Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1117: Xuyên việt vị diện trong cao triều. (3)

Đường Gia Tam Thiểu

09/05/2014

Cảm giác vặn vẹo phảng phất muốn xé nát hắn, âm thanh hô to cuối cùng của Lãnh nhi ghé vào lỗ tai hắn vang lên, nhưng mà lại càng ngày càng nhỏ, thẳng đến biến mất. Kỳ Lân bổn nguyên năng lượng cuối cùng cường đại như thế, năng lượng tuy rằng như là sóng lớn không ngừng táp lấy thân thể của Tề Nhạc, nhưng hắn lại như là một chiếc thuyền nhỏ cao ngạo, mặc kệ sóng gió lớn như thế nào cũng thủy chung đứng vững mà không ngã.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, trong mắt của Tề Nhạc toát ra một tia cường quang nhàn nhạt, khẽ quát một tiếng, Kỳ Lân Xích phiêu nhiên trên thân, lúc này đây, hắn lựa chọn Hỏa Vân lực, Hỏa Vân lực cùng Phong Vân Lực tổ hợp, gió trợ thế lửa Phong Hỏa Kiếp. Năng lượng thanh hồng sắc không ngừng rung động tản ra hướng phía ngoài khiến cho lực lượng bị hoàn toàn chống cự bên ngoài. Đồng thời, Tề Nhạc thúc dục năng lượng của tự nhiên chi nguyên trong cơ thể bắt đầu thử thăm dò trong không gian quái dị này thu lấy năng lượng cần cho chính mình.

Sắc mặt của Tề Nhạc thay đổi, bởi vì hắn giật mình phát hiện bên trong sức xoắn khổng lồ như thế, lại không tồn tại lấy bất luận năng lượng gì.

Nếu như Hiên Viên Kiếm còn bên cạnh thì tốt rồi, trong lòng Tề Nhạc không khỏi thầm than một tiếng, cái không gian này tuy rằng kỳ dị, nhưng cũng chưa chắc có thể đứng vững trước sự sắc bén của Hiên Viên Kiếm. Bất kể lĩnh vực gì trước năng lượng của Hiên Viên Kiếm đều chỉ là một chuyện cười mà thôi. Trừ phi lĩnh vực năng lượng mạnh hơn Hiên Viên Kiếm, nhưng mà, loại tình huống này muốn phát sinh dễ dàng như thế sao? Cho dù là Ngưu Ma Vương, cũng chưa chắc có nắm chắc có thể làm được.

Đột nhiên sức xoắn biến mất, bất quá, thân thể của Tề Nhạc không có tùy theo cảm giác được nhẹ nhõm, một cỗ áp lực cực lớn thay thế xé rách xé rách vừa rồi giống như núi cao từ bên trên áp xuống dưới. Không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, cảnh vật chung quanh đã xảy ra biến hóa cực lớn.

Hết thảy trước mắt mắt không hề hư ảo, nhưng mà hết thảy chân thật này đột nhiên làm cho Tề Nhạc chấn động.

Thân thể như là chì rơi xuống, áo lực khổng lồ bỗng nhiên biến mất, một cỗ cảm giác khó tả tràn ngập chung quanh tại thân thể hắn khiến cho thân thể Tề Nhạc bay bổng rơi trên mặt đất.

Chương 289: Xuyên việt vị diện trong cao triều. (hạ)

Đây là một thế giới lờ mờ, chung quanh đều lóe ra một mảnh quang mang màu đỏ sậm, vị trí Tề Nhạc rơi xuống là một khối nham thạch hắc sắc. Năng lượng hắc ám gần như vô hạn chung quanh khiến cho hắn cảm thấy phi thường không thoải mái. Trên mặt đất nham thạch cũng không phải kết nối với nhau mà bày ra hình dáng rạn nứt, mỗi một khối nham thạch lớn đều chảy qua một dòng suối nhỏ hẹp màu đỏ. Khí lưu nóng rực nói cho Tề Nhạc biết, dòng suối này không ngờ là do nham thạch tạo nên.

Đây là địa phương nào? Trong lòng của Tề Nhạc lộ ra nghi hoặc, mình rơi từ trên xuống, hắn vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên không trung. Khí tức trên thân bỗng nhiên biến đổi, không trung không ngừng tản ra năng lượng tử nhật kỳ dị đã nói cho hắn hết thảy.

Địa Ngục, nơi này là Địa Ngục, ngoại trừ cách giải thích này, Tề Nhạc nghĩ không ra tình huống nào khác. Khó trách vừa rồi cảm giác kỳ dị như thế, thì ra Lãnh nhi lại đem chính mình đưa đến Địa Ngục. Khá lắm nha đầu thông minh, dùng thực lực của nàng, cho dù tăng thêm Lucifer có lẽ có thể đem chính mình đánh bại, nhưng mà muốn vây khốn mình trên địa cầu là chuyện không thể. Vì thế, Lãnh nhi lựa chọn Địa Ngục, đây chính là một vị diện khác.



Tề Nhạc không hận Lãnh nhi, bởi vì hắn có thể hiểu cảm giác ngay lúc đó của nàng, nàng không muốn mất đi chính mình, vì thế, nàng đem chính mình đưa tới đây. Chỉ sợ, lúc trước nàng đề nghị chính mình một đêm vợ chồng thì đã nghĩ muốn làm như vậy. Lúc phát sinh quan hệ, mình ở vào trạng thái buông lòng nhất, thông lộ tiến về Địa Ngục mở ra sẽ đẩy mình tới nơi này, có thể ở cùng với nàng. Lãnh nhi ah Lãnh nhi, cô thật sự là giỏi tính toán. Nhưng mà Tề Nhạc tôi thật sự sẽ bị vây ở chỗ này sao?

Tin tưởng, không phải chỉ tích lũy trong một thời gian ngắn mà có. Thời gian mấy năm qua, Tề Nhạc từ một tiểu lưu manh biến thành cường giả như thế này, hắn đã gặp được quá nhiều nguy cơ, mấy lần hiểm tử nhưng vẫn còn sống, sớm đã rèn giũa ý chí của hắn vô cùng kiên nghị. Cho dù là hiện tại phát hiện mình đang ở một thế giới lạ lẫm mà khủng bố. Hắn cũng không có bất kỳ kinh hoảng gì. Phong lôi động, dưới tác dụng Phong lôi động của tại chính mình mà thông lộ đi vào Địa Ngục tựa hồ đã xảy ra một ít cải biến, vì thế mình mới không có đi cùng Lãnh nhi. Hiện tại là nơi nào, Tề Nhạc không có suy nghĩ quá nhiều. Dù sao, bất luận là nơi nào của Địa Ngục đối với hắn mà nói là xa lạ tuyệt đối.

Tinh thần lực thủ hộ trong cơ thể, Tề Nhạc không có tiến hành tìm kiếm vô nghĩ, sau khi kinh ngạc trong ngắn ngủi, hắn đã khôi phục bình tĩnh, khoanh chân ngồi ở trên mặt đá dưới chân. Cảm thụ được năng lượng khí tức hắc ám chung quanh chung quanh, năng lượng tự nhiên chi nguyên bắt đầu vận chuyển.

Địa Ngục thì như thế nào? Năng lượng bình thản của tự nhiên chi nguyên luôn phát huy ra công hiệu của nó. Gặp nguy không sợ hãi, chuyện thứ nhất mình cần làm là khôi phục năng lượng thân thể của mình, chỉ có như vậy mới có thể đi tìm đường trở về. Tề Nhạc biết rõ, một khi tới thế giới này, đối kháng của mình và ma vương chỉ e sẽ diễn ra sớm hơn. Với tư cách là kẻ đứng đầu Địa Ngục, hắn tuyệt sẽ không để cho mình đơn giản phản hồi nhân gian. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi lại một lần nữa hoài niệm chiến hữu tốt nhất của chính mình, Hiên Viên đại ca, nếu như anh vẫn còn. Chúng ta cùng chống chọi với Địa Ngục có phải tốt hơn không?

Tề Nhạc không có cân nhắc đem Ngưu Ma Vương gọi ra, đó là nguy cơ lớn nhất của hắn, đồng thời cũng là vương bài lớn nhất của hắn. Hắn muốn nhìn một chút xem dùng thực lực cấp bậc chín vân Hắc Kỳ Lân của chính mình đạt tới, có thể chống lại ma vương không. Nghĩ đến chính mình sắp đối mặt Đại Ma Vương trong truyền thuyết, Tề Nhạc toàn thân nhiệt huyết sôi trào, chiến ý cùng lòng tin mãnh liệt dâng trào.

...

- Đừng mà. Tề Nhạc, vì sao anh lại ngốc như vậy?

Lãnh nhi lệ rơi đầy mặt mà phiêu nhiên rơi xuống, nàng cũng trở lại, về tới chỗ nàng sinh ra. Năng lượng Hắc ám chung quanh tuy rằng mang cho nàng vô cùng thoải mái dễ chịu. Nhưng mà, trong lòng của nàng có một loại cảm giác bị nghiền nát. Tề Nhạc, Tề Nhạc anh ở đâu rồi? Anh ấy có thể cho là mình cũng hãm hại anh ấy như Vũ Mâu hay không? Không. Không phải, Tề Nhạc, em chỉ muốn vĩnh viễn ở cùng anh, vĩnh viễn lưu lại ở thế giới Địa Ngục này. Không đi nhân gian, chỉ cần có thể ở cùng anh, em cũng thỏa mãn rồi.

Nước mắt kèm theo bi thương, tràn ngập chung quanh thân thể của Lãnh nhi, trong lòng của nàng không ngừng run rẩy.

Lúc này Lãnh nhi đang ở là một lâu đài cự đại, bộ dáng của lâu đài cổ rất quái dị, bởi vì nó bản thân chính là một ngọn núi. Một ngọn núi màu đen, tựa hồ lâu đài cổ chính là tác phẩm điêu khắc kiệt xuất nhất của cái thế giới này, lấy hắc sơn là nguyên liệu điêu khắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook