Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế
Chương 21:
Phong Hồn
02/06/2024
Ngu!
Đồ heo!
Cũng do từ ngữ mắng người của cô quá ít, bằng không bây giờ cô thực sự muốn chửi bọn họ là thằng chó ngu dốt.
Bọn họ đều là nữ, tốn hơn nửa ngày tập luyện là vì lý do gì chứ? !
Nhưng lúc này cô cũng không còn thời gian rảnh để lo chuyện bao đồng nữa, cô chỉ có thể thúc giục hai cô gái vẫn còn chưa lên xe, đưa tay kéo họ: “Nhanh nhanh nhanh lên.”
Các cô gái khác cũng nhanh chóng hỗ trợ, kéo người vào trong xe, những người khác thì tiếp tục dùng cây lau nhà để đẩy mấy con tang thi đến gần, nhanh chóng đưa mọi người lên xe rồi đóng cửa lại.
Một số cô gái nằm đó thở hổn hển, còn chưa kịp ổn định lại tinh thần thì đã nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết truyền từ bên ngoài.
Diệp Linh Lung nhìn ra cửa sổ, cô nhìn thấy con Licker quả thực đã bị dụ ra ngoài rồi, lúc này nó đang từ trên mái nhà bò xuống.
Mấy số nam sinh có người hoảng sợ mà hét to lên, cũng có người khóc lóc và cầu cứu những người bên dưới.
Diệp Linh Lung mím môi, rốt cuộc cũng có chút không đành lòng, cô để Lý Quân lái xe qua, sau đó tự mình thò đầu ra rồi nói: “Nhảy xuống, nhảy lên trên nóc xe, chúng tôi sẽ mang mọi người đi cùng.”
“Cô điên rồi sao? Đây là tầng 4 đó.”
“Nhảy xuống thì sẽ ngã chết, chờ chúng tôi buộc sợi dây thừng trước đi.”
“Tùy các người. Dù sao thì chúng tôi chỉ có thể đợi một phút nữa thôi.”
Trái tim của Diệp Linh Lung có thánh mẫu đến đâu thì chỉ đến mức đó thôi.
Bởi vì động tĩnh vừa rồi, cho nên bọn tang thi đã bị dẫn dụ đến tầng dưới, nếu như thật sự bị bao vây, thì cho dù có là xe cũng không thể đi ra được.
Nếu bọn họ có dũng khí nhảy thì cô sẽ nhận. Còn nếu không, thì không đáng để mạo hiểm tính mạng của bản thân và các nữ sinh khác vì loại đầu heo này.
Còn về phần nhảy có chết hay không….
Đó chính là mệnh của mỗi người.
Dù sao thì Licker cũng là do chính bọ họ gọi ra, nếu không nhảy khỏi tòa nhà thì bọn họ cũng không thể trốn thoát được nữa.
Hai người gõ lan can kia vẫn còn đang đứng ở đó do dự thương lượng, thì trong kí túc xá cũng có người dám nhảy xuống.
Diệp Linh Lung nghe được trên nóc xe phát ra hai tiếng rầm rầm, còn một người thì không kịp nhảy lên nóc xe, rơi trên bụi hoa ven đường, cũng không biết là còn sống hay đã chết. Nhưng không bao lâu đã có thây ma vây lại, chỉ sợ là nếu như không chết thì cũng không thể sống nổi.
Mà trên tầng, đương nhiên con Licker cũng ý thức được đồ ăn gần đến miệng mình sắp chạy thoát, nó liền ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, tốc độ cũng bắt đầu nhanh hơn.
Nam sinh gõ lan can lúc này mới nhận thức được nguy hiểm, cậu ta vội vàng muốn nhảy ra khỏi ban công.
Nhưng đã muộn rồi.
Con Licker nhanh chóng bò xuống, khi nó đang ở giữa không trung, lưỡi của nó thè ra như con ếch, sau đó trực tiếp đâm xuyên qua người của cậu ta.
Máu tươi phun ra, suýt chút nữa bắn trúng Diệp Linh Lung.
Cô liền lui về, đóng cửa sổ xe lại và nói với Lý Quân: “Lái xe.”
Đồ heo!
Cũng do từ ngữ mắng người của cô quá ít, bằng không bây giờ cô thực sự muốn chửi bọn họ là thằng chó ngu dốt.
Bọn họ đều là nữ, tốn hơn nửa ngày tập luyện là vì lý do gì chứ? !
Nhưng lúc này cô cũng không còn thời gian rảnh để lo chuyện bao đồng nữa, cô chỉ có thể thúc giục hai cô gái vẫn còn chưa lên xe, đưa tay kéo họ: “Nhanh nhanh nhanh lên.”
Các cô gái khác cũng nhanh chóng hỗ trợ, kéo người vào trong xe, những người khác thì tiếp tục dùng cây lau nhà để đẩy mấy con tang thi đến gần, nhanh chóng đưa mọi người lên xe rồi đóng cửa lại.
Một số cô gái nằm đó thở hổn hển, còn chưa kịp ổn định lại tinh thần thì đã nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết truyền từ bên ngoài.
Diệp Linh Lung nhìn ra cửa sổ, cô nhìn thấy con Licker quả thực đã bị dụ ra ngoài rồi, lúc này nó đang từ trên mái nhà bò xuống.
Mấy số nam sinh có người hoảng sợ mà hét to lên, cũng có người khóc lóc và cầu cứu những người bên dưới.
Diệp Linh Lung mím môi, rốt cuộc cũng có chút không đành lòng, cô để Lý Quân lái xe qua, sau đó tự mình thò đầu ra rồi nói: “Nhảy xuống, nhảy lên trên nóc xe, chúng tôi sẽ mang mọi người đi cùng.”
“Cô điên rồi sao? Đây là tầng 4 đó.”
“Nhảy xuống thì sẽ ngã chết, chờ chúng tôi buộc sợi dây thừng trước đi.”
“Tùy các người. Dù sao thì chúng tôi chỉ có thể đợi một phút nữa thôi.”
Trái tim của Diệp Linh Lung có thánh mẫu đến đâu thì chỉ đến mức đó thôi.
Bởi vì động tĩnh vừa rồi, cho nên bọn tang thi đã bị dẫn dụ đến tầng dưới, nếu như thật sự bị bao vây, thì cho dù có là xe cũng không thể đi ra được.
Nếu bọn họ có dũng khí nhảy thì cô sẽ nhận. Còn nếu không, thì không đáng để mạo hiểm tính mạng của bản thân và các nữ sinh khác vì loại đầu heo này.
Còn về phần nhảy có chết hay không….
Đó chính là mệnh của mỗi người.
Dù sao thì Licker cũng là do chính bọ họ gọi ra, nếu không nhảy khỏi tòa nhà thì bọn họ cũng không thể trốn thoát được nữa.
Hai người gõ lan can kia vẫn còn đang đứng ở đó do dự thương lượng, thì trong kí túc xá cũng có người dám nhảy xuống.
Diệp Linh Lung nghe được trên nóc xe phát ra hai tiếng rầm rầm, còn một người thì không kịp nhảy lên nóc xe, rơi trên bụi hoa ven đường, cũng không biết là còn sống hay đã chết. Nhưng không bao lâu đã có thây ma vây lại, chỉ sợ là nếu như không chết thì cũng không thể sống nổi.
Mà trên tầng, đương nhiên con Licker cũng ý thức được đồ ăn gần đến miệng mình sắp chạy thoát, nó liền ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, tốc độ cũng bắt đầu nhanh hơn.
Nam sinh gõ lan can lúc này mới nhận thức được nguy hiểm, cậu ta vội vàng muốn nhảy ra khỏi ban công.
Nhưng đã muộn rồi.
Con Licker nhanh chóng bò xuống, khi nó đang ở giữa không trung, lưỡi của nó thè ra như con ếch, sau đó trực tiếp đâm xuyên qua người của cậu ta.
Máu tươi phun ra, suýt chút nữa bắn trúng Diệp Linh Lung.
Cô liền lui về, đóng cửa sổ xe lại và nói với Lý Quân: “Lái xe.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.