Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế
Chương 33: Đều Là Do Cô Làm Hại
Phong Hồn
02/06/2024
Diệp Linh Lung và Lý Quân đến căn hộ thứ hai, đột nhiên hai người bọn họ nghe thấy tiếng hét thất thanh ở bên dưới.
Thính giác của Lý Quân đã tốt hơn một chút, anh cau mày nói: “Là Lưu Tư Vân và Vương Nghệ.”
“Mau.” Diệp Linh Lung giật mình, cô quay người chạy như bay xuống.
Khi đến nơi phát ra tiếng hét, đám người Lưu Tư Vân đã không còn ở đó nữa, cánh cửa đã bị mở toang ra, một người phụ nữ ngã gục trong phòng khách.
Trên người của người phụ nữ đó có một con chó đang nằm đè lên, nó đang cắn, mổ bụng và xé rách một số nội tạng không xác định từ bên trong ra.
Tiếng động mà hai người Diệp Linh Lung chạy về phía này đã khiến cho con chó đó quay đầu lại, đó là một con chó đã biến thành zombie.
Lông của nó đã rụng hết, da cũng bị hư thối, lồi những vết gồ ghề, bốc ra mùi hôi thối, trên người nó chỉ còn lại răng và móng vuốt, ngược lại còn trở nên sắc bén hơn. Lúc này, đầu và mặt của nó nhuốm đầy máu, trông vô cùng ghê rợn và hung ác.
Diệp Linh Lung cắn chặt răng.
Lẽ ra cô phải nghĩ chuyện này sớm hơn!
Đã có tang thi là Licker thì làm sao có thể không có chó zombie được?
Nơi này là khu chung cư của các giáo viên, trước ngày tận thế có không ít giáo viên nuôi thú cưng.
Tại sao cô lại không nghĩ tới chuyện này chứ?
Chỉ vì một suy nghĩ bất cẩn mà một mạng sống đã bị tước đoạt mất ngay tại chỗ này.
Trong lòng cô đang không ngừng tự trách bản thân mình, khi nhìn thấy con chó tang thi, cô có chút tức giận, thậm chí còn không gọi Lý Quân mà trực tiếp dùng cây thương trong tay của mình mà đâm thẳng vào nó.
Con chó thây ma này nhanh nhẹn hơn nhiều so với những thây ma thông thường, nó lập tức nhảy ra để né tránh đòn tấn công của cô, rồi quay đầu lại nhe răng về phía Diệp Linh Lung sau đó chuẩn bị lao tới.
Lý Quân ở bên cạnh nhìn thấy vậy thì trực tiếp rút súng ra bắn nó.
Con chó zombie quá nhỏ và nhanh nhẹn, với kích thước của nó thì việc đánh cận chiến không có lợi thế. Tài thiện xạ của anh khá tốt, ở cự ly gần như vậy thì anh càng ít có khả năng sẽ bắn trượt. Dù sao thì hiện tại cả tòa nhà này đều đã đóng cửa nên bọn họ cũng không cần phải lo lắng về tiếng súng sẽ làm kinh động cái gì.
Cơ thể đang nhảy của con chó zombie ngã xuống đất.
Một phát súng đã trực tiếp bắn vỡ đầu của nó.
Mà ở bên Diệp Linh Lung đang cầm cây thương ra đâm cũng nhận ra mình đã quá xúc động. cô lập tức lùi lại để tránh gây thêm phiền phức cho anh. Chờ sau khi Lý Quân xác nhận rằng con chó thây ma đã chết hoàn toàn rồi cô mới đi qua xem người phụ nữ đã bị con chó zombie cắn xé.
Đó là Vương Nghệ.
Lúc này cô ấy vẫn còn chưa có tắt thở, nhưng trong tình trạng này thì cũng không thể nào sống nổi, hơn nữa bị chó thây ma cắn chắc chắn có thể đã bị lây nhiễm.
“Tôi...” Mỗi lần mà Vương Nghệ mở miệng đều phun ra một ngụm máu tươi.
Diệp Linh Lung đưa tay lau đi, nhưng căn bản không thể sạch được.
“Tôi... không muốn...” Giọng nói của Vương Nghệ rất yếu ớt nhưng cô ấy vẫn cố gắng nói: “Trở thành zombie... Tôi... muốn... về nhà...”
Trước đây khi ở trên xe, cô ấy cũng nói muốn về nhà...
Diệp Linh Lung nhìn khuôn mặt đầy máu của cô ấy, tầm nhìn của cô ấy bắt đầu mơ hồ.
Vương Nghệ lại gắt gao nhìn cô và lặp lại một lần nữa: “Tôi... không muốn... trở thành... zombie... làm ơn... làm ơn...cầu xin cô...”
Diệp Linh Lung biết ý của cô ấy, nhưng mà...
Tay cô vẫn luôn run rẩy, thậm chí cây thương của chính mình mà cô còn không thể cầm được.
Lý Quân đi tới, ngồi xổm xuống, anh rút con dao găm ra, sau đó cắm thẳng vào thái dương của Vương Nghệ.
