình đã quên chuyện hôm qua, vẫn hoạt bát sáng sủa như trước, không có gì khác trước kia. Mà Trầm Vân như có ý lảng tránh Tề Nhạc, cho dù cùng Hứa Tình nhìn thấy hắn, cũng chỉ cúi đầu không lên tiếng, trên mặt nàng thẹn thùng, ngay cả tính cách vô tâm như Hứa Tình cũng nhìn ra biến hóa. Sắc mặt Hứa Tình nhìn Tề Nhạc lạnh xuống, trợn trắng mắt nhìn hắn.

Sau cơm tră, các lão sư đại học Thanh Bắc tập hợp học sinh, sau khi kiểm kê nhân số, hai ngày vui chơi chấm dứt, hơn mười ngàn người trở về đại học Thanh Bắc tiếp tục việc học.

Thời gian, ngày từng ngày qua đi, mỗi ngày sinh hoạt trở nên bình tĩnh rất nhiều, cũng không có xuất hiện gợn sóng, Tề Nhạc tái diễn thời gian như trước, buổi sáng rời giường, ăn điểm tâm Trầm Vân làm, nếu có khóa thì đi học, không có khóa thì về phòng tiếp tục tu luyện, giữa trưa, lại ăn mỹ thực Trầm Vân làm, buổi chiều ngẫu nhiên đi ra ngoài hoạt động một chtus, nhưng đại đa số thời gian vẫn đặt vào việc tu luyện. Buổi tối, vẫn ăn cơm Trầm Vân nấu, về sau thì trở về phòng. Một ngày hai mươi bốn tiếng, hắn chí ít có mười sáu tiếng đặt vào việc tu luyện, đây là tình huống có khóa.

Trầm Vân có chút cố ý tránh né Tề Nhạc, Tề Nhạc cũng muốn tránh né nàng, từ ngày Trầm Vân có ý lấy thân báo đáp hắn, không biết vì cái gì, trong nội tâm Tề Nhạc có chút bất an. Từ ngày đó chính mình hôn lên môi Trầm Vân mà nhìn, nàng không phải nữ đồng tính đơn giản như vậy, giới tính của nàng hẳn là song hướng, ít nhất mình tiếp xúc thân mật với nàng, thân thể vẫn sản sinh phản ứng mạnh mẽ. Nhớ lại lần trước, chỉ sợ Tề Nhạc sẽ tìm cơ hội trêu chọc Trầm Vân, nhưng kinh nghiệm chuyện Thâm Hải Minh Xà xong, hắn thành thục hơn rất nhiều, tuy vẫn khát vọng với người khác phái như trước, nhưng không dám xảy ra chuyện gì với Trầm Vân, trong tiềm thức của hắn có e ngại, chính là trách nhiệm.

Tề Nhạc là người ưa thích tự do, tâm của hắn luôn dao động, tuy Trầm Vân mang cho hắn cảm giác gia đình, nhưng mà, hắn cũng không muốn có bạn gái. Đương nhiên, đây chỉ là một nguyên nhân mà thôi. Sâu trong nội tâm Tề Nhạc, tuy huyết mạch Kỳ Lân là cao quý, nhưng hắn biết thực lực của mình quá yếu, bản thân mình như vậy, cho dù là Kỳ Lân, có thể xứng với Trầm Vân sao? Bởi vì nguyên nhân bản thân, bao giờ cũng có chút di chứng sau khi thân mật với Trầm Vân, khiến cho Tề Nhạc càng cố gắng tu luyện. Tập tính côn đồ thu liễm đi rất nhiều.

Cửa ký túc xá mở ra, ngay sau đó phanh một tiếng, Tề Nhạc vừa định ăn mì mình nấu xong, đã thấy Hứa Tình sắc mặt âm trầm đi tới.

- Tình Nhi, cô trở về. Buổi chiều có lớp không?



Tề Nhạc mỉm cười hỏi nàng. Hôm nay khoa vật lý của Trầm Vân có tổ chức đi thăm một nhà máy sản xuất liên quan tới chuyên ngành, không có đầu bếp siêu cấp tọa trấn, Tề Nhạc đành phải ăn mì gói giải quyết cái bụng.

Hứa Tình ném cặp của mình lên ghế sa lon, sau đó đoạt mì trong tay Tề Nhạc, hơi sẳn giọng:

- Đi, đừng ăn, tôi có chuyện cần nói với anh.

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Có lời gì cô cứ nói. Những ngày này cô dường như không đúng nha! Tình Nhi tiểu thư, cho dù ngày đó ở biển có chút đụng chạm, cô cũng không cần nghiêm mặt cả ngày đâu.

Vừa nói, hắn cười xấu xa nhìn qua ngực của Hứa Tình.

Hứa Tình lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, nói:

- Ai trách anh việc ngày đó. Tề Nhạc, tôi đợi cơ hội này lâu rồi. Hôm nay Vân tỷ không ở đây, tôi vừa vặn muốn hỏi anh đã xảy ra chuyện gì.

Tề Nhạc kinh ngạc nói:

- Cái chuyện gì xảy ra? Tôi không biết cô nói cái gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook