Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 27:
Dalrihan
20/11/2024
Aden de Biflten không cần phải ứng biến, trừ lúc trên chiến trường, bởi giờ anh ta đã có sức mạnh trở thành người đứng đầu Biflten. Thế nhưng, có một vấn đề có vẻ không thể giải quyết bằng sức mạnh này.
'Sao anh lại như vậy?' Milo yên lặng khẩu hình nói với Idith bởi Aden có thính lực rất tốt, may mắn rằng chủ của anh ta có vẻ không để ý thấy.
"Ngài ấy không thể xuất hiện như bản thân trước cô ấy à?" Giải pháp của Milo rất đơn giản, bởi vị cô dâu yếu ớt sẽ không có khả năng chú ý đến một kị sĩ chuyên nghiệp như Aden nếu anh ta giấu đi địa vị của mình.
Aden không trả lời, Idith đấm vào cánh tay Milo khi mà vị thương nhân gần như nói thành lời lần nữa trong khi chăm chăm ánh mắt vào Công tước. Anh đang nghĩ đến một khả năng không thể xảy ra. Tại sao chủ nhân của anh lại đến đó?
Idith nghĩ đến chủ nhân của mình đứng trước mặt cô dâu của anh ấy và cuộc trò chuyện mà anh nghe được. Aden đã vào phòng với tư cách Công tước nhưng giả vờ là đội trưởng đội hiệp sĩ trước mặt Ilyin. Anh ta muốn nói chuyẹn trực tiếp với cô và cho một lí do mỏng manh khi đến đó, điều mà hoàn toàn không giống anh ta. Idith nghĩ anh đã biết mọi chuyện là thế nào rồi, cảm giác lần này anh đã bước trước chủ nhân một bước.
Trong khi người hầu thì thầm về việc Aden thích phụ nữ từ Đế quốc hơn, Idith không nghĩ đó là điều xấu, nếu đó là người mà ngài ấy chọn.
Chủ nhân của anh không thích vùng lạnh giá nơi mà nuốt chửng mẹ anh từ khi anh còn thơ ấu, bởi Idith đã cùng anh từ thời điểm đó, và biết chuyện gì đã xảy ra. Aden muốn diệt trừ cái lạnh. Dù anh ghê tởm ba gia đình kia, anh vẫn vung kiếm để bảo vệ vùng phía bắc. Điều đó là đủ cho Idith, anh không quan tâm tại sao Aden yêu cô dâu anh ấy. Anh ta như một người đàn ông đang yêu hơn là kẻ cai trị đẫm máu của vùng lạnh giá.
"Sao không để cô ấy biết?" Milo thêm mồ hôi lạnh, bởi Aden vẫn giữ yên lặng.
Aden cuối cùng cũng nhìn lên Milo, "Cho em ấy biết?"
"Phải, phu nhân dù sao cũng sẽ không rời khỏi dinh thự đâu."
Ilyin vây xung quanh chỉ có hầu gái Delrose và trông có vẻ không thích những hầu gái đến từ gia đình khác. Cô ấy đã cố gắng cởi ra tấm vải xanh, khi biết nó thuộc về Blue North, nhưng vẫn có chút lạnh.
"Ngài đã lừa dối cô ấy ngay từ đầu." Milo dũng cảm nhấn mạnh, Idith nháy mắt bị sốc.
Anh ta có vẻ không nhận ra vấn đề ở đâu cho đến khi Idith cho anh một cái nhìn chết chóc. Mắt Milo mở to, miệng im lặng, hỏi liệu giả định của anh có đúng không. Thế nhưng, Idith không co ý định trả lời bởi Milo chính là kẻ đã tạo ra vấn đề.
Idith đã yêu cầu một hiệp sĩ Delrose, vào ngày mà chủ nhân của anh đến thăm, bước vào phòng cô dâu nếu họ cần truyền tải bất kì lời nhắn nào. Anh không thể giải thích hơn nữa về những gì chủ nhân đang nghĩ rằng các hiệp sĩ khả nghi. Thế nhưng, anh đã thêm rằng họ phải hỏi đến sự cho phép của cô dâu, đó là tất cả những gì anh nói. Milo đã không ở đó, bởi anh ta ở ngoài và lẽ ra phải đủ nhanh trí để lùi lại nếu cảm thấy có điều kì lạ đang xảy ra, thay vì nói lời thẳng thắn.
"Dùng Milo thay thế," Idith đề nghị, Aden ôm cánh tay và dựa ra sau. Đó là dấu hiệu rằng Idith nên giải thích kĩ hơn. Mắt Milo gần như nổ ra nhưng Idith mặc kệ người đàn ông đứng cạnh mình khi đang nói.
***
Nghi vấn liên tục lấp đầy tâm trí Aden. Tại sao anh lại cư xử như thế? Câu hỏi vụn vặt này trở lại với anh theo cách khác sau khi anh bước đi trên cùng hành lang đến bốn lần. Điều gì khiến anh hành xử không như bản thân như vậy? Bởi lũ Mollies có vẻ đang âm mưu điều gì đó bên ngoài tường lâu đài, anh có rất nhiều điều quan trọng hơn phải nghĩ đến.
Bởi đã diệt phần lớn bầy đàn, anh hiện tại có thời gian. Thế nhưng, anh sẽ có thể hủy diệt phần còn lại của bọn chúng nếu nhảy vào cơ hội, nhưng anh lại đang trì hoãn. Thay vào đó, anh đang đi vòng quanh rồi đợi cho cô dâu mình đi qua, bởi anh muốn cô nghĩ rằng cuộc gặp gỡ này là tình cờ. Anh không thể hiểu nổi bản thân, gần như muốn vòng đi khi cô xuất hiện trước mặt mình, như một ảo ảnh. Ilyin nhìn ngạc nhiên như anh.
"Xin chào." Giọng anh sâu thẳm và êm dịu.
Ilyin giơ một tay để ngăn anh khi lại gần cô, "Anh có thể ngừng ở đó một lúc không?" Cô trông như một vật nhỏ thận trọng, Aden dừng lại, mặc dù cô trông cô không có chút đe dọa nào. "Ta đã nghe một điều khác với cái mà anh nói trước đó." Cô nói thẳng thừng. Việc đi thẳng vấn đề của cô làm anh nhớ đến bức thư, cái làm anh cười. Ilyin nghiêng đầu khi khi Aden chờ cô nói. "Ta không biết rõ lắm về Biflten."
"Tôi biết." Aden cẩn thận lắng nghe lời cô.
"Thế nhưng, một người đàn ông lạ bước vào phòng ta có vẻ là một điều khác thường."
'Sao anh lại như vậy?' Milo yên lặng khẩu hình nói với Idith bởi Aden có thính lực rất tốt, may mắn rằng chủ của anh ta có vẻ không để ý thấy.
"Ngài ấy không thể xuất hiện như bản thân trước cô ấy à?" Giải pháp của Milo rất đơn giản, bởi vị cô dâu yếu ớt sẽ không có khả năng chú ý đến một kị sĩ chuyên nghiệp như Aden nếu anh ta giấu đi địa vị của mình.
Aden không trả lời, Idith đấm vào cánh tay Milo khi mà vị thương nhân gần như nói thành lời lần nữa trong khi chăm chăm ánh mắt vào Công tước. Anh đang nghĩ đến một khả năng không thể xảy ra. Tại sao chủ nhân của anh lại đến đó?
Idith nghĩ đến chủ nhân của mình đứng trước mặt cô dâu của anh ấy và cuộc trò chuyện mà anh nghe được. Aden đã vào phòng với tư cách Công tước nhưng giả vờ là đội trưởng đội hiệp sĩ trước mặt Ilyin. Anh ta muốn nói chuyẹn trực tiếp với cô và cho một lí do mỏng manh khi đến đó, điều mà hoàn toàn không giống anh ta. Idith nghĩ anh đã biết mọi chuyện là thế nào rồi, cảm giác lần này anh đã bước trước chủ nhân một bước.
Trong khi người hầu thì thầm về việc Aden thích phụ nữ từ Đế quốc hơn, Idith không nghĩ đó là điều xấu, nếu đó là người mà ngài ấy chọn.
Chủ nhân của anh không thích vùng lạnh giá nơi mà nuốt chửng mẹ anh từ khi anh còn thơ ấu, bởi Idith đã cùng anh từ thời điểm đó, và biết chuyện gì đã xảy ra. Aden muốn diệt trừ cái lạnh. Dù anh ghê tởm ba gia đình kia, anh vẫn vung kiếm để bảo vệ vùng phía bắc. Điều đó là đủ cho Idith, anh không quan tâm tại sao Aden yêu cô dâu anh ấy. Anh ta như một người đàn ông đang yêu hơn là kẻ cai trị đẫm máu của vùng lạnh giá.
