Chương 558: Vương của Thần Thú. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
11/11/2013
Y Nhược hướng Tề Nhạc gật nhẹ đầu, đi đầu tiến vào sâu bên
trong. Ánh lửa trong tay Tề Nhạc lóe lên Hỏa Vân lực, tay kia lôi kéo
Văn Đình đi trước Tuyết Nữ theo sau lưng Y Nhược tiến vào bên trong.
Đường nhỏ trong huyệt động rất thẳng không có vòng quanh, nham thạch dưới chân rất cứng rắn. Hơn nữa cảm giác có chút cao thấp không đều, may mắn năng lực của đám người Tề Nhạc không yếu. Ánh lửa chiếu rọi xuống trong tay Tề Nhạc khiến con đường gập ghềnh cũng không thể tạo thành bất kỳ phiền phức nào cho bọn hắn.
Y Nhược mang theo ba người đi thẳng đến cuối đường huyệt động, thẳng đến nơi đây, mới lần thứ nhất xuất hiện một chỗ ngoặt đường, vượt qua ngoặt vẫn là một màn hắc ám.
Cảm giác thân thiết lúc trước Tề Nhạc cảm giác được tới hiện giờ càng thêm rõ ràng.
Không hề có dấu hiệu báo hiệu trước, trước mắt đột nhiên sáng lên, một thân thể cự đại xuất hiện trước mặt bốn người.
Thân thể khổng lồ màu đỏ rực độ dài chừng 10m, quang mang màu đỏ rực không ngừng hướng ra phía ngoài tản ra, nhưng mà thân thể khổng lồ kia bao trùm lân phiến làm Tề Nhạc cảm thấy vô cùng quen thuộc. Lân phiến màu đen, một sừng cực lớn, hắc ngân lưỡng sắc quấn quanh lấy. Đôi mắt bình tĩnh cùng với khí tức cường hãn đại biểu cho Kỳ Lân, một sừng hướng về phía trước, bộ lông màu bạc rối tung trên lân phiến màu đen. Đúng là hắc kỳ lân giống Tề Nhạc.
Hắc Kỳ Lân phủ phục trong huyệt động, con mắt tản ra ánh mắt bình thản, trên đầu có một cái sừng dài chừng hai mét nhưng với thân thể khổng lồ của nó thì vẫn tạo nên vẻ hài hòa, hoàn mỹ. Chiều cao của nó trên hai mét, đỉnh động ước chừng ba mét. Có thể tưởng tượng được, nếu như nó đứng lên thì nói không chừng cái sừng hắc ngân lưỡng sắc trực tiếp có thể đụng vào đỉnh của huyệt động.
- Y Nhược, nàng đã đến rồi. Con của ta, con cũng đã tới rồi.
Trong miệng Hắc Kỳ Lân thốt ra tiếng người, Tề Nhạc cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Kỳ Lân. Khi hắn lần thứ nhất nhìn thấy Hắc Kỳ Lân là lúc đang tập hợp huyết mạch Hắc Kỳ Lân, chỉ có điều khi đó hắn đã rơi vào trạng thái hôn mê, không thể trao đổi với Hắc Kỳ Lân.
Mà lần thứ hai lúc hắn thanh tỉnh đã nhìn thấy Hắc Kỳ Lân, đó là phụ thân của Văn Đình. Mà hai vị Hắc Kỳ Lân hiển nhiên cũng không phải là một người. Bởi vì Hắc Kỳ Lân trước mắt này phát ra khí tức Địa Hỏa diễm chứng minh đây là một vị Hắc Kỳ Lân hỏa thuộc tính.
Phụ thân của Văn Đình sở dĩ cường đại là bởi vì hắn có song trọng thuộc tính. Mà vị Hắc Kỳ Lân trước mắt này còn bình thường hơn nhiều. Nhưng mà vị Hắc Kỳ Lân này mặc dù là hỏa thuộc tính nhưng khí tức của hắn lại phi thường ôn hòa, một chút cũng không có thể hiện ra cảm giác nóng nảy.
Tiến lên vài bước, Tề Nhạc lôi kéo Văn Đình cung kính hành lễ hoàn toàn phát ra từ nội tâm:
- Xin chào ngài. Vương của Thần Thú tôn kính.
Hắc Kỳ Lân mỉm cười, nói:
- Không cần đa lễ, tên của ta gọi là Mặc Hỏa. Bên trong Hắc Kỳ Lân chúng ta đều dùng danh tự là họ Mặc. Bất quá đặc thù giống như con có bốn loại năng lực, danh tự cũng không thể ít hơn năm chữ.
Nghe lời nói của Hắc Kỳ Lân Mặc Hỏa có chút ẩn dấu, Tề Nhạc không khỏi mỉm cười, nói:
- Tôi đây nếu sanh ra ở thời đại này của các người chỉ sợ sẽ được đặt tên là Mặc Tứ Vân a.
Thân thể cực lớn của Mặc Hỏa có chút lười biếng, ánh mắt chuyển hướng nhìn Y Nhược nói:
- Chuyện tình của Tộc Cửu Lê ta đã nghe nói. Nếu như không phải là vì chờ đám các nàng, nói không chừng ta đã ra ngoài một chuyến. Sự kiện kia nàng đã nói cho Tề Nhạc biết rồi chứ?
Y Nhược nhìn Tề Nhạc rồi gật nhẹ đầu nói:
- Tề Nhạc đã đáp ứng giúp chúng ta. Hắn có Hiên Viên Kiếm hộ thể, chắc có lẽ không có vấn đề gì.
Mặc Hỏa thở dài một tiếng, nói:
- Tề Nhạc, nếu có lựa chọn khác thì tuy rằng chúng ta cũng không thuộc về cùng một thời đại, ta cũng không hy vọng con mạo hiểm. Nhưng mà, vì hưng suy của thần thú nhất tộc lại không thể không thỉnh cầu con. Hy vọng con có thể hiểu được.
Nghe Mặc Hỏa nói xong, sắc mặt Văn Đình không khỏi đại biến, nàng dùng sức nắm chặt tay của Tề Nhạc vội vàng hỏi:
- Tề Nhạc, anh đã đáp ứng đám người họ cái gì, vì cái gì không có nói cho em biết.
Tề Nhạc chặn lại nói:
- Không có gì, chỉ là một chút trợ giúp đối với thần thú mà thôi.
- Không, không đúng. Nếu như chỉ là đơn giản trợ giúp thì sao lại nguy hiểm tới tính mạng. Tề Nhạc, anh gạt em.
Văn Đình khẩn trương nhìn Tề Nhạc tới nỗi không thể diễn tả bằng ngôn ngữ. Ở thời đại này, Tề Nhạc có thể nói là người duy nhất nàng có thể dựa vào, đồng thời cũng là nam nhân nàng yêu nhất. Đã có kinh nghiệm chung cực Kỳ Lân Tí lúc trước, nàng thật sự không muốn Tề Nhạc lại chịu đựng bất kỳ nguy hiểm nào.
Chính Tề Nhạc không biết nên giải thích Văn Đình như thế nào thì một đạo hồng sắc quang mang nhàn nhạt đột nhiên từ trong miệng Mặc Hỏa phụt lên. Trong lòng Tề Nhạc cả kinh, vừa muốn ngăn cản, lại bị một cỗ sức mạnh không cách nào chống cự đẩy lui lại.
Chênh lệch của chín vân cùng sáu vân thật sự quá lớn, huống chi bản thân Mặc Hỏa cũng là Hắc Kỳ Lân, lúc này thực lực của hắn căn bản là không cách nào chống lại.
Quang mang màu đỏ hoàn toàn bao phủ ở bên trong thân thể của Văn Đình, dưới ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, thân thể Văn Đình chậm rãi mềm nhũn xuống.
Tề Nhạc kinh sợ hô to:
- Ngươi làm gì vậy?
