Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế
Chương 38: Một Giây Thất Sủng
Phong Hồn
02/06/2024
Trong lòng của Diệp Linh Lung bị nghẹn lại, hiệu suất dọn dẹp cả tòa khu chung cư này của cô cũng cao hơn rất nhiều.
Những người khác lại có những suy nghĩ khác nhau, có người thì bị dọa sợ hãi, có người thì do dự nửa chừng, cũng có người tiếp tục đi dọn dẹp tòa nhà.
Đến buổi chiều, toàn bộ tòa nhà đều đã được dọn sạch sẽ.
Diệp Linh Lung muốn đem thi thể của Vương Nghệ đi đốt, cho nên chỉ có thể đi xuống lầu. Vì cũng sắp đem đốt cho nên cô cũng đem xác của bọn thây ma ra đốt cùng. Dù sao thì hôm nay cô cũng đã đốt được rất nhiều củi, hiện tại cũng không cần dùng tới nó.
Ngày hôm trước cô và Lý Qân đã mở rộng hàng rào ra rồi.
Phạm Hiểu Thanh và Vương Lỗi cũng đến hỗ trợ.
Trước sự ngạc nhiên của Diệp Linh Lung, Liêu Thu Minh và Thiệu Phái Văn cũng đến.
Thiệu Phái Văn nhìn đống thây ma rồi thở dài: “Dù sao cũng là đồng nghiệp và hàng xóm...Xem như tiễn bọn họ đi một đoạn đường đi.”
Có một số người đã quen nhau mấy năm rồi, mấy hôm trước bọn họ còn cùng nhau trò chuyện trên lớp, sau khi ngủ dậy một giấc thì... lại biến thành như thế này.
Trong lòng ông ấy cảm thấy rất khó chịu.
Diệp Linh Lung không nói gì, cô chỉ cùng với Lý Quân giết chết những con thây ma đang đi lang thang trên đường đi, sau đó chất chồng chúng lại với nhau.
Vương Lỗi cũng cầm con dao găm của Diệp Linh Lung, cũng không ngại dơ mà bổ đầu từng cái đầu của zombie.
Diệp Linh Lung cảm thấy hơi buồn nôn, cô cau mày nói: “Anh đang làm cái gì vậy? Không phải một cú vừa rồi cũng đủ làm cho bọn chúng chết rồi sao?”
“Không đâu, đàn em à, em đã bao giờ đọc qua những bài báo về ngày tận thế trên mạng chưa?” Vương Lỗi nói, tay thì không ngừng vung con dao găm lên bổ đầu của thây ma: “Có rất nhiều bài viết nói rằng trong não của zombie có thể tạo ra tinh thể, tinh thể này có thể tiến hóa, con người cũng có thể có được dị năng gì đó nếu như hấp thụ chúng.”
Diệp Linh Lung:...
Nếu như là trước đây thì cô nhất định sẽ trêu chọc Vương Lỗi.
Nhưng... zombie và Licker đã xuất hiện, hơn nữa cô còn có bàn tay vàng, nếu như thật sự xuất hiện tinh thể và dị năng... cũng không có gì đáng ngạc nhiên đúng chứ?
Huống hồ chi, nếu thật sự dựa trên bộ phim Resident Evil thì sau này có thứ gọi là sức mạnh tinh thần, chẳng phải cũng được tính là siêu năng lực sao?
“Có phát hiện gì không?” Cô hỏi.
“Không có.” Vương Lỗi có chút nản lòng: “Có lẽ là cấp bậc hiện tại của bọn zombie quá thấp.”
Thiệu Phái Văn cảm thấy có chút dở khóc dở cười: “Cấp bậc quá thấp? Chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến chúng ta không dám ra khỏi cửa, em còn hy vọng bọn chúng thăng cấp sao?”
Nói thì nói như vậy nhưng mà tất cả mọi người vẫn cùng nhau bổ hết đầu của đám zombie chất đống ở đây, suy cho cùng thì... nếu như thật sự có một ít thì sao?”
Thế giới vốn dĩ là đã như vậy, không ai muốn buông bỏ chút hy vọng có thể trở nên mạnh mẽ hơn cả.
Trong lúc bọn họ đang bận làm việc thì cửa sổ phòng bên cạnh mở ra, có người từ bên trong thò đầu ra và hét to: “Lão Liêu! Lão Liêu!”
Diệp Linh Lung giật mình, đầu tiên cô nhìn xung quanh xem có làm kinh động đến thứ gì hay không, nhưng sau đó cô nghĩ lại, bọn họ đã gây ra động tĩnh lớn như vậy cũng không kém gì với tiếng động của người nọ.
Những người khác lại có những suy nghĩ khác nhau, có người thì bị dọa sợ hãi, có người thì do dự nửa chừng, cũng có người tiếp tục đi dọn dẹp tòa nhà.
Đến buổi chiều, toàn bộ tòa nhà đều đã được dọn sạch sẽ.
Diệp Linh Lung muốn đem thi thể của Vương Nghệ đi đốt, cho nên chỉ có thể đi xuống lầu. Vì cũng sắp đem đốt cho nên cô cũng đem xác của bọn thây ma ra đốt cùng. Dù sao thì hôm nay cô cũng đã đốt được rất nhiều củi, hiện tại cũng không cần dùng tới nó.
Ngày hôm trước cô và Lý Qân đã mở rộng hàng rào ra rồi.
Phạm Hiểu Thanh và Vương Lỗi cũng đến hỗ trợ.
Trước sự ngạc nhiên của Diệp Linh Lung, Liêu Thu Minh và Thiệu Phái Văn cũng đến.
Thiệu Phái Văn nhìn đống thây ma rồi thở dài: “Dù sao cũng là đồng nghiệp và hàng xóm...Xem như tiễn bọn họ đi một đoạn đường đi.”
Có một số người đã quen nhau mấy năm rồi, mấy hôm trước bọn họ còn cùng nhau trò chuyện trên lớp, sau khi ngủ dậy một giấc thì... lại biến thành như thế này.
Trong lòng ông ấy cảm thấy rất khó chịu.
Diệp Linh Lung không nói gì, cô chỉ cùng với Lý Quân giết chết những con thây ma đang đi lang thang trên đường đi, sau đó chất chồng chúng lại với nhau.
Vương Lỗi cũng cầm con dao găm của Diệp Linh Lung, cũng không ngại dơ mà bổ đầu từng cái đầu của zombie.
Diệp Linh Lung cảm thấy hơi buồn nôn, cô cau mày nói: “Anh đang làm cái gì vậy? Không phải một cú vừa rồi cũng đủ làm cho bọn chúng chết rồi sao?”
“Không đâu, đàn em à, em đã bao giờ đọc qua những bài báo về ngày tận thế trên mạng chưa?” Vương Lỗi nói, tay thì không ngừng vung con dao găm lên bổ đầu của thây ma: “Có rất nhiều bài viết nói rằng trong não của zombie có thể tạo ra tinh thể, tinh thể này có thể tiến hóa, con người cũng có thể có được dị năng gì đó nếu như hấp thụ chúng.”
Diệp Linh Lung:...
Nếu như là trước đây thì cô nhất định sẽ trêu chọc Vương Lỗi.
Nhưng... zombie và Licker đã xuất hiện, hơn nữa cô còn có bàn tay vàng, nếu như thật sự xuất hiện tinh thể và dị năng... cũng không có gì đáng ngạc nhiên đúng chứ?
Huống hồ chi, nếu thật sự dựa trên bộ phim Resident Evil thì sau này có thứ gọi là sức mạnh tinh thần, chẳng phải cũng được tính là siêu năng lực sao?
“Có phát hiện gì không?” Cô hỏi.
“Không có.” Vương Lỗi có chút nản lòng: “Có lẽ là cấp bậc hiện tại của bọn zombie quá thấp.”
Thiệu Phái Văn cảm thấy có chút dở khóc dở cười: “Cấp bậc quá thấp? Chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến chúng ta không dám ra khỏi cửa, em còn hy vọng bọn chúng thăng cấp sao?”
Nói thì nói như vậy nhưng mà tất cả mọi người vẫn cùng nhau bổ hết đầu của đám zombie chất đống ở đây, suy cho cùng thì... nếu như thật sự có một ít thì sao?”
Thế giới vốn dĩ là đã như vậy, không ai muốn buông bỏ chút hy vọng có thể trở nên mạnh mẽ hơn cả.
Trong lúc bọn họ đang bận làm việc thì cửa sổ phòng bên cạnh mở ra, có người từ bên trong thò đầu ra và hét to: “Lão Liêu! Lão Liêu!”
Diệp Linh Lung giật mình, đầu tiên cô nhìn xung quanh xem có làm kinh động đến thứ gì hay không, nhưng sau đó cô nghĩ lại, bọn họ đã gây ra động tĩnh lớn như vậy cũng không kém gì với tiếng động của người nọ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.