"Sao không để cô ấy biết?" Milo thêm mồ hôi lạnh, bởi Aden vẫn giữ yên lặng.
Aden cuối cùng cũng nhìn lên Milo, "Cho em ấy biết?"
"Phải, phu nhân dù sao cũng sẽ không rời khỏi dinh thự đâu."
Ilyin vây xung quanh chỉ có hầu gái Delrose và trông có vẻ không thích những hầu gái đến từ gia đình khác. Cô ấy đã cố gắng cởi ra tấm vải xanh, khi biết nó thuộc về Blue North, nhưng vẫn có chút lạnh.
"Ngài đã lừa dối cô ấy ngay từ đầu." Milo dũng cảm nhấn mạnh, Idith nháy mắt bị sốc.
Anh ta có vẻ không nhận ra vấn đề ở đâu cho đến khi Idith cho anh một cái nhìn chết chóc. Mắt Milo mở to, miệng im lặng, hỏi liệu giả định của anh có đúng không. Thế nhưng, Idith không co ý định trả lời bởi Milo chính là kẻ đã tạo ra vấn đề.
Idith đã yêu cầu một hiệp sĩ Delrose, vào ngày mà chủ nhân của anh đến thăm, bước vào phòng cô dâu nếu họ cần truyền tải bất kì lời nhắn nào. Anh không thể giải thích hơn nữa về những gì chủ nhân đang nghĩ rằng các hiệp sĩ khả nghi. Thế nhưng, anh đã thêm rằng họ phải hỏi đến sự cho phép của cô dâu, đó là tất cả những gì anh nói. Milo đã không ở đó, bởi anh ta ở ngoài và lẽ ra phải đủ nhanh trí để lùi lại nếu cảm thấy có điều kì lạ đang xảy ra, thay vì nói lời thẳng thắn.
"Dùng Milo thay thế," Idith đề nghị, Aden ôm cánh tay và dựa ra sau. Đó là dấu hiệu rằng Idith nên giải thích kĩ hơn. Mắt Milo gần như nổ ra nhưng Idith mặc kệ người đàn ông đứng cạnh mình khi đang nói.
***
Nghi vấn liên tục lấp đầy tâm trí Aden. Tại sao anh lại cư xử như thế? Câu hỏi vụn vặt này trở lại với anh theo cách khác sau khi anh bước đi trên cùng hành lang đến bốn lần. Điều gì khiến anh hành xử không như bản thân như vậy? Bởi lũ Mollies có vẻ đang âm mưu điều gì đó bên ngoài tường lâu đài, anh có rất nhiều điều quan trọng hơn phải nghĩ đến.
Bởi đã diệt phần lớn bầy đàn, anh hiện tại có thời gian. Thế nhưng, anh sẽ có thể hủy diệt phần còn lại của bọn chúng nếu nhảy vào cơ hội, nhưng anh lại đang trì hoãn. Thay vào đó, anh đang đi vòng quanh rồi đợi cho cô dâu mình đi qua, bởi anh muốn cô nghĩ rằng cuộc gặp gỡ này là tình cờ. Anh không thể hiểu nổi bản thân, gần như muốn vòng đi khi cô xuất hiện trước mặt mình, như một ảo ảnh. Ilyin nhìn ngạc nhiên như anh.
"Xin chào." Giọng anh sâu thẳm và êm dịu.
Ilyin giơ một tay để ngăn anh khi lại gần cô, "Anh có thể ngừng ở đó một lúc không?" Cô trông như một vật nhỏ thận trọng, Aden dừng lại, mặc dù cô trông cô không có chút đe dọa nào. "Ta đã nghe một điều khác với cái mà anh nói trước đó." Cô nói thẳng thừng. Việc đi thẳng vấn đề của cô làm anh nhớ đến bức thư, cái làm anh cười. Ilyin nghiêng đầu khi khi Aden chờ cô nói. "Ta không biết rõ lắm về Biflten."
"Tôi biết." Aden cẩn thận lắng nghe lời cô.
"Thế nhưng, một người đàn ông lạ bước vào phòng ta có vẻ là một điều khác thường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.