Vân lực trong cơ thể phi tốc vận chuyển, năng lượng bành trướng rất nhanh vây quanh thân thể của hắn phát ra. Giờ khắc này, hắn đầu tiên nghĩ đến đúng là Hiên Viên Kiếm, chỉ sợ cũng chỉ có Hiên Viên Kiếm mới có thể cùng Vương của Thần Thú cùng trước mặt chống lại.
Mà Tuyết Nữ ở sau lưng Văn Đình nhẹ nhàng bay lên, quang mang màu xanh da trời sáng bên trên thân thể nàng. Chỉ có điều trước mặt Hắc Kỳ Lân hỏa thuộc tính, băng năng lực và phong năng lực của nàng có thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng cơ chứ?
- Đừng nóng vội, con của ta, ta cũng không có ác ý gì.
Mặc Hỏa ôn hòa nói.
Tề Nhạc ôm thân thể mềm mại của Văn Đình vào trong ngực, dùng tinh thần lực của mình dò xét lấy thân thể của nàng, hắn phát hiện, nguyên nhân là Văn Đình chính thức hôn mê bởi vì có một cỗ hỏa năng lượng khổng lồ đang chậm chạp vận chuyển kinh mạch toàn thân nàng.
Mặc Hỏa nói:
- Trên người đứa nhỏ này cũng có huyết mạch của Kỳ Lân chúng ta, đồng thời, thuộc tính của nàng cũng giống thuộc tính của ta. Lần đầu gặp mặt, ta tặng nàng một phần lễ vật, coi như hồi báo sự kiện kia của thần thú chúng ta. Con không cần sốt ruột, chỉ cần đem nàng thu vào Kỳ Lân Châu, bảy bảy bốn mươi chín ngày sau, chỉnh thể hỏa năng lực của nàng sẽ có một bước tiến mới.
- Sau này sẽ càng dễ dàng khống chế hơn, đồng thời nàng cũng mới có thể sử dụng được năng lực Hỏa Kỳ Lân mới. Đây là ta căn cứ huyết mạch Kỳ Lân của nàng mà ban cho, ta nghĩ đối với nàng sau này có một chút có một chút trợ giúp.
Đường nhỏ trong huyệt động rất thẳng không có vòng quanh, nham thạch dưới chân rất cứng rắn. Hơn nữa cảm giác có chút cao thấp không đều, may mắn năng lực của đám người Tề Nhạc không yếu. Ánh lửa chiếu rọi xuống trong tay Tề Nhạc khiến con đường gập ghềnh cũng không thể tạo thành bất kỳ phiền phức nào cho bọn hắn.
Y Nhược mang theo ba người đi thẳng đến cuối đường huyệt động, thẳng đến nơi đây, mới lần thứ nhất xuất hiện một chỗ ngoặt đường, vượt qua ngoặt vẫn là một màn hắc ám.
Cảm giác thân thiết lúc trước Tề Nhạc cảm giác được tới hiện giờ càng thêm rõ ràng.
Không hề có dấu hiệu báo hiệu trước, trước mắt đột nhiên sáng lên, một thân thể cự đại xuất hiện trước mặt bốn người.
Thân thể khổng lồ màu đỏ rực độ dài chừng 10m, quang mang màu đỏ rực không ngừng hướng ra phía ngoài tản ra, nhưng mà thân thể khổng lồ kia bao trùm lân phiến làm Tề Nhạc cảm thấy vô cùng quen thuộc. Lân phiến màu đen, một sừng cực lớn, hắc ngân lưỡng sắc quấn quanh lấy. Đôi mắt bình tĩnh cùng với khí tức cường hãn đại biểu cho Kỳ Lân, một sừng hướng về phía trước, bộ lông màu bạc rối tung trên lân phiến màu đen. Đúng là hắc kỳ lân giống Tề Nhạc.
Hắc Kỳ Lân phủ phục trong huyệt động, con mắt tản ra ánh mắt bình thản, trên đầu có một cái sừng dài chừng hai mét nhưng với thân thể khổng lồ của nó thì vẫn tạo nên vẻ hài hòa, hoàn mỹ. Chiều cao của nó trên hai mét, đỉnh động ước chừng ba mét. Có thể tưởng tượng được, nếu như nó đứng lên thì nói không chừng cái sừng hắc ngân lưỡng sắc trực tiếp có thể đụng vào đỉnh của huyệt động.
- Y Nhược, nàng đã đến rồi. Con của ta, con cũng đã tới rồi.
Trong miệng Hắc Kỳ Lân thốt ra tiếng người, Tề Nhạc cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Kỳ Lân. Khi hắn lần thứ nhất nhìn thấy Hắc Kỳ Lân là lúc đang tập hợp huyết mạch Hắc Kỳ Lân, chỉ có điều khi đó hắn đã rơi vào trạng thái hôn mê, không thể trao đổi với Hắc Kỳ Lân.
Mà lần thứ hai lúc hắn thanh tỉnh đã nhìn thấy Hắc Kỳ Lân, đó là phụ thân của Văn Đình. Mà hai vị Hắc Kỳ Lân hiển nhiên cũng không phải là một người. Bởi vì Hắc Kỳ Lân trước mắt này phát ra khí tức Địa Hỏa diễm chứng minh đây là một vị Hắc Kỳ Lân hỏa thuộc tính.
Phụ thân của Văn Đình sở dĩ cường đại là bởi vì hắn có song trọng thuộc tính. Mà vị Hắc Kỳ Lân trước mắt này còn bình thường hơn nhiều. Nhưng mà vị Hắc Kỳ Lân này mặc dù là hỏa thuộc tính nhưng khí tức của hắn lại phi thường ôn hòa, một chút cũng không có thể hiện ra cảm giác nóng nảy.
Tiến lên vài bước, Tề Nhạc lôi kéo Văn Đình cung kính hành lễ hoàn toàn phát ra từ nội tâm:
- Xin chào ngài. Vương của Thần Thú tôn kính.
Hắc Kỳ Lân mỉm cười, nói:
- Không cần đa lễ, tên của ta gọi là Mặc Hỏa. Bên trong Hắc Kỳ Lân chúng ta đều dùng danh tự là họ Mặc. Bất quá đặc thù giống như con có bốn loại năng lực, danh tự cũng không thể ít hơn năm chữ.
Nghe lời nói của Hắc Kỳ Lân Mặc Hỏa có chút ẩn dấu, Tề Nhạc không khỏi mỉm cười, nói:
- Tôi đây nếu sanh ra ở thời đại này của các người chỉ sợ sẽ được đặt tên là Mặc Tứ Vân a.
Thân thể cực lớn của Mặc Hỏa có chút lười biếng, ánh mắt chuyển hướng nhìn Y Nhược nói:
- Chuyện tình của Tộc Cửu Lê ta đã nghe nói. Nếu như không phải là vì chờ đám các nàng, nói không chừng ta đã ra ngoài một chuyến. Sự kiện kia nàng đã nói cho Tề Nhạc biết rồi chứ?
Y Nhược nhìn Tề Nhạc rồi gật nhẹ đầu nói:
- Tề Nhạc đã đáp ứng giúp chúng ta. Hắn có Hiên Viên Kiếm hộ thể, chắc có lẽ không có vấn đề gì.
Mặc Hỏa thở dài một tiếng, nói:
- Tề Nhạc, nếu có lựa chọn khác thì tuy rằng chúng ta cũng không thuộc về cùng một thời đại, ta cũng không hy vọng con mạo hiểm. Nhưng mà, vì hưng suy của thần thú nhất tộc lại không thể không thỉnh cầu con. Hy vọng con có thể hiểu được.
Nghe Mặc Hỏa nói xong, sắc mặt Văn Đình không khỏi đại biến, nàng dùng sức nắm chặt tay của Tề Nhạc vội vàng hỏi:
- Tề Nhạc, anh đã đáp ứng đám người họ cái gì, vì cái gì không có nói cho em biết.