Nếu bộ não bị phá hư rồi thì sẽ không trở thành zombie.
Thính giác của Lý Quân đã tốt hơn một chút, anh cau mày nói: “Là Lưu Tư Vân và Vương Nghệ.”
“Mau.” Diệp Linh Lung giật mình, cô quay người chạy như bay xuống.
Khi đến nơi phát ra tiếng hét, đám người Lưu Tư Vân đã không còn ở đó nữa, cánh cửa đã bị mở toang ra, một người phụ nữ ngã gục trong phòng khách.
Trên người của người phụ nữ đó có một con chó đang nằm đè lên, nó đang cắn, mổ bụng và xé rách một số nội tạng không xác định từ bên trong ra.
Tiếng động mà hai người Diệp Linh Lung chạy về phía này đã khiến cho con chó đó quay đầu lại, đó là một con chó đã biến thành zombie.
Lông của nó đã rụng hết, da cũng bị hư thối, lồi những vết gồ ghề, bốc ra mùi hôi thối, trên người nó chỉ còn lại răng và móng vuốt, ngược lại còn trở nên sắc bén hơn. Lúc này, đầu và mặt của nó nhuốm đầy máu, trông vô cùng ghê rợn và hung ác.
Diệp Linh Lung cắn chặt răng.
Lẽ ra cô phải nghĩ chuyện này sớm hơn!
Đã có tang thi là Licker thì làm sao có thể không có chó zombie được?
Nơi này là khu chung cư của các giáo viên, trước ngày tận thế có không ít giáo viên nuôi thú cưng.
Tại sao cô lại không nghĩ tới chuyện này chứ?
Chỉ vì một suy nghĩ bất cẩn mà một mạng sống đã bị tước đoạt mất ngay tại chỗ này.
Trong lòng cô đang không ngừng tự trách bản thân mình, khi nhìn thấy con chó tang thi, cô có chút tức giận, thậm chí còn không gọi Lý Quân mà trực tiếp dùng cây thương trong tay của mình mà đâm thẳng vào nó.
Con chó thây ma này nhanh nhẹn hơn nhiều so với những thây ma thông thường, nó lập tức nhảy ra để né tránh đòn tấn công của cô, rồi quay đầu lại nhe răng về phía Diệp Linh Lung sau đó chuẩn bị lao tới.
Lý Quân ở bên cạnh nhìn thấy vậy thì trực tiếp rút súng ra bắn nó.
Con chó zombie quá nhỏ và nhanh nhẹn, với kích thước của nó thì việc đánh cận chiến không có lợi thế. Tài thiện xạ của anh khá tốt, ở cự ly gần như vậy thì anh càng ít có khả năng sẽ bắn trượt. Dù sao thì hiện tại cả tòa nhà này đều đã đóng cửa nên bọn họ cũng không cần phải lo lắng về tiếng súng sẽ làm kinh động cái gì.
Cơ thể đang nhảy của con chó zombie ngã xuống đất.
Một phát súng đã trực tiếp bắn vỡ đầu của nó.
Mà ở bên Diệp Linh Lung đang cầm cây thương ra đâm cũng nhận ra mình đã quá xúc động. cô lập tức lùi lại để tránh gây thêm phiền phức cho anh. Chờ sau khi Lý Quân xác nhận rằng con chó thây ma đã chết hoàn toàn rồi cô mới đi qua xem người phụ nữ đã bị con chó zombie cắn xé.
Đó là Vương Nghệ.
Lúc này cô ấy vẫn còn chưa có tắt thở, nhưng trong tình trạng này thì cũng không thể nào sống nổi, hơn nữa bị chó thây ma cắn chắc chắn có thể đã bị lây nhiễm.
“Tôi...” Mỗi lần mà Vương Nghệ mở miệng đều phun ra một ngụm máu tươi.
Diệp Linh Lung đưa tay lau đi, nhưng căn bản không thể sạch được.
“Tôi... không muốn...” Giọng nói của Vương Nghệ rất yếu ớt nhưng cô ấy vẫn cố gắng nói: “Trở thành zombie... Tôi... muốn... về nhà...”
Trước đây khi ở trên xe, cô ấy cũng nói muốn về nhà...
Diệp Linh Lung nhìn khuôn mặt đầy máu của cô ấy, tầm nhìn của cô ấy bắt đầu mơ hồ.
Vương Nghệ lại gắt gao nhìn cô và lặp lại một lần nữa: “Tôi... không muốn... trở thành... zombie... làm ơn... làm ơn...cầu xin cô...”
Diệp Linh Lung biết ý của cô ấy, nhưng mà...
Tay cô vẫn luôn run rẩy, thậm chí cây thương của chính mình mà cô còn không thể cầm được.
Lý Quân đi tới, ngồi xổm xuống, anh rút con dao găm ra, sau đó cắm thẳng vào thái dương của Vương Nghệ.
Nếu bộ não bị phá hư rồi thì sẽ không trở thành zombie.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.