Tề Nhạc chặn lại nói:
- Không có gì, chỉ là một chút trợ giúp đối với thần thú mà thôi.
- Không, không đúng. Nếu như chỉ là đơn giản trợ giúp thì sao lại nguy hiểm tới tính mạng. Tề Nhạc, anh gạt em.
Văn Đình khẩn trương nhìn Tề Nhạc tới nỗi không thể diễn tả bằng ngôn ngữ. Ở thời đại này, Tề Nhạc có thể nói là người duy nhất nàng có thể dựa vào, đồng thời cũng là nam nhân nàng yêu nhất. Đã có kinh nghiệm chung cực Kỳ Lân Tí lúc trước, nàng thật sự không muốn Tề Nhạc lại chịu đựng bất kỳ nguy hiểm nào.
Chính Tề Nhạc không biết nên giải thích Văn Đình như thế nào thì một đạo hồng sắc quang mang nhàn nhạt đột nhiên từ trong miệng Mặc Hỏa phụt lên. Trong lòng Tề Nhạc cả kinh, vừa muốn ngăn cản, lại bị một cỗ sức mạnh không cách nào chống cự đẩy lui lại.
Chênh lệch của chín vân cùng sáu vân thật sự quá lớn, huống chi bản thân Mặc Hỏa cũng là Hắc Kỳ Lân, lúc này thực lực của hắn căn bản là không cách nào chống lại.
Quang mang màu đỏ hoàn toàn bao phủ ở bên trong thân thể của Văn Đình, dưới ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, thân thể Văn Đình chậm rãi mềm nhũn xuống.
Tề Nhạc kinh sợ hô to:
- Ngươi làm gì vậy?
Vân lực trong cơ thể phi tốc vận chuyển, năng lượng bành trướng rất nhanh vây quanh thân thể của hắn phát ra. Giờ khắc này, hắn đầu tiên nghĩ đến đúng là Hiên Viên Kiếm, chỉ sợ cũng chỉ có Hiên Viên Kiếm mới có thể cùng Vương của Thần Thú cùng trước mặt chống lại.
Mà Tuyết Nữ ở sau lưng Văn Đình nhẹ nhàng bay lên, quang mang màu xanh da trời sáng bên trên thân thể nàng. Chỉ có điều trước mặt Hắc Kỳ Lân hỏa thuộc tính, băng năng lực và phong năng lực của nàng có thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng cơ chứ?
- Đừng nóng vội, con của ta, ta cũng không có ác ý gì.
Mặc Hỏa ôn hòa nói.
Tề Nhạc ôm thân thể mềm mại của Văn Đình vào trong ngực, dùng tinh thần lực của mình dò xét lấy thân thể của nàng, hắn phát hiện, nguyên nhân là Văn Đình chính thức hôn mê bởi vì có một cỗ hỏa năng lượng khổng lồ đang chậm chạp vận chuyển kinh mạch toàn thân nàng.
Mặc Hỏa nói:
- Trên người đứa nhỏ này cũng có huyết mạch của Kỳ Lân chúng ta, đồng thời, thuộc tính của nàng cũng giống thuộc tính của ta. Lần đầu gặp mặt, ta tặng nàng một phần lễ vật, coi như hồi báo sự kiện kia của thần thú chúng ta. Con không cần sốt ruột, chỉ cần đem nàng thu vào Kỳ Lân Châu, bảy bảy bốn mươi chín ngày sau, chỉnh thể hỏa năng lực của nàng sẽ có một bước tiến mới.
- Sau này sẽ càng dễ dàng khống chế hơn, đồng thời nàng cũng mới có thể sử dụng được năng lực Hỏa Kỳ Lân mới. Đây là ta căn cứ huyết mạch Kỳ Lân của nàng mà ban cho, ta nghĩ đối với nàng sau này có một chút có một chút trợ giúp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.